Nguồn: TruyenYY Lúc Tiếu Lạc lúc đứng lên, Chu Tiểu Phi và Đinh Khải ngơ ngác mở to hai mắt: "Đến rồi đến rồi, Lạc ca quả nhiên muốn cùng lớp trưởng Nhược Nhiên cứng đối cứng rồi."
Lúc bọn hắn muốn ngăn cản thì đã không kịp, Tiếu Lạc dùng Anh ngữ trần thuật quan điểm của mình: "Ta cho rằng tiền tài không phải vạn ác chi nguyên!!!"
Từng chữ mạnh mẽ, rõ ràng lọt vào tai.
Lời vừa nói ra, trong phòng học lập tức không có một tiếng động.
Năm mươi, sáu mươi người của căn phòng, tất cả đều dùng ánh mắt kinh dị nhìn Tiếu Lạc.
Một giây đồng hồ......
Hai giây đồng hồ......
Ba giây đồng hồ......
Rốt cục, một người nữ sinh đứng lên thể hiện sự bất bình vì Hoàng Nhược Nhiên: "Tiếu Lạc, ngươi đến cùng muốn làm gì, Nhược Nhiên lớp trưởng nói cái gì ngươi liền phản đối cái đó là sao, ngươi có biết hay không chính mình có bao nhiêu cân lượng?"
Sau đó, nữ sinh khác có quan hệ thân thiết với Hoàng Nhược Nhiên cũng ngồi không yên, dồn dập châm chọc.
"Nếu chỉ nói ngược lại thì ai không biết, ta có thể nói mặt trời bay vòng quanh Trái đất đấy."
"Ăn nói ba hoa, có bản lĩnh thì thuyết phục chúng ta đi."
"Tiếu Lạc, phẩm chất người này quá kém, Nhược Nhiên lớp trưởng chỉ khiển trách ngươi một câu sao, sao lại thù dai như vậy?"
Không ngừng cùng Hoàng Nhược Nhiên quan hệ thân thiết nữ sinh cảm thấy Tiếu Lạc nhân phẩm hạ thấp, những nữ sinh khác vào lúc này cũng là cảm thấy Tiếu Lạc Bỉ các nàng nữ sinh cũng còn nhỏ hơn bụng ruột gà, An Lạc Lạc muốn vì là Tiếu Lạc nói lên vài câu, cuối cùng là không có mở miệng.
Chu Tiểu Phi vỗ một cái vào trán của mình: "Xong, Lạc ca chọc giận quá nhiều người rồi!"
Đinh Khải cũng cười khổ, bọn họ vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới Tiếu Lạc lại cương mãnh như thế, dĩ nhiên thật sự dám đối nghịch với Nhược Nhiên, một người ưu tú toàn tài.
Sở Nguyệt và Bạch Lăng nhìn Tiếu Lạc với ánh mắt thương cảm.
"Lời nói của Nhược Nhiên căn bản không có lỗ hổng nào, người này thật là cái gì cũng dám nói a." Bạch Lăng thở dài một tiếng.
Sở Nguyệt không phản đối, chớp chớp đôi mắt đẹp: "Ta sớm nói, hắn chính là một gia hỏa chỉ biết lấy lòng mọi người thôi, lần này nhìn hắn như thế nào để giải quyết việc này đây."
Hoàng Nhược Nhiên căm ghét nhìn Tiếu Lạc, không nói một lời.
"Mọi người im lặng một chút!"
Chung Mỹ Lệ giáo sư để phòng học yên tĩnh lại, sau đó có chút chờ mong nói với Tiếu Lạc, "Tiếu Lạc, ngươi nói tiền tài không phải Vạn Ác Chi Nguyên, vậy ngươi có thể phản bác lý luận của Nhược Nhiên không?"
Tiếu Lạc không phải bụng dạ hẹp hòi, mà là thật sự cảm thấy kim tiền phông phải là Vạn Ác Chi Nguyên, hơn nữa nếu là quan điểm của Hoàng Nhược Nhiên thì hắn rất tình nguyện dùng hết sức mà lật ngược nó lại.
Không nhanh không chậm nói: "Ta chỉ có bốn cái nghi vấn, số một, trên thế giới có tới hàng ngàn, hàng vạn tội ác, lẽ nào tất cả tội ác là do tiền mà có? Kẻ cướp giết người phóng hỏa có lẽ là vì tiền, nhưng bạo lực gia đình, ngược đãi nhi đồng, thậm chí là phân biệt chủng tộc mà đồ sát nhau cũng vì tiền mà có hay sao?
Thứ hai, tiền tài có phải là cội nguồn của tội ác, chúng ta không cách nào xác định nó là khởi nguồn của tội ác được, nhà độc tài có thể vì tiền mà làm việc ác, nhưng cái khó là không thể đưa các tội ác liên quan tới quyền thế, địa vị vào trong được? Có thể thấy, nếu như đem tiền tài làm Vạn Ác Chi Nguyên, là vơ đũa cả nắm.
Thứ ba, Triết Học Gia Sartre có nói, con người có tự do ý chí, con người có lựa chọn quyền lực, bởi vậy con người nhất định phải chịu trách nhiệm cho các hành vi của mình làm ra, nếu đem hết thảy tội ác quy về tiền tài, nếu nói như bên trên thì sẽ thành con người không có tự do ý chí?
Thức tư, nếu như tiền tài đúng là Vạn Ác Chi Nguyên, vậy tại sao có người lại dùng Vạn Ác Chi Nguyên để làm việc thiện? Vấn Xuyên động đất, Hoa quốc cả nước trên dưới trên dưới một lòng, rất nhiều nhân sĩ giúp tiền, vì đi cứu tế khu vực thiên tai, nếu như tiền tài thực sự là Vạn Ác Chi Nguyên, như vậy đến cùng cái Vạn Ác Chi Nguyên này làm sao kết ra thiện hạnh?"
Tiếu Lạc sau khi nói xong, cũng dùng Hán ngữ trần thuật một lần.
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ phòng học lần thứ hai yên tĩnh lại, yên lặng như tờ, phảng phất như âm thanh một cái châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được.
Mỗi người cũng không dám tin, Tiếu Lạc lại thật sự phản bác nổi lý luận của Hoàng Nhược Nhiên, căn bản không phải ăn nói ba hoa lung tung, bốn cái nghi vấn, chữ chữ châu ngọc, giống như là bốn trọng quyền, đem quan điểm kim tiền là Vạn Ác Chi Nguyên đánh nát trong nháy mắt, Logic mạnh mẽ, làm mọi người thán phục.
Mấy nữ sinh trước vì bất bình giúp cho Hoàng Nhược Nhiên cũng phải kinh ngạc thất sắc, các nàng cũng không nghĩ tới Tiếu Lạc có thể liệt kê ra bốn cái nghi vấn, hơn nữa các nàng cũng không tìm được bất kỳ lời nào đến tiến hành phản bác.
"Cái tên này rất tốt đó, lại để ta bất ngờ." Sở Nguyệt kinh ngạc nói.
"Đúng vậy a, không chỉ có khẩu âm Anh ngữ rất tốt, khẩu tài cũng là nhất lưu, không phân cao thấp cùng Nhược Nhiên, xem ra hôm này sẽ có một hồi đặc sắc tranh tài." Bạch Lăng kinh ngạc nói.
Mà hai người Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải cũng trố mắt ngoác mồm, dùng một ánh mắt ngước nhìn Tiếu Lạc, đến nửa ngày Chu Tiểu Phi mới phản ứng được, vỗ đùi: "Ta X, đầu óc Lạc ca lớn lên như thế nào vậy, quá cường đại đi!"
Chung Mỹ Lệ nhìn Tiếu Lạc với cặp mắt khác xưa, nàng phát hiện, cái học sinh Tiếu Lạc mới này không giống với Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải là người không có học vần ngu ngơ sống qua ngày.
Lúc này, Hoàng Nhược Nhiên đứng lên, cười lạnh nói: "Của bốn cái vấn đề này xác thực rất tốt, đáng tiếc tiền đề đều sai rồi. trong《 Từ Hải 》, chữ ‘vạn’ xưa nay không có nghĩa là ‘tất cả’, ta làm một ví dụ, chúng ta nói một người đã trải qua thiên tân vạn khổ, có phải nói là hắn đã trải qua tất cả cực khổ đâu, điều này có phải không.
‘vạn’ là chỉ ‘tất cả’? Đương nhiên không phải, kim tiền là Vạn Ác Chi Nguyên, tiền tài có thể sản sinh số số, hơn nữa có rất nhiều loại tà ác. Điểm này, lịch sử đã có thể chứng minh.
Năm đó, đế quốc La Mã hùng cứ một phương, chinh phục khắc nơi mang đến vinh quang cho đế quốc, cũng mang của cải kéo đến cuồn cuộn không ngừng. Nhưng rất nhanh, người La Mã liền khuất phục dưới tiền tài, mê muội trong ca hát và sắc đẹp, cho nên từ đó đế quốc La Mã dần dần mục nát và sụp đổ.
Thời Trung Cổ, Thiên Chúa Giáo đồ đã từng lấy sự trong sạch của mình làm kiêu ngạo, thế nhưng ma lực tiền tài rốt cục vẫn đột phá đạo đức tín ngưỡng, vì tiền, Giáo Hoàng John đời thứ 22 lại công khai đắc tội với cả thế giới lập lên một bảng giá tội ác, phạm vào trộm cắp chỉ cần ba kim tệ là có thể không bị trừng phạt, phạm vào gian, dâm chỉ cần năm kim tệ là có thể vô tội, mặc dù giết người cũng chỉ cân bảy, tám kim tệ là có thể bảo đảm linh hồn của ngươi lên Thiên đường.
Tiền tài làm một quốc gia cổ tồn tại mấy ngàn năm văn minh sụp đổ hủ bại, chẳng lẽ không thể nói kim tiền là Vạn Ác Chi Nguyên? Hoa quốc Cổ Ngữ có nói: ‘lấy sử làm gương, có thể biết hưng suy’, tiền tài đã sinh ra nhiều tội ác như vậy, nếu như nói tiền tài còn không phải Vạn Ác Chi Nguyên, này cái gì mới phải Vạn Ác Chi Nguyên?"
Hoàng Nhược Nhiên lời nói, giống như là từng viên quả bom nổ tung trong đầu mọi người.
Mọi người vốn cho bốn cái nghi vấn của Tiếu Lạc là tử cục, thế nhưng Hoàng Nhược Nhiên lại trích dẫn trong《Từ Hải》để giải thích chữ "Vạn", liền lật đổ bốn cái nghi vấn của Tiếu Lạc, mọi người bị khẩu tài của Hoàng Nhược Nhiên cùng với tri thức thật to lớn của nàng toàn diện chinh phục.
Sức mạnh ngôn ngữ, mọi người đột nhiên cảm giác bóng người Hoàng Nhược Nhiên vô cùng to lớn.