Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 8 - Chương 62
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Cổ mộ
- Quyển 1 - Chương 2: 50 năm sau
- Quyển 1 - Chương 3: Miếu hạt dưa
- Quyển 1 - Chương 4: Động xác
- Quyển 1 - Chương 5: Bóng nước
- Quyển 1 - Chương 6: Nơi tích xác
- Quyển 1 - Chương 7: Hơn một trăm đầu người
- Quyển 1 - Chương 8: Sơn cốc
- Quyển 1 - Chương 9: Cổ mộ
- Quyển 1 - Chương 10: Cái bóng
- Quyển 1 - Chương 11: Thất tinh quan
- Quyển 1 - Chương 12: Cửa
- Quyển 1 - Chương 13: 02200059
- Quyển 1 - Chương 14: Muộn Du Bình
- Quyển 1 - Chương 15: Cái rắm
- Quyển 1 - Chương 16: Bàn tay nhỏ
- Quyển 1 - Chương 17: Động
- Quyển 1 - Chương 18: Đại thụ
- Quyển 1 - Chương 19: Nữ thi
- Quyển 1 - Chương 20: Chìa khóa
- Quyển 1 - Chương 21: Xác hồ ly mắt xanh
- Quyển 1 - Chương 22: Bát trọng bảo hàm
- Quyển 1 - Chương 23: Quan quách
- Quyển 1 - Chương 24: Xác chết sống
- Quyển 1 - Chương 25: Áo ngọc
- Quyển 1 - Chương 26: Hộp tử ngọc
- Quyển 1 - Chương 27: Lời nói dối
- Quyển 1 - Chương 28: Lửa
- Quyển 1 - Chương 29: Hộp tử kim
- Quyển 2 - Chương 1: Xà mi đồng ngư
- Quyển 2 - Chương 2: Hai tầng tường mộ
- Quyển 2 - Chương 3: Bão lớn
- Quyển 2 - Chương 4: Quỷ biển
- Quyển 2 - Chương 5: Bức ảnh cũ
- Quyển 2 - Chương 6: Hải Nam
- Quyển 2 - Chương 7: Nữ nhân
- Quyển 2 - Chương 8: Giở trời rồi
- Quyển 2 - Chương 9: Thuyền quỷ
- Quyển 2 - Chương 10: Bàn tay khô
- Quyển 2 - Chương 11: Boong thuyền
- Quyển 2 - Chương 12: Lời nói dối của chú Ba
- Quyển 2 - Chương 13: Hải hầu tử
- Quyển 2 - Chương 14: Đảo Vĩnh Hưng
- Quyển 2 - Chương 15: Bàn Tử
- Quyển 2 - Chương 16: Họp
- Quyển 2 - Chương 17: Tóc
- Quyển 2 - Chương 18: Một đống tóc
- Quyển 2 - Chương 19: Bình sứ
- Quyển 2 - Chương 20: Hành lang
- Quyển 2 - Chương 21: Mũi tên
- Quyển 2 - Chương 22: Lần đầu tiên giải mê
- Quyển 2 - Chương 23: Tiếp tục giải mê
- Quyển 2 - Chương 24: Mở quan tài
- Quyển 2 - Chương 25: Một người
- Quyển 2 - Chương 26: Bức tranh trên sứ
- Quyển 2 - Chương 27: Vô đề
- Quyển 2 - Chương 28: Tiếp tục không đề
- Quyển 2 - Chương 29: Bia đá
- Quyển 2 - Chương 30: Đáy ao
- Quyển 2 - Chương 31: Hai mươi năm trước
- Quyển 2 - Chương 32: Kỳ môn độn giáp
- Quyển 2 - Chương 33: Cửa sinh
- Quyển 2 - Chương 34: Liên hoàn
- Quyển 2 - Chương 35: Dòng chữ bằng máu
- Quyển 2 - Chương 36: Thoát vòng vây
- Quyển 2 - Chương 37: Đạo động
- Quyển 2 - Chương 38: Cấm bà
- Quyển 2 - Chương 39: Hỗn chiến
- Quyển 2 - Chương 40: Tường động
- Quyển 2 - Chương 41: Cây san hô
- Quyển 2 - Chương 42: Tình cảnh khốn đốn
- Quyển 2 - Chương 43: Bom
- Quyển 2 - Chương 44: Tróc da
- Quyển 2 - Chương 45: Thoát ra
- Quyển 2 - Chương 46: Tổng kết
- Quyển 3 - Chương 1: Lão Dương ra tù
- Quyển 3 - Chương 2: Chuông lục giác
- Quyển 3 - Chương 3: Theo dõi
- Quyển 3 - Chương 4: Tiếp tục theo dõi
- Quyển 3 - Chương 5: Nghe lén
- Quyển 3 - Chương 6: Đào bới
- Quyển 3 - Chương 7: Mắc câu
- Quyển 3 - Chương 8: Khỉ
- Quyển 3 - Chương 9: Người đá
- Quyển 3 - Chương 10: Hucho Taimen (Triết La Khuê)
- Quyển 3 - Chương 11: Đầu người
- Quyển 3 - Chương 12: Mạch nước ngầm
- Quyển 3 - Chương 13: Thác Hoàng tuyền
- Quyển 3 - Chương 14: Hồ sâu
- Quyển 3 - Chương 15: Nghỉ ngơi
- Quyển 3 - Chương 16: Trèo
- Quyển 3 - Chương 17: Thi trận
- Quyển 3 - Chương 18: Ma thổi đèn
- Quyển 3 - Chương 19: Câu chuyện của những bộ xương
- Quyển 3 - Chương 20: Hỏa Long trận
- Quyển 3 - Chương 21: Tần Lĩnh thần thụ
- Quyển 3 - Chương 22: Tiếp tục trèo
- Quyển 3 - Chương 23: Vết rách
- Quyển 3 - Chương 24: Ngã chết
- Quyển 3 - Chương 25: Lễ hiến tế
- Quyển 3 - Chương 26: Li cổ
- Quyển 3 - Chương 27: Lăng không
- Quyển 3 - Chương 28: Kỳ Lân Kiệt
- Quyển 3 - Chương 29: Tiếp cận
- Quyển 3 - Chương 30: Lối cũ
- Quyển 3 - Chương 31: Màn sương ma quái
- Quyển 3 - Chương 32: Đánh lén
- Quyển 3 - Chương 33: Hòa giải
- Quyển 3 - Chương 34: Giả thiết lớn mật, cẩn thận tìm chứng cứ
- Quyển 3 - Chương 35: Không thể khống chế
- Quyển 3 - Chương 36: Sụp đổ
- Quyển 3 - Chương 37: Nhật ký
- Quyển 3 - Chương 38: Chân tướng
- Quyển 3 - Chương 39: Nến Cửu Âm
- Quyển 3 - Chương 40: Thoát ra
- Quyển 4 - Chương 1: Tin tức mới
- Quyển 4 - Chương 2: Pháo hoa năm mới 2007
- Quyển 4 - Chương 3: Kính Nhi Cung
- Quyển 4 - Chương 4: Hơn một người
- Quyển 4 - Chương 5: Khởi đầu đầy hoang mang
- Quyển 4 - Chương 6: Đáp án đơn giản
- Quyển 4 - Chương 7: Phan Tử
- Quyển 4 - Chương 8: Đội hình mới
- Quyển 4 - Chương 9: Cửu Long Đài Thi
- Quyển 4 - Chương 10: Thôn Doanh Sơn
- Quyển 4 - Chương 11: Cảnh khốn đốn
- Quyển 4 - Chương 12: Bách túc long
- Quyển 4 - Chương 13: Khe nứt
- Quyển 4 - Chương 14: Hai lớp bích họa
- Quyển 4 - Chương 15: Ngũ Thánh tuyết sơn
- Quyển 4 - Chương 16: Hành vi tự sát
- Quyển 4 - Chương 17: Tuyết lở
- Quyển 4 - Chương 18: Thai Côn Luân
- Quyển 4 - Chương 19: Thai động linh cung
- Quyển 4 - Chương 20: Đại điện linh cung
- Quyển 4 - Chương 21: Đánh cờ
- Quyển 4 - Chương 22: Bạo động
- Quyển 4 - Chương 23: Tường xuyến tử
- Quyển 4 - Chương 24: Bách túc long thần
- Quyển 4 - Chương 25: Tường kép
- Quyển 4 - Chương 26: Tàng thi các
- Quyển 4 - Chương 27: Bài đạo
- Quyển 4 - Chương 28: Tiến vào bài đạo
- Quyển 4 - Chương 29: Miệng núi lửa
- Quyển 4 - Chương 30: Môn điện
- Quyển 4 - Chương 31: Sông đào quanh thành
- Quyển 4 - Chương 32: Rạch tuẫn táng
- Quyển 4 - Chương 33: Ám hiệu nhàm chán
- Quyển 4 - Chương 34: Bài đạo dưới nước
- Quyển 4 - Chương 35: Hầu đầu thiêu
- Quyển 4 - Chương 36: Kí hiệu
- Quyển 4 - Chương 37: Kí hiệu mới
- Quyển 4 - Chương 38: Người chết trên đống vàng
- Quyển 4 - Chương 39: Đội thám hiểm mười năm trước
- Quyển 4 - Chương 40: Con đường ngợp bóng
- Quyển 4 - Chương 41: Vòng tử vong lặp vô hạn
- Quyển 4 - Chương 42: Càng thêm khốn cùng
- Quyển 4 - Chương 43: Đổ đấu và vật lý lượng tử
- Quyển 4 - Chương 44: Những người đến từ đáy biển
- Quyển 4 - Chương 45: Tê chiếu
- Quyển 4 - Chương 46: Lối ra
- Quyển 4 - Chương 47: Muộn Du Bình thứ hai
- Quyển 4 - Chương 48: Xà mi đồng ngư
- Quyển 4 - Chương 49: Lối ra duy nhất
- Quyển 4 - Chương 50: Sào huyệt của thần gác cửa
- Quyển 4 - Chương 51: Vòng vây trùng điệp
- Quyển 4 - Chương 52: Quan Âm nghìn tay
- Quyển 4 - Chương 53: Bao vây và tấn công
- Quyển 4 - Chương 54: Khoảng cách giữa trời và đất
- Quyển 4 - Chương 55: Bí ẩn không lời giải
- Quyển 4 - Chương 56: Sau khi nghỉ ngơi
- Quyển 5 - Chương 1: Chú Ba tỉnh lại
- Quyển 5 - Chương 2: Chuyện cũ chẳng dám nhớ lại
- Quyển 5 - Chương 3: Who are you?
- Quyển 5 - Chương 4: Mộ cổ huyết thi
- Quyển 5 - Chương 5: Gương mặt quái đản
- Quyển 5 - Chương 6: Sự thật không thể chấp nhận nổi
- Quyển 5 - Chương 7: Cửu Thiên Nương Nương bốn mắt
- Quyển 5 - Chương 8: Khúc dạo đầu Tây Sa
- Quyển 5 - Chương 9: Băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 10: Cầu Đức Khảo
- Quyển 5 - Chương 11: Lò luyện đan bằng đồng thau
- Quyển 5 - Chương 12: Bản đồ sao
- Quyển 5 - Chương 13: Chân tướng ở Tây Sa
- Quyển 5 - Chương 14: Biển sâu
- Quyển 5 - Chương 15: Xác trôi
- Quyển 5 - Chương 16: Thuyền chìm
- Quyển 5 - Chương 17: Tiêu tử quan
- Quyển 5 - Chương 18: Nước tiểu
- Quyển 5 - Chương 19: Cơ quan
- Quyển 5 - Chương 20: Trùng não
- Quyển 5 - Chương 21: Kẻ thứ ba trong bóng tối
- Quyển 5 - Chương 22: Lựa chọn
- Quyển 5 - Chương 23: Mười phút của Thượng Đế
- Quyển 5 - Chương 24: Người chết đội mồ sống dậy
- Quyển 5 - Chương 25: Lại hé mở
- Quyển 5 - Chương 26: Xuất viện
- Quyển 5 - Chương 27: Hình ảnh
- Quyển 5 - Chương 28: Người thứ mười một
- Quyển 5 - Chương 29: Vĩ thanh
- Quyển 5 - Chương 30: Rồng đến nhà tôm
- Quyển 5 - Chương 31: Manh mối mới
- Quyển 5 - Chương 32: Ngôi nhà cũ trong băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 33: Hoàn toàn rối loạn
- Quyển 5 - Chương 34: Bí mật thật sự của băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 35: Thiệp mời từ địa ngục
- Quyển 5 - Chương 36: Tòa nhà ma
- Quyển 5 - Chương 37: Phòng 306
- Quyển 5 - Chương 38: Manh mối
- Quyển 5 - Chương 39: Kế hoạch
- Quyển 5 - Chương 40: Đạo Mộ Bút Ký
- Quyển 5 - Chương 41: Sổ tay của Văn Cẩm
- Quyển 5 - Chương 42: Bóng tối
- Quyển 5 - Chương 43: Biến cố kinh hoàng
- Quyển 5 - Chương 44: Trùng phùng
- Quyển 5 - Chương 45: Nơi tập kết
- Quyển 5 - Chương 46: Xuất phát
- Quyển 5 - Chương 47: Lời nhắn của Văn Cẩm
- Quyển 5 - Chương 48: Tiếp tục xuất phát
- Quyển 5 - Chương 49: Lạc đường
- Quyển 5 - Chương 50: Tòa Thành Ma
- Quyển 5 - Chương 51: Tiếng gọi của ma quỷ
- Quyển 5 - Chương 52: Thuyền đắm giữa biển cát
- Quyển 5 - Chương 53: Vò Tây Vương Mẫu
- Quyển 5 - Chương 54: Đầu quỷ
- Quyển 5 - Chương 55: Ký hiệu
- Quyển 5 - Chương 56: Cơn mưa đầu tiên
- Quyển 5 - Chương 57: Xuất phát đến ốc đảo
- Quyển 5 - Chương 58: Cơn mưa thứ hai
- Quyển 5 - Chương 59: Bí mật dưới rêu xanh
- Quyển 5 - Chương 60: Xương rắn
- Quyển 5 - Chương 61: Đầm lầy ma
- Quyển 5 - Chương 62: Tai họa rắn điên
- Quyển 5 - Chương 63: Xà vương
- Quyển 5 - Chương 64: Xà chiểu quỷ thành
- Quyển 5 - Chương 65: Vết chân của thi thể
- Quyển 5 - Chương 66: Âm mưu của bầy rắn
- Quyển 5 - Chương 67: Truy kích
- Quyển 5 - Chương 68: Biến mất
- Quyển 5 - Chương 69: Khói hiệu
- Quyển 5 - Chương 70: Khe núi tĩnh lặng
- Quyển 5 - Chương 71: Tượng đá
- Quyển 5 - Chương 72: Hướng quay của tượng đá
- Quyển 5 - Chương 73: Rạn nứt
- Quyển 5 - Chương 74: Đêm đầu tiên: Sương mù
- Quyển 5 - Chương 75: Đêm đầu tiên: Vòng tay
- Quyển 5 - Chương 76: Đêm đầu tiên: Tiếng quỷ trong rừng rậm
- Quyển 5 - Chương 77: Đêm đầu tiên: Áp sát
- Quyển 5 - Chương 78: Đêm đầu tiên: Tập kích
- Quyển 5 - Chương 79: Đêm đầu tiên: Xung đột gay gắt
- Quyển 5 - Chương 80: Đêm đầu tiên: Truy kích
- Quyển 5 - Chương 81: Đêm đầu tiên: Vật lộn
- Quyển 5 - Chương 82: Bình minh: Họa đổ máu
- Quyển 5 - Chương 83: Bình minh: Doanh địa trống trải
- Quyển 5 - Chương 84: Đêm thứ hai: Lần nữa trùng phùng
- Quyển 5 - Chương 85: Đêm thứ hai: Bí mật
- Quyển 5 - Chương 86: Đêm thứ hai: Ngược chiều
- Quyển 5 - Chương 87: Đêm thứ hai: Nó
- Quyển 5 - Chương 88: Đêm thứ hai: Mù
- Quyển 5 - Chương 89: Đêm thứ hai: Cái bóng chuyển động
- Quyển 5 - Chương 90: Bình minh: Rời đi
- Quyển 5 - Chương 91: Đêm thứ ba: Phù điêu
- Quyển 5 - Chương 92: Đêm thứ ba: Như đã từng quen
- Quyển 5 - Chương 93: Đêm thứ ba: Rắn chúa
- Quyển 5 - Chương 94: Đêm thứ ba: Đi săn
- Quyển 5 - Chương 95: Đêm thứ ba: Ám chiến
- Quyển 5 - Chương 96: Đêm thứ ba: Ao bùn
- Quyển 5 - Chương 97: Đêm thứ ba: Giấu xác
- Quyển 5 - Chương 98: Đêm thứ ba: Lại thêm một
- Quyển 5 - Chương 99: Đêm thứ ba: Vật chủ
- Quyển 5 - Chương 100: Đêm thứ ba: Bóng đen kỳ quái trong đầm lầy
- Quyển 5 - Chương 101: Đêm thứ ba: Âm thanh ma quỷ lại xuất hiện
- Quyển 5 - Chương 102: Đêm thứ ba: Người trong sương mù
- Quyển 5 - Chương 103: Đêm thứ ba: Rình mò
- Quyển 5 - Chương 104: Đêm thứ ba: Lưỡi độc
- Quyển 5 - Chương 105: Đêm thứ ba: Tiếng rắn
- Quyển 5 - Chương 106: Đêm thứ ba: Được cứu
- Quyển 5 - Chương 107: Đêm thứ ba: Lối vào
- Quyển 5 - Chương 108: Đêm thứ ba: Chỗ lánh nạn
- Quyển 5 - Chương 109: Đêm thứ ba: Băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 110: Hiệu lệnh tập kết
- Quyển 5 - Chương 111: Thâm nhập
- Quyển 5 - Chương 112: Ký hiệu
- Quyển 5 - Chương 113: Ba chọn một
- Quyển 5 - Chương 114: Sự thật
- Quyển 5 - Chương 115: Lật lại vấn đề
- Quyển 5 - Chương 116: Giam cầm
- Quyển 5 - Chương 117: Tụ họp
- Quyển 5 - Chương 118: Điểm tận cùng của ký hiệu
- Quyển 5 - Chương 119: Phòng luyện đan
- Quyển 5 - Chương 120: Cơ quan
- Quyển 5 - Chương 121: Sắp đến nơi
- Quyển 5 - Chương 122: Điểm cuối
- Quyển 5 - Chương 123: Thiên thạch
- Quyển 5 - Chương 124: Chờ đợi
- Quyển 5 - Chương 125: Tiếp tục chờ đợi
- Quyển 5 - Chương 126: Rời đi
- Quyển 5 - Chương 127: Cái bẫy
- Quyển 5 - Chương 128: Ấm nước
- Quyển 5 - Chương 129: Vĩ thanh
- Quyển 6 - Chương 1-1: Bút ký trộm mộ
- Quyển 6 - Chương 2-1: Bàn bạc
- Quyển 6 - Chương 3-1: Tấm ảnh cũ thứ hai
- Quyển 6 - Chương 4-1: Người cùng cảnh ngộ
- Quyển 6 - Chương 5-1: Lại xuất phát
- Quyển 6 - Chương 6-1: Kế thừa
- Quyển 6 - Chương 7-1: Truyền thuyết cái bóng
- Quyển 6 - Chương 8-1: Bí ẩn của bức ảnh
- Quyển 6 - Chương 9-1: Tài liệu
- Quyển 6 - Chương 10-1: Con chuột
- Quyển 6 - Chương 11-1: Chạm trán
- Quyển 6 - Chương 1-2: Khởi nguồn
- Quyển 6 - Chương 2-2: Thôn làng kỳ lạ
- Quyển 6 - Chương 3-2: Hoả hoạn
- Quyển 6 - Chương 4-2: Biến cố
- Quyển 6 - Chương 5-2: Soát núi
- Quyển 6 - Chương 6-2: Rạch Đầu Trâu
- Quyển 6 - Chương 7-2: Mộ cổ
- Quyển 6 - Chương 8-2: Ông lão
- Quyển 6 - Chương 9-2: Lão Bàn Mã
- Quyển 6 - Chương 10-2: Ngồi xuống bàn bạc
- Quyển 6 - Chương 11-2: Mùi vị
- Quyển 6 - Chương 12: Hồi tưởng của lão Bàn Mã
- Quyển 6 - Chương 13: Tâm lý chiến
- Quyển 6 - Chương 14: Đó là một hồ ma
- Quyển 6 - Chương 15: Trúng tà
- Quyển 6 - Chương 16: Kế hoạch
- Quyển 6 - Chương 17: Dường như đã từng quen
- Quyển 6 - Chương 18: Câu đố
- Quyển 6 - Chương 19: Hiệu ứng siphon
- Quyển 6 - Chương 20: Dưới đáy hồ
- Quyển 6 - Chương 21: Nổi lên
- Quyển 6 - Chương 22: Quái vật mò được
- Quyển 6 - Chương 23: Lại thấy khối sắt
- Quyển 6 - Chương 24: Dòng chảy
- Quyển 6 - Chương 25: Tâm lý chiến (2)
- Quyển 6 - Chương 26: Gió mặc gió, mưa mặc mưa
- Quyển 6 - Chương 27: Bóng ma trong mưa
- Quyển 6 - Chương 28: Hồ ma quỷ dị
- Quyển 6 - Chương 29: Một mình xuống nước
- Quyển 6 - Chương 30: Cổ thụ
- Quyển 6 - Chương 31: Ánh đèn dưới đáy nước
- Quyển 6 - Chương 32: Đại viện Dao gia
- Quyển 6 - Chương 33: Ánh sáng xanh lục
- Quyển 6 - Chương 34: Trở thành sự thật
- Quyển 6 - Chương 35: Bộ mặt thật của cái bóng
- Quyển 6 - Chương 36: Dưới lòng đất
- Quyển 6 - Chương 37: Bàn Tử khôn vặt
- Quyển 6 - Chương 38: Đi theo ống siphon
- Quyển 6 - Chương 39: Hang động kỳ lạ
- Quyển 6 - Chương 40: Vấn đề trong hang động
- Quyển 6 - Chương 41: Không gian khép kín
- Quyển 6 - Chương 42: Giả thiết
- Quyển 6 - Chương 43: Đào lên được thứ gì?
- Quyển 6 - Chương 44: Người trong đá
- Quyển 6 - Chương 45: Tảng đá nơi đây
- Quyển 6 - Chương 46: Dị biến
- Quyển 6 - Chương 47: Quái vật
- Quyển 6 - Chương 48: Củi lửa
- Quyển 6 - Chương 49: Có ba lăm con
- Quyển 6 - Chương 50: Thoát ra
- Quyển 6 - Chương 51: Chú Hai
- Quyển 6 - Chương 52: Hài lòng
- Quyển 6 - Chương 53: Thôn trại tương đồng
- Quyển 6 - Chương 54: Âm mưu mặt gương
- Quyển 6 - Chương 55: Khách không mời mà đến
- Quyển 6 - Chương 56: Làm chuyện xấu
- Quyển 7 - Chương 1-1: Khởi đầu
- Quyển 7 - Chương 2-1: Hồ sơ
- Quyển 7 - Chương 3-1: Bút tích
- Quyển 7 - Chương 4-1: Tìm ra rồi
- Quyển 7 - Chương 5-1: Khách sạn Tân Nguyệt
- Quyển 7 - Chương 1-2: Buổi đấu giá
- Quyển 7 - Chương 2-2: Xoèn xoẹt
- Quyển 7 - Chương 3-2: Bữa tiệc của giới sưu tầm
- Quyển 7 - Chương 4-2: Hồi tưởng (thượng)
- Quyển 7 - Chương 5-2: Hồi tưởng (hạ)
- Quyển 7 - Chương 6: Điểm thiên đăng
- Quyển 7 - Chương 7: Đại náo thiên cung
- Quyển 7 - Chương 8: HoắcTú Tú
- Quyển 7 - Chương 9: Phong Cách Lôi (thượng)
- Quyển 7 - Chương 10: Hình dạng kỳ quái
- Quyển 7 - Chương 11: Đội khảo cổ, tòa nhà và tấm gương
- Quyển 7 - Chương 12: Như gặp lại cố nhân
- Quyển 7 - Chương 13: Kỳ lân trên lưng
- Quyển 7 - Chương 14: Sống chung
- Quyển 7 - Chương 15: Kỳ lân trên lưng (Trung)
- Quyển 7 - Chương 16: Cá ở chỗ tôi
- Quyển 7 - Chương 17: Bí mật tiến quân thần tốc
- Quyển 7 - Chương 18: Kỳ lân trên lưng (hạ)
- Quyển 7 - Chương 19: Chuyện thư xưa
- Quyển 7 - Chương 20: Công cuộc trộm mộ lớn nhất trong lịch sử (thượng)
- Quyển 7 - Chương 21: Công cuộc trộm mộ lớn nhất lịch sử (trung)
- Quyển 7 - Chương 22: Công cuộc trộm mộ lớn nhất lịch sử (hạ)
- Quyển 7 - Chương 23: Chuyện lạ nhất trên đời
- Quyển 7 - Chương 24: Tâm lý trái ngược
- Quyển 7 - Chương 25: Đi vào chủ đề chính
- Quyển 7 - Chương 26: Gắp lạt ma
- Quyển 7 - Chương 27: Phong cách lôi
- Quyển 7 - Chương 28: Lên kế hoạch
- Quyển 7 - Chương 29: Tứ Xuyên ly biệt
- Quyển 7 - Chương 30: Dòng chảy
- Quyển 7 - Chương 31: Tổ
- Quyển 7 - Chương 32: Tổ (hạ)
- Quyển 7 - Chương 33: Song tuyến (thượng)
- Quyển 7 - Chương 34: Búi tóc
- Quyển 7 - Chương 35: Vật kỳ quái
- Quyển 7 - Chương 36: Tóc (thượng)
- Quyển 7 - Chương 37: Kinh kịch
- Quyển 7 - Chương 38: Tóc xuyên
- Quyển 7 - Chương 39: Ký sinh
- Quyển 7 - Chương 40: Gợi ý tới từ Quảng Tây
- Quyển 7 - Chương 41: Vết máu kỳ quái trên bàn thiết
- Quyển 7 - Chương 42: Bổ sung toàn bộ bức phù điêu
- Quyển 7 - Chương 43: Bí mật
- Quyển 7 - Chương 44: Bí quyết của gợi ý
- Quyển 7 - Chương 45: Tiến vào trong cơ quan
- Quyển 7 - Chương 46: Treo
- Quyển 7 - Chương 47: Hắc mao
- Quyển 7 - Chương 48: Rắn cắn
- Quyển 7 - Chương 49: Mật mã
- Quyển 7 - Chương 50: Hóa giải mật mã
- Quyển 7 - Chương 51: Sự thành công
- Quyển 7 - Chương 52: Sai lầm chết người
- Quyển 7 - Chương 53: Bình tĩnh
- Quyển 7 - Chương 54: Tuyệt vọng
- Quyển 7 - Chương 55: Khuôn mặt của sự sợ hãi tái sinh
- Quyển 8 - Chương 1
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 8 - Chương 3
- Quyển 8 - Chương 4
- Quyển 8 - Chương 5
- Quyển 8 - Chương 6
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10
- Quyển 8 - Chương 11
- Quyển 8 - Chương 12
- Quyển 8 - Chương 13
- Quyển 8 - Chương 14
- Quyển 8 - Chương 15
- Quyển 8 - Chương 16
- Quyển 8 - Chương 17
- Quyển 8 - Chương 18
- Quyển 8 - Chương 19
- Quyển 8 - Chương 20
- Quyển 8 - Chương 21
- Quyển 8 - Chương 22
- Quyển 8 - Chương 23
- Quyển 8 - Chương 24
- Quyển 8 - Chương 25
- Quyển 8 - Chương 26
- Quyển 8 - Chương 27
- Quyển 8 - Chương 28
- Quyển 8 - Chương 29
- Quyển 8 - Chương 30
- Quyển 8 - Chương 31
- Quyển 8 - Chương 32
- Quyển 8 - Chương 33
- Quyển 8 - Chương 34
- Quyển 8 - Chương 35
- Quyển 8 - Chương 36
- Quyển 8 - Chương 37
- Quyển 8 - Chương 38
- Quyển 8 - Chương 39
- Quyển 8 - Chương 40
- Quyển 8 - Chương 41
- Quyển 8 - Chương 42
- Quyển 8 - Chương 43
- Quyển 8 - Chương 44
- Quyển 8 - Chương 45
- Quyển 8 - Chương 46
- Quyển 8 - Chương 47
- Quyển 8 - Chương 48
- Quyển 8 - Chương 49
- Quyển 8 - Chương 50
- Quyển 8 - Chương 51
- Quyển 8 - Chương 52
- Quyển 8 - Chương 53
- Quyển 8 - Chương 54
- Quyển 8 - Chương 55
- Quyển 8 - Chương 56
- Quyển 8 - Chương 57
- Quyển 8 - Chương 58
- Quyển 8 - Chương 59
- Quyển 8 - Chương 60
- Quyển 8 - Chương 61
- Quyển 8 - Chương 62
- Quyển 8 - Chương 63
- Quyển 8 - Chương 64
- Quyển 8 - Chương 65
- Quyển 8 - Chương 66
- Quyển 8 - Chương 67
- Quyển 8 - Chương 68
- Quyển 8 - Chương 69
- Quyển 8 - Chương 70
- Quyển 8 - Chương 71
- Quyển 8 - Chương 72
- Quyển 8 - Chương 73
- Quyển 8 - Chương 74
- Quyển 8 - Chương 88
- Quyển 8 - Chương 89
- Quyển 8 - Chương 90
- Quyển 8 - Chương 91
- Quyển 8 - Chương 92
- Quyển 8 - Chương 93
- Quyển 8 - Chương 94
- Quyển 8 - Chương 95
- Quyển 8 - Chương 96
- Quyển 8 - Chương 97
- Quyển 8 - Chương 98
- Quyển 8 - Chương 99
- Quyển 8 - Chương 100
- Quyển 8 - Chương 101
- Quyển 8 - Chương 102
- Quyển 8 - Chương 103
- Quyển 8 - Chương 104
- Quyển 8 - Chương 105
- Quyển 8 - Chương 106
- Quyển 8 - Chương 107
- Quyển 8 - Chương 108
- Quyển 8 - Chương 109
- Quyển 8 - Chương 110
- Quyển 8 - Chương 111
- Quyển 8 - Chương 112
- Quyển 8 - Chương 113
- Quyển 8 - Chương 114
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đạo Mộ Bút Ký
Quyển 8 - Chương 62
Tôi lập tức cõng Tiểu Ca lên, Bàn Tử lúc này đối với khí độc đã có phản ứng, ho một trận điên cuồng, máu từ trong lỗ mũi cũng phun ra. Chúng tôi căn bản không có chú ý tới những …… chuyện này, lao thẳng tới chỗ cửa động, Bàn Tử lại dừng lại. Anh ấy vẫn là không dám đi vào.
Đồng thời tôi nhìn thấy, tại bên trong hang động kia, nơi có khắc cái mõm rồng nhất định là đã ra khỏi vùng mà sương mù có thể bay tới. Phía trên hang động đã xuất hiện một tầng sương mù đang từ từ tràn xuống dưới, giống như là khói đến từ địa ngục vậy, bên trong đó chính xác là một thế giới khác.
“ Chết chắc rồi, chết chắc rồi, chết chắc rồi.” Bàn Tử gấp đến độ hai chân cứ giẫm ngay tại chỗ, “ Con bà nó, Thiên Chân, con mẹ nó…cậu nhanh lấy súng nhắm vào ót tôi mà bắn một phát đi, tôi thà chết còn hơn là phải biến thành cái dạng giống như Quỷ Nhân Ảnh.”
“ Anh chết rồi thì ai tới giết tôi đây? ” Tôi mắng. Bàn Tử nói: “ Không có sao đâu, cậu đưa súng bắn vào miệng mình bắn một cái là xong. Yên tâm đi, một chút đau khổ cũng sẽ không có.”
“ Hoặc là anh tự làm nha? ” Tôi nói, “ Loại chuyện như thế này sao anh lại đi nhờ tôi làm.”
“ Lão tử…con mẹ nó, chính là tín đồ Chúa Jesus, không thể tự sát được.”
“ Từ lúc nào mà anh bắt đầu tôn thờ Chúa Jesus vậy?” Tôi hỏi. Bàn Tử nói: “ Vừa rồi tôi đã hướng về phía trước để cầu khẩn với Thượng Đế rồi.”
Tôi nhìn phía trước có vô số chuông đồng lục giác, liền nói với Bàn Tử: “ Cứ đánh liều một lần đi, biết đâu chúng ta may mắn còn có một con đường sống thì sao. Chứ ở trong này chắc chắn là phải chết không còn nghi ngờ gì nữa, muốn chết thì phải chết ở trong đám chuông đồng lục giác này. Điên rồi thì sẽ không đau khổ nữa, chết thì chết, so với đang còn sống mà từ từ nát vụn ra mà chết thì tốt hơn nhiều.”
Bàn Tử cắn răng một cái, thoáng cái liền chui đi ra ngoài, tôi đi theo ngay sau đó, hai người bắt đầu thật cẩn thận ở trên cầu độc mộc ( cầu khỉ ) mà tiến tới phía trước.
Tình huống vô cùng hỗn loạn, thế nhưng Bàn Tử so với tôi bình tĩnh hơn nhiều, nhanh chóng liên tục lượn qua những sợi tơ một cách nhẹ nhàng, một chút cũng không động vào mấy cái chuông. Tôi đi theo ở phía sau, làm theo động tác của anh ấy, tất nhiên cũng lượn vòng qua. Lúc này trong thoáng chốc, tôi cảm giác được động tác của mình lưu loát và sinh động như mây trôi nước chảy vậy, tuy rằng nó chỉ là một chút lòng tin giả tạo, nhưng vẫn khiến tôi có thêm vài phần hi vọng.
Nói không chừng lúc nãy khi Bàn Tử thật sự tin vào Chúa Jesus, có thể thật sự cũng được phù hộ một lần. Chúng tôi dọc đường đi tới đây gặp đủ chuyện xui xẻo, chẳng lẽ tất cả đều là vận mệnh, tất cả đều ở đã an bày sẵn ở đây cả rồi? Ông giời kia quả thật là quá cơ trí mà, ha ha tuy là một con đường không được tiện lợi mấy A Di Đà Phật, tôi nhất định sẽ báo đáp lại các ngài!
Mới nghĩ vậy, liền nghe Bàn Tử “ Ai da “ một tiếng, cả người từ trên cầu tuột xuống dưới, anh ta gắng gượng lại mới có thể kiểm soát được thân thân thể, nhưng mà một tay của anh đã đụng phải một sợi tơ. Ngay lập tức thấy được một tia chấn động vô cùng nhẹ trên sợi dây bắt đầu truyền đi. Cái chuông gần nhất trong số đó, đã muốn run lên.
Nháy mắt tay của Tiểu Ca từ bên người tôi duỗi tới, hai ngón tay dài kia tốc độ cực kì nhanh, phi thường vững vàng mà kẹp lấy cái chuông kia.
Sợi tơ thoáng cái đã ổn định trở lại, tôi cả người đều đổ mồ hôi lạnh. Muộn Du Bình chậm rãi buông tay ra, nhẹ giọng nói: “ Tiếp tục đi, đừng có ngừng.”
“ Tiểu Ca, cậu rốt cục là có sao không vậy, có thực sự là hôn mê không đó? ” Bàn Tử nói, “ Đừng để lão tử đây bị áp lực quá lớn như vậy chứ, nếu cậu thực sự không việc gì thì mau tới đây mở đường đi, chúng tôi thực không giải quyết được vấn đề rắc rối này đâu. “
Nhưng Muộn Du Bình không có gì bất kì phản ứng gì, Bàn Tử mắng to. Tôi thấy vậy liền nói: “Tiếp tục thôi! ”
Bàn Tử mắng: “ Tiếp tục như thế nào đây, cậu thò đầu sang đây mà nhìn lại tình huống xung quanh một chút đi.” Tôi liền vòng qua trước mặt Bàn Tử đi về phía trước nhìn, liền thấy những sợi tơ ở trước mặt anh ấy, hình thành một mạng lưới sợi tơ vô cùng phức tạp. Với hình thể của Bàn Tử, muốn đi xuyên qua giữa những khe hở đó, cần phải có năng lực khống chế cơ thể cực kì to lớn của anh ấy lại.
“ Hãy tin vào chính mình, anh nhất định sẽ làm được thôi! ” Tôi nói để cổ vũ Bàn Tử. Bỗng nhiên Bàn Tử mở rộng hai tay ra, làm một cái động tác Tiên hạc dang cánh, quát một tiếng: “ Hây da! ” Sau đó bỗng nhiên đi xông về phía trước, bay vọt lên, đương nhiên là từ một khe hở lớn nhất trên trên mạng lưới sợi tơ đó mà phóng người đi qua, tiếp đó liền ngã nhào vào trong nước.
Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn anh ta.
Bàn Tử vuốt nước trên mặt xuống, rồi nói với tôi: “ Hãy tin tưởng vào chính mình, cậu nhất định sẽ làm được thôi! ”
Tôi nhìn Bàn Tử, bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thất bại vô cùng. Cẩu thật, Bàn Tử này quả nhiên là “thâm tàng bất lộ” ( không để lộ tài năng ). Tuy rằng bình thường không đáng tin tưởng mấy, nhưng vào thời khắc mấu chốt thật sự đúng là không thể ngờ được điều gì cả. Đối với phương pháp này của anh làm sao mà tôi làm theo được đây? Tôi đang cõng Tiểu Ca trên lưng, mà cho dù là không cõng Tiểu Ca đi nữa, tôi cũng không cái khả năng “ Hây da “ một tiếng rồi nhảy đi qua như vậy được.
Quả nhiên, béo mập không phải là tiêu chuẩn để nhận xét bất kì một vấn đề gì. Tôi đứng ở phía trước lưới sợi tơ sửng sốt thật lâu, Bàn Tử nhìn lên đỉnh đầu, vội la lên: “ Nhanh lên, sương mù xuống tới nơi rồi kìa .”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn, sương mù chỉ còn cách chỗ tôi đứng lúc này khoảng sáu bảy thước, Bàn Tử đứng bên kia che miệng lại chờ đợi, tôi cũng bắt đầu thấy xông vào trong xoang mũi là một cảm giác đau rát dữ dội.
“ Trước tiên anh đem Tiểu Ca mang đi ra ngoài trước đi.” Thoáng cái tôi liền bình tĩnh lại, một mặt vừa nói với Bàn Tử, một mặt vừa đem Tiểu Ca từ trên lưng đỡ xuống, sau đó dùng kiểu bồng công chúa đem Tiểu Ca bế lên, đưa đầu Tiểu Ca vào khe hở trong lưới sợi tơ đó. Bàn Tử ở bên kia cũng dùng một động tác giống như vậy, từng chút một đỡ lấy anh ấy đưa qua bên kia. ( Được bế qua, bế lại thích ghê ^^ )
Với trọng lượng của Tiểu Ca hơn nữa tôi đang trong lúc khẩn trương, liền khiến cho cả người tôi vã mồ hôi ra như tắm. Chờ đến khi thuận lợi đưa anh ấy qua bên kia rồi, Bàn Tử đã cõng Tiểu Ca lên lưng, tôi mới nói với Bàn Tử: “ Con đường phía trước anh đi trước đi, tạm biệt.”
“ Còn cậu thì sao? ” Bàn Tử hỏi.
Tôi làm một cái động tác Tiên Hạc dang cánh, nói: “ Đối với cái này tôi không tin tưởng mình có thể làm được, anh đừng có suy nghĩ nữa. Con đường phía trước coi bộ đã đến lúc nói tạm biệt rồi, anh cứ đi trước đi, trước khi đi ra bên ngoài rồi, thì không cần lo cho tôi. Chờ cho đến khi các anh đã đi thật xa, thì tôi sẽ nhảy qua sau.”
Lúc tôi nói, cũng không cảm thấy được một chút nào là mình có bao nhiêu anh dũng, chỉ là bản thân cảm thấy đây chính là cách duy nhất có lợi vào lúc này. Để lỡ như tôi không nhảy qua được thì cũng không làm liên lụy đến họ.
Bàn Tử vỗ vỗ tôi, rồi liếc mắt nhìn tôi một cái, vẫn là đứng yên đó không di chuyển. Tôi liền nói với Bàn Tử: “ Con mẹ nó, anh còn đứng đó chờ cái gì nữa? Muốn goodbye kiss nữa sao? Đi mau! ” Lúc này Bàn Tử mới chịu quay đầu rời đi.
Tôi ngồi xổm xuống, nhìn ánh sáng đèn pin của Bàn Tử ở phía trước không ngừng lập lòe di chuyển. Thân thủ của Bàn Tử tương đối tốt, dĩ nhiên vì không có bị bất kì cái gì ngăn cản bước chân của anh ta lúc này, rất nhanh liền biến mất ở cửa động phía xa xa kia. Bàn Tử ngừng lại ở chỗ cửa động, nói với tôi: “ Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục đi ra ngoài trước, cậu không cần do dự đâu. Nếu trong vòng hai mươi phút mà cậu vẫn chưa có đi ra, tôi sẽ đốt giấy tiền vàng mã cho cậu.”
“ Đi, con mẹ nó! ” Tôi vừa nói xong, ánh sáng đèn pin của Bàn Tử liền hướng vào trong chỗ sâu nhất trong thông đạo lắc lư rời đi, thoáng cái đã không còn bóng dáng .
Tôi nhìn nhìn lên đỉnh đầu, hiện tại chỉ còn lại có một mình tôi, bốn phía là một mảng không gian im lặng, sương mù vẫn đang dần đi xuống, nhưng tốc độ hình như là càng lúc càng chậm đi. Cái này là một chuyện tốt, thế nhưng cảm giác đau rát dữ dội bên trong xoang mũi không cho tôi một cơ hội nào để hô hấp. Tôi vỗ vỗ tay một cái, tự nói nói với chính mình: “ Đi thôi. ”
Vừa định nhảy ra, bỗng nhiên chợt nghe được, từ bên trong góc sơn động truyền ra một thanh âm. Tôi sửng sốt một chút, đó chính là tiếng của một người đang rên rỉ. Tôi lấy đèn pin chiếu qua lại, nhưng tôi phát hiện chỗ này không có người nào cả. Cái động này quá lớn, tất cả lại đều là sợi tơ, ánh sáng đèn pin không được rõ ràng, căn bản là không thể chiếu tới phía bên cạnh.
Thôi xong, tôi trúng độc rồi, loại khí độc này còn có thể sinh ra ảo giác âm thanh sao? Lòng tôi nói. Bỗng nhiên chợt nghe bên kia lại truyền tới một âm thanh nữa, tôi ho khan vài cái, phát hiện trong nước miếng đã bắt đầu có máu, liền cúi gập người. Bỗng nhiên, trên vách động, cũng có ánh đèn pin sáng lên.
Tôi quay đầu lại, cẩn thận nhìn về phía bên đó, ánh đèn chỗ đó liền tắt ngấm, có một thanh âm kêu lên:
“ Tiểu Tam Gia! ”
“ Phan Tử! ”
Tôi kinh ngạc một chút, nhưng mà không có cách nào khác để tiến sát qua bên đó xem. Phía bên kia nói: “ Tiểu tam gia, mau đi đi. ” Thanh âm khá mỏng manh. Tiếp đó, tôi chợt nghe truyền đến tiếng ho khan liên tiếp.
“ Anh làm sao vậy? ” Tôi hỏi, “ Sao anh lại xuất hiện ở chỗ này? ”
Phan tử ở trong bóng tối nói: “ Chuyện nói ra thì dài dòng lắm, Tiểu Tam Gia, cậu có thuốc lá không? ”
“ Ở chỗ này mà anh còn hút thuốc nữa, không sợ phổi sẽ bị đốt thủng sao? ” Tôi nghe được trong giọng của Phan Tử, cảm thấy anh ấy đặc biệt bình tĩnh, bỗng nhiên trong lòng nổi lên một loại dự cảm rất bất thường.
“ Ha ha ha, sẽ không sao đâu .” Phan Tử nói, “ Sao cậu không đến nhìn xem tôi lúc này sẽ chết trong bộ dạng như thế nào.”
Dự cảm về chuyện chẳng lành trong lòng tôi càng lúc càng lớn hơn, nói: “ Đừng có lề mề nữa, anh mau chạy nhanh lại đây, nếu anh không đi được tôi đi tới dìu anh đi.” Nói xong, tôi lấy đen pin chiếu đến, có thể lờ mờ nhìn thấy bộ dạng của anh ta, tôi liền ý thức được vì sao mấy lần trước tôi vẫn không nhìn thấy được anh ấy.
Phan Tử dường như là dính vào trong tầng dung nham, tôi mở ánh sáng đèn pin lớn hơn, lập tức liền thấy được, cơ thể của anh ấy lúc này đã hòa tan vào trong tầng nham thạch, trở thành bóng người.
Tiếng Phan Tử ho khan lại truyền đến, tôi ngồi dưới đất một chút, hỏi: “ Sao anh lại trở thành thế này? Tiểu Hoa và mọi người đâu rồi? ”
“ Hoa Nhi Gia chắc chắn là không có việc gì đâu, còn những người khác đều đã chết cả rồi, thứ đó thực sự là quá lợi hại, lúc tôi tỉnh lại thì thấy mình đã ở chỗ này rồi. ” Phan Tử nói.
“ Anh chờ tôi một chút, tôi đi tới, đập vỡ nham thạch giúp anh ra ngoài.”
“ Trăm vạn lần đừng có tới gần đây.” Phan Tử nói, “ Tiểu Tam Gia, cậu không biết được cơ thể tôi lúc này ở trong tảng đá đang ở bộ dạng như thế nào. Cậu tới đây cũng sẽ không cứu được tôi đâu, quá nguy hiểm. Tiểu Tam Gia, cậu có thuốc lá không? Trước hết cậu lấy thuốc cho tôi đi, tôi và cậu có vài chuyện cần tâm sự với nhau.”
Tôi không nhìn tới được Phan Tử, nhưng mà tôi bỗng nhiên liền cảm thấy cả người một chút sức lực cũng không có, tôi hiểu được bầu không khí này là ở cái dạng gì.
Tôi chưa bao giờ trải qua một bầu không khí như vậy, nhưng mà tôi không cách nào có thể lí giải được nó.
“ Tiểu Tam Gia, thuốc lá! ” Phan Tử yếu ớt kêu lên, “ Tôi hiện tại không còn nhiều thời gian đâu.”
Tôi lấy thuốc và cái bật lửa ra, hỏi Phan Tử: “ Anh bây giờ đang ở chỗ nào vậy? ”
Ánh đèn bên kia lại sáng lên, tôi tìm một lỗ hổng trong mớ sợi tơ, đem thuốc lá và cái bật lửa đều ném hết đi qua, tôi không biết Phan Tử có nhận được hay không, chợt nghe đến Phan Tử kêu lên: “ Tiểu Tam Gia, cậu không thể đáng để tin cậy được một lần hay sao? Cậu châm thuốc trước rồi hẵng ném cho tôi không được sao? ”
Trong đầu tôi hoàn toàn trống rỗng, không thể nói được một cái gì. Phan Tử nói: “ Tiểu Tam Gia, đừng có châm thuốc, trên lưng cậu lúc này có súng phải không? ”
“ Có! ” Tôi nói.
“ Đưa khẩu súng cho tôi.” Phan Tử nói, “ Tiểu Tam Gia này, tôi muốn tự tìm cho chính mình một cái kết. Cậu đi đi, nếu có thời gian tôi vẫn còn muốn cùng cậu trò chuyện thêm lúc nữa. Nhưng mà bản thân cậu lúc này cũng chẳng còn mấy thời gian, cậu về sau cũng không cần rảnh rỗi mà thương xót tôi làm gì, nếu để chút nữa cậu cũng không qua được, rồi cũng sẽ thành giống như tôi mất, cậu đi nhanh đi. Nếu cậu có thể đi ra ngoài, nhớ kĩ hãy cho người tìm kiếm thật kĩ phía sau núi, Hoa Nhi Gia sau khi rời khỏi đây, nhất định là đang ở sau núi.”
Tôi lấy khẩu súng quăng đi qua, chợt nghe được tiếng Phan Tử cười: “ Được, Tiểu Tam Gia, hay thật, không thể tưởng được trước khi chết mà lại cầm được loại súng này, thứ này mà bắn vào sọ vài phát nhất định có thể tự sát được.”
Tôi đứng lên, liền nghe tiếng súng vang lên, tiếp theo, Phan Tử nở nụ cười: “ Tiểu tam gia, tới lúc đi rồi.”
“ Đừng có hối thúc tôi, con đường phía trước của tôi cũng không có dễ đi như vậy đâu, nếu như chút nữa tôi chết, chúng ta ở trên đường xuống hoàng tuyền còn có thể làm bạn với nhau.”
“ Tiểu Tam Gia, có Phan Tử tôi ở đây, làm sao có thể để cho cậu gặp chuyện nguy hiểm được? ” Tiếp đó, tôi chợt nghe thấy một âm thanh kéo nòng súng, “ Tiểu Tam Gia, Phan Tử tôi không có sức lực để nói chuyện khác, lần cuối cùng tôi sẽ tiếp tục hộ giá che chở cho cậu đi ra ngoài một lần nữa. Tôi lúc này sắp đi gặp Tam Gia, cậu hãy nghĩ cho tôi một chút, để tôi còn có mặt mũi mà ăn nói với Tam Gia.”
“ Anh muốn làm gì vậy? ” Tôi hỏi anh ấy.
Phan Tử nói: “ Cậu đi phía trước nhanh đi. Tiểu Tam Gia cậu cứ mạnh dạn mà đi về phía trước đi, cứ đi về phía trước, tuyệt đối đừng quay đầu lại.”
Phan tử vừa nói xong, liền hát lên.
Tôi đi phía trước thật cẩn thận đưa người đi qua, trong lòng chua xót đau khổ không cách nào có thể hình dung ra được, mới đi qua được một bước, lập tức cái ót của tôi liền đụng phải một sợi tơ, trong lòng tôi cả kinh, bụng nói chết thì chết. Nháy mắt, tôi nghe thấy một tiếng súng vang lên, cái chuông đồng lục giác trên sợi tơ ngay lập tức bị đánh nát.
“ Cứ mạnh dạn đi về phía trước nhanh đi! ” Phan Tử cười nói.
Tôi tiếp tục hướng về phía trước đi, nước mắt lúc này đã rơi xuống, tôi căn bản thấy không rõ con đường phía trước nữa. Từng bước một bước đi tiêu sái, chợt nghe đến tiếng súng ở sau người càng không ngừng vang lên.
“ Thông thiên đại lộ,
Cửu thiên cửu bách cửu thiên cửu bách cửu oa.
Ngô tiểu muội cậu cứ mạnh dạn đi phía trước đi nha, đi phía trước đi, tuyệt đối đừng có quay đầu.
Từ nay về sau, cậu hãy bắt đầu đi Hồng Tú lâu đi nha,
Rồi hãy tung hồng tú cầu đi nha,
Lúc ném đi nhớ ở trước mặt tôi nha, cùng cậu uống một chầu nha,
Hồng hồng cao lương rượu nha, hồng hồng cao lương rượu ấy!“
Tôi rốt cục đi tới cuối cầu độc mộc, tiến vào trong thông đạo.
Sương mù đã dần dần bao phủ toàn bộ hang động, tôi gần như không thể hô hấp, buộc lòng phải chạy như điên tiến về phía trước. Bỗng nhiên nghe được phía sau một tiếng súng vang lên, tiếng của Phan Tử đã biến mất không còn nghe thấy nữa.
Nước mắt của tôi không ngừng rơi xuống, một mạch lao về phía trước chạy như điên. Phía trước lại xuất hiện một cái cầu thang đi thông dưới nước. Tôi nhảy xuống, chờ đến khi tôi bơi trồi lên mặt nước, gần như trong hang động bên kia mặt nước lúc này đều là khí độc. Bàn Tử liền kéo tôi đứng lên, nói: “ Được à, vừa rồi tôi đã hướng về phía cậu mà niệm chú vãng sinh rồi, không thể tưởng được cậu vẫn còn sống đi ra nha.”
“ Tiếp tục niệm đi.” Tôi nói với Bàn Tử.
Bên cạnh chính là thông đạo, chúng tôi một đường chạy vọt vào trong, thoáng cái đã trở lại đến bên trong cái thông đạo quen thuộc kia. Chúng tôi không biết là bị cái gì thôi thúc, liền cảm thấy vô cùng sợ hãi sẽ xảy ra chuyện không hay ngoài ý muốn. Tôi cũng không biết được sức lực là từ đâu mà đến, chỉ là một mạch chạy như điên xuống bên dưới. Cuối cùng, tôi cũng thấy phía trước xuất hiện ánh sáng, tiếp theo, chúng tôi nhanh chóng liền xông ra ngoài.
Đồng thời tôi nhìn thấy, tại bên trong hang động kia, nơi có khắc cái mõm rồng nhất định là đã ra khỏi vùng mà sương mù có thể bay tới. Phía trên hang động đã xuất hiện một tầng sương mù đang từ từ tràn xuống dưới, giống như là khói đến từ địa ngục vậy, bên trong đó chính xác là một thế giới khác.
“ Chết chắc rồi, chết chắc rồi, chết chắc rồi.” Bàn Tử gấp đến độ hai chân cứ giẫm ngay tại chỗ, “ Con bà nó, Thiên Chân, con mẹ nó…cậu nhanh lấy súng nhắm vào ót tôi mà bắn một phát đi, tôi thà chết còn hơn là phải biến thành cái dạng giống như Quỷ Nhân Ảnh.”
“ Anh chết rồi thì ai tới giết tôi đây? ” Tôi mắng. Bàn Tử nói: “ Không có sao đâu, cậu đưa súng bắn vào miệng mình bắn một cái là xong. Yên tâm đi, một chút đau khổ cũng sẽ không có.”
“ Hoặc là anh tự làm nha? ” Tôi nói, “ Loại chuyện như thế này sao anh lại đi nhờ tôi làm.”
“ Lão tử…con mẹ nó, chính là tín đồ Chúa Jesus, không thể tự sát được.”
“ Từ lúc nào mà anh bắt đầu tôn thờ Chúa Jesus vậy?” Tôi hỏi. Bàn Tử nói: “ Vừa rồi tôi đã hướng về phía trước để cầu khẩn với Thượng Đế rồi.”
Tôi nhìn phía trước có vô số chuông đồng lục giác, liền nói với Bàn Tử: “ Cứ đánh liều một lần đi, biết đâu chúng ta may mắn còn có một con đường sống thì sao. Chứ ở trong này chắc chắn là phải chết không còn nghi ngờ gì nữa, muốn chết thì phải chết ở trong đám chuông đồng lục giác này. Điên rồi thì sẽ không đau khổ nữa, chết thì chết, so với đang còn sống mà từ từ nát vụn ra mà chết thì tốt hơn nhiều.”
Bàn Tử cắn răng một cái, thoáng cái liền chui đi ra ngoài, tôi đi theo ngay sau đó, hai người bắt đầu thật cẩn thận ở trên cầu độc mộc ( cầu khỉ ) mà tiến tới phía trước.
Tình huống vô cùng hỗn loạn, thế nhưng Bàn Tử so với tôi bình tĩnh hơn nhiều, nhanh chóng liên tục lượn qua những sợi tơ một cách nhẹ nhàng, một chút cũng không động vào mấy cái chuông. Tôi đi theo ở phía sau, làm theo động tác của anh ấy, tất nhiên cũng lượn vòng qua. Lúc này trong thoáng chốc, tôi cảm giác được động tác của mình lưu loát và sinh động như mây trôi nước chảy vậy, tuy rằng nó chỉ là một chút lòng tin giả tạo, nhưng vẫn khiến tôi có thêm vài phần hi vọng.
Nói không chừng lúc nãy khi Bàn Tử thật sự tin vào Chúa Jesus, có thể thật sự cũng được phù hộ một lần. Chúng tôi dọc đường đi tới đây gặp đủ chuyện xui xẻo, chẳng lẽ tất cả đều là vận mệnh, tất cả đều ở đã an bày sẵn ở đây cả rồi? Ông giời kia quả thật là quá cơ trí mà, ha ha tuy là một con đường không được tiện lợi mấy A Di Đà Phật, tôi nhất định sẽ báo đáp lại các ngài!
Mới nghĩ vậy, liền nghe Bàn Tử “ Ai da “ một tiếng, cả người từ trên cầu tuột xuống dưới, anh ta gắng gượng lại mới có thể kiểm soát được thân thân thể, nhưng mà một tay của anh đã đụng phải một sợi tơ. Ngay lập tức thấy được một tia chấn động vô cùng nhẹ trên sợi dây bắt đầu truyền đi. Cái chuông gần nhất trong số đó, đã muốn run lên.
Nháy mắt tay của Tiểu Ca từ bên người tôi duỗi tới, hai ngón tay dài kia tốc độ cực kì nhanh, phi thường vững vàng mà kẹp lấy cái chuông kia.
Sợi tơ thoáng cái đã ổn định trở lại, tôi cả người đều đổ mồ hôi lạnh. Muộn Du Bình chậm rãi buông tay ra, nhẹ giọng nói: “ Tiếp tục đi, đừng có ngừng.”
“ Tiểu Ca, cậu rốt cục là có sao không vậy, có thực sự là hôn mê không đó? ” Bàn Tử nói, “ Đừng để lão tử đây bị áp lực quá lớn như vậy chứ, nếu cậu thực sự không việc gì thì mau tới đây mở đường đi, chúng tôi thực không giải quyết được vấn đề rắc rối này đâu. “
Nhưng Muộn Du Bình không có gì bất kì phản ứng gì, Bàn Tử mắng to. Tôi thấy vậy liền nói: “Tiếp tục thôi! ”
Bàn Tử mắng: “ Tiếp tục như thế nào đây, cậu thò đầu sang đây mà nhìn lại tình huống xung quanh một chút đi.” Tôi liền vòng qua trước mặt Bàn Tử đi về phía trước nhìn, liền thấy những sợi tơ ở trước mặt anh ấy, hình thành một mạng lưới sợi tơ vô cùng phức tạp. Với hình thể của Bàn Tử, muốn đi xuyên qua giữa những khe hở đó, cần phải có năng lực khống chế cơ thể cực kì to lớn của anh ấy lại.
“ Hãy tin vào chính mình, anh nhất định sẽ làm được thôi! ” Tôi nói để cổ vũ Bàn Tử. Bỗng nhiên Bàn Tử mở rộng hai tay ra, làm một cái động tác Tiên hạc dang cánh, quát một tiếng: “ Hây da! ” Sau đó bỗng nhiên đi xông về phía trước, bay vọt lên, đương nhiên là từ một khe hở lớn nhất trên trên mạng lưới sợi tơ đó mà phóng người đi qua, tiếp đó liền ngã nhào vào trong nước.
Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn anh ta.
Bàn Tử vuốt nước trên mặt xuống, rồi nói với tôi: “ Hãy tin tưởng vào chính mình, cậu nhất định sẽ làm được thôi! ”
Tôi nhìn Bàn Tử, bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thất bại vô cùng. Cẩu thật, Bàn Tử này quả nhiên là “thâm tàng bất lộ” ( không để lộ tài năng ). Tuy rằng bình thường không đáng tin tưởng mấy, nhưng vào thời khắc mấu chốt thật sự đúng là không thể ngờ được điều gì cả. Đối với phương pháp này của anh làm sao mà tôi làm theo được đây? Tôi đang cõng Tiểu Ca trên lưng, mà cho dù là không cõng Tiểu Ca đi nữa, tôi cũng không cái khả năng “ Hây da “ một tiếng rồi nhảy đi qua như vậy được.
Quả nhiên, béo mập không phải là tiêu chuẩn để nhận xét bất kì một vấn đề gì. Tôi đứng ở phía trước lưới sợi tơ sửng sốt thật lâu, Bàn Tử nhìn lên đỉnh đầu, vội la lên: “ Nhanh lên, sương mù xuống tới nơi rồi kìa .”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn, sương mù chỉ còn cách chỗ tôi đứng lúc này khoảng sáu bảy thước, Bàn Tử đứng bên kia che miệng lại chờ đợi, tôi cũng bắt đầu thấy xông vào trong xoang mũi là một cảm giác đau rát dữ dội.
“ Trước tiên anh đem Tiểu Ca mang đi ra ngoài trước đi.” Thoáng cái tôi liền bình tĩnh lại, một mặt vừa nói với Bàn Tử, một mặt vừa đem Tiểu Ca từ trên lưng đỡ xuống, sau đó dùng kiểu bồng công chúa đem Tiểu Ca bế lên, đưa đầu Tiểu Ca vào khe hở trong lưới sợi tơ đó. Bàn Tử ở bên kia cũng dùng một động tác giống như vậy, từng chút một đỡ lấy anh ấy đưa qua bên kia. ( Được bế qua, bế lại thích ghê ^^ )
Với trọng lượng của Tiểu Ca hơn nữa tôi đang trong lúc khẩn trương, liền khiến cho cả người tôi vã mồ hôi ra như tắm. Chờ đến khi thuận lợi đưa anh ấy qua bên kia rồi, Bàn Tử đã cõng Tiểu Ca lên lưng, tôi mới nói với Bàn Tử: “ Con đường phía trước anh đi trước đi, tạm biệt.”
“ Còn cậu thì sao? ” Bàn Tử hỏi.
Tôi làm một cái động tác Tiên Hạc dang cánh, nói: “ Đối với cái này tôi không tin tưởng mình có thể làm được, anh đừng có suy nghĩ nữa. Con đường phía trước coi bộ đã đến lúc nói tạm biệt rồi, anh cứ đi trước đi, trước khi đi ra bên ngoài rồi, thì không cần lo cho tôi. Chờ cho đến khi các anh đã đi thật xa, thì tôi sẽ nhảy qua sau.”
Lúc tôi nói, cũng không cảm thấy được một chút nào là mình có bao nhiêu anh dũng, chỉ là bản thân cảm thấy đây chính là cách duy nhất có lợi vào lúc này. Để lỡ như tôi không nhảy qua được thì cũng không làm liên lụy đến họ.
Bàn Tử vỗ vỗ tôi, rồi liếc mắt nhìn tôi một cái, vẫn là đứng yên đó không di chuyển. Tôi liền nói với Bàn Tử: “ Con mẹ nó, anh còn đứng đó chờ cái gì nữa? Muốn goodbye kiss nữa sao? Đi mau! ” Lúc này Bàn Tử mới chịu quay đầu rời đi.
Tôi ngồi xổm xuống, nhìn ánh sáng đèn pin của Bàn Tử ở phía trước không ngừng lập lòe di chuyển. Thân thủ của Bàn Tử tương đối tốt, dĩ nhiên vì không có bị bất kì cái gì ngăn cản bước chân của anh ta lúc này, rất nhanh liền biến mất ở cửa động phía xa xa kia. Bàn Tử ngừng lại ở chỗ cửa động, nói với tôi: “ Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục đi ra ngoài trước, cậu không cần do dự đâu. Nếu trong vòng hai mươi phút mà cậu vẫn chưa có đi ra, tôi sẽ đốt giấy tiền vàng mã cho cậu.”
“ Đi, con mẹ nó! ” Tôi vừa nói xong, ánh sáng đèn pin của Bàn Tử liền hướng vào trong chỗ sâu nhất trong thông đạo lắc lư rời đi, thoáng cái đã không còn bóng dáng .
Tôi nhìn nhìn lên đỉnh đầu, hiện tại chỉ còn lại có một mình tôi, bốn phía là một mảng không gian im lặng, sương mù vẫn đang dần đi xuống, nhưng tốc độ hình như là càng lúc càng chậm đi. Cái này là một chuyện tốt, thế nhưng cảm giác đau rát dữ dội bên trong xoang mũi không cho tôi một cơ hội nào để hô hấp. Tôi vỗ vỗ tay một cái, tự nói nói với chính mình: “ Đi thôi. ”
Vừa định nhảy ra, bỗng nhiên chợt nghe được, từ bên trong góc sơn động truyền ra một thanh âm. Tôi sửng sốt một chút, đó chính là tiếng của một người đang rên rỉ. Tôi lấy đèn pin chiếu qua lại, nhưng tôi phát hiện chỗ này không có người nào cả. Cái động này quá lớn, tất cả lại đều là sợi tơ, ánh sáng đèn pin không được rõ ràng, căn bản là không thể chiếu tới phía bên cạnh.
Thôi xong, tôi trúng độc rồi, loại khí độc này còn có thể sinh ra ảo giác âm thanh sao? Lòng tôi nói. Bỗng nhiên chợt nghe bên kia lại truyền tới một âm thanh nữa, tôi ho khan vài cái, phát hiện trong nước miếng đã bắt đầu có máu, liền cúi gập người. Bỗng nhiên, trên vách động, cũng có ánh đèn pin sáng lên.
Tôi quay đầu lại, cẩn thận nhìn về phía bên đó, ánh đèn chỗ đó liền tắt ngấm, có một thanh âm kêu lên:
“ Tiểu Tam Gia! ”
“ Phan Tử! ”
Tôi kinh ngạc một chút, nhưng mà không có cách nào khác để tiến sát qua bên đó xem. Phía bên kia nói: “ Tiểu tam gia, mau đi đi. ” Thanh âm khá mỏng manh. Tiếp đó, tôi chợt nghe truyền đến tiếng ho khan liên tiếp.
“ Anh làm sao vậy? ” Tôi hỏi, “ Sao anh lại xuất hiện ở chỗ này? ”
Phan tử ở trong bóng tối nói: “ Chuyện nói ra thì dài dòng lắm, Tiểu Tam Gia, cậu có thuốc lá không? ”
“ Ở chỗ này mà anh còn hút thuốc nữa, không sợ phổi sẽ bị đốt thủng sao? ” Tôi nghe được trong giọng của Phan Tử, cảm thấy anh ấy đặc biệt bình tĩnh, bỗng nhiên trong lòng nổi lên một loại dự cảm rất bất thường.
“ Ha ha ha, sẽ không sao đâu .” Phan Tử nói, “ Sao cậu không đến nhìn xem tôi lúc này sẽ chết trong bộ dạng như thế nào.”
Dự cảm về chuyện chẳng lành trong lòng tôi càng lúc càng lớn hơn, nói: “ Đừng có lề mề nữa, anh mau chạy nhanh lại đây, nếu anh không đi được tôi đi tới dìu anh đi.” Nói xong, tôi lấy đen pin chiếu đến, có thể lờ mờ nhìn thấy bộ dạng của anh ta, tôi liền ý thức được vì sao mấy lần trước tôi vẫn không nhìn thấy được anh ấy.
Phan Tử dường như là dính vào trong tầng dung nham, tôi mở ánh sáng đèn pin lớn hơn, lập tức liền thấy được, cơ thể của anh ấy lúc này đã hòa tan vào trong tầng nham thạch, trở thành bóng người.
Tiếng Phan Tử ho khan lại truyền đến, tôi ngồi dưới đất một chút, hỏi: “ Sao anh lại trở thành thế này? Tiểu Hoa và mọi người đâu rồi? ”
“ Hoa Nhi Gia chắc chắn là không có việc gì đâu, còn những người khác đều đã chết cả rồi, thứ đó thực sự là quá lợi hại, lúc tôi tỉnh lại thì thấy mình đã ở chỗ này rồi. ” Phan Tử nói.
“ Anh chờ tôi một chút, tôi đi tới, đập vỡ nham thạch giúp anh ra ngoài.”
“ Trăm vạn lần đừng có tới gần đây.” Phan Tử nói, “ Tiểu Tam Gia, cậu không biết được cơ thể tôi lúc này ở trong tảng đá đang ở bộ dạng như thế nào. Cậu tới đây cũng sẽ không cứu được tôi đâu, quá nguy hiểm. Tiểu Tam Gia, cậu có thuốc lá không? Trước hết cậu lấy thuốc cho tôi đi, tôi và cậu có vài chuyện cần tâm sự với nhau.”
Tôi không nhìn tới được Phan Tử, nhưng mà tôi bỗng nhiên liền cảm thấy cả người một chút sức lực cũng không có, tôi hiểu được bầu không khí này là ở cái dạng gì.
Tôi chưa bao giờ trải qua một bầu không khí như vậy, nhưng mà tôi không cách nào có thể lí giải được nó.
“ Tiểu Tam Gia, thuốc lá! ” Phan Tử yếu ớt kêu lên, “ Tôi hiện tại không còn nhiều thời gian đâu.”
Tôi lấy thuốc và cái bật lửa ra, hỏi Phan Tử: “ Anh bây giờ đang ở chỗ nào vậy? ”
Ánh đèn bên kia lại sáng lên, tôi tìm một lỗ hổng trong mớ sợi tơ, đem thuốc lá và cái bật lửa đều ném hết đi qua, tôi không biết Phan Tử có nhận được hay không, chợt nghe đến Phan Tử kêu lên: “ Tiểu Tam Gia, cậu không thể đáng để tin cậy được một lần hay sao? Cậu châm thuốc trước rồi hẵng ném cho tôi không được sao? ”
Trong đầu tôi hoàn toàn trống rỗng, không thể nói được một cái gì. Phan Tử nói: “ Tiểu Tam Gia, đừng có châm thuốc, trên lưng cậu lúc này có súng phải không? ”
“ Có! ” Tôi nói.
“ Đưa khẩu súng cho tôi.” Phan Tử nói, “ Tiểu Tam Gia này, tôi muốn tự tìm cho chính mình một cái kết. Cậu đi đi, nếu có thời gian tôi vẫn còn muốn cùng cậu trò chuyện thêm lúc nữa. Nhưng mà bản thân cậu lúc này cũng chẳng còn mấy thời gian, cậu về sau cũng không cần rảnh rỗi mà thương xót tôi làm gì, nếu để chút nữa cậu cũng không qua được, rồi cũng sẽ thành giống như tôi mất, cậu đi nhanh đi. Nếu cậu có thể đi ra ngoài, nhớ kĩ hãy cho người tìm kiếm thật kĩ phía sau núi, Hoa Nhi Gia sau khi rời khỏi đây, nhất định là đang ở sau núi.”
Tôi lấy khẩu súng quăng đi qua, chợt nghe được tiếng Phan Tử cười: “ Được, Tiểu Tam Gia, hay thật, không thể tưởng được trước khi chết mà lại cầm được loại súng này, thứ này mà bắn vào sọ vài phát nhất định có thể tự sát được.”
Tôi đứng lên, liền nghe tiếng súng vang lên, tiếp theo, Phan Tử nở nụ cười: “ Tiểu tam gia, tới lúc đi rồi.”
“ Đừng có hối thúc tôi, con đường phía trước của tôi cũng không có dễ đi như vậy đâu, nếu như chút nữa tôi chết, chúng ta ở trên đường xuống hoàng tuyền còn có thể làm bạn với nhau.”
“ Tiểu Tam Gia, có Phan Tử tôi ở đây, làm sao có thể để cho cậu gặp chuyện nguy hiểm được? ” Tiếp đó, tôi chợt nghe thấy một âm thanh kéo nòng súng, “ Tiểu Tam Gia, Phan Tử tôi không có sức lực để nói chuyện khác, lần cuối cùng tôi sẽ tiếp tục hộ giá che chở cho cậu đi ra ngoài một lần nữa. Tôi lúc này sắp đi gặp Tam Gia, cậu hãy nghĩ cho tôi một chút, để tôi còn có mặt mũi mà ăn nói với Tam Gia.”
“ Anh muốn làm gì vậy? ” Tôi hỏi anh ấy.
Phan Tử nói: “ Cậu đi phía trước nhanh đi. Tiểu Tam Gia cậu cứ mạnh dạn mà đi về phía trước đi, cứ đi về phía trước, tuyệt đối đừng quay đầu lại.”
Phan tử vừa nói xong, liền hát lên.
Tôi đi phía trước thật cẩn thận đưa người đi qua, trong lòng chua xót đau khổ không cách nào có thể hình dung ra được, mới đi qua được một bước, lập tức cái ót của tôi liền đụng phải một sợi tơ, trong lòng tôi cả kinh, bụng nói chết thì chết. Nháy mắt, tôi nghe thấy một tiếng súng vang lên, cái chuông đồng lục giác trên sợi tơ ngay lập tức bị đánh nát.
“ Cứ mạnh dạn đi về phía trước nhanh đi! ” Phan Tử cười nói.
Tôi tiếp tục hướng về phía trước đi, nước mắt lúc này đã rơi xuống, tôi căn bản thấy không rõ con đường phía trước nữa. Từng bước một bước đi tiêu sái, chợt nghe đến tiếng súng ở sau người càng không ngừng vang lên.
“ Thông thiên đại lộ,
Cửu thiên cửu bách cửu thiên cửu bách cửu oa.
Ngô tiểu muội cậu cứ mạnh dạn đi phía trước đi nha, đi phía trước đi, tuyệt đối đừng có quay đầu.
Từ nay về sau, cậu hãy bắt đầu đi Hồng Tú lâu đi nha,
Rồi hãy tung hồng tú cầu đi nha,
Lúc ném đi nhớ ở trước mặt tôi nha, cùng cậu uống một chầu nha,
Hồng hồng cao lương rượu nha, hồng hồng cao lương rượu ấy!“
Tôi rốt cục đi tới cuối cầu độc mộc, tiến vào trong thông đạo.
Sương mù đã dần dần bao phủ toàn bộ hang động, tôi gần như không thể hô hấp, buộc lòng phải chạy như điên tiến về phía trước. Bỗng nhiên nghe được phía sau một tiếng súng vang lên, tiếng của Phan Tử đã biến mất không còn nghe thấy nữa.
Nước mắt của tôi không ngừng rơi xuống, một mạch lao về phía trước chạy như điên. Phía trước lại xuất hiện một cái cầu thang đi thông dưới nước. Tôi nhảy xuống, chờ đến khi tôi bơi trồi lên mặt nước, gần như trong hang động bên kia mặt nước lúc này đều là khí độc. Bàn Tử liền kéo tôi đứng lên, nói: “ Được à, vừa rồi tôi đã hướng về phía cậu mà niệm chú vãng sinh rồi, không thể tưởng được cậu vẫn còn sống đi ra nha.”
“ Tiếp tục niệm đi.” Tôi nói với Bàn Tử.
Bên cạnh chính là thông đạo, chúng tôi một đường chạy vọt vào trong, thoáng cái đã trở lại đến bên trong cái thông đạo quen thuộc kia. Chúng tôi không biết là bị cái gì thôi thúc, liền cảm thấy vô cùng sợ hãi sẽ xảy ra chuyện không hay ngoài ý muốn. Tôi cũng không biết được sức lực là từ đâu mà đến, chỉ là một mạch chạy như điên xuống bên dưới. Cuối cùng, tôi cũng thấy phía trước xuất hiện ánh sáng, tiếp theo, chúng tôi nhanh chóng liền xông ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Cổ mộ
- Quyển 1 - Chương 2: 50 năm sau
- Quyển 1 - Chương 3: Miếu hạt dưa
- Quyển 1 - Chương 4: Động xác
- Quyển 1 - Chương 5: Bóng nước
- Quyển 1 - Chương 6: Nơi tích xác
- Quyển 1 - Chương 7: Hơn một trăm đầu người
- Quyển 1 - Chương 8: Sơn cốc
- Quyển 1 - Chương 9: Cổ mộ
- Quyển 1 - Chương 10: Cái bóng
- Quyển 1 - Chương 11: Thất tinh quan
- Quyển 1 - Chương 12: Cửa
- Quyển 1 - Chương 13: 02200059
- Quyển 1 - Chương 14: Muộn Du Bình
- Quyển 1 - Chương 15: Cái rắm
- Quyển 1 - Chương 16: Bàn tay nhỏ
- Quyển 1 - Chương 17: Động
- Quyển 1 - Chương 18: Đại thụ
- Quyển 1 - Chương 19: Nữ thi
- Quyển 1 - Chương 20: Chìa khóa
- Quyển 1 - Chương 21: Xác hồ ly mắt xanh
- Quyển 1 - Chương 22: Bát trọng bảo hàm
- Quyển 1 - Chương 23: Quan quách
- Quyển 1 - Chương 24: Xác chết sống
- Quyển 1 - Chương 25: Áo ngọc
- Quyển 1 - Chương 26: Hộp tử ngọc
- Quyển 1 - Chương 27: Lời nói dối
- Quyển 1 - Chương 28: Lửa
- Quyển 1 - Chương 29: Hộp tử kim
- Quyển 2 - Chương 1: Xà mi đồng ngư
- Quyển 2 - Chương 2: Hai tầng tường mộ
- Quyển 2 - Chương 3: Bão lớn
- Quyển 2 - Chương 4: Quỷ biển
- Quyển 2 - Chương 5: Bức ảnh cũ
- Quyển 2 - Chương 6: Hải Nam
- Quyển 2 - Chương 7: Nữ nhân
- Quyển 2 - Chương 8: Giở trời rồi
- Quyển 2 - Chương 9: Thuyền quỷ
- Quyển 2 - Chương 10: Bàn tay khô
- Quyển 2 - Chương 11: Boong thuyền
- Quyển 2 - Chương 12: Lời nói dối của chú Ba
- Quyển 2 - Chương 13: Hải hầu tử
- Quyển 2 - Chương 14: Đảo Vĩnh Hưng
- Quyển 2 - Chương 15: Bàn Tử
- Quyển 2 - Chương 16: Họp
- Quyển 2 - Chương 17: Tóc
- Quyển 2 - Chương 18: Một đống tóc
- Quyển 2 - Chương 19: Bình sứ
- Quyển 2 - Chương 20: Hành lang
- Quyển 2 - Chương 21: Mũi tên
- Quyển 2 - Chương 22: Lần đầu tiên giải mê
- Quyển 2 - Chương 23: Tiếp tục giải mê
- Quyển 2 - Chương 24: Mở quan tài
- Quyển 2 - Chương 25: Một người
- Quyển 2 - Chương 26: Bức tranh trên sứ
- Quyển 2 - Chương 27: Vô đề
- Quyển 2 - Chương 28: Tiếp tục không đề
- Quyển 2 - Chương 29: Bia đá
- Quyển 2 - Chương 30: Đáy ao
- Quyển 2 - Chương 31: Hai mươi năm trước
- Quyển 2 - Chương 32: Kỳ môn độn giáp
- Quyển 2 - Chương 33: Cửa sinh
- Quyển 2 - Chương 34: Liên hoàn
- Quyển 2 - Chương 35: Dòng chữ bằng máu
- Quyển 2 - Chương 36: Thoát vòng vây
- Quyển 2 - Chương 37: Đạo động
- Quyển 2 - Chương 38: Cấm bà
- Quyển 2 - Chương 39: Hỗn chiến
- Quyển 2 - Chương 40: Tường động
- Quyển 2 - Chương 41: Cây san hô
- Quyển 2 - Chương 42: Tình cảnh khốn đốn
- Quyển 2 - Chương 43: Bom
- Quyển 2 - Chương 44: Tróc da
- Quyển 2 - Chương 45: Thoát ra
- Quyển 2 - Chương 46: Tổng kết
- Quyển 3 - Chương 1: Lão Dương ra tù
- Quyển 3 - Chương 2: Chuông lục giác
- Quyển 3 - Chương 3: Theo dõi
- Quyển 3 - Chương 4: Tiếp tục theo dõi
- Quyển 3 - Chương 5: Nghe lén
- Quyển 3 - Chương 6: Đào bới
- Quyển 3 - Chương 7: Mắc câu
- Quyển 3 - Chương 8: Khỉ
- Quyển 3 - Chương 9: Người đá
- Quyển 3 - Chương 10: Hucho Taimen (Triết La Khuê)
- Quyển 3 - Chương 11: Đầu người
- Quyển 3 - Chương 12: Mạch nước ngầm
- Quyển 3 - Chương 13: Thác Hoàng tuyền
- Quyển 3 - Chương 14: Hồ sâu
- Quyển 3 - Chương 15: Nghỉ ngơi
- Quyển 3 - Chương 16: Trèo
- Quyển 3 - Chương 17: Thi trận
- Quyển 3 - Chương 18: Ma thổi đèn
- Quyển 3 - Chương 19: Câu chuyện của những bộ xương
- Quyển 3 - Chương 20: Hỏa Long trận
- Quyển 3 - Chương 21: Tần Lĩnh thần thụ
- Quyển 3 - Chương 22: Tiếp tục trèo
- Quyển 3 - Chương 23: Vết rách
- Quyển 3 - Chương 24: Ngã chết
- Quyển 3 - Chương 25: Lễ hiến tế
- Quyển 3 - Chương 26: Li cổ
- Quyển 3 - Chương 27: Lăng không
- Quyển 3 - Chương 28: Kỳ Lân Kiệt
- Quyển 3 - Chương 29: Tiếp cận
- Quyển 3 - Chương 30: Lối cũ
- Quyển 3 - Chương 31: Màn sương ma quái
- Quyển 3 - Chương 32: Đánh lén
- Quyển 3 - Chương 33: Hòa giải
- Quyển 3 - Chương 34: Giả thiết lớn mật, cẩn thận tìm chứng cứ
- Quyển 3 - Chương 35: Không thể khống chế
- Quyển 3 - Chương 36: Sụp đổ
- Quyển 3 - Chương 37: Nhật ký
- Quyển 3 - Chương 38: Chân tướng
- Quyển 3 - Chương 39: Nến Cửu Âm
- Quyển 3 - Chương 40: Thoát ra
- Quyển 4 - Chương 1: Tin tức mới
- Quyển 4 - Chương 2: Pháo hoa năm mới 2007
- Quyển 4 - Chương 3: Kính Nhi Cung
- Quyển 4 - Chương 4: Hơn một người
- Quyển 4 - Chương 5: Khởi đầu đầy hoang mang
- Quyển 4 - Chương 6: Đáp án đơn giản
- Quyển 4 - Chương 7: Phan Tử
- Quyển 4 - Chương 8: Đội hình mới
- Quyển 4 - Chương 9: Cửu Long Đài Thi
- Quyển 4 - Chương 10: Thôn Doanh Sơn
- Quyển 4 - Chương 11: Cảnh khốn đốn
- Quyển 4 - Chương 12: Bách túc long
- Quyển 4 - Chương 13: Khe nứt
- Quyển 4 - Chương 14: Hai lớp bích họa
- Quyển 4 - Chương 15: Ngũ Thánh tuyết sơn
- Quyển 4 - Chương 16: Hành vi tự sát
- Quyển 4 - Chương 17: Tuyết lở
- Quyển 4 - Chương 18: Thai Côn Luân
- Quyển 4 - Chương 19: Thai động linh cung
- Quyển 4 - Chương 20: Đại điện linh cung
- Quyển 4 - Chương 21: Đánh cờ
- Quyển 4 - Chương 22: Bạo động
- Quyển 4 - Chương 23: Tường xuyến tử
- Quyển 4 - Chương 24: Bách túc long thần
- Quyển 4 - Chương 25: Tường kép
- Quyển 4 - Chương 26: Tàng thi các
- Quyển 4 - Chương 27: Bài đạo
- Quyển 4 - Chương 28: Tiến vào bài đạo
- Quyển 4 - Chương 29: Miệng núi lửa
- Quyển 4 - Chương 30: Môn điện
- Quyển 4 - Chương 31: Sông đào quanh thành
- Quyển 4 - Chương 32: Rạch tuẫn táng
- Quyển 4 - Chương 33: Ám hiệu nhàm chán
- Quyển 4 - Chương 34: Bài đạo dưới nước
- Quyển 4 - Chương 35: Hầu đầu thiêu
- Quyển 4 - Chương 36: Kí hiệu
- Quyển 4 - Chương 37: Kí hiệu mới
- Quyển 4 - Chương 38: Người chết trên đống vàng
- Quyển 4 - Chương 39: Đội thám hiểm mười năm trước
- Quyển 4 - Chương 40: Con đường ngợp bóng
- Quyển 4 - Chương 41: Vòng tử vong lặp vô hạn
- Quyển 4 - Chương 42: Càng thêm khốn cùng
- Quyển 4 - Chương 43: Đổ đấu và vật lý lượng tử
- Quyển 4 - Chương 44: Những người đến từ đáy biển
- Quyển 4 - Chương 45: Tê chiếu
- Quyển 4 - Chương 46: Lối ra
- Quyển 4 - Chương 47: Muộn Du Bình thứ hai
- Quyển 4 - Chương 48: Xà mi đồng ngư
- Quyển 4 - Chương 49: Lối ra duy nhất
- Quyển 4 - Chương 50: Sào huyệt của thần gác cửa
- Quyển 4 - Chương 51: Vòng vây trùng điệp
- Quyển 4 - Chương 52: Quan Âm nghìn tay
- Quyển 4 - Chương 53: Bao vây và tấn công
- Quyển 4 - Chương 54: Khoảng cách giữa trời và đất
- Quyển 4 - Chương 55: Bí ẩn không lời giải
- Quyển 4 - Chương 56: Sau khi nghỉ ngơi
- Quyển 5 - Chương 1: Chú Ba tỉnh lại
- Quyển 5 - Chương 2: Chuyện cũ chẳng dám nhớ lại
- Quyển 5 - Chương 3: Who are you?
- Quyển 5 - Chương 4: Mộ cổ huyết thi
- Quyển 5 - Chương 5: Gương mặt quái đản
- Quyển 5 - Chương 6: Sự thật không thể chấp nhận nổi
- Quyển 5 - Chương 7: Cửu Thiên Nương Nương bốn mắt
- Quyển 5 - Chương 8: Khúc dạo đầu Tây Sa
- Quyển 5 - Chương 9: Băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 10: Cầu Đức Khảo
- Quyển 5 - Chương 11: Lò luyện đan bằng đồng thau
- Quyển 5 - Chương 12: Bản đồ sao
- Quyển 5 - Chương 13: Chân tướng ở Tây Sa
- Quyển 5 - Chương 14: Biển sâu
- Quyển 5 - Chương 15: Xác trôi
- Quyển 5 - Chương 16: Thuyền chìm
- Quyển 5 - Chương 17: Tiêu tử quan
- Quyển 5 - Chương 18: Nước tiểu
- Quyển 5 - Chương 19: Cơ quan
- Quyển 5 - Chương 20: Trùng não
- Quyển 5 - Chương 21: Kẻ thứ ba trong bóng tối
- Quyển 5 - Chương 22: Lựa chọn
- Quyển 5 - Chương 23: Mười phút của Thượng Đế
- Quyển 5 - Chương 24: Người chết đội mồ sống dậy
- Quyển 5 - Chương 25: Lại hé mở
- Quyển 5 - Chương 26: Xuất viện
- Quyển 5 - Chương 27: Hình ảnh
- Quyển 5 - Chương 28: Người thứ mười một
- Quyển 5 - Chương 29: Vĩ thanh
- Quyển 5 - Chương 30: Rồng đến nhà tôm
- Quyển 5 - Chương 31: Manh mối mới
- Quyển 5 - Chương 32: Ngôi nhà cũ trong băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 33: Hoàn toàn rối loạn
- Quyển 5 - Chương 34: Bí mật thật sự của băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 35: Thiệp mời từ địa ngục
- Quyển 5 - Chương 36: Tòa nhà ma
- Quyển 5 - Chương 37: Phòng 306
- Quyển 5 - Chương 38: Manh mối
- Quyển 5 - Chương 39: Kế hoạch
- Quyển 5 - Chương 40: Đạo Mộ Bút Ký
- Quyển 5 - Chương 41: Sổ tay của Văn Cẩm
- Quyển 5 - Chương 42: Bóng tối
- Quyển 5 - Chương 43: Biến cố kinh hoàng
- Quyển 5 - Chương 44: Trùng phùng
- Quyển 5 - Chương 45: Nơi tập kết
- Quyển 5 - Chương 46: Xuất phát
- Quyển 5 - Chương 47: Lời nhắn của Văn Cẩm
- Quyển 5 - Chương 48: Tiếp tục xuất phát
- Quyển 5 - Chương 49: Lạc đường
- Quyển 5 - Chương 50: Tòa Thành Ma
- Quyển 5 - Chương 51: Tiếng gọi của ma quỷ
- Quyển 5 - Chương 52: Thuyền đắm giữa biển cát
- Quyển 5 - Chương 53: Vò Tây Vương Mẫu
- Quyển 5 - Chương 54: Đầu quỷ
- Quyển 5 - Chương 55: Ký hiệu
- Quyển 5 - Chương 56: Cơn mưa đầu tiên
- Quyển 5 - Chương 57: Xuất phát đến ốc đảo
- Quyển 5 - Chương 58: Cơn mưa thứ hai
- Quyển 5 - Chương 59: Bí mật dưới rêu xanh
- Quyển 5 - Chương 60: Xương rắn
- Quyển 5 - Chương 61: Đầm lầy ma
- Quyển 5 - Chương 62: Tai họa rắn điên
- Quyển 5 - Chương 63: Xà vương
- Quyển 5 - Chương 64: Xà chiểu quỷ thành
- Quyển 5 - Chương 65: Vết chân của thi thể
- Quyển 5 - Chương 66: Âm mưu của bầy rắn
- Quyển 5 - Chương 67: Truy kích
- Quyển 5 - Chương 68: Biến mất
- Quyển 5 - Chương 69: Khói hiệu
- Quyển 5 - Chương 70: Khe núi tĩnh lặng
- Quyển 5 - Chương 71: Tượng đá
- Quyển 5 - Chương 72: Hướng quay của tượng đá
- Quyển 5 - Chương 73: Rạn nứt
- Quyển 5 - Chương 74: Đêm đầu tiên: Sương mù
- Quyển 5 - Chương 75: Đêm đầu tiên: Vòng tay
- Quyển 5 - Chương 76: Đêm đầu tiên: Tiếng quỷ trong rừng rậm
- Quyển 5 - Chương 77: Đêm đầu tiên: Áp sát
- Quyển 5 - Chương 78: Đêm đầu tiên: Tập kích
- Quyển 5 - Chương 79: Đêm đầu tiên: Xung đột gay gắt
- Quyển 5 - Chương 80: Đêm đầu tiên: Truy kích
- Quyển 5 - Chương 81: Đêm đầu tiên: Vật lộn
- Quyển 5 - Chương 82: Bình minh: Họa đổ máu
- Quyển 5 - Chương 83: Bình minh: Doanh địa trống trải
- Quyển 5 - Chương 84: Đêm thứ hai: Lần nữa trùng phùng
- Quyển 5 - Chương 85: Đêm thứ hai: Bí mật
- Quyển 5 - Chương 86: Đêm thứ hai: Ngược chiều
- Quyển 5 - Chương 87: Đêm thứ hai: Nó
- Quyển 5 - Chương 88: Đêm thứ hai: Mù
- Quyển 5 - Chương 89: Đêm thứ hai: Cái bóng chuyển động
- Quyển 5 - Chương 90: Bình minh: Rời đi
- Quyển 5 - Chương 91: Đêm thứ ba: Phù điêu
- Quyển 5 - Chương 92: Đêm thứ ba: Như đã từng quen
- Quyển 5 - Chương 93: Đêm thứ ba: Rắn chúa
- Quyển 5 - Chương 94: Đêm thứ ba: Đi săn
- Quyển 5 - Chương 95: Đêm thứ ba: Ám chiến
- Quyển 5 - Chương 96: Đêm thứ ba: Ao bùn
- Quyển 5 - Chương 97: Đêm thứ ba: Giấu xác
- Quyển 5 - Chương 98: Đêm thứ ba: Lại thêm một
- Quyển 5 - Chương 99: Đêm thứ ba: Vật chủ
- Quyển 5 - Chương 100: Đêm thứ ba: Bóng đen kỳ quái trong đầm lầy
- Quyển 5 - Chương 101: Đêm thứ ba: Âm thanh ma quỷ lại xuất hiện
- Quyển 5 - Chương 102: Đêm thứ ba: Người trong sương mù
- Quyển 5 - Chương 103: Đêm thứ ba: Rình mò
- Quyển 5 - Chương 104: Đêm thứ ba: Lưỡi độc
- Quyển 5 - Chương 105: Đêm thứ ba: Tiếng rắn
- Quyển 5 - Chương 106: Đêm thứ ba: Được cứu
- Quyển 5 - Chương 107: Đêm thứ ba: Lối vào
- Quyển 5 - Chương 108: Đêm thứ ba: Chỗ lánh nạn
- Quyển 5 - Chương 109: Đêm thứ ba: Băng ghi hình
- Quyển 5 - Chương 110: Hiệu lệnh tập kết
- Quyển 5 - Chương 111: Thâm nhập
- Quyển 5 - Chương 112: Ký hiệu
- Quyển 5 - Chương 113: Ba chọn một
- Quyển 5 - Chương 114: Sự thật
- Quyển 5 - Chương 115: Lật lại vấn đề
- Quyển 5 - Chương 116: Giam cầm
- Quyển 5 - Chương 117: Tụ họp
- Quyển 5 - Chương 118: Điểm tận cùng của ký hiệu
- Quyển 5 - Chương 119: Phòng luyện đan
- Quyển 5 - Chương 120: Cơ quan
- Quyển 5 - Chương 121: Sắp đến nơi
- Quyển 5 - Chương 122: Điểm cuối
- Quyển 5 - Chương 123: Thiên thạch
- Quyển 5 - Chương 124: Chờ đợi
- Quyển 5 - Chương 125: Tiếp tục chờ đợi
- Quyển 5 - Chương 126: Rời đi
- Quyển 5 - Chương 127: Cái bẫy
- Quyển 5 - Chương 128: Ấm nước
- Quyển 5 - Chương 129: Vĩ thanh
- Quyển 6 - Chương 1-1: Bút ký trộm mộ
- Quyển 6 - Chương 2-1: Bàn bạc
- Quyển 6 - Chương 3-1: Tấm ảnh cũ thứ hai
- Quyển 6 - Chương 4-1: Người cùng cảnh ngộ
- Quyển 6 - Chương 5-1: Lại xuất phát
- Quyển 6 - Chương 6-1: Kế thừa
- Quyển 6 - Chương 7-1: Truyền thuyết cái bóng
- Quyển 6 - Chương 8-1: Bí ẩn của bức ảnh
- Quyển 6 - Chương 9-1: Tài liệu
- Quyển 6 - Chương 10-1: Con chuột
- Quyển 6 - Chương 11-1: Chạm trán
- Quyển 6 - Chương 1-2: Khởi nguồn
- Quyển 6 - Chương 2-2: Thôn làng kỳ lạ
- Quyển 6 - Chương 3-2: Hoả hoạn
- Quyển 6 - Chương 4-2: Biến cố
- Quyển 6 - Chương 5-2: Soát núi
- Quyển 6 - Chương 6-2: Rạch Đầu Trâu
- Quyển 6 - Chương 7-2: Mộ cổ
- Quyển 6 - Chương 8-2: Ông lão
- Quyển 6 - Chương 9-2: Lão Bàn Mã
- Quyển 6 - Chương 10-2: Ngồi xuống bàn bạc
- Quyển 6 - Chương 11-2: Mùi vị
- Quyển 6 - Chương 12: Hồi tưởng của lão Bàn Mã
- Quyển 6 - Chương 13: Tâm lý chiến
- Quyển 6 - Chương 14: Đó là một hồ ma
- Quyển 6 - Chương 15: Trúng tà
- Quyển 6 - Chương 16: Kế hoạch
- Quyển 6 - Chương 17: Dường như đã từng quen
- Quyển 6 - Chương 18: Câu đố
- Quyển 6 - Chương 19: Hiệu ứng siphon
- Quyển 6 - Chương 20: Dưới đáy hồ
- Quyển 6 - Chương 21: Nổi lên
- Quyển 6 - Chương 22: Quái vật mò được
- Quyển 6 - Chương 23: Lại thấy khối sắt
- Quyển 6 - Chương 24: Dòng chảy
- Quyển 6 - Chương 25: Tâm lý chiến (2)
- Quyển 6 - Chương 26: Gió mặc gió, mưa mặc mưa
- Quyển 6 - Chương 27: Bóng ma trong mưa
- Quyển 6 - Chương 28: Hồ ma quỷ dị
- Quyển 6 - Chương 29: Một mình xuống nước
- Quyển 6 - Chương 30: Cổ thụ
- Quyển 6 - Chương 31: Ánh đèn dưới đáy nước
- Quyển 6 - Chương 32: Đại viện Dao gia
- Quyển 6 - Chương 33: Ánh sáng xanh lục
- Quyển 6 - Chương 34: Trở thành sự thật
- Quyển 6 - Chương 35: Bộ mặt thật của cái bóng
- Quyển 6 - Chương 36: Dưới lòng đất
- Quyển 6 - Chương 37: Bàn Tử khôn vặt
- Quyển 6 - Chương 38: Đi theo ống siphon
- Quyển 6 - Chương 39: Hang động kỳ lạ
- Quyển 6 - Chương 40: Vấn đề trong hang động
- Quyển 6 - Chương 41: Không gian khép kín
- Quyển 6 - Chương 42: Giả thiết
- Quyển 6 - Chương 43: Đào lên được thứ gì?
- Quyển 6 - Chương 44: Người trong đá
- Quyển 6 - Chương 45: Tảng đá nơi đây
- Quyển 6 - Chương 46: Dị biến
- Quyển 6 - Chương 47: Quái vật
- Quyển 6 - Chương 48: Củi lửa
- Quyển 6 - Chương 49: Có ba lăm con
- Quyển 6 - Chương 50: Thoát ra
- Quyển 6 - Chương 51: Chú Hai
- Quyển 6 - Chương 52: Hài lòng
- Quyển 6 - Chương 53: Thôn trại tương đồng
- Quyển 6 - Chương 54: Âm mưu mặt gương
- Quyển 6 - Chương 55: Khách không mời mà đến
- Quyển 6 - Chương 56: Làm chuyện xấu
- Quyển 7 - Chương 1-1: Khởi đầu
- Quyển 7 - Chương 2-1: Hồ sơ
- Quyển 7 - Chương 3-1: Bút tích
- Quyển 7 - Chương 4-1: Tìm ra rồi
- Quyển 7 - Chương 5-1: Khách sạn Tân Nguyệt
- Quyển 7 - Chương 1-2: Buổi đấu giá
- Quyển 7 - Chương 2-2: Xoèn xoẹt
- Quyển 7 - Chương 3-2: Bữa tiệc của giới sưu tầm
- Quyển 7 - Chương 4-2: Hồi tưởng (thượng)
- Quyển 7 - Chương 5-2: Hồi tưởng (hạ)
- Quyển 7 - Chương 6: Điểm thiên đăng
- Quyển 7 - Chương 7: Đại náo thiên cung
- Quyển 7 - Chương 8: HoắcTú Tú
- Quyển 7 - Chương 9: Phong Cách Lôi (thượng)
- Quyển 7 - Chương 10: Hình dạng kỳ quái
- Quyển 7 - Chương 11: Đội khảo cổ, tòa nhà và tấm gương
- Quyển 7 - Chương 12: Như gặp lại cố nhân
- Quyển 7 - Chương 13: Kỳ lân trên lưng
- Quyển 7 - Chương 14: Sống chung
- Quyển 7 - Chương 15: Kỳ lân trên lưng (Trung)
- Quyển 7 - Chương 16: Cá ở chỗ tôi
- Quyển 7 - Chương 17: Bí mật tiến quân thần tốc
- Quyển 7 - Chương 18: Kỳ lân trên lưng (hạ)
- Quyển 7 - Chương 19: Chuyện thư xưa
- Quyển 7 - Chương 20: Công cuộc trộm mộ lớn nhất trong lịch sử (thượng)
- Quyển 7 - Chương 21: Công cuộc trộm mộ lớn nhất lịch sử (trung)
- Quyển 7 - Chương 22: Công cuộc trộm mộ lớn nhất lịch sử (hạ)
- Quyển 7 - Chương 23: Chuyện lạ nhất trên đời
- Quyển 7 - Chương 24: Tâm lý trái ngược
- Quyển 7 - Chương 25: Đi vào chủ đề chính
- Quyển 7 - Chương 26: Gắp lạt ma
- Quyển 7 - Chương 27: Phong cách lôi
- Quyển 7 - Chương 28: Lên kế hoạch
- Quyển 7 - Chương 29: Tứ Xuyên ly biệt
- Quyển 7 - Chương 30: Dòng chảy
- Quyển 7 - Chương 31: Tổ
- Quyển 7 - Chương 32: Tổ (hạ)
- Quyển 7 - Chương 33: Song tuyến (thượng)
- Quyển 7 - Chương 34: Búi tóc
- Quyển 7 - Chương 35: Vật kỳ quái
- Quyển 7 - Chương 36: Tóc (thượng)
- Quyển 7 - Chương 37: Kinh kịch
- Quyển 7 - Chương 38: Tóc xuyên
- Quyển 7 - Chương 39: Ký sinh
- Quyển 7 - Chương 40: Gợi ý tới từ Quảng Tây
- Quyển 7 - Chương 41: Vết máu kỳ quái trên bàn thiết
- Quyển 7 - Chương 42: Bổ sung toàn bộ bức phù điêu
- Quyển 7 - Chương 43: Bí mật
- Quyển 7 - Chương 44: Bí quyết của gợi ý
- Quyển 7 - Chương 45: Tiến vào trong cơ quan
- Quyển 7 - Chương 46: Treo
- Quyển 7 - Chương 47: Hắc mao
- Quyển 7 - Chương 48: Rắn cắn
- Quyển 7 - Chương 49: Mật mã
- Quyển 7 - Chương 50: Hóa giải mật mã
- Quyển 7 - Chương 51: Sự thành công
- Quyển 7 - Chương 52: Sai lầm chết người
- Quyển 7 - Chương 53: Bình tĩnh
- Quyển 7 - Chương 54: Tuyệt vọng
- Quyển 7 - Chương 55: Khuôn mặt của sự sợ hãi tái sinh
- Quyển 8 - Chương 1
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 8 - Chương 3
- Quyển 8 - Chương 4
- Quyển 8 - Chương 5
- Quyển 8 - Chương 6
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10
- Quyển 8 - Chương 11
- Quyển 8 - Chương 12
- Quyển 8 - Chương 13
- Quyển 8 - Chương 14
- Quyển 8 - Chương 15
- Quyển 8 - Chương 16
- Quyển 8 - Chương 17
- Quyển 8 - Chương 18
- Quyển 8 - Chương 19
- Quyển 8 - Chương 20
- Quyển 8 - Chương 21
- Quyển 8 - Chương 22
- Quyển 8 - Chương 23
- Quyển 8 - Chương 24
- Quyển 8 - Chương 25
- Quyển 8 - Chương 26
- Quyển 8 - Chương 27
- Quyển 8 - Chương 28
- Quyển 8 - Chương 29
- Quyển 8 - Chương 30
- Quyển 8 - Chương 31
- Quyển 8 - Chương 32
- Quyển 8 - Chương 33
- Quyển 8 - Chương 34
- Quyển 8 - Chương 35
- Quyển 8 - Chương 36
- Quyển 8 - Chương 37
- Quyển 8 - Chương 38
- Quyển 8 - Chương 39
- Quyển 8 - Chương 40
- Quyển 8 - Chương 41
- Quyển 8 - Chương 42
- Quyển 8 - Chương 43
- Quyển 8 - Chương 44
- Quyển 8 - Chương 45
- Quyển 8 - Chương 46
- Quyển 8 - Chương 47
- Quyển 8 - Chương 48
- Quyển 8 - Chương 49
- Quyển 8 - Chương 50
- Quyển 8 - Chương 51
- Quyển 8 - Chương 52
- Quyển 8 - Chương 53
- Quyển 8 - Chương 54
- Quyển 8 - Chương 55
- Quyển 8 - Chương 56
- Quyển 8 - Chương 57
- Quyển 8 - Chương 58
- Quyển 8 - Chương 59
- Quyển 8 - Chương 60
- Quyển 8 - Chương 61
- Quyển 8 - Chương 62
- Quyển 8 - Chương 63
- Quyển 8 - Chương 64
- Quyển 8 - Chương 65
- Quyển 8 - Chương 66
- Quyển 8 - Chương 67
- Quyển 8 - Chương 68
- Quyển 8 - Chương 69
- Quyển 8 - Chương 70
- Quyển 8 - Chương 71
- Quyển 8 - Chương 72
- Quyển 8 - Chương 73
- Quyển 8 - Chương 74
- Quyển 8 - Chương 88
- Quyển 8 - Chương 89
- Quyển 8 - Chương 90
- Quyển 8 - Chương 91
- Quyển 8 - Chương 92
- Quyển 8 - Chương 93
- Quyển 8 - Chương 94
- Quyển 8 - Chương 95
- Quyển 8 - Chương 96
- Quyển 8 - Chương 97
- Quyển 8 - Chương 98
- Quyển 8 - Chương 99
- Quyển 8 - Chương 100
- Quyển 8 - Chương 101
- Quyển 8 - Chương 102
- Quyển 8 - Chương 103
- Quyển 8 - Chương 104
- Quyển 8 - Chương 105
- Quyển 8 - Chương 106
- Quyển 8 - Chương 107
- Quyển 8 - Chương 108
- Quyển 8 - Chương 109
- Quyển 8 - Chương 110
- Quyển 8 - Chương 111
- Quyển 8 - Chương 112
- Quyển 8 - Chương 113
- Quyển 8 - Chương 114
- bình luận