Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi - Chương 45: TIỂU CÔNG CHÚA NÓI ÔN DỊCH SẮP ĐẾN.
Chương trước- Chương 1: XUYÊN THÀNH CÔNG CHÚA BỊ ĐÁNH TRÁO
- Chương 2: RÀNG BUỘC VỚI HỆ THỐNG TRỊ QUỐC
- Chương 3: ĐẠI HOÀNG TỬ KHÔNG PHẢI CON RUỘT CỦA NGÀI ĐÂU
- Chương 4: TIỂU CÔNG CHÚA LÀ TIÊN NỮ HẠ PHÀM SAO?
- Chương 5: CHẲNG TRÁCH BẠO QUÂN CHẾT SỚM NHƯ VẬY
- Chương 6: LÃO ÂM HIỂM VÀ TIỂU ÂM HIỂM
- Chương 7: NỮ CHÍNH ĐÁNG THƯƠNG
- Chương 8: CÓ ĐIÊU DÂN MUỐN HẠI BẢN CÔNG CHÚA!
- Chương 9: NỮ NHÂN NÀY LẠI DÁM CÓ Ý XẤU VỚI TIỂU CÔNG CHÚA CỦA HẮN!
- Chương 10: ĐỂ NAM CHÍNH LÀM ÁM VỆ CHO NÀNG!
- Chương 11: ÁM VỆ HOÀNG GIA BẢN CON NÍT
- Chương 12: TƯỚNG QUÂN TUYỆT ĐỐI SẼ KHÔNG NỠ LÀM GÌ PHU NHÂN ĐÂU!
- Chương 13: ÉP HOÀNG ĐẾ LẬP NGƯỜI THỪA KẾ
- Chương 14: SINH RA ĐÃ LÀ GÌ, NUÔI ĐƯỢC TỚI LỚN MỚI LÀ BẢN LĨNH!
- Chương 15: NHỠ ĐÂU THẬT SỰ LÀ TIÊN ĐAN THÌ SAO?
- Chương 16: NHỊ TIỂU THƯ PHỦ TƯỚNG QUÂN CAO QUÝ CỠ NÀO
- Chương 17: BỞI VÌ MẮNG QUÁ NHIỀU MÀ BỊ MẤT TIẾNG
- Chương 18: LẦN ĐẦU TIÊN CÓ KHÁI NIỆM VỀ HOÀNG QUYỀN
- Chương 19: NẾU KHÔNG CÓ LÀM RA CHUYỆN ĐÁNH TRÁO CON
- Chương 20: CHỈ LÀ MỘT CÔNG CHÚA KHÔNG CẢN ĐƯỢC ĐƯỜNG!
- Chương 21: SƠ SƠ CHÍNH LÀ TIỂU PHÚC TINH CỦA HẮN
- Chương 22: LÔI PHU NHÂN CHỦ ĐỘNG NHẬN LỖI
- Chương 23: LÔI PHU NHÂN BỊ XỬ TỬ
- Chương 24: AI TRUNG THÀNH LIẾC MẮT THẤY NGAY.
- Chương 25: THỤC PHI MANG THAI, SƠ SƠ KHÔNG PHẢI NHÓC CON DUY NHẤT
- Chương 26: PHƯƠNG CHIÊU NGHI
- Chương 27: ĐẠI SƯ ĐÃ TÍNH MỘT QUẺ, ĐẠI CÔNG CHÚA KHẮC ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG CON!
- Chương 28: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (1)
- Chương 29: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (2)
- Chương 30: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (1)
- Chương 31: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (2)
- Chương 32: CHO RẰNG TRỨNG NHÀ MÌNH CHÍNH LÀ TRỨNG VÀNG ĐỆ NHẤT THIÊN HẠ
- Chương 33: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM!
- Chương 34: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM! (2)
- Chương 35: BỆ HẠ, THẦN NỮ RẤT SẴN LÒNG
- Chương 36: TỘI TĂNG THÊM MỘT BẬC!
- Chương 37: MẠNG CỦA ĐẠI CÔNG CHÚA CŨNG THẬT LÀ CỨNG!
- Chương 38: AI NGỦ HƠN ĐƯỢC CON!
- Chương 39: PHONG KIẾN MÊ TÍN LÀ KHÔNG NÊN NHA!
- Chương 40: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 41: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 42: BÀ VẬY MÀ LẠI CÓ THỂ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA ĐẠI TÔN NỮ
- Chương 43: GÓP SỨC BỎ ĐÁ XUỐNG GIẾNG
- Chương 44: CHỜ SƠ SƠ THÀNH NIÊN SẼ TẶNG NAM SỦNG CHO CON BÉ
- Chương 45: TIỂU CÔNG CHÚA NÓI ÔN DỊCH SẮP ĐẾN.
- Chương 46: THÔNG SUỐT
- Chương 47: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG!
- Chương 48: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG! (2)
- Chương 49: ÔN DỊCH BÙNG NỔ
- Chương 50: THÁI HẬU SUÝT CHÚT NỮA BỊ NHIỄM BỆNH
- Chương 51: HÓA RA LÀ CÓ NGƯỜI CỐ Ý!
- Chương 52: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (1)
- Chương 53: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (2)
- Chương 54: TRƯƠNG PHU NHÂN TRONG ĐẦU CHỈ BIẾT CÓ YÊU ĐƯƠNG
- Chương 55: TÍNH CÁCH ĐA DẠNG CỦA LOÀI NGƯỜI
- Chương 56: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA
- Chương 57: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA (2)
- Chương 58: THIÊN KIM THẬT BỊ TRÁO ĐỔI THÀNH THIÊN KIM GIẢ
- Chương 59: THIÊN KIM THẬT GIẢ (2)
- Chương 60: THIÊN KIM THẬT BỊ BẮT CÓC ĐƯỢC GIẢI CỨU VỀ
- Chương 61: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ
- Chương 62: TÍN QUỐC CÔNG PHU NH N LÀ ĐỒNG THÊ (2)
- Chương 63: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ (3)
- Chương 64: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC.
- Chương 65: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC (2)
- Chương 66: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (1)
- Chương 67: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (2)
- Chương 68: CHU PHU NHÂN VỀ NHÀ MẸ ĐẺ
- Chương 69: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG
- Chương 70: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG (2)
- Chương 71: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (1)
- Chương 72: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (2)
- Chương 73: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC
- Chương 74: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC (2)
- Chương 75: SAO NÀNG TA LẠI DÁM TRÊU CHỌC NGƯỜI MÀ BỆ HẠ COI TRỌNG
- Chương 76: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU
- Chương 77: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU (2)
- Chương 78: NGƯỜI TỐT NHÀ AI LẠI MUỐN XEM EM BÉ ĐÁNH RẮM CHỨ!
- Chương 79: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ
- Chương 80: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ (2)
- Chương 81: TRƯỞNG CÔNG CHÚA THIÊN VỊ
- Chương 82: TRƯỞNG CÔNG CHÚA TỨC GIẬN MẮNG TRƯỞNG TỬ
- Chương 83: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG
- Chương 84: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG (2)
- Chương 85: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH
- Chương 86: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH (2)
- Chương 87: THIẾN PHÒ MÃ
- Chương 88: THIẾN PHÒ MÃ (2)
- Chương 89: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC
- Chương 90: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC (2)
- Chương 91: HÁI HẬU AN ỦI TRIỆU KIỀM
- Chương 92: TRIỆU KIỀM HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ TRƯỞNG CÔNG CHÚA
- Chương 93: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
- Chương 94: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi
Chương 45: TIỂU CÔNG CHÚA NÓI ÔN DỊCH SẮP ĐẾN.
Ở Tuyên Thất Điện, Bối Tịnh Sơ đang cùng Ngư ma ma chơi, đột nhiên hắt xì hai cái liền.
Là ai đang mắng bổn bảo bảo!
Ngư ma ma thấy vậy thì lo lắng sờ sờ trán Bối Tịnh Sơ: "Hay là Công chúa bị lạnh rồi, mùa đông năm nay thời tiết rất lạnh."
Bối Tịnh Sơ:...
[Ma ma tốt của ta ơi, trong phòng đốt than cháy rừng rực ta nóng đến sắp ra mồ hôi luôn rồi, nếu là nói ta bị cảm nắng còn đáng tin hơn cảm lạnh đó!]
Đây là chính là chỗ tốt việc đầu thai thành công chúa đấy, cho dù mùa đông có lạnh ra sao thì trong phòng vĩnh viễn luôn có than cháy đỏ rực.
Nhìn ngoài cửa sổ gió lạnh đìu hiu, ở trong phòng lại chỉ mặc chiếc áo mỏng cũng rất ấm áp.
Cực kỳ dễ chịu.
Nếu không phải do nàng còn quá nhỏ, hiện giờ cái gì cũng không thể ăn.
Nàng đã cho hai củ khoai lang đỏ và ít hạt dẻ vào bên trong lò than, lại đặt thêm cái giá nướng, bên trên để một cái bình gốm nấu trà sữa, rất là hưởng thụ nha.
Lúc còn ở hiện đại, khi đi học ở phương nam, trong phòng học không có hệ thống sưởi.
Bọc người bên trong ba lớp bên ngoài ba lớp, dán thêm miếng giữ ấm nhưng tay chân đều lạnh như băng.
Càng không cần phải nói đến ở thời cổ đại, cuộc sống sinh hoạt của người thường cực kỳ gian nan vất vả.
Bối Tịnh Sơ biết điều kiện của cổ đại .
Nàng ở trong phòng hưởng thụ, bên ngoài các bá tánh bình thường đang phải chịu đói chịu rét, thậm chí có rất nhiều người bị lạnh đến chết.
Đúng là kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra.
Ở hiện đại tuy rằng rất ít có người bị lạnh c.h.ế.t nhưng ở phương bắc mùa đông cũng có không ít động vật hoang bị lạnh c.h.ế.t ven đường.
Nhưng bây giờ Bối Tịnh Sơ chỉ có thể lo cho bản thân mình trước đã.
Khi khó khăn thì phải lo thân mình, khi sung túc mới có thể san sẻ giúp đỡ người khác.
Chờ sau này khi nàng có năng lực, nhất định sẽ đi giúp người khác.
...
Bên kia, sau khi nghĩ thông suốt thì tâm trạng hoàng đế cực kỳ vui vẻ, sắc mặt từ đen thui chuyển sang rạng rỡ.
Hắn lôi kéo Phương phi về phòng: "Ái phi vừa mới nói cái gì? Tiếp tục nói đi, trẫm nghe."
Tâm trạng hoàng đế thay đổi thất thường dọa cho Phương phi nhảy dựng: Đầu óc ngài có bình thường không vậy?
Ngày hôm đó, vị phụ thân hoàng đế của nàng vẫn đang múa bút thành văn* mà phê tấu chương, Bối Tịnh Sơ đang an nhàn ở trong nôi của mình làm một con sâu gạo ăn xong rồi ngủ.
*奋笔疾书 (fèn bǐ jí shū) có nghĩa là "viết một cách nhanh chóng và hăng hái".
Lúc đang nửa tỉnh nửa mê thì nàng đột nhiên nhớ tới một việc.
[Không xong rồi, ôn dịch sắp đến rồi!]
Sau khi Hoàng đế biết có chuyện về ôn dịch vẫn luôn muốn nghe thêm, nhưng là nhóc con lại không chịu tiết lộ thêm.
Không nghĩ tới sẽ tới nhanh như vậy.
[** không có nói rõ là ôn dịch bùng phát ở nơi nào , chỉ nói là ở Kinh Giao.]
[Để mình nhớ xem là nguyên nhân gì dẫn đến ôn dịch bùng nổ? Cũng may là mình nhớ ra rồi, nếu không sẽ phải bỏ lỡ mất!]
[Không đúng, mình nhớ ra cũng vô ích! Mình cũng không thể thông báo cho bọn họ được.]
[Xong rồi xong rồi xong rồi, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, thật là bức bối mà!]
Hoàng đế còn nôn nóng hơn nàng: "Con cứ nói đi, con nói đi, mau nói đi, ta nghe được hết, thật là gấp c.h.ế.t người ta mà."
Tay trái hắn không ngừng đóng mở nắp của tách trà.
Tưởng công công trộm liếc mắt một cái, sợ tới mức phất trần đều run lên một chút, lại vội vàng đứng ngay ngắn lại.
Biểu hiện thế này chính là bệ hạ đang có chuyện phiền lòng, lúc này không nên quấy rầy ngài ấy.
Mắt thấy nhóc con định từ bỏ không nghĩ nữa.
Hoàng đế đang suy xét, có nên trực tiếp nói với con bé rằng hắn có thể nghe được tiếng lòng của nó hay không.
[Thôi thôi, mình cứ xem xem trước đã.]
Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bối Tịnh Sơ mở trang tình báo ra, tìm kiếm thông tin về ôn dịch.
Cũng không biết hệ thống sắp chữ dựa theo thứ tự gì.
Ở trang đầu đều là những sự kiện râu ria cẩu huyết nhưng lại hấp dẫn Bối Tịnh Sơ ngo ngoe rục rịch móng vuốt nhỏ.
Nhưng nàng cố nhịn xuống, nàng muốn xem chuyện ôn dịch hơn.
Tìm được rồi.
[Xong rồi xong rồi, cái này không có cách nào, thời tiết thất thường, mưa to liên miên không ngớt dẫn tới lũ lụt bùng phát.]
[Là do người c.h.ế.t quá nhiều không kịp chôn dẫn đến dịch bệnh.]
[Bất kỳ nhân tố nào đều không phải thứ mà con người có thể ngăn cản, sau đại tai nhất định sẽ có đại dịch.]
[Tương tự, trước khi ôn dịch bùng phát thì phần lớn là trước đó đã xảy ra tai họa gì đó.]
Sau đại tai nhất định sẽ có đại dịch?
Đây là lần đầu tiên hoàng đế nghe thấy cách nói như thế này, nhưng khi hắn nhớ lại những sách sử mình đã từng học qua, phát hiện quả là đúng thế thật.
Hoàng đế nhịn không được bế Bối Tịnh Sơ vào lòng rồi hôn lên khuôn mặt nhỏ của nàng.
Không hổ là tiểu phúc tinh của phụ thân mà, sau này việc phòng chống dịch bệnh đã có thêm một cái quy luật!
[A a a ngài làm gì vậy! Lão già kia, râu của ngài đ.â.m vào mặt ta rồi!]
[Bổn bảo bảo biết là ta rất đáng yêu, khiến người khác không nhịn được muốn ôm hôn, nhưng trước khi hôn ngài có thể cạo râu đi có được không?]
Hoàng đế- 22 tuổi đang lúc tráng niên - lão già:
"... Được."
Là ai đang mắng bổn bảo bảo!
Ngư ma ma thấy vậy thì lo lắng sờ sờ trán Bối Tịnh Sơ: "Hay là Công chúa bị lạnh rồi, mùa đông năm nay thời tiết rất lạnh."
Bối Tịnh Sơ:...
[Ma ma tốt của ta ơi, trong phòng đốt than cháy rừng rực ta nóng đến sắp ra mồ hôi luôn rồi, nếu là nói ta bị cảm nắng còn đáng tin hơn cảm lạnh đó!]
Đây là chính là chỗ tốt việc đầu thai thành công chúa đấy, cho dù mùa đông có lạnh ra sao thì trong phòng vĩnh viễn luôn có than cháy đỏ rực.
Nhìn ngoài cửa sổ gió lạnh đìu hiu, ở trong phòng lại chỉ mặc chiếc áo mỏng cũng rất ấm áp.
Cực kỳ dễ chịu.
Nếu không phải do nàng còn quá nhỏ, hiện giờ cái gì cũng không thể ăn.
Nàng đã cho hai củ khoai lang đỏ và ít hạt dẻ vào bên trong lò than, lại đặt thêm cái giá nướng, bên trên để một cái bình gốm nấu trà sữa, rất là hưởng thụ nha.
Lúc còn ở hiện đại, khi đi học ở phương nam, trong phòng học không có hệ thống sưởi.
Bọc người bên trong ba lớp bên ngoài ba lớp, dán thêm miếng giữ ấm nhưng tay chân đều lạnh như băng.
Càng không cần phải nói đến ở thời cổ đại, cuộc sống sinh hoạt của người thường cực kỳ gian nan vất vả.
Bối Tịnh Sơ biết điều kiện của cổ đại .
Nàng ở trong phòng hưởng thụ, bên ngoài các bá tánh bình thường đang phải chịu đói chịu rét, thậm chí có rất nhiều người bị lạnh đến chết.
Đúng là kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra.
Ở hiện đại tuy rằng rất ít có người bị lạnh c.h.ế.t nhưng ở phương bắc mùa đông cũng có không ít động vật hoang bị lạnh c.h.ế.t ven đường.
Nhưng bây giờ Bối Tịnh Sơ chỉ có thể lo cho bản thân mình trước đã.
Khi khó khăn thì phải lo thân mình, khi sung túc mới có thể san sẻ giúp đỡ người khác.
Chờ sau này khi nàng có năng lực, nhất định sẽ đi giúp người khác.
...
Bên kia, sau khi nghĩ thông suốt thì tâm trạng hoàng đế cực kỳ vui vẻ, sắc mặt từ đen thui chuyển sang rạng rỡ.
Hắn lôi kéo Phương phi về phòng: "Ái phi vừa mới nói cái gì? Tiếp tục nói đi, trẫm nghe."
Tâm trạng hoàng đế thay đổi thất thường dọa cho Phương phi nhảy dựng: Đầu óc ngài có bình thường không vậy?
Ngày hôm đó, vị phụ thân hoàng đế của nàng vẫn đang múa bút thành văn* mà phê tấu chương, Bối Tịnh Sơ đang an nhàn ở trong nôi của mình làm một con sâu gạo ăn xong rồi ngủ.
*奋笔疾书 (fèn bǐ jí shū) có nghĩa là "viết một cách nhanh chóng và hăng hái".
Lúc đang nửa tỉnh nửa mê thì nàng đột nhiên nhớ tới một việc.
[Không xong rồi, ôn dịch sắp đến rồi!]
Sau khi Hoàng đế biết có chuyện về ôn dịch vẫn luôn muốn nghe thêm, nhưng là nhóc con lại không chịu tiết lộ thêm.
Không nghĩ tới sẽ tới nhanh như vậy.
[** không có nói rõ là ôn dịch bùng phát ở nơi nào , chỉ nói là ở Kinh Giao.]
[Để mình nhớ xem là nguyên nhân gì dẫn đến ôn dịch bùng nổ? Cũng may là mình nhớ ra rồi, nếu không sẽ phải bỏ lỡ mất!]
[Không đúng, mình nhớ ra cũng vô ích! Mình cũng không thể thông báo cho bọn họ được.]
[Xong rồi xong rồi xong rồi, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, thật là bức bối mà!]
Hoàng đế còn nôn nóng hơn nàng: "Con cứ nói đi, con nói đi, mau nói đi, ta nghe được hết, thật là gấp c.h.ế.t người ta mà."
Tay trái hắn không ngừng đóng mở nắp của tách trà.
Tưởng công công trộm liếc mắt một cái, sợ tới mức phất trần đều run lên một chút, lại vội vàng đứng ngay ngắn lại.
Biểu hiện thế này chính là bệ hạ đang có chuyện phiền lòng, lúc này không nên quấy rầy ngài ấy.
Mắt thấy nhóc con định từ bỏ không nghĩ nữa.
Hoàng đế đang suy xét, có nên trực tiếp nói với con bé rằng hắn có thể nghe được tiếng lòng của nó hay không.
[Thôi thôi, mình cứ xem xem trước đã.]
Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bối Tịnh Sơ mở trang tình báo ra, tìm kiếm thông tin về ôn dịch.
Cũng không biết hệ thống sắp chữ dựa theo thứ tự gì.
Ở trang đầu đều là những sự kiện râu ria cẩu huyết nhưng lại hấp dẫn Bối Tịnh Sơ ngo ngoe rục rịch móng vuốt nhỏ.
Nhưng nàng cố nhịn xuống, nàng muốn xem chuyện ôn dịch hơn.
Tìm được rồi.
[Xong rồi xong rồi, cái này không có cách nào, thời tiết thất thường, mưa to liên miên không ngớt dẫn tới lũ lụt bùng phát.]
[Là do người c.h.ế.t quá nhiều không kịp chôn dẫn đến dịch bệnh.]
[Bất kỳ nhân tố nào đều không phải thứ mà con người có thể ngăn cản, sau đại tai nhất định sẽ có đại dịch.]
[Tương tự, trước khi ôn dịch bùng phát thì phần lớn là trước đó đã xảy ra tai họa gì đó.]
Sau đại tai nhất định sẽ có đại dịch?
Đây là lần đầu tiên hoàng đế nghe thấy cách nói như thế này, nhưng khi hắn nhớ lại những sách sử mình đã từng học qua, phát hiện quả là đúng thế thật.
Hoàng đế nhịn không được bế Bối Tịnh Sơ vào lòng rồi hôn lên khuôn mặt nhỏ của nàng.
Không hổ là tiểu phúc tinh của phụ thân mà, sau này việc phòng chống dịch bệnh đã có thêm một cái quy luật!
[A a a ngài làm gì vậy! Lão già kia, râu của ngài đ.â.m vào mặt ta rồi!]
[Bổn bảo bảo biết là ta rất đáng yêu, khiến người khác không nhịn được muốn ôm hôn, nhưng trước khi hôn ngài có thể cạo râu đi có được không?]
Hoàng đế- 22 tuổi đang lúc tráng niên - lão già:
"... Được."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: XUYÊN THÀNH CÔNG CHÚA BỊ ĐÁNH TRÁO
- Chương 2: RÀNG BUỘC VỚI HỆ THỐNG TRỊ QUỐC
- Chương 3: ĐẠI HOÀNG TỬ KHÔNG PHẢI CON RUỘT CỦA NGÀI ĐÂU
- Chương 4: TIỂU CÔNG CHÚA LÀ TIÊN NỮ HẠ PHÀM SAO?
- Chương 5: CHẲNG TRÁCH BẠO QUÂN CHẾT SỚM NHƯ VẬY
- Chương 6: LÃO ÂM HIỂM VÀ TIỂU ÂM HIỂM
- Chương 7: NỮ CHÍNH ĐÁNG THƯƠNG
- Chương 8: CÓ ĐIÊU DÂN MUỐN HẠI BẢN CÔNG CHÚA!
- Chương 9: NỮ NHÂN NÀY LẠI DÁM CÓ Ý XẤU VỚI TIỂU CÔNG CHÚA CỦA HẮN!
- Chương 10: ĐỂ NAM CHÍNH LÀM ÁM VỆ CHO NÀNG!
- Chương 11: ÁM VỆ HOÀNG GIA BẢN CON NÍT
- Chương 12: TƯỚNG QUÂN TUYỆT ĐỐI SẼ KHÔNG NỠ LÀM GÌ PHU NHÂN ĐÂU!
- Chương 13: ÉP HOÀNG ĐẾ LẬP NGƯỜI THỪA KẾ
- Chương 14: SINH RA ĐÃ LÀ GÌ, NUÔI ĐƯỢC TỚI LỚN MỚI LÀ BẢN LĨNH!
- Chương 15: NHỠ ĐÂU THẬT SỰ LÀ TIÊN ĐAN THÌ SAO?
- Chương 16: NHỊ TIỂU THƯ PHỦ TƯỚNG QUÂN CAO QUÝ CỠ NÀO
- Chương 17: BỞI VÌ MẮNG QUÁ NHIỀU MÀ BỊ MẤT TIẾNG
- Chương 18: LẦN ĐẦU TIÊN CÓ KHÁI NIỆM VỀ HOÀNG QUYỀN
- Chương 19: NẾU KHÔNG CÓ LÀM RA CHUYỆN ĐÁNH TRÁO CON
- Chương 20: CHỈ LÀ MỘT CÔNG CHÚA KHÔNG CẢN ĐƯỢC ĐƯỜNG!
- Chương 21: SƠ SƠ CHÍNH LÀ TIỂU PHÚC TINH CỦA HẮN
- Chương 22: LÔI PHU NHÂN CHỦ ĐỘNG NHẬN LỖI
- Chương 23: LÔI PHU NHÂN BỊ XỬ TỬ
- Chương 24: AI TRUNG THÀNH LIẾC MẮT THẤY NGAY.
- Chương 25: THỤC PHI MANG THAI, SƠ SƠ KHÔNG PHẢI NHÓC CON DUY NHẤT
- Chương 26: PHƯƠNG CHIÊU NGHI
- Chương 27: ĐẠI SƯ ĐÃ TÍNH MỘT QUẺ, ĐẠI CÔNG CHÚA KHẮC ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG CON!
- Chương 28: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (1)
- Chương 29: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (2)
- Chương 30: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (1)
- Chương 31: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (2)
- Chương 32: CHO RẰNG TRỨNG NHÀ MÌNH CHÍNH LÀ TRỨNG VÀNG ĐỆ NHẤT THIÊN HẠ
- Chương 33: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM!
- Chương 34: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM! (2)
- Chương 35: BỆ HẠ, THẦN NỮ RẤT SẴN LÒNG
- Chương 36: TỘI TĂNG THÊM MỘT BẬC!
- Chương 37: MẠNG CỦA ĐẠI CÔNG CHÚA CŨNG THẬT LÀ CỨNG!
- Chương 38: AI NGỦ HƠN ĐƯỢC CON!
- Chương 39: PHONG KIẾN MÊ TÍN LÀ KHÔNG NÊN NHA!
- Chương 40: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 41: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 42: BÀ VẬY MÀ LẠI CÓ THỂ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA ĐẠI TÔN NỮ
- Chương 43: GÓP SỨC BỎ ĐÁ XUỐNG GIẾNG
- Chương 44: CHỜ SƠ SƠ THÀNH NIÊN SẼ TẶNG NAM SỦNG CHO CON BÉ
- Chương 45: TIỂU CÔNG CHÚA NÓI ÔN DỊCH SẮP ĐẾN.
- Chương 46: THÔNG SUỐT
- Chương 47: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG!
- Chương 48: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG! (2)
- Chương 49: ÔN DỊCH BÙNG NỔ
- Chương 50: THÁI HẬU SUÝT CHÚT NỮA BỊ NHIỄM BỆNH
- Chương 51: HÓA RA LÀ CÓ NGƯỜI CỐ Ý!
- Chương 52: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (1)
- Chương 53: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (2)
- Chương 54: TRƯƠNG PHU NHÂN TRONG ĐẦU CHỈ BIẾT CÓ YÊU ĐƯƠNG
- Chương 55: TÍNH CÁCH ĐA DẠNG CỦA LOÀI NGƯỜI
- Chương 56: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA
- Chương 57: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA (2)
- Chương 58: THIÊN KIM THẬT BỊ TRÁO ĐỔI THÀNH THIÊN KIM GIẢ
- Chương 59: THIÊN KIM THẬT GIẢ (2)
- Chương 60: THIÊN KIM THẬT BỊ BẮT CÓC ĐƯỢC GIẢI CỨU VỀ
- Chương 61: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ
- Chương 62: TÍN QUỐC CÔNG PHU NH N LÀ ĐỒNG THÊ (2)
- Chương 63: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ (3)
- Chương 64: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC.
- Chương 65: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC (2)
- Chương 66: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (1)
- Chương 67: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (2)
- Chương 68: CHU PHU NHÂN VỀ NHÀ MẸ ĐẺ
- Chương 69: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG
- Chương 70: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG (2)
- Chương 71: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (1)
- Chương 72: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (2)
- Chương 73: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC
- Chương 74: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC (2)
- Chương 75: SAO NÀNG TA LẠI DÁM TRÊU CHỌC NGƯỜI MÀ BỆ HẠ COI TRỌNG
- Chương 76: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU
- Chương 77: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU (2)
- Chương 78: NGƯỜI TỐT NHÀ AI LẠI MUỐN XEM EM BÉ ĐÁNH RẮM CHỨ!
- Chương 79: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ
- Chương 80: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ (2)
- Chương 81: TRƯỞNG CÔNG CHÚA THIÊN VỊ
- Chương 82: TRƯỞNG CÔNG CHÚA TỨC GIẬN MẮNG TRƯỞNG TỬ
- Chương 83: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG
- Chương 84: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG (2)
- Chương 85: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH
- Chương 86: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH (2)
- Chương 87: THIẾN PHÒ MÃ
- Chương 88: THIẾN PHÒ MÃ (2)
- Chương 89: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC
- Chương 90: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC (2)
- Chương 91: HÁI HẬU AN ỦI TRIỆU KIỀM
- Chương 92: TRIỆU KIỀM HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ TRƯỞNG CÔNG CHÚA
- Chương 93: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
- Chương 94: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
- bình luận