[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục Đường - Chương 21
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100: End
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục Đường
Chương 21
Đang tâm trạng... Lép cho ngược vậy...
___________
Đêm tối, chiếc xe đen lao nhanh như bay rồi lệch bánh đâm sầm vào cột điện bên đường, đầu anh cũng vì thế va đập vào vô lăng. Khiến máu úa ra không ngừng.
Hoseok sợ hãi níu lấy tay anh bên ghế tài.
" Anh không sao nhưng đầu anh đau quá... Còn em Hoseok? "
___________
Lê bước trên con đường đầy rẫy mùi máu nồng nặc... Hoseok bế một thân hình bé nhỏ đang thoi thóp vì lạnh.
Cậu đặt anh xuống, thều thào vài câu:
- Cố lên Yoongi à... Chỉ một chút nữa thôi... Em sẽ cứu anh...
- Xin lỗi em... Anh...
Hoseok bật khóc, người cậu yêu thương đang từ từ bước đến cánh cửa tử thần. Trong khi cậu chẳng thể làm gì để níu kéo mạng sống ít ỏi ấy.
- Tại sao lại xảy ra tai nạn... Nếu để em lái thì được rồi. Cái đồ ngốc...
Cậu cắn răng, tự trách bản thân sao vô dụng quá. Sao lại để anh cầm lái chứ?
- Anh còn lời cuối... Muốn nói với em...
Yoongi mơ màng nắm chặt lấy tay Hoseok. Cố hết sức nói:
- Anh đi rồi thì nhớ phải sống tốt... Bởi vì ta sẽ lại gặp nhau...
Cậu cúi gầm mặt.
- Em sẽ theo anh. Vì không có anh... Trái tim em cũng sẽ chết...
- Đừng ngu ngốc thế... Hứa với anh... Sống thật tốt... Nếu khôn... Nếu không anh sẽ chẳng an nghỉ được..
- Mau...
Cổ họng JHope nghẹn lại, đôi mắt rưng rưng. Cậu hôn nhẹ lên mái tóc anh.
- Em... Em hứa... Em hứa... Kiếp sau em sẽ tìm anh...
Khi nói xong câu ấy thì cậu cũng cảm nhận được bàn tay đang nắm chặt của Yoongi đã lỏng dần, lạnh ngắt. Khuôn miệng anh hình thành nụ cười nhẹ rồi tắt hẳn...
Sau này Hoseok phải sống sao đây?
" Tạm biệt anh... An nghỉ nhé... "
_______
Ahuhuuuu ~~ Sr nhưng Lép viết chưa đủ ngược... Cũng chả thấm...
___________
Đêm tối, chiếc xe đen lao nhanh như bay rồi lệch bánh đâm sầm vào cột điện bên đường, đầu anh cũng vì thế va đập vào vô lăng. Khiến máu úa ra không ngừng.
Hoseok sợ hãi níu lấy tay anh bên ghế tài.
" Anh không sao nhưng đầu anh đau quá... Còn em Hoseok? "
___________
Lê bước trên con đường đầy rẫy mùi máu nồng nặc... Hoseok bế một thân hình bé nhỏ đang thoi thóp vì lạnh.
Cậu đặt anh xuống, thều thào vài câu:
- Cố lên Yoongi à... Chỉ một chút nữa thôi... Em sẽ cứu anh...
- Xin lỗi em... Anh...
Hoseok bật khóc, người cậu yêu thương đang từ từ bước đến cánh cửa tử thần. Trong khi cậu chẳng thể làm gì để níu kéo mạng sống ít ỏi ấy.
- Tại sao lại xảy ra tai nạn... Nếu để em lái thì được rồi. Cái đồ ngốc...
Cậu cắn răng, tự trách bản thân sao vô dụng quá. Sao lại để anh cầm lái chứ?
- Anh còn lời cuối... Muốn nói với em...
Yoongi mơ màng nắm chặt lấy tay Hoseok. Cố hết sức nói:
- Anh đi rồi thì nhớ phải sống tốt... Bởi vì ta sẽ lại gặp nhau...
Cậu cúi gầm mặt.
- Em sẽ theo anh. Vì không có anh... Trái tim em cũng sẽ chết...
- Đừng ngu ngốc thế... Hứa với anh... Sống thật tốt... Nếu khôn... Nếu không anh sẽ chẳng an nghỉ được..
- Mau...
Cổ họng JHope nghẹn lại, đôi mắt rưng rưng. Cậu hôn nhẹ lên mái tóc anh.
- Em... Em hứa... Em hứa... Kiếp sau em sẽ tìm anh...
Khi nói xong câu ấy thì cậu cũng cảm nhận được bàn tay đang nắm chặt của Yoongi đã lỏng dần, lạnh ngắt. Khuôn miệng anh hình thành nụ cười nhẹ rồi tắt hẳn...
Sau này Hoseok phải sống sao đây?
" Tạm biệt anh... An nghỉ nhé... "
_______
Ahuhuuuu ~~ Sr nhưng Lép viết chưa đủ ngược... Cũng chả thấm...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100: End