Phúc Tấn Thuần Phu Ký - Chương 89: Làm loạn sau bức bình phong

Phúc Tấn Thuần Phu Ký Chương 89: Làm loạn sau bức bình phong
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên ngoài bình phong truyền đến tất tất tác tác thanh âm, là nô tài đưa nước ấm tới —— mà nàng lại đang ở phía trong bình phong giúp phu quân cởi quần áo, cởi được một nửa còn bị cánh tay không an phận kia quấn lấy, nếu là bị người khác nhìn thấy, thể diện chủ tử đêu không cần nửa... Nhất thời thân mình căng chặt mà gắt gao.

Nam nhân tựa hồ đối với tình hình bên ngoài hồn nhiên mảy may không quan tâm, hai cánh tay cũng không an phận mà cuốn lấy eo Trang Uyển, theo khe hở quần áoliền hướng bên trong, cùng tiểu kết tương ấn cởi bỏ vài khấu áo, yếm hoa vàng nhạt lộ ra hơn phân nửa.

Trang Uyển đáy mắt dần dần mờ mịt vệt nước, khẩn cầu mà nhìn nam nhân trước mặt, môi răng tinh tế mà bài trừ một tiếng

"Tứ gia......"

Dận Chân nghe tiếng nàng dưới thân càng căng thẳng, cơ hồ lập tức sưng to lên, hắn thấp thấp mà thở gấp một hơi, tránh tránh cánh tay, sau đó nhanh chóng mà ném quần áo ướt trên người vứt trên mặt đất, cánh tay rắn chắc liền ôm eo Trang Uyển, kéo ra cổ áo, liền đem hơn phân thân thể bảng lột ra, lộ ra làn da mềm mại trắng nõn.

Bên ngoài tiếng đổ nước xôn xao, Trúc Cầm sai nô tàu đem nước thuận tiện lau mấy vệt nước dưới đất, động tác phải thực nhanh. Bên trong bình phong Trang Uyển chính là nửa thân thể trần trụi, cánh tay chống phía trước, răng cắn cắn môi dưới, co rúm lại mà giống con thỏ, tùy ý người khá làm thịt. Nhưng còn không phải là mặc hắn giở trò sao?!

Dận Chân cong môi, ôm eo người trước ngực hoạt động một chút, bởi vì qua mang thai nên ngực lớn thêm vài vòng., đáng yêu như hai con thỏ trắng, đỉnh anh đào chói lọi phấn nộn làm người ta hoa mắt, một bên bị ngón taythô dài tinh tế xoa nắn, bên kia toàn bộ bị bao lại, trên dưới xoa động ra tuyết trắng nhũ lãng.

Dận Chân dán sau tai Trang Uyển nhẹ giọng nói.

"Lớn lên không ít."

Trang Uyển tức khắc mặt đỏ ửng, chân không tự giác mà khụy xuống, chạm lên một bên giáphát ra tiếng vang lớn.

Người bên ngoài lập tức hướng bên này nhìn qua, Trúc Cầm đang muốn gọi người đi ra ngoài, nghe tiếng hướng bên này lại đây.

"Chuyện gì?"

Tay nam nhân ái muội mà lướt qua eo Trang Uyển, lôi kéo quần áo chạm vài địa chỉ bên dưới thăm dò, tức khắc bị nàng khẩn trương kẹp chặt.

Dận Chân thấp đầu ở bên tai Trang Uyển hà hơi, liếm láp vành tai mẫn cảm vành ngón tay hướng bên trong bắp đùi, ve vuốt cánh hoa yêu, tinh tế mà xoa nắn, chỉ làm cho Trang Uyển vô thức cắn cắn cánh tay Dận Chân, cơ hồ phát ra nức nở trong vô thức.

"Còn không muốn sao? Đã bao lâu rồi không chạm vào nàng? "

Bên ngoài truyền đến thanh âm Trúc Tương.

"Chỗ này vẫn ổn."

Hồ nghi mà hướng bên trong nhìn thoáng qua, Trúc Cầm vẫn là bảo người đi ra ngoài, lại hướng bên trong xem xét liếc mắt một cái, mới khép lại cửa.

Trang Uyển lần này cuối cùng khống chế không được yếu kém rên rỉ, nam nhân cong lưng, cúi đầu gặm cắn bả vai trần trụi, lưu lại một mảnh tê dại ngứa ngáy, sau đó hướng ngực sữa nàng mà mút trụ nhũ tiêm, nhìn Dận Chân lúc này chẳng khác gì một đứa trẻ, không nhẹ không nặng mà hàm cắn, một chút một chút ngậm trong miệng, đem nơi đó liếm láp cứng thành một viên đậu đỏ, mới lại men theo trở nên địa phương lưu lại từng dấu vết đỏ.

Nàng khó có thể kiềm chế mà ngửa đầu, lộ ra ánh mắt mê ly, cánh tay câu lấy cổ nam nhân, một chút một chút nắm lấy sợi tóc nhỏ vụng của hắn, lại khó nhịn mà buông ra.

"Nhẹ chút...... Nhẹ...... Ưm......"

"Nghe nói nàng còn muốn tự mình chăm sóc mớm sữa cho Hoằng An? Còn muốn ôm nó ngủ?"

Hai người triền miên làm thanh âm trở nên trầm thấp áy náy. Dận Chân nguy hiểm mà nheo lại mắt, chôn đầu ở nơi tuyết trắng tròn trịa lưu lại một dấu răng nhợt nhạt.

"Trong phủ này chẳng lẽ một ma ma cũng không mời nổi? "

" ưmm... "

Trang Uyển một bên vỗ nhẹ sau cổ Dận Chân, một tay xoa dịu gương mặt hắn.

"Thiếp chỉ là...... Nghĩ muốn cùng con thân thiết một chút...... Hơn nữa...... Thiếp tóm lại là không yên tâm...... Hoằng An còn nhỏ như vậy......"

"Chính là một đám nô tài này không thích hợp? Ngày mai sai Tô Bồi Thịnh tìm một toán linh hoạt tới"

Đối với lý do này của Trang Uyển, Dận Chân hoàn toàn không cho là đúng, ngay sau đó bàn tay to nắm lấy eo Trang Uyển, đem người bế lên.

" Uyển Uyển, hiện tại nàng là nên chăm sóc cho ta"

chapter content

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận