Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê - Chương 34: Cho ngươi thời gian hai ngày
Chương trước- Chương 1: Hồng hạnh xuất tường?
- Chương 2: Đạp một cước bay ra
- Chương 3: Bán mình cứu nha hoàn
- Chương 4: Đối chọi gay gắt
- Chương 5: Tam điện hạ
- Chương 6: Cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ nếm phải tư vị này
- Chương 7: Đừng nghĩ bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng
- Chương 8: Họa vô đơn chí
- Chương 9: Khuyên ngươi tốt nhất lấy cái tay bẩn của ngươi ra
- Chương 10: Tam tông tội
- Chương 11: Mua bán không được nhân nghĩa ở đời
- Chương 12: Người bị hưu, khó mà đến được nơi thanh nhã?
- Chương 13: Mẹ kế Tần phu nhân
- Chương 14: Liên quan gì đến ngươi?
- Chương 15: Đánh ngươi răng rơi đầy đất
- Chương 16: Tỷ tỷ Tần Phương Phỉ
- Chương 17: Hai tiêu điểm
- Chương 18: Mẫu Đơn lại nở?
- Chương 19: Tương kế tựu kế
- Chương 20: Đối chứng lại lần nữa
- Chương 21: Nếu không tính sai, Ý phu nhân họ Trần đi?
- Chương 22: Ba nữ nhân ngầm đấu đá
- Chương 23: Ngươi thích ta có phải hay không?
- Chương 24: Tự lấy đá đập chân mình
- Chương 25: Vạch tội hắn
- Chương 26: Minh thương cùng ám tiễn
- Chương 27: Bất cứ lúc nào ta cũng phụng bồi
- Chương 28: Khiêu khích
- Chương 29: Dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra
- Chương 30: Mỹ nam quái dị
- Chương 31: Con người của ta luôn luôn tốt số
- Chương 32: Cảm giác giống như đã từng quen biết
- Chương 33: Lập tức cút ra ngoài
- Chương 34: Cho ngươi thời gian hai ngày
- Chương 35: Ngươi muốn chết ta không ngăn cản ngươi
- Chương 36: Đơn thuốc này từ dâu mà có?
- Chương 37: Làm sao ngươi làm được?
- Chương 38: Đừng cho ta là đứa trẻ ba tuổi
- Chương 39: Là ảo giác sao?
- Chương 40: Liệu sự như thần
- Chương 41: Lập kế hoạch cảnh cáo
- Chương 42: Không muốn khiến chúng ta phát sinh lúng túng
- Chương 43: Có gian tình?
- Chương 44: Tiêu tan hiềm khích lúc trước?
- Chương 45: Ta ngược lại nên hiểu thế nào, đại tướng quân?"
- Chương 46: Vương gia khuynh thành, đúng là thật?
- Chương 47: Hội hoa mẫu đơn dậy sóng
- Chương 48: Ngươi là kẻ ngốc, cũng coi người khác như kẻ ngốc sao?
- Chương 49: Ếch ngồi đáy giếng
- Chương 50: Bảy bước thành thơ
- Chương 51: Làm bạn đồng hành
- Chương 52: Phiền ngươi đến đỡ ta một cái
- Chương 53: Ngươi bị thương, không cần để ý quá nhiều
- Chương 54: Hành động khiến người khiếp sợ
- Chương 55: Không cần lại đâm chọt cái gì
- Chương 56: Ta là người như thế nào bản thân ta rất rõ ràng, không cần người khác tới nhắc nhở
- Chương 57: Hậu quả của việc khiêu khích
- Chương 58: Ta há có thể bỏ qua cho ngươi?
- Chương 59: Đánh lại bà ta, ta không hối hận
- Chương 60: Ôm ngươi ra ngoài
- Chương 61: Mỹ nam kỳ quái
- Chương 62: Kinh thành ác nữ
- Chương 63: Học nghệ không tinh, không có quan hệ gì tới ngươi
- Chương 64: Muốn làm bà mối sao?
- Chương 65: Muốn ngươi làm thiếp sao?
- Chương 66: Ngươi cách cái chết không xa
- Chương 67: Một bát máu chó
- Chương 68: Vu oan
- Chương 69: Ngươi đây là đang bảo vệ nàng?
- Chương 70: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
- Chương 71: Bất ngờ khó hiểu
- Chương 72: Cùng nhau quan sát
- Chương 73: Làm sao có thể ngủ giường của đại tướng quân đây?
- Chương 74: Mỹ nam thần bí
- Chương 75: Một đệ đệ tiểu bạch kiểm, thật đáng mừng
- Chương 76: Ngươi sẽ không đoạt nhân sở ái *
- Chương 77: Cách xa nàng một chút
- Chương 78: Gió nổi mây phun (1)
- Chương 79: Gió thổi mây phun (2)
- Chương 80: Gió thổi mây phun (3)
- Chương 81: Gió thổi mây phun (4)
- Chương 82: Gió thổi mây phun (5)
- Chương 83: Gió thổi mây phun (6)
- Chương 84: Nhiệm vụ đặc biệt của Hiên Viên Triệt
- Chương 85: Vạch áo cho người xem lưng
- Chương 86: Chúng ta lại bỏ lỡ như vậy
- Chương 87: Người nào lấy lòng người nào, mới đổi lấy địa vị ngày hôm nay?
- Chương 88: Tần tư thư nhanh nhẹn dũng mãnh
- Chương 89: Lực sát thương của ghen tị
- Chương 90: Một tin tức quan trọng
- Chương 91: Bạn cũ đến
- Chương 92: Chương 92. Loại duyên phận và tình cảm này đó
- Chương 93: Ngoài ý muốn
- Chương 94: Nữ nhân, nữ nhân
- Chương 95: Ngươi không có một chút cảm xúc nào sao?
- Chương 96: Sống ở bên cạnh ta
- Chương 97: Chúng ta từ từ đến
- Chương 98: Ta sẽ để ý cho ngươi
- Chương 99: Làm cho hắn?
- Chương 100: Chúng ta có thể hay không?
- Chương 101
- Chương 102: Đổi lại thân phận
- Chương 103: Động tác của ta sẽ có người không quen nhìn nhỉ
- Chương 104: Một tin tức
- Chương 105: Quân tử giúp người hoàn thành ước vọng
- Chương 106: Không cần loạn điểm uyên ương, có được hay không?
- Chương 107: Quyết định của Hiên Viên Triệt
- Chương 108: Phượng Hoàng trở về này
- Chương 109: Có chạy đằng trời
- Chương 110: Đêm khuya giằng co
- Chương 111: Ta sẽ chờ nàng
- Chương 112: Gặp lại Hiên Viên Triệt
- Chương 113: Ngày kết cục
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê
Chương 34: Cho ngươi thời gian hai ngày
"Nếu mà giết người bừa bãi như vậy, ngươi chính là ma đầu giết người không chớp mắt! Hiên Viên Triệt, ngươi không hiểu chân tình nhân gian là vật gì, ngươi trời sinh liền ăn trên ngồi trước xem thường tất cả, hiện tại, ta mời ngươi mở to mắt ra, nhìn đoi phu thê nghèo khổ này!" Tần Mục Ca chẳng những không cút ra ngoài, âm thanh còn cao hơn, ngón tay bởi vì kích động nên có chút rung rung, nàng chỉ vào nữ nhân thương tâm muốn chết kia chất vấn Hiên Viên Triệt, "Bọn họ giúp nhau lúc hoạn nạn nhiều năm như vậy, ngươi kêu bà trơ mắt nhìn trượng phu mình bị chôn sống? Ngươi quen nhìn máu chảy sa trường, lòng dạ sắt đá máu lạnh, coi sinh mạng như cỏ rác, nhưng chuyện vặt trong mắt ngươi lại là chuyện lớn trong mắt bà!"
Hiên Viên Triệt sững lại, nắm vạt áo Tần Mục Ca, gương mặt gần như dán vào trên mặt của nàng, giọng điệu cứng rắn như sắt nói: "Lòng dạ đàn bà! Ngươi có biết ông ta bị ôn dịch? Nếu không kịp thời xử lý sẽ tiếp tục liên lụy đến người khác? ! Đến lúc đó chết không chỉ có mình ông ta!"
Hai tay Tần Mục Ca lập tức bắt lấy tay Hiên Viên Triệt, đôi mắt long lanh hắc bạch phân minh không sợ nghênh đón bộ mặt lạnh lẽo của đối phương, gằn từng chữ: "Nếu như ta may mắn có thể chữa khỏi thì sao?"
Lời này vừa nói ra, trong sân lập tức yên tĩnh.
Hiên Viên Triệt dừng một chút, tròng mắt lạnh lẽo căng thẳng, thuận tay gạt nàng ra khinh thường cười: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Trước đây nói với Thái Hậu có thể làm cho mẫu đơn nở hoa, hiện tại còn nói có thể chữa ôn dịch, ngươi có ý nghĩ kỳ lạ hay là đầu óc có vấn đề? ! Ta ngược lại muốn nhìn xem cuối cùng ngươi chết có bao nhiêu thê thảm! Hiện tại, lập tức biến mất trước mắt của ta!"
"Không thử làm sao biết kết quả?" Tần Mục Ca không ngại đối phương thô bạo, trong lòng nàng chỉ nghĩ đến tranh thủ cho bệnh nhân một cơ hội sống sót, "Cho ta thời gian hai ngày, vậy là đủ rồi!"
Trong sân ngự y, thị vệ, nữ nhân bệnh tật, hài tử, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, đều đã ngơ ngẩn nhìn Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca.
Thời gian trôi qua từng giờ, Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca như hai con gà chọi đứng nhìn chằm chằm lẫn nhau.
Một lúc sau, đôi môi mỏng Hiên Viên Triệt rốt cuộc khẽ mở nói: "Tần Mục Ca, thời gian hai ngày ta có thể cho ngươi, nhưng mà, hai ngày, thời gian này ôn dịch đã đủ lây bệnh cho ngươi, cho nên, nếu thời gian hai ngày ngươi trị cho ông ta không hết, như vậy, ngươi cũng phải bị xử lý."
Âm thanh của hắn không cao, nhưng mỗi chữ đều đã lộ ra vô tình và quyết đoán.
"Ta không phải tiểu hài tử, hậu quả này ta biết!" Tần Mục Ca buột miệng nói ra, ngay cả cho mình đường sống cũng không có, "Nếu như không thành công liền bị ngươi chôn, ta không phản đối!"
Đã nói đến mức này, Hiên Viên Triệt khẽ hừ lạnh, lần này là nàng tự tìm đường chết, bằng không lại nói mình làm khó nàng!
"Tốt, Tần Mục Ca, có can đảm! Ta thành toàn cho ngươi! Hai ngày sau ta tới kiểm tra, trong thời gian này, ngươi và một nhà của người này cũng bị cấm túc, không cho phép đi ra ngoài, cần cái gì, ta sẽ phái người chờ ở ngoài cửa, ngươi có thể yêu cầu!"
"Ta viết một đơn thuốc, hiện tại ngươi lập tức sai người giúp ta bốc thuốc!" Tần Mục Ca thấy Hiên Viên Triệt cuối cùng lui một bước, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Hiên Viên Triệt lạnh lùng gật đầu, bày tỏ đồng ý.
Thật ra căn bản hắn cũng không tin tưởng nữ nhân âm hiểm chỉ biết tính toán này thì có thể thật sự có đơn thuốc thần kỳ nào có thể chữa bệnh chứ, chỉ là mình không ưa dáng vẻ tự tin của nàng!
Toàn bộ đều là nàng tự tìm, đến lúc đó đừng trách mình vô tình!
