Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc - Chương 40: Ngài Cao đang dần khôi phục
Chương trước- Chương 1: Đột nhiên gặp biến cố
- Chương 2: Lần đầu tiếp xúc
- Chương 3: Sự hấp dẫn không tên
- Chương 4: Đăng ký
- Chương 5: Đại thúc bắt đầu trêu chọc em gái nhỏ
- Chương 6: Đại thúc nói với vợ nhỏ sáng mai sẽ không dậy nổi (*)
- Chương 7: Tâm tư nho nhỏ của chú già
- Chương 8: Rốt cuộc.... Rốt cuộc (H) - P1
- Chương 9: Rốt cuộc... Rốt cuộc.. (H) - P2
- Chương 10: Vợ bé bỏng phát sốt
- Chương 11: Chú già toàn năng
- Chương 12: Chuyện kích thích
- Chương 13: Tiến hành kích thích trong lều (H)
- Chương 14: Phong cảnh ven đường rất đẹp, nhưng không bằng em
- Chương 15: Bí mật vận động sau bãi đá ngầm (H)
- Chương 16: Tình không biết bắt đầu từ chốn nào, vậy mà đã đậm sâu
- Chương 17: Nhớ anh
- Chương 18: Nam chủ nhân trở về
- Chương 19: So với cơm thì muốn ăn em hơn (H)
- Chương 20: Vợ nhỏ mơ hồ
- Chương 21: Cách ăn kem ốc quế đúng đắn
- Chương 22: Vợ nhỏ ra mắt mẹ chồng
- Chương 23: Vợ nhỏ thăng chức thành mợ nhỏ
- Chương 24: Vợ nhỏ bộc lộ bản năng của người mẹ
- Chương 25: Hôn nhiều lần thì sẽ biết
- Chương 26: Bộ sườn xám chỉ được dùng đến một lần rồi bị bỏ xó (H)
- Chương 27: Ngài Cao hóa thành hoa sơn trà đau khổ vì tình
- Chương 28: Ba chiếc mặt nạ mèo con
- Chương 29: Con dâu nhà họ Cao chính thức ''thăng cấp''
- Chương 30: Ngài Cao cường thế không chịu nhường nhịn Phu nhân Cao
- Chương 31: Kinh hỉ của ngài Cao về sự hòa thuận
- Chương 32: Lớp học nhỏ của ngài Cao khai giảng rồi (H)
- Chương 33: "Trúng chiêu"
- Chương 34: Trai già đẻ ngọc
- Chương 35: Đồ Của anh, em đều thích hết (H)
- Chương 36: Ngài Cao "vinh dự" bị thương
- Chương 37: Ngài Cao bị liệt
- Chương 38: Tiếp tục nằm liệt trên giường
- Chương 39: Ánh ban mai chiến thắng ở phía trước!
- Chương 40: Ngài Cao đang dần khôi phục
- Chương 41: Đồng phục cám dỗ thần mã (H)
- Chương 42: Cuối cùng, hoa cũng nở rồi
- Chương 43: Hình thức ngược cẩu sắp bắt đầu
- Chương 44: Hàng ngày dưỡng thai (ngược cẩu)
- Chương 45: Tiếp tục ngược cẩu
- Chương 46: Lau súng cướp cò bị cắt ngang (H)
- Chương 47: Chị dâu nhỏ lợi hại
- Chương 48: Em tốt nhất
- Chương 49: Nhận chủ!
- Chương 50: Đếm ngược tới chương kết (H)
- Chương 51: Lời cầu hôn muộn màng
- Chương 52: Cuối cùng cũng thành người nhà
- Chương 53: Ngài Cao không biết thỏa mãn (H)
- Chương 54: Phiên ngoại 1: Bệnh nhân kì lạ (H)
- Chương 55: Phiên ngoại 2: Cùng cưỡi ngựa tạo em gái (H)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc
Chương 40: Ngài Cao đang dần khôi phục
Từ khi bắt đầu làm trị liệu, Cao Đạm đã có thể cảm nhận được đôi chân mình có rất phản ứng rất nhỏ, điều này làm anh cùng An Hân Phỉ thật vui mừng, thấy rằng con đường phía trước cũng không phải tất cả đều là bụi gai.
Việc Cao Đạm bị thương vẫn luôn không nói cho cha mẹ Cao biết, dù sao hai vợ chồng già tuổi đã lớn, nên An Hân Phỉ sợ nếu chân anh không thể khôi phục, hai bác biết vượt qua thế nào.
Cũng may, mọi việc đều phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.
Mỗi ngày buổi sáng Cao Đạm phải thực hiện mát xa chân một tiếng đồng hồ, để tránh cơ bắp ở chân bị héo rút làm ảnh hưởng tới việc khôi phục sau này. Mỗi khi bác sĩ mát xa cho anh thì An Hân Phỉ ở bên cạnh chăm chú theo dõi, cẩn thận ghi nhớ từng động tác, để khi về nhà rồi cũng có thể làm cho anh.
Sau đó buổi chiều phải tiến hành luyện tập đi lại suốt hai tiếng, chính là dựa vào khung tập đi chống đỡ thân thể cước bộ từ một đầu đến một đầu khác. Nhìn qua thì đơn giản, nhưng đối với người bệnh như anh mà nói: điều này rất khó khăn. Mỗi khi di chuyển từ đầu này tới một đầu khác anh đều phải tốn hơn mười phút, thậm chí còn lâu hơn, sau khi kết thúc người đầy mồ hôi là chuyện bình thường. An Hân Phỉ sợ anh cảm lạnh, liền ở một bên cầm khăn lông cho hắn lau mồ hôi cho hắn cổ vũ.
Tuy rằng khó khăn, nhưng mỗi ngày Cao Đạm vẫn kiên trì, muốn lần nữa trở lại như xưa, cũng là duy trì niềm tin bị đi xuống của bản thân.
Dần dần, đầu gối của anh có phản ứng, làm anh có thể đứng lên bình thường đi bộ một bước.
Mà anh, cũng khôi phục sức sống ngày xưa, chuyện này do cô phát hiện ra trước.
Lại kể, sáng hôm ấy khi An Hân Phỉ như thường lệ lấy bô giúp anh đi tiểu, phủ nắm hạ thân anh, vật mềm kia lại tạch một chút đứng dậy.
An Hân Phỉ giật mình nhìn Cao Đạm, anh cũng không thể tin được.
"Cao Đạm, anh..."
"Anh... Anh cũng..."
An Hân Phỉ cực kỳ mừng rỡ, không cẩn thận tay hơi ra sức một chút, kích thích đến vật kia, đỉnh đầu tiết ra chút bạch dịch.
"Ô!"
"Muốn à?" An Hân Phỉ cười đến mị hoặc điên đảo, ngón tay khiêu khích vuốt ve nấm đầu.
"Phỉ Phỉ, đừng..."
Cô càng không nghe theo anh, tay nhỏ nắm chặt trên dưới hoạt động, hài lòng nhìn cự long ở trong tay mình bành trướng thô cứng, bên tai là tiếng kêu rên ẩn nhẫn của Cao Đạm. Sau đó cúi đầu bỏ dương vật mút vào trong miệng, trên tay "thưởng thức" viên trứng cực đại, chúng nhanh chóng cương lên như xưa, trở nên thô cứng. Cô không ngừng cố gắng, đến khi vật kia phun ra chất dịch màu trắng nùng đục.
"Ừm ~" Cao Đạm phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
An Hân Phỉ ngẩng đầu, mị hoặc mà quyến rũ vươn đầu lưỡi liếm hết tinh dịch ở khoé miệng nuốt vào.
"Phỉ Phỉ ~"
An Hân Phỉ cọ xát lên môi anh "Ăn ngon lắm!"
Cao Đạm như trừng phạt mà vỗ vỗ mông cô "Tiểu yêu tinh!"
Một hôm, Cao Đạm kết thúc luyện tập cùng An Hân Phỉ trở lại phòng bệnh, cô vào toilet múc nước chuẩn bị cho anh rửa mặt rửa tay, vừa vặn đưa chuyển phát nhanh gõ cửa.
"Mời vào."
"Cô An Hân Phỉ có ở đây không? Có chuyển phát nhanh của cô ấy."
"Đưa cho tôi là được rồi."
"Tốt quá, phiền anh ký tên vào đây."
Cao Đạm xoẹt xoẹt ký tên của mình xuống, nhân viên chuyển phát rời đi, anh tò mò nghiên cứu cái hộp trên tay, là đồ gì mà mặt trên hộp chưa có đánh dấu. Đúng lúc anh muốn mở ra nhìn xem, An Hân Phỉ vừa vặn ra khỏi toilet, vừa thấy trên tay anh cầm đồ chuyển phát nhanh của mình, thêm bộ dáng muốn mở ra coi, cô liền hành động như chớp, cất bước tiến lên, cướp lấy món đồ trên tay anh che trong ngực.
