Bán Thân Cho Tên Ác Ma - Chương 171: Vui mừng
Chương trước- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bán Thân Cho Tên Ác Ma
Chương 171: Vui mừng
Sáng hôm sau, Lan Hương thức dậy lúc tám giờ hơn cảm thấy tối qua ngủ rất ngon mà chỗ ngủ bên cạnh không chút xê dịch nào.
Ở trên phòng của tầng hai Lan Hương nghe loáng thoáng giọng nữ quen tai nhưng vẫn chưa chắc rằng chủ nhân của âm giọng đó lại đang ở đây.
"Con nhỏ yêu tinh đó đâu rồi mau gọi nó xuống đây cho tôi" - Cô ta vắt chéo chân ngồi giữa phòng khách dáng vẻ hung dữ lắm.
Thím Hảo quản gia quán xuyến tất tần tật việc trong nhà đang cố gọi điện thoại đến cái con nhỏ yêu tinh được nhắc đến kia. Bà mới đến đây làm việc được hai tháng chưa từng thấy qua người phụ nữ này nhưng nhìn sơ qua là người không nghèo đây.
"Alo... cô chủ mau xuống phòng khách có người muốn gặp cô" - Thím Hảo run lên bần bật hai tay bà đã chùi vào tạp dề biết bao nhiêu lần mà mồ hôi vẫn tuôn ra như suối.
"Cô chủ gì chứ bà không phải kính trọng con nhỏ đó đến mức như thế"
Thím Hảo cúp máy sau đó bê khay nước tiếp khách nhưng Tố Nhu không để ai vào mắt, cô ta nhìn qua mặt mũi người giúp việc.
"Ai tuyển các cô?"
"Dạ là trợ lý Cao"
"Ồ! Thì ra là con chó trung thành của anh ta à?! Cũng biết lựa chọn quá ha nhìn qua cứ tưởng gái kara chứ"
Mấy lời sỉ nhục đó nữ giúp việc cúi thấp đầu bỏ hết lời lẽ trong lòng.
Tố Nhu lục lọi trong túi xách một bọc phong bì dày cộp đặt xuống mặt bàn kiên nhẫn từng giây phút chờ đợi.
"Tưởng vị khách nào đến thăm tôi thì ra là cô đấy à?! Bất ngờ thật đấy" - Lan Hương hờ hững nhìn từ trên cao xuống giọng điệu đầy mỉa mai, không chào đón người đàn bà đó.
"Nhanh cái chân lên tôi đây không rảnh chờ đợi đâu"
Lan Hương nhanh chóng tìm hiểu qua những thông tin từ miệng Tố Nhu à thì ra... tên chết tiệt kia đã gặp tai nạn đang nằm viện tình hình là không biết bao giờ mới tỉnh lại.
Tố Nhu đẩy bao phong bì đến: "Hiện tại thì cô cũng biết rồi đấy anh ta đã không biết khi nào tỉnh dậy rồi cho nên biết điều một tí cầm tiền rời đi nó sẽ giúp cô sống được một thời gian dài"
Lan Hương cười sảng khoái cầm liền không chút do dự đi thu dọn hành lí phải mau chóng đi thôi.
Tố Nhu ngắm nhìn bóng dáng Lan Hương hài lòng vô cùng: "Lục Tấn Ngạo ơi con mèo của anh sắp rời xa anh rồi không biết rằng khi anh tỉnh dậy nhưng lại không nhớ được gì thì sẽ thế nào đây?"
Khoảng hai giờ trước, Tố Nhu nhận được cuộc gọi từ bệnh viện về tình hình khẩn của hắn sau phẫu thuật sẽ chưa biết lúc nào sẽ tỉnh mà nếu có tỉnh số phần trăm nhớ được kí ức rơi vào số ít.
"Cái con Lan Hương lên trên thành phố làm điểm nghe nói siêu lắm tiền vậy mà bố mẹ nó nợ tôi chưa trả được một đồng"
"Nhìn bề ngoài ngoan hiền thế mà lại làm nghề đấy may mắn thắng con tôi từ bỏ sớm không thì...
Bạch Lan Hương đi đến đầu xóm thì đã nghe hết cuối xóm người ta bàn tán xôn xao về mình rồi mà cô chẳng muốn bận tâm mấy lời ruồi nhặng xì xào.
Từ giờ cuộc đời cô sẽ sang trang giấy mới không còn sự xuất hiện hay liên quen của tên ác ma đội lốt người nữa rồi cuối cùng thì cô đã giải thoát rồi.
Lan Hương đi qua nhà người đàn bà vừa dứt miệng nói về mình cô không nói gì lặng lẽ lướt qua thầm cười khẩy.
"Không sao hết từ giờ mình sẽ sống những ngày tháng thoải mái và tự do nhất" - Cô thầm cảm ơn ông trời có mắt khiến tên chết tiệt kia không còn khả năng bắt nhốt cô trong chuồng nữa rồi.
Ở trên phòng của tầng hai Lan Hương nghe loáng thoáng giọng nữ quen tai nhưng vẫn chưa chắc rằng chủ nhân của âm giọng đó lại đang ở đây.
"Con nhỏ yêu tinh đó đâu rồi mau gọi nó xuống đây cho tôi" - Cô ta vắt chéo chân ngồi giữa phòng khách dáng vẻ hung dữ lắm.
Thím Hảo quản gia quán xuyến tất tần tật việc trong nhà đang cố gọi điện thoại đến cái con nhỏ yêu tinh được nhắc đến kia. Bà mới đến đây làm việc được hai tháng chưa từng thấy qua người phụ nữ này nhưng nhìn sơ qua là người không nghèo đây.
"Alo... cô chủ mau xuống phòng khách có người muốn gặp cô" - Thím Hảo run lên bần bật hai tay bà đã chùi vào tạp dề biết bao nhiêu lần mà mồ hôi vẫn tuôn ra như suối.
"Cô chủ gì chứ bà không phải kính trọng con nhỏ đó đến mức như thế"
Thím Hảo cúp máy sau đó bê khay nước tiếp khách nhưng Tố Nhu không để ai vào mắt, cô ta nhìn qua mặt mũi người giúp việc.
"Ai tuyển các cô?"
"Dạ là trợ lý Cao"
"Ồ! Thì ra là con chó trung thành của anh ta à?! Cũng biết lựa chọn quá ha nhìn qua cứ tưởng gái kara chứ"
Mấy lời sỉ nhục đó nữ giúp việc cúi thấp đầu bỏ hết lời lẽ trong lòng.
Tố Nhu lục lọi trong túi xách một bọc phong bì dày cộp đặt xuống mặt bàn kiên nhẫn từng giây phút chờ đợi.
"Tưởng vị khách nào đến thăm tôi thì ra là cô đấy à?! Bất ngờ thật đấy" - Lan Hương hờ hững nhìn từ trên cao xuống giọng điệu đầy mỉa mai, không chào đón người đàn bà đó.
"Nhanh cái chân lên tôi đây không rảnh chờ đợi đâu"
Lan Hương nhanh chóng tìm hiểu qua những thông tin từ miệng Tố Nhu à thì ra... tên chết tiệt kia đã gặp tai nạn đang nằm viện tình hình là không biết bao giờ mới tỉnh lại.
Tố Nhu đẩy bao phong bì đến: "Hiện tại thì cô cũng biết rồi đấy anh ta đã không biết khi nào tỉnh dậy rồi cho nên biết điều một tí cầm tiền rời đi nó sẽ giúp cô sống được một thời gian dài"
Lan Hương cười sảng khoái cầm liền không chút do dự đi thu dọn hành lí phải mau chóng đi thôi.
Tố Nhu ngắm nhìn bóng dáng Lan Hương hài lòng vô cùng: "Lục Tấn Ngạo ơi con mèo của anh sắp rời xa anh rồi không biết rằng khi anh tỉnh dậy nhưng lại không nhớ được gì thì sẽ thế nào đây?"
Khoảng hai giờ trước, Tố Nhu nhận được cuộc gọi từ bệnh viện về tình hình khẩn của hắn sau phẫu thuật sẽ chưa biết lúc nào sẽ tỉnh mà nếu có tỉnh số phần trăm nhớ được kí ức rơi vào số ít.
"Cái con Lan Hương lên trên thành phố làm điểm nghe nói siêu lắm tiền vậy mà bố mẹ nó nợ tôi chưa trả được một đồng"
"Nhìn bề ngoài ngoan hiền thế mà lại làm nghề đấy may mắn thắng con tôi từ bỏ sớm không thì...
Bạch Lan Hương đi đến đầu xóm thì đã nghe hết cuối xóm người ta bàn tán xôn xao về mình rồi mà cô chẳng muốn bận tâm mấy lời ruồi nhặng xì xào.
Từ giờ cuộc đời cô sẽ sang trang giấy mới không còn sự xuất hiện hay liên quen của tên ác ma đội lốt người nữa rồi cuối cùng thì cô đã giải thoát rồi.
Lan Hương đi qua nhà người đàn bà vừa dứt miệng nói về mình cô không nói gì lặng lẽ lướt qua thầm cười khẩy.
"Không sao hết từ giờ mình sẽ sống những ngày tháng thoải mái và tự do nhất" - Cô thầm cảm ơn ông trời có mắt khiến tên chết tiệt kia không còn khả năng bắt nhốt cô trong chuồng nữa rồi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xấu như ma
- Chương 2: Đau toàn thân
- Chương 3: Chênh lệch
- Chương 4: Đuổi bắt
- Chương 5: Chạy thoát
- Chương 6: Còn trinh (H)
- Chương 7: Khó chịu (H+)
- Chương 8: Sợ hãi
- Chương 9: Tội?
- Chương 10: Muốn tự do
- Chương 11: Hợp đồng ác ma
- Chương 12: Giúp
- Chương 13: Việc
- Chương 14: Không ai tốt
- Chương 15: Bạn thân
- Chương 16: Khí lạnh
- Chương 17: Đánh
- Chương 18: Chiều
- Chương 19: Gục ngã
- Chương 20: Chết không hết nợ
- Chương 21: Người nhà (H)
- Chương 22: Chạy trốn
- Chương 23: Đánh
- Chương 24: Cứu
- Chương 25: Tỉnh lại
- Chương 26: Tâm sự (1)
- Chương 27: Tâm Sự (2)
- Chương 28: Lạ
- Chương 29: Xin lỗi
- Chương 30: Không muốn
- Chương 31: Đến ngày
- Chương 32: Nhìn lén
- Chương 33: Giống chủ
- Chương 34: Làm khó
- Chương 35: Nhường
- Chương 36: Xéo
- Chương 37: Cởi đồ
- Chương 38: Đau lắm
- Chương 39: Phát hiện
- Chương 40: Bất thường
- Chương 41: Đi làm thử
- Chương 42: Ai
- Chương 43: Ý đồ
- Chương 44: Thoát
- Chương 45: Công việc
- Chương 46: Cứu 2
- Chương 47: Giấu
- Chương 48: Thuốc
- Chương 49: Không thành công
- Chương 50: Dạy
- Chương 51: Không cho phép
- Chương 52: Khó hiểu
- Chương 53: Trở về
- Chương 54: Đừng hòng
- Chương 55: Ghét
- Chương 56: Tiệc
- Chương 57: Đi học
- Chương 58: Mong muốn
- Chương 59: Hạ thuốc
- Chương 60: Ép
- Chương 61: Tình cảm?
- Chương 62: Còn tưởng rằng hắn đối tốt
- Chương 63: Gặp người
- Chương 64: Em gái
- Chương 65: Hài lòng
- Chương 66: Nhớ
- Chương 67
- Chương 68: Cười
- Chương 69: Điếm
- Chương 70: Party
- Chương 71: Khen
- Chương 72: Con dâu
- Chương 73: Gặp
- Chương 74: Chiếc vòng
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Gặp phụ huynh
- Chương 77: Làm nhục
- Chương 78: Đặc biệt quan tâm
- Chương 79: Thách đấu
- Chương 80: Người yêu
- Chương 81: Sinh nhật bất ngờ
- Chương 82: Công ty
- Chương 83: Biết sự thật
- Chương 84: Tổ chức lại sinh nhật
- Chương 85: Hỏng rồi
- Chương 86: Bạt tai đau điếng
- Chương 87: Lấy lòng sai cách
- Chương 88: Hết hạn hợp đồng
- Chương 89: Tự do tự tại
- Chương 90: Yêu
- Chương 91: Mặt dày
- Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
- Chương 93: Kiện
- Chương 94: Cố quên
- Chương 95: Dụ dỗ
- Chương 96: Níu không thành
- Chương 97: Hôn sự
- Chương 98: Thích làm phiền đến em
- Chương 99: Quyết định
- Chương 100: Bắt cóc
- Chương 101: Hiểu
- Chương 102: Xuất hiện
- Chương 103: Đi đến chỗ cũ
- Chương 104: Kìm chế
- Chương 105: Khóc
- Chương 106: Sốt
- Chương 107: Chăm
- Chương 108: Rung rinh
- Chương 109: Kế
- Chương 110: Chán ghét
- Chương 111: Quyến rũ cũng không xong
- Chương 112: Không phục
- Chương 113: Ghen tức
- Chương 114: Biển không đẹp bằng em
- Chương 115: Cưng
- Chương 116: Cưng 2 (H)
- Chương 117: Anh là của em đấy nhá
- Chương 118: Tính
- Chương 119: Chọc giận
- Chương 120: Lạnh
- Chương 121: Lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với mình em
- Chương 122: Chung tình
- Chương 123: Chung tình (2)
- Chương 124: Học cách yêu thương em nhiều hơn thế nữa
- Chương 125: Sắm
- Chương 126: Vị trí Lục thiếu phu nhân khó ngồi
- Chương 127: Thuyết phục
- Chương 128: Thuyết phục - 2
- Chương 129: Ấm lòng
- Chương 130: Cuộc gọi lạ -1
- Chương 131: Tính tới chuyện cả đời - 2
- Chương 132: Bại - 3
- Chương 133: Em chờ anh về
- Chương 134: Người đàn ông của em
- Chương 135: Một phút trẻ con
- Chương 136: Khởi đầu của sóng gió
- Chương 137: Đùa
- Chương 138: Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở
- Chương 139: Ra dìa
- Chương 140: Ghé thăm
- Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
- Chương 142: Vợ chồng son
- Chương 143: Có bạn thân tâm đầu ý hợp
- Chương 144: Vợ à! em xinh đẹp nhất
- Chương 145: Em làm nữ chính của cuộc đời anh
- Chương 146: Vợ này nên sinh trai hay gái đây?
- Chương 147: Mang bầu
- Chương 148: Ba tặng nụ hôn cho con
- Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
- Chương 150: Em đẹp như hồi chưa cưới
- Chương 151: Giận chồng là chuyện như cơm bữa
- Chương 152: Giận chồng là chuyện cơm bữa (2)
- Chương 153: Bấn không tiện ôm
- Chương 154: Hụt hẫng (H)
- Chương 155: Cưng chiều em hết mức
- Chương 156: Anh thích em sinh con gái
- Chương 157: Quá khứ đày đọa từ ác ma
- Chương 158: Về nhà
- Chương 159: Vấn đề lớn
- Chương 160: Nơi em tìm về
- Chương 161: Liệu sự hối hận muộn màng có đổi lấy một ánh nhìn từ em?
- Chương 162: Video
- Chương 163: Điều em có thể làm
- Chương 164: Khó thoát
- Chương 165: Không thích
- Chương 166: Tìm được chốn nương thân
- Chương 167: Kế hoạch tẩu thoát của cừu non
- Chương 168: Theo Ý Anh
- Chương 169: Gã si tình
- Chương 170: Tìm thứ không tồn tại
- Chương 171: Vui mừng
- Chương 172: Đã biết chưa?
- Chương 173: Vì Anh
- Chương 174: Bệnh viện
- Chương 175: Chiếc xe đạp
- Chương 176: Tình ý
- Chương 177: Xa xứ
- Chương 178: Nhà mới
- Chương 179: Ý tứ rõ ràng
- Chương 180: Bi kịch
- bình luận