[Sinh Tử] Sau Khi Mang Thai, Chồng Cũ Muốn Phục Hôn - Chương 3: Thủy cung

[Sinh Tử] Sau Khi Mang Thai, Chồng Cũ Muốn Phục Hôn Chương 3: Thủy cung
Editor: Vibi71599

MC đặc biệt có ánh mắt, vội vàng duỗi tay chặn cameras, người quay phim cũng hiểu biết có ý tứ gì, tắt camera.

Cư dân mạng đang liếm màn hình thì bất ngờ bị cắt video, đều ngẩn người ra không biết chuyện gì xảy ra.

An Diêm cảm thấy tay mình thật bẩn.

Ngay cả sau khi kéo khoảng cách với Úc Linh, cảm giác trong lòng bàn tay vẫn còn đó.

Với sức nóng và hình dạng rõ ràng...

"Lần sau lại không thành thật, liền không cần tham gia tiết mục." Úc Linh lạnh mặt, dị thường khó chịu.

Cũng không phải bởi vì An Ngôn tới gần mà khó chịu, mà là bởi vì thân thể cũng không kháng cự An Ngôn tới gần.

Ngược lại khi An Ngôn tới gần trong nháy mắt kia, cả người cứng đờ. Mũi ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, lập tức tràn ngập toàn bộ đại não. An Ngôn giống như là hoa ăn thịt người tản ra tín hiệu nguy hiểm, mà hắn thế nhưng muốn chui vào bên trong tìm tòi đến tột cùng.

Cái ý tưởng đáng sợ này mới vừa nảy sinh ra, Úc Linh vội vàng thu hồi lý trí, ngăn chặn lại sự điên cuồng.

An Ngôn cảm giác sâu sắc tội lỗi, nhưng là lại rất khó chịu với thái độ của Úc Linh, vòng tay ôm ngực, nhẹ nhàng hừ một tiếng.

"Anh cho rằng tôi muốn?"

"Được thế thì tốt." Úc Linh nhắm hai mắt lại.

An Ngôn đối với Úc Linh làm cái mặt quỷ, nhặt cái gối bên tay trái đặt vào giữa hai người, xây một khối nho nhỏ "Tường thành".

Cũng giống như mối quan hệ giữa hai người, mỗi người chiếm một phương, không xâm phạm lẫn nhau.

Hai người không nói lời nào, MC vốn định tạo một chút bầu không khí thân thiện, nhưng dù bất luận nói như thế nào hai người đều không nói tiếp, đành phải ngậm miệng.

Thật vất vả đi vào địa điểm làm nhiệm vụ, MC sâu sắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, ý bảo người quay phim bắt đầu phát sóng trực tiếp.

"Trạm thứ nhất của chúng ta là vườn bách thú, tiến vào vườn bách thú sau đó sẽ có chỉ thị nhiệm vụ, tôi không thể đi theo vào, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ, tích cóp đủ điểm mới có thể từ Vườn Bách Thú đi ra, bằng không liền phải đã chịu trừng hình phạt."

An Ngôn nghiêm túc nghe, sau khi MC nói xong một lúc, giơ tay hỏi, "Là trừng phạt như thế nào?"

MC vẻ mặt cao thâm khó đoán, "Là trừng phạt cái gì hiện tại không thể nói cho mọi người, thỉnh mọi người nghiêm túc nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ."

Các nhân viên gim micrô cho hai người để bắt đầu quay cảnh đầu tiên.

Hi ca lôi kéo tay An Ngôn dặn dò nói, "Đừng quên những gì anh đã nói với em lúc sáng, đừng gây rắc rối cho Úc Linh, và cố gắng tạo cảm giác CP."

An Ngôn nghiêm túc gật đầu, kỳ thật một chút cũng chưa đem lời Hi ca nói để ở trong lòng.

Cậu ước gì cách xa Úc Linh vạn dặm, sao có thể thời khắc cùng Úc Linh dính vào cùng nhau.

Hết thảy chuẩn bị ổn thoả, tổ chương trình một lần nữa mở phát sóng trực tiếp.

An Ngôn bản nhân là thích một mình khám phá, vừa tiến vào vườn bách thú liền cùng Úc Linh tách ra.