"Rốt cuộc là cái gì thế, anh không thể xem sao?"
"Bí mật, hừ!" Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, cô âm thầm thở ra một hơi.
"Ồ ồ, bí mật, bí mật đó." Vẻ mặt anh cưng chiều.
Việc Cao Đạm bị thương vẫn luôn không nói cho cha mẹ Cao biết, dù sao hai vợ chồng già tuổi đã lớn, nên An Hân Phỉ sợ nếu chân anh không thể khôi phục, hai bác biết vượt qua thế nào.
Cũng may, mọi việc đều phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.
Mỗi ngày buổi sáng Cao Đạm phải thực hiện mát xa chân một tiếng đồng hồ, để tránh cơ bắp ở chân bị héo rút làm ảnh hưởng tới việc khôi phục sau này. Mỗi khi bác sĩ mát xa cho anh thì An Hân Phỉ ở bên cạnh chăm chú theo dõi, cẩn thận ghi nhớ từng động tác, để khi về nhà rồi cũng có thể làm cho anh.
Sau đó buổi chiều phải tiến hành luyện tập đi lại suốt hai tiếng, chính là dựa vào khung tập đi chống đỡ thân thể cước bộ từ một đầu đến một đầu khác. Nhìn qua thì đơn giản, nhưng đối với người bệnh như anh mà nói: điều này rất khó khăn. Mỗi khi di chuyển từ đầu này tới một đầu khác anh đều phải tốn hơn mười phút, thậm chí còn lâu hơn, sau khi kết thúc người đầy mồ hôi là chuyện bình thường. An Hân Phỉ sợ anh cảm lạnh, liền ở một bên cầm khăn lông cho hắn lau mồ hôi cho hắn cổ vũ.
Tuy rằng khó khăn, nhưng mỗi ngày Cao Đạm vẫn kiên trì, muốn lần nữa trở lại như xưa, cũng là duy trì niềm tin bị đi xuống của bản thân.
Dần dần, đầu gối của anh có phản ứng, làm anh có thể đứng lên bình thường đi bộ một bước.
Mà anh, cũng khôi phục sức sống ngày xưa, chuyện này do cô phát hiện ra trước.
Lại kể, sáng hôm ấy khi An Hân Phỉ như thường lệ lấy bô giúp anh đi tiểu, phủ nắm hạ thân anh, vật mềm kia lại tạch một chút đứng dậy.
An Hân Phỉ giật mình nhìn Cao Đạm, anh cũng không thể tin được.
"Cao Đạm, anh..."
"Anh... Anh cũng..."
An Hân Phỉ cực kỳ mừng rỡ, không cẩn thận tay hơi ra sức một chút, kích thích đến vật kia, đỉnh đầu tiết ra chút bạch dịch.
"Ô!"
"Muốn à?" An Hân Phỉ cười đến mị hoặc điên đảo, ngón tay khiêu khích vuốt ve nấm đầu.
"Phỉ Phỉ, đừng..."
Cô càng không nghe theo anh, tay nhỏ nắm chặt trên dưới hoạt động, hài lòng nhìn cự long ở trong tay mình bành trướng thô cứng, bên tai là tiếng kêu rên ẩn nhẫn của Cao Đạm. Sau đó cúi đầu bỏ dương vật mút vào trong miệng, trên tay "thưởng thức" viên trứng cực đại, chúng nhanh chóng cương lên như xưa, trở nên thô cứng. Cô không ngừng cố gắng, đến khi vật kia phun ra chất dịch màu trắng nùng đục.
"Ừm ~" Cao Đạm phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
An Hân Phỉ ngẩng đầu, mị hoặc mà quyến rũ vươn đầu lưỡi liếm hết tinh dịch ở khoé miệng nuốt vào.
"Phỉ Phỉ ~"
An Hân Phỉ cọ xát lên môi anh "Ăn ngon lắm!"
Cao Đạm như trừng phạt mà vỗ vỗ mông cô "Tiểu yêu tinh!"
Một hôm, Cao Đạm kết thúc luyện tập cùng An Hân Phỉ trở lại phòng bệnh, cô vào toilet múc nước chuẩn bị cho anh rửa mặt rửa tay, vừa vặn đưa chuyển phát nhanh gõ cửa.
"Mời vào."
"Cô An Hân Phỉ có ở đây không? Có chuyển phát nhanh của cô ấy."
"Đưa cho tôi là được rồi."
"Tốt quá, phiền anh ký tên vào đây."