"Tiểu thư, ta đi lấy thuốc!" Vẻ mặt Phủ Cầm quyết tuyệt, kiên định đứng trước mặt Tần Mục Ca, tiểu thư vì cứu người không màng sống chết, tại sao mình có thể không để ý chứ? Tuy nhiên mình cũng chưa xem nàng trị bệnh cứu người qua bao giờ, nhưng cục diện này mình bây giờ không thể thay đổi, mình duy nhất có thể làm là kiên định cùng tiểu thư!
Tần Mục Ca nhìn thoáng qua Phủ Cầm, gật gật đầu: "Ngươi cầm những thứ dược này về trong thành đi, hai ngày sau đến tìm ta, nơi này không thể ở lâu."
Hiên Viên Triệt sững lại, nắm vạt áo Tần Mục Ca, gương mặt gần như dán vào trên mặt của nàng, giọng điệu cứng rắn như sắt nói: "Lòng dạ đàn bà! Ngươi có biết ông ta bị ôn dịch? Nếu không kịp thời xử lý sẽ tiếp tục liên lụy đến người khác? ! Đến lúc đó chết không chỉ có mình ông ta!"
Hai tay Tần Mục Ca lập tức bắt lấy tay Hiên Viên Triệt, đôi mắt long lanh hắc bạch phân minh không sợ nghênh đón bộ mặt lạnh lẽo của đối phương, gằn từng chữ: "Nếu như ta may mắn có thể chữa khỏi thì sao?"
Lời này vừa nói ra, trong sân lập tức yên tĩnh.
Hiên Viên Triệt dừng một chút, tròng mắt lạnh lẽo căng thẳng, thuận tay gạt nàng ra khinh thường cười: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Trước đây nói với Thái Hậu có thể làm cho mẫu đơn nở hoa, hiện tại còn nói có thể chữa ôn dịch, ngươi có ý nghĩ kỳ lạ hay là đầu óc có vấn đề? ! Ta ngược lại muốn nhìn xem cuối cùng ngươi chết có bao nhiêu thê thảm! Hiện tại, lập tức biến mất trước mắt của ta!"
"Không thử làm sao biết kết quả?" Tần Mục Ca không ngại đối phương thô bạo, trong lòng nàng chỉ nghĩ đến tranh thủ cho bệnh nhân một cơ hội sống sót, "Cho ta thời gian hai ngày, vậy là đủ rồi!"
Trong sân ngự y, thị vệ, nữ nhân bệnh tật, hài tử, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, đều đã ngơ ngẩn nhìn Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca.
Thời gian trôi qua từng giờ, Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca như hai con gà chọi đứng nhìn chằm chằm lẫn nhau.
Một lúc sau, đôi môi mỏng Hiên Viên Triệt rốt cuộc khẽ mở nói: "Tần Mục Ca, thời gian hai ngày ta có thể cho ngươi, nhưng mà, hai ngày, thời gian này ôn dịch đã đủ lây bệnh cho ngươi, cho nên, nếu thời gian hai ngày ngươi trị cho ông ta không hết, như vậy, ngươi cũng phải bị xử lý."
Âm thanh của hắn không cao, nhưng mỗi chữ đều đã lộ ra vô tình và quyết đoán.
"Ta không phải tiểu hài tử, hậu quả này ta biết!" Tần Mục Ca buột miệng nói ra, ngay cả cho mình đường sống cũng không có, "Nếu như không thành công liền bị ngươi chôn, ta không phản đối!"
Đã nói đến mức này, Hiên Viên Triệt khẽ hừ lạnh, lần này là nàng tự tìm đường chết, bằng không lại nói mình làm khó nàng!
"Tốt, Tần Mục Ca, có can đảm! Ta thành toàn cho ngươi! Hai ngày sau ta tới kiểm tra, trong thời gian này, ngươi và một nhà của người này cũng bị cấm túc, không cho phép đi ra ngoài, cần cái gì, ta sẽ phái người chờ ở ngoài cửa, ngươi có thể yêu cầu!"
"Ta viết một đơn thuốc, hiện tại ngươi lập tức sai người giúp ta bốc thuốc!" Tần Mục Ca thấy Hiên Viên Triệt cuối cùng lui một bước, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Hiên Viên Triệt lạnh lùng gật đầu, bày tỏ đồng ý.
Thật ra căn bản hắn cũng không tin tưởng nữ nhân âm hiểm chỉ biết tính toán này thì có thể thật sự có đơn thuốc thần kỳ nào có thể chữa bệnh chứ, chỉ là mình không ưa dáng vẻ tự tin của nàng!
Toàn bộ đều là nàng tự tìm, đến lúc đó đừng trách mình vô tình!
"Tiểu thư, ta đi lấy thuốc!" Vẻ mặt Phủ Cầm quyết tuyệt, kiên định đứng trước mặt Tần Mục Ca, tiểu thư vì cứu người không màng sống chết, tại sao mình có thể không để ý chứ? Tuy nhiên mình cũng chưa xem nàng trị bệnh cứu người qua bao giờ, nhưng cục diện này mình bây giờ không thể thay đổi, mình duy nhất có thể làm là kiên định cùng tiểu thư!
Tần Mục Ca nhìn thoáng qua Phủ Cầm, gật gật đầu: "Ngươi cầm những thứ dược này về trong thành đi, hai ngày sau đến tìm ta, nơi này không thể ở lâu."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hồng hạnh xuất tường?
- Chương 2: Đạp một cước bay ra
- Chương 3: Bán mình cứu nha hoàn
- Chương 4: Đối chọi gay gắt
- Chương 5: Tam điện hạ
- Chương 6: Cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ nếm phải tư vị này
- Chương 7: Đừng nghĩ bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng
- Chương 8: Họa vô đơn chí
- Chương 9: Khuyên ngươi tốt nhất lấy cái tay bẩn của ngươi ra
- Chương 10: Tam tông tội
- Chương 11: Mua bán không được nhân nghĩa ở đời
- Chương 12: Người bị hưu, khó mà đến được nơi thanh nhã?
- Chương 13: Mẹ kế Tần phu nhân
- Chương 14: Liên quan gì đến ngươi?
- Chương 15: Đánh ngươi răng rơi đầy đất
- Chương 16: Tỷ tỷ Tần Phương Phỉ
- Chương 17: Hai tiêu điểm
- Chương 18: Mẫu Đơn lại nở?
- Chương 19: Tương kế tựu kế
- Chương 20: Đối chứng lại lần nữa
- Chương 21: Nếu không tính sai, Ý phu nhân họ Trần đi?
- Chương 22: Ba nữ nhân ngầm đấu đá
- Chương 23: Ngươi thích ta có phải hay không?
- Chương 24: Tự lấy đá đập chân mình
- Chương 25: Vạch tội hắn
- Chương 26: Minh thương cùng ám tiễn
- Chương 27: Bất cứ lúc nào ta cũng phụng bồi
- Chương 28: Khiêu khích
- Chương 29: Dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra
- Chương 30: Mỹ nam quái dị
- Chương 31: Con người của ta luôn luôn tốt số
- Chương 32: Cảm giác giống như đã từng quen biết
- Chương 33: Lập tức cút ra ngoài
- Chương 34: Cho ngươi thời gian hai ngày
- Chương 35: Ngươi muốn chết ta không ngăn cản ngươi
- Chương 36: Đơn thuốc này từ dâu mà có?
- Chương 37: Làm sao ngươi làm được?
- Chương 38: Đừng cho ta là đứa trẻ ba tuổi
- Chương 39: Là ảo giác sao?
- Chương 40: Liệu sự như thần
- Chương 41: Lập kế hoạch cảnh cáo
- Chương 42: Không muốn khiến chúng ta phát sinh lúng túng
- Chương 43: Có gian tình?
- Chương 44: Tiêu tan hiềm khích lúc trước?
- Chương 45: Ta ngược lại nên hiểu thế nào, đại tướng quân?"
- Chương 46: Vương gia khuynh thành, đúng là thật?
- Chương 47: Hội hoa mẫu đơn dậy sóng
- Chương 48: Ngươi là kẻ ngốc, cũng coi người khác như kẻ ngốc sao?
- Chương 49: Ếch ngồi đáy giếng
- Chương 50: Bảy bước thành thơ
- Chương 51: Làm bạn đồng hành
- Chương 52: Phiền ngươi đến đỡ ta một cái
- Chương 53: Ngươi bị thương, không cần để ý quá nhiều
- Chương 54: Hành động khiến người khiếp sợ
- Chương 55: Không cần lại đâm chọt cái gì
- Chương 56: Ta là người như thế nào bản thân ta rất rõ ràng, không cần người khác tới nhắc nhở
- Chương 57: Hậu quả của việc khiêu khích
- Chương 58: Ta há có thể bỏ qua cho ngươi?
- Chương 59: Đánh lại bà ta, ta không hối hận
- Chương 60: Ôm ngươi ra ngoài
- Chương 61: Mỹ nam kỳ quái
- Chương 62: Kinh thành ác nữ
- Chương 63: Học nghệ không tinh, không có quan hệ gì tới ngươi
- Chương 64: Muốn làm bà mối sao?
- Chương 65: Muốn ngươi làm thiếp sao?
- Chương 66: Ngươi cách cái chết không xa
- Chương 67: Một bát máu chó
- Chương 68: Vu oan
- Chương 69: Ngươi đây là đang bảo vệ nàng?
- Chương 70: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
- Chương 71: Bất ngờ khó hiểu
- Chương 72: Cùng nhau quan sát
- Chương 73: Làm sao có thể ngủ giường của đại tướng quân đây?
- Chương 74: Mỹ nam thần bí
- Chương 75: Một đệ đệ tiểu bạch kiểm, thật đáng mừng
- Chương 76: Ngươi sẽ không đoạt nhân sở ái *
- Chương 77: Cách xa nàng một chút
- Chương 78: Gió nổi mây phun (1)
- Chương 79: Gió thổi mây phun (2)
- Chương 80: Gió thổi mây phun (3)
- Chương 81: Gió thổi mây phun (4)
- Chương 82: Gió thổi mây phun (5)
- Chương 83: Gió thổi mây phun (6)
- Chương 84: Nhiệm vụ đặc biệt của Hiên Viên Triệt
- Chương 85: Vạch áo cho người xem lưng
- Chương 86: Chúng ta lại bỏ lỡ như vậy
- Chương 87: Người nào lấy lòng người nào, mới đổi lấy địa vị ngày hôm nay?
- Chương 88: Tần tư thư nhanh nhẹn dũng mãnh
- Chương 89: Lực sát thương của ghen tị
- Chương 90: Một tin tức quan trọng
- Chương 91: Bạn cũ đến
- Chương 92: Chương 92. Loại duyên phận và tình cảm này đó
- Chương 93: Ngoài ý muốn
- Chương 94: Nữ nhân, nữ nhân
- Chương 95: Ngươi không có một chút cảm xúc nào sao?
- Chương 96: Sống ở bên cạnh ta
- Chương 97: Chúng ta từ từ đến
- Chương 98: Ta sẽ để ý cho ngươi
- Chương 99: Làm cho hắn?
- Chương 100: Chúng ta có thể hay không?
- Chương 101
- Chương 102: Đổi lại thân phận
- Chương 103: Động tác của ta sẽ có người không quen nhìn nhỉ
- Chương 104: Một tin tức
- Chương 105: Quân tử giúp người hoàn thành ước vọng
- Chương 106: Không cần loạn điểm uyên ương, có được hay không?
- Chương 107: Quyết định của Hiên Viên Triệt
- Chương 108: Phượng Hoàng trở về này
- Chương 109: Có chạy đằng trời
- Chương 110: Đêm khuya giằng co
- Chương 111: Ta sẽ chờ nàng
- Chương 112: Gặp lại Hiên Viên Triệt
- Chương 113: Ngày kết cục