Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê - Chương 39: Là ảo giác sao?
Chương trước- Chương 1: Hồng hạnh xuất tường?
- Chương 2: Đạp một cước bay ra
- Chương 3: Bán mình cứu nha hoàn
- Chương 4: Đối chọi gay gắt
- Chương 5: Tam điện hạ
- Chương 6: Cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ nếm phải tư vị này
- Chương 7: Đừng nghĩ bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng
- Chương 8: Họa vô đơn chí
- Chương 9: Khuyên ngươi tốt nhất lấy cái tay bẩn của ngươi ra
- Chương 10: Tam tông tội
- Chương 11: Mua bán không được nhân nghĩa ở đời
- Chương 12: Người bị hưu, khó mà đến được nơi thanh nhã?
- Chương 13: Mẹ kế Tần phu nhân
- Chương 14: Liên quan gì đến ngươi?
- Chương 15: Đánh ngươi răng rơi đầy đất
- Chương 16: Tỷ tỷ Tần Phương Phỉ
- Chương 17: Hai tiêu điểm
- Chương 18: Mẫu Đơn lại nở?
- Chương 19: Tương kế tựu kế
- Chương 20: Đối chứng lại lần nữa
- Chương 21: Nếu không tính sai, Ý phu nhân họ Trần đi?
- Chương 22: Ba nữ nhân ngầm đấu đá
- Chương 23: Ngươi thích ta có phải hay không?
- Chương 24: Tự lấy đá đập chân mình
- Chương 25: Vạch tội hắn
- Chương 26: Minh thương cùng ám tiễn
- Chương 27: Bất cứ lúc nào ta cũng phụng bồi
- Chương 28: Khiêu khích
- Chương 29: Dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra
- Chương 30: Mỹ nam quái dị
- Chương 31: Con người của ta luôn luôn tốt số
- Chương 32: Cảm giác giống như đã từng quen biết
- Chương 33: Lập tức cút ra ngoài
- Chương 34: Cho ngươi thời gian hai ngày
- Chương 35: Ngươi muốn chết ta không ngăn cản ngươi
- Chương 36: Đơn thuốc này từ dâu mà có?
- Chương 37: Làm sao ngươi làm được?
- Chương 38: Đừng cho ta là đứa trẻ ba tuổi
- Chương 39: Là ảo giác sao?
- Chương 40: Liệu sự như thần
- Chương 41: Lập kế hoạch cảnh cáo
- Chương 42: Không muốn khiến chúng ta phát sinh lúng túng
- Chương 43: Có gian tình?
- Chương 44: Tiêu tan hiềm khích lúc trước?
- Chương 45: Ta ngược lại nên hiểu thế nào, đại tướng quân?"
- Chương 46: Vương gia khuynh thành, đúng là thật?
- Chương 47: Hội hoa mẫu đơn dậy sóng
- Chương 48: Ngươi là kẻ ngốc, cũng coi người khác như kẻ ngốc sao?
- Chương 49: Ếch ngồi đáy giếng
- Chương 50: Bảy bước thành thơ
- Chương 51: Làm bạn đồng hành
- Chương 52: Phiền ngươi đến đỡ ta một cái
- Chương 53: Ngươi bị thương, không cần để ý quá nhiều
- Chương 54: Hành động khiến người khiếp sợ
- Chương 55: Không cần lại đâm chọt cái gì
- Chương 56: Ta là người như thế nào bản thân ta rất rõ ràng, không cần người khác tới nhắc nhở
- Chương 57: Hậu quả của việc khiêu khích
- Chương 58: Ta há có thể bỏ qua cho ngươi?
- Chương 59: Đánh lại bà ta, ta không hối hận
- Chương 60: Ôm ngươi ra ngoài
- Chương 61: Mỹ nam kỳ quái
- Chương 62: Kinh thành ác nữ
- Chương 63: Học nghệ không tinh, không có quan hệ gì tới ngươi
- Chương 64: Muốn làm bà mối sao?
- Chương 65: Muốn ngươi làm thiếp sao?
- Chương 66: Ngươi cách cái chết không xa
- Chương 67: Một bát máu chó
- Chương 68: Vu oan
- Chương 69: Ngươi đây là đang bảo vệ nàng?
- Chương 70: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
- Chương 71: Bất ngờ khó hiểu
- Chương 72: Cùng nhau quan sát
- Chương 73: Làm sao có thể ngủ giường của đại tướng quân đây?
- Chương 74: Mỹ nam thần bí
- Chương 75: Một đệ đệ tiểu bạch kiểm, thật đáng mừng
- Chương 76: Ngươi sẽ không đoạt nhân sở ái *
- Chương 77: Cách xa nàng một chút
- Chương 78: Gió nổi mây phun (1)
- Chương 79: Gió thổi mây phun (2)
- Chương 80: Gió thổi mây phun (3)
- Chương 81: Gió thổi mây phun (4)
- Chương 82: Gió thổi mây phun (5)
- Chương 83: Gió thổi mây phun (6)
- Chương 84: Nhiệm vụ đặc biệt của Hiên Viên Triệt
- Chương 85: Vạch áo cho người xem lưng
- Chương 86: Chúng ta lại bỏ lỡ như vậy
- Chương 87: Người nào lấy lòng người nào, mới đổi lấy địa vị ngày hôm nay?
- Chương 88: Tần tư thư nhanh nhẹn dũng mãnh
- Chương 89: Lực sát thương của ghen tị
- Chương 90: Một tin tức quan trọng
- Chương 91: Bạn cũ đến
- Chương 92: Chương 92. Loại duyên phận và tình cảm này đó
- Chương 93: Ngoài ý muốn
- Chương 94: Nữ nhân, nữ nhân
- Chương 95: Ngươi không có một chút cảm xúc nào sao?
- Chương 96: Sống ở bên cạnh ta
- Chương 97: Chúng ta từ từ đến
- Chương 98: Ta sẽ để ý cho ngươi
- Chương 99: Làm cho hắn?
- Chương 100: Chúng ta có thể hay không?
- Chương 101
- Chương 102: Đổi lại thân phận
- Chương 103: Động tác của ta sẽ có người không quen nhìn nhỉ
- Chương 104: Một tin tức
- Chương 105: Quân tử giúp người hoàn thành ước vọng
- Chương 106: Không cần loạn điểm uyên ương, có được hay không?
- Chương 107: Quyết định của Hiên Viên Triệt
- Chương 108: Phượng Hoàng trở về này
- Chương 109: Có chạy đằng trời
- Chương 110: Đêm khuya giằng co
- Chương 111: Ta sẽ chờ nàng
- Chương 112: Gặp lại Hiên Viên Triệt
- Chương 113: Ngày kết cục
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê
Chương 39: Là ảo giác sao?
Hắn muốn nói, nữ tử mỹ lệ vô song như Tần Mục Ca nhất định sẽ chú trọng dung nhan như hoa như ngọc của mình, nhưng mà, nàng đứng trước mặt nam nhân đẹp nhất Cao Xương quốc cũng không có một chút cảm giác không ổn, trong lòng chỉ lo lắng những người bệnh này và tình hình bệnh dịch, thật sự không thấy nhiều.
Hiên Viên Triệt trầm mặc trong chốc lát quay đầu đưa đơn thuốc của Tần Mục Ca giao cho đối phương nói: "Kêu thị vệ đi kiểm tra xắp xếp tất cả ngựa, cho ăn dược này vào, nếu có chuyển biến tốt thì thôi, nếu không được, lập tức thiêu hủy ngựa bệnh!"
Huyền Ảnh lập tức lĩnh mệnh đi.
Sau đó Hiên Viên Triệt chậm rãi đến gần tiểu viện sắc thuốc kia, còn chưa có vào cửa, vị thuốc đông y nồng nặc đã truyền ra, sương khói lượn lờ trong sân, tất cả ngự y, nhân viên giúp đỡ vẻ mặt ai nấy đều vội vã, không ai nói cười.
Trong mông lung, bóng dáng yểu điệu của Tần Mục Ca xuất hiện, nàng đang vùi đầu phân chia dược liệu, thân thủ lưu loát, ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp thanh tú xuyên qua dược liệu, phần nghiêm túc kia ngay cả Hiên Viên Triệt chưa đến gần nàng, cũng có thể cảm nhận được.
Thân đứng giữa một đám nam tử, bản thân hầu như là rối bù bẩn thỉu nhưng không cảm thấy xấu hổ, toàn bộ tinh lực chỉ tập trung vào chuyện trước mắt mình.
Hiên Viên Triệt dừng lại chốc lát, lặng lẽ rời đi.
-
Đảo mắt đã ba ngày trôi qua, tình hình bệnh dịch rục rịch, dần dần ổn định giảm xuống do đóng góp từ đơn thuốc kỳ lạ của Tần Mục Ca.
Sáng sớm ngày hôm đó, Tần Mục Ca đi thăm hỏi những người bệnh sau khi khôi phục, đặc biệt đi thăm Trương bá, đúng dịp, Hiên Viên Triệt và vài vị thái y mới vừa tới cửa, bọn họ chuẩn bị kiểm tra theo thông lệ, xem Trương bá đã khỏi hẳn hay chưa.
Lúc này, trong viện Trương gia đã không thấy mầm bệnh, chuồng ngựa thiêu hủy đã dựng lại một lần nữa, trong viện vô cùng sạch sẽ, trong nhà ngoài nhà đều sáng sủa sạch sẽ, so với mấy ngày trước, quả thật là một trời một vực.
Trương bá đang đan một cái giỏ trúc, Trương Hiểu Hạo đang ở trước bàn chuyên tâm điêu khắc cái gì đó, mà Trương thẩm Lưu thị đang cho gà ăn, thấy Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca tiến vào, Trương bá và hai người lập tức bỏ xuống đồ đang làm trong tay, đứng dậy cung kính nghênh đón.
Hơn nữa thấy Tần Mục Ca, ánh mắt ba người sáng lấp lánh, Trương bá nghên đón Hiên Viên Triệt xong, mang theo lão bà và nhi tử của mình rất trịnh trọng chuẩn bị dập đầu cảm tạ Tần Mục Ca.
"Đừng, Trương bá! Mục Ca sẽ giảm thọ mất!" Tần Mục Ca lập tức tiến lên đỡ lấy không cho đối phương làm ra đại lễ như vậy.
Lưu thị nước mắt lưng tròng nhìn Tần Mục Ca cười nói: "Một nhà chúng ta có thể đoàn viên, tất cả đều là công lao của tiểu thư, đại ân như vậy, cả nhà chúng ta khó có thể báo đáp! Tiểu Hạo đã mấy ngày nay thâu đêm suốt sáng hoàn thành một cái ngọc bội, đem cảm tạ ân cứu mạng của tiểu thư, tiểu thư giống như tiên nữ, sau này nhất định sẽ có phúc! Nếu ai cưới được người, đó là người đó đã tu được phúc khí ba đời..."
Đáy mắt Hiên Viên Triệt thoáng hiện lên xao động.
"Chỉ cầu trời phật phù hộ Tần tiểu thư người tốt sẽ có hồi báo tốt.." Lưu thị rưng rưng không ngừng phúc thân với Tần Mục Ca.
Hai mắt Tần Mục Ca cong thành hình trăng lưỡi liềm, nụ cười tuyệt mỹ vô song, nếu không vì mấy ngày không để ý tới cách ăn mặc chỉnh trang lại bản thân mình, chắc chắn vô cùng kinh diễm.
Sau khi kiểm tra xong, Tần Mục Ca đi theo Hiên Viên Triệt ra ngoài, trên mặt vẫn còn nụ cười vui vẻ.
Gương mặt tuấn tú lạnh nhạt của Hiên Viên Triệt nhìn nàng tươi cười như hoa, thản nhiên nói: "Hiện tại tình hình bệnh dịch đã được khống chế, ta muốn trở về thành phục mệnh, ngươi vẫn còn muốn ngốc ở chỗ này sao?"
"Nếu chuyện chủ yếu đã giải quyết, ta cũng không cần thiết ở lại chỗ này, chuyện mẫu đơn còn chưa thu xếp, ta phải về xem."