Cao Đạm xoẹt xoẹt ký tên của mình xuống, nhân viên chuyển phát rời đi, anh tò mò nghiên cứu cái hộp trên tay, là đồ gì mà mặt trên hộp chưa có đánh dấu. Đúng lúc anh muốn mở ra nhìn xem, An Hân Phỉ vừa vặn ra khỏi toilet, vừa thấy trên tay anh cầm đồ chuyển phát nhanh của mình, thêm bộ dáng muốn mở ra coi, cô liền hành động như chớp, cất bước tiến lên, cướp lấy món đồ trên tay anh che trong ngực.
"Rốt cuộc là cái gì thế, anh không thể xem sao?"
"Bí mật, hừ!" Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, cô âm thầm thở ra một hơi.
"Ồ ồ, bí mật, bí mật đó." Vẻ mặt anh cưng chiều.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đột nhiên gặp biến cố
- Chương 2: Lần đầu tiếp xúc
- Chương 3: Sự hấp dẫn không tên
- Chương 4: Đăng ký
- Chương 5: Đại thúc bắt đầu trêu chọc em gái nhỏ
- Chương 6: Đại thúc nói với vợ nhỏ sáng mai sẽ không dậy nổi (*)
- Chương 7: Tâm tư nho nhỏ của chú già
- Chương 8: Rốt cuộc.... Rốt cuộc (H) - P1
- Chương 9: Rốt cuộc... Rốt cuộc.. (H) - P2
- Chương 10: Vợ bé bỏng phát sốt
- Chương 11: Chú già toàn năng
- Chương 12: Chuyện kích thích
- Chương 13: Tiến hành kích thích trong lều (H)
- Chương 14: Phong cảnh ven đường rất đẹp, nhưng không bằng em
- Chương 15: Bí mật vận động sau bãi đá ngầm (H)
- Chương 16: Tình không biết bắt đầu từ chốn nào, vậy mà đã đậm sâu
- Chương 17: Nhớ anh
- Chương 18: Nam chủ nhân trở về
- Chương 19: So với cơm thì muốn ăn em hơn (H)
- Chương 20: Vợ nhỏ mơ hồ
- Chương 21: Cách ăn kem ốc quế đúng đắn
- Chương 22: Vợ nhỏ ra mắt mẹ chồng
- Chương 23: Vợ nhỏ thăng chức thành mợ nhỏ
- Chương 24: Vợ nhỏ bộc lộ bản năng của người mẹ
- Chương 25: Hôn nhiều lần thì sẽ biết
- Chương 26: Bộ sườn xám chỉ được dùng đến một lần rồi bị bỏ xó (H)
- Chương 27: Ngài Cao hóa thành hoa sơn trà đau khổ vì tình
- Chương 28: Ba chiếc mặt nạ mèo con
- Chương 29: Con dâu nhà họ Cao chính thức ''thăng cấp''
- Chương 30: Ngài Cao cường thế không chịu nhường nhịn Phu nhân Cao
- Chương 31: Kinh hỉ của ngài Cao về sự hòa thuận
- Chương 32: Lớp học nhỏ của ngài Cao khai giảng rồi (H)
- Chương 33: "Trúng chiêu"
- Chương 34: Trai già đẻ ngọc
- Chương 35: Đồ Của anh, em đều thích hết (H)
- Chương 36: Ngài Cao "vinh dự" bị thương
- Chương 37: Ngài Cao bị liệt
- Chương 38: Tiếp tục nằm liệt trên giường
- Chương 39: Ánh ban mai chiến thắng ở phía trước!
- Chương 40: Ngài Cao đang dần khôi phục
- Chương 41: Đồng phục cám dỗ thần mã (H)
- Chương 42: Cuối cùng, hoa cũng nở rồi
- Chương 43: Hình thức ngược cẩu sắp bắt đầu
- Chương 44: Hàng ngày dưỡng thai (ngược cẩu)
- Chương 45: Tiếp tục ngược cẩu
- Chương 46: Lau súng cướp cò bị cắt ngang (H)
- Chương 47: Chị dâu nhỏ lợi hại
- Chương 48: Em tốt nhất
- Chương 49: Nhận chủ!
- Chương 50: Đếm ngược tới chương kết (H)
- Chương 51: Lời cầu hôn muộn màng
- Chương 52: Cuối cùng cũng thành người nhà
- Chương 53: Ngài Cao không biết thỏa mãn (H)
- Chương 54: Phiên ngoại 1: Bệnh nhân kì lạ (H)
- Chương 55: Phiên ngoại 2: Cùng cưỡi ngựa tạo em gái (H)
- bình luận