Bán Thân Cho Tên Ác Ma - Chương 180: Bi kịch
Chương trước- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bán Thân Cho Tên Ác Ma
Chương 180: Bi kịch
Lan Hương thức dậy từ giấc mơ kinh khủng khiếp dường như muốn nhấn chìm cô xuống...
Cô sờ mái tóc dính bết bệt mồ hôi nhễ nhại cầm vội bình nước trên mặt tủ tu Ực ỰC.
Lan Hương uống cạn đáy bình bàn tay quệt ngang miệng, nhỏ giọng thầm chửi bởi: "Trong mơ cũng có mặt anh sao anh ám tôi mãi thế?"
Cô xỏ dép bước xuống giường chưa chi mà đã sáng rồi tuy trời còn tối nhưng đã hơn sáu giờ sáng rồi nhiều lần cô lầm tưởng trời còn chưa sáng là có thể tiếp tục ngủ đến khi nhận ra thì đã muộn mất rồi.
Sau khi đến sống thành phố mới cô đã nhận được một công việc tại tiệm đồ chơi dành cho trẻ em nằm gần khu vui chơi cho nên giờ cao điểm tiếng trẻ con ồn ào văng vẳng trong đầu.
Hôm nay có một vị khách đặc biệt ghé thăm như thường lệ sẽ có những vị khách là phụ huynh của bé đến mua quà hoặc dắt bé đến lựa.
Đứng trước quán vắng tanh duy chỉ có hình bóng người đàn ông trung niên ngoại quốc mặc vest xám tro đeo cà vạt vàng lựa chọn hộp búp bê mắt đá mặc trên mình chiếc váy hướng dương...
Người đàn ông ấy lấy một hộp búp bê đặt lên bàn chờ tính tiền,
Cô quét mã âm thanh từ đâu kêu lên "654 nghìn
Người đàn ông ấy mới nhã nhặn mở ví lấy hai tờ màu xanh mới tinh thơm tho đặt xuống.
Chưa chờ nhận lấy những đồng lẻ người đàn ông cất bước đi khiến nửa lời cô đang nói rơi trên không trung.
"Quý khách có cần gói lại không ạ?"
"Dạ thưa, số tiền dư còn nhiều anh---"
"Được rồi, số tiền đó không cần đâu" - Anh ta quay đi có bộ dạng vội vàng
lăm.
Công việc lúc trầm lúc vui bỗng nhiên trong đầu cô suy nghĩ đến khi trẻ con nhận được món quà đó sẽ vui biết bao nhỉ?
Tới chiều, hàng mới về toàn đồ chơi mắc tiền mang chủ đề giáng sinh những con gấu bông, người gỗ, người tuyết, ông già noen và cả những con búp bê sứ mặc trên mình loại váy làm cầu kì, tỉ mỉ.
Sắp xếp hàng lên kệ chật kín đẩy số còn lại vào kho cô lại vu vơ nghĩ nếu là cô của ba bốn năm trước khi còn cắp sách đến trường sẽ rất vui khi mình sở hữu được những món đồ chơi này lắm,
nhưng giờ nhìn chúng sinh động, đẹp mắt cô lại thấy vô vị chắc vì mình lớn rồi.
Tối muộn, kết thúc một ngày làm việc năng suất đôi chân nhỏ đi thật nhanh để không bị lạnh, hai tay đút túi áo, lạnh thế này vậy mà hắn đang ngủ nhỉ?
Có phải không ta? Mà thôi kệ đi...
Đi qua đoạn đường cấm địa chiếc xe ấy chạy nhanh hơn bao giờ hết bởi cô sợ rằng mình mà chậm chút nữa sẽ phải chào hỏi với mấy người bạn đêm khuya kia.
"Bác sĩ không còn cách nào sao?"
"Tình trạng ngày càng khẩn cấp tôi khuyên gia đình nên cho ra nước ngoài điều trị như nước M có đủ điều kiện để bệnh tình chuyển biến tốt hơn"
Người mẹ ấy ôm mặt khổ sở nhìn đứa con trai duy nhất bất động suốt ngày đêm nỗi dằn vặt không thoát ra được.
"Nó gần như sắp chết rồi... ta không muốn thấy nó như vậy! Dù giờ nó tỉnh lại nó quyết định làm gì ta cũng đồng ý cả"
Ngay cả khi bà nói thế nhưng Lục Tấn Ngạo vẫn không nhúc nhích gì.
"Mẹ sẽ ổn thôi, mẹ mau đi nghỉ đi"
"Nhã Nhã... em con... em con nó sẽ tỉnh lại đúng chứ? Nó sẽ không đi đến chỗ ba nó chứ?"
"Không đâu... sẽ tốt thôi"
Lục thị đang trên bờ vực phá sản tất cả cổ phiếu giảm đáng kể rộ tin Dương thị đã thành công thu mua lại công ty.
Những ngày tháng hưng thịnh ấy đã kết thúc...
Cô sờ mái tóc dính bết bệt mồ hôi nhễ nhại cầm vội bình nước trên mặt tủ tu Ực ỰC.
Lan Hương uống cạn đáy bình bàn tay quệt ngang miệng, nhỏ giọng thầm chửi bởi: "Trong mơ cũng có mặt anh sao anh ám tôi mãi thế?"
Cô xỏ dép bước xuống giường chưa chi mà đã sáng rồi tuy trời còn tối nhưng đã hơn sáu giờ sáng rồi nhiều lần cô lầm tưởng trời còn chưa sáng là có thể tiếp tục ngủ đến khi nhận ra thì đã muộn mất rồi.
Sau khi đến sống thành phố mới cô đã nhận được một công việc tại tiệm đồ chơi dành cho trẻ em nằm gần khu vui chơi cho nên giờ cao điểm tiếng trẻ con ồn ào văng vẳng trong đầu.
Hôm nay có một vị khách đặc biệt ghé thăm như thường lệ sẽ có những vị khách là phụ huynh của bé đến mua quà hoặc dắt bé đến lựa.
Đứng trước quán vắng tanh duy chỉ có hình bóng người đàn ông trung niên ngoại quốc mặc vest xám tro đeo cà vạt vàng lựa chọn hộp búp bê mắt đá mặc trên mình chiếc váy hướng dương...
Người đàn ông ấy lấy một hộp búp bê đặt lên bàn chờ tính tiền,
Cô quét mã âm thanh từ đâu kêu lên "654 nghìn
Người đàn ông ấy mới nhã nhặn mở ví lấy hai tờ màu xanh mới tinh thơm tho đặt xuống.
Chưa chờ nhận lấy những đồng lẻ người đàn ông cất bước đi khiến nửa lời cô đang nói rơi trên không trung.
"Quý khách có cần gói lại không ạ?"
"Dạ thưa, số tiền dư còn nhiều anh---"
"Được rồi, số tiền đó không cần đâu" - Anh ta quay đi có bộ dạng vội vàng
lăm.
Công việc lúc trầm lúc vui bỗng nhiên trong đầu cô suy nghĩ đến khi trẻ con nhận được món quà đó sẽ vui biết bao nhỉ?
Tới chiều, hàng mới về toàn đồ chơi mắc tiền mang chủ đề giáng sinh những con gấu bông, người gỗ, người tuyết, ông già noen và cả những con búp bê sứ mặc trên mình loại váy làm cầu kì, tỉ mỉ.
Sắp xếp hàng lên kệ chật kín đẩy số còn lại vào kho cô lại vu vơ nghĩ nếu là cô của ba bốn năm trước khi còn cắp sách đến trường sẽ rất vui khi mình sở hữu được những món đồ chơi này lắm,
nhưng giờ nhìn chúng sinh động, đẹp mắt cô lại thấy vô vị chắc vì mình lớn rồi.
Tối muộn, kết thúc một ngày làm việc năng suất đôi chân nhỏ đi thật nhanh để không bị lạnh, hai tay đút túi áo, lạnh thế này vậy mà hắn đang ngủ nhỉ?
Có phải không ta? Mà thôi kệ đi...
Đi qua đoạn đường cấm địa chiếc xe ấy chạy nhanh hơn bao giờ hết bởi cô sợ rằng mình mà chậm chút nữa sẽ phải chào hỏi với mấy người bạn đêm khuya kia.
"Bác sĩ không còn cách nào sao?"
"Tình trạng ngày càng khẩn cấp tôi khuyên gia đình nên cho ra nước ngoài điều trị như nước M có đủ điều kiện để bệnh tình chuyển biến tốt hơn"
Người mẹ ấy ôm mặt khổ sở nhìn đứa con trai duy nhất bất động suốt ngày đêm nỗi dằn vặt không thoát ra được.
"Nó gần như sắp chết rồi... ta không muốn thấy nó như vậy! Dù giờ nó tỉnh lại nó quyết định làm gì ta cũng đồng ý cả"
Ngay cả khi bà nói thế nhưng Lục Tấn Ngạo vẫn không nhúc nhích gì.
"Mẹ sẽ ổn thôi, mẹ mau đi nghỉ đi"
"Nhã Nhã... em con... em con nó sẽ tỉnh lại đúng chứ? Nó sẽ không đi đến chỗ ba nó chứ?"
"Không đâu... sẽ tốt thôi"
Lục thị đang trên bờ vực phá sản tất cả cổ phiếu giảm đáng kể rộ tin Dương thị đã thành công thu mua lại công ty.
Những ngày tháng hưng thịnh ấy đã kết thúc...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
- bình luận