Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh - Chương 44-2
Chương trước- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh
Chương 44-2
- Chắc nó sẽ không xuống đâu mình.- Bà Kim.
- Ừ! Từ ngày hôm nay gia đình có thêm thành viên mới. Cô bé tên Mai Thanh Hương. Tất cả hãy coi Hương như cô chủ không ai được khinh thường con bé nghe chưa? - Ông Trần.
- Rõ thưa ông chủ!- Đồng thanh.
- Còn nữa. Mẹ con nhà bà không ai được tỏ ra coi thường và gây sự với con bé.- Ông Trần đảo mắt về phía mẹ con bà Kim.
- Mình khỏi lo. Em sẽ chăm sóc con bé như con ruột của mình.- Bà Kim.
- Ừ! Còn mày nữa.- Ông Trần đảo mắt về phía Phương đe dọa.- Mày mà gây sự với con bé thì liệu.
- Không sao đâu bác! Bác đừng mắng chị ấy!- Moon.
- Dạ! Con nhớ rồi ba.- Phương.
- Không mắng là nó không để cháu yên đâu.- Ông Trần.
- Mình cứ nói quá.- Bà Kim.
- Không quá đâu.- Ông Trần.
Mọi người đang bàn cãi thì chiếc thang máy phát ra tiếng " tinh... tinh" và từ từ mở ra. Từ trong thang máy một người con trai với khuôn mặt như được tạo hoá chạm khắc tỉ mỉ đẹp đến say người, mặc chiếc áo sơ mi trắng quần jen càng làm người con trai đó đẹp mê hồn. Các cô hầu gái nhìn thấy Duy thì há hốc miệng, ai cũng chìm vào mơ mộng. Duy đảo đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn mọi người. Ông Trần thấy Duy thì rất vui mừng vì ông rất ít khi gặp được anh. Moon thì ngỡ ngàng khi nhìn thấy Duy, anh đẹp đến say người mà chính Moon cũng không nghĩ trên thế gian này lại có một người con trai làm say lòng biết bao cô gái ngay từ cái nhìn đầu tiên cho dù là vẻ lạnh lùng đầy kiêu ngạo. Phương nhìn Moon đầy tức giận, lúc này Phương chỉ muốn lao tới chỗ Moon và móc mắt Moon khi Moon đang nhìn Duy nhưng Phương cũng không thể làm gì khi trước đó ba Phương đã nhắc nhở.
- Sao hôm nay con có nhã hứng xuống đây thế?- Bà Kim giọng mỉa mai.
-...- Im lặng.
Duy đảo đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn bà Kim khiến bà Kim im bặt không dám nói lời nào nữa.
- Con xuống là tốt rồi! Gia đình ta sẽ thêm thành viên mới, con bé tên Mai Thanh Hương.- Ông Trần.
Duy nhìn Moon rồi sải bước ra vườn mặc cho những cái nhìn căm ghét hay yêu mến. Duy lúc nào cũng thế, anh luôn lạnh lùng và lúc nào cũng cần ở một mình. Nhưng có Duy trong tay thì như có vật báu trên đời vậy! Một người con trai đẹp mê hồn và sở hữu một bộ óc thiên tài. Ông Trần luôn tìm cách để người con trai làm theo ý mình nhưng rồi sẽ có lúc anh sẽ không nghe theo ông thì sao?
- Con tính đi đâu?- Ông Trần nhìn Duy.
- Ra vườn.- Duy vẫn bước đi để lại câu nói lạnh lùng, trống không.
- Ừ! Thôi đừng ai nhìn nó nữa, kệ nó đi. Tính cách nó là thế cháu thông cảm.- Ông nhìn Moon.
- Vâng!- Moon.
Cuộc họp lại bắt đầu nhưng trong đầu ai cũng đang suy nghĩ về Duy, chẳng ai quan tâm những lời người khác nói, họ chỉ ậm ừ cho qua. Các cô hầu gái thì cứ như đang bay trên mây vậy!
Duy bước trên nền cỏ xanh mướt mà lòng anh dâng trào một nỗi buồn man mát, mỗi khi anh ra vườn nỗi nhớ càng ra riết hơn. Gió thổi làm mùi hương dịu nhẹ của các loài hoa lan toả khắp mọi nơi làm cho tâm hồn thư thả và nhẹ nhõm hơn. Từng loại cây, từng loài hoa tất cả đang rung rinh và toả sức sống mãnh liệt trong ánh nắng ấm áp. Đảo đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn cảnh vật quanh vườn, cái nhìn băng giá như muốn giết chết tất cả cây trong vườn. Chúng sẽ không còn sức sống nữa và chúng sẽ giống như trái tim anh chết rất lâu rồi. Đôi chân anh dừng tại cây hoa đào, nó vẫn mãi mãi đứng tại đây nhưng sao anh lại cảm thấy càng lúc nó càng xa vời đối với anh. Anh phải làm sao khi tất cả đang xa anh? Ngồi xuống gốc cây hoa đào, anh khẽ tựa lưng vào thân cây, nhắm mắt để quên đi nỗi nhớ.
Ánh nắng ấm áp vẫn chiếu những tia nắng khắp mọi nơi, Duy vẫn ngồi đó.
- Ừ! Từ ngày hôm nay gia đình có thêm thành viên mới. Cô bé tên Mai Thanh Hương. Tất cả hãy coi Hương như cô chủ không ai được khinh thường con bé nghe chưa? - Ông Trần.
- Rõ thưa ông chủ!- Đồng thanh.
- Còn nữa. Mẹ con nhà bà không ai được tỏ ra coi thường và gây sự với con bé.- Ông Trần đảo mắt về phía mẹ con bà Kim.
- Mình khỏi lo. Em sẽ chăm sóc con bé như con ruột của mình.- Bà Kim.
- Ừ! Còn mày nữa.- Ông Trần đảo mắt về phía Phương đe dọa.- Mày mà gây sự với con bé thì liệu.
- Không sao đâu bác! Bác đừng mắng chị ấy!- Moon.
- Dạ! Con nhớ rồi ba.- Phương.
- Không mắng là nó không để cháu yên đâu.- Ông Trần.
- Mình cứ nói quá.- Bà Kim.
- Không quá đâu.- Ông Trần.
Mọi người đang bàn cãi thì chiếc thang máy phát ra tiếng " tinh... tinh" và từ từ mở ra. Từ trong thang máy một người con trai với khuôn mặt như được tạo hoá chạm khắc tỉ mỉ đẹp đến say người, mặc chiếc áo sơ mi trắng quần jen càng làm người con trai đó đẹp mê hồn. Các cô hầu gái nhìn thấy Duy thì há hốc miệng, ai cũng chìm vào mơ mộng. Duy đảo đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn mọi người. Ông Trần thấy Duy thì rất vui mừng vì ông rất ít khi gặp được anh. Moon thì ngỡ ngàng khi nhìn thấy Duy, anh đẹp đến say người mà chính Moon cũng không nghĩ trên thế gian này lại có một người con trai làm say lòng biết bao cô gái ngay từ cái nhìn đầu tiên cho dù là vẻ lạnh lùng đầy kiêu ngạo. Phương nhìn Moon đầy tức giận, lúc này Phương chỉ muốn lao tới chỗ Moon và móc mắt Moon khi Moon đang nhìn Duy nhưng Phương cũng không thể làm gì khi trước đó ba Phương đã nhắc nhở.
- Sao hôm nay con có nhã hứng xuống đây thế?- Bà Kim giọng mỉa mai.
-...- Im lặng.
Duy đảo đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn bà Kim khiến bà Kim im bặt không dám nói lời nào nữa.
- Con xuống là tốt rồi! Gia đình ta sẽ thêm thành viên mới, con bé tên Mai Thanh Hương.- Ông Trần.
Duy nhìn Moon rồi sải bước ra vườn mặc cho những cái nhìn căm ghét hay yêu mến. Duy lúc nào cũng thế, anh luôn lạnh lùng và lúc nào cũng cần ở một mình. Nhưng có Duy trong tay thì như có vật báu trên đời vậy! Một người con trai đẹp mê hồn và sở hữu một bộ óc thiên tài. Ông Trần luôn tìm cách để người con trai làm theo ý mình nhưng rồi sẽ có lúc anh sẽ không nghe theo ông thì sao?
- Con tính đi đâu?- Ông Trần nhìn Duy.
- Ra vườn.- Duy vẫn bước đi để lại câu nói lạnh lùng, trống không.
- Ừ! Thôi đừng ai nhìn nó nữa, kệ nó đi. Tính cách nó là thế cháu thông cảm.- Ông nhìn Moon.
- Vâng!- Moon.
Cuộc họp lại bắt đầu nhưng trong đầu ai cũng đang suy nghĩ về Duy, chẳng ai quan tâm những lời người khác nói, họ chỉ ậm ừ cho qua. Các cô hầu gái thì cứ như đang bay trên mây vậy!
Duy bước trên nền cỏ xanh mướt mà lòng anh dâng trào một nỗi buồn man mát, mỗi khi anh ra vườn nỗi nhớ càng ra riết hơn. Gió thổi làm mùi hương dịu nhẹ của các loài hoa lan toả khắp mọi nơi làm cho tâm hồn thư thả và nhẹ nhõm hơn. Từng loại cây, từng loài hoa tất cả đang rung rinh và toả sức sống mãnh liệt trong ánh nắng ấm áp. Đảo đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn cảnh vật quanh vườn, cái nhìn băng giá như muốn giết chết tất cả cây trong vườn. Chúng sẽ không còn sức sống nữa và chúng sẽ giống như trái tim anh chết rất lâu rồi. Đôi chân anh dừng tại cây hoa đào, nó vẫn mãi mãi đứng tại đây nhưng sao anh lại cảm thấy càng lúc nó càng xa vời đối với anh. Anh phải làm sao khi tất cả đang xa anh? Ngồi xuống gốc cây hoa đào, anh khẽ tựa lưng vào thân cây, nhắm mắt để quên đi nỗi nhớ.
Ánh nắng ấm áp vẫn chiếu những tia nắng khắp mọi nơi, Duy vẫn ngồi đó.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trở về
- Chương 2: Trò chơi bắt đầu
- Chương 3: Chạm mặt
- Chương 4: Ngôi trường mới
- Chương 5: Gặp lại
- Chương 6: Đối đầu với hot girl
- Chương 7: Moon trở về
- Chương 8: Cô ấy là ai?
- Chương 9: Căn phòng mật
- Chương 10: Ngày nhập học của moon
- Chương 11: Âm mưu
- Chương 12: Cố gắng bắt chuyện
- Chương 13: Làn khói mộng mơ
- Chương 14: Hoảng loạn tâm trí
- Chương 15: Màn đêm lạnh giá
- Chương 16: Chuẩn bị
- Chương 17: Trả thù thất bại
- Chương 18: Hot girl bị trọc tức
- Chương 19: Nữ hoàng bóng đêm
- Chương 20: Biệt thự bị nguy hiểm
- Chương 21: Thất bại
- Chương 22: Làn mưa vô tình
- Chương 23: Trò chơi thú vị của moon
- Chương 24: Cô phù thủy
- Chương 25-1: Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn
- Chương 25-2
- Chương 26-1-1: Người hầu mới
- Chương 26-1-2
- Chương 26-2-1: Người hầu mới
- Chương 26-2-2
- Chương 27-1: Gián điệp
- Chương 27-2
- Chương 28: Thần chết gọi
- Chương 29: Nguy hiểm
- Chương 30-1: Cậu chủ
- Chương 30-2
- Chương 31: Cảm xúc
- Chương 32: Bạn mới
- Chương 33: Cát bụi
- Chương 34: Cướp lô vũ khí
- Chương 35: Cướp lô vũ khí p2
- Chương 36: Cướp lô vũ khí p3
- Chương 37-1: An toàn
- Chương 37-2
- Chương 38-1: Nỗi ám ảnh
- Chương 38-2
- Chương 39-1: Vô hình
- Chương 39-2
- Chương 40-1: Trả thù lần một
- Chương 40-2
- Chương 41-1: Chương phụ
- Chương 41-2-1: Sự thật và giả dối p1
- Chương 41-2-2
- Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2
- Chương 42-2
- Chương 43-1: Niềm tin sụp đổ
- Chương 43-2
- Chương 44-1: Liệu có còn?
- Chương 44-2
- Chương 44-3
- Chương 45-1: Món quà đặc biệt
- Chương 45-2
- Chương 46-1: Con gái của ba
- Chương 46-2
- Chương 47-1: Dục vọng
- Chương 47-2
- Chương 47-3
- Chương 48-1: Sự trở lại của mộc vy
- Chương 48-2
- Chương 49-1: Thiên thần chìm vào giấc ngủ dài
- Chương 49-2
- Chương 50: Khao khát và lại thất vọng
- Chương 51: Sẽ là đau
- Chương 52: Không phải niềm vui mà là nỗi đau
- Chương 53: Đánh mất tình bạn
- Chương 54: Trả thù lần hai
- Chương 55: Cứu người
- Chương 56: Cứu người 2
- bình luận