Nói xong, xuất phát từ lễ phép phúc thân với Hiên Viên Triệt, kêu Phủ Cầm dắt ngựa của mình tới, lên ngựa đi khỏi tầm nhìn Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt nhìn bóng lưng nàng như trút được gánh nặng, ánh mắt lần nữa nổi lên thâm thúy -- lúc này nàng rối bù bẩn thỉu, so với thôn cô cũng không bằng, nhưng thân thể nhỏ nhắn gầy yếu kia dường như thuận mắt hơn so với trước kia, là ảo giác sao?
Hiên Viên Triệt trầm mặc trong chốc lát quay đầu đưa đơn thuốc của Tần Mục Ca giao cho đối phương nói: "Kêu thị vệ đi kiểm tra xắp xếp tất cả ngựa, cho ăn dược này vào, nếu có chuyển biến tốt thì thôi, nếu không được, lập tức thiêu hủy ngựa bệnh!"
Huyền Ảnh lập tức lĩnh mệnh đi.
Sau đó Hiên Viên Triệt chậm rãi đến gần tiểu viện sắc thuốc kia, còn chưa có vào cửa, vị thuốc đông y nồng nặc đã truyền ra, sương khói lượn lờ trong sân, tất cả ngự y, nhân viên giúp đỡ vẻ mặt ai nấy đều vội vã, không ai nói cười.
Trong mông lung, bóng dáng yểu điệu của Tần Mục Ca xuất hiện, nàng đang vùi đầu phân chia dược liệu, thân thủ lưu loát, ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp thanh tú xuyên qua dược liệu, phần nghiêm túc kia ngay cả Hiên Viên Triệt chưa đến gần nàng, cũng có thể cảm nhận được.
Thân đứng giữa một đám nam tử, bản thân hầu như là rối bù bẩn thỉu nhưng không cảm thấy xấu hổ, toàn bộ tinh lực chỉ tập trung vào chuyện trước mắt mình.
Hiên Viên Triệt dừng lại chốc lát, lặng lẽ rời đi.
-
Đảo mắt đã ba ngày trôi qua, tình hình bệnh dịch rục rịch, dần dần ổn định giảm xuống do đóng góp từ đơn thuốc kỳ lạ của Tần Mục Ca.
Sáng sớm ngày hôm đó, Tần Mục Ca đi thăm hỏi những người bệnh sau khi khôi phục, đặc biệt đi thăm Trương bá, đúng dịp, Hiên Viên Triệt và vài vị thái y mới vừa tới cửa, bọn họ chuẩn bị kiểm tra theo thông lệ, xem Trương bá đã khỏi hẳn hay chưa.
Lúc này, trong viện Trương gia đã không thấy mầm bệnh, chuồng ngựa thiêu hủy đã dựng lại một lần nữa, trong viện vô cùng sạch sẽ, trong nhà ngoài nhà đều sáng sủa sạch sẽ, so với mấy ngày trước, quả thật là một trời một vực.
Trương bá đang đan một cái giỏ trúc, Trương Hiểu Hạo đang ở trước bàn chuyên tâm điêu khắc cái gì đó, mà Trương thẩm Lưu thị đang cho gà ăn, thấy Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca tiến vào, Trương bá và hai người lập tức bỏ xuống đồ đang làm trong tay, đứng dậy cung kính nghênh đón.
Hơn nữa thấy Tần Mục Ca, ánh mắt ba người sáng lấp lánh, Trương bá nghên đón Hiên Viên Triệt xong, mang theo lão bà và nhi tử của mình rất trịnh trọng chuẩn bị dập đầu cảm tạ Tần Mục Ca.
"Đừng, Trương bá! Mục Ca sẽ giảm thọ mất!" Tần Mục Ca lập tức tiến lên đỡ lấy không cho đối phương làm ra đại lễ như vậy.
Lưu thị nước mắt lưng tròng nhìn Tần Mục Ca cười nói: "Một nhà chúng ta có thể đoàn viên, tất cả đều là công lao của tiểu thư, đại ân như vậy, cả nhà chúng ta khó có thể báo đáp! Tiểu Hạo đã mấy ngày nay thâu đêm suốt sáng hoàn thành một cái ngọc bội, đem cảm tạ ân cứu mạng của tiểu thư, tiểu thư giống như tiên nữ, sau này nhất định sẽ có phúc! Nếu ai cưới được người, đó là người đó đã tu được phúc khí ba đời..."
Đáy mắt Hiên Viên Triệt thoáng hiện lên xao động.
