Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc - Chương 17: Nhớ anh
Chương trước- Chương 1: Đột nhiên gặp biến cố
- Chương 2: Lần đầu tiếp xúc
- Chương 3: Sự hấp dẫn không tên
- Chương 4: Đăng ký
- Chương 5: Đại thúc bắt đầu trêu chọc em gái nhỏ
- Chương 6: Đại thúc nói với vợ nhỏ sáng mai sẽ không dậy nổi (*)
- Chương 7: Tâm tư nho nhỏ của chú già
- Chương 8: Rốt cuộc.... Rốt cuộc (H) - P1
- Chương 9: Rốt cuộc... Rốt cuộc.. (H) - P2
- Chương 10: Vợ bé bỏng phát sốt
- Chương 11: Chú già toàn năng
- Chương 12: Chuyện kích thích
- Chương 13: Tiến hành kích thích trong lều (H)
- Chương 14: Phong cảnh ven đường rất đẹp, nhưng không bằng em
- Chương 15: Bí mật vận động sau bãi đá ngầm (H)
- Chương 16: Tình không biết bắt đầu từ chốn nào, vậy mà đã đậm sâu
- Chương 17: Nhớ anh
- Chương 18: Nam chủ nhân trở về
- Chương 19: So với cơm thì muốn ăn em hơn (H)
- Chương 20: Vợ nhỏ mơ hồ
- Chương 21: Cách ăn kem ốc quế đúng đắn
- Chương 22: Vợ nhỏ ra mắt mẹ chồng
- Chương 23: Vợ nhỏ thăng chức thành mợ nhỏ
- Chương 24: Vợ nhỏ bộc lộ bản năng của người mẹ
- Chương 25: Hôn nhiều lần thì sẽ biết
- Chương 26: Bộ sườn xám chỉ được dùng đến một lần rồi bị bỏ xó (H)
- Chương 27: Ngài Cao hóa thành hoa sơn trà đau khổ vì tình
- Chương 28: Ba chiếc mặt nạ mèo con
- Chương 29: Con dâu nhà họ Cao chính thức ''thăng cấp''
- Chương 30: Ngài Cao cường thế không chịu nhường nhịn Phu nhân Cao
- Chương 31: Kinh hỉ của ngài Cao về sự hòa thuận
- Chương 32: Lớp học nhỏ của ngài Cao khai giảng rồi (H)
- Chương 33: "Trúng chiêu"
- Chương 34: Trai già đẻ ngọc
- Chương 35: Đồ Của anh, em đều thích hết (H)
- Chương 36: Ngài Cao "vinh dự" bị thương
- Chương 37: Ngài Cao bị liệt
- Chương 38: Tiếp tục nằm liệt trên giường
- Chương 39: Ánh ban mai chiến thắng ở phía trước!
- Chương 40: Ngài Cao đang dần khôi phục
- Chương 41: Đồng phục cám dỗ thần mã (H)
- Chương 42: Cuối cùng, hoa cũng nở rồi
- Chương 43: Hình thức ngược cẩu sắp bắt đầu
- Chương 44: Hàng ngày dưỡng thai (ngược cẩu)
- Chương 45: Tiếp tục ngược cẩu
- Chương 46: Lau súng cướp cò bị cắt ngang (H)
- Chương 47: Chị dâu nhỏ lợi hại
- Chương 48: Em tốt nhất
- Chương 49: Nhận chủ!
- Chương 50: Đếm ngược tới chương kết (H)
- Chương 51: Lời cầu hôn muộn màng
- Chương 52: Cuối cùng cũng thành người nhà
- Chương 53: Ngài Cao không biết thỏa mãn (H)
- Chương 54: Phiên ngoại 1: Bệnh nhân kì lạ (H)
- Chương 55: Phiên ngoại 2: Cùng cưỡi ngựa tạo em gái (H)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc
Chương 17: Nhớ anh
Tiễn Cao Đạm đi rồi, An Hân Phỉ đi dạo quanh trung tâm thương mại gần đấy, nhớ tới vòng tay anh đưa cho cô, cô cũng muốn tặng anh một món quà làm vật đáp lễ, cô nhìn trúng một cái nút tay áo đá quý, nhưng giá tiền lên tới gần một vạn nhân dân tệ thì cô thật sự là kham không nổi. Cô chỉ là sinh viên sắp tốt nghiệp, tiền gửi trong ngân hàng có hạn, tuy rằng sau khi kết hôn anh có đưa cô một tấm thẻ tín dụng để cô mặc sức ""càn quét"", nhưng cô chỉ dùng nó mua sắm đồ gia dụng, còn lại không có động qua. Tiền mua quà tặng anh, cô cũng chẳng muốn trích ra từ tấm thẻ này.
Cuối cùng, An Hân Phỉ chọn lựa một cái cà vạt, cô để ý rằng tủ quần áo của anh toàn là cà vạt một màu đơn điệu hoặc màu tối, vì thế cô cố ý mua một chiếc cà vạt giá cả phải chăng có màu xanh đen mặt trên khảm hoa văn bông hoa của thương hiệu nào đó, tốn hết một ngàn đồng ít ỏi mà cô gửi được ở ngân hàng, song thật ra cô cũng không xót ruột lắm.
Đợi nhân viên bán hàng gói ghém đồ cẩn thận, An Hân Phỉ gọi taxi tới nhà ông An Chí Quốc, dẫu sao từ tuần trăng mật trở về mà không qua nhà thì không tốt lắm, cũng chẳng biết mua cái gì, vì thế liền mua cả giỏ trái cây đi qua.
Lúc cô về bên ngoại, ông An Chí Quốc không ở nhà, An Tử Nguyện cũng đang đi học chưa về, chỉ có Lan Di ở nhà.
"Đã về rồi, Cao Đạm đâu, sao không cùng con về đây?"
"Ở nơi khác tổ chức hội thảo giao lưu, anh ấy phải đi công tác"
Bà Lan Di đem giỏ hoa quả cất gọn, gọt trái cây cho cô, lại rót nước trái cây ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm.
"Tiểu Phỉ à, đừng trách mẹ lắm miệng, con vẫn là phải chắc chắn cùng Cao Đạm sinh một đứa bé"
"Con biết, dù sao vai trò của con cũng là đi chửa hộ người ta"
"Tiểu Phỉ à, mẹ không có ý này" "Ý mẹ là con sớm một chút sinh con của Cao Đạm, nhân lúc tuổi còn trẻ, cũng tính có đường lui ấy mà"
An Hân Phỉ hiểu rõ lời bà Lan Di nói, không ngoài việc sinh con - hoàn thành nghĩa vụ của một người mang thai hộ, sau đó kết thúc cuộc hôn nhân hoang đường này. Cô hiểu đạo lý này, nhưng với việc giao phó thân thể cô có thể thấy không sao cả, song trái tim, đâu phải muốn dừng là được.
Lan Di nhìn ra được biểu cảm hơi rầu rĩ trên mặt cô, cũng không hề nhiều lời nữa, ánh mắt đảo qua vòng tay của cô, thuận tiện chuyển chủ đề "Tiểu Phỉ, vòng tay đang đeo được Cao Đạm đưa cho à?"
"Vâng" ngón tay vuốt ve hạt châu nhẵn mịn, An Hân Phỉ không khỏi nhớ vị Cao Đạm kia à.
"Xem ra anh đối với con thật đúng là không tồi đâu"
"?"
"Người trẻ tuổi như các con ấy mà, không hiểu sao, con nhìn chuỗi hạt trân châu này mỗi viên đều tròn đầy, mỗi viên hình dạng đều giống nhau, hiện giờ trân châu tốt như này không dễ kiếm đâu"
An Hân Phỉ ngó đăm đăm chiếc vòng tay, rơi vào trầm tư.
Cô ngồi một lát liền rời đi, cô muốn về nhà, trở về ngôi nhà tràn ngập hương vị của anh.
Vừa mới nấu xong cơm trưa, cô nhận được điện thoại của Cao Đạm.
"Có ngoan ngoãn ăn cơm hay không?"
"Có đây, đang ăn nè"
"Vậy lát nữa anh gọi lại, em ăn cơm đi"
"Đừng... Anh... Đừng cúp máy" An Hân Phỉ vội lên tiếng ngăn cản.
"Ối chà, nhớ anh hả?" Trong điện thoại, thanh âm gợi cảm trầm thấp của anh truyền tới, âm cuối cao lên làm cô cảm thấy tim mình đập nhanh từng đợt.
"Làm sao mà đã gọi điện tới rồi?"
"Vừa xuống máy bay thì họp luôn, mới kết thúc, liền lập tức gọi cho em"
An Hân Phỉ nhớ tới lời bà Lan Di nói, nhìn vòng tay"Cái vòng tay trân châu kia..."
