Bỗng anh ngồi dậy, ánh mắt nóng rực nhìn chăm chăm vào cơ thể tuyệt đẹp của cô, anh không nói nhiều dùng sức cởi phăng luôn cái quần xót nhỏ bé của cô, ngay sau đó một cô bé hồng hào đập vào mắt Phong Cẩn càng khiến cho anh rạo rực hơn rất nhiều, mà Lệ Chi Lan thì lại hoảng hốt vội vàng kẹp hai chân mình lại, cô thật sự rất xấu hổ khi nơi bí mật của cô bị anh nhìn chằm chằm vào.
Nhưng sức của cô làm gì làm lại được anh, anh nhanh chóng tách hai bên đùi cô ra.
- Ngoan đi, tôi chỉ nhìn nó một chút thôi
Biết không làm lại được anh nên Lệ Chi Lan cắn môi mặc cho anh làm gì thì làm, nhưng anh cứ nhìn vào nơi ấy của cô càng khiến cho anh thêm ham muốn mà thôi. Bất ngờ hơn anh đưa một ngón tay chạm vào nơi bí mật của cô, cô ngay sau đó giật bắn người cái cảm giác này quá lạ lẫm khiến cho cô không được thoải mái.
- Nó đẹp thật đấy, như một đóa hoa đang nở rộ vậy
- Vô liêm sỉ, ăn nói linh tinh...sao mà anh có thể nói ra được những lời xấu hổ này hả, nếu anh không ngại nhưng tôi ngại...
Lệ Chi Lan càng tức giận dùng chân muốn đập vào mặt anh, nhưng anh lại nhanh trí bắt lấy cái chân của cô còn đê tiện hơn là anh hôn nhẹ vào bàn chân ấy, cô ngỡ ngàng khi anh không thể tin được, người đàn ông quá đê tiện rồi sao anh ta dám...
- Thôi ngoan tức giận làm cái gì ? nếu vậy tôi sẽ làm cho cô hết giận ha
Phong Cẩn một lần nữa dạng hai chân của cô ra, không nói không rằng cúi xuống hôn vào nơi bí mật của cô rồi múc mát đến ngấu nghiến nơi đó, Lệ Chi Lan vừa có chút run rẩy vừa thấy nó rất lạ lẫm cùng theo đó là sự xấu hổ vô cùng.
Anh ngày càng tăng tốc lực của mình hơn, khiến cho cô không nhịn nổi nữa liền rên rỉ đến nức nở, cô nắm chặt lấy tóc của anh và không ngừng kêu anh hãy ngừng lại.
- Ahhhh...dừng lại ngay, không thể như thế được...xấu hổ quá đi mất...ưm..
- Sướng thế còn gì, vậy mà kêu dừng lại
Lệ Chi Lan bực tức nắm chặt lấy tóc anh giựt ra, miệng nhỏ không ngừng mắng mỏ anh.
- Sướng cái đầu nhà anh, bà đây xấu hổ đến mức không có cái lỗ nào chui đây này...
Nhưng anh nào thèm quan tâm đến lời nói của cô, tiếp tục hành xử của mình, sau khi mút đến chán chê mới thôi. Phong Cẩn mới có thể nhìn người phụ nữ dưới thân mình, cô có làn da trắng sáng vừa chạm thôi đã cảm nhận được sự mềm mại của nó, anh còn cảm nhận được cô rất nhạy cảm chỉ cần đụng chạm vào người cô thì thấy cô run lên.
Ánh mắt anh trở nên nghiêm túc hẳn, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô rồi trầm giọng hỏi.
- Cô đã sẵn sàng chưa ?
Cho dù bị thuốc hành hạ đến mức không chịu được và rất khó chịu đến bức rức, nhưng anh không muốn vội vàng làm tổn thương cô chỉ có thể nhẫn nhịn mà hỏi cô một lần nữa.
- Anh có làm đi, tôi không sao
Mặc dù có chút sợ nhưng cô vì không muốn anh bỏ giữa chừng sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của anh, mà dù gì cô cũng tự nguyện nên không thể nói không được, Phong Cẩn nghe xong cũng yên tâm mau chóng đưa cậu nhỏ từ từ tiến vào bên trong nơi bí mật ấy của cô, Lệ Chi Lan đau đến mức cắn răng chịu đựng cô không nghĩ rằng nam nữ quan hệ lại đau như thế này, trên trán cô không ngừng tiết mồ hôi ra.
Phong Cẩn rất cẩn thận quan sát sắc mặt cô, nhẹ nhàng luân động, mà dù cho có cố gắng như thế nào thì không thể ngăn chặn được tiếng rên rỉ nỉ non của Lệ Chi Lan.
- Cô không sao đó chứ ? có đau lắm không, nếu đau thì nói tôi biết để tôi còn làm 'mạnh' hơn nữa..
- Tên đê tiện này...ưm...Ahhh
Được một lúc sau khi cô đã từ từ thích nghi rồi, và Phong Cẩn cũng không cần câu nể nữa để lộ bản chất ham muốn vô cực của anh, ban đầu thì anh rất nhẹ nhàng nhưng đến lúc sau anh bắt đầu nhấp nhấp một cách thô bạo, mà cô cũng ban đầu thấy đau đớn như xuống địa ngục nhưng dần dần cảm giác nó sướng dã mang, cũng hùa theo anh mà nhấp nhô.
- Ah-ahhhh...sướng quá...chồng ơi, mạnh thêm nữa không anh...sướng quá...ưmmm..
Mà Phong Cẩn cũng vì tác dụng của thuốc nên nghe lời của mà mạnh bạo nhấp liên tục và nhanh, một lúc sau anh đổi tư thế để cô quỳ gối và chống hai tay xuống giường, nhìn cặp mông căng tròn vừa nảy nở khiến cho anh lại một lần nữa dùng lực vừa phải đánh ba phát vào cặp mông ấy.
Bốp..bốp...bốp...
- Ưm...đau mà...aa..ưưư..
Vì là cặp mông trắng nõn nên ngay sau đó in hẳn dấu bàn tay của anh, mặc dù không đau lắm nhưng đủ làm cho cả hai cảm thấy kích thích và hưng phấn. Phong Cẩn mạnh tay nâng mông cô lên, bắt đầu thâm nhập từ phía sau, bàn tay thì rảnh rỗi nên là mát xa bầu ngực căng tròn của cô.
- Nữa đi...mạnh thêm một chút nữa...
Dù cho có mất lý trí nhưng anh lại rất phấn khích khi nghe câu này của cô, anh còn muốn trêu chọc người phụ nữ này...
- Thế cô gọi tôi là gì ?
- Ahhhh...ummm, chồng ơi !
- Ngoan, để chồng làm cho em sướng nhất có thể...ưư...
Được một lúc anh lại tiếp tục thay đổi tư thế, anh để cô nằm xuống còn anh quỳ đứng trụ ngay phía trên vai cô, hai tay anh chống vào bức tường, rồi đưa cậu nhỏ vào trong miệng của cô. Trong căn phòng ngập tràn mùi ám muội và tiếng rên rỉ đầy quyến rũ của người con gái và tiếng gầm gừ trong cổ họng của người đàn ông, sau một trận mây mưa đến tận ba tiếng thì anh mới hoàn toàn buông tha cho cô.
Lệ Chi Lan đã không còn sức nữa mà mềm nhũn người nằm xuống, Phong Cẩn cũng nằm xuống bên cạnh cô. Dù có mệt nhưng cô vẫn tức giận khi mà nhìn người đàn với gương mặt tươi tắn kia.
Phong Cẩn biết cô cũng thế nào cũng giận vì anh đòi hỏi quá nhiều lần khiến cho cô mệt, nhưng không hiểu sao anh lại muốn trêu chọc người phụ nữ này.. anh nhẹ nhàng chạm vào bầu ngực căng tròn của cô, cô càng tức giận đánh vào tay anh.
- Anh...anh vẫn chưa đủ hay sao hả ? đúng là đồ cầm thú mặt dày...
- Em biết đấy, một lần làm cầm thú liền không muốn quay lại làm người...