Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh - Chương 38-2
Chương trước- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh
Chương 38-2
Bịch
Ông bất thần buông thõng tay làm cho chiếc điện thoại trên tay rơi xuống sàn nhà khiến cho bà Kim giật mình nhìn ông ngạc nhiên.
- Anh sao vậy? Có chuyện gì sao?- Bà Kim.
Bà Kim nhìn chồng mình và gặng hỏi.
Ông mặt trắng bệch, có chút bất ngờ hoảng hốt giọng lắp bắp
- Không thể.......nào! Sao.... có thể?- Ông Trần.
- Cái gì không thể? Chuyện gì xảy ra sao?- Bà Kim.
Bà lay lay vai chồng gặng hỏi làm ông hoàn hồn.
- Không gì.Tôi mệt rồi muốn nghỉ ngơi con Phương về bảo nó đừng làm phiền tôi.- Ông Trần.
Ông bước lên phòng để lại bà Kim với bao nỗi lo lắng.
Trong căn phòng lạnh lẽo Thiên Duy đã nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của ông Trần và Phương và cả những biểu hiện khác lạ của ông,đôi mắt sâu hút lạnh lẽ nhìn vào khoảng không gian vô định với bao suy nghĩ.Những mảnh kí ức lại hiện lên trong tâm trí.
Thiên Duy đóng chiếc laptop lại bước lại phía bức tường phía tay phải nơi có một bức tranh hoa đào đang nở rộ vào mùa xuân,chạm tay kên bức tranh lập tức xác nhận mật khẩu và bức tường từ từ mở ra bên trong là một chiếc thang máy, đèn bừng sáng, Thiên Duy bước vào trong cửa đóng lại và thang máy chạy.
Tinh...
Thang máy báo tín hiệu,cửa mở ra một căn phòng to rất rộng có cấu trúc dản dị với rất nhiều các thiết bị tiên tiến hiện đại nhất, bước vào trong phòng cửa tự đóng lại căn phòng trở về đúng như một phòng kín. Thiên Duy bắt tay vào công việc nghiên cứu thuốc giải cho loại kịch độc Hcc7 mà anh mới chế ra từ các loại rắn độc nhất.
Ông Trần lên phòng như người mất hồn một sự kinh ngạc, bàng hoàng và nỗi ân hận đang rằng xé tâm can ông.
" Không thể thế được. Sao lại như thế? Là cô ta? Có lẽ nhầm chăng?"
Ông rút điện thoại ra và bấm số gọi.
[ Tôi nghe thưa ông chủ!]
[ Mày có chắc là cô ta đã chết không?]
[ Tôi chắc! Chính tay tôi làm mà!]
[ Ừ!]
Ông tắt máy lạnh lùng để lại sự ngỡ ngàng cho người đầu dây bên kia.
" Có lẽ nghĩ nhiều quá.Cũng cần phải điều tra kĩ về vụ này"
Khẽ thả mình xuống giường ông nhắm mắt xoá đi những suy nghĩ mà để lòng nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
------------------
Đã 5 tiếng trôi qua anh vẫn ngồi bên giường nhìn cô mà trong đầu suy nghĩ miên man.Cô vẫn nằm đó đôi hàng mi vẫn khép lại,sắc mặt cô tốt hơn trước rất nhiều.Những bông hoa tỉ muội do Moon mang vào cắm trong bình đang toả mùi thơm dịu nhẹ nó khiến cho tâm hồn thanh thản và nhẹ nhàng không còn âu lo phiền muộn nữa,bông hoa rất nhỏ cánh màu trắng nhưng nó lại có một sức sống mãnh liệt,trong trắng thuần khiết như một thiếu nữ 19 và đặc biệt tên gọi của nó cũng làm cho người ta hình dung vể một tình bạn đẹp.Gió thổi vào trong phòng làm cho những bông hoa rung rinh theo gió.Mùi hương dịu nhẹ quen thuộc khiến cô cảm thấy dễ chịu, bàn tay cử động dần dần mở mắt đảo đôi mắt sâu hút nhìn toàn bộ căn phòng,cô hơi bất ngờ khi anh ở đây nhưng rồi cũng lại trở về vẻ lạnh như trước.Anh thấy cô đã tỉnh lại thì rất vui mừng, không ngừng rối rít hỏi han cô.
- Cô tỉnh lại rồi may quá! Cô cảm thấy sao rồi? Có cần gì tôi lấy cho! Hay tôi lấy nước cho cô uống khỏi khát nhé!- Anh.
-...- Im lặng.
Cô chỉ nhìn anh không nói gì, đôi mắt sâu hút nhìn như bông hoa tỉ muội trong bình. Anh thấy cô lạnh lùng không nói thì càng lo lắng hơn, lòng đau nhói khi cô vẫn lạnh lùng với anh.
- Cô đã khoẻ chưa? Có vẻ cô còn mệt cô nghỉ ngơi cho khoẻ đi.- Anh.
-...- Im lặng.
- Tôi xin phép.- Anh.
Anh đứng lên bước ra khỏi phòng.
- Vòng đâu?- Cô.
Ông bất thần buông thõng tay làm cho chiếc điện thoại trên tay rơi xuống sàn nhà khiến cho bà Kim giật mình nhìn ông ngạc nhiên.
- Anh sao vậy? Có chuyện gì sao?- Bà Kim.
Bà Kim nhìn chồng mình và gặng hỏi.
Ông mặt trắng bệch, có chút bất ngờ hoảng hốt giọng lắp bắp
- Không thể.......nào! Sao.... có thể?- Ông Trần.
- Cái gì không thể? Chuyện gì xảy ra sao?- Bà Kim.
Bà lay lay vai chồng gặng hỏi làm ông hoàn hồn.
- Không gì.Tôi mệt rồi muốn nghỉ ngơi con Phương về bảo nó đừng làm phiền tôi.- Ông Trần.
Ông bước lên phòng để lại bà Kim với bao nỗi lo lắng.
Trong căn phòng lạnh lẽo Thiên Duy đã nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của ông Trần và Phương và cả những biểu hiện khác lạ của ông,đôi mắt sâu hút lạnh lẽ nhìn vào khoảng không gian vô định với bao suy nghĩ.Những mảnh kí ức lại hiện lên trong tâm trí.
Thiên Duy đóng chiếc laptop lại bước lại phía bức tường phía tay phải nơi có một bức tranh hoa đào đang nở rộ vào mùa xuân,chạm tay kên bức tranh lập tức xác nhận mật khẩu và bức tường từ từ mở ra bên trong là một chiếc thang máy, đèn bừng sáng, Thiên Duy bước vào trong cửa đóng lại và thang máy chạy.
Tinh...
Thang máy báo tín hiệu,cửa mở ra một căn phòng to rất rộng có cấu trúc dản dị với rất nhiều các thiết bị tiên tiến hiện đại nhất, bước vào trong phòng cửa tự đóng lại căn phòng trở về đúng như một phòng kín. Thiên Duy bắt tay vào công việc nghiên cứu thuốc giải cho loại kịch độc Hcc7 mà anh mới chế ra từ các loại rắn độc nhất.
Ông Trần lên phòng như người mất hồn một sự kinh ngạc, bàng hoàng và nỗi ân hận đang rằng xé tâm can ông.
" Không thể thế được. Sao lại như thế? Là cô ta? Có lẽ nhầm chăng?"
Ông rút điện thoại ra và bấm số gọi.
[ Tôi nghe thưa ông chủ!]
[ Mày có chắc là cô ta đã chết không?]
[ Tôi chắc! Chính tay tôi làm mà!]
[ Ừ!]
Ông tắt máy lạnh lùng để lại sự ngỡ ngàng cho người đầu dây bên kia.
" Có lẽ nghĩ nhiều quá.Cũng cần phải điều tra kĩ về vụ này"
Khẽ thả mình xuống giường ông nhắm mắt xoá đi những suy nghĩ mà để lòng nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
------------------
Đã 5 tiếng trôi qua anh vẫn ngồi bên giường nhìn cô mà trong đầu suy nghĩ miên man.Cô vẫn nằm đó đôi hàng mi vẫn khép lại,sắc mặt cô tốt hơn trước rất nhiều.Những bông hoa tỉ muội do Moon mang vào cắm trong bình đang toả mùi thơm dịu nhẹ nó khiến cho tâm hồn thanh thản và nhẹ nhàng không còn âu lo phiền muộn nữa,bông hoa rất nhỏ cánh màu trắng nhưng nó lại có một sức sống mãnh liệt,trong trắng thuần khiết như một thiếu nữ 19 và đặc biệt tên gọi của nó cũng làm cho người ta hình dung vể một tình bạn đẹp.Gió thổi vào trong phòng làm cho những bông hoa rung rinh theo gió.Mùi hương dịu nhẹ quen thuộc khiến cô cảm thấy dễ chịu, bàn tay cử động dần dần mở mắt đảo đôi mắt sâu hút nhìn toàn bộ căn phòng,cô hơi bất ngờ khi anh ở đây nhưng rồi cũng lại trở về vẻ lạnh như trước.Anh thấy cô đã tỉnh lại thì rất vui mừng, không ngừng rối rít hỏi han cô.
- Cô tỉnh lại rồi may quá! Cô cảm thấy sao rồi? Có cần gì tôi lấy cho! Hay tôi lấy nước cho cô uống khỏi khát nhé!- Anh.
-...- Im lặng.
Cô chỉ nhìn anh không nói gì, đôi mắt sâu hút nhìn như bông hoa tỉ muội trong bình. Anh thấy cô lạnh lùng không nói thì càng lo lắng hơn, lòng đau nhói khi cô vẫn lạnh lùng với anh.
- Cô đã khoẻ chưa? Có vẻ cô còn mệt cô nghỉ ngơi cho khoẻ đi.- Anh.
-...- Im lặng.
- Tôi xin phép.- Anh.
Anh đứng lên bước ra khỏi phòng.
- Vòng đâu?- Cô.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
- bình luận