Võ Hiệp Tiêu Dao Lục - Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
Chương trước- Chương 1: Giang Minh
- Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống
- Chương 3: Động Tiên
- Chương 4: Nhiệm Vụ Bắt Đầu
- Chương 5: Lên Vô Lượng Phái
- Chương 6: Gặp Chung Linh
- Chương 7: Vạn Kiếp Cốc
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thay Đổi
- Chương 9: Nhạc Lão Tam
- Chương 10: Vân Trung Hạc
- Chương 11: Chung Cô Nương Rất Tốt
- Chương 12: Thế Ai Chịu Trách Nhiệm Với Ta?
- Chương 13: Vòng Quay May Mắn
- Chương 14: Luyện Khí
- Chương 15: Kiều Phong
- Chương 16: Kết Nghĩa Kim Lan
- Chương 17: Không Phải Chiêu Thức
- Chương 18: Chuyện Ở Cái Bang
- Chương 19: Chuyện Ở Cái Bang (Tiếp)
- Chương 20: Bái Kiến Tụ Hiền Trang
- Chương 21: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 22: Sự Thật
- Chương 23: Phân Tích
- Chương 24: Tinh Tú Phái
- Chương 25: Tô Tinh Hà
- Chương 26: Cô Tô Mộ Dung Phục
- Chương 27: Chưởng Diệt Đinh Xuân Thu
- Chương 28: Vô Nhai Tử
- Chương 29: Chữa Thương
- Chương 30: Đêm Khuya
- Chương 31: Kỹ Năng Sống Danh Sách
- Chương 32: Chấn Thiên Cầm
- Chương 33: Bình Minh Tươi Đẹp
- Chương 34: Đại Tiếu Giang Hồ
- Chương 35: Ba Mươi Sáu Động, Bảy Mươi Hai Đảo
- Chương 36: Giải Sinh Tử Phù
- Chương 37: Thiên Sơn Đồng Lão
- Chương 38: Vương Ngữ Yên Phức Tạp
- Chương 39: Lý Thu Thủy
- Chương 40: Ta Muốn Ở Bên Hắn!
- Chương 41: Bạt Kiếm Thuật
- Chương 42: Sơ Nhập Kiếm Ý
- Chương 43: Thiên Hạ
- Chương 44: Gặp Lại Kiều Phong
- Chương 45: Minh Chủ Võ Lâm (Thượng)
- Chương 46: Minh Chủ Võ Lâm (Hạ)
- Chương 47: Vô Danh Tăng
- Chương 48: Mộ Dung Phục Kết Cục
- Chương 49: Bạch Y Chiến Thần
- Chương 50: Rời Khỏi Thiên Long
- Chương 51: Mộ Dung Song Song
- Chương 52: Phùng Ngọc Yến
- Chương 53: Kế Hoạch Chế Tạo Anh Hùng
- Chương 54: Nhiệm Vụ Xuất Hiện
- Chương 55: Tỷ Võ Chiêu Thân (Thượng)
- Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
- Chương 57: Sinh Cơ Tán
- Chương 58: Âu Dương Khắc
- Chương 59: Trình Y Y
- Chương 60: Phùng Ngọc Yến Ra Tay
- Chương 61: Ước Hẹn Nửa Năm
- Chương 62: Phùng Tiếu Tiếu
- Chương 63: Ngoài Ý Muốn Nghĩa Huynh
- Chương 64: Chuyện Tại Lục Gia Trang
- Chương 65: Hoàng Dược Sư
- Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
- Chương 67: Toàn Trường Chấn Kinh
- Chương 68: Đoàn Thiên Đức
- Chương 69: Rời Đi
- Chương 70: Theo Dõi
- Chương 71: Lại Gặp Âu Dương Khắc
- Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư
- Chương 73: Giáng Long Về Nguyên Chủ
- Chương 74: Tiểu Muội
- Chương 75: Gặp Lại Hoàng Dung
- Chương 76: Từ Thiện Y Quán
- Chương 77: Khám Bệnh Miễn Phí
- Chương 78: Thiên Phú Năng Lực
- Chương 79: Rắc Rối Đến Cửa
- Chương 80: Xử Lý Rắc Rối
- Chương 81: Triệu Húc Tính Toán
- Chương 82: Triệu Húc Quyết Tâm
- Chương 83: Nam Cung Nguyệt
- Chương 84: Sắc Phong
- Chương 85: Từ Chối
- Chương 86: Tính Toán Rời Đi
- Chương 87: Gặp Châu Bá Thông Cùng Hồng Thất Công
- Chương 88: Chữa Thương Cùng Gặp Lại
- Chương 89: Chữa Thương, Ngộ
- Chương 90: Câu Chuyện Của Long Vũ Phi
- Chương 91: Vui Mừng Gặp Mặt, Trở Về
- Chương 92: Tụ Tập
- Chương 93: Cấp Hai
- Chương 94: Tặng
- Chương 95: Long Thanh Thanh
- Chương 96: Long Gia Trang
- Chương 97: Biến Cố Gia Hưng
- Chương 98: Sinh Cơ Luân Chuyển Công
- Chương 99: Rời Đi
- Chương 100: Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu
- Chương 101: Ra Đời
- Chương 102: Hậu Thiên Đại Viên Mãn
- Chương 103: Phong Vân Quyết
- Chương 104: Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 105: Diệt Sát
- Chương 106: Chế Phù
- Chương 107: Phản Ứng
- Chương 108: Động Tiên Tiến Hóa
- Chương 109: Xung Đột
- Chương 110: Giải Cứu Vũ Băng
- Chương 111: Trở Về Long Hổ Môn
- Chương 112: Minh Ngọc Thần Công
- Chương 113: Yêu Sớm?
- Chương 114: Hai Năm
- Chương 115: Đột Phá
- Chương 116: Tiên Thiên Công
- Chương 117: Dạo Phố
- Chương 118: Hai Thiên Tài
- Chương 119: Vô Địch Thiếu Niên Thế Giới
- Chương 120: Ngày Đầu Tới Trường
- Chương 121: Siêu Cấp Tiểu Thiên Tài Mộc Nhã
- Chương 122: Mộc Nhã Vs Vũ Băng
- Chương 123: Ỷ Thiên Kiếm Tin Tức
- Chương 124: Ỷ Thiên Kiếm
- Chương 125: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Thượng)
- Chương 126: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Hạ)
- Chương 127: Giao Dịch
- Chương 128: Chuẩn Bị
- Chương 129: Đột Phá
- Chương 130: Tổ Hợp
- Chương 131: Hai tháng
- Chương 132: Phá Giải Di Hoa
- Chương 133: Thông Thiên Giáo Người Tới
- Chương 134: Long Hổ Môn Vs Thông Thiên Giáo
- Chương 135: Mộc Nhã Vs Lục Chí Minh
- Chương 136: Vũ Băng Vs Trần Hùng. Tề Băng Băng?
- Chương 137: Gia Đình Tề Tụ
- Chương 138: Đệ Thập Tầng Minh Ngọc Thần Công
- Chương 139: Kết Thúc Tu Luyện
- Chương 140: Trúc Cơ Kỳ
- Chương 141: Xung Đột!
- Chương 142: Vòng Loại Bắt Đầu
- Chương 143: Phiền Muộn
- Chương 144: Vòng Loại Thứ Hai
- Chương 145: Thủ Lôi Đài
- Chương 146: Giang Minh Vs Đường Tinh
- Chương 147: Đường Môn Tuyệt Học – Thiên Diệp Thủ
- Chương 148: Tức Giận!
- Chương 149: Vòng Loại Thứ Hai Kết Thúc
- Chương 150: Thập Đại Thần Binh
- Chương 151: Nghiền Áp
- Chương 152: Vô Sỉ
- Chương 153: Đại Tông Sư Cảnh Cường Giả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Võ Hiệp Tiêu Dao Lục
Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
Hoàn Nhan Khang xuống ngựa bước vào đám đông, nhìn Mục Niệm Từ nói:
“Tỷ võ chiêu thân có lẽ là vị cô nương này phải không?”
Mục Niệm Từ đỏ mặt quay đầu đi không đáp. Vô Song thở dài nói:
“Oan gia a!”
Phùng Ngọc Yến cũng gật đầu đồng ý. Mục Niệm Từ chính là bị Dương Khangchinh phục từ lúc mới gặp, có thể nói là nhất kiến chung tình.
Mục Dịch bước lên ôm quyền nói:
“Tại hạ họ Mục, công tử gia có gì dạy bảo?”
Hoàn Nhan Khang đáp:
“Quy củ tỷ võ chiêu thân là thế nào?”
Mục Dịch nói qua một lượt. Vô Song lúc này quay sang hỏi Phùng Ngọc Yến:
“Ngọc Yến tỷ, ta có nên lên cản trở hắn không?”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ngươi muốn lên bây giờ cũng đã muộn, hơn nữa sau này cũng sẽ không có Dương Quá ra đời làm thần điêu đại hiệp đâu.”
“Thôi vậy.”
Vô Song thở dài có chút không đành lòng. Phùng Ngọc Yến biết Vô Song muốn cứu cuộc đời Mục Niệm Từ, nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
“Thật ra cũng có một hướng đi.”
Vô Song ngạc nhiên hỏi:
“Hướng đi gì?”
“Ngươi cưới Mục Niệm Từ, ta tìm cho Dương Khang một cô nương, gạt hắn tạo ra Dương Quá.”
Vô Song đỏ mặt nói:
“Ngọc Yến tỷ, ngươi đừng trêu ta, ta cả đời này không lấy vợ, chỉ ở bên ngươi thôi.”
Kế hoạch chết từ vòng gửi xe a. Phùng Ngọc Yến có chút tiếc hận.
Lúc này Hoàn Nhan Khang và Mục Niệm Từ đã chuẩn bị động thủ. Mục Niệm Từ nói:
“Công tử, xin mời.”
Vô Song nhìn hai người động thủ, lắc lắc đầu nói:
“Dương Khang này võ công thực nát. Ít nhiều hắn là đệ tử Toàn Chân Giáo, nhưng nội công luyện bao nhiêu mà hiệu quả thực ít.”
Phùng Ngọc Yến gật đầu, nhìn Dương Khang ra đòn có thể đại khái đoántrong người hắn có khoảng mười năm nội lực. Một kẻ mười tám tuổi lạiđược học võ từ nhỏ, chân truyền của Khưu Xử Cơ mà lại chỉ có khoảng mười năm nội lực, chiêu thức thì đầy sơ hở, thật sự rất nát. Đồng thời Phùng Ngọc Yến đối với ánh mắt của Mộ Dung Vô Song rất hài lòng, không uổngcông nàng bao năm chỉ đạo hướng dẫn.
Mục Niệm Từ chụp trúng tay áo dài của Hoàn Nhan Khang, giật đứt một nửa. Mục Niệm Từ nhảy lui ra một bên, ném mảnh tay áo lên không.
Mục Dịch kêu lên:
“Công tử gia, chúng ta đắc tội rồi.”
Rồi nhìn Mục Niệm Từ nói:
“Đi về thôi!”
Hoàn Nhan Khang sa sầm mặt quát:
“Còn chưa phân thắng bại mà!”
Sau đó lại động thủ. Lúc này hắn không nhường nhịn nữa, chưởng phong vù vù, Mục Niệm Từ không sao sấn vào cách hắn ba thước.
Mục Dịch biết Mục Niệm Từ không bằng Hoàn Nhan Khang, luôn miệng kêu lớn bảo hai người dừng tay.
Hoàn Nhan Khang đang đánh hăng, dĩ nhiên không chịu dừng. Đột nhiên Hoàn Nhan Khang chưởng biến thành trảo móc lên nắm được cổ tay trái Mục Niệm Từ. Mục Niệm Từ hoảng sợ lập tức giật mạnh ra, Hoàn Nhan Khang thuậnthế đẩy nhẹ một cái, Mục Niệm Từ liền chân đứng không vứng, sắp ngã lănra đất.
Hoàn Nhan Khang tay trái choàng qua ôm Mục Niệm Từ vào lòng. Mặc cho Mục Niệm Từ nói buông ra, Hoàn Nhan Khang cũng không buông, sau đó cườilớn. Mục Niệm Từ nóng ruột phi chân đá vào huyệt thái dương của hắn.Hoàn Nhan Khang đành phải buông tay, giơ tay gạt một cái, cổ tay móc lại nắm được chân phải của Mục Niệm Từ. Mục Niệm Từ càng nóng ruột, cố sứcrụt chân lại, chiếc hài thêu hoa hồng trên bàn chân tuột ra, rơi vào tay Hoàn Nhan Khang. Hoàn Nhan Khang cười hì hì, đưa hài lên mũi làm ra vẻngửi ngửi. Đám vô lại bên ngoài cũng kêu lên: Thơm quá!
Vô Song nóng mắt, định ra tay, nhưng bị Phùng Ngọc Yến cản lại. Vô Song bực tức nói:
“Ngọc Yến tỷ, ngươi để ta một chưởng thịt hắn, cái đồ hỗn trướng này giữ lại làm gì?”
Phùng Ngọc Yến dở khóc dở cười, thịt Dương Khang thì còn đâu Xạ Điêu cốt truyện nữa, thật sự thành hỏng hết.
Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng nói:
“Nếu ngươi chấp nhận kết hôn với Mục Niệm Từ, ta sẽ để ngươi đánh hắn. Nhưng giết hắn bây giờ thì chưa được.”
Giết Hoàn Nhan Khang, hai người sẽ bị truy nã khắp nơi, không thể đitheo bảo vệ Quách Tĩnh và Hoàng Dung được. Mộ Dung Vô Song nghe vậy lạiđành buông tay.
Mục Dịch lúc này đang muốn cùng Hoàn Nhan Khang định ra hôn sự. HoànNhan Khang tỏ ý lờ đi, định đi về. Mục Dịch tức xanh mặt, chỉ vào HoànNhan Khang không nói lên lời.
Mục Dịch quát:
“Con gái ta cũng không thể gả cho kẻ tiểu nhân khinh bạc như ngươi. Trả chiếc hài lại đây!”
Hoàn Nhan Khang cười nói:
“Đó là cô ta tình nguyện tặng ta, có liên can gì tới ngươi?”
Mục Dịch tức giận phát run, quát:
“Ta liều mạng với ngươi!”
Sau đó hai người động thủ. Hoàn Nhan Khang rơi vào thế bại liền sử dụngCửu Âm Bạch Cốt Trảo chụp lên mu bàn tay của Mục Dịch, sau đó nhảy raphía sau, mười ngón tay đã nhuộm màu đỏ. Mục Dịch mu bàn tay máu chảyròng ròng. Mục Niệm Từ vừa giận vừa sợ, vội bước lên đỡ cha. Băng bó cho Mục Dịch xong, Mục Dịch đẩy con gái một cái nói:
“Tránh ra, hôm nay không liều mạng với y không xong.”
Mục Niệm Từ mặt hoa ảm đảm, nhìn chằm chằm Dương Khang, rồi đột nhiênrút trong bọc ra một ngọn chủy thủ đâm vào ngực mình. Mục Dịch cả kinh,bất kể bị thương đưa tay cản. Mục Niệm Từ thu thế không kịp, nhát kiếmđâm vào tay Mục Dịch.
Lúc này Phùng Ngọc Yến đã buông tay để mặc Vô Song, thì Quách Tĩnh nhảylên. Một hồi chất vấn Hoàn Nhan Khang, hai người xông vào động thủ.Quách Tĩnh rõ ràng kém hơn Hoàn Nhan Khang một đoạn, liên tục bị ăn đòn.
Phùng Ngọc Yến rất nhanh phát hiện ra bọn Bành Liên Hổ trong đám đông, liền chỉ cho Vô Song.
Một lúc sau, Hoàng Dung xuất hiện, Hầu Thông Hải đám người lập tức đuổitheo, cuối cùng bị Hoàng Dung dùng thân pháp né tránh quấy rối.
Vô Song nói nhỏ:
“Thân pháp của Hoàng Dung cũng tốt, nhưng mà nội lực hơi kém. Chỉ là vẫn thua xa Tiêu Dao Bộ của Ngọc Yến tỷ.”
Phùng Ngọc Yến cười thầm, Tiêu Dao Bộ là nàng dựa vào Lăng Ba Vi Bộ phát triển thêm, dĩ nhiên là ăn đứt thân pháp Đảo Đào Hoa của Hoàng Dungrồi.
Một lúc sau, Hoàng Dung cùng Hầu Thông Hải chạy mất hút, không thấy bóng dáng.
Vương Phi tới, Hoàn Nhan Khang lập tức ra nịnh nọt mẫu thân.
Sau đó Hoàn Nhan Khang và Quách Tĩnh lại động thủ, Hoàn Nhan Khang liêntiếp ra sát thủ nhưng Quách Tĩnh da dày thịt chắc, lại có luyện nộicông, bị trúng mấy quyền vẫn không hề gì. Mà Hoàn Nhan Khang tuy chiêuthức khéo léo, công lực lại hạn chế, nhất thời không đả thương đượcQuách Tĩnh.
Vương Phi nhìn Hoàn Nhan Khang mệt mỏi mặt đầy mồ hôi, hai người QuáchTĩnh và Hoàn Nhan Khang lúc này đã động tới binh khí, nhất thời sợ hãikêu: “Dừng tay, đừng đánh nữa!”
Bành Liên Hổ nghe Vương Phi nói, sãi chân bước vào bãi đất, tay tráirung lên đập vào cán cờ. Quách Tĩnh hổ khẩu đau buốt, cán cờ rời tay bay lên.
Vô Song nhìn thấy vậy tức mình lao vào, một chưởng vận năm mươi năm công lực đánh tới Bành Liên Hổ.
Bành Liên Hổ tự nhiên thấy có người tấn công mình, hừ một cái giơ chưởng lên đỡ. Nhưng chưởng chạm nhau, Bành Liên Hổ mặt lập tức biến sắc, cảngười lùi lại hai bước, mặt ngưng trọng nhìn người vừa tấn công mình.
Phùng Ngọc Yến thở dài, vẫn đứng yên một chỗ.
Bành Liên Hổ trầm giọng hỏi:
“Ngươi là ai? Dám quản chuyện của ta?”
Vô Song hừ một tiếng nói:
“Lão n… Ta thích quản ngươi đấy, ngươi tính sao? Hai người đang đọ sức,ngươi thò chân chó vào đánh trộm, còn gọi cái gì là hảo hán?”
Đám đông cũng không dám lên tiếng, dù sao đây cũng là người của Vương phủ, bọn họ thật sự không muốn dính dáng vào.
Một tiếng vỗ tay từ đám đông, một đạo sĩ trung niên mặc đạo bào màu xámtiến tới. Phùng Ngọc Yến biết rằng đây là một trong Toàn Chân Thất TửVương Xử Nhất.
Vương Xử Nhất cất tiếng:
“Vị thiếu hiệp này nói rất hay, đánh trộm còn gọi là anh hùng hảo hán sao? Đấy rõ ràng là hành vi của lũ trộm cướp.”
Nói xong nhìn sang Bành Liên Hổ tỏ vẻ ngạc nhiên:
“Ồ, đúng là Bành trại chủ, oai danh lừng lẫy. Hôm nay được gặp thật là may mắn.”
Vương Xử Nhất trình độ đá xoáy cũng gọi là cao, Bành Liên Hổ nhất thời mặt đỏ bừng nhưng cũng không phản bác, chỉ nói:
“Không dám, xin thỉnh giáo phái, pháp hiệu của đạo trưởng.”
Vương Xử Nhất không đáp, co chân trái lên đạp xuống một cái rồi thu chân lại. Chỉ thấy dưới đất in một vết chân sâu gần một thước.
Bành Liên Hổ rúng động nói:
“Đạo trưởng có lẽ là Ngọc Dương Tử Vương chân nhân được người ta gọi là Thiết cước tiên?”
“Bành trại chủ quá lời rồi, bần đạo chính là Vương Xử Nhất, còn hai chữ chân nhân ấy quyết không dám nhận.”
Vô Song tò mò nhìn Vương Xử Nhất, sau đó cũng giơ chân đạp nhẹ một cướcxuống, chỉ thấy dưới đất lại in thêm một vết chân sâu một thước. Đấy làVô Song còn chưa vận quá hai thành nội lực.
Đám người hít một hơi. Vương Xử Nhất cùng Bành Liên Hổ vô cùng ngạcnhiên nhìn Vô Song. Giang hồ từ khi nào xuất hiện một thanh niên có cước lực cao đến mức này?
Vương Xử Nhất ôm quyền hỏi Vô Song:
“Xin hỏi thiếu hiệp quý tính đại danh?”
Vô Song quay mặt sang Phùng Ngọc Yến ý muốn hỏi ý kiến. Phùng Ngọc Yếndở khóc dở cười đành gật đầu. Vương Xử Nhất cùng đám người Bành Liên Hổcũng trông thấy Phùng Ngọc Yến, nhất thời không biết vị thiếu nữ dángngười thướt tha này là ai, địa vị thế nào?
“Tỷ võ chiêu thân có lẽ là vị cô nương này phải không?”
Mục Niệm Từ đỏ mặt quay đầu đi không đáp. Vô Song thở dài nói:
“Oan gia a!”
Phùng Ngọc Yến cũng gật đầu đồng ý. Mục Niệm Từ chính là bị Dương Khangchinh phục từ lúc mới gặp, có thể nói là nhất kiến chung tình.
Mục Dịch bước lên ôm quyền nói:
“Tại hạ họ Mục, công tử gia có gì dạy bảo?”
Hoàn Nhan Khang đáp:
“Quy củ tỷ võ chiêu thân là thế nào?”
Mục Dịch nói qua một lượt. Vô Song lúc này quay sang hỏi Phùng Ngọc Yến:
“Ngọc Yến tỷ, ta có nên lên cản trở hắn không?”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ngươi muốn lên bây giờ cũng đã muộn, hơn nữa sau này cũng sẽ không có Dương Quá ra đời làm thần điêu đại hiệp đâu.”
“Thôi vậy.”
Vô Song thở dài có chút không đành lòng. Phùng Ngọc Yến biết Vô Song muốn cứu cuộc đời Mục Niệm Từ, nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
“Thật ra cũng có một hướng đi.”
Vô Song ngạc nhiên hỏi:
“Hướng đi gì?”
“Ngươi cưới Mục Niệm Từ, ta tìm cho Dương Khang một cô nương, gạt hắn tạo ra Dương Quá.”
Vô Song đỏ mặt nói:
“Ngọc Yến tỷ, ngươi đừng trêu ta, ta cả đời này không lấy vợ, chỉ ở bên ngươi thôi.”
Kế hoạch chết từ vòng gửi xe a. Phùng Ngọc Yến có chút tiếc hận.
Lúc này Hoàn Nhan Khang và Mục Niệm Từ đã chuẩn bị động thủ. Mục Niệm Từ nói:
“Công tử, xin mời.”
Vô Song nhìn hai người động thủ, lắc lắc đầu nói:
“Dương Khang này võ công thực nát. Ít nhiều hắn là đệ tử Toàn Chân Giáo, nhưng nội công luyện bao nhiêu mà hiệu quả thực ít.”
Phùng Ngọc Yến gật đầu, nhìn Dương Khang ra đòn có thể đại khái đoántrong người hắn có khoảng mười năm nội lực. Một kẻ mười tám tuổi lạiđược học võ từ nhỏ, chân truyền của Khưu Xử Cơ mà lại chỉ có khoảng mười năm nội lực, chiêu thức thì đầy sơ hở, thật sự rất nát. Đồng thời Phùng Ngọc Yến đối với ánh mắt của Mộ Dung Vô Song rất hài lòng, không uổngcông nàng bao năm chỉ đạo hướng dẫn.
Mục Niệm Từ chụp trúng tay áo dài của Hoàn Nhan Khang, giật đứt một nửa. Mục Niệm Từ nhảy lui ra một bên, ném mảnh tay áo lên không.
Mục Dịch kêu lên:
“Công tử gia, chúng ta đắc tội rồi.”
Rồi nhìn Mục Niệm Từ nói:
“Đi về thôi!”
Hoàn Nhan Khang sa sầm mặt quát:
“Còn chưa phân thắng bại mà!”
Sau đó lại động thủ. Lúc này hắn không nhường nhịn nữa, chưởng phong vù vù, Mục Niệm Từ không sao sấn vào cách hắn ba thước.
Mục Dịch biết Mục Niệm Từ không bằng Hoàn Nhan Khang, luôn miệng kêu lớn bảo hai người dừng tay.
Hoàn Nhan Khang đang đánh hăng, dĩ nhiên không chịu dừng. Đột nhiên Hoàn Nhan Khang chưởng biến thành trảo móc lên nắm được cổ tay trái Mục Niệm Từ. Mục Niệm Từ hoảng sợ lập tức giật mạnh ra, Hoàn Nhan Khang thuậnthế đẩy nhẹ một cái, Mục Niệm Từ liền chân đứng không vứng, sắp ngã lănra đất.
Hoàn Nhan Khang tay trái choàng qua ôm Mục Niệm Từ vào lòng. Mặc cho Mục Niệm Từ nói buông ra, Hoàn Nhan Khang cũng không buông, sau đó cườilớn. Mục Niệm Từ nóng ruột phi chân đá vào huyệt thái dương của hắn.Hoàn Nhan Khang đành phải buông tay, giơ tay gạt một cái, cổ tay móc lại nắm được chân phải của Mục Niệm Từ. Mục Niệm Từ càng nóng ruột, cố sứcrụt chân lại, chiếc hài thêu hoa hồng trên bàn chân tuột ra, rơi vào tay Hoàn Nhan Khang. Hoàn Nhan Khang cười hì hì, đưa hài lên mũi làm ra vẻngửi ngửi. Đám vô lại bên ngoài cũng kêu lên: Thơm quá!
Vô Song nóng mắt, định ra tay, nhưng bị Phùng Ngọc Yến cản lại. Vô Song bực tức nói:
“Ngọc Yến tỷ, ngươi để ta một chưởng thịt hắn, cái đồ hỗn trướng này giữ lại làm gì?”
Phùng Ngọc Yến dở khóc dở cười, thịt Dương Khang thì còn đâu Xạ Điêu cốt truyện nữa, thật sự thành hỏng hết.
Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng nói:
“Nếu ngươi chấp nhận kết hôn với Mục Niệm Từ, ta sẽ để ngươi đánh hắn. Nhưng giết hắn bây giờ thì chưa được.”
Giết Hoàn Nhan Khang, hai người sẽ bị truy nã khắp nơi, không thể đitheo bảo vệ Quách Tĩnh và Hoàng Dung được. Mộ Dung Vô Song nghe vậy lạiđành buông tay.
Mục Dịch lúc này đang muốn cùng Hoàn Nhan Khang định ra hôn sự. HoànNhan Khang tỏ ý lờ đi, định đi về. Mục Dịch tức xanh mặt, chỉ vào HoànNhan Khang không nói lên lời.
Mục Dịch quát:
“Con gái ta cũng không thể gả cho kẻ tiểu nhân khinh bạc như ngươi. Trả chiếc hài lại đây!”
Hoàn Nhan Khang cười nói:
“Đó là cô ta tình nguyện tặng ta, có liên can gì tới ngươi?”
Mục Dịch tức giận phát run, quát:
“Ta liều mạng với ngươi!”
Sau đó hai người động thủ. Hoàn Nhan Khang rơi vào thế bại liền sử dụngCửu Âm Bạch Cốt Trảo chụp lên mu bàn tay của Mục Dịch, sau đó nhảy raphía sau, mười ngón tay đã nhuộm màu đỏ. Mục Dịch mu bàn tay máu chảyròng ròng. Mục Niệm Từ vừa giận vừa sợ, vội bước lên đỡ cha. Băng bó cho Mục Dịch xong, Mục Dịch đẩy con gái một cái nói:
“Tránh ra, hôm nay không liều mạng với y không xong.”
Mục Niệm Từ mặt hoa ảm đảm, nhìn chằm chằm Dương Khang, rồi đột nhiênrút trong bọc ra một ngọn chủy thủ đâm vào ngực mình. Mục Dịch cả kinh,bất kể bị thương đưa tay cản. Mục Niệm Từ thu thế không kịp, nhát kiếmđâm vào tay Mục Dịch.
Lúc này Phùng Ngọc Yến đã buông tay để mặc Vô Song, thì Quách Tĩnh nhảylên. Một hồi chất vấn Hoàn Nhan Khang, hai người xông vào động thủ.Quách Tĩnh rõ ràng kém hơn Hoàn Nhan Khang một đoạn, liên tục bị ăn đòn.
Phùng Ngọc Yến rất nhanh phát hiện ra bọn Bành Liên Hổ trong đám đông, liền chỉ cho Vô Song.
Một lúc sau, Hoàng Dung xuất hiện, Hầu Thông Hải đám người lập tức đuổitheo, cuối cùng bị Hoàng Dung dùng thân pháp né tránh quấy rối.
Vô Song nói nhỏ:
“Thân pháp của Hoàng Dung cũng tốt, nhưng mà nội lực hơi kém. Chỉ là vẫn thua xa Tiêu Dao Bộ của Ngọc Yến tỷ.”
Phùng Ngọc Yến cười thầm, Tiêu Dao Bộ là nàng dựa vào Lăng Ba Vi Bộ phát triển thêm, dĩ nhiên là ăn đứt thân pháp Đảo Đào Hoa của Hoàng Dungrồi.
Một lúc sau, Hoàng Dung cùng Hầu Thông Hải chạy mất hút, không thấy bóng dáng.
Vương Phi tới, Hoàn Nhan Khang lập tức ra nịnh nọt mẫu thân.
Sau đó Hoàn Nhan Khang và Quách Tĩnh lại động thủ, Hoàn Nhan Khang liêntiếp ra sát thủ nhưng Quách Tĩnh da dày thịt chắc, lại có luyện nộicông, bị trúng mấy quyền vẫn không hề gì. Mà Hoàn Nhan Khang tuy chiêuthức khéo léo, công lực lại hạn chế, nhất thời không đả thương đượcQuách Tĩnh.
Vương Phi nhìn Hoàn Nhan Khang mệt mỏi mặt đầy mồ hôi, hai người QuáchTĩnh và Hoàn Nhan Khang lúc này đã động tới binh khí, nhất thời sợ hãikêu: “Dừng tay, đừng đánh nữa!”
Bành Liên Hổ nghe Vương Phi nói, sãi chân bước vào bãi đất, tay tráirung lên đập vào cán cờ. Quách Tĩnh hổ khẩu đau buốt, cán cờ rời tay bay lên.
Vô Song nhìn thấy vậy tức mình lao vào, một chưởng vận năm mươi năm công lực đánh tới Bành Liên Hổ.
Bành Liên Hổ tự nhiên thấy có người tấn công mình, hừ một cái giơ chưởng lên đỡ. Nhưng chưởng chạm nhau, Bành Liên Hổ mặt lập tức biến sắc, cảngười lùi lại hai bước, mặt ngưng trọng nhìn người vừa tấn công mình.
Phùng Ngọc Yến thở dài, vẫn đứng yên một chỗ.
Bành Liên Hổ trầm giọng hỏi:
“Ngươi là ai? Dám quản chuyện của ta?”
Vô Song hừ một tiếng nói:
“Lão n… Ta thích quản ngươi đấy, ngươi tính sao? Hai người đang đọ sức,ngươi thò chân chó vào đánh trộm, còn gọi cái gì là hảo hán?”
Đám đông cũng không dám lên tiếng, dù sao đây cũng là người của Vương phủ, bọn họ thật sự không muốn dính dáng vào.
Một tiếng vỗ tay từ đám đông, một đạo sĩ trung niên mặc đạo bào màu xámtiến tới. Phùng Ngọc Yến biết rằng đây là một trong Toàn Chân Thất TửVương Xử Nhất.
Vương Xử Nhất cất tiếng:
“Vị thiếu hiệp này nói rất hay, đánh trộm còn gọi là anh hùng hảo hán sao? Đấy rõ ràng là hành vi của lũ trộm cướp.”
Nói xong nhìn sang Bành Liên Hổ tỏ vẻ ngạc nhiên:
“Ồ, đúng là Bành trại chủ, oai danh lừng lẫy. Hôm nay được gặp thật là may mắn.”
Vương Xử Nhất trình độ đá xoáy cũng gọi là cao, Bành Liên Hổ nhất thời mặt đỏ bừng nhưng cũng không phản bác, chỉ nói:
“Không dám, xin thỉnh giáo phái, pháp hiệu của đạo trưởng.”
Vương Xử Nhất không đáp, co chân trái lên đạp xuống một cái rồi thu chân lại. Chỉ thấy dưới đất in một vết chân sâu gần một thước.
Bành Liên Hổ rúng động nói:
“Đạo trưởng có lẽ là Ngọc Dương Tử Vương chân nhân được người ta gọi là Thiết cước tiên?”
“Bành trại chủ quá lời rồi, bần đạo chính là Vương Xử Nhất, còn hai chữ chân nhân ấy quyết không dám nhận.”
Vô Song tò mò nhìn Vương Xử Nhất, sau đó cũng giơ chân đạp nhẹ một cướcxuống, chỉ thấy dưới đất lại in thêm một vết chân sâu một thước. Đấy làVô Song còn chưa vận quá hai thành nội lực.
Đám người hít một hơi. Vương Xử Nhất cùng Bành Liên Hổ vô cùng ngạcnhiên nhìn Vô Song. Giang hồ từ khi nào xuất hiện một thanh niên có cước lực cao đến mức này?
Vương Xử Nhất ôm quyền hỏi Vô Song:
“Xin hỏi thiếu hiệp quý tính đại danh?”
Vô Song quay mặt sang Phùng Ngọc Yến ý muốn hỏi ý kiến. Phùng Ngọc Yếndở khóc dở cười đành gật đầu. Vương Xử Nhất cùng đám người Bành Liên Hổcũng trông thấy Phùng Ngọc Yến, nhất thời không biết vị thiếu nữ dángngười thướt tha này là ai, địa vị thế nào?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giang Minh
- Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống
- Chương 3: Động Tiên
- Chương 4: Nhiệm Vụ Bắt Đầu
- Chương 5: Lên Vô Lượng Phái
- Chương 6: Gặp Chung Linh
- Chương 7: Vạn Kiếp Cốc
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thay Đổi
- Chương 9: Nhạc Lão Tam
- Chương 10: Vân Trung Hạc
- Chương 11: Chung Cô Nương Rất Tốt
- Chương 12: Thế Ai Chịu Trách Nhiệm Với Ta?
- Chương 13: Vòng Quay May Mắn
- Chương 14: Luyện Khí
- Chương 15: Kiều Phong
- Chương 16: Kết Nghĩa Kim Lan
- Chương 17: Không Phải Chiêu Thức
- Chương 18: Chuyện Ở Cái Bang
- Chương 19: Chuyện Ở Cái Bang (Tiếp)
- Chương 20: Bái Kiến Tụ Hiền Trang
- Chương 21: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 22: Sự Thật
- Chương 23: Phân Tích
- Chương 24: Tinh Tú Phái
- Chương 25: Tô Tinh Hà
- Chương 26: Cô Tô Mộ Dung Phục
- Chương 27: Chưởng Diệt Đinh Xuân Thu
- Chương 28: Vô Nhai Tử
- Chương 29: Chữa Thương
- Chương 30: Đêm Khuya
- Chương 31: Kỹ Năng Sống Danh Sách
- Chương 32: Chấn Thiên Cầm
- Chương 33: Bình Minh Tươi Đẹp
- Chương 34: Đại Tiếu Giang Hồ
- Chương 35: Ba Mươi Sáu Động, Bảy Mươi Hai Đảo
- Chương 36: Giải Sinh Tử Phù
- Chương 37: Thiên Sơn Đồng Lão
- Chương 38: Vương Ngữ Yên Phức Tạp
- Chương 39: Lý Thu Thủy
- Chương 40: Ta Muốn Ở Bên Hắn!
- Chương 41: Bạt Kiếm Thuật
- Chương 42: Sơ Nhập Kiếm Ý
- Chương 43: Thiên Hạ
- Chương 44: Gặp Lại Kiều Phong
- Chương 45: Minh Chủ Võ Lâm (Thượng)
- Chương 46: Minh Chủ Võ Lâm (Hạ)
- Chương 47: Vô Danh Tăng
- Chương 48: Mộ Dung Phục Kết Cục
- Chương 49: Bạch Y Chiến Thần
- Chương 50: Rời Khỏi Thiên Long
- Chương 51: Mộ Dung Song Song
- Chương 52: Phùng Ngọc Yến
- Chương 53: Kế Hoạch Chế Tạo Anh Hùng
- Chương 54: Nhiệm Vụ Xuất Hiện
- Chương 55: Tỷ Võ Chiêu Thân (Thượng)
- Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
- Chương 57: Sinh Cơ Tán
- Chương 58: Âu Dương Khắc
- Chương 59: Trình Y Y
- Chương 60: Phùng Ngọc Yến Ra Tay
- Chương 61: Ước Hẹn Nửa Năm
- Chương 62: Phùng Tiếu Tiếu
- Chương 63: Ngoài Ý Muốn Nghĩa Huynh
- Chương 64: Chuyện Tại Lục Gia Trang
- Chương 65: Hoàng Dược Sư
- Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
- Chương 67: Toàn Trường Chấn Kinh
- Chương 68: Đoàn Thiên Đức
- Chương 69: Rời Đi
- Chương 70: Theo Dõi
- Chương 71: Lại Gặp Âu Dương Khắc
- Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư
- Chương 73: Giáng Long Về Nguyên Chủ
- Chương 74: Tiểu Muội
- Chương 75: Gặp Lại Hoàng Dung
- Chương 76: Từ Thiện Y Quán
- Chương 77: Khám Bệnh Miễn Phí
- Chương 78: Thiên Phú Năng Lực
- Chương 79: Rắc Rối Đến Cửa
- Chương 80: Xử Lý Rắc Rối
- Chương 81: Triệu Húc Tính Toán
- Chương 82: Triệu Húc Quyết Tâm
- Chương 83: Nam Cung Nguyệt
- Chương 84: Sắc Phong
- Chương 85: Từ Chối
- Chương 86: Tính Toán Rời Đi
- Chương 87: Gặp Châu Bá Thông Cùng Hồng Thất Công
- Chương 88: Chữa Thương Cùng Gặp Lại
- Chương 89: Chữa Thương, Ngộ
- Chương 90: Câu Chuyện Của Long Vũ Phi
- Chương 91: Vui Mừng Gặp Mặt, Trở Về
- Chương 92: Tụ Tập
- Chương 93: Cấp Hai
- Chương 94: Tặng
- Chương 95: Long Thanh Thanh
- Chương 96: Long Gia Trang
- Chương 97: Biến Cố Gia Hưng
- Chương 98: Sinh Cơ Luân Chuyển Công
- Chương 99: Rời Đi
- Chương 100: Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu
- Chương 101: Ra Đời
- Chương 102: Hậu Thiên Đại Viên Mãn
- Chương 103: Phong Vân Quyết
- Chương 104: Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 105: Diệt Sát
- Chương 106: Chế Phù
- Chương 107: Phản Ứng
- Chương 108: Động Tiên Tiến Hóa
- Chương 109: Xung Đột
- Chương 110: Giải Cứu Vũ Băng
- Chương 111: Trở Về Long Hổ Môn
- Chương 112: Minh Ngọc Thần Công
- Chương 113: Yêu Sớm?
- Chương 114: Hai Năm
- Chương 115: Đột Phá
- Chương 116: Tiên Thiên Công
- Chương 117: Dạo Phố
- Chương 118: Hai Thiên Tài
- Chương 119: Vô Địch Thiếu Niên Thế Giới
- Chương 120: Ngày Đầu Tới Trường
- Chương 121: Siêu Cấp Tiểu Thiên Tài Mộc Nhã
- Chương 122: Mộc Nhã Vs Vũ Băng
- Chương 123: Ỷ Thiên Kiếm Tin Tức
- Chương 124: Ỷ Thiên Kiếm
- Chương 125: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Thượng)
- Chương 126: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Hạ)
- Chương 127: Giao Dịch
- Chương 128: Chuẩn Bị
- Chương 129: Đột Phá
- Chương 130: Tổ Hợp
- Chương 131: Hai tháng
- Chương 132: Phá Giải Di Hoa
- Chương 133: Thông Thiên Giáo Người Tới
- Chương 134: Long Hổ Môn Vs Thông Thiên Giáo
- Chương 135: Mộc Nhã Vs Lục Chí Minh
- Chương 136: Vũ Băng Vs Trần Hùng. Tề Băng Băng?
- Chương 137: Gia Đình Tề Tụ
- Chương 138: Đệ Thập Tầng Minh Ngọc Thần Công
- Chương 139: Kết Thúc Tu Luyện
- Chương 140: Trúc Cơ Kỳ
- Chương 141: Xung Đột!
- Chương 142: Vòng Loại Bắt Đầu
- Chương 143: Phiền Muộn
- Chương 144: Vòng Loại Thứ Hai
- Chương 145: Thủ Lôi Đài
- Chương 146: Giang Minh Vs Đường Tinh
- Chương 147: Đường Môn Tuyệt Học – Thiên Diệp Thủ
- Chương 148: Tức Giận!
- Chương 149: Vòng Loại Thứ Hai Kết Thúc
- Chương 150: Thập Đại Thần Binh
- Chương 151: Nghiền Áp
- Chương 152: Vô Sỉ
- Chương 153: Đại Tông Sư Cảnh Cường Giả