Bán Thân Cho Tên Ác Ma - Chương 169: Gã si tình
Chương trước- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bán Thân Cho Tên Ác Ma
Chương 169: Gã si tình
Gió thổi to tới mức cô không còn nghe thấy tiếng bước chân đang đuổi theo mình từ phía sau phải chăng để dày của hắn như đệm mèo từ từ tiến tới con mồi một cách lặng lẽ nhanh chóng nhất.
Lan Hương cảm nhận được eo mình bị tên kia ôm lấy khẽ giật mình trong lòng từ bỏ ý định cự tuyệt, giãy giụa.
Lan Hương liền nhớ đến câu khuyên bảo của mẹ yêu trước khi mình lên thành phố học: "Xa nhà cái gì cũng khó khăn người trên đó không giống như những người con quen biết trong xóm làng cẩn thận vẫn là tốt nhất, đặc biệt phải cẩn thận với đàn ông đừng để mình rơi vào thứ không thoát ra được,...
"Mẹ à?! Trên đó đầy dẫy những cạm bẫy vậy sao mẹ vẫn để con đi?"
"Con yêu, nếu con cứ ở mãi trong vùng an toàn làm sao mà trưởng thành được tuy trên đó không ai đối xử với con tốt bằng mẹ nhưng vì cái chữ, miếng cơm manh áo sau này con nhất định phải cố gắng"
"Vâng, con nhớ rồi! Con yêu mẹ nhất không biết sau khi lên thành phố rồi có được ăn món cơm canh mẹ nấu không?"
"Vậy thì tranh thủ thời gian rảnh về chơi"
Ký ức trong quá khứ hồi tưởng về khiến trái tim Lan Hương bỗng nỡ một nhịp thầm trách bản thân ngốc nghếch chỉ vì một giây say mê trước vẻ hào nhoáng bên ngoài của nó mà quên mất những gì mẹ nói.
'Mẹ à! Con gái không nghe lời mẹ lại lần nữa sau vạn lần xin lỗi mẹ lần nữa rồi'.
Lục Tấn Ngạo càng xiết chặt lấy eo thon nhỏ hơn bằng nhiều khó cô tỉnh khỏi hồi ức mà bản thân đã hồi tưởng không dưới mười lần.
"Anh yêu em đến thế mà em không nhận ra à!? Có phải em biết nhưng vờ như---"
Lan Hương ngắt câu hắn chưa nói xong bàn tay nhẹ nhàng nới lỏng cánh tay vững chắc của hắn cô cúi người nhặt chiếc lá khô trên mặt đất: "Anh thấy đấy chiếc lá đã lìa cành và trở nên khô héo không còn màu xanh như ban đầu nữa cũng giống như khoảng cách của chúng ta vậy. Gần nhau lâu nhưng chưa chắc anh đã có được tôi---"
"Anh không cần biết điều đó đối với anh em chỉ cần biết rằng anh yêu em nhiều biết nhường nào mà!"
Lục Tấn Ngạo định kéo eo cô ôm lần nữa nhưng Lan Hương lạnh lùng đẩy hắn ra xa, hét toáng lên:
"NHƯNG TÔI KHÔNG YÊU ANH.."
Lan Hương không khóc cảm nhận rằng trái tim cô dần đông cứng như đá không vì mục đích của hắn làm nhẹ dạ cả tin nếu là cô của trước đây thì nước mắt đã tràn ly mất rồi.
"Em có quyền lựa chọn sao? Hứ, để xem trái tim em cứng hơn hay là 'của tôi cứng hơn"
Dứt lời hắn một giây bế phốc nữ nhân lên trên vai vác xác như vác bao tải, Lan Hương vô dụng trước bờ vai to rộng và vòng tay khóa của hắn.
"Anh định làm chuyện đó sao... tôi không muốn cùng anh... thả... thả tôi xuống tên khốn, lưu manh, tên cầm thú anh không còn nhân tính nữa rồi" Lan Hương nắm đấm thành quyền đập bình bịch vào người hắn nhưng có thể cũng không ăn thua chỉ như gãi ngứa.
"Đúng anh chính là kẻ như thế nếu em dư sức chửi bới linh tinh thì tí nữa đừng có mà không chịu nổi rên la thất thanh đó nha?!"
Người giúp việc nghe thấy đến hai má đỏ ửng quay mặt ra chỗ khác để không chạm mắt nữ nhân bị vác kia.
"Đúng là tên khốn nạn anh nói không biết ngượng miệng" - Ôi hình ảnh của cô, mặt mũi của cô.
Bước chân của hắn còn vội hơn chân giữa mỗi một bậc thang như chướng ngại vật cản trở hắn đến với chiếc giường big size vô cùng êm ái, thoải mái giúp nàng dễ chịu sau mỗi đêm kích thích.
Lục Tấn Ngạo ngạo nghễ đá cánh cửa gỗ đắt đỏ đáp thân thể nữ nhân trên giường tùy tiện không thèm để ý cửa lẻo.
"Lục Tấn Ngạo tên chó má nhà anh tôi cảnh cáo anh anh dám động đến tôi thì... thì... thì---"
"Thì sao? Em định chút giận bằng cách cưỡng bức lại tôi sao?" - Nói đến đó trong lòng hắn rạo rực không kìm chế được nở nụ cười nhếch môi.
Kinh tởm, kinh khủng quá!
Lan Hương cảm nhận được eo mình bị tên kia ôm lấy khẽ giật mình trong lòng từ bỏ ý định cự tuyệt, giãy giụa.
Lan Hương liền nhớ đến câu khuyên bảo của mẹ yêu trước khi mình lên thành phố học: "Xa nhà cái gì cũng khó khăn người trên đó không giống như những người con quen biết trong xóm làng cẩn thận vẫn là tốt nhất, đặc biệt phải cẩn thận với đàn ông đừng để mình rơi vào thứ không thoát ra được,...
"Mẹ à?! Trên đó đầy dẫy những cạm bẫy vậy sao mẹ vẫn để con đi?"
"Con yêu, nếu con cứ ở mãi trong vùng an toàn làm sao mà trưởng thành được tuy trên đó không ai đối xử với con tốt bằng mẹ nhưng vì cái chữ, miếng cơm manh áo sau này con nhất định phải cố gắng"
"Vâng, con nhớ rồi! Con yêu mẹ nhất không biết sau khi lên thành phố rồi có được ăn món cơm canh mẹ nấu không?"
"Vậy thì tranh thủ thời gian rảnh về chơi"
Ký ức trong quá khứ hồi tưởng về khiến trái tim Lan Hương bỗng nỡ một nhịp thầm trách bản thân ngốc nghếch chỉ vì một giây say mê trước vẻ hào nhoáng bên ngoài của nó mà quên mất những gì mẹ nói.
'Mẹ à! Con gái không nghe lời mẹ lại lần nữa sau vạn lần xin lỗi mẹ lần nữa rồi'.
Lục Tấn Ngạo càng xiết chặt lấy eo thon nhỏ hơn bằng nhiều khó cô tỉnh khỏi hồi ức mà bản thân đã hồi tưởng không dưới mười lần.
"Anh yêu em đến thế mà em không nhận ra à!? Có phải em biết nhưng vờ như---"
Lan Hương ngắt câu hắn chưa nói xong bàn tay nhẹ nhàng nới lỏng cánh tay vững chắc của hắn cô cúi người nhặt chiếc lá khô trên mặt đất: "Anh thấy đấy chiếc lá đã lìa cành và trở nên khô héo không còn màu xanh như ban đầu nữa cũng giống như khoảng cách của chúng ta vậy. Gần nhau lâu nhưng chưa chắc anh đã có được tôi---"
"Anh không cần biết điều đó đối với anh em chỉ cần biết rằng anh yêu em nhiều biết nhường nào mà!"
Lục Tấn Ngạo định kéo eo cô ôm lần nữa nhưng Lan Hương lạnh lùng đẩy hắn ra xa, hét toáng lên:
"NHƯNG TÔI KHÔNG YÊU ANH.."
Lan Hương không khóc cảm nhận rằng trái tim cô dần đông cứng như đá không vì mục đích của hắn làm nhẹ dạ cả tin nếu là cô của trước đây thì nước mắt đã tràn ly mất rồi.
"Em có quyền lựa chọn sao? Hứ, để xem trái tim em cứng hơn hay là 'của tôi cứng hơn"
Dứt lời hắn một giây bế phốc nữ nhân lên trên vai vác xác như vác bao tải, Lan Hương vô dụng trước bờ vai to rộng và vòng tay khóa của hắn.
"Anh định làm chuyện đó sao... tôi không muốn cùng anh... thả... thả tôi xuống tên khốn, lưu manh, tên cầm thú anh không còn nhân tính nữa rồi" Lan Hương nắm đấm thành quyền đập bình bịch vào người hắn nhưng có thể cũng không ăn thua chỉ như gãi ngứa.
"Đúng anh chính là kẻ như thế nếu em dư sức chửi bới linh tinh thì tí nữa đừng có mà không chịu nổi rên la thất thanh đó nha?!"
Người giúp việc nghe thấy đến hai má đỏ ửng quay mặt ra chỗ khác để không chạm mắt nữ nhân bị vác kia.
"Đúng là tên khốn nạn anh nói không biết ngượng miệng" - Ôi hình ảnh của cô, mặt mũi của cô.
Bước chân của hắn còn vội hơn chân giữa mỗi một bậc thang như chướng ngại vật cản trở hắn đến với chiếc giường big size vô cùng êm ái, thoải mái giúp nàng dễ chịu sau mỗi đêm kích thích.
Lục Tấn Ngạo ngạo nghễ đá cánh cửa gỗ đắt đỏ đáp thân thể nữ nhân trên giường tùy tiện không thèm để ý cửa lẻo.
"Lục Tấn Ngạo tên chó má nhà anh tôi cảnh cáo anh anh dám động đến tôi thì... thì... thì---"
"Thì sao? Em định chút giận bằng cách cưỡng bức lại tôi sao?" - Nói đến đó trong lòng hắn rạo rực không kìm chế được nở nụ cười nhếch môi.
Kinh tởm, kinh khủng quá!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
- bình luận