Nhật Kí Theo Đuổi Vợ Cũ Của Đông Tổng - Chương 16: Kế hoạch
Chương trước- Chương 1: Giới thiệu
- Chương 2: Ly hôn
- Chương 3: Có tin tức
- Chương 4: Đau khổ
- Chương 5: Tình yêu thầm kín
- Chương 6: Phận làm con ghẻ
- Chương 7: Nghịch cảnh
- Chương 8: Lịch sử của Thanh Họa và tin tức chấn động
- Chương 9: Tin tức
- Chương 10: Cái chết
- Chương 11: Sự thật
- Chương 12: Thiếu phu nhân?
- Chương 13: Đằng sau sự thật
- Chương 14: Trà xanh bị xử tử
- Chương 15: Tìm kiếm
- Chương 16: Kế hoạch
- Chương 17: Kế sách
- Chương 18: Nhớ nhung
- Chương 19: Trống trãi
- Chương 20: Nỗi đau dai dẵng
- Chương 21: Sân bay
- Chương 22: Tháng ngày trả giá
- Chương 23: Bất ngờ
- Chương 24: Gặp Lại
- Chương 25: Nỗi Đau Thể Xác Lẫn Tinh Thần
- Chương 26: Chuỗi ngày trả giá
- Chương 27: Lịch Sử Huy hoàng
- Chương 28: Cầu Xin
- Chương 29: Tôi Hận Anh
- Chương 30: Dù có thế nào đi chăng nữa. ANH SẼ THEO ĐUỔI LẠI EM
- Chương 31: Yên Nhi bốc hơi
- Chương 32: Giới thiệu
- Chương 33: Bí ẩn
- Chương 34: Bí mật giải mã
- Chương 35: Đoàn Thiên Vân và chuyện tình năm ấy
- Chương 36: Hóa ra là anh, siêu nhân anh hùng
- Chương 37: Chú à! CHÚ GIÀ LẮM RỒI
- Chương 38: Lời tỏ tình chưa dám nói
- Chương 39: Bỏ lỡ một đời
- Chương 40: Hai số phận nhưng chung nỗi đau
- Chương 41: Đông tổng! CHÚT ANH MAY MẮN...
- Chương 42: Đông mặt dày
- Chương 43: Anh trả cho em
- Chương 44: Người đàn ông thần bí
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47: Đông Thiên Hoàng anh nên trả giá rồi
- Chương 48: Sự thật hai năm trước
- Chương 49: Người phụ nữ bí ẩn
- Chương 50: Anh không can thiệp nữa
- Chương 51: Nỗi đau của hai từ "anh trai"
- Chương 52: Gặp lại
- Chương 53: Như người xa lạ
- Chương 54: Diệp Thanh Họa anh sẽ trả giá
- Chương 55: Âm mưu
- Chương 56: Chúng ta đã không còn như ngày xưa
- Chương 57: Nhẫn cưới
- Chương 58: Kế Hoạch 1
- Chương 59: Tôi nhớ tên anh rồi
- Chương 60: Trà xanh trở lại
- Chương 61: Đau khổ
- Chương 62: Tai nạn
- Chương 63: Chúng tôi đã cố gắng hết sức
- Chương 64: Tất cả các ngươi đều phải trả giá
- Chương 65: Heo đực
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nhật Kí Theo Đuổi Vợ Cũ Của Đông Tổng
Chương 16: Kế hoạch
Thư ký bước vào, cúi đầu nói.
"Bạch tổng, đã tra ra tài liệu về thiếu phu nhân rồi."
"Cậu nói đi." Anh ngã người sau ghế khoanh tay trước ngực, im lặng lắng nghe.
"Vâng." Lục Ngạn đáp.
"Thiếu phu nhân tên thật là Hoàng Yên Nhi - tiểu thư nhà Hoàng gia, hiện nay ba mẹ cô ấy đang định cư ở mỹ, cùng với anh trai. Anh trai phu nhân hiện là giám đốc công ty JPM - Hoàng Vĩnh Phúc một tổng tài giỏi trong giới kinh doanh. Lúc nhỏ, phu nhân có thanh mai trúc mã họ Diệp. Còn tên tôi vẫn chưa tra ra được…" nói đến đây, thư ký dừng lại nhìn anh. Anh nhíu mày ra hiệu tiếp tục nói.
Thư ký nói tiếp "Trước đây nhà Hoàng - Diệp kết nghĩa anh em. Theo một số thông tin tôi điều tra được, nhà họ Diệp này luôn ở ẩn, họ chỉ gián tiếp tham gia kinh doanh chứ không bao giờ xuất hiện trước mặt công chúng. Báo trí luôn tò mò về gia đình Diệp gia này và cậu thiếu gia độc nhất vô nhị nhà họ."
"Cậu thiếu gia họ Diệp đó có gì gây thu hút bái trí sao?" Anh nghe đến đây, nhíu mày hỏi1
"Vâng thưa Bạch tổng. Nghe đồn cậu ấy vừa làm giám đốc, vừa làm bác sĩ. Từ nhỏ rất giỏi về kinh doanh và y dược, tinh thông hội họa và âm nhạc. Một người vô cùng tài ba. Nhưng đó chỉ là lời đồn còn sự thật đằng sau thì không ai biết. Họ luôn ra sức tìm cậu thiếu gia này nhưng kết quả nhận được là con số không."
Nói đến đây, anh cắt lời Lục Ngạn.
"Ừm… cậu tiếp tục làm việc đi."
"Vâng."
Thư ký rời khỏi phòng giám đốc, để tài số tài liệu đã tra được trên bàn làm việc của anh. Anh nhìn liệu, nhíu chặt chân mày. Đăm đăm nhìn 4 chữ "thanh mai trúc mã." Trong lòng anh lúc này dâng lên cảm giác lo sợ, bất an. Anh thầm nghĩ.
"Thanh mai trúc mã, anh kết nghĩa. Thật khiến nghĩa ta lo nghĩ. Gia đình Diệp gia này thật bí ẩn, rất có khả năng cô ở cùng gia đình họ. Yên Nhi không về Hoàng gia, em ấy cũng không đến nhà bạn thân của em ấy. Khả năng cao em ấy ở Diệp gia này. Nhưng… muốn tìm thấy em ấy phải biết được Diệp gia ở đâu? Muốn biết được Diệp gia ở đâu phải tìm được cậu thiếu gia độc nhất vô nhị này."
Nghĩ đến đây, bàn tay anh khẽ siết chặt lại.
"Vậy là khoảng thời gian này, Yên Nhi đang ở Diệp gia cùng cậu thanh mai trúc mã sao. Liệu có khi nào thiếu gia họ Diệp ấy có làm gì em ấy không, em ấy có thay lòng đổi dạ không?"
Bàn tay anh siết chặt, gân tay thi nhau nổi lên, sắc mặt anh sớm đã đen lại. Người bỗng chốc phát hỏa, anh vươn tay nới lỏng caveat. Giọng gọi lớn.
"Thư ký Lục."
Thư ký làm việc ngoài cửa, nghe gọi tên mình từ tốn bước vào.
"Vâng."
"Lục Ngạn, cậu nói xem tôi nên làm gì để có thể tìm ra thiếu phu nhân đây." anh vừa nói, vừa nhìn thư ký của mình, ánh mắt đầy nguy hiểm.
Lục Ngạn nâng gọng kính của mình, cười nham hiểm nói. "Dụ cọp vào bẫy."
Anh nghe vậy, bật cười.
"Haha… đúng lắm. Cậu biết mình nên làm gì rồi chứ."
"Vâng, tôi biết."
"Được… cậu đi làm việc đi. Tôi chờ tin tốt từ cậu."
Nói đến đây, Lục Ngạn bỗng nhớ lại việc gì đó, lên tiếng hỏi.
"Bạch tổng, còn Yến tiểu thư thì sao?"
"Hửm, cô ta sao, cậu nghĩ nên làm gì."
Lục Ngạn cười, nói "Thứ cho tôi nói thẳng, tôi muốn thay phu nhân đáp trả cô ta. Vì trước đây, cô ta đã gây ra không ít tổn thương cho phu nhân, tôi muốn cô ta phải chịu hình phạt gấp đôi mà cô ta đã làm ra."
"Được. Cứ làm theo cậu muốn."
"Vâng thư Bạch tổng." Lục Ngạn rời đi.
Anh xoay ghê ra khung cửa kính sau lưng mình, nhìn ngắm cảnh thành phố nở nụ cười nguy hiểm, miệng lẩm bẩm.
"Yên Nhi, ngày tháng tôi gặp được em không còn xa "
"Bạch tổng, đã tra ra tài liệu về thiếu phu nhân rồi."
"Cậu nói đi." Anh ngã người sau ghế khoanh tay trước ngực, im lặng lắng nghe.
"Vâng." Lục Ngạn đáp.
"Thiếu phu nhân tên thật là Hoàng Yên Nhi - tiểu thư nhà Hoàng gia, hiện nay ba mẹ cô ấy đang định cư ở mỹ, cùng với anh trai. Anh trai phu nhân hiện là giám đốc công ty JPM - Hoàng Vĩnh Phúc một tổng tài giỏi trong giới kinh doanh. Lúc nhỏ, phu nhân có thanh mai trúc mã họ Diệp. Còn tên tôi vẫn chưa tra ra được…" nói đến đây, thư ký dừng lại nhìn anh. Anh nhíu mày ra hiệu tiếp tục nói.
Thư ký nói tiếp "Trước đây nhà Hoàng - Diệp kết nghĩa anh em. Theo một số thông tin tôi điều tra được, nhà họ Diệp này luôn ở ẩn, họ chỉ gián tiếp tham gia kinh doanh chứ không bao giờ xuất hiện trước mặt công chúng. Báo trí luôn tò mò về gia đình Diệp gia này và cậu thiếu gia độc nhất vô nhị nhà họ."
"Cậu thiếu gia họ Diệp đó có gì gây thu hút bái trí sao?" Anh nghe đến đây, nhíu mày hỏi1
"Vâng thưa Bạch tổng. Nghe đồn cậu ấy vừa làm giám đốc, vừa làm bác sĩ. Từ nhỏ rất giỏi về kinh doanh và y dược, tinh thông hội họa và âm nhạc. Một người vô cùng tài ba. Nhưng đó chỉ là lời đồn còn sự thật đằng sau thì không ai biết. Họ luôn ra sức tìm cậu thiếu gia này nhưng kết quả nhận được là con số không."
Nói đến đây, anh cắt lời Lục Ngạn.
"Ừm… cậu tiếp tục làm việc đi."
"Vâng."
Thư ký rời khỏi phòng giám đốc, để tài số tài liệu đã tra được trên bàn làm việc của anh. Anh nhìn liệu, nhíu chặt chân mày. Đăm đăm nhìn 4 chữ "thanh mai trúc mã." Trong lòng anh lúc này dâng lên cảm giác lo sợ, bất an. Anh thầm nghĩ.
"Thanh mai trúc mã, anh kết nghĩa. Thật khiến nghĩa ta lo nghĩ. Gia đình Diệp gia này thật bí ẩn, rất có khả năng cô ở cùng gia đình họ. Yên Nhi không về Hoàng gia, em ấy cũng không đến nhà bạn thân của em ấy. Khả năng cao em ấy ở Diệp gia này. Nhưng… muốn tìm thấy em ấy phải biết được Diệp gia ở đâu? Muốn biết được Diệp gia ở đâu phải tìm được cậu thiếu gia độc nhất vô nhị này."
Nghĩ đến đây, bàn tay anh khẽ siết chặt lại.
"Vậy là khoảng thời gian này, Yên Nhi đang ở Diệp gia cùng cậu thanh mai trúc mã sao. Liệu có khi nào thiếu gia họ Diệp ấy có làm gì em ấy không, em ấy có thay lòng đổi dạ không?"
Bàn tay anh siết chặt, gân tay thi nhau nổi lên, sắc mặt anh sớm đã đen lại. Người bỗng chốc phát hỏa, anh vươn tay nới lỏng caveat. Giọng gọi lớn.
"Thư ký Lục."
Thư ký làm việc ngoài cửa, nghe gọi tên mình từ tốn bước vào.
"Vâng."
"Lục Ngạn, cậu nói xem tôi nên làm gì để có thể tìm ra thiếu phu nhân đây." anh vừa nói, vừa nhìn thư ký của mình, ánh mắt đầy nguy hiểm.
Lục Ngạn nâng gọng kính của mình, cười nham hiểm nói. "Dụ cọp vào bẫy."
Anh nghe vậy, bật cười.
"Haha… đúng lắm. Cậu biết mình nên làm gì rồi chứ."
"Vâng, tôi biết."
"Được… cậu đi làm việc đi. Tôi chờ tin tốt từ cậu."
Nói đến đây, Lục Ngạn bỗng nhớ lại việc gì đó, lên tiếng hỏi.
"Bạch tổng, còn Yến tiểu thư thì sao?"
"Hửm, cô ta sao, cậu nghĩ nên làm gì."
Lục Ngạn cười, nói "Thứ cho tôi nói thẳng, tôi muốn thay phu nhân đáp trả cô ta. Vì trước đây, cô ta đã gây ra không ít tổn thương cho phu nhân, tôi muốn cô ta phải chịu hình phạt gấp đôi mà cô ta đã làm ra."
"Được. Cứ làm theo cậu muốn."
"Vâng thư Bạch tổng." Lục Ngạn rời đi.
Anh xoay ghê ra khung cửa kính sau lưng mình, nhìn ngắm cảnh thành phố nở nụ cười nguy hiểm, miệng lẩm bẩm.
"Yên Nhi, ngày tháng tôi gặp được em không còn xa "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giới thiệu
- Chương 2: Ly hôn
- Chương 3: Có tin tức
- Chương 4: Đau khổ
- Chương 5: Tình yêu thầm kín
- Chương 6: Phận làm con ghẻ
- Chương 7: Nghịch cảnh
- Chương 8: Lịch sử của Thanh Họa và tin tức chấn động
- Chương 9: Tin tức
- Chương 10: Cái chết
- Chương 11: Sự thật
- Chương 12: Thiếu phu nhân?
- Chương 13: Đằng sau sự thật
- Chương 14: Trà xanh bị xử tử
- Chương 15: Tìm kiếm
- Chương 16: Kế hoạch
- Chương 17: Kế sách
- Chương 18: Nhớ nhung
- Chương 19: Trống trãi
- Chương 20: Nỗi đau dai dẵng
- Chương 21: Sân bay
- Chương 22: Tháng ngày trả giá
- Chương 23: Bất ngờ
- Chương 24: Gặp Lại
- Chương 25: Nỗi Đau Thể Xác Lẫn Tinh Thần
- Chương 26: Chuỗi ngày trả giá
- Chương 27: Lịch Sử Huy hoàng
- Chương 28: Cầu Xin
- Chương 29: Tôi Hận Anh
- Chương 30: Dù có thế nào đi chăng nữa. ANH SẼ THEO ĐUỔI LẠI EM
- Chương 31: Yên Nhi bốc hơi
- Chương 32: Giới thiệu
- Chương 33: Bí ẩn
- Chương 34: Bí mật giải mã
- Chương 35: Đoàn Thiên Vân và chuyện tình năm ấy
- Chương 36: Hóa ra là anh, siêu nhân anh hùng
- Chương 37: Chú à! CHÚ GIÀ LẮM RỒI
- Chương 38: Lời tỏ tình chưa dám nói
- Chương 39: Bỏ lỡ một đời
- Chương 40: Hai số phận nhưng chung nỗi đau
- Chương 41: Đông tổng! CHÚT ANH MAY MẮN...
- Chương 42: Đông mặt dày
- Chương 43: Anh trả cho em
- Chương 44: Người đàn ông thần bí
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47: Đông Thiên Hoàng anh nên trả giá rồi
- Chương 48: Sự thật hai năm trước
- Chương 49: Người phụ nữ bí ẩn
- Chương 50: Anh không can thiệp nữa
- Chương 51: Nỗi đau của hai từ "anh trai"
- Chương 52: Gặp lại
- Chương 53: Như người xa lạ
- Chương 54: Diệp Thanh Họa anh sẽ trả giá
- Chương 55: Âm mưu
- Chương 56: Chúng ta đã không còn như ngày xưa
- Chương 57: Nhẫn cưới
- Chương 58: Kế Hoạch 1
- Chương 59: Tôi nhớ tên anh rồi
- Chương 60: Trà xanh trở lại
- Chương 61: Đau khổ
- Chương 62: Tai nạn
- Chương 63: Chúng tôi đã cố gắng hết sức
- Chương 64: Tất cả các ngươi đều phải trả giá
- Chương 65: Heo đực
- bình luận