"Hả, thế nào?"
"Không có gì, ta rất thích"
"Ha ha, anh biết, nhanh ăn cơm đi, buổi tối đi ngủ sớm một chút, anh cúp máy đây"
Cô cầm điện thoại đã ngắt, ngẩn ngơ nhìn cơm trưa trước mặt.
"Có chút nhớ anh ấy đâu" cô lẩm bẩm tự nhủ.
Cuối cùng, An Hân Phỉ chọn lựa một cái cà vạt, cô để ý rằng tủ quần áo của anh toàn là cà vạt một màu đơn điệu hoặc màu tối, vì thế cô cố ý mua một chiếc cà vạt giá cả phải chăng có màu xanh đen mặt trên khảm hoa văn bông hoa của thương hiệu nào đó, tốn hết một ngàn đồng ít ỏi mà cô gửi được ở ngân hàng, song thật ra cô cũng không xót ruột lắm.
Đợi nhân viên bán hàng gói ghém đồ cẩn thận, An Hân Phỉ gọi taxi tới nhà ông An Chí Quốc, dẫu sao từ tuần trăng mật trở về mà không qua nhà thì không tốt lắm, cũng chẳng biết mua cái gì, vì thế liền mua cả giỏ trái cây đi qua.
Lúc cô về bên ngoại, ông An Chí Quốc không ở nhà, An Tử Nguyện cũng đang đi học chưa về, chỉ có Lan Di ở nhà.
"Đã về rồi, Cao Đạm đâu, sao không cùng con về đây?"
"Ở nơi khác tổ chức hội thảo giao lưu, anh ấy phải đi công tác"
Bà Lan Di đem giỏ hoa quả cất gọn, gọt trái cây cho cô, lại rót nước trái cây ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm.
"Tiểu Phỉ à, đừng trách mẹ lắm miệng, con vẫn là phải chắc chắn cùng Cao Đạm sinh một đứa bé"
"Con biết, dù sao vai trò của con cũng là đi chửa hộ người ta"
"Tiểu Phỉ à, mẹ không có ý này" "Ý mẹ là con sớm một chút sinh con của Cao Đạm, nhân lúc tuổi còn trẻ, cũng tính có đường lui ấy mà"
An Hân Phỉ hiểu rõ lời bà Lan Di nói, không ngoài việc sinh con - hoàn thành nghĩa vụ của một người mang thai hộ, sau đó kết thúc cuộc hôn nhân hoang đường này. Cô hiểu đạo lý này, nhưng với việc giao phó thân thể cô có thể thấy không sao cả, song trái tim, đâu phải muốn dừng là được.
Lan Di nhìn ra được biểu cảm hơi rầu rĩ trên mặt cô, cũng không hề nhiều lời nữa, ánh mắt đảo qua vòng tay của cô, thuận tiện chuyển chủ đề "Tiểu Phỉ, vòng tay đang đeo được Cao Đạm đưa cho à?"
"Vâng" ngón tay vuốt ve hạt châu nhẵn mịn, An Hân Phỉ không khỏi nhớ vị Cao Đạm kia à.
"Xem ra anh đối với con thật đúng là không tồi đâu"
"?"
"Người trẻ tuổi như các con ấy mà, không hiểu sao, con nhìn chuỗi hạt trân châu này mỗi viên đều tròn đầy, mỗi viên hình dạng đều giống nhau, hiện giờ trân châu tốt như này không dễ kiếm đâu"
An Hân Phỉ ngó đăm đăm chiếc vòng tay, rơi vào trầm tư.
Cô ngồi một lát liền rời đi, cô muốn về nhà, trở về ngôi nhà tràn ngập hương vị của anh.
Vừa mới nấu xong cơm trưa, cô nhận được điện thoại của Cao Đạm.
"Có ngoan ngoãn ăn cơm hay không?"
"Có đây, đang ăn nè"
"Vậy lát nữa anh gọi lại, em ăn cơm đi"
"Đừng... Anh... Đừng cúp máy" An Hân Phỉ vội lên tiếng ngăn cản.
"Ối chà, nhớ anh hả?" Trong điện thoại, thanh âm gợi cảm trầm thấp của anh truyền tới, âm cuối cao lên làm cô cảm thấy tim mình đập nhanh từng đợt.
"Làm sao mà đã gọi điện tới rồi?"
