Nam Thần Và Mèo Của Anh Ấy - Chương 14: Nhiệm Vụ Thứ Tám
Chương trước- Chương 1: Nhiệm Vụ Thứ Nhất
- Chương 2: Nhiệm Vụ Thứ Hai
- Chương 3: Nhiệm Vụ Thứ Hai
- Chương 4: Nhiệm Vụ Thứ Ba
- Chương 5: Nhiệm Vụ Thứ Ba
- Chương 6: Nhiệm Vụ Thứ Tư
- Chương 7: Nhiệm Vụ Thứ Tư
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thứ Năm
- Chương 9: Nhiệm Vụ Thứ Sáu
- Chương 10: Nhiệm Vụ Thứ Sáu
- Chương 11: Nhiệm Vụ Thứ Bảy
- Chương 12: Nhiệm Vụ Thứ Tám
- Chương 13: Nhiệm Vụ Thứ Tám
- Chương 14: Nhiệm Vụ Thứ Tám
- Chương 15: Nhiệm Vụ Thứ Chín
- Chương 16: Nhiệm Vụ Thứ Chín
- Chương 17: Nhiệm Vụ Thứ Chín
- Chương 18: Nhiệm Vụ Thứ Mười
- Chương 19: Nhiệm Vụ Thứ Mười Một
- Chương 20: Nhiệm Vụ Thứ Mười Một
- Chương 21: Nhiệm Vụ Thứ Mười Một
- Chương 22: Nhiệm Vụ Thứ Mười Hai
- Chương 23: Nhiệm Vụ Thứ Mười Hai
- Chương 24: Nhiệm Vụ Thứ Mười Ba
- Chương 25: Nhiệm Vụ Thứ Mười Ba
- Chương 26: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bốn
- Chương 27: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bốn
- Chương 28: Nhiệm Vụ Thứ Mười Lăm
- Chương 29: Nhiệm Vụ Thứ Mười Lăm
- Chương 30: Nhiệm Vụ Thứ Mười Sáu
- Chương 31: Nhiệm Vụ Thứ Mười Sáu
- Chương 32: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bảy
- Chương 33: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bảy
- Chương 34: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bảy
- Chương 35: Nhiệm Vụ Thứ Mười Tam
- Chương 36: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 37: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 38: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 39: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 40: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 41: Nhiệm vụ thứ hai mươi (1)
- Chương 42: Nhiệm vụ thứ hai mươi (2)
- Chương 43: Nhiệm vụ thứ hai mươi (3)
- Chương 44: Nhiệm vụ thứ hai mươi mốt (1)
- Chương 45: Nhiệm vụ thứ hai mươi mốt (2)
- Chương 46: Nhiệm vụ thứ hai mươi hai (1)
- Chương 47: Nhiệm vụ thứ hai mươi hai (2)
- Chương 48: Nhiệm vụ thứ hai mươi hai (3)
- Chương 49: Nhiệm vụ thứ hai mươi ba (1)
- Chương 50: Nhiệm vụ thứ hai mươi ba (2)
- Chương 51: Nhiệm vụ thứ hai mươi tư (1)
- Chương 52: Nhiệm vụ thứ hai mươi tư (2)
- Chương 53: Nhiệm vụ hoàn thành
- Chương 54: Nhớ (1)
- Chương 55: Nhớ (2)
- Chương 56: Nhớ (3)
- Chương 57: Nhớ (4)
- Chương 58: Nhớ (5)
- Chương 59: Nhớ (6)
- Chương 60: Nhớ (7)
- Chương 61: Nhớ (8)
- Chương 62: Nhớ (9)
- Chương 63: Nhớ (10)
- Chương 64: Nhớ (11)
- Chương 65: Nhớ (12)
- Chương 66: Nhớ (13)
- Chương 67: Nhớ (14)
- Chương 68: Nhớ (15)
- Chương 69: Ngày thứ nhất
- Chương 70: Ngày thứ hai
- Chương 71: Bầu bạn
- Chương 72: Bầu bạn
- Chương 73: Bầu bạn
- Chương 74: Bầu bạn
- Chương 75: Bầu bạn
- Chương 76: Bầu bạn
- Chương 77-1: Bầu bạn
- Chương 77-2: Bầu bạn
- Chương 78: Bầu bạn
- Chương 79: Bầu bạn
- Chương 80: Bầu bạn
- Chương 81: Bầu bạn
- Chương 82: Bầu bạn
- Chương 83: Bầu bạn
- Chương 84: Bầu bạn
- Chương 85: Bầu bạn
- Chương 86: Bầu bạn
- Chương 87: Bầu bạn
- Chương 88: Bầu bạn
- Chương 89: Bầu bạn
- Chương 90: Bầu bạn
- Chương 91: Bầu bạn
- Chương 92: Bầu bạn
- Chương 93: Bầu bạn
- Chương 94: Bầu bạn
- Chương 95: Bầu bạn
- Chương 96: Bầu bạn
- Chương 97: Bầu bạn
- Chương 98: Bầu bạn
- Chương 99: Bầu bạn
- Chương 100: Bầu bạn
- Chương 101: Bầu bạn
- Chương 102: Bầu bạn
- Chương 103: Bầu bạn
- Chương 104: Bầu bạn
- Chương 105: Bầu bạn
- Chương 106: Bầu bạn
- Chương 107: Bầu bạn
- Chương 108: Phiên ngoại 1
- Chương 109: Phiên ngoại 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Thần Và Mèo Của Anh Ấy
Chương 14: Nhiệm Vụ Thứ Tám
Bên trong xe an tĩnh, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào. Bây giờ đã là buổi chiều, lúc này ánh sáng loang lổ tụ lại một chỗ, tất cả đều chiếu lên cửa kính xe, xuyên qua kính pha lê trong suốt, sau đó lại rơi trên gò má Lục Ly.
Trần Bân nghiêng người, ngước mắt nhìn.
Đúng lúc nhìn thấy tức giận trong mắt anh, khóe môi hắn giật giật, nhưng lại không nói ra lời.
Tâm Nguyễn Nhuyễn run lên, bị những lời nói của Lục Ly làm tâm có chút loạn.
Tuy rằng biết chính mình hiện tại là một con mèo, những lời này là của Lục Ly nói với mèo, nhưng dù sao cũng cảm thấy giống như đang nói với chính mình.
Cô thích nam thần nhất, đối với lời mình nói ra như vậy tâm hơi nhảy lên không khỏi hiểu lầm.
Không thể nghi ngờ, Nguyễn Nhuyễn cảm động, cũng mừng rỡ, nhưng trong vui mừng mang theo một chút xíu khổ sở.
Cô bây giờ là mèo.
Cô hy vọng nhường nào, lúc mình là người, Lục Ly cũng có thể nói như vậy, cho dù coi mình là fans mà đối xử, thì cô cũng nguyện ý.
“Cô làm sao biết lúc chính mình làm người Lục Ly sẽ không nói những lời này với cô?” Hệ thống đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Nguyễn Nhuyễn run lên, kinh ngạc.
Bị hệ thống biết rõ tâm tư nhỏ của mình, nháy mắt cảm thấy tức giận.
“Mi không phải nói không có gì sẽ không ra sao, bây giờ ra làm gì!” Nguyễn Nhuyễn tiếp tục nói: “Mi thật nhiều chuyện.”
Hệ thống nghẹn nghẹn, có chút cạn lời nói: “Cô biết bây giờ vẻ mặt của cô là gì không?”
Nguyễn Nhuyễn ngừng một lát, hỏi: “Cái gì?”
” Thẹn quá thành giận.” Hệ thống lạnh nhạt nói: “Ý nghĩ chân thực bị người vạch trần nên tức giận.”
Nguyễn Nhuyễn: “…”
Oán hận không nói, có thể hệ thống nói cũng đúng, cô vô lực phản bác.
Loading...
Im lặng, Nguyễn Nhuyễn không đáp lời.
“Cô sao lại không nói?”
“Bị mi vạch trần, không muốn nói chuyện.”
Hệ thống cạn lời: “Tôi rất thích cùng cô nói chuyện.”
“Ồ, nhưng ta không thích cùng mi nói.”
Nguyễn Nhuyễn nói thẳng: “Ta muốn thi hành nhiệm vụ, có nhiệm vụ mới thì hãy đi ra, tạm thời không muốn nhìn thấy mi.”
Hệ thống: “… Có câu nói rất đúng.”
Nguyễn Nhuyễn: “Cái gì.”
“Ngàn vạn lần đùng trêu chọc phụ nữ, bởi vì họ một chút cũng không nói đạo lý.”
Nguyễn Nhuyễn: “…”
Cũng may hệ thống cũng có chừng mực, sau khi nói xong lời này, đoán chừng là sợ Nguyễn Nhuyễn tức giận, mãi cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành, nó cũng vẫn chưa ra.
……
Sau khi Trần Bân hỏi qua thái độ của Lục Ly, liền không nói nữa, hai người một mèo trở về khu biệt thự.
Lục Ly ôm Nguyễn Nhuyễn vào nhà, còn Trần Bân đi phía sau mang bữa tối.
Khu biệt thự này, đèn phía trước cách đèn sau một khoảng, ngày thường tương đối an tĩnh, vào ban đêm mới có thêm hơi người.
Gió nhẹ nhẹ thổi, xuân ý nồng đậm.
Nguyễn Nhuyễn vẫn luôn được Lục Ly ôm, cô nửa híp mắt nghỉ ngơi, có chút mệt mỏi.
Lăn lộn cả một ngày, lại tốn không ít thời gian ở bệnh viện, cho nên tuy rằng mới năm giờ chiều, nhưng cô cũng rất mệt.
Lục Ly cúi đầu nhìn mèo trong ngực, duỗi tay nhẹ nhàng trấn an cảm xúc nó.
“Mệt?” Tiếng nói trầm thấp ở bên tai Nguyễn Nhuyễn vang lên.
Cô cảm thấy, nếu bây giờ chính mình là người, nhất định sẽ trầm luân vào giọng nói gợi cảm của Lục Ly, không cách nào tự kềm chế.
Mặc dù cảm thấy thanh âm dễ nghe, nhưng cũng không có bao nhiêu động tác, chẳng qua vươn móng vuốt, khó khăn gãi gãi lỗ tai có chút tê dại.
Lục Ly nhìn cô, đặt cô trong phòng khách, Nguyễn Nhuyễn nằm xuống, tìm vị trí thoải mái liền ngủ.
Sau khi ngủ, Lục Ly ngồi trước mặt cô nhìn thật lâu, duỗi tay ở trên miệng vết thương chạm chạm, trong mắt hiện lên một tia đau lòng.
Mãi cho đến khi Trần Bân từ trong bếp đi ra, gọi anh một tiếng, Lục Ly mới đứng dậy đi qua.”
“Ăn cơm trước, sau đó bàn chuyện.”
Trần Bân gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
“Được.”
Hai người an tĩnh ăn cơm, sau khi ăn xong Trần Bân thu dọn một chút, mới đi theo Lục Ly đi vào thư phòng.
Đồ vật trang trí trong thư phòng đều chính Lục Ly tự mình làm, Lục Ly không phải chỉ biết ca hát diễn xuất, anh quen thuộc tất cả nhạc khúc*, trừ cái này ra Lục Ly ở phương diện thiết kế cũng rất có thiên phú, còn có rất nhiều những sở trường khác.
*Tác phẩm âm nhạc, bản nhạc.
Khi còn bé, mẹ của Lục Ly bởi vì anh còn nhỏ, cho nên chăm sóc và chú ý so với các gia đình khác nhiều hơn.
Bởi vì gia cảnh cũng không tệ, trên căn bản Lục Ly có hứng thú với cái gì, mẹ Lục Ly đều mang anh đi học.
Lâu ngày, góp nhặt từng ngày liền học được rất nhiều.
Trên tường thư phòng còn treo tác phẩm của Lục Ly.
Đó là tác phẩm nhiếp ảnh đầu tiên của anh.
Lục Ly hiểu biết rất nhiều chuyện, không chỉ biết mặt ngoài, mà ngược lại rất thông thạo.
Trần Bân đi vào thư phòng, liền nhìn chung quanh một vòng, nhịn không được cảm khái nói: “Tôi mỗi một lần vào đây, đều cảm thấy thư phòng của cậu có thể cho tôi cảm giác kinh diễm.”
Nghe vậy, Lục Ly khó được cong cong môi: “Phải không!” Anh khẳng định nói.
Đối với thư phòng của mình, bản thân Lục Ly cũng cảm thấy hứng thú.
Nhà anh ở rất nhiều, nhưng mỗi nơi Lục Ly đều bố trí thư phòng cùng phòng ngủ, phòng khách không thường bàn chuyện, nhưng cũng dựa theo ý nguyện của mình mà quyết định.
” Tra được chưa?” Lục Ly trở lại chuyện chính hỏi cô gái kia.
Trần Bân gật gật đầu, “Tôi hỏi nhân viên công tác bên kia.”
Lục Ly ngước mắt nhìn anh ta: “Nói như thế nào?”
Trần Bân nhấp môi, thấp giọng nói: “Cô gái kia là con gái của người quảng cáo, cũng là fans của cậu. Vốn dĩ quảng cáo kia mời cậu đại diện , cũng bởi vì cô ta thích cậu.”
Nghe vậy, Lục Ly nhíu mày, suy nghĩ trong giây lát hỏi: “Nếu muốn giải hợp đồng cần phải mất bao lâu?”
Lục Ly không chút do dự hỏi.
Trần Bân ngừng một lát, kinh ngạc ngước mắt nhìn cậu, trầm mặc hồi lâu, mới hỏi: “Vì một con mèo, đáng giá không?”
Dù sao mèo cũng không bị thương nhiều, ít nhất lúc này Trần Bân nghĩ chính là điều này.
Lục Ly cười khẽ, nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Chỉ cần là mèo của tôi, đáng giá.”
Đáng giá để anh làm những chuyện này.
Hai người ở thư phòng thảo luận hồi lâu, mới đi ra.
Trần Bân nhận việc Lục Ly giao phó liền đi xe về nhà, còn Lục Ly lúc này đang đứng trước mặt Nguyễn Nhuyễn, vươn tay chọc chọc đầu cô, nghiêm túc quan sát.
Nhéo lỗ tai cô một lát, mèo con cũng chưa tỉnh lại, Lục Ly bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người đi lên phòng tắm rửa.
*
Lúc Nguyễn Nhuyễn tỉnh lại, phòng khách đã tối đen.
Ban đêm, mắt mèo rất sáng.
Nguyễn Nhuyễn lắc lắc đuôi của mình, mới bò dậy bước chân nhỏ đi lên cầu thang.
Tầng hai cũng một mảnh tối đen, Lục Ly đã ngủ.
Nguyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.
Trên giường có người, trong lòng cô nghĩ nhiệm vụ của mình, trực tiếp cẩn thận nhảy lên giường, tới gần Lục Ly, bởi vì quá khẩn trương, Nguyễn Nhuyễn hoàn toàn không chú ý lúc mình nhảy lên giường, mày Lục Ly giật giật, lông mi nhẹ nhàng run rẩy một chút.
Nguyễn Nhuyễn nín thở mà đợi, cẩn thận đi tới bên kia của Lục Ly.
Mãi đến khi ở trước mặt anh, Nguyễn Nhuyễn mơi vươn móng vuốt, tiếp tục tới gần.
Cô cảm thấy tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, làm chuyện như thế này, vô cùng khẩn trương.
Nhưng dưới đáy lòng Nguyễn Nhuyễn tự cổ vũ, trực tiếp lấy dũng khí, cúi đầu tới gần mặt Lục Ly.
Nguyễn Nhuyễn sốt ruột, hoàn toàn không chú ý chính mình dẫm vào tay Lục Ly.
Cô cúi đầu, vươn đầu lưỡi, trực tiếp hôn xuống gò má Lục Ly.
Liền trong nháy mắt, đột nhiên Lục Ly mở mắt nhìn cô.
Một người một mèo trong bóng đêm, im lặng nhìn nhau.
Không khí trong nháy mắt như ngưng lại, không có bất kỳ lưu động nào.
Trần Bân nghiêng người, ngước mắt nhìn.
Đúng lúc nhìn thấy tức giận trong mắt anh, khóe môi hắn giật giật, nhưng lại không nói ra lời.
Tâm Nguyễn Nhuyễn run lên, bị những lời nói của Lục Ly làm tâm có chút loạn.
Tuy rằng biết chính mình hiện tại là một con mèo, những lời này là của Lục Ly nói với mèo, nhưng dù sao cũng cảm thấy giống như đang nói với chính mình.
Cô thích nam thần nhất, đối với lời mình nói ra như vậy tâm hơi nhảy lên không khỏi hiểu lầm.
Không thể nghi ngờ, Nguyễn Nhuyễn cảm động, cũng mừng rỡ, nhưng trong vui mừng mang theo một chút xíu khổ sở.
Cô bây giờ là mèo.
Cô hy vọng nhường nào, lúc mình là người, Lục Ly cũng có thể nói như vậy, cho dù coi mình là fans mà đối xử, thì cô cũng nguyện ý.
“Cô làm sao biết lúc chính mình làm người Lục Ly sẽ không nói những lời này với cô?” Hệ thống đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Nguyễn Nhuyễn run lên, kinh ngạc.
Bị hệ thống biết rõ tâm tư nhỏ của mình, nháy mắt cảm thấy tức giận.
“Mi không phải nói không có gì sẽ không ra sao, bây giờ ra làm gì!” Nguyễn Nhuyễn tiếp tục nói: “Mi thật nhiều chuyện.”
Hệ thống nghẹn nghẹn, có chút cạn lời nói: “Cô biết bây giờ vẻ mặt của cô là gì không?”
Nguyễn Nhuyễn ngừng một lát, hỏi: “Cái gì?”
” Thẹn quá thành giận.” Hệ thống lạnh nhạt nói: “Ý nghĩ chân thực bị người vạch trần nên tức giận.”
Nguyễn Nhuyễn: “…”
Oán hận không nói, có thể hệ thống nói cũng đúng, cô vô lực phản bác.
Loading...
Im lặng, Nguyễn Nhuyễn không đáp lời.
“Cô sao lại không nói?”
“Bị mi vạch trần, không muốn nói chuyện.”
Hệ thống cạn lời: “Tôi rất thích cùng cô nói chuyện.”
“Ồ, nhưng ta không thích cùng mi nói.”
Nguyễn Nhuyễn nói thẳng: “Ta muốn thi hành nhiệm vụ, có nhiệm vụ mới thì hãy đi ra, tạm thời không muốn nhìn thấy mi.”
Hệ thống: “… Có câu nói rất đúng.”
Nguyễn Nhuyễn: “Cái gì.”
“Ngàn vạn lần đùng trêu chọc phụ nữ, bởi vì họ một chút cũng không nói đạo lý.”
Nguyễn Nhuyễn: “…”
Cũng may hệ thống cũng có chừng mực, sau khi nói xong lời này, đoán chừng là sợ Nguyễn Nhuyễn tức giận, mãi cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành, nó cũng vẫn chưa ra.
……
Sau khi Trần Bân hỏi qua thái độ của Lục Ly, liền không nói nữa, hai người một mèo trở về khu biệt thự.
Lục Ly ôm Nguyễn Nhuyễn vào nhà, còn Trần Bân đi phía sau mang bữa tối.
Khu biệt thự này, đèn phía trước cách đèn sau một khoảng, ngày thường tương đối an tĩnh, vào ban đêm mới có thêm hơi người.
Gió nhẹ nhẹ thổi, xuân ý nồng đậm.
Nguyễn Nhuyễn vẫn luôn được Lục Ly ôm, cô nửa híp mắt nghỉ ngơi, có chút mệt mỏi.
Lăn lộn cả một ngày, lại tốn không ít thời gian ở bệnh viện, cho nên tuy rằng mới năm giờ chiều, nhưng cô cũng rất mệt.
Lục Ly cúi đầu nhìn mèo trong ngực, duỗi tay nhẹ nhàng trấn an cảm xúc nó.
“Mệt?” Tiếng nói trầm thấp ở bên tai Nguyễn Nhuyễn vang lên.
Cô cảm thấy, nếu bây giờ chính mình là người, nhất định sẽ trầm luân vào giọng nói gợi cảm của Lục Ly, không cách nào tự kềm chế.
Mặc dù cảm thấy thanh âm dễ nghe, nhưng cũng không có bao nhiêu động tác, chẳng qua vươn móng vuốt, khó khăn gãi gãi lỗ tai có chút tê dại.
Lục Ly nhìn cô, đặt cô trong phòng khách, Nguyễn Nhuyễn nằm xuống, tìm vị trí thoải mái liền ngủ.
Sau khi ngủ, Lục Ly ngồi trước mặt cô nhìn thật lâu, duỗi tay ở trên miệng vết thương chạm chạm, trong mắt hiện lên một tia đau lòng.
Mãi cho đến khi Trần Bân từ trong bếp đi ra, gọi anh một tiếng, Lục Ly mới đứng dậy đi qua.”
“Ăn cơm trước, sau đó bàn chuyện.”
Trần Bân gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
“Được.”
Hai người an tĩnh ăn cơm, sau khi ăn xong Trần Bân thu dọn một chút, mới đi theo Lục Ly đi vào thư phòng.
Đồ vật trang trí trong thư phòng đều chính Lục Ly tự mình làm, Lục Ly không phải chỉ biết ca hát diễn xuất, anh quen thuộc tất cả nhạc khúc*, trừ cái này ra Lục Ly ở phương diện thiết kế cũng rất có thiên phú, còn có rất nhiều những sở trường khác.
*Tác phẩm âm nhạc, bản nhạc.
Khi còn bé, mẹ của Lục Ly bởi vì anh còn nhỏ, cho nên chăm sóc và chú ý so với các gia đình khác nhiều hơn.
Bởi vì gia cảnh cũng không tệ, trên căn bản Lục Ly có hứng thú với cái gì, mẹ Lục Ly đều mang anh đi học.
Lâu ngày, góp nhặt từng ngày liền học được rất nhiều.
Trên tường thư phòng còn treo tác phẩm của Lục Ly.
Đó là tác phẩm nhiếp ảnh đầu tiên của anh.
Lục Ly hiểu biết rất nhiều chuyện, không chỉ biết mặt ngoài, mà ngược lại rất thông thạo.
Trần Bân đi vào thư phòng, liền nhìn chung quanh một vòng, nhịn không được cảm khái nói: “Tôi mỗi một lần vào đây, đều cảm thấy thư phòng của cậu có thể cho tôi cảm giác kinh diễm.”
Nghe vậy, Lục Ly khó được cong cong môi: “Phải không!” Anh khẳng định nói.
Đối với thư phòng của mình, bản thân Lục Ly cũng cảm thấy hứng thú.
Nhà anh ở rất nhiều, nhưng mỗi nơi Lục Ly đều bố trí thư phòng cùng phòng ngủ, phòng khách không thường bàn chuyện, nhưng cũng dựa theo ý nguyện của mình mà quyết định.
” Tra được chưa?” Lục Ly trở lại chuyện chính hỏi cô gái kia.
Trần Bân gật gật đầu, “Tôi hỏi nhân viên công tác bên kia.”
Lục Ly ngước mắt nhìn anh ta: “Nói như thế nào?”
Trần Bân nhấp môi, thấp giọng nói: “Cô gái kia là con gái của người quảng cáo, cũng là fans của cậu. Vốn dĩ quảng cáo kia mời cậu đại diện , cũng bởi vì cô ta thích cậu.”
Nghe vậy, Lục Ly nhíu mày, suy nghĩ trong giây lát hỏi: “Nếu muốn giải hợp đồng cần phải mất bao lâu?”
Lục Ly không chút do dự hỏi.
Trần Bân ngừng một lát, kinh ngạc ngước mắt nhìn cậu, trầm mặc hồi lâu, mới hỏi: “Vì một con mèo, đáng giá không?”
Dù sao mèo cũng không bị thương nhiều, ít nhất lúc này Trần Bân nghĩ chính là điều này.
Lục Ly cười khẽ, nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Chỉ cần là mèo của tôi, đáng giá.”
Đáng giá để anh làm những chuyện này.
Hai người ở thư phòng thảo luận hồi lâu, mới đi ra.
Trần Bân nhận việc Lục Ly giao phó liền đi xe về nhà, còn Lục Ly lúc này đang đứng trước mặt Nguyễn Nhuyễn, vươn tay chọc chọc đầu cô, nghiêm túc quan sát.
Nhéo lỗ tai cô một lát, mèo con cũng chưa tỉnh lại, Lục Ly bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người đi lên phòng tắm rửa.
*
Lúc Nguyễn Nhuyễn tỉnh lại, phòng khách đã tối đen.
Ban đêm, mắt mèo rất sáng.
Nguyễn Nhuyễn lắc lắc đuôi của mình, mới bò dậy bước chân nhỏ đi lên cầu thang.
Tầng hai cũng một mảnh tối đen, Lục Ly đã ngủ.
Nguyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.
Trên giường có người, trong lòng cô nghĩ nhiệm vụ của mình, trực tiếp cẩn thận nhảy lên giường, tới gần Lục Ly, bởi vì quá khẩn trương, Nguyễn Nhuyễn hoàn toàn không chú ý lúc mình nhảy lên giường, mày Lục Ly giật giật, lông mi nhẹ nhàng run rẩy một chút.
Nguyễn Nhuyễn nín thở mà đợi, cẩn thận đi tới bên kia của Lục Ly.
Mãi đến khi ở trước mặt anh, Nguyễn Nhuyễn mơi vươn móng vuốt, tiếp tục tới gần.
Cô cảm thấy tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, làm chuyện như thế này, vô cùng khẩn trương.
Nhưng dưới đáy lòng Nguyễn Nhuyễn tự cổ vũ, trực tiếp lấy dũng khí, cúi đầu tới gần mặt Lục Ly.
Nguyễn Nhuyễn sốt ruột, hoàn toàn không chú ý chính mình dẫm vào tay Lục Ly.
Cô cúi đầu, vươn đầu lưỡi, trực tiếp hôn xuống gò má Lục Ly.
Liền trong nháy mắt, đột nhiên Lục Ly mở mắt nhìn cô.
Một người một mèo trong bóng đêm, im lặng nhìn nhau.
Không khí trong nháy mắt như ngưng lại, không có bất kỳ lưu động nào.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nhiệm Vụ Thứ Nhất
- Chương 2: Nhiệm Vụ Thứ Hai
- Chương 3: Nhiệm Vụ Thứ Hai
- Chương 4: Nhiệm Vụ Thứ Ba
- Chương 5: Nhiệm Vụ Thứ Ba
- Chương 6: Nhiệm Vụ Thứ Tư
- Chương 7: Nhiệm Vụ Thứ Tư
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thứ Năm
- Chương 9: Nhiệm Vụ Thứ Sáu
- Chương 10: Nhiệm Vụ Thứ Sáu
- Chương 11: Nhiệm Vụ Thứ Bảy
- Chương 12: Nhiệm Vụ Thứ Tám
- Chương 13: Nhiệm Vụ Thứ Tám
- Chương 14: Nhiệm Vụ Thứ Tám
- Chương 15: Nhiệm Vụ Thứ Chín
- Chương 16: Nhiệm Vụ Thứ Chín
- Chương 17: Nhiệm Vụ Thứ Chín
- Chương 18: Nhiệm Vụ Thứ Mười
- Chương 19: Nhiệm Vụ Thứ Mười Một
- Chương 20: Nhiệm Vụ Thứ Mười Một
- Chương 21: Nhiệm Vụ Thứ Mười Một
- Chương 22: Nhiệm Vụ Thứ Mười Hai
- Chương 23: Nhiệm Vụ Thứ Mười Hai
- Chương 24: Nhiệm Vụ Thứ Mười Ba
- Chương 25: Nhiệm Vụ Thứ Mười Ba
- Chương 26: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bốn
- Chương 27: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bốn
- Chương 28: Nhiệm Vụ Thứ Mười Lăm
- Chương 29: Nhiệm Vụ Thứ Mười Lăm
- Chương 30: Nhiệm Vụ Thứ Mười Sáu
- Chương 31: Nhiệm Vụ Thứ Mười Sáu
- Chương 32: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bảy
- Chương 33: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bảy
- Chương 34: Nhiệm Vụ Thứ Mười Bảy
- Chương 35: Nhiệm Vụ Thứ Mười Tam
- Chương 36: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 37: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 38: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 39: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 40: Nhiệm Vụ Thứ Mười Chín
- Chương 41: Nhiệm vụ thứ hai mươi (1)
- Chương 42: Nhiệm vụ thứ hai mươi (2)
- Chương 43: Nhiệm vụ thứ hai mươi (3)
- Chương 44: Nhiệm vụ thứ hai mươi mốt (1)
- Chương 45: Nhiệm vụ thứ hai mươi mốt (2)
- Chương 46: Nhiệm vụ thứ hai mươi hai (1)
- Chương 47: Nhiệm vụ thứ hai mươi hai (2)
- Chương 48: Nhiệm vụ thứ hai mươi hai (3)
- Chương 49: Nhiệm vụ thứ hai mươi ba (1)
- Chương 50: Nhiệm vụ thứ hai mươi ba (2)
- Chương 51: Nhiệm vụ thứ hai mươi tư (1)
- Chương 52: Nhiệm vụ thứ hai mươi tư (2)
- Chương 53: Nhiệm vụ hoàn thành
- Chương 54: Nhớ (1)
- Chương 55: Nhớ (2)
- Chương 56: Nhớ (3)
- Chương 57: Nhớ (4)
- Chương 58: Nhớ (5)
- Chương 59: Nhớ (6)
- Chương 60: Nhớ (7)
- Chương 61: Nhớ (8)
- Chương 62: Nhớ (9)
- Chương 63: Nhớ (10)
- Chương 64: Nhớ (11)
- Chương 65: Nhớ (12)
- Chương 66: Nhớ (13)
- Chương 67: Nhớ (14)
- Chương 68: Nhớ (15)
- Chương 69: Ngày thứ nhất
- Chương 70: Ngày thứ hai
- Chương 71: Bầu bạn
- Chương 72: Bầu bạn
- Chương 73: Bầu bạn
- Chương 74: Bầu bạn
- Chương 75: Bầu bạn
- Chương 76: Bầu bạn
- Chương 77-1: Bầu bạn
- Chương 77-2: Bầu bạn
- Chương 78: Bầu bạn
- Chương 79: Bầu bạn
- Chương 80: Bầu bạn
- Chương 81: Bầu bạn
- Chương 82: Bầu bạn
- Chương 83: Bầu bạn
- Chương 84: Bầu bạn
- Chương 85: Bầu bạn
- Chương 86: Bầu bạn
- Chương 87: Bầu bạn
- Chương 88: Bầu bạn
- Chương 89: Bầu bạn
- Chương 90: Bầu bạn
- Chương 91: Bầu bạn
- Chương 92: Bầu bạn
- Chương 93: Bầu bạn
- Chương 94: Bầu bạn
- Chương 95: Bầu bạn
- Chương 96: Bầu bạn
- Chương 97: Bầu bạn
- Chương 98: Bầu bạn
- Chương 99: Bầu bạn
- Chương 100: Bầu bạn
- Chương 101: Bầu bạn
- Chương 102: Bầu bạn
- Chương 103: Bầu bạn
- Chương 104: Bầu bạn
- Chương 105: Bầu bạn
- Chương 106: Bầu bạn
- Chương 107: Bầu bạn
- Chương 108: Phiên ngoại 1
- Chương 109: Phiên ngoại 2
- bình luận