Võ Hiệp Tiêu Dao Lục - Chương 74: Tiểu Muội
Chương trước- Chương 1: Giang Minh
- Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống
- Chương 3: Động Tiên
- Chương 4: Nhiệm Vụ Bắt Đầu
- Chương 5: Lên Vô Lượng Phái
- Chương 6: Gặp Chung Linh
- Chương 7: Vạn Kiếp Cốc
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thay Đổi
- Chương 9: Nhạc Lão Tam
- Chương 10: Vân Trung Hạc
- Chương 11: Chung Cô Nương Rất Tốt
- Chương 12: Thế Ai Chịu Trách Nhiệm Với Ta?
- Chương 13: Vòng Quay May Mắn
- Chương 14: Luyện Khí
- Chương 15: Kiều Phong
- Chương 16: Kết Nghĩa Kim Lan
- Chương 17: Không Phải Chiêu Thức
- Chương 18: Chuyện Ở Cái Bang
- Chương 19: Chuyện Ở Cái Bang (Tiếp)
- Chương 20: Bái Kiến Tụ Hiền Trang
- Chương 21: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 22: Sự Thật
- Chương 23: Phân Tích
- Chương 24: Tinh Tú Phái
- Chương 25: Tô Tinh Hà
- Chương 26: Cô Tô Mộ Dung Phục
- Chương 27: Chưởng Diệt Đinh Xuân Thu
- Chương 28: Vô Nhai Tử
- Chương 29: Chữa Thương
- Chương 30: Đêm Khuya
- Chương 31: Kỹ Năng Sống Danh Sách
- Chương 32: Chấn Thiên Cầm
- Chương 33: Bình Minh Tươi Đẹp
- Chương 34: Đại Tiếu Giang Hồ
- Chương 35: Ba Mươi Sáu Động, Bảy Mươi Hai Đảo
- Chương 36: Giải Sinh Tử Phù
- Chương 37: Thiên Sơn Đồng Lão
- Chương 38: Vương Ngữ Yên Phức Tạp
- Chương 39: Lý Thu Thủy
- Chương 40: Ta Muốn Ở Bên Hắn!
- Chương 41: Bạt Kiếm Thuật
- Chương 42: Sơ Nhập Kiếm Ý
- Chương 43: Thiên Hạ
- Chương 44: Gặp Lại Kiều Phong
- Chương 45: Minh Chủ Võ Lâm (Thượng)
- Chương 46: Minh Chủ Võ Lâm (Hạ)
- Chương 47: Vô Danh Tăng
- Chương 48: Mộ Dung Phục Kết Cục
- Chương 49: Bạch Y Chiến Thần
- Chương 50: Rời Khỏi Thiên Long
- Chương 51: Mộ Dung Song Song
- Chương 52: Phùng Ngọc Yến
- Chương 53: Kế Hoạch Chế Tạo Anh Hùng
- Chương 54: Nhiệm Vụ Xuất Hiện
- Chương 55: Tỷ Võ Chiêu Thân (Thượng)
- Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
- Chương 57: Sinh Cơ Tán
- Chương 58: Âu Dương Khắc
- Chương 59: Trình Y Y
- Chương 60: Phùng Ngọc Yến Ra Tay
- Chương 61: Ước Hẹn Nửa Năm
- Chương 62: Phùng Tiếu Tiếu
- Chương 63: Ngoài Ý Muốn Nghĩa Huynh
- Chương 64: Chuyện Tại Lục Gia Trang
- Chương 65: Hoàng Dược Sư
- Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
- Chương 67: Toàn Trường Chấn Kinh
- Chương 68: Đoàn Thiên Đức
- Chương 69: Rời Đi
- Chương 70: Theo Dõi
- Chương 71: Lại Gặp Âu Dương Khắc
- Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư
- Chương 73: Giáng Long Về Nguyên Chủ
- Chương 74: Tiểu Muội
- Chương 75: Gặp Lại Hoàng Dung
- Chương 76: Từ Thiện Y Quán
- Chương 77: Khám Bệnh Miễn Phí
- Chương 78: Thiên Phú Năng Lực
- Chương 79: Rắc Rối Đến Cửa
- Chương 80: Xử Lý Rắc Rối
- Chương 81: Triệu Húc Tính Toán
- Chương 82: Triệu Húc Quyết Tâm
- Chương 83: Nam Cung Nguyệt
- Chương 84: Sắc Phong
- Chương 85: Từ Chối
- Chương 86: Tính Toán Rời Đi
- Chương 87: Gặp Châu Bá Thông Cùng Hồng Thất Công
- Chương 88: Chữa Thương Cùng Gặp Lại
- Chương 89: Chữa Thương, Ngộ
- Chương 90: Câu Chuyện Của Long Vũ Phi
- Chương 91: Vui Mừng Gặp Mặt, Trở Về
- Chương 92: Tụ Tập
- Chương 93: Cấp Hai
- Chương 94: Tặng
- Chương 95: Long Thanh Thanh
- Chương 96: Long Gia Trang
- Chương 97: Biến Cố Gia Hưng
- Chương 98: Sinh Cơ Luân Chuyển Công
- Chương 99: Rời Đi
- Chương 100: Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu
- Chương 101: Ra Đời
- Chương 102: Hậu Thiên Đại Viên Mãn
- Chương 103: Phong Vân Quyết
- Chương 104: Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 105: Diệt Sát
- Chương 106: Chế Phù
- Chương 107: Phản Ứng
- Chương 108: Động Tiên Tiến Hóa
- Chương 109: Xung Đột
- Chương 110: Giải Cứu Vũ Băng
- Chương 111: Trở Về Long Hổ Môn
- Chương 112: Minh Ngọc Thần Công
- Chương 113: Yêu Sớm?
- Chương 114: Hai Năm
- Chương 115: Đột Phá
- Chương 116: Tiên Thiên Công
- Chương 117: Dạo Phố
- Chương 118: Hai Thiên Tài
- Chương 119: Vô Địch Thiếu Niên Thế Giới
- Chương 120: Ngày Đầu Tới Trường
- Chương 121: Siêu Cấp Tiểu Thiên Tài Mộc Nhã
- Chương 122: Mộc Nhã Vs Vũ Băng
- Chương 123: Ỷ Thiên Kiếm Tin Tức
- Chương 124: Ỷ Thiên Kiếm
- Chương 125: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Thượng)
- Chương 126: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Hạ)
- Chương 127: Giao Dịch
- Chương 128: Chuẩn Bị
- Chương 129: Đột Phá
- Chương 130: Tổ Hợp
- Chương 131: Hai tháng
- Chương 132: Phá Giải Di Hoa
- Chương 133: Thông Thiên Giáo Người Tới
- Chương 134: Long Hổ Môn Vs Thông Thiên Giáo
- Chương 135: Mộc Nhã Vs Lục Chí Minh
- Chương 136: Vũ Băng Vs Trần Hùng. Tề Băng Băng?
- Chương 137: Gia Đình Tề Tụ
- Chương 138: Đệ Thập Tầng Minh Ngọc Thần Công
- Chương 139: Kết Thúc Tu Luyện
- Chương 140: Trúc Cơ Kỳ
- Chương 141: Xung Đột!
- Chương 142: Vòng Loại Bắt Đầu
- Chương 143: Phiền Muộn
- Chương 144: Vòng Loại Thứ Hai
- Chương 145: Thủ Lôi Đài
- Chương 146: Giang Minh Vs Đường Tinh
- Chương 147: Đường Môn Tuyệt Học – Thiên Diệp Thủ
- Chương 148: Tức Giận!
- Chương 149: Vòng Loại Thứ Hai Kết Thúc
- Chương 150: Thập Đại Thần Binh
- Chương 151: Nghiền Áp
- Chương 152: Vô Sỉ
- Chương 153: Đại Tông Sư Cảnh Cường Giả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Võ Hiệp Tiêu Dao Lục
Chương 74: Tiểu Muội
Nhìn Hồng Thất Công hớn hở rời đi, Phùng Ngọc Yến cười cười lắc đầu một cái, sau đó cùng Vô Song gõ cửa phòng Trình Y Y.
Trình Y Y cửa phòng mở ra, Phùng Ngọc Yến cùng Vô Song bước vào.
Trình Y Y hồi hộp nhìn Vô Song và Phùng Ngọc Yến hai người bước vào, sau đó ngồi xuống ghế chờ đợi, quên mất cả việc mời hai người ngồi xuống.
Vô Song rất vô tư, tự nhiên ngồi xuống. Phùng Ngọc Yến trông vậy cũng chỉ cười cười, nhẹ nhàng ngồi ở một bên.
Phùng Ngọc Yến mở miệng:
“Giới thiệu lại một chút, ta là Phùng Ngọc Yến, đến từ thành phố X, năm hai ngàn mười ba thì đến đây.”
Vô Song cũng cười nói:
“Ta là Mộ Dung Vô Song. Ta cũng từ thành phố X, năm hai ngàn mười bốn thì đến đây.”
Là một người xuyên việt, Trình Y Y dĩ nhiên hiểu hai người nói gì. Nàngthấy hai người thẳng thắn giới thiệu, cũng liền giới thiệu bản thân:
“Ta là Trình Y Y. Ta đến từ thành phố Y đấy, ta năm hai ngàn mười bốn đến đây. Các ngươi có thể gọi ta là Y Y.”
“Y Y, ngươi kiếp trước bao nhiêu tuổi?”
Vô Song chợt hỏi. Trình Y Y cũng không giấu diếm trả lời:
“Ta là mười sáu tuổi…”
Nghe Trình Y Y tường thuật lại, Phùng Ngọc Yến cùng Vô Song đã nắm được tại sao nàng lại đến cái thế giới này.
Trình Y Y mười sáu tuổi, đang học trung học lớp mười. Vốn là một ngườimê phim kiếm hiệp, Trình Y Y tâm hồn cũng hết sức hiệp nghĩa. Một ngàynhìn thấy một đứa bé băng qua đường, nàng liền tiến tới hỗ trợ. Mặc dùtuân thủ rất đúng luật lệ giao thông, Trình Y Y lại bị một tài xế tôngtrúng. Nàng tỉnh dậy liền bản thân đã ở thế giới này. Không như Vô Songcùng Phùng Ngọc Yến, nàng tỉnh dậy thấy bản thân đã năm tuổi. Trình Y Ydựa theo trí nhớ về Thần Điêu Đại Hiệp, tìm đến Chung Nam Cổ Mộ sơn, lén theo đường hầm bí mật lẻn vào Cổ Mộ, học trộm Cửu Âm Chân Kinh. Sau đónàng vừa lưu lạc trên giang hồ, vừa tu luyện nội công. Một ngày nàngnghe được hai người nói chuyện với nhau, một người con gái kêu gọi NiệmTừ, nàng liền đoán rằng đây chính là Mục Niệm Từ. Từ đó nàng đi theo hai người, đến khi tới tận kinh thành Bắc Kinh của Đại Kim. Ở đây, nàngphát hiện ra Âu Dương Khắc…
Nghe xong câu chuyện của Trình Y Y, Phùng Ngọc Yến cùng Vô Song khôngkhỏi toát ra thương cảm. Nàng mới có một chút tuổi như vậy a. Vậy màphải đối diện với biết bao nguy hiểm.
Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng lấy tay vuốt đầu Trình Y Y. Trình Y Y lúc đầuhơi ngạc nhiên một chút, xong vẫn cứ để Phùng Ngọc Yến tùy ý vuốt đầunàng. Trình Y Y chợt cảm thấy trong lòng ấm áp, nước mắt không nhịn được cứ trào ra, rớt xuống bàn tay nhỏ nhắn.
Phùng Ngọc Yến vấn nhẹ nhàng vuốt ve đầu Trình Y Y. Trình Y Y khóc cànglúc càng to, cuối cùng nhào vào lòng Phùng Ngọc Yến khóc lớn lên.
Vô Song nhìn Trình Y Y với ánh mắt đồng tình. Hắn đến thế giới này còncó gia đình, cha mẹ, huynh muội, còn có Ngọc Yến tỷ luôn ở bên hắn chiasẻ mỗi lúc buồn. Không như Trình Y Y, một cô bé mới có mười sáu tuổi,lại phải chịu đến một thế giới lạ lẫm, gồng mình một mình chịu đựng baonhiêu điều.
Trình Y Y khóc một hồi, ánh mắt đỏ cả lên. Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng launước mắt cho nàng. Nước mắt của Trình Y Y làm ướt cả ngực áo của PhùngNgọc Yến, làm nàng nhớ lại Thiên Long thế giới, Vương Ngữ Yên cũng ởtrong lòng nàng khóc lớn như vậy.
Trình Y Y tay sờ nhẹ lên vết ướt trước ngực Phùng Ngọc Yến, cúi đầu cất giọng nói nhỏ:
“Xin… Xin lỗi…”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu, lấy ra một cái khăn tay, lau nhẹ khuôn mặt toàn nước mắt của Trình Y Y. Sau đó nhẹ nhàng nói:
“Ngươi từ sau đi theo chúng ta. Chúng ta sẽ là người một nhà.”
Vô Song nhe răng cười nói:
“Y Y, từ nay trở đi, ngươi là tiểu muội của ta và Ngọc Yến tỷ!”
Trình Y Y hạnh phúc gật đầu. Nàng chịu đựng cô đơn biết bao nhiêu năm,đến giờ gặp Vô Song và Phùng Ngọc Yến người cùng thời, nàng nhất thờikhông giữ được hình tượng.
Trình Y Y tò mò hỏi nhỏ:
“Các ngươi bao nhiêu tuổi?”
Vô Song đáp:
“Ta hai mươi hai tuổi qua đây, hiện mười bảy tuổi. Ngọc Yến tỷ trước là hai mươi lăm tuổi, hiện mười sáu tuổi.”
Trình Y Y gật đầu. Nàng hiện là mười bảy tuổi, nhưng tính tuổi tồn tại,nàng đúng là nhỏ tuổi nhất đấy. Một tiếng gọi Phùng Ngọc Yến là tỷ vẫnlà nên đấy, huống hồ nàng quả thật thấy Phùng Ngọc Yến trầm ổn, xứngđáng làm tỷ tỷ nàng.
