Phúc Tấn Thuần Phu Ký - Chương 88: Bỉ tâm tự bình tâm

Phúc Tấn Thuần Phu Ký Chương 88: Bỉ tâm tự bình tâm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Mặc kệ phúc tấn tin hay không."

Vũ thị nâng lên gương mặt thon gầy một, lộ ra một đôi thâm quầng.

"Thuốc kia tuy tra được từ nơi này, nhưng suu cho cùng cùng tiện thiếp không liên quan! Tiện nhân hạ dược...... Tất nhiên còn sẽ đem tâm tư ác độc kia vây trên người phúc tấn "

****

Trở lại chính viện, Trang Uyển sai người hầu hạ chính mình thay đổi quần áo, lại dùng nước ấm rửa tay, lúc này mới bế hài nhi. Một hình hài nhỏ bé ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực nàng, tròng mắt đen lúng liếng nhìn đao giác, Trang Uyển trong lòng ấm áp mới chậm rãi thả xuống.

Nhi tử mới sinh ra liền đúng thời điểm vùng duyên hải Quảng Châu nổi lên hải tặc danh xưng A Bảo cúi đầu quy phục triều đình. Khang Hi đại hỉ, thuận tiện đem tin vui báo cho Dận Chân, đình thời đặt tên cho hài tử.

Hoằng An - đại khái đã có bình an khỏe mạnh, lại có ẩn dụ an quốc + an dân, nhưng thật ra làm cho một đám huynh đệ ở đây đều ghé mắt.

Không biết có phải vì cảm nhận được tâm tư ngạch nương không đặt trên người mình, hài tử vươn tay, không buông không khẩn mà nắm lấy vài sợi tóc của Trang Uyển..

"Ai da."

Trang Uyển kêu nhỏ một tiếng, một bên Trúc Tương vội vàng tiến lên gỡ tiểu a ca.

"Thật thật là không thể khiến người khác an tâm. giống y A mã con"

"Như thế nào, giống ta như thế nào?"

Lại nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến. Mỗi lần nhắc tới những lời này, liền thấy chánh chủ kia nghênh ngang mà tiến vào, quần áo cũng chưa thay liền tiến tới xem nhi tử.

"Hôm nay làm ầm ĩ cái gì?! "

Dận Chân đại khái là vừa uống rượu trở về, một thân đầy mùi rượu, Trang Uyển đẩy đẩy hắn, ôm lấy hài tử không cho hắn tiếp xúc.

"Đi tắm rửa trước, sau đó đến con"

Nam nhân lung lay hạ thân xuống, nhướng mày, ngược lại khom lưng ôm vat vai Trang Uyển, đem mặt tiến lại gần.

"Hoằng An còn không người phiên dịch đâu, khi nào sẽ ghét bỏ......"

Nói một nửa, Dận Chân sắc mặt thay đổi, lại là tã lót Hoằng An duỗi chân ra, một chút đặt ở trên cằm Dận Chân, Dận Chân duỗi tay nắm lấy cẳng chân tròn như củ sen của hài nhi, còn không kịp dùng sức, Hoằng An liền xoay hai cái, phốc mà một chút đó là nước tiểu đồng tử, từ Dận Chân trong cổ toàn bộ rót đi xuống. Mặt Dận Chân tức khắc biến thành than đen.

Trang Uyển cũng kinh sợ, cố nín cười đem mới sự việc an bài, mang Hoằng An đi thay tã, quay đầu dặn dò người lại đun chút nước ấm, theo sau đẩy nam nhân ngốc đứng ở nơi đó đi bên trong, trở tay lại bị nam nhân xả vào bên kia phòng tắm.

"Uyển Uyển tới hầu hạ ta thay quần áo."

Quần áo trong ngoài đều ướt rớt, may mà trong phòng có dụng cụ sưởi ấm, Trang Uyển tiến lên giúp Dận Chân cởi từng khuy áo

"Hoằng An còn nhỏ, Tứ gia lần sau cũng không nên gần nó."

Dận Chân nâng lên cằm làm Trang Uyển cấp tùng khuy áo trên cổ, hai người ai đến cực gần, nhàn nhạt hương vị quấn quanh chóp mũi, làm hắn nhịn không được thấp cúi đầu hướng bên tai Trang Uyển.

" Ta chỉ là sờ hắn một chút."

Trang Uyển nghiêng nghiêng đầu, lại bị hắn tiến qua.

"Đừng làm loạn.. Thật ngứa."

"Đây là đem xem ta tương đương với Hoằng An?"

Cẩn thận tính ra, hai người cũng có một thời gian không thân mật, Trang Uyển mang thai, Dận Chân lại ra ngoài làm công vụ, sau lại phùng tang mà túc trực bên linh cữu, hiện tại ngẫm lại chuyện đó, tức khắc tình ý động lên.

chapter content

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận