[Mau Xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích! - Chương 125:Bí mật của tinh tế (2)
Chương trước- Chương 1:Trường học Vampire (1)
- Chương 2:Trường học vampire (2)
- Chương 3:Trường học vampire (3)
- Chương 4:Trường học vampire (4)
- Chương 5:Trường học vampire (5)
- Chương 6:Trường học vampire (6)
- Chương 7:Trường học vampire (7)
- Chương 8:Trường học vampire (8)
- Chương 9:Trường học vampire (9)
- Chương 10:Trường học vampire (10)
- Chương 11:Trường học vampire (11)
- Chương 12:Trường học vampire (12)
- Chương 13:Trường học vampire (13)
- Chương 14:Ngoại truyện: Bạch Phi
- Chương 15:Tiểu thư! Xin dừng lại (1)
- Chương 16:Tiểu thư! Xin dừng lại (2)
- Chương 17:Tiểu thư! Xin dừng lại (3)
- Chương 18:Tiểu thư! Xin dừng lại (4)
- Chương 19:Tiểu thư! Xin dừng lại (5)
- Chương 20:Tiểu thư! Xin dừng lại (6)
- Chương 21:Tiểu thư! Xin dừng lại (7)
- Chương 22:Tiểu thư! Xin dừng lại (8)
- Chương 23:Tiểu thư! Xin dừng lại (9)
- Chương 24:Tiểu thư! Xin dừng lại (10)
- Chương 25:Tiểu thư! Xin dừng lại (11)
- Chương 26:Tiểu thư! Xin dừng lại (12)
- Chương 27:Ngoại truyện: Tần Mặc
- Chương 28:Ảnh hậu bị truy nã (1)
- Chương 29:Ảnh hậu bị truy nã (2)
- Chương 30:Ảnh hậu bị truy nã (3)
- Chương 31:Ảnh hậu bị truy nã (4)
- Chương 32:Ảnh hậu bị truy nã (5)
- Chương 33:Ảnh hậu bị truy nã (6)
- Chương 34:Ảnh hậu bị truy nã (7)
- Chương 35:Ảnh hậu bị truy nã (8)
- Chương 36:Ảnh hậu bị truy nã (9)
- Chương 37:Ảnh hậu bị truy nã (10)
- Chương 38:Ngoại truyện: Lưu Dương
- Chương 39:Bổn thiếu từ chối tu tiên (1)
- Chương 40:Bổn thiếu từ chối tu tiên (2)
- Chương 41:Bổn thiếu từ chối tu tiên (3)
- Chương 42:Bổn thiếu từ chối tu tiên (4)
- Chương 43:Bổn thiếu từ chối tu tiên (5)
- Chương 44:Bổn thiếu từ chối tu tiên (6)
- Chương 45:Bổn thiếu từ chối tu tiên (7)
- Chương 46:Bổn thiếu từ chối tu tiên (8)
- Chương 47:Bổn thiếu từ chối tu tiên (9)
- Chương 48:Bổn thiếu từ chối tu tiên (10)
- Chương 49:Dã ngoại tại mạt thế (1)
- Chương 50:Dã ngoại tại mạt thế (2)
- Chương 51:Dã ngoại tại mạt thế (3)
- Chương 52:Dã ngoại tại mạt thế (4)
- Chương 53:Dã ngoại tại mạt thế (5)
- Chương 54:Dã ngoại tại mạt thế (6)
- Chương 55:Dã ngoại tại mạt thế (7)
- Chương 56:Dã ngoại tại mạt thế (8)
- Chương 57:Dã ngoại tại mạt thế (9)
- Chương 58:Ngoại truyện: Hạ Vị
- Chương 59:Cố lên nào Đại thần (1)
- Chương 60:Cố lên nào Đại thần (2)
- Chương 61:Cố lên nào Đại thần (3)
- Chương 62:Cố lên nào Đại thần (4)
- Chương 63:Cố lên nào Đại thần (5)
- Chương 64:Cố lên nào Đại thần (6)
- Chương 65:Cố lên nào Đại thần (7)
- Chương 66:Cố lên nào Đại Thần (8)
- Chương 67:Cố lên nào Đại thần (9)
- Chương 68:Cố lên nào Đại thần (10)
- Chương 69:Cố lên nào Đại Thần (11)
- Chương 70:Ngoại truyện: Hải Vũ
- Chương 71:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (1)
- Chương 72:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (2)
- Chương 73:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (3)
- Chương 74:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (4)
- Chương 75:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (5)
- Chương 76:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (6)
- Chương 77:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (7)
- Chương 78:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (8)
- Chương 79:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (9)
- Chương 80:Thần thám ghẹo quỷ (1)
- Chương 81:Thần thám ghẹo quỷ (2)
- Chương 82:Thần thám ghẹo quỷ (3)
- Chương 83:Thần thám ghẹo quỷ (4)
- Chương 84:Thần thám ghẹo quỷ (5)
- Chương 85:Thần thám ghẹo quỷ (6)
- Chương 86:Thần thám ghẹo quỷ (7)
- Chương 87:Thần thám ghẹo quỷ (8)
- Chương 88:Thần thám ghẹo quỷ (9)
- Chương 89:Thần thám ghẹo quỷ (10)
- Chương 90:Ngoại truyện: Dư Vẫn
- Chương 91:Đại tướng quá lưu manh (1)
- Chương 92:Đại tướng quá lưu manh (2)
- Chương 93:Đại tướng quá lưu manh (3)
- Chương 94:Đại tướng quá lưu manh (4)
- Chương 95:Đại tướng quá lưu manh (5)
- Chương 96:Đại tướng quá lưu manh (6)
- Chương 97:Đại tướng quá lưu manh (7)
- Chương 98:Đại tướng quá lưu manh (8)
- Chương 99:Đại tướng quá lưu manh (9)
- Chương 100:Đại tướng quá lưu manh (10)
- Chương 101:Sư tôn, ôm một chút (1)
- Chương 102:Sư tôn, ôm một chút (2)
- Chương 103:Sư tôn, ôm một chút (3)
- Chương 104:Sư tôn, ôm một chút (4)
- Chương 105:Sư tôn, ôm một chút (5)
- Chương 106:Sư tôn, ôm một chút (6)
- Chương 107:Sư tôn, ôm một chút (7)
- Chương 108:Sư tôn, ôm một chút (8)
- Chương 109:Sư tôn, ôm một chút (9)
- Chương 110:Sư tôn, ôm một chút (10)
- Chương 111:Sư tôn, ôm một chút (11)
- Chương 112:Sư tôn, ôm một chút (12)
- Chương 113:Ngoại truyện : Huyền Hoa
- Chương 114:Hành sự tùy tâm (1)
- Chương 115:Hành sự tùy tâm (2)
- Chương 116:Hành sự tùy tâm (3)
- Chương 117:Hành sự tùy tâm (4)
- Chương 118:Hành sự tùy tâm (5)
- Chương 119:Hành sự tùy tâm (6)
- Chương 120:Hành sự tùy tâm (7)
- Chương 121:Hành sự tùy tâm (8)
- Chương 122:Hành sự tùy tâm (9)
- Chương 123:Ngoại truyện: Nghiên Dương
- Chương 124:Bí mật của tinh tế (1)
- Chương 125:Bí mật của tinh tế (2)
- Chương 126:Bí mật của tinh tế (3)
- Chương 127:Bí mật của tinh tế (4)
- Chương 128:Hồi 1 - Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (1)
- Chương 129:Ngắm một lần hoa nở rộ rung bay (2)
- Chương 130:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (3)
- Chương 131:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (4)
- Chương 132:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (5)
- Chương 133:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (6)
- Chương 134:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (7)
- Chương 135:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (8)
- Chương 136:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (9)
- Chương 137:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (10)
- Chương 138:Hồi 2 - Đại chiến thiên ma (1)
- Chương 139:Đại chiến thiên ma (2)
- Chương 140:Đại chiến thiên ma (3)
- Chương 141:Đại chiến thiên ma (4)
- Chương 142:Đại chiến thiên ma (5)
- Chương 143:Đại chiến thiên ma (6)
- Chương 144:Hồi 3 - Nghịch thiên phá mệnh (1)
- Chương 145:Nghịch thiên phá mệnh (2)
- Chương 146:Nghịch thiên phá mệnh (3)
- Chương 147:Nghịch thiên phá mệnh (4)
- Chương 148:Nghịch thiên phá mệnh (5)
- Chương 149:Nghịch thiên phá mệnh (6)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
[Mau Xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!
Chương 125:Bí mật của tinh tế (2)
Lẫm thúc yên lặng để ly trà trên tay xuống, vẻ mặt không mấy bình tĩnh nhìn chằm chằm Dạ Nguyệt cùng đám người tại Bắc Cữu,
"Phát hiện dấu vết mới của Chủ thần."
...
Sau khi được nghe kể về toàn bộ sự việc diễn ra từ miệng Dạ Nguyệt, Lẫm thúc hàng ngày đều sống trong tội lỗi cùng bối rối.
Nếu như không phải ông đề nghị Lăng thiếu thử nghiệm cái kia, liệu mọi chuyện sẽ khác chăng?
Nhưng tất cả cũng đã qua, Chủ thần kia cùng đã từ bỏ, tất cả hoàn toàn kết thúc. Hiện tại chỉ có thể tập trung vào việc làm sao chữa lành chấn thương tâm lí cho Lăng thiếu.
Lẫm thúc một bên quan sát tình hình, một bên lại lén lút đi đến chỗ cổng thời không bị đóng kia làm nghiên cứu.
Phải thừa nhận một sự thật, đó là việc ông đối với ba ngàn thế giới vẫn có nỗi chấp nhất khó có thể buông bỏ.
Kết quả hai ngày trước, cổng không gian không cần người điều khiển, liền tự động phát sinh dị tượng.
Lẫm thúc lần nữa lao đầu vào nghiên cứu, vừa muốn tìm ra chân tướng của Chủ Thần lẫn không gian, lại một phần cũng mong sao sự thật có thể chữa lành vết thương lòng của Lăng thiếu, xem như bồi tội.
Bỏ ra ròng rã mấy ngày nay, ông mới rốt cục khẳng định, vật kia xác thực khởi động trở lại.
Đám người Bắc Cữu nghe tin cũng hoàn toàn bùng nổ rồi, đều liều mạng thí nghiệm, hận mỗi ngày đều không thể giam mình ở lại phòng nghiên cứu.
Dự án ba năm này, cũng đâu thể nói bỏ là bỏ được...
Nhưng cho dù lấy tài lực của toàn bộ các nhà khoa học thiên tài bậc nhất trên tinh tế, vẫn cảm thấy mọi việc quá khó hiểu mịt mờ, hoàn toàn không có manh mối.
Nay thu được một ít thông tin, tất cả trong lòng đều vừa mừng vừa lo sợ không thôi. Cũng không rõ được đây là họa hay phúc.
Lẫm thúc tính toán một chút, lần này đã là lần thứ tư xảy ra vấn đề. Lại đem một máy phát tín hiệu trong túi nhả lên bàn, bộ dáng suy tư phức tạp, hồi lâu sau mới ngập ngừng,
"Bắt được một tia linh trí của Chủ Thần... Mặc dù xác xuất rất nhỏ, nhưng xác nhận đến hơn tám mươi phần trăm chính xác."
"Vị trí khởi nguồn của linh trí bắt được... Địa điểm tinh cầu X, ngay tại biệt thự lớn của Đỗ gia."
Thông tin vừa đến, cả đám người Bắc Cữu liền biểu hiện đứng ngồi không yên.
Người trẻ tuổi thì hoang mang ngơ ngác, đám người có vẻ già dặn trải đời hơn vừa nghe đến Đỗ gia cũng là một vẻ trầm lắng thất kinh.
Máy phát tín hiệu chiếu lên một điểm đỏ, tiếp đó biến thành một hàng văn tự cổ kì quái, hiện lên trên màn hình mô phỏng.
"Đây là dữ liêu bắt được."
Dạ Nguyệt trong nội tâm lo lắng, lưng không khỏi thẳng lên rất nhiều, ánh mắt đăm đăm dừng ở trên máy phát tín hiệu không khỏi nhiều thêm vài phần nóng bỏng.
Văn tự lấp lóe mang lại cảm giác chân thực chưa từng có, dần dần chuyển thành một loại chữ viết quen thuộc...
Hắn ẩn ẩn như... có thể đọc được loại chữ này!
Trong lòng Dạ Nguyệt kinh ngạc thốt lên, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ khó có thể tin tưởng. Hắn sửng sốt một hồi lâu, mới lấy hồn lực mạnh mẽ quan sát những dòng kia, vẻ mặt kinh ngạc nhất thời biến thành mừng như điên.
Thanh âm trong trẻo vang lên, đem từng chữ trên màn hình đọc đến rõ ràng,
"Vạn thế giới, độc chỉ dung người.
Đỗ gia chi trưởng nữ - Xích Liên chân nhân."
Lẫm thúc trên mặt còn mang theo vẻ mặt kinh ngạc, nghiêm túc hỏi,
"Dạ thiếu, ngài đọc được loại ngôn ngữ này?"
Thiếu niên gật gật đầu, lại nói,
"Ta cũng không biết tại sao lại đọc được. Nhưng mà Đỗ gia ở đây, chưa từng nghe qua. Còn có, Xích Liên... liệu đây có phải tên thật của Chủ Thần?"
Lẫm thúc cau mày, đứng chắp tay bộ dáng suy tư,
"Ta cảm thấy giống danh xưng hơn."
Dạ Nguyệt lại hỏi, tâm lý run rẩy một hồi,
"Vì sao?"
Viện trưởng Bắc Cữu lần nữa cầm lên máy phát tín hiệu, từng chữ từng chữ chậm rãi nói,
"Hai từ chân nhân ở phía sau, thời đại này sẽ có người dùng sao? Nói cho cùng thì..."
Nghe thấy lời này của người đối diện, thiếu niên chợt vô cùng tỉnh táo, vô cùng chắc chắn khẳng định,
"Dị giới..."
Lẫm thúc gật đầu một cái, trong mắt đối phương đã là một mảnh lạnh lùng,
"Xem ra... vẫn phải đi tới Đỗ gia một chuyến rồi..."
"Ta cũng đi."
Thanh âm khàn khàn từ phía sau truyền đến. Giọng nói nhẹ nhàng hơn hết thảy, khiến người ta cảm thấy giống như gặp ảo giác.
"Lăng Triệt?!"
Dạ Nguyệt ngẩng đầu nhìn qua, bị người trước mắt làm cho chấn động, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
Có lẽ là động tĩnh ở đây quá lớn, khiến người bên trong phòng cũng nghe được. Hiện giờ thiếu niên đứng phía ngoài đang từ từ đi vào. Một đám người đều thập phần luống cuống.
Mặc dù Lăng Triệt đã gắng hết sức biểu hiện bình tĩnh, nhưng mà lời nói ra vẫn có chút run rẩy.
Thiếu niên nhìn thấy văn tự cổ kia thì cúi đầu, khóe môi hơi cong lên, lộ ra nụ cười nho nhỏ thoả mãn. Trong đó dường như có thống khổ, cũng có niềm vui khi tìm lại được thứ mình đã đánh mất, lại khiến người ta cảm thấy đau lòng.
"Xích Liên... sao?"
Thanh âm mềm mại dịu dàng. Đôi đồng tử đen như mực lộ ra tia sáng khiến người ta không tự chủ được mà cảm thấy rét lạnh.
Dạ Nguyệt cùng Lăng Triệt, hai người bốn mắt nhìn nhau. Cứ lẳng lặng nhìn như vậy, ai cũng không dời đi ánh mắt.
Mặt đối mặt hồi lâu, thiếu niên mới bước về phía hắn, đi tới bên cạnh. Dạ Nguyệt siết chặt tay, lặng lẽ hít một hơi khí lạnh, tận lực giữ vững ngữ điệu bình tĩnh không chút gợn sóng,
"Vậy tôi đi với cậu."
...
Mười năm về trước,
Nhà họ Đỗ đã từng là thư hương thế gia, người người tôn kính. Chỉ là càng về đời sau, làm ăn thua lỗ, danh tiếng đã sớm sa sút trong giới quý tộc.
Đỗ gia chủ tiền nhiệm không cam lòng danh tiếng Đỗ gia bị đè ép như vậy, nghĩ hết biện pháp đi tiếp cận với những người nổi tiếng, sau đó không biết làm sao lại dính líu đến nhà họ Lăng.
Bằng cách nhờ cậy tiềm lực về kinh tế cùng chính trị. Vì vậy, Đỗ gia danh tiếng sớm đã xuống dốc ở tinh tế lại lần nữa tiến vào giới thượng lưu.
Bất quá cũng chỉ được một đoạn thời gian.
Vào thời điểm năm năm về trước, trong một đêm, Đỗ gia đã bị diệt tộc.
Toàn bộ, ngoại trừ một thành viên của Đỗ gia thời điểm ấy sang tinh cầu khác làm việc, còn lại đều bị giết sạch sẽ.
Cho tới khi xảy ra chuyện như vậy, lãnh đạo tinh hệ họp bàn mấy lần cũng chẳng có ý kiến gì, cũng không một ai đem việc này ra truy cứu. Thậm chí một lời dị nghị cũng không, sự tình cực kì đáng ngờ.
Vô tình, thời gian trôi qua lâu, cũng chẳng ai buồn quan tâm đến thảm án ngày ấy.
Theo nguồn tin được cung cấp từ Lẫm thúc, Đỗ gia hiện giờ vẫn còn một vài sản nghiệp chưa hoàn toàn bị dỡ bỏ. Một phần cũng do địa điểm quá tệ, vùng đất lại xấu, phía lãnh đạo cũng chẳng buồn động đến.
Trong đó lớn nhất là một biệt thự của Đỗ gia chưa bị hao tổn gì nằm ở một nơi ít ai biết tới trên tinh hệ.
Tinh cầu X,
Nơi đây quanh năm chỉ có băng tuyết, đất đai lại khô cằn, nguồn nước khan hiếm, khó có người ở được.
Thật không hiểu nổi Đỗ gia vì cái gì lại cho xây dựng biệt thự ở đây...
Có năm chiến hạm lớn trạng bị đầy đủ, từ từ tiếp cận vùng đất trống phía trước.
Một vài ánh nắng hiếm hoi từ cửa sổ xuyên thấu qua, dừng lại trên người thiếu niên, mang theo một ít hơi lạnh.
Lăng Triệt thân thể khẽ run. Hắn gập hai chân, lấy tay ôm gối, tựa đầu ở trên đó. Giống như làm như vậy trong lòng sẽ không khó chịu nữa, cũng sẽ không còn cảm thấy lạnh.
Bên cạnh vang lên tiếng nói,
"Thời gian Đỗ gia diệt tộc, sớm hơn lúc bưu kiện lạ kia được gửi tới."
Thiếu niên không để ý tới, vẫn ôm chân tự giam lấy mình. Thế nhưng Dạ Nguyệt biết, hắn vẫn luôn nghe không bỏ sót một từ.
Đột ngột, bên ngoài vọng tới tiếng kim loại va chạm với nhau. Đặc biệt vang dội, phá vỡ khoảng không yên tĩnh vừa rồi.
Tiếp đến lại nghe thấy tiếng kêu la kinh hoảng, rống giận của người chỉ huy.
Ngay sau đó liền có âm thanh mở khóa, vừa vặn nghe thấy giọng nói cùng thái độ cung kính mang theo ngập ngừng khó nói của vị chỉ huy điều khiển chiến hạm bọn họ đang ngồi,
"Dạ... Dạ thiếu?"
"Biệt thự kia của Đỗ gia, cháy rồi."
"Phát hiện dấu vết mới của Chủ thần."
...
Sau khi được nghe kể về toàn bộ sự việc diễn ra từ miệng Dạ Nguyệt, Lẫm thúc hàng ngày đều sống trong tội lỗi cùng bối rối.
Nếu như không phải ông đề nghị Lăng thiếu thử nghiệm cái kia, liệu mọi chuyện sẽ khác chăng?
Nhưng tất cả cũng đã qua, Chủ thần kia cùng đã từ bỏ, tất cả hoàn toàn kết thúc. Hiện tại chỉ có thể tập trung vào việc làm sao chữa lành chấn thương tâm lí cho Lăng thiếu.
Lẫm thúc một bên quan sát tình hình, một bên lại lén lút đi đến chỗ cổng thời không bị đóng kia làm nghiên cứu.
Phải thừa nhận một sự thật, đó là việc ông đối với ba ngàn thế giới vẫn có nỗi chấp nhất khó có thể buông bỏ.
Kết quả hai ngày trước, cổng không gian không cần người điều khiển, liền tự động phát sinh dị tượng.
Lẫm thúc lần nữa lao đầu vào nghiên cứu, vừa muốn tìm ra chân tướng của Chủ Thần lẫn không gian, lại một phần cũng mong sao sự thật có thể chữa lành vết thương lòng của Lăng thiếu, xem như bồi tội.
Bỏ ra ròng rã mấy ngày nay, ông mới rốt cục khẳng định, vật kia xác thực khởi động trở lại.
Đám người Bắc Cữu nghe tin cũng hoàn toàn bùng nổ rồi, đều liều mạng thí nghiệm, hận mỗi ngày đều không thể giam mình ở lại phòng nghiên cứu.
Dự án ba năm này, cũng đâu thể nói bỏ là bỏ được...
Nhưng cho dù lấy tài lực của toàn bộ các nhà khoa học thiên tài bậc nhất trên tinh tế, vẫn cảm thấy mọi việc quá khó hiểu mịt mờ, hoàn toàn không có manh mối.
Nay thu được một ít thông tin, tất cả trong lòng đều vừa mừng vừa lo sợ không thôi. Cũng không rõ được đây là họa hay phúc.
Lẫm thúc tính toán một chút, lần này đã là lần thứ tư xảy ra vấn đề. Lại đem một máy phát tín hiệu trong túi nhả lên bàn, bộ dáng suy tư phức tạp, hồi lâu sau mới ngập ngừng,
"Bắt được một tia linh trí của Chủ Thần... Mặc dù xác xuất rất nhỏ, nhưng xác nhận đến hơn tám mươi phần trăm chính xác."
"Vị trí khởi nguồn của linh trí bắt được... Địa điểm tinh cầu X, ngay tại biệt thự lớn của Đỗ gia."
Thông tin vừa đến, cả đám người Bắc Cữu liền biểu hiện đứng ngồi không yên.
Người trẻ tuổi thì hoang mang ngơ ngác, đám người có vẻ già dặn trải đời hơn vừa nghe đến Đỗ gia cũng là một vẻ trầm lắng thất kinh.
Máy phát tín hiệu chiếu lên một điểm đỏ, tiếp đó biến thành một hàng văn tự cổ kì quái, hiện lên trên màn hình mô phỏng.
"Đây là dữ liêu bắt được."
Dạ Nguyệt trong nội tâm lo lắng, lưng không khỏi thẳng lên rất nhiều, ánh mắt đăm đăm dừng ở trên máy phát tín hiệu không khỏi nhiều thêm vài phần nóng bỏng.
Văn tự lấp lóe mang lại cảm giác chân thực chưa từng có, dần dần chuyển thành một loại chữ viết quen thuộc...
Hắn ẩn ẩn như... có thể đọc được loại chữ này!
Trong lòng Dạ Nguyệt kinh ngạc thốt lên, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ khó có thể tin tưởng. Hắn sửng sốt một hồi lâu, mới lấy hồn lực mạnh mẽ quan sát những dòng kia, vẻ mặt kinh ngạc nhất thời biến thành mừng như điên.
Thanh âm trong trẻo vang lên, đem từng chữ trên màn hình đọc đến rõ ràng,
"Vạn thế giới, độc chỉ dung người.
Đỗ gia chi trưởng nữ - Xích Liên chân nhân."
Lẫm thúc trên mặt còn mang theo vẻ mặt kinh ngạc, nghiêm túc hỏi,
"Dạ thiếu, ngài đọc được loại ngôn ngữ này?"
Thiếu niên gật gật đầu, lại nói,
"Ta cũng không biết tại sao lại đọc được. Nhưng mà Đỗ gia ở đây, chưa từng nghe qua. Còn có, Xích Liên... liệu đây có phải tên thật của Chủ Thần?"
Lẫm thúc cau mày, đứng chắp tay bộ dáng suy tư,
"Ta cảm thấy giống danh xưng hơn."
Dạ Nguyệt lại hỏi, tâm lý run rẩy một hồi,
"Vì sao?"
Viện trưởng Bắc Cữu lần nữa cầm lên máy phát tín hiệu, từng chữ từng chữ chậm rãi nói,
"Hai từ chân nhân ở phía sau, thời đại này sẽ có người dùng sao? Nói cho cùng thì..."
Nghe thấy lời này của người đối diện, thiếu niên chợt vô cùng tỉnh táo, vô cùng chắc chắn khẳng định,
"Dị giới..."
Lẫm thúc gật đầu một cái, trong mắt đối phương đã là một mảnh lạnh lùng,
"Xem ra... vẫn phải đi tới Đỗ gia một chuyến rồi..."
"Ta cũng đi."
Thanh âm khàn khàn từ phía sau truyền đến. Giọng nói nhẹ nhàng hơn hết thảy, khiến người ta cảm thấy giống như gặp ảo giác.
"Lăng Triệt?!"
Dạ Nguyệt ngẩng đầu nhìn qua, bị người trước mắt làm cho chấn động, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
Có lẽ là động tĩnh ở đây quá lớn, khiến người bên trong phòng cũng nghe được. Hiện giờ thiếu niên đứng phía ngoài đang từ từ đi vào. Một đám người đều thập phần luống cuống.
Mặc dù Lăng Triệt đã gắng hết sức biểu hiện bình tĩnh, nhưng mà lời nói ra vẫn có chút run rẩy.
Thiếu niên nhìn thấy văn tự cổ kia thì cúi đầu, khóe môi hơi cong lên, lộ ra nụ cười nho nhỏ thoả mãn. Trong đó dường như có thống khổ, cũng có niềm vui khi tìm lại được thứ mình đã đánh mất, lại khiến người ta cảm thấy đau lòng.
"Xích Liên... sao?"
Thanh âm mềm mại dịu dàng. Đôi đồng tử đen như mực lộ ra tia sáng khiến người ta không tự chủ được mà cảm thấy rét lạnh.
Dạ Nguyệt cùng Lăng Triệt, hai người bốn mắt nhìn nhau. Cứ lẳng lặng nhìn như vậy, ai cũng không dời đi ánh mắt.
Mặt đối mặt hồi lâu, thiếu niên mới bước về phía hắn, đi tới bên cạnh. Dạ Nguyệt siết chặt tay, lặng lẽ hít một hơi khí lạnh, tận lực giữ vững ngữ điệu bình tĩnh không chút gợn sóng,
"Vậy tôi đi với cậu."
...
Mười năm về trước,
Nhà họ Đỗ đã từng là thư hương thế gia, người người tôn kính. Chỉ là càng về đời sau, làm ăn thua lỗ, danh tiếng đã sớm sa sút trong giới quý tộc.
Đỗ gia chủ tiền nhiệm không cam lòng danh tiếng Đỗ gia bị đè ép như vậy, nghĩ hết biện pháp đi tiếp cận với những người nổi tiếng, sau đó không biết làm sao lại dính líu đến nhà họ Lăng.
Bằng cách nhờ cậy tiềm lực về kinh tế cùng chính trị. Vì vậy, Đỗ gia danh tiếng sớm đã xuống dốc ở tinh tế lại lần nữa tiến vào giới thượng lưu.
Bất quá cũng chỉ được một đoạn thời gian.
Vào thời điểm năm năm về trước, trong một đêm, Đỗ gia đã bị diệt tộc.
Toàn bộ, ngoại trừ một thành viên của Đỗ gia thời điểm ấy sang tinh cầu khác làm việc, còn lại đều bị giết sạch sẽ.
Cho tới khi xảy ra chuyện như vậy, lãnh đạo tinh hệ họp bàn mấy lần cũng chẳng có ý kiến gì, cũng không một ai đem việc này ra truy cứu. Thậm chí một lời dị nghị cũng không, sự tình cực kì đáng ngờ.
Vô tình, thời gian trôi qua lâu, cũng chẳng ai buồn quan tâm đến thảm án ngày ấy.
Theo nguồn tin được cung cấp từ Lẫm thúc, Đỗ gia hiện giờ vẫn còn một vài sản nghiệp chưa hoàn toàn bị dỡ bỏ. Một phần cũng do địa điểm quá tệ, vùng đất lại xấu, phía lãnh đạo cũng chẳng buồn động đến.
Trong đó lớn nhất là một biệt thự của Đỗ gia chưa bị hao tổn gì nằm ở một nơi ít ai biết tới trên tinh hệ.
Tinh cầu X,
Nơi đây quanh năm chỉ có băng tuyết, đất đai lại khô cằn, nguồn nước khan hiếm, khó có người ở được.
Thật không hiểu nổi Đỗ gia vì cái gì lại cho xây dựng biệt thự ở đây...
Có năm chiến hạm lớn trạng bị đầy đủ, từ từ tiếp cận vùng đất trống phía trước.
Một vài ánh nắng hiếm hoi từ cửa sổ xuyên thấu qua, dừng lại trên người thiếu niên, mang theo một ít hơi lạnh.
Lăng Triệt thân thể khẽ run. Hắn gập hai chân, lấy tay ôm gối, tựa đầu ở trên đó. Giống như làm như vậy trong lòng sẽ không khó chịu nữa, cũng sẽ không còn cảm thấy lạnh.
Bên cạnh vang lên tiếng nói,
"Thời gian Đỗ gia diệt tộc, sớm hơn lúc bưu kiện lạ kia được gửi tới."
Thiếu niên không để ý tới, vẫn ôm chân tự giam lấy mình. Thế nhưng Dạ Nguyệt biết, hắn vẫn luôn nghe không bỏ sót một từ.
Đột ngột, bên ngoài vọng tới tiếng kim loại va chạm với nhau. Đặc biệt vang dội, phá vỡ khoảng không yên tĩnh vừa rồi.
Tiếp đến lại nghe thấy tiếng kêu la kinh hoảng, rống giận của người chỉ huy.
Ngay sau đó liền có âm thanh mở khóa, vừa vặn nghe thấy giọng nói cùng thái độ cung kính mang theo ngập ngừng khó nói của vị chỉ huy điều khiển chiến hạm bọn họ đang ngồi,
"Dạ... Dạ thiếu?"
"Biệt thự kia của Đỗ gia, cháy rồi."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Trường học Vampire (1)
- Chương 2:Trường học vampire (2)
- Chương 3:Trường học vampire (3)
- Chương 4:Trường học vampire (4)
- Chương 5:Trường học vampire (5)
- Chương 6:Trường học vampire (6)
- Chương 7:Trường học vampire (7)
- Chương 8:Trường học vampire (8)
- Chương 9:Trường học vampire (9)
- Chương 10:Trường học vampire (10)
- Chương 11:Trường học vampire (11)
- Chương 12:Trường học vampire (12)
- Chương 13:Trường học vampire (13)
- Chương 14:Ngoại truyện: Bạch Phi
- Chương 15:Tiểu thư! Xin dừng lại (1)
- Chương 16:Tiểu thư! Xin dừng lại (2)
- Chương 17:Tiểu thư! Xin dừng lại (3)
- Chương 18:Tiểu thư! Xin dừng lại (4)
- Chương 19:Tiểu thư! Xin dừng lại (5)
- Chương 20:Tiểu thư! Xin dừng lại (6)
- Chương 21:Tiểu thư! Xin dừng lại (7)
- Chương 22:Tiểu thư! Xin dừng lại (8)
- Chương 23:Tiểu thư! Xin dừng lại (9)
- Chương 24:Tiểu thư! Xin dừng lại (10)
- Chương 25:Tiểu thư! Xin dừng lại (11)
- Chương 26:Tiểu thư! Xin dừng lại (12)
- Chương 27:Ngoại truyện: Tần Mặc
- Chương 28:Ảnh hậu bị truy nã (1)
- Chương 29:Ảnh hậu bị truy nã (2)
- Chương 30:Ảnh hậu bị truy nã (3)
- Chương 31:Ảnh hậu bị truy nã (4)
- Chương 32:Ảnh hậu bị truy nã (5)
- Chương 33:Ảnh hậu bị truy nã (6)
- Chương 34:Ảnh hậu bị truy nã (7)
- Chương 35:Ảnh hậu bị truy nã (8)
- Chương 36:Ảnh hậu bị truy nã (9)
- Chương 37:Ảnh hậu bị truy nã (10)
- Chương 38:Ngoại truyện: Lưu Dương
- Chương 39:Bổn thiếu từ chối tu tiên (1)
- Chương 40:Bổn thiếu từ chối tu tiên (2)
- Chương 41:Bổn thiếu từ chối tu tiên (3)
- Chương 42:Bổn thiếu từ chối tu tiên (4)
- Chương 43:Bổn thiếu từ chối tu tiên (5)
- Chương 44:Bổn thiếu từ chối tu tiên (6)
- Chương 45:Bổn thiếu từ chối tu tiên (7)
- Chương 46:Bổn thiếu từ chối tu tiên (8)
- Chương 47:Bổn thiếu từ chối tu tiên (9)
- Chương 48:Bổn thiếu từ chối tu tiên (10)
- Chương 49:Dã ngoại tại mạt thế (1)
- Chương 50:Dã ngoại tại mạt thế (2)
- Chương 51:Dã ngoại tại mạt thế (3)
- Chương 52:Dã ngoại tại mạt thế (4)
- Chương 53:Dã ngoại tại mạt thế (5)
- Chương 54:Dã ngoại tại mạt thế (6)
- Chương 55:Dã ngoại tại mạt thế (7)
- Chương 56:Dã ngoại tại mạt thế (8)
- Chương 57:Dã ngoại tại mạt thế (9)
- Chương 58:Ngoại truyện: Hạ Vị
- Chương 59:Cố lên nào Đại thần (1)
- Chương 60:Cố lên nào Đại thần (2)
- Chương 61:Cố lên nào Đại thần (3)
- Chương 62:Cố lên nào Đại thần (4)
- Chương 63:Cố lên nào Đại thần (5)
- Chương 64:Cố lên nào Đại thần (6)
- Chương 65:Cố lên nào Đại thần (7)
- Chương 66:Cố lên nào Đại Thần (8)
- Chương 67:Cố lên nào Đại thần (9)
- Chương 68:Cố lên nào Đại thần (10)
- Chương 69:Cố lên nào Đại Thần (11)
- Chương 70:Ngoại truyện: Hải Vũ
- Chương 71:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (1)
- Chương 72:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (2)
- Chương 73:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (3)
- Chương 74:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (4)
- Chương 75:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (5)
- Chương 76:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (6)
- Chương 77:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (7)
- Chương 78:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (8)
- Chương 79:Uy phong lẫm liệt của nữ hoàng (9)
- Chương 80:Thần thám ghẹo quỷ (1)
- Chương 81:Thần thám ghẹo quỷ (2)
- Chương 82:Thần thám ghẹo quỷ (3)
- Chương 83:Thần thám ghẹo quỷ (4)
- Chương 84:Thần thám ghẹo quỷ (5)
- Chương 85:Thần thám ghẹo quỷ (6)
- Chương 86:Thần thám ghẹo quỷ (7)
- Chương 87:Thần thám ghẹo quỷ (8)
- Chương 88:Thần thám ghẹo quỷ (9)
- Chương 89:Thần thám ghẹo quỷ (10)
- Chương 90:Ngoại truyện: Dư Vẫn
- Chương 91:Đại tướng quá lưu manh (1)
- Chương 92:Đại tướng quá lưu manh (2)
- Chương 93:Đại tướng quá lưu manh (3)
- Chương 94:Đại tướng quá lưu manh (4)
- Chương 95:Đại tướng quá lưu manh (5)
- Chương 96:Đại tướng quá lưu manh (6)
- Chương 97:Đại tướng quá lưu manh (7)
- Chương 98:Đại tướng quá lưu manh (8)
- Chương 99:Đại tướng quá lưu manh (9)
- Chương 100:Đại tướng quá lưu manh (10)
- Chương 101:Sư tôn, ôm một chút (1)
- Chương 102:Sư tôn, ôm một chút (2)
- Chương 103:Sư tôn, ôm một chút (3)
- Chương 104:Sư tôn, ôm một chút (4)
- Chương 105:Sư tôn, ôm một chút (5)
- Chương 106:Sư tôn, ôm một chút (6)
- Chương 107:Sư tôn, ôm một chút (7)
- Chương 108:Sư tôn, ôm một chút (8)
- Chương 109:Sư tôn, ôm một chút (9)
- Chương 110:Sư tôn, ôm một chút (10)
- Chương 111:Sư tôn, ôm một chút (11)
- Chương 112:Sư tôn, ôm một chút (12)
- Chương 113:Ngoại truyện : Huyền Hoa
- Chương 114:Hành sự tùy tâm (1)
- Chương 115:Hành sự tùy tâm (2)
- Chương 116:Hành sự tùy tâm (3)
- Chương 117:Hành sự tùy tâm (4)
- Chương 118:Hành sự tùy tâm (5)
- Chương 119:Hành sự tùy tâm (6)
- Chương 120:Hành sự tùy tâm (7)
- Chương 121:Hành sự tùy tâm (8)
- Chương 122:Hành sự tùy tâm (9)
- Chương 123:Ngoại truyện: Nghiên Dương
- Chương 124:Bí mật của tinh tế (1)
- Chương 125:Bí mật của tinh tế (2)
- Chương 126:Bí mật của tinh tế (3)
- Chương 127:Bí mật của tinh tế (4)
- Chương 128:Hồi 1 - Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (1)
- Chương 129:Ngắm một lần hoa nở rộ rung bay (2)
- Chương 130:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (3)
- Chương 131:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (4)
- Chương 132:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (5)
- Chương 133:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (6)
- Chương 134:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (7)
- Chương 135:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (8)
- Chương 136:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (9)
- Chương 137:Ngắm một lần hoa nở rộ tung bay (10)
- Chương 138:Hồi 2 - Đại chiến thiên ma (1)
- Chương 139:Đại chiến thiên ma (2)
- Chương 140:Đại chiến thiên ma (3)
- Chương 141:Đại chiến thiên ma (4)
- Chương 142:Đại chiến thiên ma (5)
- Chương 143:Đại chiến thiên ma (6)
- Chương 144:Hồi 3 - Nghịch thiên phá mệnh (1)
- Chương 145:Nghịch thiên phá mệnh (2)
- Chương 146:Nghịch thiên phá mệnh (3)
- Chương 147:Nghịch thiên phá mệnh (4)
- Chương 148:Nghịch thiên phá mệnh (5)
- Chương 149:Nghịch thiên phá mệnh (6)
- bình luận