Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con - Chương 89
Chương trước- Chương 1: Nữ quái Paradise School
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168: *the end*
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con
Chương 89
Tại công viên
"Độp.......độp.......độp"
Những giọt nước mắt trong suốt rơi xuống đường, cô vẫn ngồi trên ghế đá và lòng vẫn không khỏi mong chờ.
"Anh ấy không đến.................. Mình không có vị trí nào trong tim của anh ấy!.......... Mình là đồ ngốc! Đúng là đồ ngốc!"
- Hức.....hức....
Những âm thanh nhỏ khẽ vang lên, những tiếng nấc của sự tuyệt vọng. Ailee của chúng ta đang khóc nhè đấy! Có lẽ sau một giờ đồng hồ chờ đợi đã quá đủ để nhận ra mình không là gì với người ta. Ailee ngồi đó bất động, lâu lâu hai vai cô lại run lên và nghe đâu đó là từng tiếng thút thít khe khẽ.
..................................................
"Bin....binnnn"
Lại là nạn kẹt xe, tiếng kèn xe vang lên làm ồn ào cả một đoạn đường. Không tài nào nhúc nhích nổi giữa cái chốn ấy, Minh Hạo tức giận đập tay lên vô lăng
- Khốn kiếp! Tại sao lại xảy ra tai nạn giao thông vào giờ này chứ? Tiến không được, lùi cũng không xong!
Hết cách, Minh Hạo leo xuống xe để chạy tới công viên, không xa lắm. Trong lòng anh bây giờ chỉ cầu mong là Ailee vẫn còn ở đấy. Minh Hạo cởi áo vest ngoài cầm trên tay rồi dốc hết sức lực để chạy. Trong lòng anh có một động lực nào đó thôi thúc anh không được dừng lại.
..........................................
Ailee càng nghĩ lại càng thấy ấm ức, tâm tư không khỏi dằn vặt. Đáng lí ra cô không nên tự mình bày ra trò chơi này để rồi tự mình trở thành người thua cuộc. Biết là bản thân mình ngốc nhưng cũng không ngờ là mình ngốc đến mức đó. Hễ nghĩ đến việc bị Minh Hạo phớt lờ thì nước mắt lại ứa ra không tự chủ. Từng giọt một chảy dài.
Nỗi thất vọng dồn nén phát lên thành tiếng nấc, Ailee đưa tay ôm mặt bật khóc như một đứa trẻ vừa để mất một món đồ chơi. Mình rốt cuộc chỉ là người chen vào chuyện tình cảm của người khác. Kì thực tâm dạ vẫn chưa sẵn sàng để bị thất tình. Vốn tính cách dễ bị tổn thương, Ailee càng nghĩ càng muốn trách bản thân mình.
- Hức.....hức......
- Hộc....hộc..... Có ai.....nói với em.... là.....em khóc..... xấu lắm chưa....hộc..hộc...
Giọng một chàng trai vang lên lẫn lộn với những tiếng thở mệt nhọc. Ailee bất giác thôi đưa tay ôm mặt xoay người lại nhìn. Gương mặt đầm đìa nước mắt trở nên lem luốc như một chú mèo con. Đôi mắt đỏ ửng bỗng mở to như thể không tin những gì đang nhìn thấy.
Là gương mặt anh tuấn mà cô đang chờ đợi, người con trai đã làm cô khóc từ nãy đến giờ. Minh Hạo khom người, hai tay chống gối thở lấy thở để. Bộ vest lịch lãm ban nãy trở nên xộc xệch vì những bước chạy gấp gáp. Vầng trán vẫn chưa thôi những giọt mồ hôi nhưng nụ cười híp mí ấy vẫn quyến rũ trong mọi hoàn cảnh.
Ailee ngạc nhiên đứng bật dậy khỏi ghế, gương mặt vẫn không khỏi ngơ ngẩn. Cô đơ người nhìn Minh Hạo, cứng miệng không thốt lên được lời nào. Minh Hạo mừng rỡ khôn xiết vì Ailee vẫn ở đây. Anh đã đỡ mệt nên đứng thẳng người, chậm rãi từng bước tiến đến gần Ailee.
Một tay cầm chiếc áo vest, tay còn lại bước đến gạt đi những giọt nước mắt còn vương trên gương mặt ngốc nghếch kia. Minh Hạo mỉm cười
- Nói đi! Ai đã bắt nạt Ailee của anh thế?
Câu nói pha chút đùa nghịch nhưng kì thực rất ngọt ngào. Nó khiến con tim của Ailee lại thúc lên từng hồi. Cảm xúc vỡ òa, Ailee nhào đến ôm chầm lấy Minh Hạo.
- Hức.....hức... Em.... cứ tưởng là .....anh sẽ không đến! - nước mắt lại chảy dài, Ailee ngoan ngoãn rúc vào ngực Minh Hạo. Bản thân vẫn chưa nhận thức được mọi chuyện đang diễn ra trước mặt.
Bỗng Minh Hạo mỉm cười trông vô thức. Con nhỏ osin ương bướng hay chu mỏ cãi lời anh đâu rồi nhỉ? Sao cứ khóc mãi thế. Minh Hạo dịu dàng vuất mái tóc của cô, bờ môi buông ra những câu nói thật nhỏ nhẹ
- Anh cũng không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại chạy đến đây nữa......
Ailee lập tức thay đổi sắc mặt đẩy anh ra, giờ này mà còn đùa. Cô giận dỗi ngồi xuống ghế bỏ Minh Hạo đứng đó với nụ cười thích thú trên môi.
- Giận à? - Minh Hạo ngồi xuống bên cạnh.
*Im lặng*
- Anh xin lỗi mà!
*Im lặng*
- Thế anh quay lại buổi tiệc nhé!
*Không nói gì chỉ đưa tay ôm ngang hông*
- Biết ngay là mê mệt tui mà! Đẹp trai số khổ thế đấy! - Minh Hạo tự kỷ ngẩng mặt lên trời.
Ailee bật cười rồi lại ôm anh chặt hơn. Cô biết mình không phải mơ, là Minh Hạo bằng xương bằng thịt đang ngồi cạnh cô.
"Độp.......độp.......độp"
Những giọt nước mắt trong suốt rơi xuống đường, cô vẫn ngồi trên ghế đá và lòng vẫn không khỏi mong chờ.
"Anh ấy không đến.................. Mình không có vị trí nào trong tim của anh ấy!.......... Mình là đồ ngốc! Đúng là đồ ngốc!"
- Hức.....hức....
Những âm thanh nhỏ khẽ vang lên, những tiếng nấc của sự tuyệt vọng. Ailee của chúng ta đang khóc nhè đấy! Có lẽ sau một giờ đồng hồ chờ đợi đã quá đủ để nhận ra mình không là gì với người ta. Ailee ngồi đó bất động, lâu lâu hai vai cô lại run lên và nghe đâu đó là từng tiếng thút thít khe khẽ.
..................................................
"Bin....binnnn"
Lại là nạn kẹt xe, tiếng kèn xe vang lên làm ồn ào cả một đoạn đường. Không tài nào nhúc nhích nổi giữa cái chốn ấy, Minh Hạo tức giận đập tay lên vô lăng
- Khốn kiếp! Tại sao lại xảy ra tai nạn giao thông vào giờ này chứ? Tiến không được, lùi cũng không xong!
Hết cách, Minh Hạo leo xuống xe để chạy tới công viên, không xa lắm. Trong lòng anh bây giờ chỉ cầu mong là Ailee vẫn còn ở đấy. Minh Hạo cởi áo vest ngoài cầm trên tay rồi dốc hết sức lực để chạy. Trong lòng anh có một động lực nào đó thôi thúc anh không được dừng lại.
..........................................
Ailee càng nghĩ lại càng thấy ấm ức, tâm tư không khỏi dằn vặt. Đáng lí ra cô không nên tự mình bày ra trò chơi này để rồi tự mình trở thành người thua cuộc. Biết là bản thân mình ngốc nhưng cũng không ngờ là mình ngốc đến mức đó. Hễ nghĩ đến việc bị Minh Hạo phớt lờ thì nước mắt lại ứa ra không tự chủ. Từng giọt một chảy dài.
Nỗi thất vọng dồn nén phát lên thành tiếng nấc, Ailee đưa tay ôm mặt bật khóc như một đứa trẻ vừa để mất một món đồ chơi. Mình rốt cuộc chỉ là người chen vào chuyện tình cảm của người khác. Kì thực tâm dạ vẫn chưa sẵn sàng để bị thất tình. Vốn tính cách dễ bị tổn thương, Ailee càng nghĩ càng muốn trách bản thân mình.
- Hức.....hức......
- Hộc....hộc..... Có ai.....nói với em.... là.....em khóc..... xấu lắm chưa....hộc..hộc...
Giọng một chàng trai vang lên lẫn lộn với những tiếng thở mệt nhọc. Ailee bất giác thôi đưa tay ôm mặt xoay người lại nhìn. Gương mặt đầm đìa nước mắt trở nên lem luốc như một chú mèo con. Đôi mắt đỏ ửng bỗng mở to như thể không tin những gì đang nhìn thấy.
Là gương mặt anh tuấn mà cô đang chờ đợi, người con trai đã làm cô khóc từ nãy đến giờ. Minh Hạo khom người, hai tay chống gối thở lấy thở để. Bộ vest lịch lãm ban nãy trở nên xộc xệch vì những bước chạy gấp gáp. Vầng trán vẫn chưa thôi những giọt mồ hôi nhưng nụ cười híp mí ấy vẫn quyến rũ trong mọi hoàn cảnh.
Ailee ngạc nhiên đứng bật dậy khỏi ghế, gương mặt vẫn không khỏi ngơ ngẩn. Cô đơ người nhìn Minh Hạo, cứng miệng không thốt lên được lời nào. Minh Hạo mừng rỡ khôn xiết vì Ailee vẫn ở đây. Anh đã đỡ mệt nên đứng thẳng người, chậm rãi từng bước tiến đến gần Ailee.
Một tay cầm chiếc áo vest, tay còn lại bước đến gạt đi những giọt nước mắt còn vương trên gương mặt ngốc nghếch kia. Minh Hạo mỉm cười
- Nói đi! Ai đã bắt nạt Ailee của anh thế?
Câu nói pha chút đùa nghịch nhưng kì thực rất ngọt ngào. Nó khiến con tim của Ailee lại thúc lên từng hồi. Cảm xúc vỡ òa, Ailee nhào đến ôm chầm lấy Minh Hạo.
- Hức.....hức... Em.... cứ tưởng là .....anh sẽ không đến! - nước mắt lại chảy dài, Ailee ngoan ngoãn rúc vào ngực Minh Hạo. Bản thân vẫn chưa nhận thức được mọi chuyện đang diễn ra trước mặt.
Bỗng Minh Hạo mỉm cười trông vô thức. Con nhỏ osin ương bướng hay chu mỏ cãi lời anh đâu rồi nhỉ? Sao cứ khóc mãi thế. Minh Hạo dịu dàng vuất mái tóc của cô, bờ môi buông ra những câu nói thật nhỏ nhẹ
- Anh cũng không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại chạy đến đây nữa......
Ailee lập tức thay đổi sắc mặt đẩy anh ra, giờ này mà còn đùa. Cô giận dỗi ngồi xuống ghế bỏ Minh Hạo đứng đó với nụ cười thích thú trên môi.
- Giận à? - Minh Hạo ngồi xuống bên cạnh.
*Im lặng*
- Anh xin lỗi mà!
*Im lặng*
- Thế anh quay lại buổi tiệc nhé!
*Không nói gì chỉ đưa tay ôm ngang hông*
- Biết ngay là mê mệt tui mà! Đẹp trai số khổ thế đấy! - Minh Hạo tự kỷ ngẩng mặt lên trời.
Ailee bật cười rồi lại ôm anh chặt hơn. Cô biết mình không phải mơ, là Minh Hạo bằng xương bằng thịt đang ngồi cạnh cô.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nữ quái Paradise School
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168: *the end*