"Chỉ cầu trời phật phù hộ Tần tiểu thư người tốt sẽ có hồi báo tốt.." Lưu thị rưng rưng không ngừng phúc thân với Tần Mục Ca.
Hai mắt Tần Mục Ca cong thành hình trăng lưỡi liềm, nụ cười tuyệt mỹ vô song, nếu không vì mấy ngày không để ý tới cách ăn mặc chỉnh trang lại bản thân mình, chắc chắn vô cùng kinh diễm.
Sau khi kiểm tra xong, Tần Mục Ca đi theo Hiên Viên Triệt ra ngoài, trên mặt vẫn còn nụ cười vui vẻ.
Gương mặt tuấn tú lạnh nhạt của Hiên Viên Triệt nhìn nàng tươi cười như hoa, thản nhiên nói: "Hiện tại tình hình bệnh dịch đã được khống chế, ta muốn trở về thành phục mệnh, ngươi vẫn còn muốn ngốc ở chỗ này sao?"
"Nếu chuyện chủ yếu đã giải quyết, ta cũng không cần thiết ở lại chỗ này, chuyện mẫu đơn còn chưa thu xếp, ta phải về xem."
Nói xong, xuất phát từ lễ phép phúc thân với Hiên Viên Triệt, kêu Phủ Cầm dắt ngựa của mình tới, lên ngựa đi khỏi tầm nhìn Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt nhìn bóng lưng nàng như trút được gánh nặng, ánh mắt lần nữa nổi lên thâm thúy -- lúc này nàng rối bù bẩn thỉu, so với thôn cô cũng không bằng, nhưng thân thể nhỏ nhắn gầy yếu kia dường như thuận mắt hơn so với trước kia, là ảo giác sao?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hồng hạnh xuất tường?
- Chương 2: Đạp một cước bay ra
- Chương 3: Bán mình cứu nha hoàn
- Chương 4: Đối chọi gay gắt
- Chương 5: Tam điện hạ
- Chương 6: Cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ nếm phải tư vị này
- Chương 7: Đừng nghĩ bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng
- Chương 8: Họa vô đơn chí
- Chương 9: Khuyên ngươi tốt nhất lấy cái tay bẩn của ngươi ra
- Chương 10: Tam tông tội
- Chương 11: Mua bán không được nhân nghĩa ở đời
- Chương 12: Người bị hưu, khó mà đến được nơi thanh nhã?
- Chương 13: Mẹ kế Tần phu nhân
- Chương 14: Liên quan gì đến ngươi?
- Chương 15: Đánh ngươi răng rơi đầy đất
- Chương 16: Tỷ tỷ Tần Phương Phỉ
- Chương 17: Hai tiêu điểm
- Chương 18: Mẫu Đơn lại nở?
- Chương 19: Tương kế tựu kế
- Chương 20: Đối chứng lại lần nữa
- Chương 21: Nếu không tính sai, Ý phu nhân họ Trần đi?
- Chương 22: Ba nữ nhân ngầm đấu đá
- Chương 23: Ngươi thích ta có phải hay không?
- Chương 24: Tự lấy đá đập chân mình
- Chương 25: Vạch tội hắn
- Chương 26: Minh thương cùng ám tiễn
- Chương 27: Bất cứ lúc nào ta cũng phụng bồi
- Chương 28: Khiêu khích
- Chương 29: Dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra
- Chương 30: Mỹ nam quái dị
- Chương 31: Con người của ta luôn luôn tốt số
- Chương 32: Cảm giác giống như đã từng quen biết
- Chương 33: Lập tức cút ra ngoài
- Chương 34: Cho ngươi thời gian hai ngày
- Chương 35: Ngươi muốn chết ta không ngăn cản ngươi
- Chương 36: Đơn thuốc này từ dâu mà có?
- Chương 37: Làm sao ngươi làm được?
- Chương 38: Đừng cho ta là đứa trẻ ba tuổi
- Chương 39: Là ảo giác sao?
- Chương 40: Liệu sự như thần
- Chương 41: Lập kế hoạch cảnh cáo
- Chương 42: Không muốn khiến chúng ta phát sinh lúng túng
- Chương 43: Có gian tình?
- Chương 44: Tiêu tan hiềm khích lúc trước?
- Chương 45: Ta ngược lại nên hiểu thế nào, đại tướng quân?"
- Chương 46: Vương gia khuynh thành, đúng là thật?
- Chương 47: Hội hoa mẫu đơn dậy sóng
- Chương 48: Ngươi là kẻ ngốc, cũng coi người khác như kẻ ngốc sao?
- Chương 49: Ếch ngồi đáy giếng
- Chương 50: Bảy bước thành thơ
- Chương 51: Làm bạn đồng hành
- Chương 52: Phiền ngươi đến đỡ ta một cái
- Chương 53: Ngươi bị thương, không cần để ý quá nhiều
- Chương 54: Hành động khiến người khiếp sợ
- Chương 55: Không cần lại đâm chọt cái gì
- Chương 56: Ta là người như thế nào bản thân ta rất rõ ràng, không cần người khác tới nhắc nhở
- Chương 57: Hậu quả của việc khiêu khích
- Chương 58: Ta há có thể bỏ qua cho ngươi?
- Chương 59: Đánh lại bà ta, ta không hối hận
- Chương 60: Ôm ngươi ra ngoài
- Chương 61: Mỹ nam kỳ quái
- Chương 62: Kinh thành ác nữ
- Chương 63: Học nghệ không tinh, không có quan hệ gì tới ngươi
- Chương 64: Muốn làm bà mối sao?
- Chương 65: Muốn ngươi làm thiếp sao?
- Chương 66: Ngươi cách cái chết không xa
- Chương 67: Một bát máu chó
- Chương 68: Vu oan
- Chương 69: Ngươi đây là đang bảo vệ nàng?
- Chương 70: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
- Chương 71: Bất ngờ khó hiểu
- Chương 72: Cùng nhau quan sát
- Chương 73: Làm sao có thể ngủ giường của đại tướng quân đây?
- Chương 74: Mỹ nam thần bí
- Chương 75: Một đệ đệ tiểu bạch kiểm, thật đáng mừng
- Chương 76: Ngươi sẽ không đoạt nhân sở ái *
- Chương 77: Cách xa nàng một chút
- Chương 78: Gió nổi mây phun (1)
- Chương 79: Gió thổi mây phun (2)
- Chương 80: Gió thổi mây phun (3)
- Chương 81: Gió thổi mây phun (4)
- Chương 82: Gió thổi mây phun (5)
- Chương 83: Gió thổi mây phun (6)
- Chương 84: Nhiệm vụ đặc biệt của Hiên Viên Triệt
- Chương 85: Vạch áo cho người xem lưng
- Chương 86: Chúng ta lại bỏ lỡ như vậy
- Chương 87: Người nào lấy lòng người nào, mới đổi lấy địa vị ngày hôm nay?
- Chương 88: Tần tư thư nhanh nhẹn dũng mãnh
- Chương 89: Lực sát thương của ghen tị
- Chương 90: Một tin tức quan trọng
- Chương 91: Bạn cũ đến
- Chương 92: Chương 92. Loại duyên phận và tình cảm này đó
- Chương 93: Ngoài ý muốn
- Chương 94: Nữ nhân, nữ nhân
- Chương 95: Ngươi không có một chút cảm xúc nào sao?
- Chương 96: Sống ở bên cạnh ta
- Chương 97: Chúng ta từ từ đến
- Chương 98: Ta sẽ để ý cho ngươi
- Chương 99: Làm cho hắn?
- Chương 100: Chúng ta có thể hay không?
- Chương 101
- Chương 102: Đổi lại thân phận
- Chương 103: Động tác của ta sẽ có người không quen nhìn nhỉ
- Chương 104: Một tin tức
- Chương 105: Quân tử giúp người hoàn thành ước vọng
- Chương 106: Không cần loạn điểm uyên ương, có được hay không?
- Chương 107: Quyết định của Hiên Viên Triệt
- Chương 108: Phượng Hoàng trở về này
- Chương 109: Có chạy đằng trời
- Chương 110: Đêm khuya giằng co
- Chương 111: Ta sẽ chờ nàng
- Chương 112: Gặp lại Hiên Viên Triệt
- Chương 113: Ngày kết cục