Một mình dựa theo chỉ thị đi về phía trước.

"Đại gia buổi sáng tốt lành, hôm nay trời nắng siêu to, giờ nhiệt độ lên cao, mặc áo len vào mình thấy hơi nóng. Bản thân mình rất thích động vật nhỏ và ở nhà cũng có nuôi một chú mèo con, tuy rằng tổ chương trình nói cho chúng tôi phải làm nhiệm vụ, trời còn sớm với lại thời tiết đẹp như vậy, tôi trước mang mọi người đi xem tiểu động vật cute."

[=> Trời ơi, sắc đẹp nghịch thiên! Đây là lần đầu tiên tui nhìn ca ca tui ở khoản cách gần như vậy, awsl. (a ta đã chết)

=> Ca ca vì cái gì luẩn quẩn trong lòng tham gia cái chương trình này, gameshow luyến ái cách vách không tốt sao?

=> Thật sự rất khó xử khi chủ động tiếp xúc với chồng trước.

=>Tui thừa nhận ảnh đế rất tuấn tú, nhưng là ca ca tui hợp hơn!

=> Phải, chúng tui không muốn ca ca tui chịu ủy khuất!]

An Ngôn nhìn đến làn đạn tới tấp, tiếp tục nói, "Thân là nghệ sĩ đương nhiên muốn tham gia nhiều hoạt động, muốn nói vì cái gì tham gia cái gameshow này, đương nhiên là vì catxe cao."

An Ngôn hỏi người quay phim phía trước, "Em có thể trả lời câu này không?"

Người quay phim lắc đầu.

An Ngôn bất đắc dĩ nói, "Tổ chương trình không cho nói, nhưng là tui lặng lẽ nói cho mọi người một chút, đây là một chương trình trọng yếu, suỵt —"

Những lời nói sau đó đã được ê-kíp chương trình nghẹn ngào chia sẻ

Fans vò đầu bứt tai.

[=> ca ca rốt cuộc nói bao nhiêu? Tò mò a a a.

=> Dựa theo khẩu hình, hẳn là hai trăm vạn.]

Đương nhiên xem phát sóng trực tiếp tất cả cũng không đều là An Ngôn fans, còn trà trộn vào rất nhiều antifan.

[=> Idol top chính là thực lực như vậy?

=> Một gameshow hai trăm vạn thật sự rất thấp.

=> Ê ê, An Ngôn cũng không phải idol thuộc hàng top OK? Xuất đạo ba năm vẫn luôn đều không nóng không lạnh, nếu không phải cùng ảnh đế kết hôn thêm một lượng fan, hiện tại đã sớm mồ xanh cỏ.

=> Hiện tại ly hôn còn tham gia chung gameshow, không phải là vì độ hot?

=> Này này phu phu hai người cũng thật là khôi hài.

=> Không biết các người có cảm giác giống tui không, từ sau khi ảnh đế cùng An Ngôn kết hôn, tui liền chán ghét ảnh đế. Che mặt khóc.jpg

=> Lầu trên ơi ngươi không cô đơn đâu, đầu chó.jpg]

An Ngôn là người mù đường, dựa theo chỉ thị, thật vất vả đi vào địa điểm nhiệm vụ đầu tiên.

"Hẳn là chính là nơi này đi?" An Ngôn dò hỏi nhân viên công tác, nơi này là thủy cung theo lối tây, lối vào có rất nhiều động vật biển, cách đó không xa bảo an đang dang cánh tay ngăn trở fans cảm xúc trào dâng.

[ a a a a a, An Ngôn đến rồi!!!]

[ Cho tui nhìn xíu.]

[ Đừng ép sát nửa, có xíu ý thức nào không?]

[ Chết tiệt, một đám đang làm gì, không phải nói ý thức sao? Lại không phải nhà mình, đuổi cái gì?]

[ Ngại quá, nơi này đã được chúng tôi thuê, theo lý thuyết nơi này thuộc về chúng tôi, An Ngôn fans, thỉnh tự giác một chút rời đi.]

[ Các người nói của các người là của các người sao? Nói dối có thể hay không trước tiên soạn cái bản nháp, nơi này là vườn bách thú, thuộc về mọi người, cũng không phải của một mình các người.]

