Thượng Vị - Chương 23: Quyến rũ
Chương trước- Chương 1: Chấp niệm
- Chương 2: Còn nhân tính hay không?
- Chương 3: Không cho khách vào nhà
- Chương 4: Chỉ có thể dựa vào chính mình
- Chương 5: Người quen xa lạ
- Chương 6: Vỡ lòng
- Chương 7: Bước đầu tiên tích lũy quan hệ
- Chương 8: Không vững vàng
- Chương 9: Không thể không kết giao
- Chương 10: Hành trình cáo biệt
- Chương 11: Người có dã tâm
- Chương 12: Giao ước
- Chương 13: Chờ anh, em sẽ trong trắng không tì vết
- Chương 14: Một loại tu hành
- Chương 15: Oán hận chất chứa đã lâu
- Chương 16: Đầu tư sớm
- Chương 17: Đạo sĩ
- Chương 18: Phong vân khi mới bước chân vào chốn quan trường
- Chương 19: Thích thu thập tiểu nhân
- Chương 20: Quả phụ nằm ngủ
- Chương 21: Chơi vui vẻ
- Chương 22: Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử
- Chương 23: Quyến rũ
- Chương 24: Ám toán
- Chương 25: Cướp cò
- Chương 26: Dừng cương trước bờ vực
- Chương 27: Diễn trò
- Chương 28: Phải cường đại lên
- Chương 29: Siêu nhân
- Chương 30: Biến hóa
- Chương 31: Cao thủ
- Chương 32: Ba năm đồng tử
- Chương 33: Vương hầu tương tương ninh hữu chủng hồ
- Chương 34: Giống như đã từng quen biết
- Chương 35: Báo danh
- Chương 36: Phân phối
- Chương 37: Có ấn tượng
- Chương 38: Đã nghĩ ra
- Chương 39: Ai đắc lợi?
- Chương 40: Động vật hi hữu
- Chương 41: Động thủ
- Chương 42: Giải thích
- Chương 43: Lãnh đạo khen ngợi
- Chương 44: Ân nhân
- Chương 45: Bắc cầu dắt mối
- Chương 46: Biểu hiện từng chút một
- Chương 47: Sắp xếp công tác
- Chương 48: Có thể tin tưởng tổ chức được sao?
- Chương 49: Bí mật
- Chương 50: Ám đấu
- Chương 51: Không muốn trở thành quân cờ
- Chương 52: Người sảng khoái
- Chương 53: Chỉ là một kẻ to mồm
- Chương 54: Không đáng
- Chương 55: Phải cẩn thận
- Chương 56: Chậm rãi thu thập
- Chương 57: Đâm bì thóc chọc bì gạo
- Chương 58: Đầu cơ kiếm lợi
- Chương 59: Khen ngợi trước mặt mọi người
- Chương 60: Trong quan trường khắp nơi đều có tranh đấu
- Chương 61: Tổ phối hợp liên ngành
- Chương 62: Cán bộ trẻ cần phải rèn luyện nhiều hơn
- Chương 63: Một trong những kẻ thù
- Chương 64: Đối thủ âm hiểm
- Chương 65: Điều tra
- Chương 66: Truy xét đến đáy
- Chương 67: Cầm thú
- Chương 68: Người phụ nữ nổi giận
- Chương 69: Gia tăng hảo cảm
- Chương 70: Báo cáo tư tưởng
- Chương 71: Phải thu thập Lý Nam
- Chương 72: Trẻ tuổi mặt trắng
- Chương 73: Lưới quan hệ
- Chương 74: Liên kết lợi ích
- Chương 75: Quy hoạch tương lai
- Chương 76: Cho Lý Nam thử một lần
- Chương 77: Ngày nổi tiếng
- Chương 78: Tạm điều động đến phòng tổ chức thị ủy
- Chương 79: Kỳ ngộ
- Chương 80: Thuận theo tự nhiên
- Chương 81: Cũng không phải không khí như vậy
- Chương 82: Cải cách chế độ nhân sự
- Chương 83: Ngóng tin tức
- Chương 84: Tiến vào trạng thái
- Chương 85: Kinh ngạc
- Chương 86: Cao không thể chạm
- Chương 87: Quyết định của lão đạo sĩ
- Chương 88: Củ cải trắng bị heo ăn
- Chương 89: Mỹ nữ không đơn giản
- Chương 90: Chạm tay có thể phỏng
- Chương 91: Nhẹ tay
- Chương 92: Phó thác
- Chương 93: Sắp xếp
- Chương 94: Lý Nam đề nghị
- Chương 95: Phóng viên
- Chương 96: Sự yên lặng hấp dẫn
- Chương 97: Dân đen không tầm thường
- Chương 98: Đánh dã chiến
- Chương 99: Không lưu danh
- Chương 100: Để lại thiện quả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thượng Vị
Chương 23: Quyến rũ
Anh đẹp trai, em uống với anh một ly.
Khi Lý Nam còn đang suy nghĩ mông lung thì cô gái số mười đã rót ra hai ly bia, nàng đặt một ly đến trước mặt Lý Nam, cặp mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lý Nam. Ngón tay của nàng được sơn màu hồng rất đẹp, nàng khẽ cúi người, khe ngực lộ ra trắng như tuyết, hai nửa bán cầu co dãn như ẩn như hiện làm cho người ta thật sự muốn nắm bắt một phen.
Đầu óc Lý Nam đã tỉnh táo lại, tuy hai cô gái bên cạnh rất quyến rũ nhưng hắn cũng không động tâm. Tất nhiên hắn cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, đây là phải ứng sinh lý tự nhiên, hắn khó thể nào khống chế được.
Hơn nữa đến nơi này nếu như không uống thì khó thể nào nói nổi, thế nên Lý Nam cũng không từ chối, hắn nhận lấy ly bia, cùng cụng ly với cô gái số mười, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Tửu lượng của Lý Nam rất tốt, ít nhất cũng phải uông được cả lít rượu đế, còn bia thì uống không bao giờ say, uống đến khi căng bụng đi vệ sinh thì có thể tiếp tục uống thêm.
Cô gái số tám ở bên cạnh vỗ tay nói:
- Anh đẹp trai thật sự rất hào sảng.
Cô gái số mười cũng nâng ly uống cạn, bia màu vàng từ khóe miệng nàng chảy xuống, chảy qua cằm vừa vặn đổ lên ngực, một phần áo bị ướt làm cho người ta nhìn vào không muốn dời mắt.
Sau khi uống xong thì cô gái số mười dốc ly trước mặt Lý Nam, sau đó nói:
- Anh đẹp trai, em cũng đã uống cạn rồi nhé, tuy là nữ nhưng em cũng không chiếm tiện nghi của anh.
Cô gái số tám ở bên cạnh cười nói:
- Cô để cho anh ấy chiếm chút tiện nghi cũng được mà.
Gương mặt cô gái số mười hơi đỏ lên, sau đó nàng nghiêng người véo lên mặt cô gái số tám, vì vậy mà cơ thể nàng dựa hẳn vào trong lòng Lý Nam, bộ ngực vừa bị ướt đã ép lên ngực Lý Nam, vài sợi tóc thơm ngát quấn lấy bên mũi hắn, làm cho người ta không khỏi sinh ra nhiều ý nghĩ khác lạ.
- Rõ ràng là tạo phản.
Cô gái số tám dịu dàng nói, nàng cũng không chịu yếu thế mà đưa tay véo mặt cô gái số mười, hai người ở hai bên Lý Nam lại liên tục đùa giỡn làm cho cơ thể liên tục ép lên người ở giữa. Hai cô gái mặc váy rất mỏng giống như một lớp vải lụa mơ hồ có thể thấy được da thịt trắng như tuyết ở bên trong, dấu vết áo ngực cũng như ẩn như hiện. Đặc biệt là cô gái số mười mặc áo ngực màu đen nhìn thấy rất rõ ràng, hai bộ vị co dãn lại liên tục ép lên người Lý Nam.
Lý Nam chợt sinh ra cảm giác giống như hai cô gái này không mặc quần áo, thực tế thì ăn mặc mỏng manh như thế này lại càng làm cho người ta sinh ra cảm giác khó thể kiềm chế.
Dù Lý Nam là người cực kỳ có định lực cũng không khỏi cảm thấy tim đập chân run.
- Con bà nó, là hai cô gái này cố ý như vậy.
Lý Nam thầm biết rõ hai cô gái này cố ý ma xát lên người mình, hắn nghĩ đến phương diện các nàng vì tiền mà phải làm như vậy, thế là lửa giận trong lòng chợt tan biến. Hắn chợt rụt người ra phía sau, lại trầm giọng nói:
- Các cô đừng ồn ào nữa, uống tiếp thôi.
- Được rồi, chúng ta uống tiếp.
Cô gái số mười quệt miệng nói, dưới tình huống vừa rồi mà Lý Nam căn bản không lợi dụng cơ hội chiếm chút tiện nghi, điều này làm cho các nàng cảm thấy khác lạ. Phải biết rằng những người đến phòng ca hát thế này, lại gọi cả công chúa đến để lựa chọn, chưa từng có ai tỏ ra thành thật như vậy.
Tuy các nàng được gọi là công chúa nhưng vẫn bán đứng tôn nghiêm của bản thân cho đàn ông lợi dụng chiếm tiện nghi để kiếm tiền, tuy cũng là một phương pháp lao động làm giàu thế nhưng cũng không được xã hội thừa nhận.
Sau một thời gian dài làm việc ở địa phương như thế này, ngẫu nhiên các cô gái gặp phải những người thành thật như Lý Nam, tất nhiên sẽ càng cảm thấy thú vị, cũng có chút hảo cảm, còn có ý khác hay không thì rất khó nói. Nếu như tất cả mọi người đều như Lý Nam, như vậy các nàng sẽ không còn cơ hội thoải mái kiếm tiền, thậm chí là sẽ rơi vào trạng thái thất nghiệp.
Lúc này Cam Cư Hoa một tay cầm micro, một tay ôm một cô gái khác vào trong lòng liên tục đùa giỡn, và hát song ca tình cảm với một cô gái còn lại. Tiếng hát của hai người khá chân thành thắm thiết giống như một cặp nam nữ yêu nhau sâu lắng.
Còn Tống Kiện thì đang quấn lấy hai cô gái khác, hai cô gái này đang ôm ấp lấy hắn ở hai bên trái phải, bàn tay không thành thật của hắn cũng đã chui vào trong váy ngắn của hai cô gái, làm cho hai cô gái này thi thoảng phát ra những tiếng rên rĩ đầy nhục dục.
Lý Nam thấy như vậy thì không khỏi nhíu mày, hắn vô ý thức cảm thấy mình đến đây là không hay, nếu chỉ là ca hát thì không sao, nhưng nếu có thêm tiết mục gì đó khác thì không tốt. Thứ nhất là quan hệ giữa hắn và hai người Tống Kiện vẫn còn chưa đến mức quá thân thiết, thứ hai hắn là người có khát vọng lớn, hắn không muốn để lại những vết nhơ trên người mình.
- Bây giờ mà bỏ đi cũng không hay, chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi, dù sao thì mình cũng mặc kệ bọn họ làm gì thì làm, bản thân mình vững vàng là được, quyết không rơi vào tay giặc.
Lý Nam thầm hạ quyết tâm, sau đó cảm thấy an tâm hơn.
Nhưng Lý Nam cũng cho ra quyết tâm khác, đó là sau này trong quá trình kết giao với Cam Cư Hoa có thể đi ăn uống nhưng không thể đến những tụ điểm có hình thức giống như thế này.
Lý Nam mới chỉ là sinh viên vừa bước chân ra khỏi trường vào trong xã hội, còn chưa tính là tiến vào trong quan trường, thế nhưng cũng biết người trong thể chế nếu như thường xuyên đến những tụ điểm ăn chơi thế này là không tốt. Đặc biệt là những trung tâm vui chơi đặc thù như Kim Cảnh, như vậy càng dễ để cho người khác nắm được đằng chuôi của mình.
Ngay sau đó Lý Nam liên tục uống bia với hai cô gái số tám và số mười, nếu các cô gái tiếp tục dán người lên hắn, hắn sẽ tiếp tục ép bọn họ tiếp tục uống.
Hai cô gái cũng cảm giác được Lý Nam không phải là hạng đàn ông mà trước kia mình từng gặp. Phải biết rằng vừa rồi các nàng đã sử dụng khá nhiều thủ đoạn, đủ hành vi quyến rũ mờ ám, đối với đàn ông trẻ tuổi thì khó thể chống đỡ được. Với kinh nghiệm công tác của bọn họ ở Kim Cảng, các nàng có thể nhìn thấy rõ ràng đàn ông có tâm tư gì, nhưng bây giờ người đàn ông trẻ tuổi này lại có phản ứng bình thường nhưng thái độ cũng xa cách ngàn dặm, không những không động tay chân, thậm chí còn không cho hai người bọn họ cơ hội nắm quyền chủ động.
- Anh đẹp trai, anh đến đây còn tỏ ra e ngại vậy sao?
Cô gái số tám có chút căm tức, tuy bản năng nàng chán ghét những người đàn ông vừa đến đã động tay động chân, nhưng nếu như gặp những người như Lý Nam, nàng lại cảm thấy lòng tự trọng của mình bị đả kích, nhịn không được phải phân tranh cao thấp.
Lý Nam cười nhạt một tiếng rồi nghiêm mặt nói:
- Anh không thích trường hợp thế này, các em uống với anh là được, những việc khác không cần các em phải lo lắng.
- À, anh không thích trường hợp thế này, sao anh còn đến đây?
Cô gái số tám quệt miệng nói, giọng điệu có chút mỉa mai. Nàng thấy Lý Nam là người không có tà tâm và cũng không có lá gan hành động, nhưng nếu như không có hai người kia ở đây, chỉ sợ đã biểu hiện bộ mặt khác rồi.
Cô gái đưa người đến sát bên cạnh Lý Nam, miệng nhỏ khẽ thổi hơi nóng vào bên tai hắn:
- Anh đẹp trai, nếu không thì chúng ta sang phòng khác, ở nơi đây nhiều người cũng không thích hợp.
Khi Lý Nam còn đang suy nghĩ mông lung thì cô gái số mười đã rót ra hai ly bia, nàng đặt một ly đến trước mặt Lý Nam, cặp mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lý Nam. Ngón tay của nàng được sơn màu hồng rất đẹp, nàng khẽ cúi người, khe ngực lộ ra trắng như tuyết, hai nửa bán cầu co dãn như ẩn như hiện làm cho người ta thật sự muốn nắm bắt một phen.
Đầu óc Lý Nam đã tỉnh táo lại, tuy hai cô gái bên cạnh rất quyến rũ nhưng hắn cũng không động tâm. Tất nhiên hắn cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, đây là phải ứng sinh lý tự nhiên, hắn khó thể nào khống chế được.
Hơn nữa đến nơi này nếu như không uống thì khó thể nào nói nổi, thế nên Lý Nam cũng không từ chối, hắn nhận lấy ly bia, cùng cụng ly với cô gái số mười, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Tửu lượng của Lý Nam rất tốt, ít nhất cũng phải uông được cả lít rượu đế, còn bia thì uống không bao giờ say, uống đến khi căng bụng đi vệ sinh thì có thể tiếp tục uống thêm.
Cô gái số tám ở bên cạnh vỗ tay nói:
- Anh đẹp trai thật sự rất hào sảng.
Cô gái số mười cũng nâng ly uống cạn, bia màu vàng từ khóe miệng nàng chảy xuống, chảy qua cằm vừa vặn đổ lên ngực, một phần áo bị ướt làm cho người ta nhìn vào không muốn dời mắt.
Sau khi uống xong thì cô gái số mười dốc ly trước mặt Lý Nam, sau đó nói:
- Anh đẹp trai, em cũng đã uống cạn rồi nhé, tuy là nữ nhưng em cũng không chiếm tiện nghi của anh.
Cô gái số tám ở bên cạnh cười nói:
- Cô để cho anh ấy chiếm chút tiện nghi cũng được mà.
Gương mặt cô gái số mười hơi đỏ lên, sau đó nàng nghiêng người véo lên mặt cô gái số tám, vì vậy mà cơ thể nàng dựa hẳn vào trong lòng Lý Nam, bộ ngực vừa bị ướt đã ép lên ngực Lý Nam, vài sợi tóc thơm ngát quấn lấy bên mũi hắn, làm cho người ta không khỏi sinh ra nhiều ý nghĩ khác lạ.
- Rõ ràng là tạo phản.
Cô gái số tám dịu dàng nói, nàng cũng không chịu yếu thế mà đưa tay véo mặt cô gái số mười, hai người ở hai bên Lý Nam lại liên tục đùa giỡn làm cho cơ thể liên tục ép lên người ở giữa. Hai cô gái mặc váy rất mỏng giống như một lớp vải lụa mơ hồ có thể thấy được da thịt trắng như tuyết ở bên trong, dấu vết áo ngực cũng như ẩn như hiện. Đặc biệt là cô gái số mười mặc áo ngực màu đen nhìn thấy rất rõ ràng, hai bộ vị co dãn lại liên tục ép lên người Lý Nam.
Lý Nam chợt sinh ra cảm giác giống như hai cô gái này không mặc quần áo, thực tế thì ăn mặc mỏng manh như thế này lại càng làm cho người ta sinh ra cảm giác khó thể kiềm chế.
Dù Lý Nam là người cực kỳ có định lực cũng không khỏi cảm thấy tim đập chân run.
- Con bà nó, là hai cô gái này cố ý như vậy.
Lý Nam thầm biết rõ hai cô gái này cố ý ma xát lên người mình, hắn nghĩ đến phương diện các nàng vì tiền mà phải làm như vậy, thế là lửa giận trong lòng chợt tan biến. Hắn chợt rụt người ra phía sau, lại trầm giọng nói:
- Các cô đừng ồn ào nữa, uống tiếp thôi.
- Được rồi, chúng ta uống tiếp.
Cô gái số mười quệt miệng nói, dưới tình huống vừa rồi mà Lý Nam căn bản không lợi dụng cơ hội chiếm chút tiện nghi, điều này làm cho các nàng cảm thấy khác lạ. Phải biết rằng những người đến phòng ca hát thế này, lại gọi cả công chúa đến để lựa chọn, chưa từng có ai tỏ ra thành thật như vậy.
Tuy các nàng được gọi là công chúa nhưng vẫn bán đứng tôn nghiêm của bản thân cho đàn ông lợi dụng chiếm tiện nghi để kiếm tiền, tuy cũng là một phương pháp lao động làm giàu thế nhưng cũng không được xã hội thừa nhận.
Sau một thời gian dài làm việc ở địa phương như thế này, ngẫu nhiên các cô gái gặp phải những người thành thật như Lý Nam, tất nhiên sẽ càng cảm thấy thú vị, cũng có chút hảo cảm, còn có ý khác hay không thì rất khó nói. Nếu như tất cả mọi người đều như Lý Nam, như vậy các nàng sẽ không còn cơ hội thoải mái kiếm tiền, thậm chí là sẽ rơi vào trạng thái thất nghiệp.
Lúc này Cam Cư Hoa một tay cầm micro, một tay ôm một cô gái khác vào trong lòng liên tục đùa giỡn, và hát song ca tình cảm với một cô gái còn lại. Tiếng hát của hai người khá chân thành thắm thiết giống như một cặp nam nữ yêu nhau sâu lắng.
Còn Tống Kiện thì đang quấn lấy hai cô gái khác, hai cô gái này đang ôm ấp lấy hắn ở hai bên trái phải, bàn tay không thành thật của hắn cũng đã chui vào trong váy ngắn của hai cô gái, làm cho hai cô gái này thi thoảng phát ra những tiếng rên rĩ đầy nhục dục.
Lý Nam thấy như vậy thì không khỏi nhíu mày, hắn vô ý thức cảm thấy mình đến đây là không hay, nếu chỉ là ca hát thì không sao, nhưng nếu có thêm tiết mục gì đó khác thì không tốt. Thứ nhất là quan hệ giữa hắn và hai người Tống Kiện vẫn còn chưa đến mức quá thân thiết, thứ hai hắn là người có khát vọng lớn, hắn không muốn để lại những vết nhơ trên người mình.
- Bây giờ mà bỏ đi cũng không hay, chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi, dù sao thì mình cũng mặc kệ bọn họ làm gì thì làm, bản thân mình vững vàng là được, quyết không rơi vào tay giặc.
Lý Nam thầm hạ quyết tâm, sau đó cảm thấy an tâm hơn.
Nhưng Lý Nam cũng cho ra quyết tâm khác, đó là sau này trong quá trình kết giao với Cam Cư Hoa có thể đi ăn uống nhưng không thể đến những tụ điểm có hình thức giống như thế này.
Lý Nam mới chỉ là sinh viên vừa bước chân ra khỏi trường vào trong xã hội, còn chưa tính là tiến vào trong quan trường, thế nhưng cũng biết người trong thể chế nếu như thường xuyên đến những tụ điểm ăn chơi thế này là không tốt. Đặc biệt là những trung tâm vui chơi đặc thù như Kim Cảnh, như vậy càng dễ để cho người khác nắm được đằng chuôi của mình.
Ngay sau đó Lý Nam liên tục uống bia với hai cô gái số tám và số mười, nếu các cô gái tiếp tục dán người lên hắn, hắn sẽ tiếp tục ép bọn họ tiếp tục uống.
Hai cô gái cũng cảm giác được Lý Nam không phải là hạng đàn ông mà trước kia mình từng gặp. Phải biết rằng vừa rồi các nàng đã sử dụng khá nhiều thủ đoạn, đủ hành vi quyến rũ mờ ám, đối với đàn ông trẻ tuổi thì khó thể chống đỡ được. Với kinh nghiệm công tác của bọn họ ở Kim Cảng, các nàng có thể nhìn thấy rõ ràng đàn ông có tâm tư gì, nhưng bây giờ người đàn ông trẻ tuổi này lại có phản ứng bình thường nhưng thái độ cũng xa cách ngàn dặm, không những không động tay chân, thậm chí còn không cho hai người bọn họ cơ hội nắm quyền chủ động.
- Anh đẹp trai, anh đến đây còn tỏ ra e ngại vậy sao?
Cô gái số tám có chút căm tức, tuy bản năng nàng chán ghét những người đàn ông vừa đến đã động tay động chân, nhưng nếu như gặp những người như Lý Nam, nàng lại cảm thấy lòng tự trọng của mình bị đả kích, nhịn không được phải phân tranh cao thấp.
Lý Nam cười nhạt một tiếng rồi nghiêm mặt nói:
- Anh không thích trường hợp thế này, các em uống với anh là được, những việc khác không cần các em phải lo lắng.
- À, anh không thích trường hợp thế này, sao anh còn đến đây?
Cô gái số tám quệt miệng nói, giọng điệu có chút mỉa mai. Nàng thấy Lý Nam là người không có tà tâm và cũng không có lá gan hành động, nhưng nếu như không có hai người kia ở đây, chỉ sợ đã biểu hiện bộ mặt khác rồi.
Cô gái đưa người đến sát bên cạnh Lý Nam, miệng nhỏ khẽ thổi hơi nóng vào bên tai hắn:
- Anh đẹp trai, nếu không thì chúng ta sang phòng khác, ở nơi đây nhiều người cũng không thích hợp.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chấp niệm
- Chương 2: Còn nhân tính hay không?
- Chương 3: Không cho khách vào nhà
- Chương 4: Chỉ có thể dựa vào chính mình
- Chương 5: Người quen xa lạ
- Chương 6: Vỡ lòng
- Chương 7: Bước đầu tiên tích lũy quan hệ
- Chương 8: Không vững vàng
- Chương 9: Không thể không kết giao
- Chương 10: Hành trình cáo biệt
- Chương 11: Người có dã tâm
- Chương 12: Giao ước
- Chương 13: Chờ anh, em sẽ trong trắng không tì vết
- Chương 14: Một loại tu hành
- Chương 15: Oán hận chất chứa đã lâu
- Chương 16: Đầu tư sớm
- Chương 17: Đạo sĩ
- Chương 18: Phong vân khi mới bước chân vào chốn quan trường
- Chương 19: Thích thu thập tiểu nhân
- Chương 20: Quả phụ nằm ngủ
- Chương 21: Chơi vui vẻ
- Chương 22: Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử
- Chương 23: Quyến rũ
- Chương 24: Ám toán
- Chương 25: Cướp cò
- Chương 26: Dừng cương trước bờ vực
- Chương 27: Diễn trò
- Chương 28: Phải cường đại lên
- Chương 29: Siêu nhân
- Chương 30: Biến hóa
- Chương 31: Cao thủ
- Chương 32: Ba năm đồng tử
- Chương 33: Vương hầu tương tương ninh hữu chủng hồ
- Chương 34: Giống như đã từng quen biết
- Chương 35: Báo danh
- Chương 36: Phân phối
- Chương 37: Có ấn tượng
- Chương 38: Đã nghĩ ra
- Chương 39: Ai đắc lợi?
- Chương 40: Động vật hi hữu
- Chương 41: Động thủ
- Chương 42: Giải thích
- Chương 43: Lãnh đạo khen ngợi
- Chương 44: Ân nhân
- Chương 45: Bắc cầu dắt mối
- Chương 46: Biểu hiện từng chút một
- Chương 47: Sắp xếp công tác
- Chương 48: Có thể tin tưởng tổ chức được sao?
- Chương 49: Bí mật
- Chương 50: Ám đấu
- Chương 51: Không muốn trở thành quân cờ
- Chương 52: Người sảng khoái
- Chương 53: Chỉ là một kẻ to mồm
- Chương 54: Không đáng
- Chương 55: Phải cẩn thận
- Chương 56: Chậm rãi thu thập
- Chương 57: Đâm bì thóc chọc bì gạo
- Chương 58: Đầu cơ kiếm lợi
- Chương 59: Khen ngợi trước mặt mọi người
- Chương 60: Trong quan trường khắp nơi đều có tranh đấu
- Chương 61: Tổ phối hợp liên ngành
- Chương 62: Cán bộ trẻ cần phải rèn luyện nhiều hơn
- Chương 63: Một trong những kẻ thù
- Chương 64: Đối thủ âm hiểm
- Chương 65: Điều tra
- Chương 66: Truy xét đến đáy
- Chương 67: Cầm thú
- Chương 68: Người phụ nữ nổi giận
- Chương 69: Gia tăng hảo cảm
- Chương 70: Báo cáo tư tưởng
- Chương 71: Phải thu thập Lý Nam
- Chương 72: Trẻ tuổi mặt trắng
- Chương 73: Lưới quan hệ
- Chương 74: Liên kết lợi ích
- Chương 75: Quy hoạch tương lai
- Chương 76: Cho Lý Nam thử một lần
- Chương 77: Ngày nổi tiếng
- Chương 78: Tạm điều động đến phòng tổ chức thị ủy
- Chương 79: Kỳ ngộ
- Chương 80: Thuận theo tự nhiên
- Chương 81: Cũng không phải không khí như vậy
- Chương 82: Cải cách chế độ nhân sự
- Chương 83: Ngóng tin tức
- Chương 84: Tiến vào trạng thái
- Chương 85: Kinh ngạc
- Chương 86: Cao không thể chạm
- Chương 87: Quyết định của lão đạo sĩ
- Chương 88: Củ cải trắng bị heo ăn
- Chương 89: Mỹ nữ không đơn giản
- Chương 90: Chạm tay có thể phỏng
- Chương 91: Nhẹ tay
- Chương 92: Phó thác
- Chương 93: Sắp xếp
- Chương 94: Lý Nam đề nghị
- Chương 95: Phóng viên
- Chương 96: Sự yên lặng hấp dẫn
- Chương 97: Dân đen không tầm thường
- Chương 98: Đánh dã chiến
- Chương 99: Không lưu danh
- Chương 100: Để lại thiện quả
- bình luận