Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công - Chương 191: Đánh không lại

Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công Chương 191: Đánh không lại


Trong phòng trẻ em trong biệt thự nhà họ Tân, bầu không khí đặc biệt khẩn trương.

Tân Tinh Thiên cẩn thận đặt ly nước bên cạnh Tân Tinh Vân: “Anh trai, đừng lo lắng, đối phương có thể là một người lớn tuổi đã có kinh nghiệm, cho nên anh không thể đánh bại là bình thường.”

“Trong khi đó chúng ta chỉ mới năm tuổi, chúng ta có tiềm năng vô hạn!”

Lời nói của cậu bé khiến Tân Tinh Vân hung hăng nhíu mày: “Ai nói anh đánh không lại?

Cậu bé nhìn chằm chảm vào màn hình bên trong máy tính, bên môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, ‘Vừa rồi cậu bé chẳng qua chỉ là đang thăm dò đối phương mà thôi Không thể phủ nhận chính rằng đối phương đích thật là một cao thủ, so với tất cả đối thủ Tân Tinh Vân gặp phải trước đó đều mạnh hơn rất nhiều Nhưng cũng phải nhận thua mà thôi So với cậu bé vẫn còn kém xa!

Tân Tinh Vân hừ lạnh một tiếng, gõ mã mới nhất vào trong máy tính.

“Di Dị”

Bên trong biệt thự Vân Thủy của Kỷ Thanh Nam, máy tính Tinh Nguyên không tự chủ được lóe lên.

Cô bé đã bị sốc khi nhìn vào máy tính, làm thế nào có thể…

Được xưng là công chúa nhỏ trong giới tin tặc, cô bé lại bị đánh bại!?

Cô bé vội vàng đặt tay lên bàn phím một lần nữa và bắt đầu gõ mã Nhưng nó không giúp ích được gì.

Máy tính vẫn không kiểm soát được.

‘Thậm chí, các thiết bị ghi âm và máy ảnh trong máy tính đã bắt đầu tự động di chuyển!

Tinh Nguyên thầm kêu không ổn, đối phương muốn biết thông tin của cô bé!

Lúc ngàn cân treo sợi tóc, cô bé lấy ra chiếc mặt nạ ở một bên trực tiếp đeo lên đầu, đeo máy biến âm Vì vậy, trên máy tính của Tân Tinh Vân xuất hiện một “cậu bé” đeo mặt nạ và có giọng nói khàn khàn.

Vào thời điểm cậu bé đeo mặt nạ xấu xí xuất hiện.

Mức độ xấu x của mặt nạ kia cùng cái Tân Tinh Thiên lúc trước hù dọa Tô Ánh Nguyệt kia còn kém xa.

“Anh là ai?”

Cậu bé đeo mặt nạ hỏi với một giọng nói khàn khàn.

Tân Tỉnh Vân nghĩ rằng cậu bé đã nhầm lẫn.

Đối phương vậy mà là một cậu bé lớn như mình, cậu bé đeo mặt nạ?

Mặc dù cậu ấy đã sử dụng máy biến đổi âm thanh để làm cho giọng nói của mình rất lạ, nhưng bàn tay nhỏ bé và cơ thể nhỏ nhắn đã phản bội cậu ấy!

Tân Tinh Vân bị sốc không nói nên lời.

Trên thế giới này, thì ra ngoại trừ cậu bé ra còn có một người nhỏ tuổi khác có thể lập trình máy tính một cách tài giỏi như vậy?

“Tôi là bố cậu!”

Bên này, Tân Tinh Thiên cũng sử dụng máy biến âm của riêng mình, lạnh lùng mở miệng: “Tôi cảnh báo cậu, không nên tiếp tục tung tin đồn về người khác! Đừng nghĩ rằng cậu có một chút kỹ thuật hack nho nhỏ là có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn!”

“Biết cái gì gọi là người tài có người tài hơn không?

Chúng tôi là người tài hơn cậu đấy!”

Tinh Nguyên ở bên kia máy tính không nhìn thấy hình dạng đối phương nhưng lắng nghe giọng nói có lẽ là một người lớn tuổi.

Cô bé hừ lạnh một tiếng: “Bắt nạt con nít khoe khoang cái gì”

“Tôi chỉ mới năm tuổi mà thôi, tôi cũng đã đánh ngang tay với anh, anh kiêu ngạo cái gì!”

“Còn nữa, tôi chính là muốn ủng hộ Tô Ánh Nguyệt và Kỷ Thanh Nam ở cùng một chö, cho dù anh hack được tài khoản của tôi, xâm nhập vào máy tính của tôi, cũng không quản được trái tim tôi hy vọng bọn họ ở bên nhau!”

“Ông già, ông vẫn nên chết tâm đi! Sau này Tô Ánh Nguyệt nhất định là vợ của Kỷ Thanh Nam, không chấp nhận phản bác!”

Nói xong, cô bé tức giận rút phích cảm máy tính ra.

Trong biệt thự nhà họ Tân, Tân Tinh Thiên ngơ ngác nhìn Tân Tinh Vân: “Anh, cậu ta thật kiêu ngạo!”

chapter content



Tân Tinh Thiên: ”…”

“Anhl”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận