Bán Thân Cho Tên Ác Ma - Chương 177: Xa xứ
Chương trước- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bán Thân Cho Tên Ác Ma
Chương 177: Xa xứ
Dương Khánh nâng cằm người con gái chung giường xé toạc chiếc khẩu trang đang đeo của nhỏ.
"Á"
"Sao trong phòng mà đeo khẩu trang?" - Dương Khánh nghi ngờ tiến sát ngửi mùi hương từ miệng của nhỏ.
"Sao cái mùi này nó là lạ?"
Nhỏ gái ngồi trong lòng của Dương Khánh vội né tránh biện hộ.
"Em chỉ là vội vã đến cạnh anh nên chưa có đánh răng"
"Thật không?" - Dương Khánh vén mái tóc nhỏ ra sau vuốt ve như thú cưng.
"Em còn có thể nói dối anh sao?" - Sương Oanh tay hơi run rẩy cố lấy tay che đi miệng mình.
"Con khốn chó ch*t mày dám lừa tình tạo? Tưởng thằng này ngu xuẩn dễ lừa gạt? Mày tư tưởng đến thằng nào, trèo lên giường thằng nào tao không biết sao?" - Dương Khánh túm chặt tóc dài của Sương Oanh giật mạnh.
"Á... á đau... đau... á... em xin anh mà... em... biết lỗi rồi... xin anh dừng tay... lại... á...aaaaaa"
Sương Oanh ôm đầu khóc lóc cầu xin thảm thiết hai má phúng phính đỏ dại.
Dương Khánh ném nhỏ xuống đất hất phăng ra xa, gã leo xuống đất lại tiếp tục giật tóc nhỏ dậy xé rách áo quần.
"Con khốn phản bội để tao xem mày về kiểu gì?"
Sương Oanh nhặt tấm vải rách nát như chắp vá vào thân xác bị hôn hít đỏ chót lại lần nữa làm chói mắt gã.
Dương Khánh ôm đầu hét toáng, chân đi khập khiễng: "Aaaaaa.... chúng mày ch*t đi"
Sương Oanh thừa cơ chạy ra giường túm chăn choàng vào người thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Bước đi trên đường quấn mình trong chiếc chăn mỏng trắng tinh khiến người đi đường hiếu kỳ nhìn nhỏ với vẻ mặt kì lạ.
Sương Oanh trách chú cháu nhà bọn họ lúc cần người ta thì nói ngon ngọt, yêu chiều hết mực khi hết hứng thú thì hắt hủi như ma.
"Lục Tấn Ngạo, Dương Khánh hai kẻ điên"
Sương Oanh cũng chỉ vì miếng cơm manh áo mới phải làm công việc này chứ không thì còn lâu á.
Nhỏ quệt nước mắt ngắn dài tuôn ra má ghét nhất hai kẻ kia lúc nào cũng khinh thường phụ nữ, coi phụ nữ như đồ chơi xơi cho đã thì vứt bỏ.
Mặc cho mấy người đi đường xì xào bàn tán nhỏ vì đói bụng ghé vào quán mì vỉa hè đớp tạm một bát cho đỡ đói.
Ngồi trên xe khách đi đến nơi mới bắt đầu cuộc sống mới Bạch Lan Hương tựa đầu vào cửa kính nhìn cảnh vật bên ngoài xa lạ trong lòng chợt buồn não nê.
Đây là lần thứ hai cô dám đi xa nhà đến vậy!
Mà chợt nhớ tới hai năm trước Bạch Lan Hương còn là cô bé vừa tốt nghiệp phổ thông một mình đặt chân lên thành phố H học tập và sau đó xảy ra chuyện nghiệt duyên ấy khiến bản thân gặp gỡ Lục Tấn Ngạo.
Chỉ cần nghĩ tới đó cô lại nổi hết da gà rồi.
Không biết điều gì đang chờ mong cô ở phía trước đây?
Cái làng đó đúng lá độc mồm độc miệng bàn ra tán vào chuyện của cô mà khiến gia đình mất mặt mũi, chuyến đi lần này không biết bao lâu mới trở về nhà nữa...
Bâng khuâng xen nỗi lòng nhớ nhà và cả tia hận thù đối với Lục Tấn Ngạo cô nắm chặt chiếc quần vải đến nhàu.
Bạch Lan Hương lấy trong balo hộp bánh quy sữa mấy hôm trước mua ở tiệm tạp hóa anh Hưng vẫn còn.
Chiếc bụng nhỏ kêu lên vì đói Bạch Lan Hương cắn một miếng nhỏ vị bánh xưa vẫn vậy chỉ là nơi cô lớn lên không còn ở đó nữa...
Lục Tấn Ngạo sao anh lại đối với tôi như thế? Cuộc đời tôi xui xẻo bao nhiêu mới gặp phải anh đấy.
Bầu trời đêm tĩnh mịch, ánh trăng sáng soi sáng khuôn mặt xinh xắn đến bị thương biết bao.
Tình khiến ta vui cũng khiến ta đau, khờ dại, chịu nhiều tổn thương.
"Á"
"Sao trong phòng mà đeo khẩu trang?" - Dương Khánh nghi ngờ tiến sát ngửi mùi hương từ miệng của nhỏ.
"Sao cái mùi này nó là lạ?"
Nhỏ gái ngồi trong lòng của Dương Khánh vội né tránh biện hộ.
"Em chỉ là vội vã đến cạnh anh nên chưa có đánh răng"
"Thật không?" - Dương Khánh vén mái tóc nhỏ ra sau vuốt ve như thú cưng.
"Em còn có thể nói dối anh sao?" - Sương Oanh tay hơi run rẩy cố lấy tay che đi miệng mình.
"Con khốn chó ch*t mày dám lừa tình tạo? Tưởng thằng này ngu xuẩn dễ lừa gạt? Mày tư tưởng đến thằng nào, trèo lên giường thằng nào tao không biết sao?" - Dương Khánh túm chặt tóc dài của Sương Oanh giật mạnh.
"Á... á đau... đau... á... em xin anh mà... em... biết lỗi rồi... xin anh dừng tay... lại... á...aaaaaa"
Sương Oanh ôm đầu khóc lóc cầu xin thảm thiết hai má phúng phính đỏ dại.
Dương Khánh ném nhỏ xuống đất hất phăng ra xa, gã leo xuống đất lại tiếp tục giật tóc nhỏ dậy xé rách áo quần.
"Con khốn phản bội để tao xem mày về kiểu gì?"
Sương Oanh nhặt tấm vải rách nát như chắp vá vào thân xác bị hôn hít đỏ chót lại lần nữa làm chói mắt gã.
Dương Khánh ôm đầu hét toáng, chân đi khập khiễng: "Aaaaaa.... chúng mày ch*t đi"
Sương Oanh thừa cơ chạy ra giường túm chăn choàng vào người thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Bước đi trên đường quấn mình trong chiếc chăn mỏng trắng tinh khiến người đi đường hiếu kỳ nhìn nhỏ với vẻ mặt kì lạ.
Sương Oanh trách chú cháu nhà bọn họ lúc cần người ta thì nói ngon ngọt, yêu chiều hết mực khi hết hứng thú thì hắt hủi như ma.
"Lục Tấn Ngạo, Dương Khánh hai kẻ điên"
Sương Oanh cũng chỉ vì miếng cơm manh áo mới phải làm công việc này chứ không thì còn lâu á.
Nhỏ quệt nước mắt ngắn dài tuôn ra má ghét nhất hai kẻ kia lúc nào cũng khinh thường phụ nữ, coi phụ nữ như đồ chơi xơi cho đã thì vứt bỏ.
Mặc cho mấy người đi đường xì xào bàn tán nhỏ vì đói bụng ghé vào quán mì vỉa hè đớp tạm một bát cho đỡ đói.
Ngồi trên xe khách đi đến nơi mới bắt đầu cuộc sống mới Bạch Lan Hương tựa đầu vào cửa kính nhìn cảnh vật bên ngoài xa lạ trong lòng chợt buồn não nê.
Đây là lần thứ hai cô dám đi xa nhà đến vậy!
Mà chợt nhớ tới hai năm trước Bạch Lan Hương còn là cô bé vừa tốt nghiệp phổ thông một mình đặt chân lên thành phố H học tập và sau đó xảy ra chuyện nghiệt duyên ấy khiến bản thân gặp gỡ Lục Tấn Ngạo.
Chỉ cần nghĩ tới đó cô lại nổi hết da gà rồi.
Không biết điều gì đang chờ mong cô ở phía trước đây?
Cái làng đó đúng lá độc mồm độc miệng bàn ra tán vào chuyện của cô mà khiến gia đình mất mặt mũi, chuyến đi lần này không biết bao lâu mới trở về nhà nữa...
Bâng khuâng xen nỗi lòng nhớ nhà và cả tia hận thù đối với Lục Tấn Ngạo cô nắm chặt chiếc quần vải đến nhàu.
Bạch Lan Hương lấy trong balo hộp bánh quy sữa mấy hôm trước mua ở tiệm tạp hóa anh Hưng vẫn còn.
Chiếc bụng nhỏ kêu lên vì đói Bạch Lan Hương cắn một miếng nhỏ vị bánh xưa vẫn vậy chỉ là nơi cô lớn lên không còn ở đó nữa...
Lục Tấn Ngạo sao anh lại đối với tôi như thế? Cuộc đời tôi xui xẻo bao nhiêu mới gặp phải anh đấy.
Bầu trời đêm tĩnh mịch, ánh trăng sáng soi sáng khuôn mặt xinh xắn đến bị thương biết bao.
Tình khiến ta vui cũng khiến ta đau, khờ dại, chịu nhiều tổn thương.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
- bình luận