Ác Quỷ Máu Lạnh Biết Yêu - Chương 40
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ác Quỷ Máu Lạnh Biết Yêu
Chương 40
Tại một nơi khác, nơi có cánh đồng hoa hướng dương rực rỡ, trải dài trên cánh đồng còn hơi sương. Những chú ve cánh cam ung dung bay lượn cùng đàn bướm trắng. Ánh nắng mai toả ra từng tia nắng dịu dàng, sưởi ấm cho hơi thở tạo hoá.
Từng giọt sương sớm còn đọng lại trên những chiếc lá xanh, nhẹ nhàng trượt xuống, rồi chợt loé sáng giữa không trung đầy hơi lạnh.
Mùa xuân đã đến rồi!
Cỏ cây cũng bắt đầu một chu kì mới!
Bên trong một căn phòng, lấy tông màu lam làm chủ đạo. Một cô gái với thân thể yếu ớt đang nằm trên chiếc giường lớn. Hơi thở như lan toả ra xung quanh, khiến căn phòng trở nên ấm áp hơn.
Cửa phòng bật mở trong không gian tĩnh lặng. Một người đàn ông với thân ảnh cao to tiếng vào. Làn da màu đồng nhạt tôn lên khuôn mặt hoàn mĩ như tạc tượng. Anh có đôi mắt màu hổ phách, ánh mắt sắt bén như chim ưng, chiếc mũi hơi dài và cao, đôi môi mỏng, mày hơi nhếch lên, mang theo vẻ lạnh lùng pha chút tình cảm.
Anh ngồi trên giường, xoa xoa má hồng của cô. Tâm không chút tạp niệm, chỉ là, lại bỗng dưng muốn trêu đùa một người.
Anh liền cúi đầu sát vào cổ cô, đưa mũi ngửi, một tay lấy điện thoại ra, chụp lại.
Hình ảnh này... Rất sinh động nha. Mới nhìn vào cứ như anh và cô vừa ân ái xong vậy, càng nhìn càng thấy vừa mắt.
Tin nhắn được chuyển đi.
Người nhận: Lãnh Tử Phi Tình.
Để tao xem, khi mày nhìn thấy tấm ảnh này, mày sẽ tức điên lên như thế nào. Tiếc thật! Tao lại không thể chứng kiến cảnh mày tức giận được! Vì tao... Và cả người phụ nữ của mày... Đang ở rất xa, rất xa...
Thời gian lâu như vậy, tao thật sự không tin rằng, mày sẽ không nghĩ đến việc người phụ nữ của mày, nằm dưới thân tao mà rên rỉ. Ha ha ha ha.... Mày cứ việc điên lên đi, cho dù mày có phá tung cái đất nước đó thì cũng chả có ích lợi gì đâu thằng nhóc.
Ha ha ha ha....
Mày nghĩ tao là ai? Tao là La Tâm Tử Thụ, là La Tâm Tử Thụ. (Cái tên rất có ý nghĩa==!) Mày nghĩ tao sẽ ở cái đất nước đó để mày tìm đến tao? Không đời nào! Nơi đó mày cứ việc tung hoành, nhưng, sang đến đây rồi thì đừng mong!
Từ bên ngoài một người thanh niên nữa lại bước vào. Trên người anh khoác lên bộ blu trắng, thân hình như ẩn như hiện dưới lớp áo mỏng, thân hình... phải gọi là rất chuẩn. Cơ tay nổi lên vô cùng săn chắc, bàn tay to mà lại thon dài, rất hiếm gặp.
"Đến giờ Thần Nhi lên cơn rồi, lần này thuốc sẽ mạnh hơn một chút!" Người thanh niên từ tốn nói. Người đàn ông này, xuất thân cũng không tệ. Tên anh là Vương Hãn, từ năm 9 tuổi anh đã được tổ chức EIS huấn luyện để trở thành sát thủ mạnh nhất. Trong một lần nằm bên trong hộp truyền điện để kích thích hoocmon thần kinh để biết được khả năng đặc biệt của anh là gì, thì xúc giác của anh bị mất đi. Nói nghe thì dễ nhưng thật sự những người ra khỏi được hộp truyền điện kia thì đếm trên đầu ngón tay.
Khi nằm vào bên trong, máy sẽ tự động rút hết không khí bên trong ra ngoài. Và cho vào đó một loại khí kích thích dây thần kinh. Trong vòng 20 phút, hoặc sẽ trở thành người mạnh nhất, hoặc sẽ trở thành một cái xác vô dụng.
Người bước ra từ tổ chức sát thủ EIS thì không có việc gì là nói không thể. Chỉ là... Loại ma tuý mà Phi Tình dùng trên người phụ nữ này, có chút đặc biệt. Quan trọng hơn là, rất khó để có thể giải được.
Từng giọt sương sớm còn đọng lại trên những chiếc lá xanh, nhẹ nhàng trượt xuống, rồi chợt loé sáng giữa không trung đầy hơi lạnh.
Mùa xuân đã đến rồi!
Cỏ cây cũng bắt đầu một chu kì mới!
Bên trong một căn phòng, lấy tông màu lam làm chủ đạo. Một cô gái với thân thể yếu ớt đang nằm trên chiếc giường lớn. Hơi thở như lan toả ra xung quanh, khiến căn phòng trở nên ấm áp hơn.
Cửa phòng bật mở trong không gian tĩnh lặng. Một người đàn ông với thân ảnh cao to tiếng vào. Làn da màu đồng nhạt tôn lên khuôn mặt hoàn mĩ như tạc tượng. Anh có đôi mắt màu hổ phách, ánh mắt sắt bén như chim ưng, chiếc mũi hơi dài và cao, đôi môi mỏng, mày hơi nhếch lên, mang theo vẻ lạnh lùng pha chút tình cảm.
Anh ngồi trên giường, xoa xoa má hồng của cô. Tâm không chút tạp niệm, chỉ là, lại bỗng dưng muốn trêu đùa một người.
Anh liền cúi đầu sát vào cổ cô, đưa mũi ngửi, một tay lấy điện thoại ra, chụp lại.
Hình ảnh này... Rất sinh động nha. Mới nhìn vào cứ như anh và cô vừa ân ái xong vậy, càng nhìn càng thấy vừa mắt.
Tin nhắn được chuyển đi.
Người nhận: Lãnh Tử Phi Tình.
Để tao xem, khi mày nhìn thấy tấm ảnh này, mày sẽ tức điên lên như thế nào. Tiếc thật! Tao lại không thể chứng kiến cảnh mày tức giận được! Vì tao... Và cả người phụ nữ của mày... Đang ở rất xa, rất xa...
Thời gian lâu như vậy, tao thật sự không tin rằng, mày sẽ không nghĩ đến việc người phụ nữ của mày, nằm dưới thân tao mà rên rỉ. Ha ha ha ha.... Mày cứ việc điên lên đi, cho dù mày có phá tung cái đất nước đó thì cũng chả có ích lợi gì đâu thằng nhóc.
Ha ha ha ha....
Mày nghĩ tao là ai? Tao là La Tâm Tử Thụ, là La Tâm Tử Thụ. (Cái tên rất có ý nghĩa==!) Mày nghĩ tao sẽ ở cái đất nước đó để mày tìm đến tao? Không đời nào! Nơi đó mày cứ việc tung hoành, nhưng, sang đến đây rồi thì đừng mong!
Từ bên ngoài một người thanh niên nữa lại bước vào. Trên người anh khoác lên bộ blu trắng, thân hình như ẩn như hiện dưới lớp áo mỏng, thân hình... phải gọi là rất chuẩn. Cơ tay nổi lên vô cùng săn chắc, bàn tay to mà lại thon dài, rất hiếm gặp.
"Đến giờ Thần Nhi lên cơn rồi, lần này thuốc sẽ mạnh hơn một chút!" Người thanh niên từ tốn nói. Người đàn ông này, xuất thân cũng không tệ. Tên anh là Vương Hãn, từ năm 9 tuổi anh đã được tổ chức EIS huấn luyện để trở thành sát thủ mạnh nhất. Trong một lần nằm bên trong hộp truyền điện để kích thích hoocmon thần kinh để biết được khả năng đặc biệt của anh là gì, thì xúc giác của anh bị mất đi. Nói nghe thì dễ nhưng thật sự những người ra khỏi được hộp truyền điện kia thì đếm trên đầu ngón tay.
Khi nằm vào bên trong, máy sẽ tự động rút hết không khí bên trong ra ngoài. Và cho vào đó một loại khí kích thích dây thần kinh. Trong vòng 20 phút, hoặc sẽ trở thành người mạnh nhất, hoặc sẽ trở thành một cái xác vô dụng.
Người bước ra từ tổ chức sát thủ EIS thì không có việc gì là nói không thể. Chỉ là... Loại ma tuý mà Phi Tình dùng trên người phụ nữ này, có chút đặc biệt. Quan trọng hơn là, rất khó để có thể giải được.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- bình luận