Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu - Chương 91: Đi nhầm vào cấm địa
Chương trước- Chương 1: Xuyên qua
- Chương 2: Cấm kỵ thần thú
- Chương 3: Không gian Tam Sinh Liên
- Chương 4: Gây sự 1
- Chương 5: Gây sự 2
- Chương 6: Mua chuộc 1
- Chương 7: Mua chuộc 2
- Chương 8: Từ hôn phong ba 1
- Chương 9: Từ hôn phong ba 2
- Chương 10: Người muốn thể diện, cây muốn vỏ
- Chương 11: Đi ra ngoài gặp cẩu
- Chương 12: Đỗ thần (1)
- Chương 13: Tam công tử Vân tộc
- Chương 14: Kinh thế kì tài
- Chương 15: Tiến cung
- Chương 16: Lần đầu gặp mặt
- Chương 17: Phượng Hoàng liệm
- Chương 18: Hoàng hậu quá làm càn
- Chương 19: Quốc sư xuất hiện
- Chương 20: Thực lực chân chính (1)
- Chương 21: Thực lực chân chính (2)
- Chương 22: Chặt lấy hai tay
- Chương 23: Không phải cha ruột 1
- Chương 24: Không phải là cha ruột 2
- Chương 25: Diễn kịch 1
- Chương 26: Diễn kịch 2
- Chương 27: Nghe lén 1
- Chương 28: Nghe lén 2
- Chương 29: Giao thủ 1
- Chương 30: Giao thủ 2
- Chương 31: Vậy thì như thế nào!
- Chương 32: Cứu Nguyệt Phong 1
- Chương 33: Cứu Nguyệt Phong 2
- Chương 34: Đánh nhau 1
- Chương 35: Đánh nhau 2
- Chương 36: Thiên lôi đánh xuống
- Chương 37: Vân Thanh còn sống
- Chương 38: Đi tới Quy Vân sơn 1
- Chương 39: Đi tới Quy Vân sơn 2
- Chương 40: Tiến về Quy Vân sơn 3
- Chương 41: Một thế một đời một đôi
- Chương 42: Bắt đầu tu luyện 1
- Chương 43: Bắt đầu tu luyện 2
- Chương 44: Bắt đầu tu luyện 3
- Chương 45: Bắt đầu tu luyện 4
- Chương 46: Bắt đầu tu luyện 5
- Chương 47: Ma thú Sâm Lâm 1
- Chương 48: Ma Thú Sâm Lâm 2
- Chương 49: Không làm sẽ không chết
- Chương 50: Đằng Xà
- Chương 51: Sẽ có một ngày ta sẽ khiến nàng ta tan thành mây khói
- Chương 52: Ngươi không biết nàng là ai?
- Chương 53: Hoàng
- Chương 54: Đình chỉ hết thảy việc mua bán đan dược
- Chương 55: Kẻ đần trong chiến đấu
- Chương 56: Khu rừng dưới mặt đất 1
- Chương 57: Khu rừng dưới mặt đất 2
- Chương 58: Tinh linh tộc
- Chương 59: Bệnh tình Đa Linh
- Chương 60: Chữa bệnh 1
- Chương 61: Chữa bệnh 2
- Chương 62: Hàng phục Hỏa Kì Lân
- Chương 63: Kim lôi tôi luyện
- Chương 64: Đại ca! Ngươi khá lắm
- Chương 65: Ngươi đáng chết
- Chương 66: Còn sống như vậy chính là trừng phạt lớn nhất đối với nàng
- Chương 67: Là ngươi
- Chương 68: Nha đầu, ngươi cứ tiếp tục như vậy thì ta phải bái ngươi làm sư phụ mất!
- Chương 69: Giết không tha
- Chương 70: Đông Thanh não tàn
- Chương 71: Đoạn Hồn cung
- Chương 72: Ma Sư đến từ hiện đại 1
- Chương 73: Ma Sư đến từ hiện đại 2
- Chương 74: Ta biết ngươi
- Chương 75: Nháy mắt giết
- Chương 76: Mộc Thương sợ rắn
- Chương 77: Người kia lại là ngươi
- Chương 78: Thái Tử Vân Thương quốc
- Chương 79: Bị nữ nhân vây đánh
- Chương 80: Khó đi ra được
- Chương 81: Thông qua cuộc thi
- Chương 82: Tiến vào Thiên Hoàng Điện
- Chương 83: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 1
- Chương 84: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 2
- Chương 85: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 3
- Chương 86: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 4
- Chương 87: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 5
- Chương 88: Nhớ lại
- Chương 89: Mộc Thương xui xẻo 1
- Chương 90: Mộc Thương xui xẻo 2
- Chương 91: Đi nhầm vào cấm địa
- Chương 92: Truyền thuyết
- Chương 93: Cỗ khí tức khiến người ta muốn nôn mửa
- Chương 94: Giá hàng càng ngày càng cao, nam nhân càng ngày càng ti tiện
- Chương 95: Nam nhân trong tranh
- Chương 96: Dạ Huyễn Ngọc
- Chương 97: Phượng Thủy Linh trả thù 1
- Chương 98: Phượng Thủy Linh trả thù 2
- Chương 99: Đại chiến 1
- Chương 100: Đại chiến 2
- Chương 101: Đại chiến 3
- Chương 102: Đại chiến 4
- Chương 103: Tái chiến
- Chương 104: Hắc y nam tử
- Chương 105: Vân Ế gặp chuyện
- Chương 106: U Minh quả
- Chương 107: Cực phẩm hoa ăn thịt người
- Chương 108: Tháng âm đã đến
- Chương 109: Hồng mâu Mộc Mộc
- Chương 110: Ta chờ nàng
- Chương 111: Thanh Ngư thổ lộ
- Chương 112: Nàng sẽ trở về bên cạnh ta
- Chương 113: Thiến ngươi
- Chương 114: Lo lắng
- Chương 115: Đả thương phu tử
- Chương 116: Đem đá nện chân mình
- Chương 117: Vận mệnh của ta thuộc về ta chứ không thuộc về ông trời
- Chương 118: Nữ phu tử Diệu Âm
- Chương 119: Vân gia nhị thiếu gia
- Chương 120: Cử quốc chu chi
- Chương 121: Sống không bằng chết
- Chương 122: Thủy Lạc Thần xuất hiện
- Chương 123: Sách không chữ
- Chương 124: Quá khứ Diệu Âm
- Chương 125: Người Vân gia tới 1
- Chương 126: Người Vân gia tới 2
- Chương 127: Cuộc chiến sinh tử
- Chương 128: Quá khứ Vân gia
- Chương 129: Cãi lộn trong đại sảnh
- Chương 130: Hỏa Kỳ Lân
- Chương 131: Họa sĩ ăn mày
- Chương 132: Trị liệu
- Chương 133: Tư cách
- Chương 134: Đời đời kiếp kiếp nàng đều là người của Thần Hoàng ta
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu
Chương 91: Đi nhầm vào cấm địa
"Mộc Mộc tỷ, tỷ biết tấm bia đá ở chỗ nào sao?" Thanh Ngư cao hứng hỏi, rốt cuộc có thể đi lên tầng thứ tư rồi!
"Ở ngay đằng sau cái cây trước mặt!" Mộc Mộc nói xong, phủi phủi bụi trên người một cái, đi thẳng về phía trước!
Những người khác cũng vội vàng đi theo, tận mắt trông thấy tấm bia đá thật sự ở đằng sau cái cây kia, mọi người lệ rơi đầy mặt, vì tìm nó, bọn họ thật sự là phải trải qua trăm cay nghìn đắng a, người bố trí tầng thứ ba thật tuyệt, quả thực là trước không có, sau lại càng không có người như vậy, tấm bia đá lại đặt ngay cái nơi lừa bịp nhau thế này a.
Mộc Mộc hung dữ đá một cước vào tấm bia đá!
Thông đạo mở ra, mọi người tiến vào thông đạo, cuối cùng cũng đã đi vào tầng thứ tư!
. .
Trong sơn cốc yên tĩnh, lão nam nhân rời đi lúc trước nhìn trận pháp đã được giải, cười nói: "Mấy cái tên tiểu tử kia nhanh như vậy đã phá được trận pháp sao, xem ra không đơn giản a, không biết có thể gặp lại bọn chúng không?”
Được rồi, giờ phải đi tìm viện trưởng nói chánh sự trước đã!
Đoàn người tiến vào tầng thứ tư, trông thấy lá rơi đầy đất, thầm nghĩ đến một câu, cái Thiên Hoàng Điện này thật đúng là bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông rồi!
"Các ngươi phải thật cẩn thận, có thể tránh giao chiến với ma thú thì càng tốt, ma thú ở tầng thứ tư đều nằm trong khoảng ngũ giai Đế Vương trở lên, coi như là chúng ta có thể tiêu diệt bọn hắn, nhưng rất hao phí thực lực!"
Vân Thương nghe vậy, cất giọng nói: "Phượng cô nương nói cũng đúng, chúng ta vẫn là mau chóng tìm bia đá kia thôi!"
Vì vậy một đoàn người lại bắt đầu đau khổ truy tìm tấm bia đá!
"A!"
Đi ở phía sau, đột nhiên Thanh Ngư thét lên một tiếng, Phượng Thiên Vũ quay đầu nhìn lại, cái này không nhìn thì không sao, nhìn vào lại càng thêm hoảng sợ!
Chỉ thấy bên cạnh nơi Thanh Ngư đang đứng, ti tỉ những con côn trùng lớn nhỏ bò lổm ngổm trên mặt đất, màu sắc tươi đẹp, nhìn qua liền biết trên người chúng đều mang kịch động, cắt là chết!
Phượng Thiên Vũ nhanh chóng kéo Thanh Ngư đến bên cạnh mình, phòng ngừa nàng bị chúng cắn!
"A Vũ, đây là chuyện gì vậy?"
Mộc Mộc nhìn đám côn trùng kia rồi cất tiếng hỏi!
"Đi thôi!" Phượng Thiên Vũ nhíu mày, mang Thanh Ngư nhanh chóng đi về phía trước, trên đường đi may mắn không đụng trúng ma thú nào, điều này càng làm cho Phượng Thiên Vũ thêm nghi ngờ, theo lý thuyết, bọn họ đã vào tầng thứ tư lâu như vậy, đáng nhẽ phải kinh động rất nhiều ma thú, thế nhưng bây giờ đến một cái bóng cũng không thấy?
"Mộc Mộc, Thiên Vũ, nơi đây quá an tĩnh!" Sự nghi ngờ trong Thanh Loan cũng đã nổi lên, càng yên tĩnh sẽ càng đáng sợ!
Đột nhiên, Phượng Thiên Vũ đưa cái mũi lên không trung hít hít, ánh mắt phát ra tia lạnh lẽo: "Dừng lại, phía trước có đầm lầy đó!"
Mấy người trong nháy mắt phanh gấp lại!
"Tiểu thư, nơi đây có thể có đầm lầy sao?"
Phượng Thiên Vũ lắc đầu, theo lý thuyết bên trong Thiên Hoàng Điện sẽ không có đầm lầy, nếu quả thật là có, cái Thiên Hoàng Điện này đối với tân sinh rèn luyện mà nói cũng quá mức nghiêm khắc rồi!
Phượng Thiên Vũ đột nhiên nhớ tới tấm bia đá ở bên ngoài kia, không giống với tấm bia đá mà bọn họ tìm thấy, là một khối đá nhìn qua có vẻ đã rất lâu đời, trên khối đá không có tấm bia đá như mọi khi, hình như phía trên còn khắc hai chữ “cấm địa”!
Chẳng lẽ vì nơi này có đầm lầy, nên mới để tấm đá bên ngoài kia, khắc hai chữ cấm địa sao?
Chết tiệt, thật sự là do quá hoảng hốt nên đã chạy vào đây rồi!
"A Vũ, bây giờ mà chúng ta ra ngoài chắc chắn sẽ gặp phải đám côn trùng kia!"
Thanh Loan đi về phía Vân Thương, lôi kéo y phục của hắn: "Vân Thương, không bằng triệu hoán Tuyết Phượng đi!"
Thanh Ngư sững sờ, hai ngày này nàng cũng hiểu sơ sơ về ca ca này, ca ca rõ ràng không bài xích Thanh Loan, không lẽ đây là tẩu tẩu tương lại của mình?
Vân Thương gật đầu, triệu hoán Tuyết Phượng!
Tuyết Phượng bước ra, không khí chung quanh đột nhiên trở lên lạnh hơn!
Thanh Ngư nhịn không được thật hâm mộ, ma thú của ca ca thật xinh đẹp!
"Tuyết Phượng, đóng băng những cái đầm lầy ở đây!"
