[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục Đường - Chương 51
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100: End
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục Đường
Chương 51
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay lại là một ngày rãnh. Nhà thì chẳng có ai khác ngoài Yoongi và Hoseok, đây đúng là cơ hội tốt nhỉ?
- Yoongi hyung! Hyung.
Cậu chạy lượn lờ vào phòng anh.
- Hửm?
- Những người khác đi đâu mất rồi ạ?
Mặc dù cậu hỏi là thế, nhưng chính Hoseok là người bảo họ đi.
- À, hình như SeokJin và NamJoon vào siêu thị; Jimin đi chơi bowling với hai thằng nhóc kia thì phải.
- Vậy ư? Hì, hay hai ta cũng chơi cái gì đó đỡ chán đi. Đừng cứ ở mãi trong này hoài. Nổi ghẻ đó anh.
- Bố tán cái sứt đít nhé. Ghẻ cái gì mà ghẻ.
Anh mím môi, rồi quay đầu tập trung vào máy tính.
- Chơi, chơi với em.
Lát sau, Yoongi cũng đầu hàng vì tính nhây vô bờ bến của cậu. Anh tắt máy, rời khỏi chỗ ngồi rồi đi ra phòng khách với Hoseok.
- Sao? Ta chơi gì?
- Oẳn tù xì ạ. Luật là nếu em thua thì anh sẽ cầm cái cây này đánh em, còn em thắng thì sẽ hôn anh một cái. Hihi.
- Thằng quỷ. Lợi dụng hở?
- Anh sợ thua sao Min Yoongi? - Cậu thách thức.
- Được rồi, chơi thì chơi.
________
- A.. Không thích đâu, sao mày thắng nhiều vậy? Để tao thắng với không được hả? - Yoongi giẫy nẩy.
- Nào nào, hôn má rồi, hôn trán rồi, giờ chu môi ra.
- Không chịu đâu. Biến.
- Yoongi à. Có chơi có chịu chứ anh. - Hoseok lườm một cái.
Rồi Hoseok cũng ngang nhiên đè anh ra, hôn tới tấp. Quy luật là chỉ được một lần, nhưng cậu chẳng cưỡng nổi rồi. Đành phá luật làm liều vậy.
Hôm nay lại là một ngày rãnh. Nhà thì chẳng có ai khác ngoài Yoongi và Hoseok, đây đúng là cơ hội tốt nhỉ?
- Yoongi hyung! Hyung.
Cậu chạy lượn lờ vào phòng anh.
- Hửm?
- Những người khác đi đâu mất rồi ạ?
Mặc dù cậu hỏi là thế, nhưng chính Hoseok là người bảo họ đi.
- À, hình như SeokJin và NamJoon vào siêu thị; Jimin đi chơi bowling với hai thằng nhóc kia thì phải.
- Vậy ư? Hì, hay hai ta cũng chơi cái gì đó đỡ chán đi. Đừng cứ ở mãi trong này hoài. Nổi ghẻ đó anh.
- Bố tán cái sứt đít nhé. Ghẻ cái gì mà ghẻ.
Anh mím môi, rồi quay đầu tập trung vào máy tính.
- Chơi, chơi với em.
Lát sau, Yoongi cũng đầu hàng vì tính nhây vô bờ bến của cậu. Anh tắt máy, rời khỏi chỗ ngồi rồi đi ra phòng khách với Hoseok.
- Sao? Ta chơi gì?
- Oẳn tù xì ạ. Luật là nếu em thua thì anh sẽ cầm cái cây này đánh em, còn em thắng thì sẽ hôn anh một cái. Hihi.
- Thằng quỷ. Lợi dụng hở?
- Anh sợ thua sao Min Yoongi? - Cậu thách thức.
- Được rồi, chơi thì chơi.
________
- A.. Không thích đâu, sao mày thắng nhiều vậy? Để tao thắng với không được hả? - Yoongi giẫy nẩy.
- Nào nào, hôn má rồi, hôn trán rồi, giờ chu môi ra.
- Không chịu đâu. Biến.
- Yoongi à. Có chơi có chịu chứ anh. - Hoseok lườm một cái.
Rồi Hoseok cũng ngang nhiên đè anh ra, hôn tới tấp. Quy luật là chỉ được một lần, nhưng cậu chẳng cưỡng nổi rồi. Đành phá luật làm liều vậy.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100: End
- bình luận