Thiệu Hoa - Chương 11
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18: Mối tình đầu
- Chương 19: Mối tình đầu (2)
- Chương 20: Mối tình đầu (3)
- Chương 21: Mối tình đầu (4)
- Chương 22: Mối tình đầu (5)
- Chương 23: Mối tình đầu (6) – Đêm đầu tiên
- Chương 24: Mối tình đầu (7) – Ba mươi tuổi
- Chương 25: Đe dọa
- Chương 26: Hai mùa yêu
- Chương 27: Gặp lại
- Chương 28: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (1)
- Chương 29: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (2)
- Chương 30: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (3)
- Chương 31: Phiên ngoại: Tiểu Trần là lái xe, Thiệu Hoa lái xe
- Chương 32: Bệnh thần kinh trị không nổi
- Chương 33: Bữa tối với ánh nến
- Chương 34: Những ngày tươi đẹp (1): Ngày nhập học
- Chương 35: Những ngày tươi đẹp (2): Nội trú
- Chương 36: Những ngày tươi đẹp (3) Không hiểu phong tình
- Chương 37: Anh em
- Chương 38: Tai nạn
- Chương 39: Ngồi tù
- Chương 40: Ngồi tù (2)
- Chương 41: Ngồi tù (3)
- Chương 42: Ngồi tù (4)
- Chương 43: “Thiệu Hằng, hẹn gặp lại”
- Chương 44: Tìm việc
- Chương 45: “đại thiếu gia”
- Chương 46: Ngủ ngoài đường
- Chương 47: “Sinar”
- Chương 48: Chuyện của Minh Lệ
- Chương 49: Bạn trai của tôi
- Chương 50: Gặp mặt
- Chương 51: Tiểu Trần
- Chương 52: Cuộc sống mới ở chung
- Chương 53: Lễ điện ảnh
- Chương 54: Cùng anh đi ngắm phong cảnh
- Chương 55: Mất trí nhớ
- Chương 56: Cuộc sống chân thực
- Chương 57: Tiểu Hổ và thầy giáo Hà
- Chương 58: Nhẫn ngón áp út tay trái
- Chương 59: Tiểu Hổ “bệnh cũ tái phát”
- Chương 60: Thiệu Hoa V.S. Tiểu Trần
- Chương 61: Đàn Cello
- Chương 62: Phiên ngoại: Thể diện của người mù
- Chương 63: Thiệu Hằng
- Chương 64: Lợi dụng đồ bỏ đi
- Chương 65: Người mù 37 tuổi thực ngang bướng
- Chương 66: Không để ngẫu nhiên tương phùng trở thành thói quen
- Chương 67: Kỳ tiểu thư
- Chương 68: Có hồi ức, vậy là đủ
- Chương 69: Đeo nhẫn ngón áp út
- Chương 70: Khởi binh vấn tội
- Chương 71: Chỉ cần nhớ rõ anh
- Chương 72: Lĩnh chứng
- Chương 73: Nước mắt của Thiệu Hoa
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thiệu Hoa
Chương 11
Từ dưới xe đến trong phòng, Thiệu Hoa luôn kéo Nguyệt Tâm . Vẫn là giống như trước, anh dùng tay phải nắm tay trái cô, luôn đi ở phía trước. Thiệu Hoa dùng tay trái mở cửa.
"Tay anh hẳn đã khỏe?"
"Sau khi làm phẫu thuật thì đã khôi phục lại hơn lúc trước rất nhiều." Nguyệt Tâm cầm lấy tay trái anh , cẩn thận nhìn, quả thật nhìn không ra cái gì khác thường .
"Nếu lần đầu tiên không có đến trễ trị liệu thì tốt rồi." Nói xong, Nguyệt Tâm hôn một cái vào ngón giữa. Cô nở nụ cười, ma ốm không phải là càng sống càng tốt sao? Thiệu Hoa cười cười, ý bảo nhường cô ngồi vào trên sofa.
Anh đi lấy ly nước ấm đưa cho Nguyệt Tâm, "Lại bị đối phương đe dọa ?"
Nguyệt Tâm gật đầu.
Vừa ở trên xe , bọn họ nói với cô " Bọn họ ra lệnh cho cô phải xác định rõ ràng không tiếp nhận case, bằng không thì cô sẽ phải gặp nguy hiểm." .
Thiệu Hoa kéo Nguyệt Tâm lại, một tay đem đầu cô đặt vào lòng ngực, một tay ôm lấy eo . "Em muốn kiên trì liền kiên trì, nếu em xảy ra chuyện gì, anh liền thay em nhặt xác, sau đó anh sẽ chém bọn họ."
Nguyệt Tâm liền một tiếng bật cười, "Anh cư nhiên bỏ mặc em chết như vậy ."
“ Em sẽ không chết , có anh ở đây."
"Buổi sáng lúc anh nằm ngay đơ bọn họ tới tìm em, anh làm sao giúp ?"
Thiệu Hoa trừng mắt nhìn Nguyệt Tâm liếc mắt một cái, đứng dậy đi đến phòng tắm, pha nước ấm."Em tắm rửa trước cái đi."
Anh vào nhà cầm 1 bộ đồ sạch sẽ rồi treo trên giá quần áo.
Nguyệt Tâm bước vào bồn tắm lớn, thật thoải mái. Vừa rồi nếu anh không ở đây thì phải làm sao bây giờ? Nếu anh bị đánh chết làm sao bây giờ? Nếu bản thân thật sự lại bị bắt thì phải làm sao bây giờ... Nguyệt Tâm không nghĩ suy nghĩ, hiện tại, cô không phải là lại bị anh nắm tay sao? Cô thích được anh nắm tay, đi ở phía sau anh, nhìn bóng dáng cao gầy của anh.
Thiệu Hoa đến một gian phòng khác tắm nước nóng, rất nhanh liền đi ra , ngồi ở trên sofa xem tivi.
"Thiệu Hoa."
Anh nghe được Nguyệt Tâm kêu một tiếng, anh đi đến phòng tắm bên cạnh, hỏi: "Chuyện gì?"
"À….em muốn một cái quần lót sạch"
"Không có."
Nguyệt Tâm mặt đỏ, anh đương nhiên không có quần lót nữ rồi.
"Anh giúp em lại cửa hàng tiện lợi mua đi."
Mới nói là làm, cô liền nhìn đến Thiệu Hoa mở cửa vào . Cô, chính là thân thể không quần áo, cô vẫn là lần đầu tiên bị như vậy, bị một người đàn ông nhìn . Tay cô không biết là ôm ngực , ôm thân, hay là ôm mặt... Không đợi cô phản ứng lại , Thiệu Hoa liền ôm lấy cô, trực tiếp ôm đến trên giường. Bốn năm trước, tại cái phòng chật hẹp, bọn họ đã ở trên một cái giường ngủ cùng nhau . Nguyệt Tâm cảm thấy khi đó là bản thân quyến rũ hắn, cô kinh ngạc khi bản thân làm được việc đó với mối tình đầu.
Khi đó cảnh tối lửa tắt đèn , cô nghe được Thiệu Hoa nói một câu "Thực xin lỗi", cô khóc.
Vừa rồi rất đau, cô không khóc; nếu anh nói không dùng bản thân phụ trách, cô chắc sẽ không khóc .
Nhưng anh lại nói "Thực xin lỗi", anh không biết bản thân cô là thật tâm thích anh sao?
"Làm người phụ nữ của anh nhé ?" Thiệu Hoa hỏi giống như không hỏi .
Nguyệt Tâm không trả lời,nhìn đèn trên đầu giường lại nhìn xuống bộ quần áo. Tay cô, còn cảm nhận được vết thương ở trên lưng anh. Cô để Thiệu Hoa ở dưới thân, kéo đầu của anh xuống , bắt đầu hôn, dùng sức hôn, cô muốn đem bốn năm nhung nhớ để lên môi anh . Môi anh bao trùm cô mỗi một tấc da thịt, tay anh để dọc theo đường cong trên người cô. Anh tiến vào , Nguyệt Tâm hẳn còn giống bốn năm trước như vậy - đau . Anh biết cô vì anh mà giữ thân như ngọc sao?
Mối tình đầu, chỉ có một lần, chia tay xong , tiếp tục đứng lên là tốt rồi.
"Tay anh hẳn đã khỏe?"
"Sau khi làm phẫu thuật thì đã khôi phục lại hơn lúc trước rất nhiều." Nguyệt Tâm cầm lấy tay trái anh , cẩn thận nhìn, quả thật nhìn không ra cái gì khác thường .
"Nếu lần đầu tiên không có đến trễ trị liệu thì tốt rồi." Nói xong, Nguyệt Tâm hôn một cái vào ngón giữa. Cô nở nụ cười, ma ốm không phải là càng sống càng tốt sao? Thiệu Hoa cười cười, ý bảo nhường cô ngồi vào trên sofa.
Anh đi lấy ly nước ấm đưa cho Nguyệt Tâm, "Lại bị đối phương đe dọa ?"
Nguyệt Tâm gật đầu.
Vừa ở trên xe , bọn họ nói với cô " Bọn họ ra lệnh cho cô phải xác định rõ ràng không tiếp nhận case, bằng không thì cô sẽ phải gặp nguy hiểm." .
Thiệu Hoa kéo Nguyệt Tâm lại, một tay đem đầu cô đặt vào lòng ngực, một tay ôm lấy eo . "Em muốn kiên trì liền kiên trì, nếu em xảy ra chuyện gì, anh liền thay em nhặt xác, sau đó anh sẽ chém bọn họ."
Nguyệt Tâm liền một tiếng bật cười, "Anh cư nhiên bỏ mặc em chết như vậy ."
“ Em sẽ không chết , có anh ở đây."
"Buổi sáng lúc anh nằm ngay đơ bọn họ tới tìm em, anh làm sao giúp ?"
Thiệu Hoa trừng mắt nhìn Nguyệt Tâm liếc mắt một cái, đứng dậy đi đến phòng tắm, pha nước ấm."Em tắm rửa trước cái đi."
Anh vào nhà cầm 1 bộ đồ sạch sẽ rồi treo trên giá quần áo.
Nguyệt Tâm bước vào bồn tắm lớn, thật thoải mái. Vừa rồi nếu anh không ở đây thì phải làm sao bây giờ? Nếu anh bị đánh chết làm sao bây giờ? Nếu bản thân thật sự lại bị bắt thì phải làm sao bây giờ... Nguyệt Tâm không nghĩ suy nghĩ, hiện tại, cô không phải là lại bị anh nắm tay sao? Cô thích được anh nắm tay, đi ở phía sau anh, nhìn bóng dáng cao gầy của anh.
Thiệu Hoa đến một gian phòng khác tắm nước nóng, rất nhanh liền đi ra , ngồi ở trên sofa xem tivi.
"Thiệu Hoa."
Anh nghe được Nguyệt Tâm kêu một tiếng, anh đi đến phòng tắm bên cạnh, hỏi: "Chuyện gì?"
"À….em muốn một cái quần lót sạch"
"Không có."
Nguyệt Tâm mặt đỏ, anh đương nhiên không có quần lót nữ rồi.
"Anh giúp em lại cửa hàng tiện lợi mua đi."
Mới nói là làm, cô liền nhìn đến Thiệu Hoa mở cửa vào . Cô, chính là thân thể không quần áo, cô vẫn là lần đầu tiên bị như vậy, bị một người đàn ông nhìn . Tay cô không biết là ôm ngực , ôm thân, hay là ôm mặt... Không đợi cô phản ứng lại , Thiệu Hoa liền ôm lấy cô, trực tiếp ôm đến trên giường. Bốn năm trước, tại cái phòng chật hẹp, bọn họ đã ở trên một cái giường ngủ cùng nhau . Nguyệt Tâm cảm thấy khi đó là bản thân quyến rũ hắn, cô kinh ngạc khi bản thân làm được việc đó với mối tình đầu.
Khi đó cảnh tối lửa tắt đèn , cô nghe được Thiệu Hoa nói một câu "Thực xin lỗi", cô khóc.
Vừa rồi rất đau, cô không khóc; nếu anh nói không dùng bản thân phụ trách, cô chắc sẽ không khóc .
Nhưng anh lại nói "Thực xin lỗi", anh không biết bản thân cô là thật tâm thích anh sao?
"Làm người phụ nữ của anh nhé ?" Thiệu Hoa hỏi giống như không hỏi .
Nguyệt Tâm không trả lời,nhìn đèn trên đầu giường lại nhìn xuống bộ quần áo. Tay cô, còn cảm nhận được vết thương ở trên lưng anh. Cô để Thiệu Hoa ở dưới thân, kéo đầu của anh xuống , bắt đầu hôn, dùng sức hôn, cô muốn đem bốn năm nhung nhớ để lên môi anh . Môi anh bao trùm cô mỗi một tấc da thịt, tay anh để dọc theo đường cong trên người cô. Anh tiến vào , Nguyệt Tâm hẳn còn giống bốn năm trước như vậy - đau . Anh biết cô vì anh mà giữ thân như ngọc sao?
Mối tình đầu, chỉ có một lần, chia tay xong , tiếp tục đứng lên là tốt rồi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18: Mối tình đầu
- Chương 19: Mối tình đầu (2)
- Chương 20: Mối tình đầu (3)
- Chương 21: Mối tình đầu (4)
- Chương 22: Mối tình đầu (5)
- Chương 23: Mối tình đầu (6) – Đêm đầu tiên
- Chương 24: Mối tình đầu (7) – Ba mươi tuổi
- Chương 25: Đe dọa
- Chương 26: Hai mùa yêu
- Chương 27: Gặp lại
- Chương 28: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (1)
- Chương 29: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (2)
- Chương 30: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (3)
- Chương 31: Phiên ngoại: Tiểu Trần là lái xe, Thiệu Hoa lái xe
- Chương 32: Bệnh thần kinh trị không nổi
- Chương 33: Bữa tối với ánh nến
- Chương 34: Những ngày tươi đẹp (1): Ngày nhập học
- Chương 35: Những ngày tươi đẹp (2): Nội trú
- Chương 36: Những ngày tươi đẹp (3) Không hiểu phong tình
- Chương 37: Anh em
- Chương 38: Tai nạn
- Chương 39: Ngồi tù
- Chương 40: Ngồi tù (2)
- Chương 41: Ngồi tù (3)
- Chương 42: Ngồi tù (4)
- Chương 43: “Thiệu Hằng, hẹn gặp lại”
- Chương 44: Tìm việc
- Chương 45: “đại thiếu gia”
- Chương 46: Ngủ ngoài đường
- Chương 47: “Sinar”
- Chương 48: Chuyện của Minh Lệ
- Chương 49: Bạn trai của tôi
- Chương 50: Gặp mặt
- Chương 51: Tiểu Trần
- Chương 52: Cuộc sống mới ở chung
- Chương 53: Lễ điện ảnh
- Chương 54: Cùng anh đi ngắm phong cảnh
- Chương 55: Mất trí nhớ
- Chương 56: Cuộc sống chân thực
- Chương 57: Tiểu Hổ và thầy giáo Hà
- Chương 58: Nhẫn ngón áp út tay trái
- Chương 59: Tiểu Hổ “bệnh cũ tái phát”
- Chương 60: Thiệu Hoa V.S. Tiểu Trần
- Chương 61: Đàn Cello
- Chương 62: Phiên ngoại: Thể diện của người mù
- Chương 63: Thiệu Hằng
- Chương 64: Lợi dụng đồ bỏ đi
- Chương 65: Người mù 37 tuổi thực ngang bướng
- Chương 66: Không để ngẫu nhiên tương phùng trở thành thói quen
- Chương 67: Kỳ tiểu thư
- Chương 68: Có hồi ức, vậy là đủ
- Chương 69: Đeo nhẫn ngón áp út
- Chương 70: Khởi binh vấn tội
- Chương 71: Chỉ cần nhớ rõ anh
- Chương 72: Lĩnh chứng
- Chương 73: Nước mắt của Thiệu Hoa