Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ - Chương 3: Dead flag ngập đầu
Chương trước- Chương 1: Nữ tổng tài chết rồi
- Chương 2: Trọng sinh nơi dị thế
- Chương 3: Dead flag ngập đầu
- Chương 4: Tiểu bảo bối mê hoặc chúng sinh
- Chương 5: Kí chủ! Công lược đi!
- Chương 6: Sức mạnh của sự đáng yêu
- Chương 7: Thế giới khác lạ
- Chương 8: Ra ngoài dạo chơi
- Chương 9: Bắn tim hai đích
- Chương 10: Tất cả đều có tác dụng
- Chương 11: Không nên đụng
- Chương 12: Buông bỏ chấp niệm
- Chương 13: Bữa tiệc khai màn
- Chương 14: Cảm xúc nhẹ nhàng
- Chương 15: Đại tiệc và quà
- Chương 16: Bị hạ độc trong đêm
- Chương 17: Trong rủi có may
- Chương 18: Công lược ai đây?
- Chương 19: Tóm được nhút nhát tỷ
- Chương 20: Mục tiêu mới
- Chương 21: Tiến tới lãnh cung
- Chương 22: Nhị tỷ và tứ ca
- Chương 23: Chút tâm tư nhỏ
- Chương 24: Ăn chè với mama
- Chương 25: Đạt được ý muốn
- Chương 26: Không dễ dùng
- Chương 27: Giải quyết đơn giản
- Chương 28: Làm thiên tài
- Chương 29: Đứa trẻ bất hạnh
- Chương 30: Tới phía bên kia hậu cung
- Chương 31: Nguy hiểm chực đến
- Chương 32: Thế giới xinh đẹp nhất
- Chương 33: Đạt được mục đích
- Chương 34: Hồi sinh lần đầu
- Chương 35: Ai là người đẩy?
- Chương 36: Điều cấm
- Chương 37: Tra khảo Liễu Lăng
- Chương 38: Đáng thương thay
- Chương 39: Thật khó chọn
- Chương 40: Mẫu thân có...?!
- Chương 41: Đứa trẻ kì lạ
- Chương 42: Tiểu thức thần
- Chương 43: Y Dạ ba tuổi
- Chương 44: Hai năm trôi qua
- Chương 45: Khó tăng cấp
- Chương 46: Một vố đau
- Chương 47: Ánh mắt đáng ghét
- Chương 48: Chọc cho khóc rồi!!
- Chương 49: Y Dạ đang ngủ
- Chương 50: Dòng khí bùng nổ
- Chương 51: Level up!
- Chương 52: Vấn đề khó chịu
- Chương 53: Quân tử động khẩu không động thủ?
- Chương 54: Lên sàn
- Chương 55: Trận đấu đầu
- Chương 56: Kết quả và những cái ngu
- Chương 57: Vốn đã có kết quả
- Chương 58: Bao nhiêu phần?
- Chương 59: Thắng theo cách cũ
- Chương 60: Bá đạo hay bất thường?
- Chương 61: Khi tỷ tỷ quá mạnh
- Chương 62: Nương thân tới đón
- Chương 63: Cặp tỷ tỷ song sinh
- Chương 64: Không làm được gì
- Chương 65: Câu chuyện huyền bí
- Chương 66: Bất bình thường
- Chương 67: Tự động có thiện cảm??
- Chương 68: Lo sợ
- Chương 69: Gấp gáp
- Chương 70: Không khí ngột ngạt
- Chương 71: Cái tô há cảo
- Chương 72: Muốn xuất cung
- Chương 73: Hai cây tiền lớn
- Chương 74: Xuất cung
- Chương 75: Cảm giác chắc cũng như thế
- Chương 76: Nô lệ
- Chương 77: Đưa về Hồng La
- Chương 78: Đi loanh quanh
- Chương 79: Khối ngọc bội kì lạ
- Chương 80: Gói đồ Dính máu
- Chương 81: Hồi cung sớm
- Chương 82: Cặp sừng của...
