[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục Đường - Chương 97
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100: End
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục Đường
Chương 97
- Hyung. Dang tay ra.
- Để làm gì? Dở hơi à.
Yoongi nhăn nhó nhìn cậu.
- Em bảo dang tay đi mà.
Nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng chẳng có gì to tát. Anh liền dang tay ra như lời cậu yêu cầu. Ngay lập tức, Hoseok chạy đến và ôm lấy anh.
- Mày bị thần kinh? Nếu muốn ôm tao thì nói đại đi. Bày đặt kêu dang tay đồ.
- Như thế mới biết là anh có thương em không.
- Ủa rồi tao có thương mày không?
Hoseok ngớ người.
- Anh không thương sao nghe lời em dang tay?
Tao ngoan cố mày sẽ thịt tao thì sao?
_________
Cuối cùng Yoongi vẫn bị thịt:))) mặc dù anh nghĩ anh chỉ cần nghe theo cậu là xong.
- Để làm gì? Dở hơi à.
Yoongi nhăn nhó nhìn cậu.
- Em bảo dang tay đi mà.
Nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng chẳng có gì to tát. Anh liền dang tay ra như lời cậu yêu cầu. Ngay lập tức, Hoseok chạy đến và ôm lấy anh.
- Mày bị thần kinh? Nếu muốn ôm tao thì nói đại đi. Bày đặt kêu dang tay đồ.
- Như thế mới biết là anh có thương em không.
- Ủa rồi tao có thương mày không?
Hoseok ngớ người.
- Anh không thương sao nghe lời em dang tay?
Tao ngoan cố mày sẽ thịt tao thì sao?
_________
Cuối cùng Yoongi vẫn bị thịt:))) mặc dù anh nghĩ anh chỉ cần nghe theo cậu là xong.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100: End
- bình luận