“Bố, chị hai, em sắp phát tài rồi”.
Advertisement
Tô Chính Khôn đang xào rau cười nói: “Phát tài, trúng xổ số à?”
Chị hai Tô Cẩm Nguyệt đứng bên cạnh trừng to mắt vẻ mặt nghi hoặc.
“Không phải trúng xổ số, buổi chiều hôm nay con quay được một video ở công viên, hai người biết gì không, không đến hai giờ đã có năm trăm nghìn lượt thích, tám trăm bình luận, năm mươi nghìn lần chia sẻ, hơn nữa người theo dõi còn tăng vọt, đạt tới tiêu chuẩn livestream bán hàng, chắc ngày mai sẽ còn tăng nữa”.
Tô Cẩn Nghiên đưa di động đưa tới trước mặt chị hai, có chút đắc ý.
Tô Cẩm Nguyệt nhìn video một chút, giơ ngón tay cái lên với em gái, sau đó lại nhìn thoáng qua bố mình.
“A, đây không phải kẻ lang thang dưới gầm cầu trong công viên sao? Thế mà lại được con quay ra hiệu ứng như vậy, không tồi không tồi”.
Tô Chính Khôn là quân nhân chuyển nghề, có thói quen rèn luyện sức khỏe, sáng sớm nào cũng ra công viên chạy bộ, cho nên thường xuyên nhìn thấy kẻ lang thang này.
“Cái gì gọi là dùng hiệu ứng chứ, bố, bố không biết đâu, lúc đó thần thái và tư thế của tên ăn mày này vô cùng có khí thế, con may mắn quay được màn này, tên ăn mày đó trở nên nổi tiếng, chắc hẳn ngày mai sẽ có phóng viên truyền thông đến đây phỏng vấn đấy”.
“Đó là chuyện tốt, nói không chừng có thể cải thiện tình trạng cuộc sống của cậu ta hơn, tên ăn mày này cũng thật đáng thương, ở trong công viên rất nhiều năm rồi, bố còn giúp đỡ mấy lần”.
Tô Chính Khôn đổ đồ ăn trong nồi ra đĩa, ra hiệu cho Tô Cẩm Nguyệt mang ra ngoài.
Tô Cẩn Nghiên gật đầu: “Đúng thế bố, nếu có thể cải thiện tình trạng cuộc sống của anh ta thì tốt rồi, con cũng coi như làm được một chuyện tốt, mặc dù video này được rất nhiều lượt thích, nhưng cũng có rất nhiều dân mạng nói con không có lòng thương xót, lấy một tên ăn mày ra để thu hút sự chú ý, kiếm fame, con nên đi giúp đỡ tên ăn mày này mới đúng, bố nói làm sao bây giờ?”
Video nổi tiếng giống như con dao hai lưỡi, vừa mang đến rất nhiều lượt chú ý, đồng thời cũng sẽ bị vô số người chất vấn, điều này khiến Tô Cẩn Nghiên không kịp chuẩn bị, cô ta vẫn là sinh viên, nếu như xử lý không tốt sẽ ảnh hưởng đến việc học.
Tô Chính Khôn sửng sốt, cảm thấy việc này có chút nghiêm trọng: “Đứa nhỏ này, không đi học cho tốt mà chỉ biết làm mấy chuyện hạn hẹp, không biết bây giờ bạo lực mạng đáng sợ thế nào sao, nếu không giải quyết việc này tốt con sẽ phải chịu áp lực dư luận rất lớn”.
“Vậy làm sao bây gi, lúc con đăng video lên cũng không nghĩ nhiều như vậy”.
“Thế này đi, mọi chuyện còn chưa phát triển đến mức đó, lát nữa chúng ta sẽ đi tìm tên ăn mày đó, mua quần áo cho cậu ta, dẫn đi tắm rửa, bố sẽ liên lạc với các chiến hữu ở bộ Dân Chính, xem có thể đưa cậu ta đến nhà tình thương hay không. Thật ra chuyện này cũng mang đến áp lực cho bộ Dân Chính thành phố Đông Hải, dù sao thành phố Đông Hải là đặc khu kinh tế cũng là thành phố du lịch, nếu video này bị lan truyền sẽ gây ảnh hưởng đến hình tượng của thành phố”.
Nghe bố mình nói vậy, Tô Cẩn Nghiên càng cảm thấy áp lực lớn hơn, liền kéo Tô Chính Khôn đi ra ngoài: “Nhanh lên bố, chúng ta đi tìm anh ta”.
Tô Chính Khôn đánh vào tay cô ta: “Gấp làm gì, trong quán còn có khách kìa, chờ đóng cửa rồi đi cũng không muộn, tên ăn mày kia cũng không chạy được”.
“Vậy được, con đi mua quần áo trước”.
Tô Cẩn Nghiên nói xong liền chạy mất.
Tô Chính Khôn lắc đầu thở dài một hơi, cô nhóc này vẫn luôn nôn nóng y như một cậu con trai, tính cách hoàn toàn khác với cô con gái cả, đáng tiếc là con gái cả từ nhỏ bị bệnh đã ảnh hưởng đến dây thanh quản, trở thành câm điếc không thể nói chuyện, hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi rồi còn không có bạn trai, chắc cả đời này cũng không gả đi được.
Không đến hai mươi phút sau Tô Cẩn Nghiên đã trở về, cô ta mua hai cái áo thun, một cái quần dài, một cái quần bò, hai bộ đồ lót, một đôi xăng đan, một đôi giày tennis, hai đôi tất, nơi này là phương nam, mùa đông cũng không lạnh, đống quần áo giày dép này có thể dùng được cả bốn mùa.
Nhà hàng nhỏ tám giờ liền đóng cửa, sau khi thu dọn qua loa, ba bố con liền cầm đèn pin đi về hướng công viên Tân Hải.