Tuyết Phượng nhất nhất nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, từ trong miệng phun ra hàn khí, hàn khí bao trùm phía trên đầm lầy, nháy mắt đầm lầy đã bị đóng băng!
Nhóm người dễ dàng bước qua đầm lầy, nhanh chóng tìm được tấm bia đá, đi lên tầng thứ năm!
... ...
"A Vũ, chúng ta đã đến tầng thứ năm, khi trở về làm sao để bọn họ tin tưởng?"
Mộc Mộc khó xử hỏi, lúc trước lão sư cũng không nói cho các nàng biết làm cách nào mà đi ra ngoài!
"Không có việc gì, bọn hắn sẽ biết!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, ngừng lại, nhìn lên không trung, trên không trung một con chim màu xanh biết đang bay lượn!
"Thanh Điểu?"
Mộc Mộc kinh ngạc, thế giới này thực quá huyền huyễn rồi, có cả Thanh Điểu!
"Mộc Mộc tỷ, không phải tỉ còn chưa có ma thú sao? Không bằng hãy khế ước với nó đi?" Thanh Ngư cười hì hì nói, con chim này mặc dù không xinh đẹp bằng Tuyết Phượng của ca ca, nhưng như vậy cũng quá là xinh đẹp rồi!
"Không được, Mộc Mộc, không khế ước được nó!" Phượng Thiên Vũ nhíu mày, cất tiếng: "Nó ít nhất đã là ngũ giai Huyền thú, Mộc Mộc mới chỉ là cao cấp Linh Tôn, thực lực còn rất xa!"
"A Vũ nói cũng đúng, ta không thể khống chế được nó, rất dễ dàng bị nó cắn trả!"
Nhóm người ở dưới đang nghị sợ, trên không trung, Thanh Điểu cũng bay tới, xoay quanh trên đầu các nàng nhưng không hề công kích!
Thanh Loan ngẩng đầu, nghi ngờ hỏi: "Nó đang làm gì thế?"
"Không biết!"
Thanh Điểu ê a ê a kêu, giống như đang nói cái gì đó!
Phượng Thiên Vũ nghe xong, ngẩng đầu nhìn lên Thanh Điểu, nói: "Ngươi thật sự nguyện ý?"
Phượng Thiên Vũ vừa nói xong, Thanh Điểu lại kêu dài thêm một tiếng!
Nó là thất giai Huyền thú, linh trí đã được mở ra, nhưng vẫn chưa thể nói chuyện!
"Tốt lắm, nếu như ngươi muốn thì hãy đi theo nàng đi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, từ trên không trung Thanh Điểu ngừng lại, bay đến bên người Mộc Mộc!
Mộc Mộc kinh ngạc nhìn Thanh Điểu đứng bên cạnh mình, quay đầu nhìn về phía Phượng Thiên Vũ: "A Vũ, nó đây là... ?"
Tuy rằng Phượng Thiên Vũ không biết vì cái gì mà Thanh Điểu lại muốn làm ma thú của Mộc Mộc, thấy Mộc Mộc hỏi nàng, rất nhanh liền trả lời: "Nó muốn đi cùng ngươi!"
Mộc Mộc sửng sốt, rồi cao hứng ôm lấy Phượng Thiên Vũ: "A Vũ, có thật không vậy?" Phượng Thiên Vũ bị nàng ôm, có chút bất tiện, nhưng vẫn trả lời: "Thật sự!"
Mấy người Mộc Thương mặt đầy quái dị nhìn Mộc Mộc và Thanh Điểu, được lắm, các ngươi có bao giờ trông thấy một Huyền thú chủ động muốn đi cùng nhân loại hay không? Chắc chắn là chưa rồi.
Hẳn là trên người Mộc Mộc có đồ gì đó hấp dẫn Thanh Điểu!
Mộc Mộc cũng không quản những cái kia, tươi cười tít mắt sờ sờ lên bộ lông Thanh Điểu: "Thanh Điểu, từ nay về sau chúng ta chính là bạn đồng hành của nhau, ta là Mộc Mộc!"
Thanh Điểu nghiêng đầu qua một bên, như là đang nói với Mộc Mộc là nó đã biết!
Bởi vì Mộc Mộc không có không gian, Thanh Điểu cũng không phải là Thần Thú, cũng không thể tự hóa thành bản sắc tự vệ, cho nên liền bị Phượng Thiên Vũ cho vào không gian, các nàng cũng không thể mang theo một con Ma thú to như thế đi tìm đồ vật!
"Ở ngay đằng sau cái cây trước mặt!" Mộc Mộc nói xong, phủi phủi bụi trên người một cái, đi thẳng về phía trước!
Những người khác cũng vội vàng đi theo, tận mắt trông thấy tấm bia đá thật sự ở đằng sau cái cây kia, mọi người lệ rơi đầy mặt, vì tìm nó, bọn họ thật sự là phải trải qua trăm cay nghìn đắng a, người bố trí tầng thứ ba thật tuyệt, quả thực là trước không có, sau lại càng không có người như vậy, tấm bia đá lại đặt ngay cái nơi lừa bịp nhau thế này a.
Mộc Mộc hung dữ đá một cước vào tấm bia đá!
Thông đạo mở ra, mọi người tiến vào thông đạo, cuối cùng cũng đã đi vào tầng thứ tư!
. .
Trong sơn cốc yên tĩnh, lão nam nhân rời đi lúc trước nhìn trận pháp đã được giải, cười nói: "Mấy cái tên tiểu tử kia nhanh như vậy đã phá được trận pháp sao, xem ra không đơn giản a, không biết có thể gặp lại bọn chúng không?”
Được rồi, giờ phải đi tìm viện trưởng nói chánh sự trước đã!
Đoàn người tiến vào tầng thứ tư, trông thấy lá rơi đầy đất, thầm nghĩ đến một câu, cái Thiên Hoàng Điện này thật đúng là bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông rồi!
"Các ngươi phải thật cẩn thận, có thể tránh giao chiến với ma thú thì càng tốt, ma thú ở tầng thứ tư đều nằm trong khoảng ngũ giai Đế Vương trở lên, coi như là chúng ta có thể tiêu diệt bọn hắn, nhưng rất hao phí thực lực!"
Vân Thương nghe vậy, cất giọng nói: "Phượng cô nương nói cũng đúng, chúng ta vẫn là mau chóng tìm bia đá kia thôi!"
Vì vậy một đoàn người lại bắt đầu đau khổ truy tìm tấm bia đá!
"A!"
Đi ở phía sau, đột nhiên Thanh Ngư thét lên một tiếng, Phượng Thiên Vũ quay đầu nhìn lại, cái này không nhìn thì không sao, nhìn vào lại càng thêm hoảng sợ!
Chỉ thấy bên cạnh nơi Thanh Ngư đang đứng, ti tỉ những con côn trùng lớn nhỏ bò lổm ngổm trên mặt đất, màu sắc tươi đẹp, nhìn qua liền biết trên người chúng đều mang kịch động, cắt là chết!
Phượng Thiên Vũ nhanh chóng kéo Thanh Ngư đến bên cạnh mình, phòng ngừa nàng bị chúng cắn!
"A Vũ, đây là chuyện gì vậy?"
Mộc Mộc nhìn đám côn trùng kia rồi cất tiếng hỏi!
"Đi thôi!" Phượng Thiên Vũ nhíu mày, mang Thanh Ngư nhanh chóng đi về phía trước, trên đường đi may mắn không đụng trúng ma thú nào, điều này càng làm cho Phượng Thiên Vũ thêm nghi ngờ, theo lý thuyết, bọn họ đã vào tầng thứ tư lâu như vậy, đáng nhẽ phải kinh động rất nhiều ma thú, thế nhưng bây giờ đến một cái bóng cũng không thấy?
"Mộc Mộc, Thiên Vũ, nơi đây quá an tĩnh!" Sự nghi ngờ trong Thanh Loan cũng đã nổi lên, càng yên tĩnh sẽ càng đáng sợ!
Đột nhiên, Phượng Thiên Vũ đưa cái mũi lên không trung hít hít, ánh mắt phát ra tia lạnh lẽo: "Dừng lại, phía trước có đầm lầy đó!"
Mấy người trong nháy mắt phanh gấp lại!
"Tiểu thư, nơi đây có thể có đầm lầy sao?"
Phượng Thiên Vũ lắc đầu, theo lý thuyết bên trong Thiên Hoàng Điện sẽ không có đầm lầy, nếu quả thật là có, cái Thiên Hoàng Điện này đối với tân sinh rèn luyện mà nói cũng quá mức nghiêm khắc rồi!
Phượng Thiên Vũ đột nhiên nhớ tới tấm bia đá ở bên ngoài kia, không giống với tấm bia đá mà bọn họ tìm thấy, là một khối đá nhìn qua có vẻ đã rất lâu đời, trên khối đá không có tấm bia đá như mọi khi, hình như phía trên còn khắc hai chữ “cấm địa”!
Chẳng lẽ vì nơi này có đầm lầy, nên mới để tấm đá bên ngoài kia, khắc hai chữ cấm địa sao?
Chết tiệt, thật sự là do quá hoảng hốt nên đã chạy vào đây rồi!
"A Vũ, bây giờ mà chúng ta ra ngoài chắc chắn sẽ gặp phải đám côn trùng kia!"
Thanh Loan đi về phía Vân Thương, lôi kéo y phục của hắn: "Vân Thương, không bằng triệu hoán Tuyết Phượng đi!"
Thanh Ngư sững sờ, hai ngày này nàng cũng hiểu sơ sơ về ca ca này, ca ca rõ ràng không bài xích Thanh Loan, không lẽ đây là tẩu tẩu tương lại của mình?
Vân Thương gật đầu, triệu hoán Tuyết Phượng!
Tuyết Phượng bước ra, không khí chung quanh đột nhiên trở lên lạnh hơn!
Thanh Ngư nhịn không được thật hâm mộ, ma thú của ca ca thật xinh đẹp!
"Tuyết Phượng, đóng băng những cái đầm lầy ở đây!"
Tuyết Phượng nhất nhất nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, từ trong miệng phun ra hàn khí, hàn khí bao trùm phía trên đầm lầy, nháy mắt đầm lầy đã bị đóng băng!
Nhóm người dễ dàng bước qua đầm lầy, nhanh chóng tìm được tấm bia đá, đi lên tầng thứ năm!
... ...
"A Vũ, chúng ta đã đến tầng thứ năm, khi trở về làm sao để bọn họ tin tưởng?"
Mộc Mộc khó xử hỏi, lúc trước lão sư cũng không nói cho các nàng biết làm cách nào mà đi ra ngoài!
"Không có việc gì, bọn hắn sẽ biết!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, ngừng lại, nhìn lên không trung, trên không trung một con chim màu xanh biết đang bay lượn!
"Thanh Điểu?"
Mộc Mộc kinh ngạc, thế giới này thực quá huyền huyễn rồi, có cả Thanh Điểu!
"Mộc Mộc tỷ, không phải tỉ còn chưa có ma thú sao? Không bằng hãy khế ước với nó đi?" Thanh Ngư cười hì hì nói, con chim này mặc dù không xinh đẹp bằng Tuyết Phượng của ca ca, nhưng như vậy cũng quá là xinh đẹp rồi!
"Không được, Mộc Mộc, không khế ước được nó!" Phượng Thiên Vũ nhíu mày, cất tiếng: "Nó ít nhất đã là ngũ giai Huyền thú, Mộc Mộc mới chỉ là cao cấp Linh Tôn, thực lực còn rất xa!"
"A Vũ nói cũng đúng, ta không thể khống chế được nó, rất dễ dàng bị nó cắn trả!"
Nhóm người ở dưới đang nghị sợ, trên không trung, Thanh Điểu cũng bay tới, xoay quanh trên đầu các nàng nhưng không hề công kích!
Thanh Loan ngẩng đầu, nghi ngờ hỏi: "Nó đang làm gì thế?"
"Không biết!"
Thanh Điểu ê a ê a kêu, giống như đang nói cái gì đó!
Phượng Thiên Vũ nghe xong, ngẩng đầu nhìn lên Thanh Điểu, nói: "Ngươi thật sự nguyện ý?"
Phượng Thiên Vũ vừa nói xong, Thanh Điểu lại kêu dài thêm một tiếng!
Nó là thất giai Huyền thú, linh trí đã được mở ra, nhưng vẫn chưa thể nói chuyện!
"Tốt lắm, nếu như ngươi muốn thì hãy đi theo nàng đi!"
Phượng Thiên Vũ nói xong, từ trên không trung Thanh Điểu ngừng lại, bay đến bên người Mộc Mộc!
Mộc Mộc kinh ngạc nhìn Thanh Điểu đứng bên cạnh mình, quay đầu nhìn về phía Phượng Thiên Vũ: "A Vũ, nó đây là... ?"
Tuy rằng Phượng Thiên Vũ không biết vì cái gì mà Thanh Điểu lại muốn làm ma thú của Mộc Mộc, thấy Mộc Mộc hỏi nàng, rất nhanh liền trả lời: "Nó muốn đi cùng ngươi!"
Mộc Mộc sửng sốt, rồi cao hứng ôm lấy Phượng Thiên Vũ: "A Vũ, có thật không vậy?" Phượng Thiên Vũ bị nàng ôm, có chút bất tiện, nhưng vẫn trả lời: "Thật sự!"
Mấy người Mộc Thương mặt đầy quái dị nhìn Mộc Mộc và Thanh Điểu, được lắm, các ngươi có bao giờ trông thấy một Huyền thú chủ động muốn đi cùng nhân loại hay không? Chắc chắn là chưa rồi.
Hẳn là trên người Mộc Mộc có đồ gì đó hấp dẫn Thanh Điểu!
Mộc Mộc cũng không quản những cái kia, tươi cười tít mắt sờ sờ lên bộ lông Thanh Điểu: "Thanh Điểu, từ nay về sau chúng ta chính là bạn đồng hành của nhau, ta là Mộc Mộc!"
Thanh Điểu nghiêng đầu qua một bên, như là đang nói với Mộc Mộc là nó đã biết!
Bởi vì Mộc Mộc không có không gian, Thanh Điểu cũng không phải là Thần Thú, cũng không thể tự hóa thành bản sắc tự vệ, cho nên liền bị Phượng Thiên Vũ cho vào không gian, các nàng cũng không thể mang theo một con Ma thú to như thế đi tìm đồ vật!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xuyên qua
- Chương 2: Cấm kỵ thần thú
- Chương 3: Không gian Tam Sinh Liên
- Chương 4: Gây sự 1
- Chương 5: Gây sự 2
- Chương 6: Mua chuộc 1
- Chương 7: Mua chuộc 2
- Chương 8: Từ hôn phong ba 1
- Chương 9: Từ hôn phong ba 2
- Chương 10: Người muốn thể diện, cây muốn vỏ
- Chương 11: Đi ra ngoài gặp cẩu
- Chương 12: Đỗ thần (1)
- Chương 13: Tam công tử Vân tộc
- Chương 14: Kinh thế kì tài
- Chương 15: Tiến cung
- Chương 16: Lần đầu gặp mặt
- Chương 17: Phượng Hoàng liệm
- Chương 18: Hoàng hậu quá làm càn
- Chương 19: Quốc sư xuất hiện
- Chương 20: Thực lực chân chính (1)
- Chương 21: Thực lực chân chính (2)
- Chương 22: Chặt lấy hai tay
- Chương 23: Không phải cha ruột 1
- Chương 24: Không phải là cha ruột 2
- Chương 25: Diễn kịch 1
- Chương 26: Diễn kịch 2
- Chương 27: Nghe lén 1
- Chương 28: Nghe lén 2
- Chương 29: Giao thủ 1
- Chương 30: Giao thủ 2
- Chương 31: Vậy thì như thế nào!
- Chương 32: Cứu Nguyệt Phong 1
- Chương 33: Cứu Nguyệt Phong 2
- Chương 34: Đánh nhau 1
- Chương 35: Đánh nhau 2
- Chương 36: Thiên lôi đánh xuống
- Chương 37: Vân Thanh còn sống
- Chương 38: Đi tới Quy Vân sơn 1
- Chương 39: Đi tới Quy Vân sơn 2
- Chương 40: Tiến về Quy Vân sơn 3
- Chương 41: Một thế một đời một đôi
- Chương 42: Bắt đầu tu luyện 1
- Chương 43: Bắt đầu tu luyện 2
- Chương 44: Bắt đầu tu luyện 3
- Chương 45: Bắt đầu tu luyện 4
- Chương 46: Bắt đầu tu luyện 5
- Chương 47: Ma thú Sâm Lâm 1
- Chương 48: Ma Thú Sâm Lâm 2
- Chương 49: Không làm sẽ không chết
- Chương 50: Đằng Xà
- Chương 51: Sẽ có một ngày ta sẽ khiến nàng ta tan thành mây khói
- Chương 52: Ngươi không biết nàng là ai?
