Ác Quỷ Máu Lạnh Biết Yêu - Chương 53
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ác Quỷ Máu Lạnh Biết Yêu
Chương 53
Bên trong phòng tắm, hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau. Nam thanh niên cao lớn cường hãn hung hăng giữa chặt tay nam nhân trong lòng. Bàn tay còn lại đan vào nhau, mặc dù có chút đau do thanh niên trong lòng co lại, nhưng điều ấy cũng làm y vui mừng đến phát điên.
Nam nhân trong lòng vì đạt đến khoái cảm cao trào mà thỏa mãn, phát ra những tiếng kêu nho nhỏ.
Nam thanh niên cao lớn từ đằng sau liên tục gia tăng tốc độ. Mồ hôi trên trán liên tục thấm đẫm, ướt át.
"Tiểu Thụ, gọi tên anh!" ¥^°^¥
Âm thanh nặng nề vang lên bên tai, nam nhân bỗng nhíu mày khó chịu. Nhưng vẫn mở miệng nhỏ hô lên.
"...m Hãn...!"
Nghe được thanh âm kia, thanh niên liền nở nụ cười. Ánh mắt đầy tia nhu tình nhìn nam nhân trong lòng.
Giá mà em biết anh yêu em nhiều như thế nào. Giá mà em biết mỗi ngày anh được nhìn thấy em sẽ hạnh phúc ra sao. Tình yêu của anh không đủ lớn để khiến em tin tưởng, nhưng tình yêu của anh đủ lớn để em dựa dẫm. Anh không dám nói anh sẽ đi cùng với em đến cuối cuộc đời, nhưng anh dám nói anh sẽ yêu em đến cuối cuộc đời.
Anh không biện minh những hành động của mình, nhưng rồi một ngày em sẽ hiểu nó nói lên điều gì. Có thể những gì anh làm chưa khiến em nhìn rõ, nhưng không sao rồi một ngày nào đó em sẽ thấy. Có thể tình yêu của chúng ta bắt nguồn từ tội lỗi, nhưng tội lỗi ấy anh sẽ gánh lấy, sẽ không để em chịu bất cứ thương tổn nào...
......
Cuộc sống có những lúc trôi qua thật nhẹ nhàng êm đềm và không sóng gió. Như cánh lá xanh khẽ tựa vào nhành cây, không lung linh, không rực rỡ.
Hôm nay tâm tình cô có chút tốt, lại nói, lâu lắm rồi Hiên Nghị mới ở bên cô cùng tán ngẫu với cô. Khuôn viên nơi đây vẫn như đẹp như vậy, hoa nơi đây dường như có chút sức sống hơn, chắc là do tâm tính của chủ nhân nơi này thay đổi...
" Hiên Nghị, đừng chạy lung tung... lạc thì sao"
" Mẹ yên tâm đi, chỉ có mình mẹ lạc thôi. Nhưng mà, mẹ cứ việc chạy, mẹ sẽ không bao giờ thoát khỏi tầm mắt của con..." Hiên Nghị chạy về phía nhà hóng mát được xây lộng lẫy ở phía trước.
Cô hơi nheo mắt, con trai cô có ý gì đây. Lại khinh thường mẹ nó à! Hừ! Nhóc con, chờ đấy, chờ ta véo được tai con thế nào.
Chả là như vầy, từ khi ông anh đại đại thiếu gia thiên thiên tử này nhận thức được thì những việc nho nhỏ như ôm hôn, véo má thì... có nằm mơ mới thực hiện được. Hôn thì không nói, cô hôn cả ngày, chỉ có điều véo má thì.... ờ hơi xa vời một chút xíu. Vì khi Hiên Nghị ngủ cũng có thể len lén véo được. Ban ngày thì tốt rồi, cảm giác vụng trộm ban đêm mới ly kì và hấp dẫn. Bạn sẽ cảm thấy như thế nào khi mình vừa véo má người ta một cái sau đó ngẩn đầu lên liền nhận một ánh mắt vô cùng truyền cảm từ người đó? Không chỉ vậy còn lóe sáng một cái... Y như rằng xem phim kinh dị 3D đa chiều làm cô muốn té xỉu tại chỗ.
Cô đang đi lang thang một mình suy nghĩ về vài điều vẩn vơ. Cuộc sống hiện giờ của cô rất tốt, không cần nghĩ đến cái ăn cái mặc, nhưng đến cuối cùng cô... vẫn là kẻ ăn bám anh. Anh và cô tuy sinh ra một đứa con nhưng chưa từng có bất kì liên quan nào hợp pháp... cô, chỉ có anh hai làm chỗ dựa, nhưng hiện giờ anh không ở vị trí như xưa nữa. Anh hai có bị cô làm liên lụy hay không, chung quy đến cuối cùng cô vẫn là kẻ ăn bám người khác.
"Nhận ra người này thì tối nay đến quán X ở phố đi bộ"
Một cô gái với y phục người hầu đặt vào tay cô một tấm ảnh cùng câu nói kia rồi nhanh chóng đi khỏi như hai người chỉ đi lướt qua nhau...
...............................
Nam nhân trong lòng vì đạt đến khoái cảm cao trào mà thỏa mãn, phát ra những tiếng kêu nho nhỏ.
Nam thanh niên cao lớn từ đằng sau liên tục gia tăng tốc độ. Mồ hôi trên trán liên tục thấm đẫm, ướt át.
"Tiểu Thụ, gọi tên anh!" ¥^°^¥
Âm thanh nặng nề vang lên bên tai, nam nhân bỗng nhíu mày khó chịu. Nhưng vẫn mở miệng nhỏ hô lên.
"...m Hãn...!"
Nghe được thanh âm kia, thanh niên liền nở nụ cười. Ánh mắt đầy tia nhu tình nhìn nam nhân trong lòng.
Giá mà em biết anh yêu em nhiều như thế nào. Giá mà em biết mỗi ngày anh được nhìn thấy em sẽ hạnh phúc ra sao. Tình yêu của anh không đủ lớn để khiến em tin tưởng, nhưng tình yêu của anh đủ lớn để em dựa dẫm. Anh không dám nói anh sẽ đi cùng với em đến cuối cuộc đời, nhưng anh dám nói anh sẽ yêu em đến cuối cuộc đời.
Anh không biện minh những hành động của mình, nhưng rồi một ngày em sẽ hiểu nó nói lên điều gì. Có thể những gì anh làm chưa khiến em nhìn rõ, nhưng không sao rồi một ngày nào đó em sẽ thấy. Có thể tình yêu của chúng ta bắt nguồn từ tội lỗi, nhưng tội lỗi ấy anh sẽ gánh lấy, sẽ không để em chịu bất cứ thương tổn nào...
......
Cuộc sống có những lúc trôi qua thật nhẹ nhàng êm đềm và không sóng gió. Như cánh lá xanh khẽ tựa vào nhành cây, không lung linh, không rực rỡ.
Hôm nay tâm tình cô có chút tốt, lại nói, lâu lắm rồi Hiên Nghị mới ở bên cô cùng tán ngẫu với cô. Khuôn viên nơi đây vẫn như đẹp như vậy, hoa nơi đây dường như có chút sức sống hơn, chắc là do tâm tính của chủ nhân nơi này thay đổi...
" Hiên Nghị, đừng chạy lung tung... lạc thì sao"
" Mẹ yên tâm đi, chỉ có mình mẹ lạc thôi. Nhưng mà, mẹ cứ việc chạy, mẹ sẽ không bao giờ thoát khỏi tầm mắt của con..." Hiên Nghị chạy về phía nhà hóng mát được xây lộng lẫy ở phía trước.
Cô hơi nheo mắt, con trai cô có ý gì đây. Lại khinh thường mẹ nó à! Hừ! Nhóc con, chờ đấy, chờ ta véo được tai con thế nào.
Chả là như vầy, từ khi ông anh đại đại thiếu gia thiên thiên tử này nhận thức được thì những việc nho nhỏ như ôm hôn, véo má thì... có nằm mơ mới thực hiện được. Hôn thì không nói, cô hôn cả ngày, chỉ có điều véo má thì.... ờ hơi xa vời một chút xíu. Vì khi Hiên Nghị ngủ cũng có thể len lén véo được. Ban ngày thì tốt rồi, cảm giác vụng trộm ban đêm mới ly kì và hấp dẫn. Bạn sẽ cảm thấy như thế nào khi mình vừa véo má người ta một cái sau đó ngẩn đầu lên liền nhận một ánh mắt vô cùng truyền cảm từ người đó? Không chỉ vậy còn lóe sáng một cái... Y như rằng xem phim kinh dị 3D đa chiều làm cô muốn té xỉu tại chỗ.
Cô đang đi lang thang một mình suy nghĩ về vài điều vẩn vơ. Cuộc sống hiện giờ của cô rất tốt, không cần nghĩ đến cái ăn cái mặc, nhưng đến cuối cùng cô... vẫn là kẻ ăn bám anh. Anh và cô tuy sinh ra một đứa con nhưng chưa từng có bất kì liên quan nào hợp pháp... cô, chỉ có anh hai làm chỗ dựa, nhưng hiện giờ anh không ở vị trí như xưa nữa. Anh hai có bị cô làm liên lụy hay không, chung quy đến cuối cùng cô vẫn là kẻ ăn bám người khác.
"Nhận ra người này thì tối nay đến quán X ở phố đi bộ"
Một cô gái với y phục người hầu đặt vào tay cô một tấm ảnh cùng câu nói kia rồi nhanh chóng đi khỏi như hai người chỉ đi lướt qua nhau...
...............................
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- bình luận