Người Cũ, Ta Còn Yêu - Chương 40: Trừng phạt
Chương trước- Chương 1: Ly hôn
- Chương 2: Gặp chồng không chào sao?
- Chương 3: Đi cùng tôi
- Chương 4: Lão chồng dở chứng
- Chương 5: Đại gia mua bán
- Chương 6: Bị bắt cóc
- Chương 7: Bỏ thuốc
- Chương 8: Hôm nay tôi sẽ thực hiện nhiệm vụ làm chồng
- Chương 9: Lần đầu thân mật - H
- Chương 10: Thân mật - 2
- Chương 11: Rời showbiz
- Chương 12: Bàn chuyện ly hôn
- Chương 13: Bóc cho tôi ăn
- Chương 14: Chúng ta không ly hôn nữa được không?
- Chương 15: Suốt ngày diễn hôn
- Chương 16: Tôi đã đặt phòng rồi
- Chương 17: Bỏ trốn
- Chương 18: Bại lộ
- Chương 19: Em thử cảm nhận anh có thích em không?
- Chương 20: Bảo Cường xuất hiện
- Chương 21: Bất ngờ
- Chương 22: Tôi yêu em
- Chương 23: Người tôi yêu là em - H
- Chương 24: Say đắm - H
- Chương 25: Hòa hợp
- Chương 26: Chữ cái viết tắt
- Chương 27: Tình địch đối mặt
- Chương 28: Cảnh hôn chân thực
- Chương 29: Bị bạn diễn chơi xỏ
- Chương 30: Anh dọa em
- Chương 31: Anh sẽ cướp em về
- Chương 32: Khám phá mới về Bảo Cường
- Chương 33: Anh muốn có con
- Chương 34: Yêu dấu - H
- Chương 35: Nguy hiểm
- Chương 36: Xử lí
- Chương 37: Yến Nhi ghen
- Chương 38: Giải thích
- Chương 39: Ai muốn quyến rũ chồng tôi
- Chương 40: Trừng phạt
- Chương 41: Cô muốn quay tôi cho cô tư liệu
- Chương 42: Quay phim ở đảo Jeju
- Chương 43: Tiểu tam vào phòng
- Chương 44: Không nể mặt
- Chương 45: Chúng ta có con thôi
- Chương 46: Bẫy tiểu tam
- Chương 47: Xử lí tình địch - H
- Chương 48: Hối hận muộn màng
- Chương 49: Bảo Cường giận
- Chương 50: Cách làm hòa thăng hoa - H
- Chương 51: Kí hợp đồng với chồng
- Chương 52: Cả phòng ghen tị
- Chương 53: Dự tiệc cùng anh
- Chương 54: Scandal
- Chương 55: Chúng ta chưa ly hôn
- Chương 56: Bảo Cường bị thương
- Chương 57: Vợ là của mình - H
- Chương 58: Công khai
- Chương 59: Diễm Quỳnh dở trò
- Chương 60: Không nhận ba
- Chương 61: Mẹ Diễm Quỳnh
- Chương 62: Bảo vệ vợ
- Chương 63: Cùng uống rượu
- Chương 64: Chương trình quay thực tế
- Chương 65: Nguy hiểm
- Chương 66: Oan ức
- Chương 67: Que thử thai
- Chương 68: Tỏ tình
- Chương 69: Phá đám
- Chương 70: Phát hiện bệnh
- Chương 71: Cả nhà mong chờ có cháu
- Chương 72: Có phải cháo rất mặn không em?
- Chương 73: Ông xã, em yêu anh
- Chương 74: Uống say
- Chương 75: Em sẽ lên giường với anh lần cuối
- Chương 76: Cô tránh xa vợ tôi
- Chương 77: Nói chuyện sau
- Chương 78: Ông mất trí nhớ
- Chương 79: Con xin lỗi ông
- Chương 80: Em xuống đây cho anh
- Chương 81: Anh sẽ ở đây đợi em về
- Chương 82: Anh biết em nói dối
- Chương 83: Nếu em không muốn?
- Chương 84: Nguy hiểm tính mạng
- Chương 85: Mang thai hộ
- Chương 86: Mang thai theo cách tự nhiên
- Chương 87: Khách sạn
- Chương 88: Trừng phạt
- Chương 89: Anh nhớ cơ thể em
- Chương 90: Fan của Yến Nhi
- Chương 91: Ngả bài
- Chương 92: Giận chồng
- Chương 93: Tiểu tam trơ mặt
- Chương 94: Cái giá phải trả
- Chương 95: Yến Nhi sinh em bé
- Chương 96: Hạnh phúc đong đầy - End
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Người Cũ, Ta Còn Yêu
Chương 40: Trừng phạt
Ha Na nhìn Yến Nhi có chút chột dạ nhưng cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
- Chị, bọn em không có ý đấy đâu ạ. Làm sao bọn em dám mơ tưởng đến phó tổng giám đốc ạ. Chắc chị hiểu lầm ý của em rồi.
- Không phải cô đang muốn tiếp cận chồng tôi sao?
- Dạ, không ạ. Em chỉ gặp anh ấy để thuyết phục kí hợp đồng thôi ạ còn không có bất kì ý định nào cả.
Yến Nhi nhìn bộ dạng thảo mai của cô ta mà sinh ra bài xích. Cô gạt tay cô ta khỏi tay mình.
- Dù cô có ý thì cũng đừng hòng nhận được cái liếc mắt từ chồng tôi.
Yến Nhi liếc nhìn họ cảnh cáo một lần nữa trước khi rời đi. Trong giới này vàng thật vàng giả bị trộn lẫn, nếu bạn có người nâng đỡ sẽ khiến kẻ khác nghĩ bạn leo lên nhờ người ta bắc thang mà sinh ra không phục, sinh ra sự ghen tức. Nếu bạn tự mình bước đi cũng bị những kẻ khác vươn đôi chân quyền lực ra dẫm chết. Muốn đứng thẳng thì phải kiên cường mà đối đầu, muốn thành công thì đừng ngại chiến đấu với những kẻ không ra gì?
Vào cảnh quay tiếp theo, Yến Nhi thấy người mình nóng rực, dường như ngấm nước nhiều quá mà giờ cô cảm lạnh nên bị hỏng cảnh nhiều lần. Tuy vậy đạo diễn cũng không trách mắng còn động viên cô chú ý hơn, ông ta không hề phát hiện ra người cô đang run lên vì lạnh.
Ha Na diễn ngay cạnh, cô ta nhìn thấy mặt Yến Nhi lấm tấm mồ hôi, tay chân run rẩy thì quan tâm.
- Chị, chị không sao chứ?
- Không sao? Tập trung quay nhanh hộ tôi đi.
- Vâng, chị cố gắng lên nhé!
Cô ta rời đến vị trí, khóe môi không khỏi nhếch lên ý cười mãn nguyện.
Quay xong, Yến Nhi lảo đảo bước đi chực ngã. Ha Na từ phía sau chạy lại, tay đưa ra đỡ cô nhưng cả hai lại trượt chân ngã nhào xuống hồ bơi. Ha Na sợ hãi hét lên thất thanh.
- Cứu với, tôi không biết bơi.
Yến Nhi dù cố căng đầu ra mà nhận thức mình đang dưới hồ bơi, cần phải ngoi lên nhưng cả người cứ lịm dần rồi chìm dần xuống nước.
Nghe tiếng Ha Na kêu cứu, mọi người đổ xô ra, hai người đàn ông trong tổ đạo cụ xuống lôi cô ta lên mà không ai biết còn một người nữa đang dưới hồ. Ha Na vờ ngất xỉu không biết gì để không nhắc tới sự tồn tại của Yến Nhi. Cô ta được mọi người xúm vào cấp cứu.
Chị Jian cũng chạy đến không thấy Yến Nhi đâu thì lên tiếng gọi.
- Nhi ơi... có ai thấy con bé không? Nó vừa quay xong cùng Ha Na cơ mà.
Chị sợ hãi lay Ha Na.
- Cô tỉnh lại đi, Yến Nhi đi đâu rồi hả?
- Lẽ nào cũng rơi xuống hồ bơi không?
Đạo diễn nghe một người nói vậy thì gào lên.
- Xuống tìm ngay, cô ấy làm sao thì chết cả lũ.
Người ta thấy một người đàn ông lao đến nhảy xuống hồ bơi. Dae Huyn lặn sâu xuống thấy Yến Nhi thì hoảng sợ lại gần bế cô đưa lên bờ. Những người khác xúm lại giúp anh nhấc cô lên.
Cả đoàn mặt mày tái xanh tái xám, tiếng xì xào nổi lên.
- Có chuyện gì mà cả hai lại ngã xuống vậy?
Ha Na tỉnh dậy, mặt mày khổ sở, thều thào.
- Cứu chị ấy, chị Nhi dưới hồ bơi.
- Cô ấy được cứu rồi, đang sơ cứu. Sao hai cô lại ngã xuống vậy chứ?
- Chị ấy hiểu lầm tôi nên...
Cô ta bỏ lửng câu nói nhưng ai cũng có thể đoán ra nội dung tiếp theo. Chẳng thông minh thì cũng đoán ra họ ngã xuống hồ là do Yến Nhi đẩy.
- Chị ấy không sao chứ?
Cô ta bật dậy bò đến chỗ Yến Nhi lặng lẽ quan sát Dae Huyn sơ cứu, ánh mắt chứa nhiều tia vui mừng.
Dae Huyn ấn ngực sơ cứu đẩy nước ra ngoài cho Yến Nhi, anh không ngần ngại mà hô hấp nhân tạo, lo lắng hằn lên trong đáy mắt.
- Chị ấy có sao không?
Dae Huyn không trả lời Ha Na mà vẫn tiếp tục ép ngực kết hợp hô hấp. Đạo diễn sợ xanh mặt, ấp úng quát lên.
- Gọi cho chồng cô ấy đến nhanh lên.
Chị Jian lúc này vẫn đang hồn siêu phách lạc, nhìn Yến Nhi lo lắng.
- Nhi à, cố lên em, đứa nào hại em thì em phải tỉnh dậy mà trừng trị chúng nó.
Ha Na nghe chị nói thế thì chột dạ.
- Chị nói năng lung tung gì đấy?
- Tôi nói gì kệ tôi, cô không có tật sao phải giật mình.
Tiếng Yến Nhi ho rít lên, nước trào ra từ miệng, cô cố hít lấy không khí vào lồng ngực, mặt mũi trắng bệch. Dae Huyn nâng đầu cô dậy, lúc này anh mới thở được nhẹ nhõm.
- Nhi, em thấy người sao rồi?
Cô đưa ánh mắt tìm kiếm, trong tích tắc thoát chết, người cô muốn tìm kiếm không có ở đây.
Xe cấp cứu đến, bác sĩ đưa Yến Nhi lên xe. Mọi người nhắc Ha Na đi luôn đến viện kiểm tra lại sức khỏe nên cô ta đồng ý đi luôn. Dae Huyn cũng lên xe đi cùng, nhưng không quên nhắc chị Jian.
- Chị gọi Bảo Cường đến bệnh viện đi nhé!
Vậy nhưng người ta lại nghe thấy tiếng thắng xe gấp, một người đàn ông từ trên xe bước xuống vội vàng, cửa xe còn chưa kịp đóng. Vừa đến bên xe cấp cứu, người đàn ông ra lệnh.
- Hai người xuống xe.
Đạo diễn vội chạy lại nhắc diễn viên của mình khi cả hai đều đang chần chừ.
- Ha Na cũng bị ngã, cậu để cô ấy đến viện kiểm tra luôn đi. Dae Huyn xuống xe đi.
Bảo Cường trừng mắt nhìn.
- Ông lo điều tra cho tôi ai đã làm cô ấy như này đi.
Anh lên xe cấp cứu rời đi. Ngồi trên xe, anh nắm lấy tay Yến Nhi, cô dường như đang ngủ, người nóng hầm hập.
- Nhi, mở mắt nhìn anh. Anh đến rồi.
Yến Nhi hé mắt nhìn nhưng không đủ sức mà mở mắt chỉ cố gắng động đậy môi cười.
- Anh đừng lo, anh Dae Huyn đã sơ cứu đẩy hết nước ra rồi ạ.
Bảo Cường liếc mắt nhìn khiến cô ta im bặt.
Đưa Yến Nhi đến phòng cấp cứu, anh ngồi ngoài đợi. Thời gian với anh lúc này vô cùng chậm chạp, sự lo lắng, suốt ruột hằn lên trong đáy mắt. Chiếc áo vest và cà vạt đã bị cởi bỏ tùy tiện ném trên ghế ngồi, chiếc áo sơ mi cũng cởi đi hai chiếc cúc trên. Ngồi chán anh đứng lên đi đi lại lại, thỉnh thoảng tay lại đưa lên xoa xù cả tóc. Nam Hee chạy vào đến nơi nhìn thấy Bảo Cường thì vỗ vai an ủi.
- Bình tĩnh đi, cô ấy sẽ không sao đâu.
- Cậu nhờ bác sĩ cho tôi chưa?
- Rồi, ông ấy đang trong phòng cấp cứu đấy.
- Đừng ở đây nữa, về đoàn phim điều tra hộ tôi đi. Ai khiến cô ấy ngã xuống hồ bơi, cô ấy biết bơi không thể nào chết đuối như vậy được.
- Tôi đang cho người điều tra rồi, chuyện này không thể để cảnh sát vào cuộc được. Bộ phim mà bị ngưng lại thì thời gian quay sẽ tiếp tục kéo dài. Hơn nữa, đây là phim do vợ cậu diễn chính đấy.
- Điều tra cho tôi thôi, còn tôi sẽ xử lí nội bộ. Tổn thất bao nhiêu tôi chịu là được chứ gì?
Nam Hee đồng ý với Bảo Cường nên gọi điện thoại cho người đến đoàn phim tìm hiểu.
Yến Nhi rời khỏi phòng cấp cứu, da dẻ xanh xao, cô đã cắt sốt nhưng vẫn chưa tỉnh dậy. Chị Jian vào thăm, nhìn thấy Bảo Cường ngồi bên giường bệnh cứ nắm chặt lấy tay Yến Nhi thì lại gần.
- Cậu về nghỉ ngơi đi để chị coi con bé cho.
- Chị ở đây với cô ấy một lát hộ tôi. Nếu cô ấy tỉnh dậy nhớ gọi luôn cho tôi nhé!
- Cậu đi đâu?
- Xử lí việc này, trước khi cô ấy tỉnh lại, tôi phải cho cô ấy một câu trả lời thỏa đáng.
- Chị, bọn em không có ý đấy đâu ạ. Làm sao bọn em dám mơ tưởng đến phó tổng giám đốc ạ. Chắc chị hiểu lầm ý của em rồi.
- Không phải cô đang muốn tiếp cận chồng tôi sao?
- Dạ, không ạ. Em chỉ gặp anh ấy để thuyết phục kí hợp đồng thôi ạ còn không có bất kì ý định nào cả.
Yến Nhi nhìn bộ dạng thảo mai của cô ta mà sinh ra bài xích. Cô gạt tay cô ta khỏi tay mình.
- Dù cô có ý thì cũng đừng hòng nhận được cái liếc mắt từ chồng tôi.
Yến Nhi liếc nhìn họ cảnh cáo một lần nữa trước khi rời đi. Trong giới này vàng thật vàng giả bị trộn lẫn, nếu bạn có người nâng đỡ sẽ khiến kẻ khác nghĩ bạn leo lên nhờ người ta bắc thang mà sinh ra không phục, sinh ra sự ghen tức. Nếu bạn tự mình bước đi cũng bị những kẻ khác vươn đôi chân quyền lực ra dẫm chết. Muốn đứng thẳng thì phải kiên cường mà đối đầu, muốn thành công thì đừng ngại chiến đấu với những kẻ không ra gì?
Vào cảnh quay tiếp theo, Yến Nhi thấy người mình nóng rực, dường như ngấm nước nhiều quá mà giờ cô cảm lạnh nên bị hỏng cảnh nhiều lần. Tuy vậy đạo diễn cũng không trách mắng còn động viên cô chú ý hơn, ông ta không hề phát hiện ra người cô đang run lên vì lạnh.
Ha Na diễn ngay cạnh, cô ta nhìn thấy mặt Yến Nhi lấm tấm mồ hôi, tay chân run rẩy thì quan tâm.
- Chị, chị không sao chứ?
- Không sao? Tập trung quay nhanh hộ tôi đi.
- Vâng, chị cố gắng lên nhé!
Cô ta rời đến vị trí, khóe môi không khỏi nhếch lên ý cười mãn nguyện.
Quay xong, Yến Nhi lảo đảo bước đi chực ngã. Ha Na từ phía sau chạy lại, tay đưa ra đỡ cô nhưng cả hai lại trượt chân ngã nhào xuống hồ bơi. Ha Na sợ hãi hét lên thất thanh.
- Cứu với, tôi không biết bơi.
Yến Nhi dù cố căng đầu ra mà nhận thức mình đang dưới hồ bơi, cần phải ngoi lên nhưng cả người cứ lịm dần rồi chìm dần xuống nước.
Nghe tiếng Ha Na kêu cứu, mọi người đổ xô ra, hai người đàn ông trong tổ đạo cụ xuống lôi cô ta lên mà không ai biết còn một người nữa đang dưới hồ. Ha Na vờ ngất xỉu không biết gì để không nhắc tới sự tồn tại của Yến Nhi. Cô ta được mọi người xúm vào cấp cứu.
Chị Jian cũng chạy đến không thấy Yến Nhi đâu thì lên tiếng gọi.
- Nhi ơi... có ai thấy con bé không? Nó vừa quay xong cùng Ha Na cơ mà.
Chị sợ hãi lay Ha Na.
- Cô tỉnh lại đi, Yến Nhi đi đâu rồi hả?
- Lẽ nào cũng rơi xuống hồ bơi không?
Đạo diễn nghe một người nói vậy thì gào lên.
- Xuống tìm ngay, cô ấy làm sao thì chết cả lũ.
Người ta thấy một người đàn ông lao đến nhảy xuống hồ bơi. Dae Huyn lặn sâu xuống thấy Yến Nhi thì hoảng sợ lại gần bế cô đưa lên bờ. Những người khác xúm lại giúp anh nhấc cô lên.
Cả đoàn mặt mày tái xanh tái xám, tiếng xì xào nổi lên.
- Có chuyện gì mà cả hai lại ngã xuống vậy?
Ha Na tỉnh dậy, mặt mày khổ sở, thều thào.
- Cứu chị ấy, chị Nhi dưới hồ bơi.
- Cô ấy được cứu rồi, đang sơ cứu. Sao hai cô lại ngã xuống vậy chứ?
- Chị ấy hiểu lầm tôi nên...
Cô ta bỏ lửng câu nói nhưng ai cũng có thể đoán ra nội dung tiếp theo. Chẳng thông minh thì cũng đoán ra họ ngã xuống hồ là do Yến Nhi đẩy.
- Chị ấy không sao chứ?
Cô ta bật dậy bò đến chỗ Yến Nhi lặng lẽ quan sát Dae Huyn sơ cứu, ánh mắt chứa nhiều tia vui mừng.
Dae Huyn ấn ngực sơ cứu đẩy nước ra ngoài cho Yến Nhi, anh không ngần ngại mà hô hấp nhân tạo, lo lắng hằn lên trong đáy mắt.
- Chị ấy có sao không?
Dae Huyn không trả lời Ha Na mà vẫn tiếp tục ép ngực kết hợp hô hấp. Đạo diễn sợ xanh mặt, ấp úng quát lên.
- Gọi cho chồng cô ấy đến nhanh lên.
Chị Jian lúc này vẫn đang hồn siêu phách lạc, nhìn Yến Nhi lo lắng.
- Nhi à, cố lên em, đứa nào hại em thì em phải tỉnh dậy mà trừng trị chúng nó.
Ha Na nghe chị nói thế thì chột dạ.
- Chị nói năng lung tung gì đấy?
- Tôi nói gì kệ tôi, cô không có tật sao phải giật mình.
Tiếng Yến Nhi ho rít lên, nước trào ra từ miệng, cô cố hít lấy không khí vào lồng ngực, mặt mũi trắng bệch. Dae Huyn nâng đầu cô dậy, lúc này anh mới thở được nhẹ nhõm.
- Nhi, em thấy người sao rồi?
Cô đưa ánh mắt tìm kiếm, trong tích tắc thoát chết, người cô muốn tìm kiếm không có ở đây.
Xe cấp cứu đến, bác sĩ đưa Yến Nhi lên xe. Mọi người nhắc Ha Na đi luôn đến viện kiểm tra lại sức khỏe nên cô ta đồng ý đi luôn. Dae Huyn cũng lên xe đi cùng, nhưng không quên nhắc chị Jian.
- Chị gọi Bảo Cường đến bệnh viện đi nhé!
Vậy nhưng người ta lại nghe thấy tiếng thắng xe gấp, một người đàn ông từ trên xe bước xuống vội vàng, cửa xe còn chưa kịp đóng. Vừa đến bên xe cấp cứu, người đàn ông ra lệnh.
- Hai người xuống xe.
Đạo diễn vội chạy lại nhắc diễn viên của mình khi cả hai đều đang chần chừ.
- Ha Na cũng bị ngã, cậu để cô ấy đến viện kiểm tra luôn đi. Dae Huyn xuống xe đi.
Bảo Cường trừng mắt nhìn.
- Ông lo điều tra cho tôi ai đã làm cô ấy như này đi.
Anh lên xe cấp cứu rời đi. Ngồi trên xe, anh nắm lấy tay Yến Nhi, cô dường như đang ngủ, người nóng hầm hập.
- Nhi, mở mắt nhìn anh. Anh đến rồi.
Yến Nhi hé mắt nhìn nhưng không đủ sức mà mở mắt chỉ cố gắng động đậy môi cười.
- Anh đừng lo, anh Dae Huyn đã sơ cứu đẩy hết nước ra rồi ạ.
Bảo Cường liếc mắt nhìn khiến cô ta im bặt.
Đưa Yến Nhi đến phòng cấp cứu, anh ngồi ngoài đợi. Thời gian với anh lúc này vô cùng chậm chạp, sự lo lắng, suốt ruột hằn lên trong đáy mắt. Chiếc áo vest và cà vạt đã bị cởi bỏ tùy tiện ném trên ghế ngồi, chiếc áo sơ mi cũng cởi đi hai chiếc cúc trên. Ngồi chán anh đứng lên đi đi lại lại, thỉnh thoảng tay lại đưa lên xoa xù cả tóc. Nam Hee chạy vào đến nơi nhìn thấy Bảo Cường thì vỗ vai an ủi.
- Bình tĩnh đi, cô ấy sẽ không sao đâu.
- Cậu nhờ bác sĩ cho tôi chưa?
- Rồi, ông ấy đang trong phòng cấp cứu đấy.
- Đừng ở đây nữa, về đoàn phim điều tra hộ tôi đi. Ai khiến cô ấy ngã xuống hồ bơi, cô ấy biết bơi không thể nào chết đuối như vậy được.
- Tôi đang cho người điều tra rồi, chuyện này không thể để cảnh sát vào cuộc được. Bộ phim mà bị ngưng lại thì thời gian quay sẽ tiếp tục kéo dài. Hơn nữa, đây là phim do vợ cậu diễn chính đấy.
- Điều tra cho tôi thôi, còn tôi sẽ xử lí nội bộ. Tổn thất bao nhiêu tôi chịu là được chứ gì?
Nam Hee đồng ý với Bảo Cường nên gọi điện thoại cho người đến đoàn phim tìm hiểu.
Yến Nhi rời khỏi phòng cấp cứu, da dẻ xanh xao, cô đã cắt sốt nhưng vẫn chưa tỉnh dậy. Chị Jian vào thăm, nhìn thấy Bảo Cường ngồi bên giường bệnh cứ nắm chặt lấy tay Yến Nhi thì lại gần.
- Cậu về nghỉ ngơi đi để chị coi con bé cho.
- Chị ở đây với cô ấy một lát hộ tôi. Nếu cô ấy tỉnh dậy nhớ gọi luôn cho tôi nhé!
- Cậu đi đâu?
- Xử lí việc này, trước khi cô ấy tỉnh lại, tôi phải cho cô ấy một câu trả lời thỏa đáng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ly hôn
- Chương 2: Gặp chồng không chào sao?
- Chương 3: Đi cùng tôi
- Chương 4: Lão chồng dở chứng
- Chương 5: Đại gia mua bán
- Chương 6: Bị bắt cóc
- Chương 7: Bỏ thuốc
- Chương 8: Hôm nay tôi sẽ thực hiện nhiệm vụ làm chồng
- Chương 9: Lần đầu thân mật - H
- Chương 10: Thân mật - 2
- Chương 11: Rời showbiz
- Chương 12: Bàn chuyện ly hôn
- Chương 13: Bóc cho tôi ăn
- Chương 14: Chúng ta không ly hôn nữa được không?
- Chương 15: Suốt ngày diễn hôn
- Chương 16: Tôi đã đặt phòng rồi
- Chương 17: Bỏ trốn
- Chương 18: Bại lộ
- Chương 19: Em thử cảm nhận anh có thích em không?
- Chương 20: Bảo Cường xuất hiện
- Chương 21: Bất ngờ
- Chương 22: Tôi yêu em
- Chương 23: Người tôi yêu là em - H
- Chương 24: Say đắm - H
- Chương 25: Hòa hợp
- Chương 26: Chữ cái viết tắt
- Chương 27: Tình địch đối mặt
- Chương 28: Cảnh hôn chân thực
- Chương 29: Bị bạn diễn chơi xỏ
- Chương 30: Anh dọa em
- Chương 31: Anh sẽ cướp em về
- Chương 32: Khám phá mới về Bảo Cường
- Chương 33: Anh muốn có con
- Chương 34: Yêu dấu - H
- Chương 35: Nguy hiểm
- Chương 36: Xử lí
- Chương 37: Yến Nhi ghen
- Chương 38: Giải thích
- Chương 39: Ai muốn quyến rũ chồng tôi
- Chương 40: Trừng phạt
- Chương 41: Cô muốn quay tôi cho cô tư liệu
- Chương 42: Quay phim ở đảo Jeju
- Chương 43: Tiểu tam vào phòng
- Chương 44: Không nể mặt
- Chương 45: Chúng ta có con thôi
- Chương 46: Bẫy tiểu tam
- Chương 47: Xử lí tình địch - H
- Chương 48: Hối hận muộn màng
- Chương 49: Bảo Cường giận
- Chương 50: Cách làm hòa thăng hoa - H
- Chương 51: Kí hợp đồng với chồng
- Chương 52: Cả phòng ghen tị
- Chương 53: Dự tiệc cùng anh
- Chương 54: Scandal
- Chương 55: Chúng ta chưa ly hôn
- Chương 56: Bảo Cường bị thương
- Chương 57: Vợ là của mình - H
- Chương 58: Công khai
- Chương 59: Diễm Quỳnh dở trò
- Chương 60: Không nhận ba
- Chương 61: Mẹ Diễm Quỳnh
- Chương 62: Bảo vệ vợ
- Chương 63: Cùng uống rượu
- Chương 64: Chương trình quay thực tế
- Chương 65: Nguy hiểm
- Chương 66: Oan ức
- Chương 67: Que thử thai
- Chương 68: Tỏ tình
- Chương 69: Phá đám
- Chương 70: Phát hiện bệnh
- Chương 71: Cả nhà mong chờ có cháu
- Chương 72: Có phải cháo rất mặn không em?
- Chương 73: Ông xã, em yêu anh
- Chương 74: Uống say
- Chương 75: Em sẽ lên giường với anh lần cuối
- Chương 76: Cô tránh xa vợ tôi
- Chương 77: Nói chuyện sau
- Chương 78: Ông mất trí nhớ
- Chương 79: Con xin lỗi ông
- Chương 80: Em xuống đây cho anh
- Chương 81: Anh sẽ ở đây đợi em về
- Chương 82: Anh biết em nói dối
- Chương 83: Nếu em không muốn?
- Chương 84: Nguy hiểm tính mạng
- Chương 85: Mang thai hộ
- Chương 86: Mang thai theo cách tự nhiên
- Chương 87: Khách sạn
- Chương 88: Trừng phạt
- Chương 89: Anh nhớ cơ thể em
- Chương 90: Fan của Yến Nhi
- Chương 91: Ngả bài
- Chương 92: Giận chồng
- Chương 93: Tiểu tam trơ mặt
- Chương 94: Cái giá phải trả
- Chương 95: Yến Nhi sinh em bé
- Chương 96: Hạnh phúc đong đầy - End
- bình luận