- Chương 53: Hoàng
- Chương 54: Đình chỉ hết thảy việc mua bán đan dược
- Chương 55: Kẻ đần trong chiến đấu
- Chương 56: Khu rừng dưới mặt đất 1
- Chương 57: Khu rừng dưới mặt đất 2
- Chương 58: Tinh linh tộc
- Chương 59: Bệnh tình Đa Linh
- Chương 60: Chữa bệnh 1
- Chương 61: Chữa bệnh 2
- Chương 62: Hàng phục Hỏa Kì Lân
- Chương 63: Kim lôi tôi luyện
- Chương 64: Đại ca! Ngươi khá lắm
- Chương 65: Ngươi đáng chết
- Chương 66: Còn sống như vậy chính là trừng phạt lớn nhất đối với nàng
- Chương 67: Là ngươi
- Chương 68: Nha đầu, ngươi cứ tiếp tục như vậy thì ta phải bái ngươi làm sư phụ mất!
- Chương 69: Giết không tha
- Chương 70: Đông Thanh não tàn
- Chương 71: Đoạn Hồn cung
- Chương 72: Ma Sư đến từ hiện đại 1
- Chương 73: Ma Sư đến từ hiện đại 2
- Chương 74: Ta biết ngươi
- Chương 75: Nháy mắt giết
- Chương 76: Mộc Thương sợ rắn
- Chương 77: Người kia lại là ngươi
- Chương 78: Thái Tử Vân Thương quốc
- Chương 79: Bị nữ nhân vây đánh
- Chương 80: Khó đi ra được
- Chương 81: Thông qua cuộc thi
- Chương 82: Tiến vào Thiên Hoàng Điện
- Chương 83: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 1
- Chương 84: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 2
- Chương 85: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 3
- Chương 86: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 4
- Chương 87: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 5
- Chương 88: Nhớ lại
- Chương 89: Mộc Thương xui xẻo 1
- Chương 90: Mộc Thương xui xẻo 2
- Chương 91: Đi nhầm vào cấm địa
- Chương 92: Truyền thuyết
- Chương 93: Cỗ khí tức khiến người ta muốn nôn mửa
- Chương 94: Giá hàng càng ngày càng cao, nam nhân càng ngày càng ti tiện
- Chương 95: Nam nhân trong tranh
- Chương 96: Dạ Huyễn Ngọc
- Chương 97: Phượng Thủy Linh trả thù 1
- Chương 98: Phượng Thủy Linh trả thù 2
- Chương 99: Đại chiến 1
- Chương 100: Đại chiến 2
- Chương 101: Đại chiến 3
- Chương 102: Đại chiến 4
- Chương 103: Tái chiến
- Chương 104: Hắc y nam tử
- Chương 105: Vân Ế gặp chuyện
- Chương 106: U Minh quả
- Chương 107: Cực phẩm hoa ăn thịt người
- Chương 108: Tháng âm đã đến
- Chương 109: Hồng mâu Mộc Mộc
- Chương 110: Ta chờ nàng
- Chương 111: Thanh Ngư thổ lộ
- Chương 112: Nàng sẽ trở về bên cạnh ta
- Chương 113: Thiến ngươi
- Chương 114: Lo lắng
- Chương 115: Đả thương phu tử
- Chương 116: Đem đá nện chân mình
- Chương 117: Vận mệnh của ta thuộc về ta chứ không thuộc về ông trời
- Chương 118: Nữ phu tử Diệu Âm
- Chương 119: Vân gia nhị thiếu gia
- Chương 120: Cử quốc chu chi
- Chương 121: Sống không bằng chết
- Chương 122: Thủy Lạc Thần xuất hiện
- Chương 123: Sách không chữ
- Chương 124: Quá khứ Diệu Âm
- Chương 125: Người Vân gia tới 1
- Chương 126: Người Vân gia tới 2
- Chương 127: Cuộc chiến sinh tử
- Chương 128: Quá khứ Vân gia
- Chương 129: Cãi lộn trong đại sảnh
- Chương 130: Hỏa Kỳ Lân
- Chương 131: Họa sĩ ăn mày
- Chương 132: Trị liệu
- Chương 133: Tư cách
- Chương 134: Đời đời kiếp kiếp nàng đều là người của Thần Hoàng ta