Võ Hiệp Tiêu Dao Lục - Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
Chương trước- Chương 1: Giang Minh
- Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống
- Chương 3: Động Tiên
- Chương 4: Nhiệm Vụ Bắt Đầu
- Chương 5: Lên Vô Lượng Phái
- Chương 6: Gặp Chung Linh
- Chương 7: Vạn Kiếp Cốc
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thay Đổi
- Chương 9: Nhạc Lão Tam
- Chương 10: Vân Trung Hạc
- Chương 11: Chung Cô Nương Rất Tốt
- Chương 12: Thế Ai Chịu Trách Nhiệm Với Ta?
- Chương 13: Vòng Quay May Mắn
- Chương 14: Luyện Khí
- Chương 15: Kiều Phong
- Chương 16: Kết Nghĩa Kim Lan
- Chương 17: Không Phải Chiêu Thức
- Chương 18: Chuyện Ở Cái Bang
- Chương 19: Chuyện Ở Cái Bang (Tiếp)
- Chương 20: Bái Kiến Tụ Hiền Trang
- Chương 21: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 22: Sự Thật
- Chương 23: Phân Tích
- Chương 24: Tinh Tú Phái
- Chương 25: Tô Tinh Hà
- Chương 26: Cô Tô Mộ Dung Phục
- Chương 27: Chưởng Diệt Đinh Xuân Thu
- Chương 28: Vô Nhai Tử
- Chương 29: Chữa Thương
- Chương 30: Đêm Khuya
- Chương 31: Kỹ Năng Sống Danh Sách
- Chương 32: Chấn Thiên Cầm
- Chương 33: Bình Minh Tươi Đẹp
- Chương 34: Đại Tiếu Giang Hồ
- Chương 35: Ba Mươi Sáu Động, Bảy Mươi Hai Đảo
- Chương 36: Giải Sinh Tử Phù
- Chương 37: Thiên Sơn Đồng Lão
- Chương 38: Vương Ngữ Yên Phức Tạp
- Chương 39: Lý Thu Thủy
- Chương 40: Ta Muốn Ở Bên Hắn!
- Chương 41: Bạt Kiếm Thuật
- Chương 42: Sơ Nhập Kiếm Ý
- Chương 43: Thiên Hạ
- Chương 44: Gặp Lại Kiều Phong
- Chương 45: Minh Chủ Võ Lâm (Thượng)
- Chương 46: Minh Chủ Võ Lâm (Hạ)
- Chương 47: Vô Danh Tăng
- Chương 48: Mộ Dung Phục Kết Cục
- Chương 49: Bạch Y Chiến Thần
- Chương 50: Rời Khỏi Thiên Long
- Chương 51: Mộ Dung Song Song
- Chương 52: Phùng Ngọc Yến
- Chương 53: Kế Hoạch Chế Tạo Anh Hùng
- Chương 54: Nhiệm Vụ Xuất Hiện
- Chương 55: Tỷ Võ Chiêu Thân (Thượng)
- Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
- Chương 57: Sinh Cơ Tán
- Chương 58: Âu Dương Khắc
- Chương 59: Trình Y Y
- Chương 60: Phùng Ngọc Yến Ra Tay
- Chương 61: Ước Hẹn Nửa Năm
- Chương 62: Phùng Tiếu Tiếu
- Chương 63: Ngoài Ý Muốn Nghĩa Huynh
- Chương 64: Chuyện Tại Lục Gia Trang
- Chương 65: Hoàng Dược Sư
- Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
- Chương 67: Toàn Trường Chấn Kinh
- Chương 68: Đoàn Thiên Đức
- Chương 69: Rời Đi
- Chương 70: Theo Dõi
- Chương 71: Lại Gặp Âu Dương Khắc
- Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư
- Chương 73: Giáng Long Về Nguyên Chủ
- Chương 74: Tiểu Muội
- Chương 75: Gặp Lại Hoàng Dung
- Chương 76: Từ Thiện Y Quán
- Chương 77: Khám Bệnh Miễn Phí
- Chương 78: Thiên Phú Năng Lực
- Chương 79: Rắc Rối Đến Cửa
- Chương 80: Xử Lý Rắc Rối
- Chương 81: Triệu Húc Tính Toán
- Chương 82: Triệu Húc Quyết Tâm
- Chương 83: Nam Cung Nguyệt
- Chương 84: Sắc Phong
- Chương 85: Từ Chối
- Chương 86: Tính Toán Rời Đi
- Chương 87: Gặp Châu Bá Thông Cùng Hồng Thất Công
- Chương 88: Chữa Thương Cùng Gặp Lại
- Chương 89: Chữa Thương, Ngộ
- Chương 90: Câu Chuyện Của Long Vũ Phi
- Chương 91: Vui Mừng Gặp Mặt, Trở Về
- Chương 92: Tụ Tập
- Chương 93: Cấp Hai
- Chương 94: Tặng
- Chương 95: Long Thanh Thanh
- Chương 96: Long Gia Trang
- Chương 97: Biến Cố Gia Hưng
- Chương 98: Sinh Cơ Luân Chuyển Công
- Chương 99: Rời Đi
- Chương 100: Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu
- Chương 101: Ra Đời
- Chương 102: Hậu Thiên Đại Viên Mãn
- Chương 103: Phong Vân Quyết
- Chương 104: Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 105: Diệt Sát
- Chương 106: Chế Phù
- Chương 107: Phản Ứng
- Chương 108: Động Tiên Tiến Hóa
- Chương 109: Xung Đột
- Chương 110: Giải Cứu Vũ Băng
- Chương 111: Trở Về Long Hổ Môn
- Chương 112: Minh Ngọc Thần Công
- Chương 113: Yêu Sớm?
- Chương 114: Hai Năm
- Chương 115: Đột Phá
- Chương 116: Tiên Thiên Công
- Chương 117: Dạo Phố
- Chương 118: Hai Thiên Tài
- Chương 119: Vô Địch Thiếu Niên Thế Giới
- Chương 120: Ngày Đầu Tới Trường
- Chương 121: Siêu Cấp Tiểu Thiên Tài Mộc Nhã
- Chương 122: Mộc Nhã Vs Vũ Băng
- Chương 123: Ỷ Thiên Kiếm Tin Tức
- Chương 124: Ỷ Thiên Kiếm
- Chương 125: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Thượng)
- Chương 126: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Hạ)
- Chương 127: Giao Dịch
- Chương 128: Chuẩn Bị
- Chương 129: Đột Phá
- Chương 130: Tổ Hợp
- Chương 131: Hai tháng
- Chương 132: Phá Giải Di Hoa
- Chương 133: Thông Thiên Giáo Người Tới
- Chương 134: Long Hổ Môn Vs Thông Thiên Giáo
- Chương 135: Mộc Nhã Vs Lục Chí Minh
- Chương 136: Vũ Băng Vs Trần Hùng. Tề Băng Băng?
- Chương 137: Gia Đình Tề Tụ
- Chương 138: Đệ Thập Tầng Minh Ngọc Thần Công
- Chương 139: Kết Thúc Tu Luyện
- Chương 140: Trúc Cơ Kỳ
- Chương 141: Xung Đột!
- Chương 142: Vòng Loại Bắt Đầu
- Chương 143: Phiền Muộn
- Chương 144: Vòng Loại Thứ Hai
- Chương 145: Thủ Lôi Đài
- Chương 146: Giang Minh Vs Đường Tinh
- Chương 147: Đường Môn Tuyệt Học – Thiên Diệp Thủ
- Chương 148: Tức Giận!
- Chương 149: Vòng Loại Thứ Hai Kết Thúc
- Chương 150: Thập Đại Thần Binh
- Chương 151: Nghiền Áp
- Chương 152: Vô Sỉ
- Chương 153: Đại Tông Sư Cảnh Cường Giả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Võ Hiệp Tiêu Dao Lục
Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
Cả đại sảnh im ắng. Lục quái sững sờ, Mai Siêu Phong sững sờ, Quách Tĩnhcùng Hoàng Dung tròn mắt sững sờ, Vô Song sững sờ, Phùng Tiếu Tiếu sữngsờ, Phùng Ngọc Yến vô cùng ngạc nhiên sững sờ. Chỉ thấy Hoàng Dược Sư ôm chặt Phùng Ngọc Yến.
Vô Song phản ứng nhanh nhất, quát lên:
“Buông ngay Ngọc Yến tỷ!”
Nói xong tung chưởng đánh tới.
Hoàng Dược Sư thấy chưởng đánh tới, không dám khinh thường vận công mộttay đỡ chưởng. Nhưng Vô Song công lực không tầm thường, Hoàng Dược Sư bị chấn lùi lại ba bước.
Phùng Tiếu Tiếu vội chạy đến trước mặt Phùng Ngọc Yến, đối diện vớiHoàng Dược Sư, hai tay giang ra che Phùng Ngọc Yến lại phía sau.
Hoàng Dược Sư đứng nhìn Vô Song và Phùng Tiếu Tiếu chắn trước Phùng Ngọc Yến, vội nói:
“A Hành, ngươi đây là…”
Phùng Ngọc Yến cau mày nói:
“Hoàng Dược Sư, ngươi nhận lầm người đi.”
Phùng Ngọc Yến chợt nghĩ đến tại sao trước đây Hồng Thất Công lại kêumình giống quá. Và tại sao Hoàng Dung cùng mình lại có sáu phần tươngtự. Chỉ vì mình giống Phùng Hành sao?
Hoàng Dược Sư lắc đầu nói:
“Không thể, giọng nói của ngươi, lúc ta tiến vào nghe đã nhận ra. Khuônmặt ngươi ta không bao giờ có thể quên. A Hành, theo ta về đi.”
Phùng Ngọc Yến trầm ngâm. Vô Song và Phùng Tiếu Tiếu cũng ngờ ngợ nhìn Phùng Ngọc Yến.
Hoàng Dung run run nói:
“Phùng tỷ tỷ, ngươi… là mẹ của ta?”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ta không phải.”
Hoàng Dược Sư vội kêu lên:
“A Hành…”
Phùng Ngọc Yến cắt ngang:
“Hoàng Dược Sư, ta nghĩ có chuyện hiểu nhầm ở đây. Ta là Phùng Ngọc Yến, không phải là của ngươi Phùng Hành.”
Vô Song lúc này mới ngớ người ra. Hắn trước giờ xem phim truyền hình,rất ít nghe thấy cái tên Phùng Hành, đến giờ nghe Phùng Ngọc Yến nói mới nhớ ra.
“Nhưng mà…”
“Phùng Hành mà nói, rất có thể là thân cô cô ta. Cha ta là Phùng Danh.”
“Không thể nào lại giống nhau đến như vậy.”
Vô Song ngắt lời:
“Giống nhau nhưng Ngọc Yến tỷ không phải vợ của ngươi.”
Hoàng Dung vội hỏi:
“Nói như vậy, Ngọc Yến tỷ, ngươi là của ta biểu tỷ?”
Phùng Ngọc Yến gật đầu đáp:
“Có lẽ là như vậy.”
Hoàng Dược Sư thở dài một cái, hít sau một hơi ổn định lại tâm tình rồi nói:
“Đắc tội rồi.”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu đáp:
“Cô Trượng không cần xin lỗi, ta có thể lý giải.”
Đám người lục quái ai cũng không dám nói gì. Dù sao đây cũng là chuyện nhà người ta.
Hoàng Dung nói:
“Ngọc Yến tỷ, vậy trên người ngươi mùi thơm…”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ta sinh ra đã như vậy, không có biện pháp chỉ cho ngươi đấy.”
Hoàng Dược Sư lúc này mới nhớ tới mùi hương bách hợp khi ôm Phùng NgọcYến, lại nhớ tới người ngọc mềm mại, bất giác mặt đỏ lên một chút.
Hoàng Dung vẫn để ý cha, thấy vậy kêu lên:
“Cha, ngươi bị thương?”
Rồi quay sang Phùng Ngọc Yến nói:
“Ngọc Yến tỷ, ngươi chữa cho cha ta đi.”
Đối với Phùng Ngọc Yến, Hoàng Dung vô cùng tín nhiệm, trước đấy khônghiểu vì sao, bây giờ nàng đã hiểu rồi, đây là tín nhiệm từ trong huyếtmạch. Ngược lại đối với Hoàng Dung, Phùng Ngọc Yến quả thực để ý đếnnàng, Phùng Ngọc Yến cảm thấy mình rất khó có thể từ chối khi Hoàng Dung cầu xin.
Phùng Ngọc Yến nhìn Hoàng Dược Sư chăm chú một lúc. Hoàng Dược Sư khôngchịu nổi ánh mắt Phùng Ngọc Yến, bại trận quay mặt đi. Hắn đã biết Phùng Ngọc Yến không phải Phùng Hành, nhưng nàng cùng Phùng Hành quá giống,trừ hương thơm trên người ra, còn lại đều giống, từ ánh mắt cho tớigiọng nói, khuôn mặt, dáng người…
Hoàng Dung thấy cha như vậy, khóe miệng nhếch lên một cái, rồi trở lại bình thường hỏi:
“Ngọc Yến tỷ, cha ta có vấn đề gì?”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Cha ngươi rất khỏe, không có vấn đề gì hết. Chính là bị kích động một chút thôi.”
Đám người lục quái cũng rất hiểu, nếu giả sử có một người giống y hệtTiếu di đà Trương ngũ hiệp ở chỗ này, bọn họ mấy phần cũng đều kích động như vậy.
Hoàng Dược Sư lúc này đánh trống lảng:
“Ngươi còn cần lấy cái gì không? Chúng ta về nhà thôi.”
Nói xong ánh mắt không tự chủ được vẫn nhìn sang Phùng Ngọc Yến. Hoàng Dung trả lời:
“Chẳng có gì cần lấy cả, nhưng có cái này phải trả lại Lục sư ca.”
Rồi lấy trong bọc ra bao thuốc Cửu hoa ngọc lộ hoàn đưa Lục Thừa Phong, nói:
“Lục sư ca, số dược hoàn này điều chế không dễ, trả lại cho ngươi đây.”
Lục Thừa Phong xua tay không nhận, nói với Hoàng Dược Sư:
“Đệ tử hôm nay được gặp ân sư, quả thật vô cùng mừng rỡ, nếu ân sư có thể nghỉ lại ở tệ trang thêm vài giờ, thì đệ tử càng...”
Hoàng Dược Sư không đáp, chỉ Lục Quán Anh hỏi:
“Hắn là con ngươi à?”
Lục Thừa Phong đáp:
“Vâng.”
Lục Quán Anh không chờ cha gọi, vội bước lên cung kính dập đầu bốn cái nói:
“Đồ tôn xin ra mắt sư tổ.”
Hoàng Dược Sư nói:
“Thôi đi.”
Sau đó vươn tay nắm lấy hậu tâm y nhấc lên một cái, chưởng phải đã đập mạnh xuống vai y. Lục Thừa Phong cả kinh kêu lên:
“Ân sư, đệ tử chỉ có một đứa con trai ấy...”
Hoàng Dược Sư một chưởng ấy kình lực không nhẹ. Lục Quán Anh đầu vaitrúng chưởng đứng không vững bắn lại bảy tám bước rồi ngã ngửa, nhưngkhông hề bị tổn thương gì, sửng sốt đứng lên. Hoàng Dược Sư nói với LụcThừa Phong:
“Ngươi tốt lắm, không truyền công phu cho y. Thằng nhỏ này là đồ đệ của phái Tiên Hà phải không?”
Lục Thừa Phong lúc ấy mới biết sư phụ một nhấc một đẩy như thế là để thử xem gia số võ công của con mình, vội nói:
“Ðệ tử không dám trái với quy củ sư môn, không được ân sư ưng thuậnquyết không dám đem võ công của ân sư dạy cho người khác. Thằng nhỏ nàylà đệ tử của Khô Mộc đại sư phái Tiên Hà.”
Hoàng Dược Sư cười nhạt một tiếng, nói:
“Một chút công phu nhỏ nhoi của Khô Mộc mà đại sư cái gì? Sở học củangươi còn cao hơn y gấp trăm lần, bắt đầu từ hôm nay, ngươi tự mình dạyvõ cho con trai đi. Võ công phái Tiên Hà thì xách dép cho chúng ta cũngkhông đáng.”
Lục Thừa Phong cả mừng, vội bảo con trai mau tạ ân điển của tổ sư gia.Lục Quán Anh lại tới dập đầu bốn cái trước mặt Hoàng Dược Sư. Hoàng Dược Sư ngẩng đầu nhìn trời không thèm để mắt tới.
Hoàng Dược Sư nhìn Lục Thừa Phong mừng rỡ như vậy, tay trái khẽ vung, hai trang giấy trắng bay về phía Lục Thừa Phong rồi nói:
“Cái này cho ngươi.”
Mọi người thán phục công phu Hoàng Dược Sư, Hoàng Dung vô cùng đắc ý, hạ giọng nói với Quách Tĩnh Tĩnh:
“Ca ca, công phu của cha ta thế nào?”
Quách Tĩnh nói:
“Võ công của lệnh tôn xuất thần nhập hóa. Dung nhi, ngươi về tới nhà rồi đừng ham chơi, nên chăm chỉ theo cha ngươi học võ.”
“Ngươi cũng đi chứ, chẳng lẽ ngươi không đi à?”
“Ta phải theo sư phụ ta. Qua một thời gian ta sẽ tới thăm ngươi.”
Hoàng Dung nóng ruột, nắm chặt tay hắn, kêu lên:
“Không, không ta không chia tay với ngươi đâu.”
Hoàng Dược Sư nói:
“Cước pháp này so với lúc ta sáng chế lúc trẻ có rất nhiều chỗ khácnhau, chiêu số tuy cũng là một nhưng cước pháp này phải bắt đầu luyệnvới nội công. Ngươi mỗi ngày theo khẩu quyết luyện công mà vận khí, nếunhanh thì sau năm sáu năm có thể đi lại không cần chống gậy.”
Nhìn Hoàng Dược Sư có chút áy náy đối với đồ đệ, Phùng Ngọc Yến nói:
“Cô Trượng, ta đưa ngươi một món quà gặp mặt đi.”
Nói xong đưa ra một lọ sinh cơ đan gồm sáu viên. Hoàng Dược Sư cầm lọ đan dược, mở ra hít một hơi rồi cau mày hỏi:
“Thuốc này là thuốc gì?”
Phải nói trên đời, thuốc mà Hoàng Dược Sư không biết không nhiều lắm, một vài loại độc dược có lẽ là một trong số ít đó.
Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng nói:
“Sinh cơ đan, nối lại gân cốt, chữa trị được các vết thương không trí mạng.”
Hoàng Dược Sư ngạc nhiên hỏi lại:
“Có loại thuốc thần kỳ như vậy?”
Nói xong cũng không đợi Phùng Ngọc Yến nói thêm, lấy ra một viên đưa cho Lục Thừa Phong.
Lục Thừa Phong thấy sư phụ đưa thuốc, không chần chờ gì uống liền. Với hắn, dù Hoàng Dược Sư có đưa độc dược, hắn cũng uống.
Phùng Ngọc Yến cầm chén trà, tao nhã uống một hớp. Hoàng Dược Sư ngẩn người, đến uống trà cũng giống như vậy?
Bỗng nhiên Lục Thừa Phong gục xuống ôm lấy chân, hai chân vốn đã dần gầy gò lại lúc này nổi gân xanh lên. Phùng Ngọc Yến thấy vậy nói:
“Chân đang được chữa trị, không cần để ý.”
Đám người Lục Quán Anh đang lo lắng, nghe Phùng Ngọc Yến nói vậy cũng tạm thời đứng yên một chỗ.
Chưa đầy năm phút sau, Lục Thừa Phong hai chân rõ ràng béo mập lên, dấuvết cắt gân chân cũng mờ dần, biến mất. Hai chân như chưa từng bị làmsao.
Hoàng Dung kêu lên:
“Thật thần kỳ đan dược.”
Xong nhìn Phùng Ngọc Yến mắt tỏa sáng. Phùng Ngọc Yến bất đắc dĩ lấy ramột bình sinh cơ đan sáu viên, đưa cho Hoàng Dung rồi nói:
“Ta cũng chỉ có thể đưa cho ngươi ngần này.”
“Biểu tỷ, ngươi thật tốt.”
Hoàng Dung vui mừng cất bình đan dược đi.
Vô Song cùng Phùng Tiếu Tiếu u oán nhìn Phùng Ngọc Yến. Phùng Ngọc Yến lại càng bất đắc dĩ nói:
“Các ngươi suốt ngày theo ta, cầm riêng để làm gì?”
Phùng Tiếu Tiếu nói:
“Sư phụ, ta là ngươi đệ tử ruột, ngươi không thể đối xử bất công như vậy a.”
Vô Song chêm vào:
“Phải đấy, ta ít nhiều gì cũng là ngươi đệ đệ, ngươi cũng không thể bỏ qua ta a.”
Phùng Ngọc Yến nhức đầu, vội đưa cho hai người mỗi người một bình choyên chuyện. Vô Song và Phùng Tiếu Tiếu cầm xong giấu biệt vào trong áo.
Phùng Tiếu Tiếu quan sát Phùng Ngọc Yến, chỉ thấy người nàng mảnh mai, liền hỏi:
“Sư phụ, ngươi thuốc để ở đâu, sao ta không nhìn thấy.”
Nói xong ánh mắt nhìn xuống tay áo Phùng Ngọc Yến, xong lại nhìn lên ngực nàng. Phùng Ngọc Yến dở khóc dở cười hỏi:
“Ngươi nhìn cái gì đấy?”
Đám đàn ông trong phòng trừ Quách Tĩnh liếc mắt qua một cái rồi lập tức quay đi, mặt đỏ bừng.
Vô Song phản ứng nhanh nhất, quát lên:
“Buông ngay Ngọc Yến tỷ!”
Nói xong tung chưởng đánh tới.
Hoàng Dược Sư thấy chưởng đánh tới, không dám khinh thường vận công mộttay đỡ chưởng. Nhưng Vô Song công lực không tầm thường, Hoàng Dược Sư bị chấn lùi lại ba bước.
Phùng Tiếu Tiếu vội chạy đến trước mặt Phùng Ngọc Yến, đối diện vớiHoàng Dược Sư, hai tay giang ra che Phùng Ngọc Yến lại phía sau.
Hoàng Dược Sư đứng nhìn Vô Song và Phùng Tiếu Tiếu chắn trước Phùng Ngọc Yến, vội nói:
“A Hành, ngươi đây là…”
Phùng Ngọc Yến cau mày nói:
“Hoàng Dược Sư, ngươi nhận lầm người đi.”
Phùng Ngọc Yến chợt nghĩ đến tại sao trước đây Hồng Thất Công lại kêumình giống quá. Và tại sao Hoàng Dung cùng mình lại có sáu phần tươngtự. Chỉ vì mình giống Phùng Hành sao?
Hoàng Dược Sư lắc đầu nói:
“Không thể, giọng nói của ngươi, lúc ta tiến vào nghe đã nhận ra. Khuônmặt ngươi ta không bao giờ có thể quên. A Hành, theo ta về đi.”
Phùng Ngọc Yến trầm ngâm. Vô Song và Phùng Tiếu Tiếu cũng ngờ ngợ nhìn Phùng Ngọc Yến.
Hoàng Dung run run nói:
“Phùng tỷ tỷ, ngươi… là mẹ của ta?”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ta không phải.”
Hoàng Dược Sư vội kêu lên:
“A Hành…”
Phùng Ngọc Yến cắt ngang:
“Hoàng Dược Sư, ta nghĩ có chuyện hiểu nhầm ở đây. Ta là Phùng Ngọc Yến, không phải là của ngươi Phùng Hành.”
Vô Song lúc này mới ngớ người ra. Hắn trước giờ xem phim truyền hình,rất ít nghe thấy cái tên Phùng Hành, đến giờ nghe Phùng Ngọc Yến nói mới nhớ ra.
“Nhưng mà…”
“Phùng Hành mà nói, rất có thể là thân cô cô ta. Cha ta là Phùng Danh.”
“Không thể nào lại giống nhau đến như vậy.”
Vô Song ngắt lời:
“Giống nhau nhưng Ngọc Yến tỷ không phải vợ của ngươi.”
Hoàng Dung vội hỏi:
“Nói như vậy, Ngọc Yến tỷ, ngươi là của ta biểu tỷ?”
Phùng Ngọc Yến gật đầu đáp:
“Có lẽ là như vậy.”
Hoàng Dược Sư thở dài một cái, hít sau một hơi ổn định lại tâm tình rồi nói:
“Đắc tội rồi.”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu đáp:
“Cô Trượng không cần xin lỗi, ta có thể lý giải.”
Đám người lục quái ai cũng không dám nói gì. Dù sao đây cũng là chuyện nhà người ta.
Hoàng Dung nói:
“Ngọc Yến tỷ, vậy trên người ngươi mùi thơm…”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ta sinh ra đã như vậy, không có biện pháp chỉ cho ngươi đấy.”
Hoàng Dược Sư lúc này mới nhớ tới mùi hương bách hợp khi ôm Phùng NgọcYến, lại nhớ tới người ngọc mềm mại, bất giác mặt đỏ lên một chút.
Hoàng Dung vẫn để ý cha, thấy vậy kêu lên:
“Cha, ngươi bị thương?”
Rồi quay sang Phùng Ngọc Yến nói:
“Ngọc Yến tỷ, ngươi chữa cho cha ta đi.”
Đối với Phùng Ngọc Yến, Hoàng Dung vô cùng tín nhiệm, trước đấy khônghiểu vì sao, bây giờ nàng đã hiểu rồi, đây là tín nhiệm từ trong huyếtmạch. Ngược lại đối với Hoàng Dung, Phùng Ngọc Yến quả thực để ý đếnnàng, Phùng Ngọc Yến cảm thấy mình rất khó có thể từ chối khi Hoàng Dung cầu xin.
Phùng Ngọc Yến nhìn Hoàng Dược Sư chăm chú một lúc. Hoàng Dược Sư khôngchịu nổi ánh mắt Phùng Ngọc Yến, bại trận quay mặt đi. Hắn đã biết Phùng Ngọc Yến không phải Phùng Hành, nhưng nàng cùng Phùng Hành quá giống,trừ hương thơm trên người ra, còn lại đều giống, từ ánh mắt cho tớigiọng nói, khuôn mặt, dáng người…
Hoàng Dung thấy cha như vậy, khóe miệng nhếch lên một cái, rồi trở lại bình thường hỏi:
“Ngọc Yến tỷ, cha ta có vấn đề gì?”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Cha ngươi rất khỏe, không có vấn đề gì hết. Chính là bị kích động một chút thôi.”
Đám người lục quái cũng rất hiểu, nếu giả sử có một người giống y hệtTiếu di đà Trương ngũ hiệp ở chỗ này, bọn họ mấy phần cũng đều kích động như vậy.
Hoàng Dược Sư lúc này đánh trống lảng:
“Ngươi còn cần lấy cái gì không? Chúng ta về nhà thôi.”
Nói xong ánh mắt không tự chủ được vẫn nhìn sang Phùng Ngọc Yến. Hoàng Dung trả lời:
“Chẳng có gì cần lấy cả, nhưng có cái này phải trả lại Lục sư ca.”
Rồi lấy trong bọc ra bao thuốc Cửu hoa ngọc lộ hoàn đưa Lục Thừa Phong, nói:
“Lục sư ca, số dược hoàn này điều chế không dễ, trả lại cho ngươi đây.”
Lục Thừa Phong xua tay không nhận, nói với Hoàng Dược Sư:
“Đệ tử hôm nay được gặp ân sư, quả thật vô cùng mừng rỡ, nếu ân sư có thể nghỉ lại ở tệ trang thêm vài giờ, thì đệ tử càng...”
Hoàng Dược Sư không đáp, chỉ Lục Quán Anh hỏi:
“Hắn là con ngươi à?”
Lục Thừa Phong đáp:
“Vâng.”
Lục Quán Anh không chờ cha gọi, vội bước lên cung kính dập đầu bốn cái nói:
“Đồ tôn xin ra mắt sư tổ.”
Hoàng Dược Sư nói:
“Thôi đi.”
Sau đó vươn tay nắm lấy hậu tâm y nhấc lên một cái, chưởng phải đã đập mạnh xuống vai y. Lục Thừa Phong cả kinh kêu lên:
“Ân sư, đệ tử chỉ có một đứa con trai ấy...”
Hoàng Dược Sư một chưởng ấy kình lực không nhẹ. Lục Quán Anh đầu vaitrúng chưởng đứng không vững bắn lại bảy tám bước rồi ngã ngửa, nhưngkhông hề bị tổn thương gì, sửng sốt đứng lên. Hoàng Dược Sư nói với LụcThừa Phong:
“Ngươi tốt lắm, không truyền công phu cho y. Thằng nhỏ này là đồ đệ của phái Tiên Hà phải không?”
Lục Thừa Phong lúc ấy mới biết sư phụ một nhấc một đẩy như thế là để thử xem gia số võ công của con mình, vội nói:
“Ðệ tử không dám trái với quy củ sư môn, không được ân sư ưng thuậnquyết không dám đem võ công của ân sư dạy cho người khác. Thằng nhỏ nàylà đệ tử của Khô Mộc đại sư phái Tiên Hà.”
Hoàng Dược Sư cười nhạt một tiếng, nói:
“Một chút công phu nhỏ nhoi của Khô Mộc mà đại sư cái gì? Sở học củangươi còn cao hơn y gấp trăm lần, bắt đầu từ hôm nay, ngươi tự mình dạyvõ cho con trai đi. Võ công phái Tiên Hà thì xách dép cho chúng ta cũngkhông đáng.”
Lục Thừa Phong cả mừng, vội bảo con trai mau tạ ân điển của tổ sư gia.Lục Quán Anh lại tới dập đầu bốn cái trước mặt Hoàng Dược Sư. Hoàng Dược Sư ngẩng đầu nhìn trời không thèm để mắt tới.
Hoàng Dược Sư nhìn Lục Thừa Phong mừng rỡ như vậy, tay trái khẽ vung, hai trang giấy trắng bay về phía Lục Thừa Phong rồi nói:
“Cái này cho ngươi.”
Mọi người thán phục công phu Hoàng Dược Sư, Hoàng Dung vô cùng đắc ý, hạ giọng nói với Quách Tĩnh Tĩnh:
“Ca ca, công phu của cha ta thế nào?”
Quách Tĩnh nói:
“Võ công của lệnh tôn xuất thần nhập hóa. Dung nhi, ngươi về tới nhà rồi đừng ham chơi, nên chăm chỉ theo cha ngươi học võ.”
“Ngươi cũng đi chứ, chẳng lẽ ngươi không đi à?”
“Ta phải theo sư phụ ta. Qua một thời gian ta sẽ tới thăm ngươi.”
Hoàng Dung nóng ruột, nắm chặt tay hắn, kêu lên:
“Không, không ta không chia tay với ngươi đâu.”
Hoàng Dược Sư nói:
“Cước pháp này so với lúc ta sáng chế lúc trẻ có rất nhiều chỗ khácnhau, chiêu số tuy cũng là một nhưng cước pháp này phải bắt đầu luyệnvới nội công. Ngươi mỗi ngày theo khẩu quyết luyện công mà vận khí, nếunhanh thì sau năm sáu năm có thể đi lại không cần chống gậy.”
Nhìn Hoàng Dược Sư có chút áy náy đối với đồ đệ, Phùng Ngọc Yến nói:
“Cô Trượng, ta đưa ngươi một món quà gặp mặt đi.”
Nói xong đưa ra một lọ sinh cơ đan gồm sáu viên. Hoàng Dược Sư cầm lọ đan dược, mở ra hít một hơi rồi cau mày hỏi:
“Thuốc này là thuốc gì?”
Phải nói trên đời, thuốc mà Hoàng Dược Sư không biết không nhiều lắm, một vài loại độc dược có lẽ là một trong số ít đó.
Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng nói:
“Sinh cơ đan, nối lại gân cốt, chữa trị được các vết thương không trí mạng.”
Hoàng Dược Sư ngạc nhiên hỏi lại:
“Có loại thuốc thần kỳ như vậy?”
Nói xong cũng không đợi Phùng Ngọc Yến nói thêm, lấy ra một viên đưa cho Lục Thừa Phong.
Lục Thừa Phong thấy sư phụ đưa thuốc, không chần chờ gì uống liền. Với hắn, dù Hoàng Dược Sư có đưa độc dược, hắn cũng uống.
Phùng Ngọc Yến cầm chén trà, tao nhã uống một hớp. Hoàng Dược Sư ngẩn người, đến uống trà cũng giống như vậy?
Bỗng nhiên Lục Thừa Phong gục xuống ôm lấy chân, hai chân vốn đã dần gầy gò lại lúc này nổi gân xanh lên. Phùng Ngọc Yến thấy vậy nói:
“Chân đang được chữa trị, không cần để ý.”
Đám người Lục Quán Anh đang lo lắng, nghe Phùng Ngọc Yến nói vậy cũng tạm thời đứng yên một chỗ.
Chưa đầy năm phút sau, Lục Thừa Phong hai chân rõ ràng béo mập lên, dấuvết cắt gân chân cũng mờ dần, biến mất. Hai chân như chưa từng bị làmsao.
Hoàng Dung kêu lên:
“Thật thần kỳ đan dược.”
Xong nhìn Phùng Ngọc Yến mắt tỏa sáng. Phùng Ngọc Yến bất đắc dĩ lấy ramột bình sinh cơ đan sáu viên, đưa cho Hoàng Dung rồi nói:
“Ta cũng chỉ có thể đưa cho ngươi ngần này.”
“Biểu tỷ, ngươi thật tốt.”
Hoàng Dung vui mừng cất bình đan dược đi.
Vô Song cùng Phùng Tiếu Tiếu u oán nhìn Phùng Ngọc Yến. Phùng Ngọc Yến lại càng bất đắc dĩ nói:
“Các ngươi suốt ngày theo ta, cầm riêng để làm gì?”
Phùng Tiếu Tiếu nói:
“Sư phụ, ta là ngươi đệ tử ruột, ngươi không thể đối xử bất công như vậy a.”
Vô Song chêm vào:
“Phải đấy, ta ít nhiều gì cũng là ngươi đệ đệ, ngươi cũng không thể bỏ qua ta a.”
Phùng Ngọc Yến nhức đầu, vội đưa cho hai người mỗi người một bình choyên chuyện. Vô Song và Phùng Tiếu Tiếu cầm xong giấu biệt vào trong áo.
Phùng Tiếu Tiếu quan sát Phùng Ngọc Yến, chỉ thấy người nàng mảnh mai, liền hỏi:
“Sư phụ, ngươi thuốc để ở đâu, sao ta không nhìn thấy.”
Nói xong ánh mắt nhìn xuống tay áo Phùng Ngọc Yến, xong lại nhìn lên ngực nàng. Phùng Ngọc Yến dở khóc dở cười hỏi:
“Ngươi nhìn cái gì đấy?”
Đám đàn ông trong phòng trừ Quách Tĩnh liếc mắt qua một cái rồi lập tức quay đi, mặt đỏ bừng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giang Minh
- Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống
- Chương 3: Động Tiên
- Chương 4: Nhiệm Vụ Bắt Đầu
- Chương 5: Lên Vô Lượng Phái
- Chương 6: Gặp Chung Linh
- Chương 7: Vạn Kiếp Cốc
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thay Đổi
- Chương 9: Nhạc Lão Tam
- Chương 10: Vân Trung Hạc
- Chương 11: Chung Cô Nương Rất Tốt
- Chương 12: Thế Ai Chịu Trách Nhiệm Với Ta?
- Chương 13: Vòng Quay May Mắn
- Chương 14: Luyện Khí
- Chương 15: Kiều Phong
- Chương 16: Kết Nghĩa Kim Lan
- Chương 17: Không Phải Chiêu Thức
- Chương 18: Chuyện Ở Cái Bang
- Chương 19: Chuyện Ở Cái Bang (Tiếp)
- Chương 20: Bái Kiến Tụ Hiền Trang
- Chương 21: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 22: Sự Thật
- Chương 23: Phân Tích
- Chương 24: Tinh Tú Phái
- Chương 25: Tô Tinh Hà
- Chương 26: Cô Tô Mộ Dung Phục
- Chương 27: Chưởng Diệt Đinh Xuân Thu
- Chương 28: Vô Nhai Tử
- Chương 29: Chữa Thương
- Chương 30: Đêm Khuya
- Chương 31: Kỹ Năng Sống Danh Sách
- Chương 32: Chấn Thiên Cầm
- Chương 33: Bình Minh Tươi Đẹp
- Chương 34: Đại Tiếu Giang Hồ
- Chương 35: Ba Mươi Sáu Động, Bảy Mươi Hai Đảo
- Chương 36: Giải Sinh Tử Phù
- Chương 37: Thiên Sơn Đồng Lão
- Chương 38: Vương Ngữ Yên Phức Tạp
- Chương 39: Lý Thu Thủy
- Chương 40: Ta Muốn Ở Bên Hắn!