- Chương 83: Mai táng
- Chương 84: Hoàn toàn bình thường?
- Chương 85: Tránh nữ chính
- Chương 86: Phong Nguyệt phường
- Chương 87: Trêu ngươi
- Chương 88: Lại tới Hồng La
- Chương 89: Tài năng của A Tiêu
- Chương 90: Bản thiết kế trang phục
- Chương 91: Ảo tưởng của Y Dạ
- Chương 92: Bận bịu với lễ hội
- Chương 93: Buồn chán kéo dài
- Chương 94: Tiểu thập tam vẫn là bảo bối
- Chương 95: Qua năm
- Chương 96: Chúc Tết
- Chương 97: Nơi giam giữ nô lệ
- Chương 98: Một thân nô lệ
- Chương 99: Một màn kinh diễm
- Chương 100: Không thể rời mắt
- Chương 101: Lịch trình dày hơn
- Chương 102: Đón sứ thần ngoại quốc
- Chương 103: Giải quyết vấn đề
- Chương 104: "Người mẫu"
- Chương 105: Nhìn kĩ vào con người
- Chương 106: Mối hôn sự
- Chương 107: Mối hôn sự (2)
- Chương 108: Đánh giá đối tượng
- Chương 109: Đánh giá đối tượng (2)
- Chương 110: Sàn đấu đầu tiên
- Chương 111: Sàn đấu cao cấp (2)
- Chương 112
- Chương 113: Đấu cầm
- Chương 114: Liên tiếp loại
- Chương 115: Đánh đàn một đối một
- Chương 116: Đấu kì (1)
- Chương 117: Đấu kì (2)
- Chương 118: Đấu kì (3)
- Chương 119: Kết thúc đấu kì
- Chương 120: Giờ nghỉ
- Chương 121: Vẫn là nghỉ
- Chương 122
- Chương 123: Thi và họa
- Chương 124: Thơ của Y Dạ
- Chương 125: Chọn phần thưởng
- Chương 126: Hư vô
- Chương 127: Vô tình lại gặp
- Chương 128: Làm hòa
- Chương 129: Xiếc
- Chương 130: Trở về
- Chương 131: Phước lành của Kiệt Khắc
- Chương 132: Mở cửa hội chợ lớn
- Chương 133: Trò chơi, phần thưởng
- Chương 134: Cầu phúc
- Chương 135: Tới gần khu chợ đen
- Chương 136: Phòng đấu giá
- Chương 137: Kiếm chỗ xem đấu giá
- Chương 138: Tiền không thiếu
- Chương 139: Đoạt được người
- Chương 140: Thành công đưa về
- Chương 141: Tỉnh lại ở một nơi xa lạ
- Chương 142: Cho ngươi chọn
- Chương 143: Việc tiền nong rất nhạy cảm
- Chương 144: Tiểu Viên tới
- Chương 145: Quên mất
- Chương 146
- Chương 147
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ
Chương 3: Dead flag ngập đầu
Chiêu phi tội nghiệp phải ở trong cái nơi tồi tàn kia, chịu đựng đủ một tháng, tới ngày đầy tháng của thập tam công chúa liền được trở lại cung điện cũ-cung Chiêu Hòa. May mắn làm sao, hoàng thượng dù giận nhưng vẫn hoàn toàn chưa mất đi tâm ý với nàng, vẫn còn quan tâm tới nàng, nên những kẻ nô tài kia không đối xử bạc bẽo mà có phần quan tâm chăm sóc cho nàng và Cố Y Dạ.
Ở thế giới này, thập tam công chúa được tên là Liễu Y Dạ, lấy theo họ của cha cô-đương kim thánh thượng, tên húy là Liễu Vân Phong.
"Kí chủ! Cô vẫn còn có gì khúc mắc sao?"
Cố Y Dạ chẳng buồn đáp lại. Kiếp trước là do chết quá sớm, không kịp xác nhận lại có thật là cha mình có làm ra những chuyện độc ác như thế không. Mà lúc này chuyện đó cô cũng không quá quan tâm nữa, cứ coi như là thật, cô cũng chỉ coi là cha nợ máu con trả thay, lơ đẹp.
Chuyện cô quan tâm hơn là làm sao để sống sót trong chốn thâm cung này, đồng thời làm cái nhiệm vụ chết tiệt kia của hệ thống.
Sau khi nghe hệ thống bắt đầu phổ biến nội dung nhiệm vụ, mở đầu lời của hệ thống, cô mới biết thật ra cái thế giới này lại có sự vận hành tựa như nội dung của một cuốn tiểu thuyết hạng ba vô danh. Nội dung của nó dài lan man khiến Cố Y Dạ còn nhỏ nghe hệ thống nói mà ngủ lên gật xuống.
Đã lược bớt bảy nghìn ba trăm chữ, nội dung chính là: Nam chính-Lưu Viễn, một người xuất thân gia đình thương nhân bị tuyệt diệt, lưu lạc nơi trần gian, bị bắt làm nô lệ. Sau này được một vị công chúa đưa vào cung làm nô tài, bị hành hạ không thôi. Tuy nhiên hắn vẫn cố gắng vận dụng mọi nguồn lực chăm chỉ luyện võ, học hành, đồng thời suốt ngày giả phế vật, làm bộ xấu xí để thoát khỏi cảnh trở thành nam sủng của vị công chúa kia.
Năm 15 tuổi, tình cờ kịp thời cứu giá hoàng thượng liền bắt gió bay lên. Được hoàng thượng trọng dụng như một vị nhân tài. Suốt ba năm bên cạnh nỗ lực học tập và trợ giúp hoàng thượng lại càng được ngài ưu ái. Tới mức năm hắn 18 tuổi liền được hoàng thượng nhận làm con nuôi, phong hiệu quan tứ phẩm, ban hôn cho hắn một vị thập tam công chúa-Liễu Y Dạ.
Cô công chúa này cũng si mê hắn, nhưng hắn một mực không quan tâm tới cô. Đem lòng đi yêu thích nữ chính là Bạch Nhu. Sau này nữ phụ ngược nữ chính tơi tả nhưng nữ chính lại tốt bụng không nói chuyện này cho ai, một lòng cam chịu. Nam chính biết lại thêm phần cảm động.
Hắn cố gắng cống hiến sau 6 năm tăng tới nhất phẩm. Hoàng thượng hoàn toàn coi hắn như người trong nhà, tín nhiệm giao mọi thứ cho hắn, thậm chí có ý định cho cả...hoàng vị.
Thái tử Đông Vận trong truyện là một tên ác ma, coi mạng người như cỏ rác, hoàng thượng sớm không vừa mắt, có ý phế vị. Thái tử biết ý định này liền tức giận, cho người hạ độc, tự tay giết đi phụ hoàng mình hòng chiếm lấy giang sơn.
Không may thay là nam chính lại xả thân cứu giá nhưng cuối cũng vẫn là không thành công, hoàng thượng bị một đao đâm chết. Trước lúc lâm chung lại để lại di thư và giao cho Lưu Viễn toàn bộ binh quyền trong tay.
Trong bức di thư có đề tới phế vị thái tử, cho vị con nuôi Lưu Viễn binh quyền của quốc gia, cho phép hắn mặc sức đảo chính, thay tiên hoàng nắm giữ giang sơn xã tắc. Cũng nói sẽ tha thứ nếu hắn phế luôn vị thập tam công chúa kia. Dường như hoàng đế đã lường trước việc thái tử có ý làm phản nên đã đề phòng trường hợp xấu nhất.
Lưu Viễn hoàn toàn thắng cuộc đảo chính, tự mình bước lên long ỷ, trở thành tân vương. Lập nữ chính Bạch Nhu làm hoàng hậu, thập tam công chúa làm phi. Cô công chúa này tất nhiên không cam chịu, vẫn ương ngạnh, ngang nhiên ngồi lên đầu nữ chính dù thứ bậc thấp hơn.
