Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh - Chương 43-2
Chương trước- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh
Chương 43-2
tìm được tiểu thư không thì già này chết cũng không tìm được tiểu thư.- Bà lão nói trong nước mắt.
Khi nghe những lời bà lão nói khiến Moon choáng váng đứng không vững, tâm trạng lúc này của Moon là sự thất vọng, chen lẫn sự căm ghét. Một niềm tin đặt vào một người hoàn toàn sụp đổ, trái tim đau nhói lên như có hàng vạn mũi kim đâm vào trái tim, vết thương đang rỉ máu.
- Cháu không tin! Bà gạt cháu đúng không? Bà gạt cháu đúng không bà? Bà nói đi!- Moon lay thật mạnh vai bà lão.
- Đó là sự thực thưa tiểu thư.- Bà lão.
- Cháu không tin! Chị ấy không gạt cháu đâu! Chắc chắn có sự nhầm lẫn ở đây.- Moon hét lên trong tuyệt vọng.
- Tiểu thư nên nhớ rằng nhà họ Hoàng đã hại ông chủ. Họ phải trả giá cho tất cả!- Bà lão.
- Ba cháu! Tại sao họ lại làm thế chứ? Tại sao?- Moon hét lên đau đớn.
- Tất cả vì đồng tiền.- Bà lão.
- Không thể nào!- Moon.
Trái tim Moon như bị ai bóp nghẹt lấy, giờ thì cô nhóc không còn biết tin ai nữa vì tất cả những điều cô nhóc nghe là của chính người quản gia của gia đình trước kia thì sao có thể nhầm lẫn được nhưng người mà cô nhóc tin tưởng suốt bao năm qua chả nhẽ lại gạt cô? Sự thù hận của Moon luôn sôi sục trong lòng và Moon luôn mong sẽ có ngày trả thù cho ba nhưng lúc này thì Moon lại không muốn trả thù vì người mà Moon phải trả thù lại là người mà rất mực yêu thương và quý trọng. Tâm trạng cô nhóc rơi vào hỗn loạn, bế tắc không có cách nào thoát ra nổi.
Nở một nụ cười đầy đắc ý thoáng qua rồi vụt tắt, ông Trần nhìn Moon bằng cái nhìn xót xa, đầy thương cảm.
- Cháu có muốn ta giúp cháu trả thù nhà họ Hoàng không?- Ông Trần.
- Tiểu thư! Họ đã hại ông chủ tiểu thư không thể tha thứ cho họ được! Tuyệt đối không!- Bà lão.
- Cháu nên nhớ rằng nhà họ Hoàng mới là kẻ thù của cháu!- Ông Trần.
- Họ là kẻ thù? Họ đã giết hại ba?- Moon.
- Đúng thế! Họ đã hại ông chủ. Họ khiến tiểu thư phải mồ côi.- Bà lão.
Đôi mắt đen long lanh trở nên đỏ ngầu chứa đựng sự đau đớn, xót xa và cả sự thù hận nhìn thẳng vào không gian vô định.
- Tôi muốn ông giúp tôi trả thù họ!- Moon.
- Tốt! Ta sẽ giúp cháu!- Ông Trần tiến lại phía Moon vỗ vai cô nhóc.
Bỗng một cơn gió thổi qua khiến cho những tên sát thủ và vệ sĩ ngã từ từ xuống nền đất làm cho ông Trần rất ngạc nhiên nhưng nhanh chóng ông hiểu ra đó là loại thuốc mê nên ông ngừng hít thở, Moon thấy vậy thì ngừng hít thở trong vài giây. Khi tất cả ngất đi chỉ còn lại Moon và ông Trần thì một cô gái xuất hiện với một chiếc mặt nạ bạc, bộ đồ đen và mái tóc buộc cao.
- Tiểu thư!- Moon.
- Tiểu thư? Cô ta là? Kẻ thù của cháu đó!- Ông Trần.
Ông Trần nhìn thật kỹ cô gái bí ẩn trước mặt mình, nhưng ngoài đôi mắt xanh biển thì ông không thể nhìn ra ai. Trên người cô gái có một mùi hương dịu nhẹ mà ông cảm thấy rất quen nhưng không biết nó là hương gì. Moon nhìn cô gái trước mặt đang tiến nhanh về phía mình thì không khỏi giật mình lùi lại về phía sau, cứ như thế kẻ tiến thì kẻ lùi. Cô gái dừng lại phía ông Trần rút súng ra chĩa thẳng về phía ông Trần.
- Ông hãy trả lại mẹ cho tôi.- Cô gái lạnh lùng nói.
Ông Trần bỗng dưng bất động khi nghe giọng nói của cô gái nhưng rồi ông cố gắng trẫn tĩnh lại để xác định lại và tỏ vẻ bình thản.
- Hoàng Yến Nhi! Mày nghĩ một con nhãi như mày có thể bắn được tao?- Ông Trần nhìn Moon bằng cái nhìn thúc dục.
- Mau đi đi!- Cô gái dục Moon.
- Sao tôi không thể chứ?- Cô gái.
- Ha ha mày nhầm rồi!- Ông Trần.
- Tôi nhầm ư? Hoàn toàn không! Ông phải trả giá.- Cô gái.
Cô gái nắm chặt khẩu súng và bóp cò.
Khi nghe những lời bà lão nói khiến Moon choáng váng đứng không vững, tâm trạng lúc này của Moon là sự thất vọng, chen lẫn sự căm ghét. Một niềm tin đặt vào một người hoàn toàn sụp đổ, trái tim đau nhói lên như có hàng vạn mũi kim đâm vào trái tim, vết thương đang rỉ máu.
- Cháu không tin! Bà gạt cháu đúng không? Bà gạt cháu đúng không bà? Bà nói đi!- Moon lay thật mạnh vai bà lão.
- Đó là sự thực thưa tiểu thư.- Bà lão.
- Cháu không tin! Chị ấy không gạt cháu đâu! Chắc chắn có sự nhầm lẫn ở đây.- Moon hét lên trong tuyệt vọng.
- Tiểu thư nên nhớ rằng nhà họ Hoàng đã hại ông chủ. Họ phải trả giá cho tất cả!- Bà lão.
- Ba cháu! Tại sao họ lại làm thế chứ? Tại sao?- Moon hét lên đau đớn.
- Tất cả vì đồng tiền.- Bà lão.
- Không thể nào!- Moon.
Trái tim Moon như bị ai bóp nghẹt lấy, giờ thì cô nhóc không còn biết tin ai nữa vì tất cả những điều cô nhóc nghe là của chính người quản gia của gia đình trước kia thì sao có thể nhầm lẫn được nhưng người mà cô nhóc tin tưởng suốt bao năm qua chả nhẽ lại gạt cô? Sự thù hận của Moon luôn sôi sục trong lòng và Moon luôn mong sẽ có ngày trả thù cho ba nhưng lúc này thì Moon lại không muốn trả thù vì người mà Moon phải trả thù lại là người mà rất mực yêu thương và quý trọng. Tâm trạng cô nhóc rơi vào hỗn loạn, bế tắc không có cách nào thoát ra nổi.
Nở một nụ cười đầy đắc ý thoáng qua rồi vụt tắt, ông Trần nhìn Moon bằng cái nhìn xót xa, đầy thương cảm.
- Cháu có muốn ta giúp cháu trả thù nhà họ Hoàng không?- Ông Trần.
- Tiểu thư! Họ đã hại ông chủ tiểu thư không thể tha thứ cho họ được! Tuyệt đối không!- Bà lão.
- Cháu nên nhớ rằng nhà họ Hoàng mới là kẻ thù của cháu!- Ông Trần.
- Họ là kẻ thù? Họ đã giết hại ba?- Moon.
- Đúng thế! Họ đã hại ông chủ. Họ khiến tiểu thư phải mồ côi.- Bà lão.
Đôi mắt đen long lanh trở nên đỏ ngầu chứa đựng sự đau đớn, xót xa và cả sự thù hận nhìn thẳng vào không gian vô định.
- Tôi muốn ông giúp tôi trả thù họ!- Moon.
- Tốt! Ta sẽ giúp cháu!- Ông Trần tiến lại phía Moon vỗ vai cô nhóc.
Bỗng một cơn gió thổi qua khiến cho những tên sát thủ và vệ sĩ ngã từ từ xuống nền đất làm cho ông Trần rất ngạc nhiên nhưng nhanh chóng ông hiểu ra đó là loại thuốc mê nên ông ngừng hít thở, Moon thấy vậy thì ngừng hít thở trong vài giây. Khi tất cả ngất đi chỉ còn lại Moon và ông Trần thì một cô gái xuất hiện với một chiếc mặt nạ bạc, bộ đồ đen và mái tóc buộc cao.
- Tiểu thư!- Moon.
- Tiểu thư? Cô ta là? Kẻ thù của cháu đó!- Ông Trần.
Ông Trần nhìn thật kỹ cô gái bí ẩn trước mặt mình, nhưng ngoài đôi mắt xanh biển thì ông không thể nhìn ra ai. Trên người cô gái có một mùi hương dịu nhẹ mà ông cảm thấy rất quen nhưng không biết nó là hương gì. Moon nhìn cô gái trước mặt đang tiến nhanh về phía mình thì không khỏi giật mình lùi lại về phía sau, cứ như thế kẻ tiến thì kẻ lùi. Cô gái dừng lại phía ông Trần rút súng ra chĩa thẳng về phía ông Trần.
- Ông hãy trả lại mẹ cho tôi.- Cô gái lạnh lùng nói.
Ông Trần bỗng dưng bất động khi nghe giọng nói của cô gái nhưng rồi ông cố gắng trẫn tĩnh lại để xác định lại và tỏ vẻ bình thản.
- Hoàng Yến Nhi! Mày nghĩ một con nhãi như mày có thể bắn được tao?- Ông Trần nhìn Moon bằng cái nhìn thúc dục.
- Mau đi đi!- Cô gái dục Moon.
- Sao tôi không thể chứ?- Cô gái.
- Ha ha mày nhầm rồi!- Ông Trần.
- Tôi nhầm ư? Hoàn toàn không! Ông phải trả giá.- Cô gái.
Cô gái nắm chặt khẩu súng và bóp cò.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
- bình luận