Hậu Cung Mưu Sinh Kế - Chương 108: An bài
Chương trước- Chương 1: Tuyển tú
- Chương 2: Hậu cung
- Chương 3: Sai thân
- Chương 4: Qua lại
- Chương 5: Sắc phong
- Chương 6: Hợp quy tắc
- Chương 7: Hoàng thượng
- Chương 8: Thị tẩm
- Chương 9: Buổi sáng
- Chương 10: Thỉnh an
- Chương 11: Hạ cấp
- Chương 12: Thái hậu
- Chương 13: Sinh nhật
- Chương 14: Ban cho
- Chương 15: Hiểu biết
- Chương 16: Sổ sách
- Chương 17: Xử phạt
- Chương 18: Đầy đủ hết
- Chương 19: Thử
- Chương 20: Cự tuyệt
- Chương 21: Sau lưng
- Chương 22: Sinh nhật
- Chương 23: Gặp hồng
- Chương 24: Hiềm nghi
- Chương 25: Phòng bếp
- Chương 26: Tiệt hồ
- Chương 27: Lại đây
- Chương 28: Cầu kiến
- Chương 29: Phấn hoa
- Chương 30: Thời gian
- Chương 31: Đứa nhỏ
- Chương 32: Trượng tễ
- Chương 33: Bạn giá
- Chương 34: Ở chung
- Chương 35: Võ mồm
- Chương 36: Thăm
- Chương 37: Bánh trung thu
- Chương 38: Khiển trách
- Chương 39: Phòng sói
- Chương 40: Dưỡng thành
- Chương 41: Tranh phong
- Chương 42: Người thứ ba
- Chương 43: Thiên cung
- Chương 44: Phiền toái
- Chương 45: Phương thuốc
- Chương 46: Lễ vật
- Chương 47: Tranh
- Chương 48: Kỳ thi xuân
- Chương 49: Tái kiến
- Chương 50: Tấn vị
- Chương 51: Công chúa
- Chương 52: Kim sách
- Chương 53: Ân điển
- Chương 54: Hôn sự
- Chương 55: Giao phong
- Chương 56: Tứ hôn
- Chương 57: Xuất chinh
- Chương 58: Cung vụ
- Chương 59: Quyết định
- Chương 60: Ngẫu ngộ
- Chương 61: Lưu túc
- Chương 62: Điểm tâm
- Chương 63: Mang thai
- Chương 64: Cáo biệt
- Chương 65: Tưởng thưởng
- Chương 66: Bái phỏng
- Chương 67: Rơi xuống nước
- Chương 68: Mời
- Chương 69: Cây trâm
- Chương 70: Thu mua
- Chương 71: Công đạo
- Chương 72: Thỉnh tội
- Chương 73: Trấn an
- Chương 74: Tuyên bố
- Chương 75: Bánh
- Chương 76: Tiếp nhận
- Chương 77: Trợ thủ
- Chương 78: Đại thọ
- Chương 79: Y phục
- Chương 80: Chẩn xác
- Chương 81: Hàng vị
- Chương 82: Hỗn loạn
- Chương 83: Báo tin vui
- Chương 84: Sinh non
- Chương 85: Xảy thai
- Chương 86: Oán hận
- Chương 87: Thái miếu
- Chương 88: Tuyệt tự
- Chương 89: Bệnh nặng
- Chương 90: Tuyên triệu
- Chương 91: Hành cung
- Chương 92: Thị tật
- Chương 93: Sốt cao
- Chương 94: Hạ nhiệt
- Chương 95: Liên hoàn
- Chương 96: Tự sát
- Chương 97: Rắc rối
- Chương 98: Hiếu thuận
- Chương 99: Xử trí
- Chương 100: Hoàng tử
- Chương 101: Đầy tháng
- Chương 102: Quý phi
- Chương 103: Tài nữ
- Chương 104: Hồi cung
- Chương 105: Ngoài ý muốn
- Chương 106: Đúng dịp
- Chương 107: Cứu tinh
- Chương 108: An bài
- Chương 109: Răn dạy
- Chương 110: Từ ninh
- Chương 111: Chặn lại
- Chương 112: Nhờ giúp đở
- Chương 113: Chậu than
- Chương 114: Hiềm nghi
- Chương 115: Nhãn dược
- Chương 116: Hỗn loạn
- Chương 117: Năm mới
- Chương 118: Tơ nhện
- Chương 119: Mã tích
- Chương 120: Dự khuyết
- Chương 121: Hiền đức
- Chương 122: Thổi gió
- Chương 123: Trợ thủ
- Chương 124: Thanh toán
- Chương 125: Trảo chu
- Chương 126: Bốn tuổi
- Chương 127: Mẹ con
- Chương 128: Bị phỏng
- Chương 129: Bị ngã
- Chương 130: Trở thành sự thật
- Chương 131: Hiệp trợ
- Chương 132: Xử phạt
- Chương 133: Du thuyết
- Chương 134: Đậu tử
- Chương 135: Song hỷ
- Chương 136: Tắc nhân
- Chương 137: Cắt giảm
- Chương 138: Nhiều mặt
- Chương 139: Chuột
- Chương 140: Trúng độc
- Chương 141: Hai mệnh
- Chương 142: Lễ tang
- Chương 143: Vì giới
- Chương 144: Khuyên
- Chương 145: Sinh nữ
- Chương 146: Hồng lạo
- Chương 147: Quá độ
- Chương 148: Cát phục
- Chương 149: Khẩu phong
- Chương 150: Phong hậu
- Chương 151: Phong tồn
- Chương 152: Xa lạ
- Chương 153: Danh sách
- Chương 154: Thư đồng
- Chương 155: Gặp mặt
- Chương 156: Đụng bị thương
- Chương 157: Phỏng tay
- Chương 158: Núi dựa
- Chương 159: Phục tuyển
- Chương 160: Công khóa
- Chương 161: Giao thủ
- Chương 162: Khuyên giải
- Chương 163: Cấm chừng
- Chương 164: Đánh đàn
- Chương 165: Bồi thường
- Chương 166: Thục phi
- Chương 167: Phân công
- Chương 168: Tu nghi
- Chương 169: Đánh nhau
- Chương 170: Hoa phi
- Chương 171: Phân quyền
- Chương 172: Thông minh
- Chương 173: Dạy con
- Chương 174: Cúc yến
- Chương 175: Xin phép
- Chương 176: Nhiệm vụ
- Chương 177: Thân cận
- Chương 178: Thả người
- Chương 179: Thu săn
- Chương 180: Danh sách
- Chương 181: Bãi săn
- Chương 182: Ly gián
- Chương 183: Nói tiếp
- Chương 184: Tính kế
- Chương 185: Tan rã
- Chương 186: Thay răng
- Chương 187: Cháy
- Chương 188: Nguy hiểm
- Chương 189: Tử vong
- Chương 190: Nhằm vào
- Chương 191: Khóc kể
- Chương 192: Bỏ qua
- Chương 193: Sự
- Chương 194: Tự kỷ
- Chương 195: Hậu tuyển
- Chương 196: Thi từ
- Chương 197: Phò mã
- Chương 198: Miêu họa
- Chương 199: Hôn sự
- Chương 200: Ưu tư
- Chương 201: Khó sinh
- Chương 202: Xuất huyết
- Chương 203: Kinh khủng
- Chương 204: Lợi dụ
- Chương 205: Cảm tình
- Chương 206: Về nhà
- Chương 207: Đồng tình
- Chương 208: Hợp mưu
- Chương 209: Ra tay
- Chương 210: Vỡ lòng
- Chương 211: Bệnh tình
- Chương 212: Lợi dụng
- Chương 213: Da mặt
- Chương 214: Vô tử
- Chương 215: Lời đồn
- Chương 216: Gõ
- Chương 217: Cả hai cùng tồn tại
- Chương 218: Hôn mê
- Chương 219: Khỏe mạnh
- Chương 220: Trấn yểm
- Chương 221: Hãm hại
- Chương 222: Thẩm án
- Chương 223: Huyết mạch
- Chương 224: Giải dược
- Chương 225: Tỉnh lại
- Chương 226: Bạch thân
- Chương 227: Mất
- Chương 228: Về kinh
- Chương 229: Lập trữ
- Chương 230: Cam lai
- Chương 231: Kết thúc
- Chương 232: Ngoại truyện 1
- Chương 233: Ngoại truyện 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hậu Cung Mưu Sinh Kế
Chương 108: An bài
Thời điểm gần tháng sáu, tuyển tú xem như chấm dứt, Hoàng thượng tổng cộngđể lại hơn mười tú nữ, mặt khác chỉ hôn cho vài người, còn lại toàn bộđể cho tự do kết hôn đi.
Trực tiếp ở lại trong cung, đều là phânvị có chút thấp, tỷ như Triệu tiệp dư cùng Trương Mỹ nhân. Mà phân vị có chút cao, lại có thể xuất cung chuẩn bị, sau ít hôm nữa Hoàng thượng hạ chỉ, sau đó mang theo đồ cưới tiến cung.
Trần Mạn Nhu thấy TiểuHỉ Tử tiến vào, để sách trong tay xuống hỏi: "Thường phi đã tiến cung?"Đầu tiên tiến cung là thiên kim Phó thái sư Phó Cẩm Dao, phong Hiền phi, đứng đầu tứ đại phi tử. Tiếp theo là Huệ phi Thôi Oanh Nhi, hôm nay đây là một người cuối cùng, phong Thường phi Thường Văn Lệ.
Tiểu HỉTử cười hành lễ với Trần Mạn Nhu: "Là, Thường phi đã vào ở Diên Hi cung, Thừa Càn cung Hiền phi nương nương cùng Cảnh Dương cung Huệ phi nươngnương đều đã tặng hạ lễ qua, nương nương, chúng ta bên này..."
"Gấp cái gì, các nàng là thời điểm tuyển tú đã nhận thức, tình như tỷ muội,tự nhiên là sẽ lập tức đưa hạ lễ qua, chúng ta bên này sẽ chờ nàng hômnay thừa sủng rồi nói sau. Huống hồ, Dương quý phi bên kia cũng khôngphải không có động tĩnh gì sao?"
Khóe miệng Trần Mạn Nhu mỉmcười, đưa tay đem sách vuốt phẳng. Quả nhiên là đông người náo nhiệt,ban đầu ở hậu cung không có mấy người, xem tuồng cũng không có hứng thú, hiện tại nhiều người thế này, bắt đầu từ khi tuyển tú mỗi ngày có tuồng xem.
Hiền phi mới tiến cung, dựa theo theo lệ thường là thừasủng ba ngày. Nhưng Hoàng hậu rất nhanh liền đề nghị Hoàng thượng, nóilà kế tiếp có nhiều việc, chuẩn bị yến tiệc sinh nhật cho Đại hoàng tử,vừa muốn chúc thọ Cửu vương gia, còn muốn cho người đưa Cửu vương giađến Thái Miếu đi bái kiến Từ Ninh thái hậu, cho nên Huệ phi nhanh vàocung là tốt nhất.
Vì thế, Hiền phi chỉ thị tẩm hai buổi tối, ngày thứ ba đã bị Huệ phi Thôi Oanh Nhi tiến cung chặn mất. Huệ phi tínhtình hoạt bát, ngày thứ hai vào cung thì đi đến các cung bái phỏng, chỉtiếc, Hoàng hậu bận rộn, Dương quý phi sinh bệnh, ba người phía trên,chỉ có Trần Mạn Nhu có thời gian tiếp đãi nàng trong chốc lát, nhưng bởi vì Tứ hoàng tử bướng bỉnh, luống cuống tay chân, cuối cùng chỉ có thểthực xin lỗi đem người tiễn bước.
Huệ phi không kiếm được chỗtốt, kế tiếp là Thường phi tiến cung. Thường phi là tú nữ có xuất sắcnhất, diện mạo tốt, văn chương xuất chúng, nếu không phải gia thế thấp,phỏng chừng vị trí Hiền phi này liền thay đổi người làm.
Mọi người đều nói, Thường phi nói không chừng so với Dương quý phi còn có tài hoa hơn.
Trần Mạn Nhu tin tưởng, lời này là nhất định có thể rơi vào tai Dương quýphi. Ở hành cung ở nửa năm, cũng không biết tâm kế Dương quý phi có sâuthêm được chút nào không.
"Nương nương, Ngưu cô nương đến đây."Trần Mạn Nhu đang suy nghĩ, bên ngoài Tẫn Hoan thông báo một tiếng, Trần Mạn Nhu vội vàng cười lên tiếng: "Vậy còn không nhanh mang Ngưu cônương tiến vào?"
"Dân nữ gặp qua nương nương..." Ngưu cô nươngtiến vào, xoay người hành lễ với Trần Mạn Nhu, Trần Mạn Nhu cầm cánh tay nàng: "Ngươi đứa bé này, không phải ta ta nói sao? Ngày sau ngươi chính là muội muội ruột của ta, tại sao còn dân nữ dân nữ? Cho dù thấy nươngnương khác, ngươi cũng không cần xưng dân nữ, nghĩa phụ ngươi là tướngquân, phụ thân ngươi cũng là tướng lãnh Khánh quốc, ngươi tự xưng thầnnữ là được."
Trần Mạn Nhu vuốt đầu tiểu cô nương, Ngưu Xuân Hoahơi ngượng ngùng xoay xoay thân mình: "Muội muội nhất thời quên mất,nương nương chớ trách."
"Ngươi là muội muội ta, ta làm sao có thể trách ngươi?" Trần Mạn Nhu đưa tay nhu nhu đầu nàng, tiểu cô nương tuyrằng không phải loại người đặc biệt thông minh, nhưng là thắng ở chỗbiết lắng nghe, đáng yêu, trên cơ bản Trần Mạn Nhu nói cái gì, nàng đềuchặt chẽ ghi nhớ trong lòng.
"Giữa trưa ngủ được không?" Trần Mạn Nhu đưa tay đem người kéo đến bên người, ôn hòa nhất nhất hỏi: "Lúc này có đói bụng không? Ta làm cho người làm ít điểm tâm, ngươi muốn ăn ngọt hay là mặn ? Ở Chung Túy cung, thì giống như ở nhà của mình, đừng khách khí với tỷ tỷ biết không?"
"Là, nương nương." Ngưu Xuân Hoa nởnụ cười, mặt mày loan loan, Trần Mạn Nhu nhịn không được đưa tay nhéonhéo khuôn mặt nhỏ nhắn, lại quay đầu phân phó Tẫn Hoan về hậu điện đemTrần ma ma cùng Tiểu tứ mang đến đây, Tiểu tứ lúc này còn ngủ trưa chưadậy, bị mẹ ruột mình niết tỉnh, há mồm khóc lớn.
Sau đó, miệng đã bị nhét vào một đồ vật, hình như là kho lúa của mình. Có ăn, vậy khôngngủ cũng được. Vì thế, có gắng dùng sức hút, cũng không khóc náo loạn.
Ngưu Xuân Hoa ước chừng là chưa thấy qua đứa bé nhỏ như vậy, mỗi lần Tiểu tứ được ôm ra, nàng đều di chuyển vòng quanh Tiểu tứ, lúc này cũng khôngngoại lệ, trong tay cầm trống bỏi cùng cầm linh thủ vây quanh Tiểu tứ đi vòng vèo: "Tứ điện hạ nhìn nơi này ~ nơi này nơi này ~ "
Tiểu tứ ăn no, nằm trên tháp liếc mắt xem thường nhìn Ngưu Xuân Hoa, sau đóchầm chậm nghiêng đầu muốn Trần Mạn Nhu ôm. Trần Mạn Nhu không quan tâmhắn, chỉ đưa tay đẫy cái tay nhỏ của hắn ra, cười nhìn Ngưu Xuân Hoa đùa hắn.
Đến buổi chiều, Tiểu Hỉ Tử vui sướng khi người gặp họa đãtrở lại: "Nương nương, Dương quý phi nương nương bỗng nhiên ngất đi, lúc này đã tuyên ngự y."
"Chỗ Thường phi như thế nào?" Trần Mạn Nhungẩn người, câu môi cười cười, chiêu số đừng lo bị cũ, quan trọng hơn là chiêu số có dùng được hay không. Dựa theo quy củ, Hoàng thượng muốnthường xuyên lui tới nơi nào thì đi nơi đó, nhưng là, Dương quý phi cũng là lão nhân trong cung, bỗng nhiên sinh bệnh, nếu là Hoàng thượng không đi qua, cũng thực hơi bạc tình một chút.
Huống hồ, Dương quý phi hẳn là còn có hậu chiêu.
"Uh, Hoàng thượng đi nơi nào, không phải là chuyện chúng ta có thể quản.Ngươi cho Tiểu Đinh Tử quản đại môn Chung Túy cung cho tốt, đều tự đinghỉ ngơi đi."
Trần Mạn Nhu cười nói, mặc kệ là ai không hay ho, nàng đều thật cao hứng.
Ngày hôm sau đến Vĩnh Thọ cung thỉnh an, Trần Mạn Nhu nhìn lướt qua nhữngngười đã đến, trừ bỏ Lưu phi cùng vài Tiệp dư, Tu nghi, Tu dung, phi tửđịa vị cao, chỉ có nàng đến sớm. Hoàng hậu cũng tạm thời còn chưa đi ra, những người còn lại lại đây chào Trần Mạn Nhu trước.
"Quý phinương nương, thiếp hôm qua mới dùng củ sen làm một ít điểm tâm, nếu ngài không chê, đợi lát nữa thiếp đưa qua cho ngài? Cũng để cho Ngưu cônương nếm thử." Nói như vậy, mỹ nhân, tiệp dư trong cung, là không cótiểu phòng bếp. Nhưng loại cách nói này cũng không phải không có phòngbếp, mà là nói, không có được phân phối cung nhân làm việc trong phòngbếp, cùng với không có nguyên liệu.
Nhưng là Tề mỹ nhân có phânlệ của mình, nàng có thể cho người đến đại phòng bếp lĩnh về, sau đó, tự mình tự mình xuống bếp đi làm. Bất quá, hun khói đốt lửa dễ dàng hủydiệt một mỹ nhân, cho nên trong cung này có thể bỏ được tự mình xuốngbếp, không có mấy người.
"Tề mỹ nhân có tâm." Trần Mạn Nhu cườigật gật đầu nói, sau đó quay đầu nhìn Lưu phi: "Nhị công chúa tiến vàocó khỏe không? Ta nghe nói lúc trước Nhị công chúa bị bệnh, ngự y nhưthế nào?"
"Tiểu hài tử thôi, thời tiết nóng lên, khẩu vị liềnkhông tốt lắm, hơn nữa buổi tối ngủ đá chăn, có chút cảm lạnh, ngự y đãmở phương thuốc, hai ngày nay gần tốt lắm." Lưu phi cười nói, nàng tuyrằng không phải thực thích Nhị công chúa này, nhưng là Nhị công chúa nếu đã ghi trên danh nghĩa của nàng, nàng sẽ không để cho người ta bắtnhược điểm.
Huống chi, nàng đều đã hơn hai mươi, ngay cả một hàitử cũng không có. Nhị công chúa tuy rằng không phải thân sinh, nhưng còn nhỏ tuổi, ở tuổi này nuôi nếu tốt, cũng chính là của mình. Có chút ítcòn hơn không, cho nên đối với Nhị công chúa, nàng coi như là để bụng.
"Tứ hoàng tử vẫn tốt?" Lễ thượng vãng lai, Lưu phi thân thiết hỏi: "Ngươinên chú ý chút, thời tiết nóng bức, nhóm vú nương nói không chừng hộitham lạnh uống chút nước lạnh ăn chút khối băng gì đó, cũng đừng để chocác nàng đem Tứ hoàng tử trì hoãn."
"Vô phương, ta rất chú ý."Trần Mạn Nhu cười nói, đang nói, Thục phi cùng Đức phi dắt tay nhau vàotới, Thục phi sau khi hành lễ với Trần Mạn Nhu thì cười khanh khách hỏi: "Các ngươi đang nói cái gì, hôm nay cao hứng như vậy."
"Đang nói tiểu hài tử lúc này dễ sinh bệnh, Nhị hoàng tử gần đây có khỏe không?"Trần Mạn Nhu cũng cười nói, Thục phi gật gật đầu, lại xuất kỳ bất ý rayêu sách: "Nói đến hài tử, ta bỗng nhiên nghĩ tới, Quý phi nương nương,tuổi Ngưu cô nương cùng Đại công chúa không kém nhau bao nhiêu, ngườixem Đại công chúa cũng đến tuổi tuyển thư đồng, Ngưu cô nương muốn lưulại sao?"
Trần Mạn Nhu lắc đầu: "Chuyện này ta ngược lại khôngbiết, thư đồng a, còn phải hợp tính mới tốt, tuổi Xuân Hoa tuy rằng cùng Đại công chúa không sai biệt lắm, nhưng dù sao cũng ở Thực Định phủ lớn lên, học thức nhãn giới, cùng Đại công chúa khẳng định là không thể sosánh, phương diện này sẽ kém xa, chỉ sợ Đại công chúa chướng mắt XuânHoa."
Thấy Thục phi còn muốn nói chuyện, Trần Mạn Nhu vội vàngnói thêm: "Huống hồ, Xuân Hoa tuy rằng ra áo tang đại kỳ, nhưng dù saocũng là... Chỉ sợ cũng là có điểm không quá thích hợp.
Áo tangđại kỳ là ba tháng, phụ mẫu Ngưu Xuân Hoa đã chết gần một năm, nhưng làba năm hiếu kỳ còn không chưa qua. Cho nên Ngưu Xuân Hoa có thể đi vàocung, cũng chỉ có thể ở Chung Túy cung của Trần Mạn Nhu, ngay cả đếncung điện khác bái phỏng đều là thận trọng thận trọng lại thận trọng,liền không cần nói làm thư đồng cho công chúa.
"Ta lại sơ sótđiểm này nhi." Thục phi cầm khăn tử che miệng cười nói: "Quý phi nươngnương đừng để ý, lúc trước ta còn tưởng rằng ngươi lưu Xuân Hoa cô nương ở trong cung là vì tìm bạn cho Đại công chúa đâu."
Về phần rốtcuộc là đem mục tiêu phóng tới trên người ai, vậy không cần phải nóicũng hiểu được. Đại công chúa là thân tỷ tỷ của ai? Trong cung tuổi cũng không sai biệt lắm, trừ bỏ Đại công chúa, nhưng còn có một Đại hoàng tử đâu.
Trần Mạn Nhu co rút khóe miệng, đơn giản không để ý tớiThục phi. Nghe thấy cửa đại điện có động tĩnh, nghiêng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hiền phi lôi kéo Huệ phi, hai người tay cầm tay vào cửa. Mấy ngàynay vẫn là như thế này, Hiền phi cùng Huệ phi thật giống như là thânsinh tỷ muội.
Trần Mạn Nhu xem ra, hai người các nàng bất quá làmuốn tỏ vẻ mình đối với tỷ muội tốt, muốn thể hiện một cảm tình tốt đẹptỷ muội tình thâm. Chính là thông minh bị thông minh hại, hai người cácnàng là cùng một đám tú nữ tiến cung, loại này 礀 thái, chỉ biết đồngthời đắc tội một đám tú nữ đồng thời tiến cung, như là Trần Mạn Nhu, Đức phi Trương Uyển Đình, Thành chiêu nghi, hơn nữa đồng thời đám ngườiThục phi từ lúc tiềm để đi ra tiến cung, có thể nói là hoàn toàn đem mọi người ở hậu cung đắc tội.
"Cảm tình Hiền phi cùng Huệ phi cũngthật tốt." Quả nhiên, Đức phi không âm không dương nói một câu, Trần Mạn Nhu nâng chung trà lên nhấp một ngụm, thấy Thành chiêu nghi bĩu môitiếp một câu: "Đó là, người ta là cùng nhau tuyển tú cùng nhau tiếncung, cảm tình này a, nhưng là bắt đầu từ lúc tuyển tú, vẫn bồi dưỡngtới giờ."
Lời này liền có chút ý tứ , chưa đi đến cung đã kéo bè kết phái trước.