Nhớ đến tiểu cô nương bên cạnh Phùng Ngọc Yến, Trình Y Y hỏi:
“Tiểu cô nương bên kia…”
Phùng Ngọc Yến mỉm cười nói:
“Nàng là đệ tử của ta, ngươi có thể giống như Vô Song, không cần để ýbối phận khi nói chuyện với nàng. Trên thực tế, ta coi nàng như muộimuội.”
Nhìn Trình Y Y gật đầu, Vô Song lại tươi cười gạ gẫm:
“Ngọc Yến tỷ, hôm nay chúng ta có thêm một tiểu muội, không bằng ngươi xuống bếp…”
Trình Y Y tròn mắt hỏi:
“Ngọc Yến tỷ biết nấu ăn sao?”
Vô Song hớn hở khoe:
“Ngọc Yến tỷ nấu ăn là ngon nhất thế giới đấy. Đến Hồng Thất Công ăn xong còn phải khen ngợi.”
Phùng Ngọc Yến mỉm cười, gật đầu đi xuống mượn bếp của khách điếm.
Phùng Tiếu Tiếu nghe thấy Vô Song nói Phùng Ngọc Yến nấu ăn, hai mắt sáng lên hỏi:
“Thật? Sư phụ nấu ăn?”
Vô Song cười gật đầu xác nhận khiến Phùng Tiếu Tiếu vui mừng, nhảy nhót quanh phòng.
Trình Y Y nhìn Phùng Tiếu Tiếu mà tò mò về bữa ăn sắp tới.
Rất nhanh, mùi thức ăn bay khắp khách điếm. Rất nhiều thực khách chảy dãi hít lấy hít để mùi thơm quyến rũ. Một thực khách hỏi:
“Tiểu nhị, các ngươi làm món gì mà thơm thế? Mang cho ta một đĩa!”
“Tiểu nhị, nhà bếp đang làm món gì? Mang lên cho ta!”
Một người còn chạy thẳng vào phòng bếp, người này liền thấy Phùng NgọcYến khuôn mặt xinh đẹp đang nấu ăn, nhất thời ngẩn người ra. Đến khi hắn tỉnh táo lại thì bóng dáng mỹ nữ đã biến mất, kèm theo mùi thức ăn.
“Thật phiền phức a!”
Phùng Ngọc Yến thở dài nghĩ thầm. Đây là lý do mà nàng khi đi lịch lãm không thường xuyên triển khai nấu ăn.
Phùng Ngọc Yến mang hộp đựng cơm đi lên phòng, bỏ lại cho tiểu nhị cùng chủ quán một đống rắc rối thực khách đòi món ăn…
“Đến, thức ăn có rồi đây.”
Phùng Ngọc Yến vào phòng, đặt các món ăn ra bàn. Hộp đựng vừa mở ra, một mùi thức ăn hấp dẫn tràn ngập căn phòng. Phùng Tiếu Tiếu và Vô Song lúc này nước dãi đã chảy ra khỏi khóe miệng. Trình Y Y cũng phải nhẹ nhàngnuốt nước bọt.
Bữa ăn diễn ra rất nhanh chóng, Phùng Tiếu Tiếu cùng Vô Song phải nói là ăn với tốc độ của trư. Trình Y Y lúc đầu còn nhỏ nhẹ ăn uống, về saunhìn tốc độ biến mất của thức ăn, cũng vội vàng triển khai đánh chén, bỏ đi thái độ của thục nữ.
Nhìn ba tên ma đói trước mặt mình, Phùng Ngọc Yến cười cười lắc đầu, sau đó chậm rãi ăn uống. Đến khi Phùng Ngọc Yến buông bát, các đĩa thức ănđã sạch sẽ, bên cạnh nàng xuất hiện ba phụ nữ có thai, à không, là mộtphụ nữ có thai, một đàn ông có bầu và một la lị có em bé…
Phùng Tiếu Tiếu đánh một cái ợ, vỗ vỗ bụng nói:
“Sư phụ, giá mà mỗi ngày được ăn món ăn ngươi nấu, ta dù đi ăn xin cũng được.”
Vô Song cười nói:
“Ngươi mà đi ăn xin, còn được ăn Ngọc Yến tỷ nấu sao?”
“Đúng nha, cho nên ta sẽ chỉ ở bên sư phụ suốt đời, vĩnh viễn không rời xa!”
Nói xong ôm lấy tay Phùng Ngọc Yến, đầu ngả lên vai nàng.
Đột nhiên thấy cửa phòng mở ra, Hồng Thất Công hấp tấp chạy vào nói:
“Ta quên mất, để lại cho ta một chút.”
Nhưng nhìn mấy đĩa thức ăn trống rỗng trước mặt, kèm theo ba tên bụngphình lên, Hồng Thất Công rất nhanh đã hiểu rõ, mình đã đến quá muộn.Nhất thời khuôn mặt ảm đạm xuống, không ngờ mình vì một quyển võ học màbỏ lỡ mất đại tiệc do tiểu muội đích thân nấu.
Trình Y Y cửa phòng mở ra, Phùng Ngọc Yến cùng Vô Song bước vào.
Trình Y Y hồi hộp nhìn Vô Song và Phùng Ngọc Yến hai người bước vào, sau đó ngồi xuống ghế chờ đợi, quên mất cả việc mời hai người ngồi xuống.
Vô Song rất vô tư, tự nhiên ngồi xuống. Phùng Ngọc Yến trông vậy cũng chỉ cười cười, nhẹ nhàng ngồi ở một bên.
Phùng Ngọc Yến mở miệng:
“Giới thiệu lại một chút, ta là Phùng Ngọc Yến, đến từ thành phố X, năm hai ngàn mười ba thì đến đây.”
Vô Song cũng cười nói:
“Ta là Mộ Dung Vô Song. Ta cũng từ thành phố X, năm hai ngàn mười bốn thì đến đây.”
Là một người xuyên việt, Trình Y Y dĩ nhiên hiểu hai người nói gì. Nàngthấy hai người thẳng thắn giới thiệu, cũng liền giới thiệu bản thân:
“Ta là Trình Y Y. Ta đến từ thành phố Y đấy, ta năm hai ngàn mười bốn đến đây. Các ngươi có thể gọi ta là Y Y.”
“Y Y, ngươi kiếp trước bao nhiêu tuổi?”
Vô Song chợt hỏi. Trình Y Y cũng không giấu diếm trả lời:
“Ta là mười sáu tuổi…”
Nghe Trình Y Y tường thuật lại, Phùng Ngọc Yến cùng Vô Song đã nắm được tại sao nàng lại đến cái thế giới này.
Trình Y Y mười sáu tuổi, đang học trung học lớp mười. Vốn là một ngườimê phim kiếm hiệp, Trình Y Y tâm hồn cũng hết sức hiệp nghĩa. Một ngàynhìn thấy một đứa bé băng qua đường, nàng liền tiến tới hỗ trợ. Mặc dùtuân thủ rất đúng luật lệ giao thông, Trình Y Y lại bị một tài xế tôngtrúng. Nàng tỉnh dậy liền bản thân đã ở thế giới này. Không như Vô Songcùng Phùng Ngọc Yến, nàng tỉnh dậy thấy bản thân đã năm tuổi. Trình Y Ydựa theo trí nhớ về Thần Điêu Đại Hiệp, tìm đến Chung Nam Cổ Mộ sơn, lén theo đường hầm bí mật lẻn vào Cổ Mộ, học trộm Cửu Âm Chân Kinh. Sau đónàng vừa lưu lạc trên giang hồ, vừa tu luyện nội công. Một ngày nàngnghe được hai người nói chuyện với nhau, một người con gái kêu gọi NiệmTừ, nàng liền đoán rằng đây chính là Mục Niệm Từ. Từ đó nàng đi theo hai người, đến khi tới tận kinh thành Bắc Kinh của Đại Kim. Ở đây, nàngphát hiện ra Âu Dương Khắc…
Nghe xong câu chuyện của Trình Y Y, Phùng Ngọc Yến cùng Vô Song khôngkhỏi toát ra thương cảm. Nàng mới có một chút tuổi như vậy a. Vậy màphải đối diện với biết bao nguy hiểm.
Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng lấy tay vuốt đầu Trình Y Y. Trình Y Y lúc đầuhơi ngạc nhiên một chút, xong vẫn cứ để Phùng Ngọc Yến tùy ý vuốt đầunàng. Trình Y Y chợt cảm thấy trong lòng ấm áp, nước mắt không nhịn được cứ trào ra, rớt xuống bàn tay nhỏ nhắn.
Phùng Ngọc Yến vấn nhẹ nhàng vuốt ve đầu Trình Y Y. Trình Y Y khóc cànglúc càng to, cuối cùng nhào vào lòng Phùng Ngọc Yến khóc lớn lên.
Vô Song nhìn Trình Y Y với ánh mắt đồng tình. Hắn đến thế giới này còncó gia đình, cha mẹ, huynh muội, còn có Ngọc Yến tỷ luôn ở bên hắn chiasẻ mỗi lúc buồn. Không như Trình Y Y, một cô bé mới có mười sáu tuổi,lại phải chịu đến một thế giới lạ lẫm, gồng mình một mình chịu đựng baonhiêu điều.
Trình Y Y khóc một hồi, ánh mắt đỏ cả lên. Phùng Ngọc Yến nhẹ nhàng launước mắt cho nàng. Nước mắt của Trình Y Y làm ướt cả ngực áo của PhùngNgọc Yến, làm nàng nhớ lại Thiên Long thế giới, Vương Ngữ Yên cũng ởtrong lòng nàng khóc lớn như vậy.
Trình Y Y tay sờ nhẹ lên vết ướt trước ngực Phùng Ngọc Yến, cúi đầu cất giọng nói nhỏ:
“Xin… Xin lỗi…”
Phùng Ngọc Yến lắc đầu, lấy ra một cái khăn tay, lau nhẹ khuôn mặt toàn nước mắt của Trình Y Y. Sau đó nhẹ nhàng nói:
“Ngươi từ sau đi theo chúng ta. Chúng ta sẽ là người một nhà.”
Vô Song nhe răng cười nói:
“Y Y, từ nay trở đi, ngươi là tiểu muội của ta và Ngọc Yến tỷ!”
Trình Y Y hạnh phúc gật đầu. Nàng chịu đựng cô đơn biết bao nhiêu năm,đến giờ gặp Vô Song và Phùng Ngọc Yến người cùng thời, nàng nhất thờikhông giữ được hình tượng.
Trình Y Y tò mò hỏi nhỏ:
“Các ngươi bao nhiêu tuổi?”
Vô Song đáp:
“Ta hai mươi hai tuổi qua đây, hiện mười bảy tuổi. Ngọc Yến tỷ trước là hai mươi lăm tuổi, hiện mười sáu tuổi.”
Trình Y Y gật đầu. Nàng hiện là mười bảy tuổi, nhưng tính tuổi tồn tại,nàng đúng là nhỏ tuổi nhất đấy. Một tiếng gọi Phùng Ngọc Yến là tỷ vẫnlà nên đấy, huống hồ nàng quả thật thấy Phùng Ngọc Yến trầm ổn, xứngđáng làm tỷ tỷ nàng.
Nhớ đến tiểu cô nương bên cạnh Phùng Ngọc Yến, Trình Y Y hỏi:
“Tiểu cô nương bên kia…”
Phùng Ngọc Yến mỉm cười nói:
“Nàng là đệ tử của ta, ngươi có thể giống như Vô Song, không cần để ýbối phận khi nói chuyện với nàng. Trên thực tế, ta coi nàng như muộimuội.”
Nhìn Trình Y Y gật đầu, Vô Song lại tươi cười gạ gẫm:
“Ngọc Yến tỷ, hôm nay chúng ta có thêm một tiểu muội, không bằng ngươi xuống bếp…”
Trình Y Y tròn mắt hỏi:
“Ngọc Yến tỷ biết nấu ăn sao?”
Vô Song hớn hở khoe:
“Ngọc Yến tỷ nấu ăn là ngon nhất thế giới đấy. Đến Hồng Thất Công ăn xong còn phải khen ngợi.”
Phùng Ngọc Yến mỉm cười, gật đầu đi xuống mượn bếp của khách điếm.
Phùng Tiếu Tiếu nghe thấy Vô Song nói Phùng Ngọc Yến nấu ăn, hai mắt sáng lên hỏi:
“Thật? Sư phụ nấu ăn?”
Vô Song cười gật đầu xác nhận khiến Phùng Tiếu Tiếu vui mừng, nhảy nhót quanh phòng.
Trình Y Y nhìn Phùng Tiếu Tiếu mà tò mò về bữa ăn sắp tới.
Rất nhanh, mùi thức ăn bay khắp khách điếm. Rất nhiều thực khách chảy dãi hít lấy hít để mùi thơm quyến rũ. Một thực khách hỏi:
“Tiểu nhị, các ngươi làm món gì mà thơm thế? Mang cho ta một đĩa!”
“Tiểu nhị, nhà bếp đang làm món gì? Mang lên cho ta!”
Một người còn chạy thẳng vào phòng bếp, người này liền thấy Phùng NgọcYến khuôn mặt xinh đẹp đang nấu ăn, nhất thời ngẩn người ra. Đến khi hắn tỉnh táo lại thì bóng dáng mỹ nữ đã biến mất, kèm theo mùi thức ăn.
“Thật phiền phức a!”
Phùng Ngọc Yến thở dài nghĩ thầm. Đây là lý do mà nàng khi đi lịch lãm không thường xuyên triển khai nấu ăn.
Phùng Ngọc Yến mang hộp đựng cơm đi lên phòng, bỏ lại cho tiểu nhị cùng chủ quán một đống rắc rối thực khách đòi món ăn…
“Đến, thức ăn có rồi đây.”
Phùng Ngọc Yến vào phòng, đặt các món ăn ra bàn. Hộp đựng vừa mở ra, một mùi thức ăn hấp dẫn tràn ngập căn phòng. Phùng Tiếu Tiếu và Vô Song lúc này nước dãi đã chảy ra khỏi khóe miệng. Trình Y Y cũng phải nhẹ nhàngnuốt nước bọt.
Bữa ăn diễn ra rất nhanh chóng, Phùng Tiếu Tiếu cùng Vô Song phải nói là ăn với tốc độ của trư. Trình Y Y lúc đầu còn nhỏ nhẹ ăn uống, về saunhìn tốc độ biến mất của thức ăn, cũng vội vàng triển khai đánh chén, bỏ đi thái độ của thục nữ.
Nhìn ba tên ma đói trước mặt mình, Phùng Ngọc Yến cười cười lắc đầu, sau đó chậm rãi ăn uống. Đến khi Phùng Ngọc Yến buông bát, các đĩa thức ănđã sạch sẽ, bên cạnh nàng xuất hiện ba phụ nữ có thai, à không, là mộtphụ nữ có thai, một đàn ông có bầu và một la lị có em bé…
Phùng Tiếu Tiếu đánh một cái ợ, vỗ vỗ bụng nói:
“Sư phụ, giá mà mỗi ngày được ăn món ăn ngươi nấu, ta dù đi ăn xin cũng được.”
Vô Song cười nói:
“Ngươi mà đi ăn xin, còn được ăn Ngọc Yến tỷ nấu sao?”
“Đúng nha, cho nên ta sẽ chỉ ở bên sư phụ suốt đời, vĩnh viễn không rời xa!”
Nói xong ôm lấy tay Phùng Ngọc Yến, đầu ngả lên vai nàng.
Đột nhiên thấy cửa phòng mở ra, Hồng Thất Công hấp tấp chạy vào nói:
“Ta quên mất, để lại cho ta một chút.”
Nhưng nhìn mấy đĩa thức ăn trống rỗng trước mặt, kèm theo ba tên bụngphình lên, Hồng Thất Công rất nhanh đã hiểu rõ, mình đã đến quá muộn.Nhất thời khuôn mặt ảm đạm xuống, không ngờ mình vì một quyển võ học màbỏ lỡ mất đại tiệc do tiểu muội đích thân nấu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giang Minh
- Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống
- Chương 3: Động Tiên
- Chương 4: Nhiệm Vụ Bắt Đầu
- Chương 5: Lên Vô Lượng Phái
- Chương 6: Gặp Chung Linh
- Chương 7: Vạn Kiếp Cốc
- Chương 8: Nhiệm Vụ Thay Đổi
- Chương 9: Nhạc Lão Tam
- Chương 10: Vân Trung Hạc
- Chương 11: Chung Cô Nương Rất Tốt
- Chương 12: Thế Ai Chịu Trách Nhiệm Với Ta?
- Chương 13: Vòng Quay May Mắn
- Chương 14: Luyện Khí
- Chương 15: Kiều Phong
- Chương 16: Kết Nghĩa Kim Lan
- Chương 17: Không Phải Chiêu Thức
- Chương 18: Chuyện Ở Cái Bang
- Chương 19: Chuyện Ở Cái Bang (Tiếp)
- Chương 20: Bái Kiến Tụ Hiền Trang
- Chương 21: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 22: Sự Thật
- Chương 23: Phân Tích
- Chương 24: Tinh Tú Phái
- Chương 25: Tô Tinh Hà
- Chương 26: Cô Tô Mộ Dung Phục
- Chương 27: Chưởng Diệt Đinh Xuân Thu
- Chương 28: Vô Nhai Tử
- Chương 29: Chữa Thương
- Chương 30: Đêm Khuya
- Chương 31: Kỹ Năng Sống Danh Sách
- Chương 32: Chấn Thiên Cầm
- Chương 33: Bình Minh Tươi Đẹp
- Chương 34: Đại Tiếu Giang Hồ
- Chương 35: Ba Mươi Sáu Động, Bảy Mươi Hai Đảo
- Chương 36: Giải Sinh Tử Phù
- Chương 37: Thiên Sơn Đồng Lão
- Chương 38: Vương Ngữ Yên Phức Tạp
- Chương 39: Lý Thu Thủy
- Chương 40: Ta Muốn Ở Bên Hắn!
- Chương 41: Bạt Kiếm Thuật
- Chương 42: Sơ Nhập Kiếm Ý
- Chương 43: Thiên Hạ
- Chương 44: Gặp Lại Kiều Phong
- Chương 45: Minh Chủ Võ Lâm (Thượng)
- Chương 46: Minh Chủ Võ Lâm (Hạ)
- Chương 47: Vô Danh Tăng
- Chương 48: Mộ Dung Phục Kết Cục
- Chương 49: Bạch Y Chiến Thần
- Chương 50: Rời Khỏi Thiên Long
- Chương 51: Mộ Dung Song Song
- Chương 52: Phùng Ngọc Yến
- Chương 53: Kế Hoạch Chế Tạo Anh Hùng
- Chương 54: Nhiệm Vụ Xuất Hiện
- Chương 55: Tỷ Võ Chiêu Thân (Thượng)
- Chương 56: Tỷ Võ Chiêu Thân (Hạ)
- Chương 57: Sinh Cơ Tán
- Chương 58: Âu Dương Khắc
- Chương 59: Trình Y Y
- Chương 60: Phùng Ngọc Yến Ra Tay
- Chương 61: Ước Hẹn Nửa Năm
- Chương 62: Phùng Tiếu Tiếu
- Chương 63: Ngoài Ý Muốn Nghĩa Huynh
- Chương 64: Chuyện Tại Lục Gia Trang
- Chương 65: Hoàng Dược Sư
- Chương 66: Ta Là Phùng Ngọc Yến
- Chương 67: Toàn Trường Chấn Kinh
- Chương 68: Đoàn Thiên Đức
- Chương 69: Rời Đi
- Chương 70: Theo Dõi
- Chương 71: Lại Gặp Âu Dương Khắc
- Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư
- Chương 73: Giáng Long Về Nguyên Chủ
- Chương 74: Tiểu Muội
- Chương 75: Gặp Lại Hoàng Dung
- Chương 76: Từ Thiện Y Quán
- Chương 77: Khám Bệnh Miễn Phí
- Chương 78: Thiên Phú Năng Lực
- Chương 79: Rắc Rối Đến Cửa
- Chương 80: Xử Lý Rắc Rối
- Chương 81: Triệu Húc Tính Toán
- Chương 82: Triệu Húc Quyết Tâm
- Chương 83: Nam Cung Nguyệt
- Chương 84: Sắc Phong
- Chương 85: Từ Chối
- Chương 86: Tính Toán Rời Đi
- Chương 87: Gặp Châu Bá Thông Cùng Hồng Thất Công
- Chương 88: Chữa Thương Cùng Gặp Lại
- Chương 89: Chữa Thương, Ngộ
- Chương 90: Câu Chuyện Của Long Vũ Phi
- Chương 91: Vui Mừng Gặp Mặt, Trở Về
- Chương 92: Tụ Tập
- Chương 93: Cấp Hai
- Chương 94: Tặng
- Chương 95: Long Thanh Thanh
- Chương 96: Long Gia Trang
- Chương 97: Biến Cố Gia Hưng
- Chương 98: Sinh Cơ Luân Chuyển Công
- Chương 99: Rời Đi
- Chương 100: Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu
- Chương 101: Ra Đời
- Chương 102: Hậu Thiên Đại Viên Mãn
- Chương 103: Phong Vân Quyết
- Chương 104: Tiên Thiên Chi Cảnh
- Chương 105: Diệt Sát
- Chương 106: Chế Phù
- Chương 107: Phản Ứng
- Chương 108: Động Tiên Tiến Hóa
- Chương 109: Xung Đột
- Chương 110: Giải Cứu Vũ Băng
- Chương 111: Trở Về Long Hổ Môn
- Chương 112: Minh Ngọc Thần Công
- Chương 113: Yêu Sớm?
- Chương 114: Hai Năm
- Chương 115: Đột Phá
- Chương 116: Tiên Thiên Công
- Chương 117: Dạo Phố
- Chương 118: Hai Thiên Tài
- Chương 119: Vô Địch Thiếu Niên Thế Giới
- Chương 120: Ngày Đầu Tới Trường
- Chương 121: Siêu Cấp Tiểu Thiên Tài Mộc Nhã
- Chương 122: Mộc Nhã Vs Vũ Băng
- Chương 123: Ỷ Thiên Kiếm Tin Tức
- Chương 124: Ỷ Thiên Kiếm
- Chương 125: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Thượng)
- Chương 126: Trùng Luyện Ỷ Thiên (Hạ)
- Chương 127: Giao Dịch
- Chương 128: Chuẩn Bị
- Chương 129: Đột Phá
- Chương 130: Tổ Hợp
- Chương 131: Hai tháng
- Chương 132: Phá Giải Di Hoa
- Chương 133: Thông Thiên Giáo Người Tới
- Chương 134: Long Hổ Môn Vs Thông Thiên Giáo
- Chương 135: Mộc Nhã Vs Lục Chí Minh
- Chương 136: Vũ Băng Vs Trần Hùng. Tề Băng Băng?
- Chương 137: Gia Đình Tề Tụ
- Chương 138: Đệ Thập Tầng Minh Ngọc Thần Công
- Chương 139: Kết Thúc Tu Luyện
- Chương 140: Trúc Cơ Kỳ
- Chương 141: Xung Đột!
- Chương 142: Vòng Loại Bắt Đầu
- Chương 143: Phiền Muộn
- Chương 144: Vòng Loại Thứ Hai
- Chương 145: Thủ Lôi Đài
- Chương 146: Giang Minh Vs Đường Tinh
- Chương 147: Đường Môn Tuyệt Học – Thiên Diệp Thủ
- Chương 148: Tức Giận!
- Chương 149: Vòng Loại Thứ Hai Kết Thúc
- Chương 150: Thập Đại Thần Binh
- Chương 151: Nghiền Áp
- Chương 152: Vô Sỉ
- Chương 153: Đại Tông Sư Cảnh Cường Giả