Hậu Cung Mưu Sinh Kế - Chương 110: Từ ninh
Chương trước- Chương 1: Tuyển tú
- Chương 2: Hậu cung
- Chương 3: Sai thân
- Chương 4: Qua lại
- Chương 5: Sắc phong
- Chương 6: Hợp quy tắc
- Chương 7: Hoàng thượng
- Chương 8: Thị tẩm
- Chương 9: Buổi sáng
- Chương 10: Thỉnh an
- Chương 11: Hạ cấp
- Chương 12: Thái hậu
- Chương 13: Sinh nhật
- Chương 14: Ban cho
- Chương 15: Hiểu biết
- Chương 16: Sổ sách
- Chương 17: Xử phạt
- Chương 18: Đầy đủ hết
- Chương 19: Thử
- Chương 20: Cự tuyệt
- Chương 21: Sau lưng
- Chương 22: Sinh nhật
- Chương 23: Gặp hồng
- Chương 24: Hiềm nghi
- Chương 25: Phòng bếp
- Chương 26: Tiệt hồ
- Chương 27: Lại đây
- Chương 28: Cầu kiến
- Chương 29: Phấn hoa
- Chương 30: Thời gian
- Chương 31: Đứa nhỏ
- Chương 32: Trượng tễ
- Chương 33: Bạn giá
- Chương 34: Ở chung
- Chương 35: Võ mồm
- Chương 36: Thăm
- Chương 37: Bánh trung thu
- Chương 38: Khiển trách
- Chương 39: Phòng sói
- Chương 40: Dưỡng thành
- Chương 41: Tranh phong
- Chương 42: Người thứ ba
- Chương 43: Thiên cung
- Chương 44: Phiền toái
- Chương 45: Phương thuốc
- Chương 46: Lễ vật
- Chương 47: Tranh
- Chương 48: Kỳ thi xuân
- Chương 49: Tái kiến
- Chương 50: Tấn vị
- Chương 51: Công chúa
- Chương 52: Kim sách
- Chương 53: Ân điển
- Chương 54: Hôn sự
- Chương 55: Giao phong
- Chương 56: Tứ hôn
- Chương 57: Xuất chinh
- Chương 58: Cung vụ
- Chương 59: Quyết định
- Chương 60: Ngẫu ngộ
- Chương 61: Lưu túc
- Chương 62: Điểm tâm
- Chương 63: Mang thai
- Chương 64: Cáo biệt
- Chương 65: Tưởng thưởng
- Chương 66: Bái phỏng
- Chương 67: Rơi xuống nước
- Chương 68: Mời
- Chương 69: Cây trâm
- Chương 70: Thu mua
- Chương 71: Công đạo
- Chương 72: Thỉnh tội
- Chương 73: Trấn an
- Chương 74: Tuyên bố
- Chương 75: Bánh
- Chương 76: Tiếp nhận
- Chương 77: Trợ thủ
- Chương 78: Đại thọ
- Chương 79: Y phục
- Chương 80: Chẩn xác
- Chương 81: Hàng vị
- Chương 82: Hỗn loạn
- Chương 83: Báo tin vui
- Chương 84: Sinh non
- Chương 85: Xảy thai
- Chương 86: Oán hận
- Chương 87: Thái miếu
- Chương 88: Tuyệt tự
- Chương 89: Bệnh nặng
- Chương 90: Tuyên triệu
- Chương 91: Hành cung
- Chương 92: Thị tật
- Chương 93: Sốt cao
- Chương 94: Hạ nhiệt
- Chương 95: Liên hoàn
- Chương 96: Tự sát
- Chương 97: Rắc rối
- Chương 98: Hiếu thuận
- Chương 99: Xử trí
- Chương 100: Hoàng tử
- Chương 101: Đầy tháng
- Chương 102: Quý phi
- Chương 103: Tài nữ
- Chương 104: Hồi cung
- Chương 105: Ngoài ý muốn
- Chương 106: Đúng dịp
- Chương 107: Cứu tinh
- Chương 108: An bài
- Chương 109: Răn dạy
- Chương 110: Từ ninh
- Chương 111: Chặn lại
- Chương 112: Nhờ giúp đở
- Chương 113: Chậu than
- Chương 114: Hiềm nghi
- Chương 115: Nhãn dược
- Chương 116: Hỗn loạn
- Chương 117: Năm mới
- Chương 118: Tơ nhện
- Chương 119: Mã tích
- Chương 120: Dự khuyết
- Chương 121: Hiền đức
- Chương 122: Thổi gió
- Chương 123: Trợ thủ
- Chương 124: Thanh toán
- Chương 125: Trảo chu
- Chương 126: Bốn tuổi
- Chương 127: Mẹ con
- Chương 128: Bị phỏng
- Chương 129: Bị ngã
- Chương 130: Trở thành sự thật
- Chương 131: Hiệp trợ
- Chương 132: Xử phạt
- Chương 133: Du thuyết
- Chương 134: Đậu tử
- Chương 135: Song hỷ
- Chương 136: Tắc nhân
- Chương 137: Cắt giảm
- Chương 138: Nhiều mặt
- Chương 139: Chuột
- Chương 140: Trúng độc
- Chương 141: Hai mệnh
- Chương 142: Lễ tang
- Chương 143: Vì giới
- Chương 144: Khuyên
- Chương 145: Sinh nữ
- Chương 146: Hồng lạo
- Chương 147: Quá độ
- Chương 148: Cát phục
- Chương 149: Khẩu phong
- Chương 150: Phong hậu
- Chương 151: Phong tồn
- Chương 152: Xa lạ
- Chương 153: Danh sách
- Chương 154: Thư đồng
- Chương 155: Gặp mặt
- Chương 156: Đụng bị thương
- Chương 157: Phỏng tay
- Chương 158: Núi dựa
- Chương 159: Phục tuyển
- Chương 160: Công khóa
- Chương 161: Giao thủ
- Chương 162: Khuyên giải
- Chương 163: Cấm chừng
- Chương 164: Đánh đàn
- Chương 165: Bồi thường
- Chương 166: Thục phi
- Chương 167: Phân công
- Chương 168: Tu nghi
- Chương 169: Đánh nhau
- Chương 170: Hoa phi
- Chương 171: Phân quyền
- Chương 172: Thông minh
- Chương 173: Dạy con
- Chương 174: Cúc yến
- Chương 175: Xin phép
- Chương 176: Nhiệm vụ
- Chương 177: Thân cận
- Chương 178: Thả người
- Chương 179: Thu săn
- Chương 180: Danh sách
- Chương 181: Bãi săn
