Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh - Chương 46-2
Chương trước- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh
Chương 46-2
- Tôi tin anh!- Ông Hoàng nhìn bác sĩ Bryan bằng cái nhìn đầy tin tưởng.
Bác sĩ Bryan bước vào phòng cấp cứu mang theo bao niềm tin và sự hi vọng của mọi người.
Thời gian cứ trôi đi, cánh cửa phòng cấp cứu vẫn im lìm chưa hề mở. Ai cũng bồn chồn và lo lắng đến tột độ. Thời gian vẫn trôi đi nhưng tất cả vẫn chỉ là sự tĩnh lặng đến sợ hãi. Mười hai tiếng trôi qua, trời đã bắt đầu sáng. Mặt trời dần dần nhô lên sau ngững đám mây. Một ngày mới đã bắt đầu với sự tươi tắn và vui mừng của vạn vật nhưng lại là sự lo lắng của ông Hoàng, anh, Sky và Scorpio.
Đèn tắt, cửa phòng cấp cứu từ từ mở ra, ông Hoàng và mọi người vội vàng lao tới cửa phòng. Bác sĩ Bryan trong chiếc blu trắng bước ra với nét mặt buồn.
- Con tôi sao rồi?- Ông Hoàng nhìn bác sĩ Bryan đầy hi vọng.
- Xin lỗi! Tôi đã không làm được.- Bác sĩ Bryan nhìn ông Hoàng đầy xót xa.
- Xin lỗi sao? Tôi không tin! Cho tôi vào với con gái tôi.- Ông Hoàng quát lớn.
Mọi người đều như rụng rời tay chân khi nghe bác sĩ Bryan nói.
- Ông bình tĩnh nghe tôi nói hết đã. Tim cô bé vẫn đập nhưng do chất độc khá mạnh nên cô bé chỉ có thể duy trì sự sống trong vòng 8 tiếng nữa.- Bác sĩ Bryan nhìn mọi người.- Chưa có thuốc giải cho độc này nên tôi nghĩ cần phải nghiên cứu chất độc mới có thuốc giải.
- Bao lâu mới tìm ra thuốc giải?
- Tôi không chắc điều gì. Tôi nghĩ anh hãy cho con gái mình đông lạnh. Sau khi tìm được thuốc giải chúng tôi sẽ tiến hành giải độc cho cô bé.
- Đông lạnh sao?
- Đúng thế! Trong lúc này chỉ có cách đó mới có thể kéo dài sự sống cho cô bé.
Ông Hoàng nhìn vào cửa phòng cấp cứu, mọi người ai cũng chờ đợi câu trả lời của ông.
- Tôi đồng ý! Hãy để con bé tại nhà để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho con bé.
- Chúng tôi sẽ thực hiện ngay bây giờ.
- Tôi muốn nhìn con gái tôi một chút.
Ông Hoàng bước vào trong, các y tá và bác sĩ phụ trách rời khỏi phòng. Anh bước vào theo ông Hoàng thì bị Sky và Scorpio cản lại.
- Anh hãy để chủ tịch một mình với tiểu thư.
Cô đang nằm trên giường bệnh nét mặt nhợt nhạt nhưng vẻ đẹp kiêu sa thì lại không hề mất. Ông tiến tới bên giường bệnh của con gái, mắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô và vuốt lại những ngọn tóc.
- Nhi! Con nghe ba nói gì không? Sao con lại ngốc quá vậy con? Con gái ba rất mạnh mẽ cơ mà? - Ông Hoàng nhìn con gái mà lòng đau thắt.
Ngoài kia, nắng chiếu những tia nắng ấm áp và tươi tắn xuống khắp không gian chim cất tiếng hót chào ngày mới, cuộc sống vẫn luôn vui tươi và nhộn nhịp như chưa hề xảy ra điều gì.
-----------------
Ông Trần đang ngồi tại sảnh chính đọc báo thi thoảng lại nhâm nhi tách trà. Nét tàn độc của một ông chùm mafia lúc này hoàn toàn biến mất. Từ ngoài Jack bước vào, hai hàng vệ sĩ cung kính cúi đầu. Bước lại phía ông Trần đang đọc báo.
- Thưa ông chủ!- Jack cung kính cúi đầu.
- Nói đi!- Ông Trần vẫn bình thản đọc báo.
- Người của ta đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng bị chủ tịch Sunlight bắn chết.
- Ha ha! Ông ta thật nóng tính.- Ông Trần đặt tờ báo xuống bàn cười sảng khoái.
- Cô gái đó đã không thể qua khỏi nên đã được làm đông lạnh.
- Đông lạnh sao? Ông ta lại để con gái mình chết lâm sàng sao? Thật ngạc nhiên.- Ông Trần nhấp một ngụm trà.
Bốp... bốp.
- Thật tuyệt!- Moon bước xuống từ cầu thang bộ với tiếng vỗ tay giòn tan.
Jack cung kính cúi đầu khi nhìn thấy Moon.
- Chào buổi sáng bác!- Moon tiến lại phía ghế đối diện với ông Trần và ngồi xuống.
- Cháu nghe thấy sao?- Ông Trần nhìn Moon.
- Vâng! Cháu thấy xứng đáng cho cô ta. Mà sao cô ta không chết luôn đi nhỉ? Đáng lẽ bác phải cho kịch độc.
Bác sĩ Bryan bước vào phòng cấp cứu mang theo bao niềm tin và sự hi vọng của mọi người.
Thời gian cứ trôi đi, cánh cửa phòng cấp cứu vẫn im lìm chưa hề mở. Ai cũng bồn chồn và lo lắng đến tột độ. Thời gian vẫn trôi đi nhưng tất cả vẫn chỉ là sự tĩnh lặng đến sợ hãi. Mười hai tiếng trôi qua, trời đã bắt đầu sáng. Mặt trời dần dần nhô lên sau ngững đám mây. Một ngày mới đã bắt đầu với sự tươi tắn và vui mừng của vạn vật nhưng lại là sự lo lắng của ông Hoàng, anh, Sky và Scorpio.
Đèn tắt, cửa phòng cấp cứu từ từ mở ra, ông Hoàng và mọi người vội vàng lao tới cửa phòng. Bác sĩ Bryan trong chiếc blu trắng bước ra với nét mặt buồn.
- Con tôi sao rồi?- Ông Hoàng nhìn bác sĩ Bryan đầy hi vọng.
- Xin lỗi! Tôi đã không làm được.- Bác sĩ Bryan nhìn ông Hoàng đầy xót xa.
- Xin lỗi sao? Tôi không tin! Cho tôi vào với con gái tôi.- Ông Hoàng quát lớn.
Mọi người đều như rụng rời tay chân khi nghe bác sĩ Bryan nói.
- Ông bình tĩnh nghe tôi nói hết đã. Tim cô bé vẫn đập nhưng do chất độc khá mạnh nên cô bé chỉ có thể duy trì sự sống trong vòng 8 tiếng nữa.- Bác sĩ Bryan nhìn mọi người.- Chưa có thuốc giải cho độc này nên tôi nghĩ cần phải nghiên cứu chất độc mới có thuốc giải.
- Bao lâu mới tìm ra thuốc giải?
- Tôi không chắc điều gì. Tôi nghĩ anh hãy cho con gái mình đông lạnh. Sau khi tìm được thuốc giải chúng tôi sẽ tiến hành giải độc cho cô bé.
- Đông lạnh sao?
- Đúng thế! Trong lúc này chỉ có cách đó mới có thể kéo dài sự sống cho cô bé.
Ông Hoàng nhìn vào cửa phòng cấp cứu, mọi người ai cũng chờ đợi câu trả lời của ông.
- Tôi đồng ý! Hãy để con bé tại nhà để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho con bé.
- Chúng tôi sẽ thực hiện ngay bây giờ.
- Tôi muốn nhìn con gái tôi một chút.
Ông Hoàng bước vào trong, các y tá và bác sĩ phụ trách rời khỏi phòng. Anh bước vào theo ông Hoàng thì bị Sky và Scorpio cản lại.
- Anh hãy để chủ tịch một mình với tiểu thư.
Cô đang nằm trên giường bệnh nét mặt nhợt nhạt nhưng vẻ đẹp kiêu sa thì lại không hề mất. Ông tiến tới bên giường bệnh của con gái, mắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô và vuốt lại những ngọn tóc.
- Nhi! Con nghe ba nói gì không? Sao con lại ngốc quá vậy con? Con gái ba rất mạnh mẽ cơ mà? - Ông Hoàng nhìn con gái mà lòng đau thắt.
Ngoài kia, nắng chiếu những tia nắng ấm áp và tươi tắn xuống khắp không gian chim cất tiếng hót chào ngày mới, cuộc sống vẫn luôn vui tươi và nhộn nhịp như chưa hề xảy ra điều gì.
-----------------
Ông Trần đang ngồi tại sảnh chính đọc báo thi thoảng lại nhâm nhi tách trà. Nét tàn độc của một ông chùm mafia lúc này hoàn toàn biến mất. Từ ngoài Jack bước vào, hai hàng vệ sĩ cung kính cúi đầu. Bước lại phía ông Trần đang đọc báo.
- Thưa ông chủ!- Jack cung kính cúi đầu.
- Nói đi!- Ông Trần vẫn bình thản đọc báo.
- Người của ta đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng bị chủ tịch Sunlight bắn chết.
- Ha ha! Ông ta thật nóng tính.- Ông Trần đặt tờ báo xuống bàn cười sảng khoái.
- Cô gái đó đã không thể qua khỏi nên đã được làm đông lạnh.
- Đông lạnh sao? Ông ta lại để con gái mình chết lâm sàng sao? Thật ngạc nhiên.- Ông Trần nhấp một ngụm trà.
Bốp... bốp.
- Thật tuyệt!- Moon bước xuống từ cầu thang bộ với tiếng vỗ tay giòn tan.
Jack cung kính cúi đầu khi nhìn thấy Moon.
- Chào buổi sáng bác!- Moon tiến lại phía ghế đối diện với ông Trần và ngồi xuống.
- Cháu nghe thấy sao?- Ông Trần nhìn Moon.
- Vâng! Cháu thấy xứng đáng cho cô ta. Mà sao cô ta không chết luôn đi nhỉ? Đáng lẽ bác phải cho kịch độc.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
- bình luận