"Vừa xuống máy bay thì họp luôn, mới kết thúc, liền lập tức gọi cho em"
An Hân Phỉ nhớ tới lời bà Lan Di nói, nhìn vòng tay"Cái vòng tay trân châu kia..."
"Hả, thế nào?"
"Không có gì, ta rất thích"
"Ha ha, anh biết, nhanh ăn cơm đi, buổi tối đi ngủ sớm một chút, anh cúp máy đây"
Cô cầm điện thoại đã ngắt, ngẩn ngơ nhìn cơm trưa trước mặt.
"Có chút nhớ anh ấy đâu" cô lẩm bẩm tự nhủ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đột nhiên gặp biến cố
- Chương 2: Lần đầu tiếp xúc
- Chương 3: Sự hấp dẫn không tên
- Chương 4: Đăng ký
- Chương 5: Đại thúc bắt đầu trêu chọc em gái nhỏ
- Chương 6: Đại thúc nói với vợ nhỏ sáng mai sẽ không dậy nổi (*)
- Chương 7: Tâm tư nho nhỏ của chú già
- Chương 8: Rốt cuộc.... Rốt cuộc (H) - P1
- Chương 9: Rốt cuộc... Rốt cuộc.. (H) - P2
- Chương 10: Vợ bé bỏng phát sốt
- Chương 11: Chú già toàn năng
- Chương 12: Chuyện kích thích
- Chương 13: Tiến hành kích thích trong lều (H)
- Chương 14: Phong cảnh ven đường rất đẹp, nhưng không bằng em
- Chương 15: Bí mật vận động sau bãi đá ngầm (H)
- Chương 16: Tình không biết bắt đầu từ chốn nào, vậy mà đã đậm sâu
- Chương 17: Nhớ anh
- Chương 18: Nam chủ nhân trở về
- Chương 19: So với cơm thì muốn ăn em hơn (H)
- Chương 20: Vợ nhỏ mơ hồ
- Chương 21: Cách ăn kem ốc quế đúng đắn
- Chương 22: Vợ nhỏ ra mắt mẹ chồng
- Chương 23: Vợ nhỏ thăng chức thành mợ nhỏ
- Chương 24: Vợ nhỏ bộc lộ bản năng của người mẹ
- Chương 25: Hôn nhiều lần thì sẽ biết
- Chương 26: Bộ sườn xám chỉ được dùng đến một lần rồi bị bỏ xó (H)
- Chương 27: Ngài Cao hóa thành hoa sơn trà đau khổ vì tình
- Chương 28: Ba chiếc mặt nạ mèo con
- Chương 29: Con dâu nhà họ Cao chính thức ''thăng cấp''
- Chương 30: Ngài Cao cường thế không chịu nhường nhịn Phu nhân Cao
- Chương 31: Kinh hỉ của ngài Cao về sự hòa thuận
- Chương 32: Lớp học nhỏ của ngài Cao khai giảng rồi (H)
- Chương 33: "Trúng chiêu"
- Chương 34: Trai già đẻ ngọc
- Chương 35: Đồ Của anh, em đều thích hết (H)
- Chương 36: Ngài Cao "vinh dự" bị thương
- Chương 37: Ngài Cao bị liệt
- Chương 38: Tiếp tục nằm liệt trên giường
- Chương 39: Ánh ban mai chiến thắng ở phía trước!
- Chương 40: Ngài Cao đang dần khôi phục
- Chương 41: Đồng phục cám dỗ thần mã (H)
- Chương 42: Cuối cùng, hoa cũng nở rồi
- Chương 43: Hình thức ngược cẩu sắp bắt đầu
- Chương 44: Hàng ngày dưỡng thai (ngược cẩu)
- Chương 45: Tiếp tục ngược cẩu
- Chương 46: Lau súng cướp cò bị cắt ngang (H)
- Chương 47: Chị dâu nhỏ lợi hại
- Chương 48: Em tốt nhất
- Chương 49: Nhận chủ!
- Chương 50: Đếm ngược tới chương kết (H)
- Chương 51: Lời cầu hôn muộn màng
- Chương 52: Cuối cùng cũng thành người nhà
- Chương 53: Ngài Cao không biết thỏa mãn (H)
- Chương 54: Phiên ngoại 1: Bệnh nhân kì lạ (H)
- Chương 55: Phiên ngoại 2: Cùng cưỡi ngựa tạo em gái (H)
- bình luận