Tiếng Người - Chương 41
Chương trước- Chương 1: Tác giả
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tiếng Người
Chương 41
Tết trôi qua bình thường.
Ngày 28, anh và M đi sắm Tết. M không rời tay anh lúc nào. Họ mua bánh kẹo. Mứt Tết. Hoa. Thịt. Măng khô. Nấm hương. Hạt sen. Đỗ. Kiệu. Giò. Chả. Quà cho bên nhà anh. Quà cho mẹ nàng. Anh giúp nàng trang trí phòng khách. Họ gói 10 cái bánh chưng. Rồi đưa bánh cho nhà hàng cơm bình dân ở đầu ố để thuê luộc.
Campuchia đã bị bỏ rơi. Anh và M không hề bàn nhau về việc hoãn chuyến đi. Họ chỉ hoàn toàn không nhắc đến nó.
Tất niên, họ ăn trưa ở nhà cha mẹ anh. Ăn tối ở nhà mẹ nàng.
Rồi mùng một…
Mùng hai…
Mùng ba…
Tối mùng ba, anh hỏi M:
- Tết năm ngoái mình ở đâu hả em?
- Ở Singapore – M nói – Mình bị mất cắp ngoài phố, anh có nhớ không?
- Còn Tết trước nữa?
- Tết trước nữa mình mới về nhà.
- Trước nữa?
- Mình ra Cape Cod ở 3 ngày. Cái nhà White SeaHorse ý.
- Còn trước nữa?
- New York.
- Trước nữa?
- Tết trước đó mình đã gặp nhau đâu… Hồi đấy, anh ở đâu?
- Hình như ở Vegas. À không phải… Anh không nhớ…
Hết Tết.
Ngày 28, anh và M đi sắm Tết. M không rời tay anh lúc nào. Họ mua bánh kẹo. Mứt Tết. Hoa. Thịt. Măng khô. Nấm hương. Hạt sen. Đỗ. Kiệu. Giò. Chả. Quà cho bên nhà anh. Quà cho mẹ nàng. Anh giúp nàng trang trí phòng khách. Họ gói 10 cái bánh chưng. Rồi đưa bánh cho nhà hàng cơm bình dân ở đầu ố để thuê luộc.
Campuchia đã bị bỏ rơi. Anh và M không hề bàn nhau về việc hoãn chuyến đi. Họ chỉ hoàn toàn không nhắc đến nó.
Tất niên, họ ăn trưa ở nhà cha mẹ anh. Ăn tối ở nhà mẹ nàng.
Rồi mùng một…
Mùng hai…
Mùng ba…
Tối mùng ba, anh hỏi M:
- Tết năm ngoái mình ở đâu hả em?
- Ở Singapore – M nói – Mình bị mất cắp ngoài phố, anh có nhớ không?
- Còn Tết trước nữa?
- Tết trước nữa mình mới về nhà.
- Trước nữa?
- Mình ra Cape Cod ở 3 ngày. Cái nhà White SeaHorse ý.
- Còn trước nữa?
- New York.
- Trước nữa?
- Tết trước đó mình đã gặp nhau đâu… Hồi đấy, anh ở đâu?
- Hình như ở Vegas. À không phải… Anh không nhớ…
Hết Tết.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tác giả
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- bình luận