[ Ngại quá, vườn bách thú này là cha tui mở, toàn bộ vườn bách thú đều là tài sản nhà tui, thỉnh An Ngôn fans rời đi.]

Đám người dần dần xôn xao lên, mắt thấy hai bên fans liền phải đánh tới nơi, Úc Linh từ một con đường khác chậm rãi đi tới.

Úc Linh fans ngay từ đầu còn kiêu ngạo, tức khắc im lặng.

Vẫn là giống như trước đây không hề có phập phồng biểu tình, theo động tác đi đường, áo trên người bị gió mở ra một góc.

[ Đẹp trai quá.]

Fans phát ra tiếng ca ngợi tự đáy lòng.

"Cùng nhau đi vào sao?" An Ngôn giương gương mặt tươi cười chủ động hướng Úc Linh chào hỏi.

Úc Linh gật gật đầu.

An Ngôn hướng tới fans vẫy vẫy tay, "Giữa trưa nắng rất lớn, phơi đen da liền không tốt, một chút nửa mời mọi người uống trà sữa, đều là người một nhà, liền không cần cãi nhau."

Úc Linh fans tức khắc nghẹn một phen, nhìn về phía An Ngôn fans đối diện, mặt đều đen.

Như thế nào như vậy không biết xấu hổ, ai cùng các nàng là người một nhà?

Một đám học sinh tiểu học!

An Ngôn fans còn đắm chìm ở nhan sắc của An Ngôn, cả một đám che lại trái tim nhỏ, ánh mắt mê ly.

Căn bản không chú ý Úc Linh fans xem thường.

Hai người vai sát vai đi vào thủy cung, ngay từ đầu là một đoạn con đường màu đen, An Ngôn theo bản năng nắm lấy cánh tay Úc Linh.

"Quá tối, tôi cận thị, mượn cánh tay anh dùng một chút."

Lúc này làn đạn bởi vì động tác của An Ngôn, trực tiếp tràn ngập toàn bộ màn hình.

[ Buông tui ra a a a a a a!]

[ Cánh tay bẩn thỉu.]

[ Đột nhiên phát hiện hâm mộ An Ngôn là cái cảm giác như thế nào?]

[ Thật là, hâm mộ đến nổi nước mắt từ khóe miệng chảy xuống dưới.]

Cánh tay tự nhiên bị một đôi bàn tay mềm mại nắm lấy, mang theo nhiệt độ ấm áp.

Úc Linh chậm rãi trầm hạ đôi mắt, có chút không hiểu được An Ngôn rốt cuộc có ý tứ gì.

Phía trước một hàng đèn sáng lên, giật mình một chút, tầm mắt cũng dần dần sáng lên.

Rốt cuộc cũng tới, An Ngôn liền buông lỏng ra cánh tay Úc Linh.

Nhân viên công tác chờ đợi đã lâu, phía trước trong hồ một con cá heo màu trắng tự do bơi lội.

"Cá heo vẫn luôn là động vật thân thiện với con người, thái độ ôn hòa, hôm nay nhiệm vụ chúng ta chính là thể nghiệm một chút làm huấn luyện viên sinh hoạt cho cá heo, buổi tối 6 giờ sẽ có một đàn cá heo biểu diễn, đến lúc đó chính là thời điểm mọi người đưa ra kết quả, ở đây tổng cộng sẽ có một trăm khán giả, nếu 60 người xem biểu đạt vừa lòng, đã nói lên nhiệm vụ hoàn thành, còn không chính là thất bại." MC nói xong nội dung nhiệm vụ, huấn luyện viên đã sớm đứng một bên đi lên trước tự giới thiệu.

An Ngôn chạy chậm đến bên cạnh cái ao, duỗi tay chạm đến một chút nước hồ, cá heo ngay từ đầu ở trung tâm hồ lập tức bơi lại đây, thân mật cọ bàn tay An Ngôn.

[ Tiểu cá heo thật đáng yêu, ước được sờ sờ.]

[ An Ngôn có duyên với động vật ghê.]

[ Thật ra, cá heo thích nhân loại, những người khác lại đây, cá heo đều giống nhau sẽ cọ bàn tay.]

Thời điểm cá heo vừa lại đây, An Ngôn còn bị dọa nhảy dựng, nhưng là cá heo biểu hiện ra trăm phần trăm thiện ý, An Ngôn căng chặt thân mình cũng dần dần thả lỏng lại.

"Nó tên gọi là gì?"

Huấn luyện viên trả lời, "An An."

An Ngôn vuốt đầu nhỏ cá heo, "An An mày khỏe không, anh là An Ngôn. Hai ta thực sự có duyên, đời trước nói không chừng là người một nhà."

Rồi sau đó quay đầu kêu Úc Linh, "Mau tới cùng An An chào hỏi."

An An cũng thực hợp với tình hình kêu một tiếng.

Úc Linh mày vẫn luôn nhăn, bất quá vẫn là đi tới bên người An Ngôn, nửa ngồi xổm thân mình, duỗi tay khẽ chạm một chút đầu nhỏ An An.

Huấn luyện viên giảng giải một chút những việc cần chú ý, hai người cũng ở phía sau thay quần áo, sân khấu trung tâm đem ra một thùng cá.

Nếu An An biểu hiện tốt liền khen thưởng một con cá ướp lạnh.

Đây là cách vườn bách thú ngày thường huấn luyện, cũng là huấn luyện viên sở hữu vườn bách thú đề bạt phương thức.

Úc Linh có thói quen sạch sẽ, đối với mùi đồ ăn nồng đều không muốn đụng vào một chút.

"Tôi phụ trách thùng cá, anh phụ trách gọi An An tới." An Ngôn khom lưng ước lượng thùng.

[ An Ngôn có phải hay không biết Úc Linh có thói quen sạch sẽ?]

[ Giới giải trí mọi người đều biết tin tức này hết sao? Tự nhiên ân cần đều là gian đạo tặc. ]

[ Không cần đoán cũng biết đây là âm mưu của An Ngôn, tâm tư quá sâu.]

Úc Linh thấp thấp ừ một tiếng.

Thùng không lớn, nhưng bởi vì chứa đầy cá ướp lạnh, hơn nữa một phần ba nước, trọng lượng gia tăng cỡ gấp đôi.

An Ngôn gian nan nhắc thùng, thân mình lảo đảo một chút, thiếu chút nữa té ngã.

Úc Linh trong lòng có điểm không thoải mái, tổng cảm thấy hắn giống như khi dễ An Ngôn, hướng nhân viên công tác mang lên nhiều hơn một bộ bao tay, "Tôi xách cho."

An Ngôn lắc đầu, "Không cần, tôi có thể."

[ Tỏ ra yếu đuối à? Xem xem thật ghê tởm. ]

[ Trẻ con.]

[ Chẳng lẽ không ai cảm thấy ảnh đế thực ôn nhu sao? Đáng yêu quá. 】

[ Gia nhập cổ phần Úc Linh không lỗ, mau tới gia nhập Lục Lạc đoàn!]

Tuy rằng An Ngôn nói không cần, nhưng Úc Linh vẫn hỗ trợ chia sẻ một phần, hai người khiên tới bên cạnh hồ, An Ngôn kêu một tiếng An An, từ thùng cầm lấy một con cá ướp lạnh.

"An An ăn cơm đi, nơi này có cá ướp lạnh mày thích nhất."

An An cho rằng còn giống như trước đây yêu cầu làm trò chơi mới có thể ăn cơm, từ mặt nước vươn đầu, trực tiếp cọ cẳng chân An Ngôn.

An An cũng không có nắm chắc tốt lực độ, hơn nữa bên cạnh hồ đều là vết nước, mặt đất trơn, An Ngôn không đứng vững, trực tiếp ngã vào hồ nước.

Người khi đối mặt thời điểm nguy hiểm, đôi tay luôn múa may muốn bắt lấy cái gì.

An Ngôn cũng không ngoại lệ.

May mắn cậu bơi tốt, vùng vẫy một chút trong nước, rồi bơi vào bờ.

Mà cạnh hồ biểu tình Úc Linh đều đông lại.

Áo sơ mi hắn bị An Ngôn toàn bộ kéo ra!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận