Mật Đắng Ái Tình: Ký Sự Truy Thê Của Thượng Tướng Đại Nhân - Chương 66: Biến dùm đi!
Chương trước- Chương 1: Ly hôn
- Chương 2: Sự phản bội của bạn thân và chồng
- Chương 3: Nước mắt tuôn rơi
- Chương 4: Ninh Lạc
- Chương 5: Hắn không hối hận
- Chương 6: Chỉ còn là kỷ niệm
- Chương 7: Sự thật (1)
- Chương 8: Sự thật (2)
- Chương 9: Rời đi
- Chương 10: Phương Tịch Lam chết
- Chương 11: Sống sót
- Chương 12: Chiến Bất Phàm
- Chương 13: Vì bé con, vì tương lai của bản thân, cô phải cố gắng!
- Chương 14: Căm hận
- Chương 15: Kẻ âm mưu, người đau khổ
- Chương 16: Quán bar
- Chương 17: Vô tâm, vô tình
- Chương 18: Tin tử vong đến
- Chương 19: Vô cảm
- Chương 20: Sự hy sinh của một người mẹ
- Chương 21: Thức tỉnh dị năng
- Chương 22: Tranh cãi
- Chương 23: Một trăm cành hồng
- Chương 24: Cô ta chết thì liên quan gì tới con?
- Chương 25: Đỗ thủ khoa
- Chương 26: Bắt đầu tỏa sáng
- Chương 27: Bé con ra đời
- Chương 28: Có những thói quen khó bỏ
- Chương 29: Rời nhà
- Chương 30: Giấc mơ
- Chương 31: Dường như ai cũng nhắc đến em
- Chương 32: Ảo ảnh
- Chương 33: Hoàng đế Alexander
- Chương 34: Sợi dây chuyền mặt ngọc
- Chương 35: Tìm kiếm
- Chương 36: Ra trận
- Chương 37: Gặp lại sau 5 năm
- Chương 38: Như hai người xa lạ
- Chương 39: Tình cảm trong lòng
- Chương 40: Bắt đầu tiếp cận
- Chương 41: Là em trở về
- Chương 42: Bị thương trên chiến trường (1)
- Chương 43: Bị thương trên chiến trường (2)
- Chương 44: Không phải con của anh?
- Chương 45: Thịnh nộ
- Chương 46: Bại lộ
- Chương 47: Cưỡng chế (H+)
- Chương 48: Trói buộc (H+)
- Chương 49: Thật sự không phải là con của hắn sao?
- Chương 50: Giam cầm
- Chương 51: Bất ngờ tập kích
- Chương 52: Bé con giá lâm
- Chương 53: Âm mưu thật sự của thủ lĩnh quân Liên Minh
- Chương 54: Thả ra
- Chương 55: Dịch bệnh
- Chương 56: Căn bệnh của cô khác với mọi người
- Chương 57: Nguồn cơn dịch bệnh
- Chương 58: Hợp lực
- Chương 59: Truyền sức mạnh
- Chương 60: Người đàn ông này dường như đã thay đổi
- Chương 61: Hoàng đế gọi đến
- Chương 62: Đẩy lùi dịch bệnh
- Chương 63: Đột nhập căn cứ quân Liên Minh
- Chương 64: Bất phân thắng bại
- Chương 65: Lãnh Hy Tuyết đến quân doanh
- Chương 66: Biến dùm đi!
- Chương 67: Chân tướng dần lộ diện
- Chương 68: Quyết định của Chiến Bất Phàm
- Chương 69: Bị điều khiển
- Chương 70: Bọn họ có quen biết nhau?
- Chương 71: Biết được thân phận của anh
- Chương 72: Xóa bỏ ân oán
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mật Đắng Ái Tình: Ký Sự Truy Thê Của Thượng Tướng Đại Nhân
Chương 66: Biến dùm đi!
Biết bao nhiêu suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Lãnh Hy Tuyết. Nhưng đọng lại trong cô ta chỉ có một kết quả.
Đứa bé này có khả năng rất cao chính là con của Nicolas Á Phong.
Vừa kết luận được điều này, Lãnh Hy Tuyết liền lập tức điên lên. Biết bao ý nghĩ giết người lóe lên trong ả.
Không, không đúng, tuy Nicolas Á Phong từng quan hệ với rất nhiều người. Nhưng người duy nhất hắn để lại mầm mống bên trong chỉ có Phương Tịch Lam mà thôi. Chính vì thế nên lúc đó… khi ả biết cô đang mang thai con của hắn, ả liền không chút do dự ra tay để diệt trừ hậu họa. Giết chết Phương Tịch Lam trên chiếc máy bay đó.
Bây giờ lại xuất hiện thêm một Lusica với dáng vẻ giống Phương Tịch Lam đến bảy phần, hơn nữa đứa bé gọi cô là “mẹ” cũng cực kỳ giống với Nicolas Á Phong.
Sau Phương Tịch Lam, bây giờ lại có thêm một Lusica?
Tại sao ai cũng muốn cản đường ả tới với Nicolas Á Phong?
Lãnh Hy Tuyết cau mày, tiến đến chộp lấy đôi vai bé nhỏ của Niệm Niệm.
Ả nhìn ngắm gương mặt của cô bé, càng thêm khẳng định trong lòng đây chính là con của Nicolas Á Phong.
Vẻ mặt ả dữ tợn, vốn định đánh cô bé một cái, nhưng bàn tay vừa vung lên lại bị Phương Tịch Lam nắm lấy, cản lại.
“Cô là ai mà dám đánh con tôi?”
“Cô là ai?” Lãnh Hy Tuyết nghiến răng, dùng ánh mắt căm hận nhìn Phương Tịch Lam: “Cô dám ăn nói với tôi như thế? Có biết chồng tương lai của tôi là ai không hả?”
Vốn dĩ Lãnh Hy Tuyết đã quen thói ức hiếp người khác ở thành Osica. Bây giờ đến đây, ả nghĩ với thân phận là vợ tương lai của Nicolas Á Phong thì đương nhiên tất cả mọi người phải kính cẩn nghiêng mình tôn kính ả. Ngay cả idol của Đế Quốc - quân y nổi tiếng nhất hiện tại là Lusica cũng phải quỳ xuống dưới váy ả.
Mà dường như Lãnh Hy Tuyết đã quên một điều…
Phương Tịch Lam giành lại Phương Ái Niệm, giao cô bé cho Gary trông giúp.
Cô mỉm cười, lạnh lùng nhìn ả: “Quý cô, cô nói mình là vợ tương lai của thượng tướng nhà chúng tôi? Nhưng dường như cô đã quên chỉ là “tương lai” mà thôi. Thứ tương lai mỏng manh đó có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Có thể trong tương lai, người trở thành vợ của Nicolas Á Phong lại chẳng phải là cô thì sao?”
Giọng điệu mười phần khinh thường, ánh mắt Phương Tịch Lam nhìn Lãnh Hy Tuyết cũng chẳng có một chút lưu tình. Như nhìn loài rắn độc dơ bẩn đáng ghét.
“Đụng đến ai thì đụng. Nhưng ảnh hưởng đến tôi và con gái tôi cùng với những binh sĩ ở đây thì quý cô Lãnh Hy Tuyết đừng trách vì sao tôi không khách khí. Lusica tôi chẳng ngán ai cả đâu!”
Bây giờ, cô đã không còn là một Phương Tịch Lam yếu đuối nhút nhát, chỉ biết trốn tránh như năm năm trước. Cô có sức mạnh, có danh tiếng và có cả bé con là người thương yêu, Phương Tịch Lam của hiện tại đã vô cùng mạnh mẽ. Thậm chí cô cũng chẳng cần phải sợ gia thế của Lãnh Hy Tuyết.
Bây giờ ả gây xích mích với cô, nếu lỡ sau này cô xảy ra chuyện thì sẽ lập tức biết được ai là hung thủ.
Hơn nữa… bây giờ cô mạnh hơn ả nhiều, sao phải sợ cơ chứ?
Mà cô vừa nói dứt lời, Lãnh Hy Tuyết liền tức giận vô cùng. Ả vươn bàn tay, nhanh như chớp tát cô một cái.
Chát!
“Con đ* điếm thối tha! Cỡ như mày mà dám buông những lời xúc phạm đến tao như vậy? Hôm nay để xem tao có chỉnh mày không!”
Lãnh Hy Tuyết dùng dị năng hệ mộc của mình, tạo thành những cây gai nhọn.
Ả đứng giữa rừng cây, tựa một con quái vật gớm ghiếc.
“Hôm nay, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết!”
Lãnh Hy Tuyết dứt lời, vô số những cây gai nhọn ùa về phía Phương Tịch Lam.
Trước kia cô sở hữu trí tuệ và thể lực cấp D, hơn nữa lại không có dị năng nên không thể chống lại một Lãnh Hy Tuyết với dị năng cấp B được.
Nhưng bây giờ thì khác rồi.
Phương Tịch Lam vươn tay ra, dễ dàng xé bỏ đi những cây gai nhọn đang quấn quanh thân mình.
Cô chỉ dùng tay không cũng có thể dễ dàng làm được điều đó.
Mà cùng lúc đó, bé con Phương Ái Niệm sợ cô đau, cô bé vùng khỏi sự bảo vệ của Gary, chạy thẳng về phía những cây gai, bộc phát dị năng hệ thủy, tạo thành vô số những quả cầu nước bao bọc đám cây gai lại.
Cây hút nước để lớn, nhưng hút nhiều nước quá thì sẽ bị úng.
Ánh mắt đỏ của bé con nhìn về phía Lãnh Hy Tuyết, ẩn chứa sự chán ghét.
“Dám bắt nạt mami của ta? Chết đi!”
Phương Ái Niệm lén dùng dị năng điều khiển tinh thần, dội ngược tất cả cây gai về phía Lãnh Hy Tuyết, ả chỉ có dị năng cấp B, thể chất cấp C và trí tuệ cấp A. Không thể chống chọi lại được bé con cấp SS. Vì thế nên chỉ trong giây lát, vô số gai nhọn đâm thẳng vào làn da trắng bệch của ả. Máu tươi không ngừng chảy ra.
“Aaaaa, đau quá!!!”
Mà Phương Tịch Lam lúc này vô cùng hài lòng, cô đi đến cạnh Lãnh Hy Tuyết, vươn chân đạp ả một cái, ả mất đà ngã sõng xoài xuống đất.
“Khôn hồn thì cút khỏi đây, ở đây chúng tôi không quan tâm cô có là phu nhân thượng tướng hay không. Chỉ biết hiện tại cô rất phiền, vì thế nên biến dùm đi!”
Đứa bé này có khả năng rất cao chính là con của Nicolas Á Phong.
Vừa kết luận được điều này, Lãnh Hy Tuyết liền lập tức điên lên. Biết bao ý nghĩ giết người lóe lên trong ả.
Không, không đúng, tuy Nicolas Á Phong từng quan hệ với rất nhiều người. Nhưng người duy nhất hắn để lại mầm mống bên trong chỉ có Phương Tịch Lam mà thôi. Chính vì thế nên lúc đó… khi ả biết cô đang mang thai con của hắn, ả liền không chút do dự ra tay để diệt trừ hậu họa. Giết chết Phương Tịch Lam trên chiếc máy bay đó.
Bây giờ lại xuất hiện thêm một Lusica với dáng vẻ giống Phương Tịch Lam đến bảy phần, hơn nữa đứa bé gọi cô là “mẹ” cũng cực kỳ giống với Nicolas Á Phong.
Sau Phương Tịch Lam, bây giờ lại có thêm một Lusica?
Tại sao ai cũng muốn cản đường ả tới với Nicolas Á Phong?
Lãnh Hy Tuyết cau mày, tiến đến chộp lấy đôi vai bé nhỏ của Niệm Niệm.
Ả nhìn ngắm gương mặt của cô bé, càng thêm khẳng định trong lòng đây chính là con của Nicolas Á Phong.
Vẻ mặt ả dữ tợn, vốn định đánh cô bé một cái, nhưng bàn tay vừa vung lên lại bị Phương Tịch Lam nắm lấy, cản lại.
“Cô là ai mà dám đánh con tôi?”
“Cô là ai?” Lãnh Hy Tuyết nghiến răng, dùng ánh mắt căm hận nhìn Phương Tịch Lam: “Cô dám ăn nói với tôi như thế? Có biết chồng tương lai của tôi là ai không hả?”
Vốn dĩ Lãnh Hy Tuyết đã quen thói ức hiếp người khác ở thành Osica. Bây giờ đến đây, ả nghĩ với thân phận là vợ tương lai của Nicolas Á Phong thì đương nhiên tất cả mọi người phải kính cẩn nghiêng mình tôn kính ả. Ngay cả idol của Đế Quốc - quân y nổi tiếng nhất hiện tại là Lusica cũng phải quỳ xuống dưới váy ả.
Mà dường như Lãnh Hy Tuyết đã quên một điều…
Phương Tịch Lam giành lại Phương Ái Niệm, giao cô bé cho Gary trông giúp.
Cô mỉm cười, lạnh lùng nhìn ả: “Quý cô, cô nói mình là vợ tương lai của thượng tướng nhà chúng tôi? Nhưng dường như cô đã quên chỉ là “tương lai” mà thôi. Thứ tương lai mỏng manh đó có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Có thể trong tương lai, người trở thành vợ của Nicolas Á Phong lại chẳng phải là cô thì sao?”
Giọng điệu mười phần khinh thường, ánh mắt Phương Tịch Lam nhìn Lãnh Hy Tuyết cũng chẳng có một chút lưu tình. Như nhìn loài rắn độc dơ bẩn đáng ghét.
“Đụng đến ai thì đụng. Nhưng ảnh hưởng đến tôi và con gái tôi cùng với những binh sĩ ở đây thì quý cô Lãnh Hy Tuyết đừng trách vì sao tôi không khách khí. Lusica tôi chẳng ngán ai cả đâu!”
Bây giờ, cô đã không còn là một Phương Tịch Lam yếu đuối nhút nhát, chỉ biết trốn tránh như năm năm trước. Cô có sức mạnh, có danh tiếng và có cả bé con là người thương yêu, Phương Tịch Lam của hiện tại đã vô cùng mạnh mẽ. Thậm chí cô cũng chẳng cần phải sợ gia thế của Lãnh Hy Tuyết.
Bây giờ ả gây xích mích với cô, nếu lỡ sau này cô xảy ra chuyện thì sẽ lập tức biết được ai là hung thủ.
Hơn nữa… bây giờ cô mạnh hơn ả nhiều, sao phải sợ cơ chứ?
Mà cô vừa nói dứt lời, Lãnh Hy Tuyết liền tức giận vô cùng. Ả vươn bàn tay, nhanh như chớp tát cô một cái.
Chát!
“Con đ* điếm thối tha! Cỡ như mày mà dám buông những lời xúc phạm đến tao như vậy? Hôm nay để xem tao có chỉnh mày không!”
Lãnh Hy Tuyết dùng dị năng hệ mộc của mình, tạo thành những cây gai nhọn.
Ả đứng giữa rừng cây, tựa một con quái vật gớm ghiếc.
“Hôm nay, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết!”
Lãnh Hy Tuyết dứt lời, vô số những cây gai nhọn ùa về phía Phương Tịch Lam.
Trước kia cô sở hữu trí tuệ và thể lực cấp D, hơn nữa lại không có dị năng nên không thể chống lại một Lãnh Hy Tuyết với dị năng cấp B được.
Nhưng bây giờ thì khác rồi.
Phương Tịch Lam vươn tay ra, dễ dàng xé bỏ đi những cây gai nhọn đang quấn quanh thân mình.
Cô chỉ dùng tay không cũng có thể dễ dàng làm được điều đó.
Mà cùng lúc đó, bé con Phương Ái Niệm sợ cô đau, cô bé vùng khỏi sự bảo vệ của Gary, chạy thẳng về phía những cây gai, bộc phát dị năng hệ thủy, tạo thành vô số những quả cầu nước bao bọc đám cây gai lại.
Cây hút nước để lớn, nhưng hút nhiều nước quá thì sẽ bị úng.
Ánh mắt đỏ của bé con nhìn về phía Lãnh Hy Tuyết, ẩn chứa sự chán ghét.
“Dám bắt nạt mami của ta? Chết đi!”
Phương Ái Niệm lén dùng dị năng điều khiển tinh thần, dội ngược tất cả cây gai về phía Lãnh Hy Tuyết, ả chỉ có dị năng cấp B, thể chất cấp C và trí tuệ cấp A. Không thể chống chọi lại được bé con cấp SS. Vì thế nên chỉ trong giây lát, vô số gai nhọn đâm thẳng vào làn da trắng bệch của ả. Máu tươi không ngừng chảy ra.
“Aaaaa, đau quá!!!”
Mà Phương Tịch Lam lúc này vô cùng hài lòng, cô đi đến cạnh Lãnh Hy Tuyết, vươn chân đạp ả một cái, ả mất đà ngã sõng xoài xuống đất.
“Khôn hồn thì cút khỏi đây, ở đây chúng tôi không quan tâm cô có là phu nhân thượng tướng hay không. Chỉ biết hiện tại cô rất phiền, vì thế nên biến dùm đi!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ly hôn
- Chương 2: Sự phản bội của bạn thân và chồng
- Chương 3: Nước mắt tuôn rơi
- Chương 4: Ninh Lạc
- Chương 5: Hắn không hối hận
- Chương 6: Chỉ còn là kỷ niệm
- Chương 7: Sự thật (1)
- Chương 8: Sự thật (2)
- Chương 9: Rời đi
- Chương 10: Phương Tịch Lam chết
- Chương 11: Sống sót
- Chương 12: Chiến Bất Phàm
- Chương 13: Vì bé con, vì tương lai của bản thân, cô phải cố gắng!
- Chương 14: Căm hận
- Chương 15: Kẻ âm mưu, người đau khổ
- Chương 16: Quán bar
- Chương 17: Vô tâm, vô tình
- Chương 18: Tin tử vong đến
- Chương 19: Vô cảm
- Chương 20: Sự hy sinh của một người mẹ
- Chương 21: Thức tỉnh dị năng
- Chương 22: Tranh cãi
- Chương 23: Một trăm cành hồng
- Chương 24: Cô ta chết thì liên quan gì tới con?
- Chương 25: Đỗ thủ khoa
- Chương 26: Bắt đầu tỏa sáng
- Chương 27: Bé con ra đời
- Chương 28: Có những thói quen khó bỏ
- Chương 29: Rời nhà
- Chương 30: Giấc mơ
- Chương 31: Dường như ai cũng nhắc đến em
- Chương 32: Ảo ảnh
- Chương 33: Hoàng đế Alexander
- Chương 34: Sợi dây chuyền mặt ngọc
- Chương 35: Tìm kiếm
- Chương 36: Ra trận
- Chương 37: Gặp lại sau 5 năm
- Chương 38: Như hai người xa lạ
- Chương 39: Tình cảm trong lòng
- Chương 40: Bắt đầu tiếp cận
- Chương 41: Là em trở về
- Chương 42: Bị thương trên chiến trường (1)
- Chương 43: Bị thương trên chiến trường (2)
- Chương 44: Không phải con của anh?
- Chương 45: Thịnh nộ
- Chương 46: Bại lộ
- Chương 47: Cưỡng chế (H+)
- Chương 48: Trói buộc (H+)
- Chương 49: Thật sự không phải là con của hắn sao?
- Chương 50: Giam cầm
- Chương 51: Bất ngờ tập kích
- Chương 52: Bé con giá lâm
- Chương 53: Âm mưu thật sự của thủ lĩnh quân Liên Minh
- Chương 54: Thả ra
- Chương 55: Dịch bệnh
- Chương 56: Căn bệnh của cô khác với mọi người
- Chương 57: Nguồn cơn dịch bệnh
- Chương 58: Hợp lực
- Chương 59: Truyền sức mạnh
- Chương 60: Người đàn ông này dường như đã thay đổi
- Chương 61: Hoàng đế gọi đến
- Chương 62: Đẩy lùi dịch bệnh
- Chương 63: Đột nhập căn cứ quân Liên Minh
- Chương 64: Bất phân thắng bại
- Chương 65: Lãnh Hy Tuyết đến quân doanh
- Chương 66: Biến dùm đi!
- Chương 67: Chân tướng dần lộ diện
- Chương 68: Quyết định của Chiến Bất Phàm
- Chương 69: Bị điều khiển
- Chương 70: Bọn họ có quen biết nhau?
- Chương 71: Biết được thân phận của anh
- Chương 72: Xóa bỏ ân oán
- bình luận