Nặng nhất là khi vị phi tần to gan này đem dìm thái tử hai tuổi dưới nước tới chết. Đây là án tử cho nàng khi bị bắt gặp bởi thân tín của một vị phi tần khác.
Vẫn còn một đoạn cung đấu của nữ chính với các phi tần phía sau nhưng phân cảnh của Liễu Y Dạ tới đây là hết nên cô chả buồn nghe thêm phần sau.
(vì họ của nữ chính ở dị giới là họ Liễu nên về sau truyện sẽ dùng tên này luôn)
*Truyện này ta thấy cùng tạm cho tới khi ta trọng sinh thành cô nữ phụ đó.* Liễu Y Dạ một tháng tuổi, nằm trong nôi im lặng thở dài.
"Ai da! Kí chủ à, trẻ con mà thở dài như thế không dễ thương tẹo nào đâu!"
"Kệ ta! Ngươi giúp ta giải dead flag (đại khái là kết cục phải chết *cờ chết*) đi ta khỏi thở dài thườn thượt như thế."
"Kí chủ thân yêu à! Cô nghĩ cô chỉ có một cái dead flag trong truyện đề cập tới thôi sao? Vì cô đã biết trước một số chuyện, nên tự nhiên kết cục và nội dung trong truyện sẽ bị thay đổi. Có thể cô may mắn trường thọ, nếu không thì đi đâu gặp dead flag tới đó."
Gương mặt nhỏ bé đáng yêu của Liễu Y Dạ tái nhợt. Trong lòng cô bỗng thấy bức bối, tâm trạng bỗng mất kiểm soát. Như một đứa con nít, cô òa lên khóc oe oe. Thị nữ và vú nuôi của cô phải ẵm lên dỗ hết lời.
Nước mắt của Y Dạ không cầm được, khóc như mưa. Hệ thống phì cười không chút dấu diếm khiến Y Dạ lại thêm xấu hổ, đỏ mặt tía tai, run run giận giữ khóc không thôi.
*AAAA!!! Xấu hổ chết mất! Tại sao tâm trạng ta dễ mất kiểm soát như vậy cơ chứ? Huhuhuhu T.T*
Cô làm khổ thị nữ và bà vú suốt ba mươi phút ẵm cô chạy vòng vòng để dỗ dành cô. Cuối cùng vì mệt quá mà ngủ thiếp đi trên tay bà vú luôn, thật không khác gì một đứa trẻ mà.
Ở thế giới này, thập tam công chúa được tên là Liễu Y Dạ, lấy theo họ của cha cô-đương kim thánh thượng, tên húy là Liễu Vân Phong.
"Kí chủ! Cô vẫn còn có gì khúc mắc sao?"
Cố Y Dạ chẳng buồn đáp lại. Kiếp trước là do chết quá sớm, không kịp xác nhận lại có thật là cha mình có làm ra những chuyện độc ác như thế không. Mà lúc này chuyện đó cô cũng không quá quan tâm nữa, cứ coi như là thật, cô cũng chỉ coi là cha nợ máu con trả thay, lơ đẹp.
Chuyện cô quan tâm hơn là làm sao để sống sót trong chốn thâm cung này, đồng thời làm cái nhiệm vụ chết tiệt kia của hệ thống.
Sau khi nghe hệ thống bắt đầu phổ biến nội dung nhiệm vụ, mở đầu lời của hệ thống, cô mới biết thật ra cái thế giới này lại có sự vận hành tựa như nội dung của một cuốn tiểu thuyết hạng ba vô danh. Nội dung của nó dài lan man khiến Cố Y Dạ còn nhỏ nghe hệ thống nói mà ngủ lên gật xuống.
Đã lược bớt bảy nghìn ba trăm chữ, nội dung chính là: Nam chính-Lưu Viễn, một người xuất thân gia đình thương nhân bị tuyệt diệt, lưu lạc nơi trần gian, bị bắt làm nô lệ. Sau này được một vị công chúa đưa vào cung làm nô tài, bị hành hạ không thôi. Tuy nhiên hắn vẫn cố gắng vận dụng mọi nguồn lực chăm chỉ luyện võ, học hành, đồng thời suốt ngày giả phế vật, làm bộ xấu xí để thoát khỏi cảnh trở thành nam sủng của vị công chúa kia.
Năm 15 tuổi, tình cờ kịp thời cứu giá hoàng thượng liền bắt gió bay lên. Được hoàng thượng trọng dụng như một vị nhân tài. Suốt ba năm bên cạnh nỗ lực học tập và trợ giúp hoàng thượng lại càng được ngài ưu ái. Tới mức năm hắn 18 tuổi liền được hoàng thượng nhận làm con nuôi, phong hiệu quan tứ phẩm, ban hôn cho hắn một vị thập tam công chúa-Liễu Y Dạ.
Cô công chúa này cũng si mê hắn, nhưng hắn một mực không quan tâm tới cô. Đem lòng đi yêu thích nữ chính là Bạch Nhu. Sau này nữ phụ ngược nữ chính tơi tả nhưng nữ chính lại tốt bụng không nói chuyện này cho ai, một lòng cam chịu. Nam chính biết lại thêm phần cảm động.
Hắn cố gắng cống hiến sau 6 năm tăng tới nhất phẩm. Hoàng thượng hoàn toàn coi hắn như người trong nhà, tín nhiệm giao mọi thứ cho hắn, thậm chí có ý định cho cả...hoàng vị.
Thái tử Đông Vận trong truyện là một tên ác ma, coi mạng người như cỏ rác, hoàng thượng sớm không vừa mắt, có ý phế vị. Thái tử biết ý định này liền tức giận, cho người hạ độc, tự tay giết đi phụ hoàng mình hòng chiếm lấy giang sơn.
Không may thay là nam chính lại xả thân cứu giá nhưng cuối cũng vẫn là không thành công, hoàng thượng bị một đao đâm chết. Trước lúc lâm chung lại để lại di thư và giao cho Lưu Viễn toàn bộ binh quyền trong tay.
Trong bức di thư có đề tới phế vị thái tử, cho vị con nuôi Lưu Viễn binh quyền của quốc gia, cho phép hắn mặc sức đảo chính, thay tiên hoàng nắm giữ giang sơn xã tắc. Cũng nói sẽ tha thứ nếu hắn phế luôn vị thập tam công chúa kia. Dường như hoàng đế đã lường trước việc thái tử có ý làm phản nên đã đề phòng trường hợp xấu nhất.
Lưu Viễn hoàn toàn thắng cuộc đảo chính, tự mình bước lên long ỷ, trở thành tân vương. Lập nữ chính Bạch Nhu làm hoàng hậu, thập tam công chúa làm phi. Cô công chúa này tất nhiên không cam chịu, vẫn ương ngạnh, ngang nhiên ngồi lên đầu nữ chính dù thứ bậc thấp hơn.
Nặng nhất là khi vị phi tần to gan này đem dìm thái tử hai tuổi dưới nước tới chết. Đây là án tử cho nàng khi bị bắt gặp bởi thân tín của một vị phi tần khác.
Vẫn còn một đoạn cung đấu của nữ chính với các phi tần phía sau nhưng phân cảnh của Liễu Y Dạ tới đây là hết nên cô chả buồn nghe thêm phần sau.
(vì họ của nữ chính ở dị giới là họ Liễu nên về sau truyện sẽ dùng tên này luôn)
*Truyện này ta thấy cùng tạm cho tới khi ta trọng sinh thành cô nữ phụ đó.* Liễu Y Dạ một tháng tuổi, nằm trong nôi im lặng thở dài.
"Ai da! Kí chủ à, trẻ con mà thở dài như thế không dễ thương tẹo nào đâu!"
"Kệ ta! Ngươi giúp ta giải dead flag (đại khái là kết cục phải chết *cờ chết*) đi ta khỏi thở dài thườn thượt như thế."
"Kí chủ thân yêu à! Cô nghĩ cô chỉ có một cái dead flag trong truyện đề cập tới thôi sao? Vì cô đã biết trước một số chuyện, nên tự nhiên kết cục và nội dung trong truyện sẽ bị thay đổi. Có thể cô may mắn trường thọ, nếu không thì đi đâu gặp dead flag tới đó."
Gương mặt nhỏ bé đáng yêu của Liễu Y Dạ tái nhợt. Trong lòng cô bỗng thấy bức bối, tâm trạng bỗng mất kiểm soát. Như một đứa con nít, cô òa lên khóc oe oe. Thị nữ và vú nuôi của cô phải ẵm lên dỗ hết lời.
Nước mắt của Y Dạ không cầm được, khóc như mưa. Hệ thống phì cười không chút dấu diếm khiến Y Dạ lại thêm xấu hổ, đỏ mặt tía tai, run run giận giữ khóc không thôi.
*AAAA!!! Xấu hổ chết mất! Tại sao tâm trạng ta dễ mất kiểm soát như vậy cơ chứ? Huhuhuhu T.T*
Cô làm khổ thị nữ và bà vú suốt ba mươi phút ẵm cô chạy vòng vòng để dỗ dành cô. Cuối cùng vì mệt quá mà ngủ thiếp đi trên tay bà vú luôn, thật không khác gì một đứa trẻ mà.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nữ tổng tài chết rồi
- Chương 2: Trọng sinh nơi dị thế
- Chương 3: Dead flag ngập đầu
- Chương 4: Tiểu bảo bối mê hoặc chúng sinh
- Chương 5: Kí chủ! Công lược đi!
- Chương 6: Sức mạnh của sự đáng yêu
- Chương 7: Thế giới khác lạ
- Chương 8: Ra ngoài dạo chơi
- Chương 9: Bắn tim hai đích
- Chương 10: Tất cả đều có tác dụng
- Chương 11: Không nên đụng
- Chương 12: Buông bỏ chấp niệm
- Chương 13: Bữa tiệc khai màn
- Chương 14: Cảm xúc nhẹ nhàng
- Chương 15: Đại tiệc và quà
- Chương 16: Bị hạ độc trong đêm
- Chương 17: Trong rủi có may
- Chương 18: Công lược ai đây?
- Chương 19: Tóm được nhút nhát tỷ
- Chương 20: Mục tiêu mới
- Chương 21: Tiến tới lãnh cung
- Chương 22: Nhị tỷ và tứ ca
- Chương 23: Chút tâm tư nhỏ
- Chương 24: Ăn chè với mama
- Chương 25: Đạt được ý muốn
- Chương 26: Không dễ dùng
- Chương 27: Giải quyết đơn giản
- Chương 28: Làm thiên tài
- Chương 29: Đứa trẻ bất hạnh
- Chương 30: Tới phía bên kia hậu cung
- Chương 31: Nguy hiểm chực đến
- Chương 32: Thế giới xinh đẹp nhất
- Chương 33: Đạt được mục đích
- Chương 34: Hồi sinh lần đầu
- Chương 35: Ai là người đẩy?
- Chương 36: Điều cấm
- Chương 37: Tra khảo Liễu Lăng
- Chương 38: Đáng thương thay
- Chương 39: Thật khó chọn
- Chương 40: Mẫu thân có...?!
- Chương 41: Đứa trẻ kì lạ
- Chương 42: Tiểu thức thần
- Chương 43: Y Dạ ba tuổi
- Chương 44: Hai năm trôi qua
- Chương 45: Khó tăng cấp
- Chương 46: Một vố đau
- Chương 47: Ánh mắt đáng ghét
- Chương 48: Chọc cho khóc rồi!!
- Chương 49: Y Dạ đang ngủ
- Chương 50: Dòng khí bùng nổ
- Chương 51: Level up!
- Chương 52: Vấn đề khó chịu
- Chương 53: Quân tử động khẩu không động thủ?
- Chương 54: Lên sàn
- Chương 55: Trận đấu đầu
- Chương 56: Kết quả và những cái ngu
- Chương 57: Vốn đã có kết quả
- Chương 58: Bao nhiêu phần?
- Chương 59: Thắng theo cách cũ
- Chương 60: Bá đạo hay bất thường?
- Chương 61: Khi tỷ tỷ quá mạnh
- Chương 62: Nương thân tới đón
- Chương 63: Cặp tỷ tỷ song sinh
- Chương 64: Không làm được gì
- Chương 65: Câu chuyện huyền bí
- Chương 66: Bất bình thường
- Chương 67: Tự động có thiện cảm??
- Chương 68: Lo sợ
- Chương 69: Gấp gáp
- Chương 70: Không khí ngột ngạt
- Chương 71: Cái tô há cảo
- Chương 72: Muốn xuất cung
- Chương 73: Hai cây tiền lớn
- Chương 74: Xuất cung
- Chương 75: Cảm giác chắc cũng như thế
- Chương 76: Nô lệ
- Chương 77: Đưa về Hồng La
- Chương 78: Đi loanh quanh
- Chương 79: Khối ngọc bội kì lạ
- Chương 80: Gói đồ Dính máu
- Chương 81: Hồi cung sớm
- Chương 82: Cặp sừng của...
- Chương 83: Mai táng
- Chương 84: Hoàn toàn bình thường?
- Chương 85: Tránh nữ chính
- Chương 86: Phong Nguyệt phường
- Chương 87: Trêu ngươi
- Chương 88: Lại tới Hồng La
- Chương 89: Tài năng của A Tiêu
- Chương 90: Bản thiết kế trang phục
- Chương 91: Ảo tưởng của Y Dạ
- Chương 92: Bận bịu với lễ hội
- Chương 93: Buồn chán kéo dài
- Chương 94: Tiểu thập tam vẫn là bảo bối
- Chương 95: Qua năm
- Chương 96: Chúc Tết
- Chương 97: Nơi giam giữ nô lệ
- Chương 98: Một thân nô lệ
- Chương 99: Một màn kinh diễm
- Chương 100: Không thể rời mắt
- Chương 101: Lịch trình dày hơn
- Chương 102: Đón sứ thần ngoại quốc
- Chương 103: Giải quyết vấn đề
- Chương 104: "Người mẫu"
- Chương 105: Nhìn kĩ vào con người
- Chương 106: Mối hôn sự
- Chương 107: Mối hôn sự (2)
- Chương 108: Đánh giá đối tượng
- Chương 109: Đánh giá đối tượng (2)
- Chương 110: Sàn đấu đầu tiên
- Chương 111: Sàn đấu cao cấp (2)
- Chương 112
- Chương 113: Đấu cầm
- Chương 114: Liên tiếp loại
- Chương 115: Đánh đàn một đối một
- Chương 116: Đấu kì (1)
- Chương 117: Đấu kì (2)
- Chương 118: Đấu kì (3)
- Chương 119: Kết thúc đấu kì
- Chương 120: Giờ nghỉ
- Chương 121: Vẫn là nghỉ
- Chương 122
- Chương 123: Thi và họa
- Chương 124: Thơ của Y Dạ
- Chương 125: Chọn phần thưởng
- Chương 126: Hư vô
- Chương 127: Vô tình lại gặp
- Chương 128: Làm hòa
- Chương 129: Xiếc
- Chương 130: Trở về
- Chương 131: Phước lành của Kiệt Khắc
- Chương 132: Mở cửa hội chợ lớn
- Chương 133: Trò chơi, phần thưởng
- Chương 134: Cầu phúc
- Chương 135: Tới gần khu chợ đen
- Chương 136: Phòng đấu giá
- Chương 137: Kiếm chỗ xem đấu giá
- Chương 138: Tiền không thiếu
- Chương 139: Đoạt được người
- Chương 140: Thành công đưa về
- Chương 141: Tỉnh lại ở một nơi xa lạ
- Chương 142: Cho ngươi chọn
- Chương 143: Việc tiền nong rất nhạy cảm
- Chương 144: Tiểu Viên tới
- Chương 145: Quên mất
- Chương 146
- Chương 147