- Chương 182: Ly gián
- Chương 183: Nói tiếp
- Chương 184: Tính kế
- Chương 185: Tan rã
- Chương 186: Thay răng
- Chương 187: Cháy
- Chương 188: Nguy hiểm
- Chương 189: Tử vong
- Chương 190: Nhằm vào
- Chương 191: Khóc kể
- Chương 192: Bỏ qua
- Chương 193: Sự
- Chương 194: Tự kỷ
- Chương 195: Hậu tuyển
- Chương 196: Thi từ
- Chương 197: Phò mã
- Chương 198: Miêu họa
- Chương 199: Hôn sự
- Chương 200: Ưu tư
- Chương 201: Khó sinh
- Chương 202: Xuất huyết
- Chương 203: Kinh khủng
- Chương 204: Lợi dụ
- Chương 205: Cảm tình
- Chương 206: Về nhà
- Chương 207: Đồng tình
- Chương 208: Hợp mưu
- Chương 209: Ra tay
- Chương 210: Vỡ lòng
- Chương 211: Bệnh tình
- Chương 212: Lợi dụng
- Chương 213: Da mặt
- Chương 214: Vô tử
- Chương 215: Lời đồn
- Chương 216: Gõ
- Chương 217: Cả hai cùng tồn tại
- Chương 218: Hôn mê
- Chương 219: Khỏe mạnh
- Chương 220: Trấn yểm
- Chương 221: Hãm hại
- Chương 222: Thẩm án
- Chương 223: Huyết mạch
- Chương 224: Giải dược
- Chương 225: Tỉnh lại
- Chương 226: Bạch thân
- Chương 227: Mất
- Chương 228: Về kinh
- Chương 229: Lập trữ
- Chương 230: Cam lai
- Chương 231: Kết thúc
- Chương 232: Ngoại truyện 1
- Chương 233: Ngoại truyện 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hậu Cung Mưu Sinh Kế
Chương 110: Từ ninh
Một đoạn thời gian kế tiếp chính là ma hợp kỳ, Hiền phi cùng Huệ phi cùng với Thường phi, đều chậm rãi dung nhập vào cuộc sống hậu cung. Trần Mạn Nhu nhìn nguy cấpgần như đã được giải quyết, đã đem Ngưu Xuân Hoa đưa xuất cung, dù sao,nàng không có thân phận thích hợp, luôn ở lại trong cung cũng kỳ cục.
Huống hồ, đối với tiểu cô nương mà nói, trong cung cũng không phải chỗ tốt.
Rất nhanh đến tháng mười, vạn thọ tiết của Hoàng thượng qua đi, toàn bộhoàng cung bắt đầu chuẩn bị nghênh đón Từ Ninh thái hậu trở về. Suốt một năm, Từ Ninh thái hậu cuối cùng cũng có thể trở lại. Trần Mạn Nhu mặccho Tiểu tứ bộ áo khoác đỏ thẫm, lại đội thêm mũ quả dưa, lúc này mớiphân phó Trần ma ma: "Ôm Tiểu tứ cho tốt, dọc theo đường đi vạn vạnkhông thể giao cho người khác."
Lại phân phó Chấp Thư, Chấp Mặcmỗi người một bên vây quanh Trần ma ma cùng Triệu ma ma, trong tay Triệu ma ma ôm một cái tiểu đệm giường xếp thành hình lập phương, đồng dạnglà sắc hoa đỏ thẫm. Nếu Tiểu tứ không loạn động, cũng không lên tiếng,thời điểm Trần ma ma ôm hắn, quả thực nhận không được Triệu ma ma cùngTrần ma ma ai là người ôm Tiểu hoàng tử.
Trần Mạn Nhu thực rõràng, ban ngày ban mặc, đóan chừng không có người động thủ. Nhưng là,hậu cung này, cẩn thận cẩn thận là tuyệt đối đúng.
Ra Chung Túycung, trước gặp Lưu phi ôm Nhị công chúa. Lưu phi nhanh vài bước, cáchsau lưng Trần Mạn Nhu nửa bước: "Quý phi nương nương hôm qua có nghỉngơi tốt? Hôm nay ta thấy sắc mặt Quý phi nương nương tại sao có chútkhông tốt lắm?"
"Hôm qua Tiểu tứ khóc nháo rất dữ dội." Trần MạnNhu cười nhìn nhìn Nhị công chúa: "Rốt cuộc cũng là nữ hài tử nhu thuận, ta a, thực hối hận lúc trước không sinh một tiểu công chúa, như vậycũng không cần mỗi ngày phải quan tâm xú tiểu tử này."
"Quý phinương nương ngài nói lời này là sai rồi, Tứ hoàng tử của chúng ta sẽ bịthương tâm." Lưu phi cười nói tiếp: "Nam hài tử tuy rằng nghịch ngợm,nhưng ngày sau chỉ cần cưới lão bà cho hắn, sẽ không cần quá quan tâm.Nữ hài tử thì không giống, nhưng là từ lúc sinh ra vẫn quan tâm đếngià."
Xã hội này, nam nhân như thế nào đi nữa, trên cơ bản đều sẽ không ăn nhiều thua thiệt. Mà nữ nhân, hơi có chút vô ý, chính làchuyện cả đời. Bất quá, mặc kệ nam hài hay nữ hài, vì hài tử mà lao tâmcả đời, cái này luôn không sai.
Hai người nói chút chuyện về hàitử, cũng không lo dọc theo đường đi không có lới để nói. Đến Vĩnh Thọcung, chỉ thấy Thục phi đã ôm Nhị hoàng tử đến, Hồ phi ôm Tam hoàng tử,Đại công chúa cùng Đại hoàng tử còn chưa có đi ra.
Chờ mọi ngườihành lễ xong, Trần Mạn Nhu mới quay đầu đánh giá Tam hoàng tử. Nói thật, từ khi Tam hoàng tử sinh ra, số lần Trần Mạn Nhu gặp qua hắn, một cáibàn tay có thể đếm hết. Vì Tam hoàng tử thân thể không tốt, mỗi lầnkhông phải Hồ phi xin lỗi nói Tam hoàng tử bị bệnh không có biện pháptham dự hoạt động, thì là Từ An phái người đến đây nói Tam hoàng tử thểnhược không nên tham gia nào đó hoạt động tụ hội.
Hiện tại Tamhoàng tử mặc một thân quần áo màu xanh ngọc, trên cổ đeo chuỗi vàng hồng ngọc, loại này là để giả dạng thân mình tốt, chính là sắc mặt Tam hoàng tử có chút vàng như nến, nhìn không thế nào đẹp mắt.
Cùng Nhịcông chúa trắng noãn nộn nộn sao sánh, hoàn toàn không giống hài tử gầnmột tuổi, thân hình cùng Tiểu tứ không sai biệt lắm.
"Các vị muội muội đến thực sớm." Đang nhìn, chợt nghe cửa đại điện truyền đến thanhâm Dương quý phi, theo sau là Mã tiệp dư, Dương quý phi thần sắc phidương vào cửa. Một tháng nay, Hoàng thượng có nửa tháng là nghỉ ở chỗnàng, nàng tự nhiên là có tư cách thần thái phi dương.
"A, Hiềnphi muội muội cũng đến đây a? Xem ánh mắt tỷ tỷ này, cư nhiên không phát hiện Hiền phi muội muội, nghe nói mấy ngày trước đây là sinh thần Hiềnphi muội muội, bản cung bận rộn, cư nhiên không nhớ tới chuyện này, hômnay nghĩ tới, liền vì Hiền phi muội muội tặng chúc thọ lễ đi."
Nói xong, từ trên cổ tay mình cởi ra một chiếc vòng tay, ngọc bích oánhoánh sáng rọi như đang chuyển động, vừa thấy thì biết giá trị xa xỉ. Bất quá, Dương quý phi ở trong trường hợp này tùy ý cho thứ này, đã có thểkhông tính là lễ vật, nói là ban thưởng càng thích hợp.
Hiền phikhông hổ là lấy hiền lành làm danh, sắc mặt cũng không có gì biến hóa,vẫn như cũ mang theo vài phần nhu hòa cười, ý bảo cung nữ của mình tiếnlên tiếp thủ trạc kia: "vậy muội muội đa tạ Dương quý phi ban thưởng,không biết sinh thần Quý phi nương nương s là khi nào? Đến lúc đó muộimuội cũng tiện vì Quý phi nương nương chuẩn bị mấy phần hạ lễ."
Dương quý phi hiện tại đã hai mươi lăm, mắt thấy sắp đến ba mươi, kiêng kịnhất là người khác nói đến tuổi của mình. Lúc này thấy tươi cười trênmặt Hiền phi liền có vài phần chướng mắt, Thành chiêu nghi ở một bênngáp một cái: "Hiền phi nương nương, lễ vật sinh thần ngươi chuẩn bị cóchút chậm, tháng trước, Hoàng thượng nhưng là vừa ban cho Quý phi nươngnương rất nhiều hạ lễ đâu, ta có cơ hội đi nhìn nhìn, một chiếc vòng tay tùy tùy tiện tiện đặt trong đó, nga, so với cái ngươi vừa nhận lấy thìtốt hơn nhiều."
Lời này nói ra, không riêng gì Hiền phi thay đổisắc mặt. Ngay cả Hoàng hậu vừa mới vào cửa sắc mặt đều có chút không dễnhìn, sinh thần một Quý phi, còn để Hoàng thượng thưởng xuống đại lượngvật phẩm, thậm chí chính miệng nói muốn làm một yến tiệc sinh thần choQuý phi, vinh sủng này, cũng thực quá mức một chút.
Tuy nói quátrình này, nửa điểm cũng không có vòng qua Hoàng hậu nàng. Chính làtrong cung, trừ bỏ thiên thu tiết của Hoàng hậu, Dương quý phi là phi tử thứ nhất bị được cho phép làm sinh nhật yến! Đây cũng không phải làchuyện tìm vài tỷ muội họp lại uống chút rượu, ăn chút thức ăn là xong,mà là toàn cung cao thấp đều bận rộn một phen, còn gọi Đa Nhạc thự vìnàng trợ hứng!
"Quý phi nương nương thân là quý phi, ban thưởngnhư vậy Hoàng thượng cũng không phạm quy cũ." Huệ phi vội vàng ở một bên hoà giải, Trần Mạn Nhu cười lạnh một tiếng, đây là châm ngòi đến mìnhđi? Hai quý phi, mình còn sinh một hoàng tử, cuối cùng vinh sủng so ralại kém Dương quý phi, đổi thành người tâm khí hơi lớn một chút mà nói,thì sẽ xem Dương quý phi là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt.
Nhưng là, một chiêu này của Huệ phi cũng quá trẻ con.
Trần Mạn Nhu cầm khăn che miệng cười cười: "Huệ phi nói lời này không sai,Dương tỷ tỷ thân là quý phi, lại là tiềm để đi ra, hơn nữa lúc trướcthay Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương thị tật, Hoàng thượng sủngái nhiều một chút, là việc phải làm."
Hoàng hậu cười đáp: "Trầnquý phi nói không sai, các ngươi a, một đám cũng đừng đỏ mắt nhìn chằmchằm tiệc sinh thần của Dương quý phi, ngày sau, các ngươi ai lập đượccông lao giống Dương quý phi, không cần Hoàng thượng mở miệng, bản cungcó thể làm chủ cho các ngươi làm sinh nhật yến."
Mọi người vộivàng đứng dậy hành lễ với Hoàng hậu, Đại công chúa đứng bên trái Hoànghậu, Đại hoàng tử đứng bên phải, tỷ đệ hai người giống như một đôi kimđồng ngọc nữ, Trần Mạn Nhu cười khen: "Ta lúc trước còn nghĩ, ta chorằng Tiểu tứ đủ dễ nhìn, không nghĩ tới đến trước mặt Đại hoàng tử cùngĐại công chúa, liền trở thành đồ bỏ a. Khí độ Đại hoàng tử, không cầntrang hoàng cũng là kim đồng. Tướng mạo Đại công chúa, thật đúng kế thừa mười thành ưu điểm của Hoàng hậu nương nương."
Một phen nói đếnHoàng hậu mặt mày hớn hở, đưa tay cách không điểm điểm Trần Mạn Nhu:"Nhiều năm như vậy, vẫn là ngươi có thể nói chuyện."
Nói xong,nhìn nhìn vài người khác, đi xuống dưới hai bước: "Thời gian không cònsớm, chúng ta cũng nhanh đi qua đi, nếu là trễ một bước so với xa giá Từ Ninh thái hậu, thật đúng là bất hiếu."
Ra cửa, đều tự ngồi giáliễn, một đám người thẳng đến Cảnh Vận môn. Từ Ninh thái hậu từ TháiMiếu trở về, trước tiên vòng qua Sùng lâu, sau đó đến Bảo Hòa điện tiếnhành nghi thức nghênh đón. Hoàng thượng sẽ không tự mình đi qua, Từ Anthái hậu hai ngày trước đã nói sinh bệnh, cho nên nhiệm vụ này, ngườiphụ trách chủ yếu là Hoàng hậu.
Ở Bảo Hòa điện đợi ước chừng gầnnửa canh giờ, mới có thái giám chạy tới, nói là giá liễn Từ Ninh tháihậu đã qua cửa sau bên trái, lập tức tới Bảo Hòa điện. Mọi người vộivàng lấy lại tinh thần, một đám bình ổn tĩnh khí chờ Từ Ninh thái hậuđến đây.
Trần ma ma đã sớm dỗ Tiểu Tứ ngủ, Tam hoàng tử của Hồphi cũng tạm thời đang ngủ, Nhị công chúa là hơi chút hiểu chuyện mộtchút, ngược lại không cần lo lắng nàng khóc nháo.
"Từ Ninh tháihậu đến!" Theo một tiếng thét to, Hoàng hậu dẫn đầu quỳ xuống, phía saulà Dương quý phi cùng Trần Mạn Nhu, lại về phía sau này là Hiền phi,Thục phi, Huệ phi, Đức phi, sau đó là Lưu phi, Hồ phi, Thường phi, Ngụyphi, bên kia là Đại hoàng tử dẫn đầu, Đại công chúa đứng ở bên người Đại hoàng tử, phía sau là vài ma ma ôm Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử cùngvới Tứ hoàng tử, phía sau Đại công chúa lại là Nhị công chúa.
Xedừng lại, có tiểu cung nữ tiến lên xốc lên màn xe, một lát sau, bêntrong vươn đến một cái tay trắng nõn, đặt ở trên cánh tay tiểu cung nữ,sau đó lộ ra nửa thân mình, mặc chính trang thái hậu, xoay người đi ra,đạp ghế đứng trên mặt đất.
Mọi người không có ngẩng đầu, chỉ cùng kêu lên: "Cung nghênh Từ Ninh thái hậu hồi cung, thỉnh an Từ Ninh thái hậu."
Từ Ninh thái hậu đi phía trước hai bước, không sai biệt lắm đến trước mặtHoàng hậu, mới nâng tay nói: "Đứng lên đi, vì ai gia lão bà tử này, cũng khó cho các ngươi làm ra trận thế lớn như vậy, Hoàng thượng đâu? Hắnkhông tự mình tới đón ai gia hồi cung sao? Hay là nói, Hoàng thượng cũng không hy vọng ai gia trở về?"
"Thái hậu ngài hiểu lầm Hoàngthượng, hiếu tâm Hoàng thượng ai không khen ngợi? Một tháng trước Hoàngthượng đã nói, muốn đích thân đến đây nghênh đón lão nhân gia ngài,chính là thật không đúng dịp, hôm qua biên cương bỗng nhiên có cấp báo,Hoàng thượng lập tức triệu tập đại thần thương lượng, mãi cho đến lúcnày, đều còn chưa có ra Càn Thanh cung đâu."
Hoàng hậu tiến lênmuốn đỡ cánh tay Từ Ninh thái hậu, Từ Ninh thái hậu quét mắt liếc nàngmột cái, cũng không cảm kích, coi như là không phát hiện Hoàng hậu vươntay đến, trực tiếp đi lên trước đi, vừa đi vừa nói: "Làm khó Hoàngthượng, quốc sự bận rộn như thế, thật hận không có trợ thủ tốt. Đây làĐại hoàng tử đi? Một năm không thấy, Đại hoàng tử ngược lại cao thêmkhông ít."
"Tôn nhi gặp qua Hoàng tổ mẫu, thỉnh an Hoàng tổ mẫu." Đại hoàng tử hành lễ với Từ Ninh thái hậu, Từ Ninh đưa tay sờ sờ hai má Đại hoàng tử, bộ móng tay thật dài trên mặt Đại hoàng tử xẹt qua, tuyrằng không lưu lại dấu vết, nhưng phía sau Hoàng hậu vẫn là không dấuvết nhíu nhíu mày.
"Tôn nhi ngoan, không tệ, đây là lễ vật Hoàngtổ mẫu mang về cho ngươi, ngươi phải cất cho tốt." Nói xong, đưa cho Đại hoàng tử một cái hà bao, Đại hoàng tử vẫn chưa mở ra, chỉ hành lễ vớiTừ Ninh tỏ vẻ tạ ơn.
Từ Ninh lại đi thêm hai bước, đồng dạng choNhị hoàng tử một cái hà bao, Nhị hoàng tử lúc này, ngược lại hà bao làvú nương nhận. Tam hoàng tử cùng Tứ hoàng tử cũng đồng dạng như thế, đều là vú nương nhận giúp.
Thấy một hàng Hoàng tôn, ánh mắt Từ Ninhthái hậu ở giữa mọi người quét một vòng: "Hảo tỷ muội kia của ta tại sao cũng không đến đây? Nàng là không muốn gặp lão thái bà này?"
"Thái hậu nương nương, xem ngài nói kìa, trong cung ai chẳng biết, ngài cùngTừ An thái hậu là tỷ muội tình thâm. Từ An thái hậu hôm qua đã nói muốnđến đây nghênh đón ngài, chính là hôm qua tâm tình thật quá tốt, nghĩngài sẽ trở lại, nhất thời không khống chế được, ăn nhiều một chén cơm,hôm nay bụng liền náo loạn, thân mình không tốt lắm, thế nên mới chậmtrễ."
Trong lòng Hoàng hậu cũng buồn bực, một đám không đến, đềumuốn nàng ở trong này hoà giải, nếu Từ Ninh tức giận lên, xé rách mặt,cuối cùng còn không phải là muốn nàng chịu tiếng xấu thay cho ngườikhác? Mẹ con hai người đều như vậy, cũng thực làm cho người ta tức giậnmột chút.
Huống hồ, đối với tiểu cô nương mà nói, trong cung cũng không phải chỗ tốt.
Rất nhanh đến tháng mười, vạn thọ tiết của Hoàng thượng qua đi, toàn bộhoàng cung bắt đầu chuẩn bị nghênh đón Từ Ninh thái hậu trở về. Suốt một năm, Từ Ninh thái hậu cuối cùng cũng có thể trở lại. Trần Mạn Nhu mặccho Tiểu tứ bộ áo khoác đỏ thẫm, lại đội thêm mũ quả dưa, lúc này mớiphân phó Trần ma ma: "Ôm Tiểu tứ cho tốt, dọc theo đường đi vạn vạnkhông thể giao cho người khác."
Lại phân phó Chấp Thư, Chấp Mặcmỗi người một bên vây quanh Trần ma ma cùng Triệu ma ma, trong tay Triệu ma ma ôm một cái tiểu đệm giường xếp thành hình lập phương, đồng dạnglà sắc hoa đỏ thẫm. Nếu Tiểu tứ không loạn động, cũng không lên tiếng,thời điểm Trần ma ma ôm hắn, quả thực nhận không được Triệu ma ma cùngTrần ma ma ai là người ôm Tiểu hoàng tử.
Trần Mạn Nhu thực rõràng, ban ngày ban mặc, đóan chừng không có người động thủ. Nhưng là,hậu cung này, cẩn thận cẩn thận là tuyệt đối đúng.
Ra Chung Túycung, trước gặp Lưu phi ôm Nhị công chúa. Lưu phi nhanh vài bước, cáchsau lưng Trần Mạn Nhu nửa bước: "Quý phi nương nương hôm qua có nghỉngơi tốt? Hôm nay ta thấy sắc mặt Quý phi nương nương tại sao có chútkhông tốt lắm?"
"Hôm qua Tiểu tứ khóc nháo rất dữ dội." Trần MạnNhu cười nhìn nhìn Nhị công chúa: "Rốt cuộc cũng là nữ hài tử nhu thuận, ta a, thực hối hận lúc trước không sinh một tiểu công chúa, như vậycũng không cần mỗi ngày phải quan tâm xú tiểu tử này."
"Quý phinương nương ngài nói lời này là sai rồi, Tứ hoàng tử của chúng ta sẽ bịthương tâm." Lưu phi cười nói tiếp: "Nam hài tử tuy rằng nghịch ngợm,nhưng ngày sau chỉ cần cưới lão bà cho hắn, sẽ không cần quá quan tâm.Nữ hài tử thì không giống, nhưng là từ lúc sinh ra vẫn quan tâm đếngià."
Xã hội này, nam nhân như thế nào đi nữa, trên cơ bản đều sẽ không ăn nhiều thua thiệt. Mà nữ nhân, hơi có chút vô ý, chính làchuyện cả đời. Bất quá, mặc kệ nam hài hay nữ hài, vì hài tử mà lao tâmcả đời, cái này luôn không sai.
Hai người nói chút chuyện về hàitử, cũng không lo dọc theo đường đi không có lới để nói. Đến Vĩnh Thọcung, chỉ thấy Thục phi đã ôm Nhị hoàng tử đến, Hồ phi ôm Tam hoàng tử,Đại công chúa cùng Đại hoàng tử còn chưa có đi ra.
Chờ mọi ngườihành lễ xong, Trần Mạn Nhu mới quay đầu đánh giá Tam hoàng tử. Nói thật, từ khi Tam hoàng tử sinh ra, số lần Trần Mạn Nhu gặp qua hắn, một cáibàn tay có thể đếm hết. Vì Tam hoàng tử thân thể không tốt, mỗi lầnkhông phải Hồ phi xin lỗi nói Tam hoàng tử bị bệnh không có biện pháptham dự hoạt động, thì là Từ An phái người đến đây nói Tam hoàng tử thểnhược không nên tham gia nào đó hoạt động tụ hội.
Hiện tại Tamhoàng tử mặc một thân quần áo màu xanh ngọc, trên cổ đeo chuỗi vàng hồng ngọc, loại này là để giả dạng thân mình tốt, chính là sắc mặt Tam hoàng tử có chút vàng như nến, nhìn không thế nào đẹp mắt.
Cùng Nhịcông chúa trắng noãn nộn nộn sao sánh, hoàn toàn không giống hài tử gầnmột tuổi, thân hình cùng Tiểu tứ không sai biệt lắm.
"Các vị muội muội đến thực sớm." Đang nhìn, chợt nghe cửa đại điện truyền đến thanhâm Dương quý phi, theo sau là Mã tiệp dư, Dương quý phi thần sắc phidương vào cửa. Một tháng nay, Hoàng thượng có nửa tháng là nghỉ ở chỗnàng, nàng tự nhiên là có tư cách thần thái phi dương.
"A, Hiềnphi muội muội cũng đến đây a? Xem ánh mắt tỷ tỷ này, cư nhiên không phát hiện Hiền phi muội muội, nghe nói mấy ngày trước đây là sinh thần Hiềnphi muội muội, bản cung bận rộn, cư nhiên không nhớ tới chuyện này, hômnay nghĩ tới, liền vì Hiền phi muội muội tặng chúc thọ lễ đi."
Nói xong, từ trên cổ tay mình cởi ra một chiếc vòng tay, ngọc bích oánhoánh sáng rọi như đang chuyển động, vừa thấy thì biết giá trị xa xỉ. Bất quá, Dương quý phi ở trong trường hợp này tùy ý cho thứ này, đã có thểkhông tính là lễ vật, nói là ban thưởng càng thích hợp.
Hiền phikhông hổ là lấy hiền lành làm danh, sắc mặt cũng không có gì biến hóa,vẫn như cũ mang theo vài phần nhu hòa cười, ý bảo cung nữ của mình tiếnlên tiếp thủ trạc kia: "vậy muội muội đa tạ Dương quý phi ban thưởng,không biết sinh thần Quý phi nương nương s là khi nào? Đến lúc đó muộimuội cũng tiện vì Quý phi nương nương chuẩn bị mấy phần hạ lễ."
Dương quý phi hiện tại đã hai mươi lăm, mắt thấy sắp đến ba mươi, kiêng kịnhất là người khác nói đến tuổi của mình. Lúc này thấy tươi cười trênmặt Hiền phi liền có vài phần chướng mắt, Thành chiêu nghi ở một bênngáp một cái: "Hiền phi nương nương, lễ vật sinh thần ngươi chuẩn bị cóchút chậm, tháng trước, Hoàng thượng nhưng là vừa ban cho Quý phi nươngnương rất nhiều hạ lễ đâu, ta có cơ hội đi nhìn nhìn, một chiếc vòng tay tùy tùy tiện tiện đặt trong đó, nga, so với cái ngươi vừa nhận lấy thìtốt hơn nhiều."
Lời này nói ra, không riêng gì Hiền phi thay đổisắc mặt. Ngay cả Hoàng hậu vừa mới vào cửa sắc mặt đều có chút không dễnhìn, sinh thần một Quý phi, còn để Hoàng thượng thưởng xuống đại lượngvật phẩm, thậm chí chính miệng nói muốn làm một yến tiệc sinh thần choQuý phi, vinh sủng này, cũng thực quá mức một chút.
Tuy nói quátrình này, nửa điểm cũng không có vòng qua Hoàng hậu nàng. Chính làtrong cung, trừ bỏ thiên thu tiết của Hoàng hậu, Dương quý phi là phi tử thứ nhất bị được cho phép làm sinh nhật yến! Đây cũng không phải làchuyện tìm vài tỷ muội họp lại uống chút rượu, ăn chút thức ăn là xong,mà là toàn cung cao thấp đều bận rộn một phen, còn gọi Đa Nhạc thự vìnàng trợ hứng!
"Quý phi nương nương thân là quý phi, ban thưởngnhư vậy Hoàng thượng cũng không phạm quy cũ." Huệ phi vội vàng ở một bên hoà giải, Trần Mạn Nhu cười lạnh một tiếng, đây là châm ngòi đến mìnhđi? Hai quý phi, mình còn sinh một hoàng tử, cuối cùng vinh sủng so ralại kém Dương quý phi, đổi thành người tâm khí hơi lớn một chút mà nói,thì sẽ xem Dương quý phi là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt.
Nhưng là, một chiêu này của Huệ phi cũng quá trẻ con.
Trần Mạn Nhu cầm khăn che miệng cười cười: "Huệ phi nói lời này không sai,Dương tỷ tỷ thân là quý phi, lại là tiềm để đi ra, hơn nữa lúc trướcthay Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương thị tật, Hoàng thượng sủngái nhiều một chút, là việc phải làm."
Hoàng hậu cười đáp: "Trầnquý phi nói không sai, các ngươi a, một đám cũng đừng đỏ mắt nhìn chằmchằm tiệc sinh thần của Dương quý phi, ngày sau, các ngươi ai lập đượccông lao giống Dương quý phi, không cần Hoàng thượng mở miệng, bản cungcó thể làm chủ cho các ngươi làm sinh nhật yến."
Mọi người vộivàng đứng dậy hành lễ với Hoàng hậu, Đại công chúa đứng bên trái Hoànghậu, Đại hoàng tử đứng bên phải, tỷ đệ hai người giống như một đôi kimđồng ngọc nữ, Trần Mạn Nhu cười khen: "Ta lúc trước còn nghĩ, ta chorằng Tiểu tứ đủ dễ nhìn, không nghĩ tới đến trước mặt Đại hoàng tử cùngĐại công chúa, liền trở thành đồ bỏ a. Khí độ Đại hoàng tử, không cầntrang hoàng cũng là kim đồng. Tướng mạo Đại công chúa, thật đúng kế thừa mười thành ưu điểm của Hoàng hậu nương nương."
Một phen nói đếnHoàng hậu mặt mày hớn hở, đưa tay cách không điểm điểm Trần Mạn Nhu:"Nhiều năm như vậy, vẫn là ngươi có thể nói chuyện."
Nói xong,nhìn nhìn vài người khác, đi xuống dưới hai bước: "Thời gian không cònsớm, chúng ta cũng nhanh đi qua đi, nếu là trễ một bước so với xa giá Từ Ninh thái hậu, thật đúng là bất hiếu."
Ra cửa, đều tự ngồi giáliễn, một đám người thẳng đến Cảnh Vận môn. Từ Ninh thái hậu từ TháiMiếu trở về, trước tiên vòng qua Sùng lâu, sau đó đến Bảo Hòa điện tiếnhành nghi thức nghênh đón. Hoàng thượng sẽ không tự mình đi qua, Từ Anthái hậu hai ngày trước đã nói sinh bệnh, cho nên nhiệm vụ này, ngườiphụ trách chủ yếu là Hoàng hậu.
Ở Bảo Hòa điện đợi ước chừng gầnnửa canh giờ, mới có thái giám chạy tới, nói là giá liễn Từ Ninh tháihậu đã qua cửa sau bên trái, lập tức tới Bảo Hòa điện. Mọi người vộivàng lấy lại tinh thần, một đám bình ổn tĩnh khí chờ Từ Ninh thái hậuđến đây.
Trần ma ma đã sớm dỗ Tiểu Tứ ngủ, Tam hoàng tử của Hồphi cũng tạm thời đang ngủ, Nhị công chúa là hơi chút hiểu chuyện mộtchút, ngược lại không cần lo lắng nàng khóc nháo.
"Từ Ninh tháihậu đến!" Theo một tiếng thét to, Hoàng hậu dẫn đầu quỳ xuống, phía saulà Dương quý phi cùng Trần Mạn Nhu, lại về phía sau này là Hiền phi,Thục phi, Huệ phi, Đức phi, sau đó là Lưu phi, Hồ phi, Thường phi, Ngụyphi, bên kia là Đại hoàng tử dẫn đầu, Đại công chúa đứng ở bên người Đại hoàng tử, phía sau là vài ma ma ôm Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử cùngvới Tứ hoàng tử, phía sau Đại công chúa lại là Nhị công chúa.
Xedừng lại, có tiểu cung nữ tiến lên xốc lên màn xe, một lát sau, bêntrong vươn đến một cái tay trắng nõn, đặt ở trên cánh tay tiểu cung nữ,sau đó lộ ra nửa thân mình, mặc chính trang thái hậu, xoay người đi ra,đạp ghế đứng trên mặt đất.
Mọi người không có ngẩng đầu, chỉ cùng kêu lên: "Cung nghênh Từ Ninh thái hậu hồi cung, thỉnh an Từ Ninh thái hậu."
Từ Ninh thái hậu đi phía trước hai bước, không sai biệt lắm đến trước mặtHoàng hậu, mới nâng tay nói: "Đứng lên đi, vì ai gia lão bà tử này, cũng khó cho các ngươi làm ra trận thế lớn như vậy, Hoàng thượng đâu? Hắnkhông tự mình tới đón ai gia hồi cung sao? Hay là nói, Hoàng thượng cũng không hy vọng ai gia trở về?"
"Thái hậu ngài hiểu lầm Hoàngthượng, hiếu tâm Hoàng thượng ai không khen ngợi? Một tháng trước Hoàngthượng đã nói, muốn đích thân đến đây nghênh đón lão nhân gia ngài,chính là thật không đúng dịp, hôm qua biên cương bỗng nhiên có cấp báo,Hoàng thượng lập tức triệu tập đại thần thương lượng, mãi cho đến lúcnày, đều còn chưa có ra Càn Thanh cung đâu."
Hoàng hậu tiến lênmuốn đỡ cánh tay Từ Ninh thái hậu, Từ Ninh thái hậu quét mắt liếc nàngmột cái, cũng không cảm kích, coi như là không phát hiện Hoàng hậu vươntay đến, trực tiếp đi lên trước đi, vừa đi vừa nói: "Làm khó Hoàngthượng, quốc sự bận rộn như thế, thật hận không có trợ thủ tốt. Đây làĐại hoàng tử đi? Một năm không thấy, Đại hoàng tử ngược lại cao thêmkhông ít."
"Tôn nhi gặp qua Hoàng tổ mẫu, thỉnh an Hoàng tổ mẫu." Đại hoàng tử hành lễ với Từ Ninh thái hậu, Từ Ninh đưa tay sờ sờ hai má Đại hoàng tử, bộ móng tay thật dài trên mặt Đại hoàng tử xẹt qua, tuyrằng không lưu lại dấu vết, nhưng phía sau Hoàng hậu vẫn là không dấuvết nhíu nhíu mày.
"Tôn nhi ngoan, không tệ, đây là lễ vật Hoàngtổ mẫu mang về cho ngươi, ngươi phải cất cho tốt." Nói xong, đưa cho Đại hoàng tử một cái hà bao, Đại hoàng tử vẫn chưa mở ra, chỉ hành lễ vớiTừ Ninh tỏ vẻ tạ ơn.
Từ Ninh lại đi thêm hai bước, đồng dạng choNhị hoàng tử một cái hà bao, Nhị hoàng tử lúc này, ngược lại hà bao làvú nương nhận. Tam hoàng tử cùng Tứ hoàng tử cũng đồng dạng như thế, đều là vú nương nhận giúp.
Thấy một hàng Hoàng tôn, ánh mắt Từ Ninhthái hậu ở giữa mọi người quét một vòng: "Hảo tỷ muội kia của ta tại sao cũng không đến đây? Nàng là không muốn gặp lão thái bà này?"
"Thái hậu nương nương, xem ngài nói kìa, trong cung ai chẳng biết, ngài cùngTừ An thái hậu là tỷ muội tình thâm. Từ An thái hậu hôm qua đã nói muốnđến đây nghênh đón ngài, chính là hôm qua tâm tình thật quá tốt, nghĩngài sẽ trở lại, nhất thời không khống chế được, ăn nhiều một chén cơm,hôm nay bụng liền náo loạn, thân mình không tốt lắm, thế nên mới chậmtrễ."
Trong lòng Hoàng hậu cũng buồn bực, một đám không đến, đềumuốn nàng ở trong này hoà giải, nếu Từ Ninh tức giận lên, xé rách mặt,cuối cùng còn không phải là muốn nàng chịu tiếng xấu thay cho ngườikhác? Mẹ con hai người đều như vậy, cũng thực làm cho người ta tức giậnmột chút.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tuyển tú
- Chương 2: Hậu cung
- Chương 3: Sai thân
- Chương 4: Qua lại
- Chương 5: Sắc phong
- Chương 6: Hợp quy tắc
- Chương 7: Hoàng thượng
- Chương 8: Thị tẩm
- Chương 9: Buổi sáng
- Chương 10: Thỉnh an
- Chương 11: Hạ cấp
- Chương 12: Thái hậu
- Chương 13: Sinh nhật
- Chương 14: Ban cho
- Chương 15: Hiểu biết
- Chương 16: Sổ sách
- Chương 17: Xử phạt
- Chương 18: Đầy đủ hết
- Chương 19: Thử
- Chương 20: Cự tuyệt
- Chương 21: Sau lưng
- Chương 22: Sinh nhật
- Chương 23: Gặp hồng
- Chương 24: Hiềm nghi
- Chương 25: Phòng bếp
- Chương 26: Tiệt hồ
- Chương 27: Lại đây
- Chương 28: Cầu kiến
- Chương 29: Phấn hoa
- Chương 30: Thời gian
- Chương 31: Đứa nhỏ
- Chương 32: Trượng tễ
- Chương 33: Bạn giá
- Chương 34: Ở chung
- Chương 35: Võ mồm
- Chương 36: Thăm
- Chương 37: Bánh trung thu
- Chương 38: Khiển trách
- Chương 39: Phòng sói
- Chương 40: Dưỡng thành
- Chương 41: Tranh phong
- Chương 42: Người thứ ba
- Chương 43: Thiên cung
- Chương 44: Phiền toái
- Chương 45: Phương thuốc
- Chương 46: Lễ vật
- Chương 47: Tranh
- Chương 48: Kỳ thi xuân
- Chương 49: Tái kiến
- Chương 50: Tấn vị
- Chương 51: Công chúa
- Chương 52: Kim sách
- Chương 53: Ân điển
- Chương 54: Hôn sự
- Chương 55: Giao phong
- Chương 56: Tứ hôn
- Chương 57: Xuất chinh
- Chương 58: Cung vụ
- Chương 59: Quyết định
- Chương 60: Ngẫu ngộ
- Chương 61: Lưu túc
- Chương 62: Điểm tâm
- Chương 63: Mang thai
- Chương 64: Cáo biệt
- Chương 65: Tưởng thưởng
- Chương 66: Bái phỏng
- Chương 67: Rơi xuống nước
- Chương 68: Mời
- Chương 69: Cây trâm
- Chương 70: Thu mua
- Chương 71: Công đạo
- Chương 72: Thỉnh tội
- Chương 73: Trấn an
- Chương 74: Tuyên bố
- Chương 75: Bánh
- Chương 76: Tiếp nhận
- Chương 77: Trợ thủ
- Chương 78: Đại thọ
- Chương 79: Y phục
- Chương 80: Chẩn xác
- Chương 81: Hàng vị
- Chương 82: Hỗn loạn
- Chương 83: Báo tin vui
- Chương 84: Sinh non
- Chương 85: Xảy thai
- Chương 86: Oán hận
- Chương 87: Thái miếu
- Chương 88: Tuyệt tự
- Chương 89: Bệnh nặng
- Chương 90: Tuyên triệu
- Chương 91: Hành cung
- Chương 92: Thị tật
- Chương 93: Sốt cao
- Chương 94: Hạ nhiệt
- Chương 95: Liên hoàn
- Chương 96: Tự sát
- Chương 97: Rắc rối
- Chương 98: Hiếu thuận
- Chương 99: Xử trí
- Chương 100: Hoàng tử
- Chương 101: Đầy tháng
- Chương 102: Quý phi
- Chương 103: Tài nữ
- Chương 104: Hồi cung
- Chương 105: Ngoài ý muốn
- Chương 106: Đúng dịp
- Chương 107: Cứu tinh
- Chương 108: An bài
- Chương 109: Răn dạy
- Chương 110: Từ ninh
- Chương 111: Chặn lại
- Chương 112: Nhờ giúp đở
- Chương 113: Chậu than
- Chương 114: Hiềm nghi
- Chương 115: Nhãn dược
- Chương 116: Hỗn loạn
- Chương 117: Năm mới
- Chương 118: Tơ nhện
- Chương 119: Mã tích
- Chương 120: Dự khuyết
- Chương 121: Hiền đức
- Chương 122: Thổi gió
- Chương 123: Trợ thủ
- Chương 124: Thanh toán
- Chương 125: Trảo chu
- Chương 126: Bốn tuổi
- Chương 127: Mẹ con
- Chương 128: Bị phỏng
- Chương 129: Bị ngã
- Chương 130: Trở thành sự thật
- Chương 131: Hiệp trợ
- Chương 132: Xử phạt
- Chương 133: Du thuyết
- Chương 134: Đậu tử
- Chương 135: Song hỷ
- Chương 136: Tắc nhân
- Chương 137: Cắt giảm
- Chương 138: Nhiều mặt
- Chương 139: Chuột
- Chương 140: Trúng độc
- Chương 141: Hai mệnh
- Chương 142: Lễ tang
- Chương 143: Vì giới
- Chương 144: Khuyên
- Chương 145: Sinh nữ
- Chương 146: Hồng lạo
- Chương 147: Quá độ
- Chương 148: Cát phục
- Chương 149: Khẩu phong
- Chương 150: Phong hậu
- Chương 151: Phong tồn
- Chương 152: Xa lạ
- Chương 153: Danh sách
- Chương 154: Thư đồng
- Chương 155: Gặp mặt
- Chương 156: Đụng bị thương
- Chương 157: Phỏng tay
- Chương 158: Núi dựa
- Chương 159: Phục tuyển
- Chương 160: Công khóa
- Chương 161: Giao thủ
- Chương 162: Khuyên giải
- Chương 163: Cấm chừng
- Chương 164: Đánh đàn
- Chương 165: Bồi thường
- Chương 166: Thục phi
- Chương 167: Phân công
- Chương 168: Tu nghi
- Chương 169: Đánh nhau
- Chương 170: Hoa phi
- Chương 171: Phân quyền
- Chương 172: Thông minh
- Chương 173: Dạy con
- Chương 174: Cúc yến
- Chương 175: Xin phép
- Chương 176: Nhiệm vụ
- Chương 177: Thân cận
- Chương 178: Thả người
- Chương 179: Thu săn
- Chương 180: Danh sách
- Chương 181: Bãi săn
- Chương 182: Ly gián
- Chương 183: Nói tiếp
- Chương 184: Tính kế
- Chương 185: Tan rã
- Chương 186: Thay răng
- Chương 187: Cháy
- Chương 188: Nguy hiểm
- Chương 189: Tử vong
- Chương 190: Nhằm vào
- Chương 191: Khóc kể
- Chương 192: Bỏ qua
- Chương 193: Sự
- Chương 194: Tự kỷ
- Chương 195: Hậu tuyển
- Chương 196: Thi từ
- Chương 197: Phò mã
- Chương 198: Miêu họa
- Chương 199: Hôn sự
- Chương 200: Ưu tư
- Chương 201: Khó sinh
- Chương 202: Xuất huyết
- Chương 203: Kinh khủng
- Chương 204: Lợi dụ
- Chương 205: Cảm tình
- Chương 206: Về nhà
- Chương 207: Đồng tình
- Chương 208: Hợp mưu
- Chương 209: Ra tay
- Chương 210: Vỡ lòng
- Chương 211: Bệnh tình
- Chương 212: Lợi dụng
- Chương 213: Da mặt
- Chương 214: Vô tử
- Chương 215: Lời đồn
- Chương 216: Gõ
- Chương 217: Cả hai cùng tồn tại
- Chương 218: Hôn mê
- Chương 219: Khỏe mạnh
- Chương 220: Trấn yểm
- Chương 221: Hãm hại
- Chương 222: Thẩm án
- Chương 223: Huyết mạch
- Chương 224: Giải dược
- Chương 225: Tỉnh lại
- Chương 226: Bạch thân
- Chương 227: Mất
- Chương 228: Về kinh
- Chương 229: Lập trữ
- Chương 230: Cam lai
- Chương 231: Kết thúc
- Chương 232: Ngoại truyện 1
- Chương 233: Ngoại truyện 2