"Thành muội muội nói lời này, chẳng lẽ thời điểm chúng ta tuyển tú ở chungkhông tốt, mà là phải xem đối phương thành địch nhân sao?" Hiền phiphỏng chừng cũng ít nhiều nhìn ra thái độ mọi người, buông lỏng tay raHuệ phi, trước tiên hành lễ với Trần Mạn Nhu, sau đó tại vị trí của mình ngồi xuống.
Trực tiếp ở lại trong cung, đều là phânvị có chút thấp, tỷ như Triệu tiệp dư cùng Trương Mỹ nhân. Mà phân vị có chút cao, lại có thể xuất cung chuẩn bị, sau ít hôm nữa Hoàng thượng hạ chỉ, sau đó mang theo đồ cưới tiến cung.
Trần Mạn Nhu thấy TiểuHỉ Tử tiến vào, để sách trong tay xuống hỏi: "Thường phi đã tiến cung?"Đầu tiên tiến cung là thiên kim Phó thái sư Phó Cẩm Dao, phong Hiền phi, đứng đầu tứ đại phi tử. Tiếp theo là Huệ phi Thôi Oanh Nhi, hôm nay đây là một người cuối cùng, phong Thường phi Thường Văn Lệ.
Tiểu HỉTử cười hành lễ với Trần Mạn Nhu: "Là, Thường phi đã vào ở Diên Hi cung, Thừa Càn cung Hiền phi nương nương cùng Cảnh Dương cung Huệ phi nươngnương đều đã tặng hạ lễ qua, nương nương, chúng ta bên này..."
"Gấp cái gì, các nàng là thời điểm tuyển tú đã nhận thức, tình như tỷ muội,tự nhiên là sẽ lập tức đưa hạ lễ qua, chúng ta bên này sẽ chờ nàng hômnay thừa sủng rồi nói sau. Huống hồ, Dương quý phi bên kia cũng khôngphải không có động tĩnh gì sao?"
Khóe miệng Trần Mạn Nhu mỉmcười, đưa tay đem sách vuốt phẳng. Quả nhiên là đông người náo nhiệt,ban đầu ở hậu cung không có mấy người, xem tuồng cũng không có hứng thú, hiện tại nhiều người thế này, bắt đầu từ khi tuyển tú mỗi ngày có tuồng xem.
Hiền phi mới tiến cung, dựa theo theo lệ thường là thừasủng ba ngày. Nhưng Hoàng hậu rất nhanh liền đề nghị Hoàng thượng, nóilà kế tiếp có nhiều việc, chuẩn bị yến tiệc sinh nhật cho Đại hoàng tử,vừa muốn chúc thọ Cửu vương gia, còn muốn cho người đưa Cửu vương giađến Thái Miếu đi bái kiến Từ Ninh thái hậu, cho nên Huệ phi nhanh vàocung là tốt nhất.
Vì thế, Hiền phi chỉ thị tẩm hai buổi tối, ngày thứ ba đã bị Huệ phi Thôi Oanh Nhi tiến cung chặn mất. Huệ phi tínhtình hoạt bát, ngày thứ hai vào cung thì đi đến các cung bái phỏng, chỉtiếc, Hoàng hậu bận rộn, Dương quý phi sinh bệnh, ba người phía trên,chỉ có Trần Mạn Nhu có thời gian tiếp đãi nàng trong chốc lát, nhưng bởi vì Tứ hoàng tử bướng bỉnh, luống cuống tay chân, cuối cùng chỉ có thểthực xin lỗi đem người tiễn bước.
Huệ phi không kiếm được chỗtốt, kế tiếp là Thường phi tiến cung. Thường phi là tú nữ có xuất sắcnhất, diện mạo tốt, văn chương xuất chúng, nếu không phải gia thế thấp,phỏng chừng vị trí Hiền phi này liền thay đổi người làm.
Mọi người đều nói, Thường phi nói không chừng so với Dương quý phi còn có tài hoa hơn.
Trần Mạn Nhu tin tưởng, lời này là nhất định có thể rơi vào tai Dương quýphi. Ở hành cung ở nửa năm, cũng không biết tâm kế Dương quý phi có sâuthêm được chút nào không.
"Nương nương, Ngưu cô nương đến đây."Trần Mạn Nhu đang suy nghĩ, bên ngoài Tẫn Hoan thông báo một tiếng, Trần Mạn Nhu vội vàng cười lên tiếng: "Vậy còn không nhanh mang Ngưu cônương tiến vào?"
"Dân nữ gặp qua nương nương..." Ngưu cô nươngtiến vào, xoay người hành lễ với Trần Mạn Nhu, Trần Mạn Nhu cầm cánh tay nàng: "Ngươi đứa bé này, không phải ta ta nói sao? Ngày sau ngươi chính là muội muội ruột của ta, tại sao còn dân nữ dân nữ? Cho dù thấy nươngnương khác, ngươi cũng không cần xưng dân nữ, nghĩa phụ ngươi là tướngquân, phụ thân ngươi cũng là tướng lãnh Khánh quốc, ngươi tự xưng thầnnữ là được."
Trần Mạn Nhu vuốt đầu tiểu cô nương, Ngưu Xuân Hoahơi ngượng ngùng xoay xoay thân mình: "Muội muội nhất thời quên mất,nương nương chớ trách."
"Ngươi là muội muội ta, ta làm sao có thể trách ngươi?" Trần Mạn Nhu đưa tay nhu nhu đầu nàng, tiểu cô nương tuyrằng không phải loại người đặc biệt thông minh, nhưng là thắng ở chỗbiết lắng nghe, đáng yêu, trên cơ bản Trần Mạn Nhu nói cái gì, nàng đềuchặt chẽ ghi nhớ trong lòng.
"Giữa trưa ngủ được không?" Trần Mạn Nhu đưa tay đem người kéo đến bên người, ôn hòa nhất nhất hỏi: "Lúc này có đói bụng không? Ta làm cho người làm ít điểm tâm, ngươi muốn ăn ngọt hay là mặn ? Ở Chung Túy cung, thì giống như ở nhà của mình, đừng khách khí với tỷ tỷ biết không?"
"Là, nương nương." Ngưu Xuân Hoa nởnụ cười, mặt mày loan loan, Trần Mạn Nhu nhịn không được đưa tay nhéonhéo khuôn mặt nhỏ nhắn, lại quay đầu phân phó Tẫn Hoan về hậu điện đemTrần ma ma cùng Tiểu tứ mang đến đây, Tiểu tứ lúc này còn ngủ trưa chưadậy, bị mẹ ruột mình niết tỉnh, há mồm khóc lớn.
Sau đó, miệng đã bị nhét vào một đồ vật, hình như là kho lúa của mình. Có ăn, vậy khôngngủ cũng được. Vì thế, có gắng dùng sức hút, cũng không khóc náo loạn.
Ngưu Xuân Hoa ước chừng là chưa thấy qua đứa bé nhỏ như vậy, mỗi lần Tiểu tứ được ôm ra, nàng đều di chuyển vòng quanh Tiểu tứ, lúc này cũng khôngngoại lệ, trong tay cầm trống bỏi cùng cầm linh thủ vây quanh Tiểu tứ đi vòng vèo: "Tứ điện hạ nhìn nơi này ~ nơi này nơi này ~ "
Tiểu tứ ăn no, nằm trên tháp liếc mắt xem thường nhìn Ngưu Xuân Hoa, sau đóchầm chậm nghiêng đầu muốn Trần Mạn Nhu ôm. Trần Mạn Nhu không quan tâmhắn, chỉ đưa tay đẫy cái tay nhỏ của hắn ra, cười nhìn Ngưu Xuân Hoa đùa hắn.
Đến buổi chiều, Tiểu Hỉ Tử vui sướng khi người gặp họa đãtrở lại: "Nương nương, Dương quý phi nương nương bỗng nhiên ngất đi, lúc này đã tuyên ngự y."
"Chỗ Thường phi như thế nào?" Trần Mạn Nhungẩn người, câu môi cười cười, chiêu số đừng lo bị cũ, quan trọng hơn là chiêu số có dùng được hay không. Dựa theo quy củ, Hoàng thượng muốnthường xuyên lui tới nơi nào thì đi nơi đó, nhưng là, Dương quý phi cũng là lão nhân trong cung, bỗng nhiên sinh bệnh, nếu là Hoàng thượng không đi qua, cũng thực hơi bạc tình một chút.
Huống hồ, Dương quý phi hẳn là còn có hậu chiêu.
"Uh, Hoàng thượng đi nơi nào, không phải là chuyện chúng ta có thể quản.Ngươi cho Tiểu Đinh Tử quản đại môn Chung Túy cung cho tốt, đều tự đinghỉ ngơi đi."
Trần Mạn Nhu cười nói, mặc kệ là ai không hay ho, nàng đều thật cao hứng.
Ngày hôm sau đến Vĩnh Thọ cung thỉnh an, Trần Mạn Nhu nhìn lướt qua nhữngngười đã đến, trừ bỏ Lưu phi cùng vài Tiệp dư, Tu nghi, Tu dung, phi tửđịa vị cao, chỉ có nàng đến sớm. Hoàng hậu cũng tạm thời còn chưa đi ra, những người còn lại lại đây chào Trần Mạn Nhu trước.
"Quý phinương nương, thiếp hôm qua mới dùng củ sen làm một ít điểm tâm, nếu ngài không chê, đợi lát nữa thiếp đưa qua cho ngài? Cũng để cho Ngưu cônương nếm thử." Nói như vậy, mỹ nhân, tiệp dư trong cung, là không cótiểu phòng bếp. Nhưng loại cách nói này cũng không phải không có phòngbếp, mà là nói, không có được phân phối cung nhân làm việc trong phòngbếp, cùng với không có nguyên liệu.
Nhưng là Tề mỹ nhân có phânlệ của mình, nàng có thể cho người đến đại phòng bếp lĩnh về, sau đó, tự mình tự mình xuống bếp đi làm. Bất quá, hun khói đốt lửa dễ dàng hủydiệt một mỹ nhân, cho nên trong cung này có thể bỏ được tự mình xuốngbếp, không có mấy người.
"Tề mỹ nhân có tâm." Trần Mạn Nhu cườigật gật đầu nói, sau đó quay đầu nhìn Lưu phi: "Nhị công chúa tiến vàocó khỏe không? Ta nghe nói lúc trước Nhị công chúa bị bệnh, ngự y nhưthế nào?"
"Tiểu hài tử thôi, thời tiết nóng lên, khẩu vị liềnkhông tốt lắm, hơn nữa buổi tối ngủ đá chăn, có chút cảm lạnh, ngự y đãmở phương thuốc, hai ngày nay gần tốt lắm." Lưu phi cười nói, nàng tuyrằng không phải thực thích Nhị công chúa này, nhưng là Nhị công chúa nếu đã ghi trên danh nghĩa của nàng, nàng sẽ không để cho người ta bắtnhược điểm.
Huống chi, nàng đều đã hơn hai mươi, ngay cả một hàitử cũng không có. Nhị công chúa tuy rằng không phải thân sinh, nhưng còn nhỏ tuổi, ở tuổi này nuôi nếu tốt, cũng chính là của mình. Có chút ítcòn hơn không, cho nên đối với Nhị công chúa, nàng coi như là để bụng.
"Tứ hoàng tử vẫn tốt?" Lễ thượng vãng lai, Lưu phi thân thiết hỏi: "Ngươinên chú ý chút, thời tiết nóng bức, nhóm vú nương nói không chừng hộitham lạnh uống chút nước lạnh ăn chút khối băng gì đó, cũng đừng để chocác nàng đem Tứ hoàng tử trì hoãn."
"Vô phương, ta rất chú ý."Trần Mạn Nhu cười nói, đang nói, Thục phi cùng Đức phi dắt tay nhau vàotới, Thục phi sau khi hành lễ với Trần Mạn Nhu thì cười khanh khách hỏi: "Các ngươi đang nói cái gì, hôm nay cao hứng như vậy."
"Đang nói tiểu hài tử lúc này dễ sinh bệnh, Nhị hoàng tử gần đây có khỏe không?"Trần Mạn Nhu cũng cười nói, Thục phi gật gật đầu, lại xuất kỳ bất ý rayêu sách: "Nói đến hài tử, ta bỗng nhiên nghĩ tới, Quý phi nương nương,tuổi Ngưu cô nương cùng Đại công chúa không kém nhau bao nhiêu, ngườixem Đại công chúa cũng đến tuổi tuyển thư đồng, Ngưu cô nương muốn lưulại sao?"
Trần Mạn Nhu lắc đầu: "Chuyện này ta ngược lại khôngbiết, thư đồng a, còn phải hợp tính mới tốt, tuổi Xuân Hoa tuy rằng cùng Đại công chúa không sai biệt lắm, nhưng dù sao cũng ở Thực Định phủ lớn lên, học thức nhãn giới, cùng Đại công chúa khẳng định là không thể sosánh, phương diện này sẽ kém xa, chỉ sợ Đại công chúa chướng mắt XuânHoa."
Thấy Thục phi còn muốn nói chuyện, Trần Mạn Nhu vội vàngnói thêm: "Huống hồ, Xuân Hoa tuy rằng ra áo tang đại kỳ, nhưng dù saocũng là... Chỉ sợ cũng là có điểm không quá thích hợp.
Áo tangđại kỳ là ba tháng, phụ mẫu Ngưu Xuân Hoa đã chết gần một năm, nhưng làba năm hiếu kỳ còn không chưa qua. Cho nên Ngưu Xuân Hoa có thể đi vàocung, cũng chỉ có thể ở Chung Túy cung của Trần Mạn Nhu, ngay cả đếncung điện khác bái phỏng đều là thận trọng thận trọng lại thận trọng,liền không cần nói làm thư đồng cho công chúa.
"Ta lại sơ sótđiểm này nhi." Thục phi cầm khăn tử che miệng cười nói: "Quý phi nươngnương đừng để ý, lúc trước ta còn tưởng rằng ngươi lưu Xuân Hoa cô nương ở trong cung là vì tìm bạn cho Đại công chúa đâu."
Về phần rốtcuộc là đem mục tiêu phóng tới trên người ai, vậy không cần phải nóicũng hiểu được. Đại công chúa là thân tỷ tỷ của ai? Trong cung tuổi cũng không sai biệt lắm, trừ bỏ Đại công chúa, nhưng còn có một Đại hoàng tử đâu.
Trần Mạn Nhu co rút khóe miệng, đơn giản không để ý tớiThục phi. Nghe thấy cửa đại điện có động tĩnh, nghiêng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hiền phi lôi kéo Huệ phi, hai người tay cầm tay vào cửa. Mấy ngàynay vẫn là như thế này, Hiền phi cùng Huệ phi thật giống như là thânsinh tỷ muội.
Trần Mạn Nhu xem ra, hai người các nàng bất quá làmuốn tỏ vẻ mình đối với tỷ muội tốt, muốn thể hiện một cảm tình tốt đẹptỷ muội tình thâm. Chính là thông minh bị thông minh hại, hai người cácnàng là cùng một đám tú nữ tiến cung, loại này 礀 thái, chỉ biết đồngthời đắc tội một đám tú nữ đồng thời tiến cung, như là Trần Mạn Nhu, Đức phi Trương Uyển Đình, Thành chiêu nghi, hơn nữa đồng thời đám ngườiThục phi từ lúc tiềm để đi ra tiến cung, có thể nói là hoàn toàn đem mọi người ở hậu cung đắc tội.
"Cảm tình Hiền phi cùng Huệ phi cũngthật tốt." Quả nhiên, Đức phi không âm không dương nói một câu, Trần Mạn Nhu nâng chung trà lên nhấp một ngụm, thấy Thành chiêu nghi bĩu môitiếp một câu: "Đó là, người ta là cùng nhau tuyển tú cùng nhau tiếncung, cảm tình này a, nhưng là bắt đầu từ lúc tuyển tú, vẫn bồi dưỡngtới giờ."
Lời này liền có chút ý tứ , chưa đi đến cung đã kéo bè kết phái trước.
"Thành muội muội nói lời này, chẳng lẽ thời điểm chúng ta tuyển tú ở chungkhông tốt, mà là phải xem đối phương thành địch nhân sao?" Hiền phiphỏng chừng cũng ít nhiều nhìn ra thái độ mọi người, buông lỏng tay raHuệ phi, trước tiên hành lễ với Trần Mạn Nhu, sau đó tại vị trí của mình ngồi xuống.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tuyển tú
- Chương 2: Hậu cung
- Chương 3: Sai thân
- Chương 4: Qua lại
- Chương 5: Sắc phong
- Chương 6: Hợp quy tắc
- Chương 7: Hoàng thượng
- Chương 8: Thị tẩm
- Chương 9: Buổi sáng
- Chương 10: Thỉnh an
- Chương 11: Hạ cấp
- Chương 12: Thái hậu
- Chương 13: Sinh nhật
- Chương 14: Ban cho
- Chương 15: Hiểu biết
- Chương 16: Sổ sách
- Chương 17: Xử phạt
- Chương 18: Đầy đủ hết
- Chương 19: Thử
- Chương 20: Cự tuyệt
- Chương 21: Sau lưng
- Chương 22: Sinh nhật
- Chương 23: Gặp hồng
- Chương 24: Hiềm nghi
- Chương 25: Phòng bếp
- Chương 26: Tiệt hồ
- Chương 27: Lại đây
- Chương 28: Cầu kiến
- Chương 29: Phấn hoa
- Chương 30: Thời gian
- Chương 31: Đứa nhỏ
- Chương 32: Trượng tễ
- Chương 33: Bạn giá
- Chương 34: Ở chung
- Chương 35: Võ mồm
- Chương 36: Thăm
- Chương 37: Bánh trung thu
- Chương 38: Khiển trách
- Chương 39: Phòng sói
- Chương 40: Dưỡng thành
- Chương 41: Tranh phong
- Chương 42: Người thứ ba
- Chương 43: Thiên cung
- Chương 44: Phiền toái
- Chương 45: Phương thuốc
- Chương 46: Lễ vật
- Chương 47: Tranh
- Chương 48: Kỳ thi xuân
- Chương 49: Tái kiến
- Chương 50: Tấn vị
- Chương 51: Công chúa
- Chương 52: Kim sách
- Chương 53: Ân điển
- Chương 54: Hôn sự
- Chương 55: Giao phong
- Chương 56: Tứ hôn
- Chương 57: Xuất chinh
- Chương 58: Cung vụ
- Chương 59: Quyết định
- Chương 60: Ngẫu ngộ
- Chương 61: Lưu túc
- Chương 62: Điểm tâm
- Chương 63: Mang thai
- Chương 64: Cáo biệt
- Chương 65: Tưởng thưởng
- Chương 66: Bái phỏng
- Chương 67: Rơi xuống nước
- Chương 68: Mời
- Chương 69: Cây trâm
- Chương 70: Thu mua
- Chương 71: Công đạo
- Chương 72: Thỉnh tội
- Chương 73: Trấn an
- Chương 74: Tuyên bố
- Chương 75: Bánh
- Chương 76: Tiếp nhận
- Chương 77: Trợ thủ
- Chương 78: Đại thọ
- Chương 79: Y phục
- Chương 80: Chẩn xác
- Chương 81: Hàng vị
- Chương 82: Hỗn loạn
- Chương 83: Báo tin vui
- Chương 84: Sinh non
- Chương 85: Xảy thai
- Chương 86: Oán hận
- Chương 87: Thái miếu
- Chương 88: Tuyệt tự
- Chương 89: Bệnh nặng
- Chương 90: Tuyên triệu
- Chương 91: Hành cung
- Chương 92: Thị tật
- Chương 93: Sốt cao
- Chương 94: Hạ nhiệt
- Chương 95: Liên hoàn
- Chương 96: Tự sát
- Chương 97: Rắc rối
- Chương 98: Hiếu thuận
- Chương 99: Xử trí
- Chương 100: Hoàng tử
- Chương 101: Đầy tháng
- Chương 102: Quý phi
- Chương 103: Tài nữ
- Chương 104: Hồi cung
- Chương 105: Ngoài ý muốn
- Chương 106: Đúng dịp
- Chương 107: Cứu tinh
- Chương 108: An bài
- Chương 109: Răn dạy
- Chương 110: Từ ninh
- Chương 111: Chặn lại
- Chương 112: Nhờ giúp đở
- Chương 113: Chậu than
- Chương 114: Hiềm nghi
- Chương 115: Nhãn dược
- Chương 116: Hỗn loạn
- Chương 117: Năm mới
- Chương 118: Tơ nhện
- Chương 119: Mã tích
- Chương 120: Dự khuyết
- Chương 121: Hiền đức
- Chương 122: Thổi gió
- Chương 123: Trợ thủ
- Chương 124: Thanh toán
- Chương 125: Trảo chu
- Chương 126: Bốn tuổi
- Chương 127: Mẹ con
- Chương 128: Bị phỏng
- Chương 129: Bị ngã
- Chương 130: Trở thành sự thật
- Chương 131: Hiệp trợ
- Chương 132: Xử phạt
- Chương 133: Du thuyết
- Chương 134: Đậu tử
- Chương 135: Song hỷ
- Chương 136: Tắc nhân
- Chương 137: Cắt giảm
- Chương 138: Nhiều mặt
- Chương 139: Chuột
- Chương 140: Trúng độc
- Chương 141: Hai mệnh
- Chương 142: Lễ tang
- Chương 143: Vì giới
- Chương 144: Khuyên
- Chương 145: Sinh nữ
- Chương 146: Hồng lạo
- Chương 147: Quá độ
- Chương 148: Cát phục
- Chương 149: Khẩu phong
- Chương 150: Phong hậu
- Chương 151: Phong tồn
- Chương 152: Xa lạ
- Chương 153: Danh sách
- Chương 154: Thư đồng
- Chương 155: Gặp mặt
- Chương 156: Đụng bị thương
- Chương 157: Phỏng tay
- Chương 158: Núi dựa
- Chương 159: Phục tuyển
- Chương 160: Công khóa
- Chương 161: Giao thủ
- Chương 162: Khuyên giải
- Chương 163: Cấm chừng
- Chương 164: Đánh đàn
- Chương 165: Bồi thường
- Chương 166: Thục phi
- Chương 167: Phân công
- Chương 168: Tu nghi
- Chương 169: Đánh nhau
- Chương 170: Hoa phi
- Chương 171: Phân quyền
- Chương 172: Thông minh
- Chương 173: Dạy con
- Chương 174: Cúc yến
- Chương 175: Xin phép
- Chương 176: Nhiệm vụ
- Chương 177: Thân cận
- Chương 178: Thả người
- Chương 179: Thu săn
- Chương 180: Danh sách
- Chương 181: Bãi săn
- Chương 182: Ly gián
- Chương 183: Nói tiếp
- Chương 184: Tính kế
- Chương 185: Tan rã
- Chương 186: Thay răng
- Chương 187: Cháy
- Chương 188: Nguy hiểm
- Chương 189: Tử vong
- Chương 190: Nhằm vào
- Chương 191: Khóc kể
- Chương 192: Bỏ qua
- Chương 193: Sự
- Chương 194: Tự kỷ
- Chương 195: Hậu tuyển
- Chương 196: Thi từ
- Chương 197: Phò mã
- Chương 198: Miêu họa
- Chương 199: Hôn sự
- Chương 200: Ưu tư
- Chương 201: Khó sinh
- Chương 202: Xuất huyết
- Chương 203: Kinh khủng
- Chương 204: Lợi dụ
- Chương 205: Cảm tình
- Chương 206: Về nhà
- Chương 207: Đồng tình
- Chương 208: Hợp mưu
- Chương 209: Ra tay
- Chương 210: Vỡ lòng
- Chương 211: Bệnh tình
- Chương 212: Lợi dụng
- Chương 213: Da mặt
- Chương 214: Vô tử
- Chương 215: Lời đồn
- Chương 216: Gõ
- Chương 217: Cả hai cùng tồn tại
- Chương 218: Hôn mê
- Chương 219: Khỏe mạnh
- Chương 220: Trấn yểm
- Chương 221: Hãm hại
- Chương 222: Thẩm án
- Chương 223: Huyết mạch
- Chương 224: Giải dược
- Chương 225: Tỉnh lại
- Chương 226: Bạch thân
- Chương 227: Mất
- Chương 228: Về kinh
- Chương 229: Lập trữ
- Chương 230: Cam lai
- Chương 231: Kết thúc
- Chương 232: Ngoại truyện 1
- Chương 233: Ngoại truyện 2