Trong công viên Tân Hải ở thành phố Đông Giang, hai cô gái trẻ tuổi đang ngồi trên ghế đá ăn quà vặt, một cô gái áo đỏ trong đó đột nhiên chỉ vào tên ăn mày trên cầu nhỏ cách đó không xa, hô lên.
Cô gái áo trắng tên Cẩn Nghiên nhìn theo hướng tay cô ấy chỉ, lập tức kinh ngạc, vội vàng lấy điện thoại ra.
Advertisement
Sở dĩ hai cô gái này chú ý bởi vì tên ăn mày kia cao khoảng một mét tám, mặc dù bẩn thỉu, quần áo tả tơi, đi chân trần, đến gần còn có thể ngửi được mùi trên người, nhưng cả người hắn lại đứng thẳng tắp, tay trái chắp sau lưng, tay phải đặt lên lan can cầu, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm biển cả phía trước, rõ ràng là khố rách áo ôm nhưng lại có một khí thế cao cao tại thượng, mình ta vô địch.
Cô gái áo trắng tên là Tô Cẩn Nghiên, bình thường rất thích quay video đăng lên tiktok, cũng có không ít người theo dõi, là sinh viên năm thứ tư đại học Đông Giang với cô gái áo đỏ Tống Hiểu Tuệ, nhà hai người đều ở gần đây, hôm nay là thứ bảy nên mới cùng nhau ra công viên chơi, vừa vặn trông thấy màn này.
Tô Cẩn Nghiên dùng di động quay tên ăn mày từ đủ góc độ, sau đó không cần chỉnh sửa mà đăng lên tiktok luôn.
“Hiểu Tuệ, tên ăn mày này ở đây rất nhiều năm rồi, tớ hay gặp được, nhưng chưa bao giờ thấy dáng vẻ này của anh ta, đúng là quá khí phách, quá kỳ quái”.
Tô Cẩn Nghiên đăng video xong còn nhìn chằm chằm tên ăn mày, vô cùng khó hiểu.
Tống Hiểu Tuệ gật đầu: “Ừm, tớ cũng đã gặp mấy lần, chính là một kẻ ngốc, anh ta hay tìm đồ ăn ở thùng rác quanh đây, buồn nôn chết mất”.
“Nhìn thần thái này hình như là đang suy nghĩ gì đó, cậu nói xem anh ta đang nghĩ gì vậy?”
“Một tên ngốc có thể suy nghĩ gì được, đứng ngẩn người ở chỗ đó thôi chứ sao”.
“Tớ thấy không giống, nếu không chúng ta đi qua hỏi một chút?”
Tống Hiểu Tuệ vội vàng khoát tay: “Muốn hỏi cậu tự đi mà hỏi, tớ không đi đâu, trên người anh ta hôi chết, chắc là chưa bao giờ tắm rửa”.
Tô Cẩn Nghiên suy nghĩ một chút rồi đứng dậy cầm hộp gà rán chưa ăn xong và một cốc trà sữa chưa uống đi qua đó.
Tên ăn mày vẫn còn đang trầm tư nhìn về phía xa, không chú ý đến cô gái đang đi tới trước mặt.
“Ê, anh có đói không, cho anh ăn cái này nè”.
Tô Cẩn Nghiên đặt hộp gà rán và trà sữa lên lan can trước mặt hắn, sau đó vội vàng bịt mũi lại, trên người tên ăn mày này thực sự quá hôi, còn có mùi mốc meo.
Tên ăn mày có vẻ đột nhiên bừng tỉnh, mờ mịt quay đầu nhìn cô gái có chút bụ bẫm lại rất xinh đẹp này, há hốc mồm nhưng không thể nói ra lời.
Hóa ra là người câm, Tô Cẩn Nghiên chỉ đồ ăn trên lan can rồi rời đi như chạy trốn, nếu ở lại thêm nữa chắc nôn ra mất.
Tên ăn mày nhìn đồ ăn trước mắt, nuốt nước miếng một cái, đang muốn đưa tay lấy đột nhiên nghe thấy cô gái vừa rồi khoa trương kêu lên: “Trời ơi, Hiểu Tuệ cậu xem nè, tớ vừa đăng video không đến mười phút đã có nhiều like và bình luận như vậy rồi”.
Tống Hiểu Tuệ nhận lấy điện thoại xem xét, cũng hưng phấn: “Đúng thật, tớ đã nói rồi, chắc chắn video này sẽ hot”.
“Vậy cậu nói xem tên ăn mày này có thể trở nên nổi tiếng hay không?”
“Rất có khả năng, có lẽ đây là một cơ hội làm ăn, đi, đi hỏi anh họ tớ một chút, anh ấy chính là chuyên gia đào tạo người nổi tiếng trên mạng, nói không chừng chúng ta có thể kiếm được tiền tiêu xài”.
Hai cô gái kích động chạy đi, để lại tên ăn mày ngơ ngác trong gió.
Ăn mày? Nổi tiếng? Mẹ nó không phải mình đã chết sao? Đứng ở chỗ này nghĩ nửa ngày còn chưa có rõ ràng đây.
Hơn nữa cơ thể này cũng không phải của mình, chẳng lẽ là linh hồn của mình xuyên không vào trong cơ thể này? Nếu thật sự như thế cũng tốt, ông trời có mắt, để Từ Thiên Long sống lại một đời, nhất định phải khiến đám người khốn kiếp lòng lang dạ sói kia sống không bằng chết.
Từ Thiên Long nhớ lại quá trình bị hại, cảm thấy vô cùng tức giận. Hắn vốn là người Mỹ gốc Hoa, là con trai cả của chủ tịch Từ Huy tập đoàn Pfizer nước Mỹ, hai mươi hai tuổi tốt nghiệp đại học Harvard, lấy được bằng kép thạc sĩ ngành quản lý công thương và tài chính, sau khi tốt nghiệp đã nhậm chức tại công ty đầu tư Morgan phố Wall. Một năm sau từ chức một mình đầu tư cổ phiếu và hợp đồng, thành lập công ty thương mại Đông Giang Thiên Long, lợi dụng gia tộc và các mối quan hệ của mình để kinh doanh thương mại xuất nhập khẩu.
Sáu năm sau, công ty Thiên Long đã phát triển thành một tập đoàn xuất nhập khẩu, chế tạo đồ điện gia dụng, bất động sản, là công ty nổi tiếng ở đặc khu kinh tế vùng duyên hải thành phố Đông Giang tại Hoa Hạ, giá trị sản lượng mấy trăm tỷ, Từ Thiên Long cũng được gọi là thiên tài kinh doanh.
Mà hôm qua, em gái cùng cha khác mẹ Từ Vân Yên từ nước Mỹ sang thăm hắn, Từ Thiên Long đã lấy du thuyền tư nhân dẫn vợ sắp cưới Chu Mẫn và em gái ra biển chơi. Vừa tới vùng biển quốc tế, Chu Mẫn đã hạ độc vào trong rượu, cùng em gái đẩy hắn xuống biển, trên người còn bị buộc một cục sắt lớn. Giây phút hắn chìm xuống nước, khuôn mặt dữ tợn, đắc ý của hai người phụ nữ kia liền khắc sâu trong mắt hắn.
Mang theo giận dữ, khó hiểu và không cam lòng, linh hồn Từ Thiên Long lại kì lạ xuyên không vào người tên ăn mày, hắn ta cũng chưa chết, chỉ dung hợp với linh hồn của hắn mà thôi.