- Chương 41: Bạt Kiếm Thuật
- Chương 42: Sơ Nhập Kiếm Ý
- Chương 43: Thiên Hạ
- Chương 44: Gặp Lại Kiều Phong
- Chương 45: Minh Chủ Võ Lâm (Thượng)
- Chương 46: Minh Chủ Võ Lâm (Hạ)
- Chương 47: Vô Danh Tăng
- Chương 48: Mộ Dung Phục Kết Cục
- Chương 49: Bạch Y Chiến Thần
- Chương 50: Rời Khỏi Thiên Long
- Chương 51: Mộ Dung Song Song
- Chương 52: Phùng Ngọc Yến
- Chương 53: Kế Hoạch Chế Tạo Anh Hùng
- Chương 54: Nhiệm Vụ Xuất Hiện
- Chương 55: Tỷ Võ Chiêu Thân (Thượng)
- Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
- Chương 57: Sinh Cơ Tán
- Chương 58: Âu Dương Khắc
- Chương 59: Trình Y Y
- Chương 60: Phùng Ngọc Yến Ra Tay
- Chương 61: Ước Hẹn Nửa Năm
- Chương 62: Phùng Tiếu Tiếu
- Chương 63: Ngoài Ý Muốn Nghĩa Huynh
- Chương 64: Chuyện Tại Lục Gia Trang
- Chương 65: Hoàng Dược Sư
- Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
- Chương 67: Toàn Trường Chấn Kinh
- Chương 68: Đoàn Thiên Đức
- Chương 69: Rời Đi
- Chương 70: Theo Dõi
- Chương 71: Lại Gặp Âu Dương Khắc
- Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư
- Chương 73: Giáng Long Về Nguyên Chủ
- Chương 74: Tiểu Muội
- Chương 75: Gặp Lại Hoàng Dung
- Chương 76: Từ Thiện Y Quán
- Chương 77: Khám Bệnh Miễn Phí
- Chương 78: Thiên Phú Năng Lực
- Chương 79: Rắc Rối Đến Cửa
- Chương 80: Xử Lý Rắc Rối
- Chương 81: Triệu Húc Tính Toán
- Chương 82: Triệu Húc Quyết Tâm
- Chương 83: Nam Cung Nguyệt
- Chương 84: Sắc Phong
- Chương 85: Từ Chối
- Chương 86: Tính Toán Rời Đi
- Chương 87: Gặp Châu Bá Thông Cùng Hồng Thất Công
- Chương 88: Chữa Thương Cùng Gặp Lại
- Chương 89: Chữa Thương, Ngộ
- Chương 90: Câu Chuyện Của Long Vũ Phi
- Chương 91: Vui Mừng Gặp Mặt, Trở Về
- Chương 92: Tụ Tập
- Chương 93: Cấp Hai
- Chương 94: Tặng
- Chương 95: Long Thanh Thanh
- Chương 96: Long Gia Trang
- Chương 97: Biến Cố Gia Hưng
- Chương 98: Sinh Cơ Luân Chuyển Công
- Chương 99: Rời Đi
- Chương 100: Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu
- Chương 101: Ra Đời
- Chương 102: Hậu Thiên Đại Viên Mãn
- Chương 103: Phong Vân Quyết
- Chương 104: Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 105: Diệt Sát
- Chương 106: Chế Phù
- Chương 107: Phản Ứng
- Chương 108: Động Tiên Tiến Hóa
- Chương 109: Xung Đột
- Chương 110: Giải Cứu Vũ Băng
- Chương 111: Trở Về Long Hổ Môn
- Chương 112: Minh Ngọc Thần Công
- Chương 113: Yêu Sớm?
- Chương 114: Hai Năm
- Chương 115: Đột Phá
- Chương 116: Tiên Thiên Công
- Chương 117: Dạo Phố
- Chương 118: Hai Thiên Tài
- Chương 119: Vô Địch Thiếu Niên Thế Giới
- Chương 120: Ngày Đầu Tới Trường
- Chương 121: Siêu Cấp Tiểu Thiên Tài Mộc Nhã
- Chương 122: Mộc Nhã Vs Vũ Băng
- Chương 123: Ỷ Thiên Kiếm Tin Tức
- Chương 124: Ỷ Thiên Kiếm
- Chương 125: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Thượng)
- Chương 126: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Hạ)
- Chương 127: Giao Dịch
- Chương 128: Chuẩn Bị
- Chương 129: Đột Phá
- Chương 130: Tổ Hợp
- Chương 131: Hai tháng
- Chương 132: Phá Giải Di Hoa
- Chương 133: Thông Thiên Giáo Người Tới
- Chương 134: Long Hổ Môn Vs Thông Thiên Giáo
- Chương 135: Mộc Nhã Vs Lục Chí Minh
- Chương 136: Vũ Băng Vs Trần Hùng. Tề Băng Băng?
- Chương 137: Gia Đình Tề Tụ
- Chương 138: Đệ Thập Tầng Minh Ngọc Thần Công
- Chương 139: Kết Thúc Tu Luyện
- Chương 140: Trúc Cơ Kỳ
- Chương 141: Xung Đột!
- Chương 142: Vòng Loại Bắt Đầu
- Chương 143: Phiền Muộn
- Chương 144: Vòng Loại Thứ Hai
- Chương 145: Thủ Lôi Đài
- Chương 146: Giang Minh Vs Đường Tinh
- Chương 147: Đường Môn Tuyệt Học – Thiên Diệp Thủ
- Chương 148: Tức Giận!
- Chương 149: Vòng Loại Thứ Hai Kết Thúc
- Chương 150: Thập Đại Thần Binh
- Chương 151: Nghiền Áp
- Chương 152: Vô Sỉ
- Chương 153: Đại Tông Sư Cảnh Cường Giả