Phúc Tấn Thuần Phu Ký - Chương 121: Thâu đêm suốt sáng (H)
Chương trước- Chương 1
- Chương 2: Phu thê ân ái (H)
- Chương 3: Phu thê ân ái (H+)
- Chương 4: Phu thê ân ái (H)
- Chương 5: Ân cần quan tâm
- Chương 6: Sóng ngầm hậu viện
- Chương 7: Sóng ngầm hậu viện (tt)
- Chương 8: Chuẩn bệnh
- Chương 9: Đêm (H)
- Chương 10: Đêm (H)
- Chương 11: Nỉ non (H)
- Chương 12: Thỉnh an ngạch nương
- Chương 13: Di tình
- Chương 14: Chuyện tốt
- Chương 15
- Chương 16: Nguyện vọng
- Chương 17: Ép buộc (H)
- Chương 18: Ép buộc (tt)
- Chương 19: Ép buộc (P3)
- Chương 20: Nỉ non bên gối
- Chương 21
- Chương 22: Hương vận uyển
- Chương 23: Tứ gia nổi giận
- Chương 24: Ăn lẩu dê
- Chương 25: Ăn lẩu dê (tt)
- Chương 26: Phu thê hòa hợp
- Chương 27: Phu thê hòa hợp (tt)
- Chương 28: Đầu ngón tay trêu đùa (H)
- Chương 29: Sủng hạnh (H)
- Chương 30: Dư vị ái tình (H)
- Chương 31: Tứ gia trêu chọc
- Chương 32: Cùng tắm
- Chương 33: Buổi sáng ngọt ngào
- Chương 34: Phúc Tấn nắm quyền
- Chương 35: Tâm kế
- Chương 36: Mách lẻo
- Chương 37: Bị thương
- Chương 38: Nhu tình
- Chương 39: Mật ý
- Chương 40: Nguyệt san
- Chương 41: Kỳ nguyệt sự mẫn cảm
- Chương 42: Xuân tình (H -)
- Chương 43: Dùng tay an ủi
- Chương 44: Sưởi ấm
- Chương 45: Lý thị thỉnh an
- Chương 46: Nhượng hài tử
- Chương 47: Huyết mạch liền tâm
- Chương 48: Trang hoàng đón lễ
- Chương 49: Trừ tịch yến
- Chương 50: Tứ gia say rượu
- Chương 51: Sắp xếp các viện
- Chương 52: Sủng hạnh (H)
- Chương 53: Yêu đến " tận cùng" (H)
- Chương 54: Khai mở cung khẩu
- Chương 55: Ngọc căn dương cụ
- Chương 56: Buổi sáng xấu hổ
- Chương 57: Người mới nhập phủ
- Chương 58: " Trắc phúc tấn "
- Chương 59: Trà dưỡng thai
- Chương 60: Hỷ mạch ?
- Chương 61: Cung tâm kế
- Chương 62: Phúc tấn hồi phủ
- Chương 63: Ngóng chờ
- Chương 64: Tứ gia bị thương
- Chương 65: Lại hồ Nháo
- Chương 66: Tâm cơ đích phúc tấn
- Chương 67: Cảnh thị
- Chương 68: Cảnh thị (tt)
- Chương 69: Vỡ kế hoạch...?!!
- Chương 70: Trang Uyển ghen
- Chương 71: Phúc tấn cao trào (H)
- Chương 72: Khẩu giao (H)
- Chương 73: Khẩu giao (H)
- Chương 74: Đừng nhìn (H)
- Chương 75: Hoài thai vẫn sủng (H)
- Chương 76: Chuẩn mạch
- Chương 77: Chất vấn
- Chương 78: Tứ gia chỉnh đốn
- Chương 79: Tứ gia tâm cơ?!
- Chương 80: Thân mẫu
- Chương 81: Vấn an thân mẫu
- Chương 82: Chuyện nhà Phí Dương Cổ
- Chương 83: Bát gia đảng?!!
- Chương 84: Địa vị lung lay
- Chương 85: Sinh đích tử
- Chương 86: Sau sinh
- Chương 87: Tây viện
- Chương 88: Bỉ tâm tự bình tâm
- Chương 89: Làm loạn sau bức bình phong
- Chương 90: Ân ái tronh bồn tắm (H)
- Chương 91: " Tiểu hài tử" (H)
- Chương 92: Thiên kiều bá mị (H)
- Chương 93: Lộng hỏng (H)
- Chương 94: Chuyện vặt (H)
- Chương 95: Được sủng mà kiêu
- Chương 96: Mẫu tử liền tâm
- Chương 97: Địa vị " lung lay"
- Chương 98: Giận dỗi
- Chương 99: Diễn sâu :)
- Chương 100: Chuyện trẻ con
- Chương 101: Thập tứ a ca
- Chương 102: Chiếm tiện nghi
- Chương 103
- Chương 104: Hàm chứa .. (H)
- Chương 105: Giận (H)
- Chương 106: Chuyện trong cung
- Chương 107: Nhiễu sự từ Thập tứ a ca
- Chương 108: Thượng thọ
- Chương 109: Thượng Thọ
- Chương 110: Chuyện bên nhà mẹ
- Chương 111: Sóng ngầm nội tộc
- Chương 113: Người mới xuất hiện
- Chương 114: Màn đối đáp
- Chương 115: Phí Dương Cổ sinh bệnh
- Chương 116: Tình chàng ý thiếp
- Chương 117: Giải quyết chướng ngại
- Chương 118: Hồi phủ
- Chương 119: Yêu yêu trong phòng trẻ con (H)
- Chương 120: Yêu sủng (H)
- Chương 121: Thâu đêm suốt sáng (H)
- Chương 122: Ghen nhẹ
- Chương 123: Dận Trinh
- Chương 124: Tâm tư Dận Trinh
- Chương 125: Lẩn trốn
- Chương 126: Bát phúc tấn Quách Lạc La thị
- Chương 127: Khí chất phúc tấn
- Chương 128: Tức giận
- Chương 129: Không được ức hiếp ngạch nương
- Chương 130: Không nỡ rời xa
- Chương 131: Dạy con
- Chương 132: Giáo huấn
- Chương 133: Nói chuyện " chính sự" (H)
- Chương 134: " chính sự" (H)
- Chương 135: Chính sự bị quấy rối (H)
- Chương 136: Chưởng sự cô cô
- Chương 137: Giáo huấn
- Chương 138: Quy củ!!
- Chương 139: Giải vây
- Chương 140: Lại tiến cung
- Chương 141: Tâm cơ Nữu Cô Lộc thị
- Chương 142: Ẩn ý !!
- Chương 143: Liêm sĩ!!
- Chương 144: Thư phòng
- Chương 145: Tố Lan bày trò
- Chương 146: Nhập Thập tứ phủ
- Chương 147: Dận Trinh sinh khí
- Chương 148: Đau lòng
- Chương 149: An ủi (H)
- Chương 150: An ủi (H)
- Chương 151: Ngũ Cách hồi kinh
- Chương 152: Kết cục
- Chương 154: Phiên ngoại- Dận Trinh
- Chương 155: Phiên ngoại
- Chương 156: Hoàn (End)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phúc Tấn Thuần Phu Ký
Chương 121: Thâu đêm suốt sáng (H)
Trang Uyển từ trước đến nay vẫn luôn mẫn cảm, khi bị Dận Châ cắm vào lập tức dâng lên khoái cảm làm người vô lực, nửa điểm thanh âm đều phát không ra nổi, thân mình trước đó nằm bò, ngược lại đem phần mông nhếch lên hàm chứa côn th*t nóng rực, càng thuận tiện cho Dận Chân thâm nhập mà xâm lấn, đem toàn bộ bụng nhỏ đều căng tràn đầy.
Hạ thân kích thích làm cho nàng khó nhịn ở trên bàn run lên, nàng há miệng thở dốc, chỉ phát ra một tiếng thanh âm than nhẹ rách nát.
"Đừng...... Anh...... Đừng nháo...... Nha......"
Như vậy mềm lại mẫn cảm, đúng là bộ dáng khiến nam nhân yêu nhất.
Dận Chân cố ý thong thả mà rút ra một đoạn dương cụ, sau đó lại không nhanh không chậm mà đỉnh trở về, tới tới lui lui cắm lộng tiểu phúc tấn nhà mình kiềm chế không được phát ra tiếng khóc mềm yếu. Hắn trìu mến mà nhìn thân thể kiều diễm, duỗi tay tìm tìm phía trước, đùa bỡn bầu ngực cứng rắn đầy đặn, nhéo đỉnh anh đào nho nhỏ nhô lên không buông tay, thẳng đến khi tiểu phúc tấn bắt lấy bàn tay hắn đang trêu đùa xin tha, một tiếng một tiếng mềm mại mà gọi " phu quân" hứa hẹn sẽ không suốt ngày quấn lấy Hoằng An mà sẽ dành thời gian riêng cho hắn, Dận Chân lúc này mới thư thái đồng ý.
"Ngoan, Uyển Uyển đừng khóc, ta sẽ yêu thương nàng......."
Nói xong dựng thẳng lưng eo, ôm lấy eo nhỏ đem nàng đặt nằm trên bàn nhỏ, chế trụ kia hai đùi ngọc tuyết trắng thon dài, lại không màng mị thịt kia đang co rút lại chống cự, đại khai đại hợp mà thọc vào rút ra.
"Nha a...... Quá sâu..... Ohh... Ưmn.. "
Nam nhân thiên vị dùng côn th*t chinh phạt mị thịt khẩn trí, dương cụ thật lớn bị thấm ướt bởi thủy dịch trở nên óng ánh, mặt trên rõ ràng có thể thấy được gân xanh khiến toàn bộ thân gậy càng thêm dữ tợn, túi thịt căng tròn bởi vì thời gian dài tiếp tục cùng dục vọng cương cứng mà sưng to đáng sợ, theo động tác nam nhân đong đưa mà kịch liệt lắc lư, hung hăng mà chụp đánh ở trên mông thịt trắng nõn.
Mông mềm bị nâng lên cao, Dận Chân cơ hồ hai mắt đỏ lên mà nhìn huyệt khẩu hồng nhạt bị dương cụ đen nhánh của mình toàn bộ thaoộng, run run suy nghĩ muốn khép lại lại không thể, đáng thương mà nuốt côn th*t thô dài. Hình ảnh này quá kích thích, Dận Chân kịch liệt thở hổn hển, làm côn th*t càng thêm dùng sức mà đẩy ra huyệt thịt, cơ bụng cứng rắn không lưu tình chút nào mà chụp phủi trên mông Trang Uyển, phát ra thanh thúy tiếng đánh, chỉ thấy trong nháy mắt d*m thủy vẩy ra, dính ướt Dận Chân phần hông.
"Sâu...... Quá sâu...... Phu quân không...... Không được......"
Trang Uyển khóc lóc rên rỉ, thanh tuyến run rẩy, nàng thích nhất cũng sợ nhất chính là Dận Chân dùng sức mà cắm vào như thế, sóng gió giống như tích lũy tạo ra khoái cảm luôn có thể dễ dàng bao phủ lý trí Trang Uyển, làm nàng đắm chìm trong dục vọng.
Dận Chân tất nhiên là không biết nàng nội tâm sợ hãi, theo bản năng nàng giãy giụa vặn vẹo, côn th*t hắn chôn ở trong cơ thể nàng lại trướng lớn một vòng, hắn cúi đầu, ngậm lấy môi anh đào, không khách khí mà mút vào điềm mỹ, đồng thời nắm chặt bắp đùi Trang Uyển, trên da thịt tuyết trắng véo ra từng vệt đỏ, đem toàn bộ mật hoa đều dán lên hạ thân mình, một hai đem toàn bộ mật hoa nàng chiếm lĩnh. Eo hông đĩnh động càng thêm mạnh mẽ, côn th*t đen nhánh như đóng cọc tìm đúng hoa viên yêu thích nhất, dùng biên độ cực nhỏ nhưng chính xác nhanh chóng ra vào nhục huyệt ướt dầm dề, đem huyệt phấn nộn cắm đến phát sưng, thầm thì thầm thì mà đem mật dịch chảy ra đánh thành bọt mép, làm cho chỗ hai người giao hợp một mảnh hỗn độn.
Trang Uyển chung quy là khó có thể chống lại thân thể dụ hoặc, tinh thần khoái cảm làm nàng khó có thể tự giữ mình không tự chủ ôm lấy cổ Dận Chân, theo động tác thọc vào rút ra nhanh chóng không cách nào tránh thoát, nàng khóc thút thít ra tiếng, đón ý nói hùa run rẩy vặn vẹo eo thon, trước ngực nhũ lãng một mảnh quay cuồng, nàng lung tung gặm cắn gương mặt Dận, giống như mèo con đáng thương hề hề khóc âm, kẹp chặt vòng eo nam nhân, co rút.
"Muốn đi...... Muốn...... Ưm...... Chảy ra......"
Có một cổ nhiệt lưu từ chỗ sâu trong huyệt đạo phun ra, tưới trên quy đầu, Dận Chân thấp thấp mà gào rống một tiếng, càng thêm mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt, trong cao trào co rút mật huyệt, gắt gao chống đỡ hoa tâm bắn ra
***
Đây là một hồi đã lâu không ngừng một lần hoan ái, một đêm hồng lãng bánh bao nhỏ đã sớm bị nha hoàn mang nước vào thuận tiện bế ra ngoài.
Trên bàn ấm nước ưu thương mà ngã tùy tiện lưu lại một vệt nước chảy trên mặt đất, dưới ánh sáng nhàn nhạt chiếu sáng ra một mảnh ánh nhạt.
Dận Chân buổi sáng là bị lạnh mà tỉnh, vừa nhấc đầu chỉ thấy nửa đoạn dưới thân mình đều đặt ở ngoài chăn mà tiểu phúc tấn trên giường thì đang bọc kín chăn mà ngủ say sưa. Kiều mềm khuôn mặt nhỏ tràn đầy mệt mỏi sau một đêm hoan hảo cùng xuân ý.
Dận Chân nhướng mày, vén qua một đoạn góc chăn muốn đem mình chen vào, lại không nghĩ tiểu nhân nhi kia nhíu nhíu mày, dựa gần thân mình hắn, chân nhỏ liền không chút khách khí mà hướng trên eo hắn giành lại đem chăn cuốn trở về.
Điều này nam nhân làm sao có thể nhẫn.
Hắn đột nhiên đưa tay vén lên nửa bên chăn, theo tuyết đồn mềm mại thâm nhập ở giữa, sờ soạng vài cái liền tách ra đùi ngọc... Chỉ thấy tiểu huyệt phúc tấn còn rất sưng đỏ, theo động tác của hắn còn chảy ra một chút dịch màu trắng, lại làm hắn híp híp mắt, hạ thân cứng ngạnh lên.
Bất quá lại làm, gần nhất lại là là có chút qua, thứ hai, Uyển Uyển nếu phát hiện cũng sẽ không sinh khí.
Hắn hiện tại chính là sủng ái tiểu phúc tấn của mình. Dận Chân nghiêng nghiêng người, vén lên mành, muốn gọi người tiến vào thay quần áo, lại chợt nghe được giọng Trang Uyển the thẻ vọng từ phía sau, trong mộng không kiên nhẫn ưm a ra tiếng.
"Không được...... Tránh ra......"
Lông mày Dận Chân tức khắc khơi mào, hắn trừng mắt nhìn tiểu nhân nhi trong chốc lát, ngay sau đó đưa tay xuống nắm lấy phân thân vừa thức tỉnh buổi sáng sớm nhắm ngay hoa huy*t sưng đỏ chậm rãi đem chính mình cắm đi vào.
Hạ thân kích thích làm cho nàng khó nhịn ở trên bàn run lên, nàng há miệng thở dốc, chỉ phát ra một tiếng thanh âm than nhẹ rách nát.
"Đừng...... Anh...... Đừng nháo...... Nha......"
Như vậy mềm lại mẫn cảm, đúng là bộ dáng khiến nam nhân yêu nhất.
Dận Chân cố ý thong thả mà rút ra một đoạn dương cụ, sau đó lại không nhanh không chậm mà đỉnh trở về, tới tới lui lui cắm lộng tiểu phúc tấn nhà mình kiềm chế không được phát ra tiếng khóc mềm yếu. Hắn trìu mến mà nhìn thân thể kiều diễm, duỗi tay tìm tìm phía trước, đùa bỡn bầu ngực cứng rắn đầy đặn, nhéo đỉnh anh đào nho nhỏ nhô lên không buông tay, thẳng đến khi tiểu phúc tấn bắt lấy bàn tay hắn đang trêu đùa xin tha, một tiếng một tiếng mềm mại mà gọi " phu quân" hứa hẹn sẽ không suốt ngày quấn lấy Hoằng An mà sẽ dành thời gian riêng cho hắn, Dận Chân lúc này mới thư thái đồng ý.
"Ngoan, Uyển Uyển đừng khóc, ta sẽ yêu thương nàng......."
Nói xong dựng thẳng lưng eo, ôm lấy eo nhỏ đem nàng đặt nằm trên bàn nhỏ, chế trụ kia hai đùi ngọc tuyết trắng thon dài, lại không màng mị thịt kia đang co rút lại chống cự, đại khai đại hợp mà thọc vào rút ra.
"Nha a...... Quá sâu..... Ohh... Ưmn.. "
Nam nhân thiên vị dùng côn th*t chinh phạt mị thịt khẩn trí, dương cụ thật lớn bị thấm ướt bởi thủy dịch trở nên óng ánh, mặt trên rõ ràng có thể thấy được gân xanh khiến toàn bộ thân gậy càng thêm dữ tợn, túi thịt căng tròn bởi vì thời gian dài tiếp tục cùng dục vọng cương cứng mà sưng to đáng sợ, theo động tác nam nhân đong đưa mà kịch liệt lắc lư, hung hăng mà chụp đánh ở trên mông thịt trắng nõn.
Mông mềm bị nâng lên cao, Dận Chân cơ hồ hai mắt đỏ lên mà nhìn huyệt khẩu hồng nhạt bị dương cụ đen nhánh của mình toàn bộ thaoộng, run run suy nghĩ muốn khép lại lại không thể, đáng thương mà nuốt côn th*t thô dài. Hình ảnh này quá kích thích, Dận Chân kịch liệt thở hổn hển, làm côn th*t càng thêm dùng sức mà đẩy ra huyệt thịt, cơ bụng cứng rắn không lưu tình chút nào mà chụp phủi trên mông Trang Uyển, phát ra thanh thúy tiếng đánh, chỉ thấy trong nháy mắt d*m thủy vẩy ra, dính ướt Dận Chân phần hông.
"Sâu...... Quá sâu...... Phu quân không...... Không được......"
Trang Uyển khóc lóc rên rỉ, thanh tuyến run rẩy, nàng thích nhất cũng sợ nhất chính là Dận Chân dùng sức mà cắm vào như thế, sóng gió giống như tích lũy tạo ra khoái cảm luôn có thể dễ dàng bao phủ lý trí Trang Uyển, làm nàng đắm chìm trong dục vọng.
Dận Chân tất nhiên là không biết nàng nội tâm sợ hãi, theo bản năng nàng giãy giụa vặn vẹo, côn th*t hắn chôn ở trong cơ thể nàng lại trướng lớn một vòng, hắn cúi đầu, ngậm lấy môi anh đào, không khách khí mà mút vào điềm mỹ, đồng thời nắm chặt bắp đùi Trang Uyển, trên da thịt tuyết trắng véo ra từng vệt đỏ, đem toàn bộ mật hoa đều dán lên hạ thân mình, một hai đem toàn bộ mật hoa nàng chiếm lĩnh. Eo hông đĩnh động càng thêm mạnh mẽ, côn th*t đen nhánh như đóng cọc tìm đúng hoa viên yêu thích nhất, dùng biên độ cực nhỏ nhưng chính xác nhanh chóng ra vào nhục huyệt ướt dầm dề, đem huyệt phấn nộn cắm đến phát sưng, thầm thì thầm thì mà đem mật dịch chảy ra đánh thành bọt mép, làm cho chỗ hai người giao hợp một mảnh hỗn độn.
Trang Uyển chung quy là khó có thể chống lại thân thể dụ hoặc, tinh thần khoái cảm làm nàng khó có thể tự giữ mình không tự chủ ôm lấy cổ Dận Chân, theo động tác thọc vào rút ra nhanh chóng không cách nào tránh thoát, nàng khóc thút thít ra tiếng, đón ý nói hùa run rẩy vặn vẹo eo thon, trước ngực nhũ lãng một mảnh quay cuồng, nàng lung tung gặm cắn gương mặt Dận, giống như mèo con đáng thương hề hề khóc âm, kẹp chặt vòng eo nam nhân, co rút.
"Muốn đi...... Muốn...... Ưm...... Chảy ra......"
Có một cổ nhiệt lưu từ chỗ sâu trong huyệt đạo phun ra, tưới trên quy đầu, Dận Chân thấp thấp mà gào rống một tiếng, càng thêm mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt, trong cao trào co rút mật huyệt, gắt gao chống đỡ hoa tâm bắn ra
***
Đây là một hồi đã lâu không ngừng một lần hoan ái, một đêm hồng lãng bánh bao nhỏ đã sớm bị nha hoàn mang nước vào thuận tiện bế ra ngoài.
Trên bàn ấm nước ưu thương mà ngã tùy tiện lưu lại một vệt nước chảy trên mặt đất, dưới ánh sáng nhàn nhạt chiếu sáng ra một mảnh ánh nhạt.
Dận Chân buổi sáng là bị lạnh mà tỉnh, vừa nhấc đầu chỉ thấy nửa đoạn dưới thân mình đều đặt ở ngoài chăn mà tiểu phúc tấn trên giường thì đang bọc kín chăn mà ngủ say sưa. Kiều mềm khuôn mặt nhỏ tràn đầy mệt mỏi sau một đêm hoan hảo cùng xuân ý.
Dận Chân nhướng mày, vén qua một đoạn góc chăn muốn đem mình chen vào, lại không nghĩ tiểu nhân nhi kia nhíu nhíu mày, dựa gần thân mình hắn, chân nhỏ liền không chút khách khí mà hướng trên eo hắn giành lại đem chăn cuốn trở về.
Điều này nam nhân làm sao có thể nhẫn.
Hắn đột nhiên đưa tay vén lên nửa bên chăn, theo tuyết đồn mềm mại thâm nhập ở giữa, sờ soạng vài cái liền tách ra đùi ngọc... Chỉ thấy tiểu huyệt phúc tấn còn rất sưng đỏ, theo động tác của hắn còn chảy ra một chút dịch màu trắng, lại làm hắn híp híp mắt, hạ thân cứng ngạnh lên.
Bất quá lại làm, gần nhất lại là là có chút qua, thứ hai, Uyển Uyển nếu phát hiện cũng sẽ không sinh khí.
Hắn hiện tại chính là sủng ái tiểu phúc tấn của mình. Dận Chân nghiêng nghiêng người, vén lên mành, muốn gọi người tiến vào thay quần áo, lại chợt nghe được giọng Trang Uyển the thẻ vọng từ phía sau, trong mộng không kiên nhẫn ưm a ra tiếng.
"Không được...... Tránh ra......"
Lông mày Dận Chân tức khắc khơi mào, hắn trừng mắt nhìn tiểu nhân nhi trong chốc lát, ngay sau đó đưa tay xuống nắm lấy phân thân vừa thức tỉnh buổi sáng sớm nhắm ngay hoa huy*t sưng đỏ chậm rãi đem chính mình cắm đi vào.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2: Phu thê ân ái (H)
- Chương 3: Phu thê ân ái (H+)
- Chương 4: Phu thê ân ái (H)
- Chương 5: Ân cần quan tâm
- Chương 6: Sóng ngầm hậu viện
- Chương 7: Sóng ngầm hậu viện (tt)
- Chương 8: Chuẩn bệnh
- Chương 9: Đêm (H)
- Chương 10: Đêm (H)
- Chương 11: Nỉ non (H)
- Chương 12: Thỉnh an ngạch nương
- Chương 13: Di tình
- Chương 14: Chuyện tốt
- Chương 15
- Chương 16: Nguyện vọng
- Chương 17: Ép buộc (H)
- Chương 18: Ép buộc (tt)
- Chương 19: Ép buộc (P3)
- Chương 20: Nỉ non bên gối
- Chương 21
- Chương 22: Hương vận uyển
- Chương 23: Tứ gia nổi giận
- Chương 24: Ăn lẩu dê
- Chương 25: Ăn lẩu dê (tt)
- Chương 26: Phu thê hòa hợp
- Chương 27: Phu thê hòa hợp (tt)
- Chương 28: Đầu ngón tay trêu đùa (H)
- Chương 29: Sủng hạnh (H)
- Chương 30: Dư vị ái tình (H)
- Chương 31: Tứ gia trêu chọc
- Chương 32: Cùng tắm
- Chương 33: Buổi sáng ngọt ngào
- Chương 34: Phúc Tấn nắm quyền
- Chương 35: Tâm kế
- Chương 36: Mách lẻo
- Chương 37: Bị thương
- Chương 38: Nhu tình
- Chương 39: Mật ý
- Chương 40: Nguyệt san
- Chương 41: Kỳ nguyệt sự mẫn cảm
- Chương 42: Xuân tình (H -)
- Chương 43: Dùng tay an ủi
- Chương 44: Sưởi ấm
- Chương 45: Lý thị thỉnh an
- Chương 46: Nhượng hài tử
- Chương 47: Huyết mạch liền tâm
- Chương 48: Trang hoàng đón lễ
- Chương 49: Trừ tịch yến
- Chương 50: Tứ gia say rượu
- Chương 51: Sắp xếp các viện
- Chương 52: Sủng hạnh (H)
- Chương 53: Yêu đến " tận cùng" (H)
- Chương 54: Khai mở cung khẩu
- Chương 55: Ngọc căn dương cụ
- Chương 56: Buổi sáng xấu hổ
- Chương 57: Người mới nhập phủ
- Chương 58: " Trắc phúc tấn "
- Chương 59: Trà dưỡng thai
- Chương 60: Hỷ mạch ?
- Chương 61: Cung tâm kế
- Chương 62: Phúc tấn hồi phủ
- Chương 63: Ngóng chờ
- Chương 64: Tứ gia bị thương
- Chương 65: Lại hồ Nháo
- Chương 66: Tâm cơ đích phúc tấn
- Chương 67: Cảnh thị
- Chương 68: Cảnh thị (tt)
- Chương 69: Vỡ kế hoạch...?!!
- Chương 70: Trang Uyển ghen
- Chương 71: Phúc tấn cao trào (H)
- Chương 72: Khẩu giao (H)
- Chương 73: Khẩu giao (H)
- Chương 74: Đừng nhìn (H)
- Chương 75: Hoài thai vẫn sủng (H)
- Chương 76: Chuẩn mạch
- Chương 77: Chất vấn
- Chương 78: Tứ gia chỉnh đốn
- Chương 79: Tứ gia tâm cơ?!
- Chương 80: Thân mẫu
- Chương 81: Vấn an thân mẫu
- Chương 82: Chuyện nhà Phí Dương Cổ
- Chương 83: Bát gia đảng?!!
- Chương 84: Địa vị lung lay
- Chương 85: Sinh đích tử
- Chương 86: Sau sinh
- Chương 87: Tây viện
- Chương 88: Bỉ tâm tự bình tâm
- Chương 89: Làm loạn sau bức bình phong
- Chương 90: Ân ái tronh bồn tắm (H)
- Chương 91: " Tiểu hài tử" (H)
- Chương 92: Thiên kiều bá mị (H)
- Chương 93: Lộng hỏng (H)
- Chương 94: Chuyện vặt (H)
- Chương 95: Được sủng mà kiêu
- Chương 96: Mẫu tử liền tâm
- Chương 97: Địa vị " lung lay"
- Chương 98: Giận dỗi
- Chương 99: Diễn sâu :)
- Chương 100: Chuyện trẻ con
- Chương 101: Thập tứ a ca
- Chương 102: Chiếm tiện nghi
- Chương 103
- Chương 104: Hàm chứa .. (H)
- Chương 105: Giận (H)
- Chương 106: Chuyện trong cung
- Chương 107: Nhiễu sự từ Thập tứ a ca
- Chương 108: Thượng thọ
- Chương 109: Thượng Thọ
- Chương 110: Chuyện bên nhà mẹ
- Chương 111: Sóng ngầm nội tộc
- Chương 113: Người mới xuất hiện
- Chương 114: Màn đối đáp
- Chương 115: Phí Dương Cổ sinh bệnh
- Chương 116: Tình chàng ý thiếp
- Chương 117: Giải quyết chướng ngại
- Chương 118: Hồi phủ
- Chương 119: Yêu yêu trong phòng trẻ con (H)
- Chương 120: Yêu sủng (H)
- Chương 121: Thâu đêm suốt sáng (H)
- Chương 122: Ghen nhẹ
- Chương 123: Dận Trinh
- Chương 124: Tâm tư Dận Trinh
- Chương 125: Lẩn trốn
- Chương 126: Bát phúc tấn Quách Lạc La thị
- Chương 127: Khí chất phúc tấn
- Chương 128: Tức giận
- Chương 129: Không được ức hiếp ngạch nương
- Chương 130: Không nỡ rời xa
- Chương 131: Dạy con
- Chương 132: Giáo huấn
- Chương 133: Nói chuyện " chính sự" (H)
- Chương 134: " chính sự" (H)
- Chương 135: Chính sự bị quấy rối (H)
- Chương 136: Chưởng sự cô cô
- Chương 137: Giáo huấn
- Chương 138: Quy củ!!
- Chương 139: Giải vây
- Chương 140: Lại tiến cung
- Chương 141: Tâm cơ Nữu Cô Lộc thị
- Chương 142: Ẩn ý !!
- Chương 143: Liêm sĩ!!
- Chương 144: Thư phòng
- Chương 145: Tố Lan bày trò
- Chương 146: Nhập Thập tứ phủ
- Chương 147: Dận Trinh sinh khí
- Chương 148: Đau lòng
- Chương 149: An ủi (H)
- Chương 150: An ủi (H)
- Chương 151: Ngũ Cách hồi kinh
- Chương 152: Kết cục
- Chương 154: Phiên ngoại- Dận Trinh
- Chương 155: Phiên ngoại
- Chương 156: Hoàn (End)
- bình luận