Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi - Chương 78: NGƯỜI TỐT NHÀ AI LẠI MUỐN XEM EM BÉ ĐÁNH RẮM CHỨ!
Chương trước- Chương 1: XUYÊN THÀNH CÔNG CHÚA BỊ ĐÁNH TRÁO
- Chương 2: RÀNG BUỘC VỚI HỆ THỐNG TRỊ QUỐC
- Chương 3: ĐẠI HOÀNG TỬ KHÔNG PHẢI CON RUỘT CỦA NGÀI ĐÂU
- Chương 4: TIỂU CÔNG CHÚA LÀ TIÊN NỮ HẠ PHÀM SAO?
- Chương 5: CHẲNG TRÁCH BẠO QUÂN CHẾT SỚM NHƯ VẬY
- Chương 6: LÃO ÂM HIỂM VÀ TIỂU ÂM HIỂM
- Chương 7: NỮ CHÍNH ĐÁNG THƯƠNG
- Chương 8: CÓ ĐIÊU DÂN MUỐN HẠI BẢN CÔNG CHÚA!
- Chương 9: NỮ NHÂN NÀY LẠI DÁM CÓ Ý XẤU VỚI TIỂU CÔNG CHÚA CỦA HẮN!
- Chương 10: ĐỂ NAM CHÍNH LÀM ÁM VỆ CHO NÀNG!
- Chương 11: ÁM VỆ HOÀNG GIA BẢN CON NÍT
- Chương 12: TƯỚNG QUÂN TUYỆT ĐỐI SẼ KHÔNG NỠ LÀM GÌ PHU NHÂN ĐÂU!
- Chương 13: ÉP HOÀNG ĐẾ LẬP NGƯỜI THỪA KẾ
- Chương 14: SINH RA ĐÃ LÀ GÌ, NUÔI ĐƯỢC TỚI LỚN MỚI LÀ BẢN LĨNH!
- Chương 15: NHỠ ĐÂU THẬT SỰ LÀ TIÊN ĐAN THÌ SAO?
- Chương 16: NHỊ TIỂU THƯ PHỦ TƯỚNG QUÂN CAO QUÝ CỠ NÀO
- Chương 17: BỞI VÌ MẮNG QUÁ NHIỀU MÀ BỊ MẤT TIẾNG
- Chương 18: LẦN ĐẦU TIÊN CÓ KHÁI NIỆM VỀ HOÀNG QUYỀN
- Chương 19: NẾU KHÔNG CÓ LÀM RA CHUYỆN ĐÁNH TRÁO CON
- Chương 20: CHỈ LÀ MỘT CÔNG CHÚA KHÔNG CẢN ĐƯỢC ĐƯỜNG!
- Chương 21: SƠ SƠ CHÍNH LÀ TIỂU PHÚC TINH CỦA HẮN
- Chương 22: LÔI PHU NHÂN CHỦ ĐỘNG NHẬN LỖI
- Chương 23: LÔI PHU NHÂN BỊ XỬ TỬ
- Chương 24: AI TRUNG THÀNH LIẾC MẮT THẤY NGAY.
- Chương 25: THỤC PHI MANG THAI, SƠ SƠ KHÔNG PHẢI NHÓC CON DUY NHẤT
- Chương 26: PHƯƠNG CHIÊU NGHI
- Chương 27: ĐẠI SƯ ĐÃ TÍNH MỘT QUẺ, ĐẠI CÔNG CHÚA KHẮC ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG CON!
- Chương 28: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (1)
- Chương 29: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (2)
- Chương 30: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (1)
- Chương 31: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (2)
- Chương 32: CHO RẰNG TRỨNG NHÀ MÌNH CHÍNH LÀ TRỨNG VÀNG ĐỆ NHẤT THIÊN HẠ
- Chương 33: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM!
- Chương 34: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM! (2)
- Chương 35: BỆ HẠ, THẦN NỮ RẤT SẴN LÒNG
- Chương 36: TỘI TĂNG THÊM MỘT BẬC!
- Chương 37: MẠNG CỦA ĐẠI CÔNG CHÚA CŨNG THẬT LÀ CỨNG!
- Chương 38: AI NGỦ HƠN ĐƯỢC CON!
- Chương 39: PHONG KIẾN MÊ TÍN LÀ KHÔNG NÊN NHA!
- Chương 40: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 41: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 42: BÀ VẬY MÀ LẠI CÓ THỂ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA ĐẠI TÔN NỮ
- Chương 43: GÓP SỨC BỎ ĐÁ XUỐNG GIẾNG
- Chương 44: CHỜ SƠ SƠ THÀNH NIÊN SẼ TẶNG NAM SỦNG CHO CON BÉ
- Chương 45: TIỂU CÔNG CHÚA NÓI ÔN DỊCH SẮP ĐẾN.
- Chương 46: THÔNG SUỐT
- Chương 47: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG!
- Chương 48: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG! (2)
- Chương 49: ÔN DỊCH BÙNG NỔ
- Chương 50: THÁI HẬU SUÝT CHÚT NỮA BỊ NHIỄM BỆNH
- Chương 51: HÓA RA LÀ CÓ NGƯỜI CỐ Ý!
- Chương 52: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (1)
- Chương 53: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (2)
- Chương 54: TRƯƠNG PHU NHÂN TRONG ĐẦU CHỈ BIẾT CÓ YÊU ĐƯƠNG
- Chương 55: TÍNH CÁCH ĐA DẠNG CỦA LOÀI NGƯỜI
- Chương 56: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA
- Chương 57: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA (2)
- Chương 58: THIÊN KIM THẬT BỊ TRÁO ĐỔI THÀNH THIÊN KIM GIẢ
- Chương 59: THIÊN KIM THẬT GIẢ (2)
- Chương 60: THIÊN KIM THẬT BỊ BẮT CÓC ĐƯỢC GIẢI CỨU VỀ
- Chương 61: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ
- Chương 62: TÍN QUỐC CÔNG PHU NH N LÀ ĐỒNG THÊ (2)
- Chương 63: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ (3)
- Chương 64: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC.
- Chương 65: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC (2)
- Chương 66: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (1)
- Chương 67: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (2)
- Chương 68: CHU PHU NHÂN VỀ NHÀ MẸ ĐẺ
- Chương 69: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG
- Chương 70: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG (2)
- Chương 71: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (1)
- Chương 72: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (2)
- Chương 73: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC
- Chương 74: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC (2)
- Chương 75: SAO NÀNG TA LẠI DÁM TRÊU CHỌC NGƯỜI MÀ BỆ HẠ COI TRỌNG
- Chương 76: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU
- Chương 77: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU (2)
- Chương 78: NGƯỜI TỐT NHÀ AI LẠI MUỐN XEM EM BÉ ĐÁNH RẮM CHỨ!
- Chương 79: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ
- Chương 80: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ (2)
- Chương 81: TRƯỞNG CÔNG CHÚA THIÊN VỊ
- Chương 82: TRƯỞNG CÔNG CHÚA TỨC GIẬN MẮNG TRƯỞNG TỬ
- Chương 83: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG
- Chương 84: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG (2)
- Chương 85: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH
- Chương 86: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH (2)
- Chương 87: THIẾN PHÒ MÃ
- Chương 88: THIẾN PHÒ MÃ (2)
- Chương 89: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC
- Chương 90: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC (2)
- Chương 91: HÁI HẬU AN ỦI TRIỆU KIỀM
- Chương 92: TRIỆU KIỀM HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ TRƯỞNG CÔNG CHÚA
- Chương 93: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
- Chương 94: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi
Chương 78: NGƯỜI TỐT NHÀ AI LẠI MUỐN XEM EM BÉ ĐÁNH RẮM CHỨ!
Phương phi đi vào thiên điện của Tuyên Thất Điện.
Lúc này, ma ma đang nâng chân của tiểu công chúa lên, phần chân gập lại khiến hơi trong bụng được đẩy ra.
Từng tiếng đánh rắm liên hoàn không ngừng vang lên khắp gian phòng.
Phương phi: Rất là chấn động.
Thì ra đây chính là “nhóc thối” trong truyền thuyết sao?
*小屁孩- tiểu thí hài. “thí” còn có nghĩa là đánh rắm
Gương mặt của Phương phi đột nhiên xuất hiện dọa Bối Tịnh Sơ giật nảy mình: [A a a a a, cứu mạng có biến thái xem em bé đánh rắm a a a a a!]
Bên này, bầu không khí hài hòa lại có chút xấu hổ, bên trong dịch đình bầu không khí lại hoàn toàn tương phản.
Trong phòng giam của dịch đình, Hạ Nhu bị đám cung nữ bị nhốt cùng mắng thảm.
Ở trong hoàng cung, loại vật như thạch tín ngoại trừ Thái Y Viện thì không được phép mang đến bất cứ nơi nào khác.
Sở dĩ Hạ Nhu có thể lấy được là thông qua mạng lưới quan hệ phức tạp của cung nhân, tầng tầng yểm hộ che giấu cho nàng ta.
Đừng nhìn đều là hạ nhân, nhưng trong hoàng cung đông nhất cũng chính là hạ nhân.
Lúc còn tiền triều, ấu chủ kế vị, cung nữ thái giám thậm chí còn liên hợp lại lén trộm được tài sản của hoàng thất.
Lúc báo cáo lên trên, trứng gà đều phải sáu lượng bạc một cái.
Nhưng trên thực tế, 4 cái trứng gà chỉ cần một văn tiền.
Mà hiện tại, hậu cung Việt Triều cũng là sơ suất trong vấn đề này, mạng lưới quan hệ của cung nhân đã có đủ thực lực để mang độc dược vào hoàng cung.
Hoàng đế quyết tâm phải thanh trừng sạch sẽ, người có liên quan đều bị nhốt vào dịch đình, chờ nhận án tử.
Một đống người toàn bộ đều bị liên lụy bởi vì Hạ Nhu muốn đầu độc Hứa Hân Xu, đương nhiên tất cả bọn họ đều phải phát tiết ra hết oán hận trong lòng.
“Ngươi cái đồ đáng c.h.ế.t ngàn lần này, tất cả chúng ta đều bởi vì sự ngu xuẩn của ngươi mà xong đời rồi!”
“Ăn no rửng mỡ đi đầu độc người được Hoàng Thượng coi trọng, ngươi để ý nàng ta là phi tần hay là đồ chơi làm gì, người ta có thể lọt vào mắt bệ hạ đều là bản lĩnh của người ta!”
“Chính ngươi không có bản lĩnh còn ghen ghét người ta, ngươi ăn cái gì lớn lên mà lòng dạ hẹp hòi tới vậy hả?”
“Người ta ở ngay cách vách mà sao ngươi không biết học theo một chút? Ngược lại lòng dạ hẹp hòi, thấy người ta sống tốt là không nhìn nổi!”
“Ngươi đã có quan hệ tốt với loại người này rồi, tương lai không phải sẽ được phú quý đến tận trời sao? Kết quả ngươi lại làm liên lụy đến chúng ta, kéo mọi người cùng rơi xuống nước!”
Nói xong, cung nữ kia đã bắt đầu ra tay.
Những cung nữ bên cạnh nàng ta cũng cùng nhau ra tay, tay đ.ấ.m chân đá với Hạ Nhu.
Tương lai các nàng chính là phải ở đây chờ chết, hơn nữa trước khi c.h.ế.t còn phải ở trong dịch đình ngày qua ngày làm việc nặng.
So với nơi này, lúc trước dù có là cung nữ thấp kém nhất đi nữa đều là hạnh phúc.
Những sợ hãi cùng oán giận tự nhiên đều phải phát tiết ra ngoài.
Mà Hạ Nhu, người dẫn tới tất cả mọi việc chính là nơi trút giận tốt nhất.
Còn chưa tới ngày hành hình, Hạ Nhu đã bị tra tấn đến chết.
Lúc nàng ta hại người cũng chưa từng nghĩ tới sẽ phải trả cái giá lớn như vậy.
Sau khi c.h.ế.t còn bị lôi ra ngoài thành, qua loa chôn xuống, không người quan tâm. Cuối cùng, cũng chỉ có Hứa Hân Xu nhớ tới mà hỏi thăm một chút, mới biết được tin người đã chết.
Trải qua sự kiện Hứa Hân Xu bị đầu độc, hoàng đế cũng sắp xếp một nữ y và thị vệ bên người Chu Hoan Tửu.
Hai người này đều là tương lai của Việt Triều, không thể bởi vì một chút nguyên nhân kỳ quái mà gặp họa.
Đương nhiên, hắn cũng không có quên tiểu phúc tinh quan trọng nhất của mình —— Bối Tịnh Sơ.
“Nhan Trọng.”
Một bóng người lóe lên một cái đã quỳ một gối ở trước mặt hắn.
“Có thuộc hạ.”
“Sau này hãy đi theo bảo vệ cho công chúa.”
“Vâng!”
Một câu dị nghị cũng không có, kỷ luật nghiêm minh.
Ám vệ được huấn luyện tốt tựa như máy móc không có tư duy, chỉ nghe mệnh lệnh của chủ nhân mà hành sự.
Hoàng đế vốn cho rằng sẽ nghe được Bối Tịnh Sơ hết lời khen ngợi hắn anh minh thần võ, lại nghe thấy nhóc con càm ràm: [Chỉ có một người thôi à? Thật là keo kiệt ~]
Hoàng đế: … Nhóc thối kia, con thì biết cái gì?
Nhan Trọng, đó chính là Nhan Trọng đó!
Một trong tứ đại cao thủ ám vệ - Bá, Trọng, Thúc, Quý!
Hắn trực tiếp đưa ám vệ xếp hạng thứ hai cho nữ nhi, người phụ thân này còn chưa đủ hào phóng sao?
Hoàng đế ấm ức, nhưng hoàng đế không thể nói.
Bối Tịnh Sơ sau khi tỉnh ngủ thì có chút nhàm chán, lại bắt đầu xem kịch vui trong trang tình báo của hệ thống.
Nhưng mà lần này, trước khi vào giao diện [tình báo], nàng lại ấn vào giao diện [độ yêu thích] trước.
Thứ này không thể thường xuyên mở ra xem, nếu là thấy độ yêu thích của những người bên trong không có tăng thêm chút nào thì cũng quá đau lòng.
Nhưng cách thật lâu lại vào xem một chút, sẽ phát hiện độ yêu thích của những người bên trong tăng lên rõ rệt, Bối Tịnh Sơ sẽ rất vui vẻ.
Lúc này, ma ma đang nâng chân của tiểu công chúa lên, phần chân gập lại khiến hơi trong bụng được đẩy ra.
Từng tiếng đánh rắm liên hoàn không ngừng vang lên khắp gian phòng.
Phương phi: Rất là chấn động.
Thì ra đây chính là “nhóc thối” trong truyền thuyết sao?
*小屁孩- tiểu thí hài. “thí” còn có nghĩa là đánh rắm
Gương mặt của Phương phi đột nhiên xuất hiện dọa Bối Tịnh Sơ giật nảy mình: [A a a a a, cứu mạng có biến thái xem em bé đánh rắm a a a a a!]
Bên này, bầu không khí hài hòa lại có chút xấu hổ, bên trong dịch đình bầu không khí lại hoàn toàn tương phản.
Trong phòng giam của dịch đình, Hạ Nhu bị đám cung nữ bị nhốt cùng mắng thảm.
Ở trong hoàng cung, loại vật như thạch tín ngoại trừ Thái Y Viện thì không được phép mang đến bất cứ nơi nào khác.
Sở dĩ Hạ Nhu có thể lấy được là thông qua mạng lưới quan hệ phức tạp của cung nhân, tầng tầng yểm hộ che giấu cho nàng ta.
Đừng nhìn đều là hạ nhân, nhưng trong hoàng cung đông nhất cũng chính là hạ nhân.
Lúc còn tiền triều, ấu chủ kế vị, cung nữ thái giám thậm chí còn liên hợp lại lén trộm được tài sản của hoàng thất.
Lúc báo cáo lên trên, trứng gà đều phải sáu lượng bạc một cái.
Nhưng trên thực tế, 4 cái trứng gà chỉ cần một văn tiền.
Mà hiện tại, hậu cung Việt Triều cũng là sơ suất trong vấn đề này, mạng lưới quan hệ của cung nhân đã có đủ thực lực để mang độc dược vào hoàng cung.
Hoàng đế quyết tâm phải thanh trừng sạch sẽ, người có liên quan đều bị nhốt vào dịch đình, chờ nhận án tử.
Một đống người toàn bộ đều bị liên lụy bởi vì Hạ Nhu muốn đầu độc Hứa Hân Xu, đương nhiên tất cả bọn họ đều phải phát tiết ra hết oán hận trong lòng.
“Ngươi cái đồ đáng c.h.ế.t ngàn lần này, tất cả chúng ta đều bởi vì sự ngu xuẩn của ngươi mà xong đời rồi!”
“Ăn no rửng mỡ đi đầu độc người được Hoàng Thượng coi trọng, ngươi để ý nàng ta là phi tần hay là đồ chơi làm gì, người ta có thể lọt vào mắt bệ hạ đều là bản lĩnh của người ta!”
“Chính ngươi không có bản lĩnh còn ghen ghét người ta, ngươi ăn cái gì lớn lên mà lòng dạ hẹp hòi tới vậy hả?”
“Người ta ở ngay cách vách mà sao ngươi không biết học theo một chút? Ngược lại lòng dạ hẹp hòi, thấy người ta sống tốt là không nhìn nổi!”
“Ngươi đã có quan hệ tốt với loại người này rồi, tương lai không phải sẽ được phú quý đến tận trời sao? Kết quả ngươi lại làm liên lụy đến chúng ta, kéo mọi người cùng rơi xuống nước!”
Nói xong, cung nữ kia đã bắt đầu ra tay.
Những cung nữ bên cạnh nàng ta cũng cùng nhau ra tay, tay đ.ấ.m chân đá với Hạ Nhu.
Tương lai các nàng chính là phải ở đây chờ chết, hơn nữa trước khi c.h.ế.t còn phải ở trong dịch đình ngày qua ngày làm việc nặng.
So với nơi này, lúc trước dù có là cung nữ thấp kém nhất đi nữa đều là hạnh phúc.
Những sợ hãi cùng oán giận tự nhiên đều phải phát tiết ra ngoài.
Mà Hạ Nhu, người dẫn tới tất cả mọi việc chính là nơi trút giận tốt nhất.
Còn chưa tới ngày hành hình, Hạ Nhu đã bị tra tấn đến chết.
Lúc nàng ta hại người cũng chưa từng nghĩ tới sẽ phải trả cái giá lớn như vậy.
Sau khi c.h.ế.t còn bị lôi ra ngoài thành, qua loa chôn xuống, không người quan tâm. Cuối cùng, cũng chỉ có Hứa Hân Xu nhớ tới mà hỏi thăm một chút, mới biết được tin người đã chết.
Trải qua sự kiện Hứa Hân Xu bị đầu độc, hoàng đế cũng sắp xếp một nữ y và thị vệ bên người Chu Hoan Tửu.
Hai người này đều là tương lai của Việt Triều, không thể bởi vì một chút nguyên nhân kỳ quái mà gặp họa.
Đương nhiên, hắn cũng không có quên tiểu phúc tinh quan trọng nhất của mình —— Bối Tịnh Sơ.
“Nhan Trọng.”
Một bóng người lóe lên một cái đã quỳ một gối ở trước mặt hắn.
“Có thuộc hạ.”
“Sau này hãy đi theo bảo vệ cho công chúa.”
“Vâng!”
Một câu dị nghị cũng không có, kỷ luật nghiêm minh.
Ám vệ được huấn luyện tốt tựa như máy móc không có tư duy, chỉ nghe mệnh lệnh của chủ nhân mà hành sự.
Hoàng đế vốn cho rằng sẽ nghe được Bối Tịnh Sơ hết lời khen ngợi hắn anh minh thần võ, lại nghe thấy nhóc con càm ràm: [Chỉ có một người thôi à? Thật là keo kiệt ~]
Hoàng đế: … Nhóc thối kia, con thì biết cái gì?
Nhan Trọng, đó chính là Nhan Trọng đó!
Một trong tứ đại cao thủ ám vệ - Bá, Trọng, Thúc, Quý!
Hắn trực tiếp đưa ám vệ xếp hạng thứ hai cho nữ nhi, người phụ thân này còn chưa đủ hào phóng sao?
Hoàng đế ấm ức, nhưng hoàng đế không thể nói.
Bối Tịnh Sơ sau khi tỉnh ngủ thì có chút nhàm chán, lại bắt đầu xem kịch vui trong trang tình báo của hệ thống.
Nhưng mà lần này, trước khi vào giao diện [tình báo], nàng lại ấn vào giao diện [độ yêu thích] trước.
Thứ này không thể thường xuyên mở ra xem, nếu là thấy độ yêu thích của những người bên trong không có tăng thêm chút nào thì cũng quá đau lòng.
Nhưng cách thật lâu lại vào xem một chút, sẽ phát hiện độ yêu thích của những người bên trong tăng lên rõ rệt, Bối Tịnh Sơ sẽ rất vui vẻ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: XUYÊN THÀNH CÔNG CHÚA BỊ ĐÁNH TRÁO
- Chương 2: RÀNG BUỘC VỚI HỆ THỐNG TRỊ QUỐC
- Chương 3: ĐẠI HOÀNG TỬ KHÔNG PHẢI CON RUỘT CỦA NGÀI ĐÂU
- Chương 4: TIỂU CÔNG CHÚA LÀ TIÊN NỮ HẠ PHÀM SAO?
- Chương 5: CHẲNG TRÁCH BẠO QUÂN CHẾT SỚM NHƯ VẬY
- Chương 6: LÃO ÂM HIỂM VÀ TIỂU ÂM HIỂM
- Chương 7: NỮ CHÍNH ĐÁNG THƯƠNG
- Chương 8: CÓ ĐIÊU DÂN MUỐN HẠI BẢN CÔNG CHÚA!
- Chương 9: NỮ NHÂN NÀY LẠI DÁM CÓ Ý XẤU VỚI TIỂU CÔNG CHÚA CỦA HẮN!
- Chương 10: ĐỂ NAM CHÍNH LÀM ÁM VỆ CHO NÀNG!
- Chương 11: ÁM VỆ HOÀNG GIA BẢN CON NÍT
- Chương 12: TƯỚNG QUÂN TUYỆT ĐỐI SẼ KHÔNG NỠ LÀM GÌ PHU NHÂN ĐÂU!
- Chương 13: ÉP HOÀNG ĐẾ LẬP NGƯỜI THỪA KẾ
- Chương 14: SINH RA ĐÃ LÀ GÌ, NUÔI ĐƯỢC TỚI LỚN MỚI LÀ BẢN LĨNH!
- Chương 15: NHỠ ĐÂU THẬT SỰ LÀ TIÊN ĐAN THÌ SAO?
- Chương 16: NHỊ TIỂU THƯ PHỦ TƯỚNG QUÂN CAO QUÝ CỠ NÀO
- Chương 17: BỞI VÌ MẮNG QUÁ NHIỀU MÀ BỊ MẤT TIẾNG
- Chương 18: LẦN ĐẦU TIÊN CÓ KHÁI NIỆM VỀ HOÀNG QUYỀN
- Chương 19: NẾU KHÔNG CÓ LÀM RA CHUYỆN ĐÁNH TRÁO CON
- Chương 20: CHỈ LÀ MỘT CÔNG CHÚA KHÔNG CẢN ĐƯỢC ĐƯỜNG!
- Chương 21: SƠ SƠ CHÍNH LÀ TIỂU PHÚC TINH CỦA HẮN
- Chương 22: LÔI PHU NHÂN CHỦ ĐỘNG NHẬN LỖI
- Chương 23: LÔI PHU NHÂN BỊ XỬ TỬ
- Chương 24: AI TRUNG THÀNH LIẾC MẮT THẤY NGAY.
- Chương 25: THỤC PHI MANG THAI, SƠ SƠ KHÔNG PHẢI NHÓC CON DUY NHẤT
- Chương 26: PHƯƠNG CHIÊU NGHI
- Chương 27: ĐẠI SƯ ĐÃ TÍNH MỘT QUẺ, ĐẠI CÔNG CHÚA KHẮC ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG CON!
- Chương 28: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (1)
- Chương 29: TRUNG THƯ LỆNH, CÔNG CHÚA NÓI MUỘI MUỘI KHANH SẮP KHÔNG XONG RỒI (2)
- Chương 30: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (1)
- Chương 31: TRUNG THƯ LỆNH XÔNG VÀO KHỔNG PHỦ CỨU MUỘI MUỘI (2)
- Chương 32: CHO RẰNG TRỨNG NHÀ MÌNH CHÍNH LÀ TRỨNG VÀNG ĐỆ NHẤT THIÊN HẠ
- Chương 33: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM!
- Chương 34: KHỔNG GIA PHẢI KHÔNG? ĐI CHẾT HẾT CHO TRẪM! (2)
- Chương 35: BỆ HẠ, THẦN NỮ RẤT SẴN LÒNG
- Chương 36: TỘI TĂNG THÊM MỘT BẬC!
- Chương 37: MẠNG CỦA ĐẠI CÔNG CHÚA CŨNG THẬT LÀ CỨNG!
- Chương 38: AI NGỦ HƠN ĐƯỢC CON!
- Chương 39: PHONG KIẾN MÊ TÍN LÀ KHÔNG NÊN NHA!
- Chương 40: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 41: THÁI HẬU CỨU THỤC PHI
- Chương 42: BÀ VẬY MÀ LẠI CÓ THỂ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA ĐẠI TÔN NỮ
- Chương 43: GÓP SỨC BỎ ĐÁ XUỐNG GIẾNG
- Chương 44: CHỜ SƠ SƠ THÀNH NIÊN SẼ TẶNG NAM SỦNG CHO CON BÉ
- Chương 45: TIỂU CÔNG CHÚA NÓI ÔN DỊCH SẮP ĐẾN.
- Chương 46: THÔNG SUỐT
- Chương 47: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG!
- Chương 48: CẢ MẸ LẪN CON ĐỀU KHÔNG CÓ MIỆNG! (2)
- Chương 49: ÔN DỊCH BÙNG NỔ
- Chương 50: THÁI HẬU SUÝT CHÚT NỮA BỊ NHIỄM BỆNH
- Chương 51: HÓA RA LÀ CÓ NGƯỜI CỐ Ý!
- Chương 52: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (1)
- Chương 53: PHƯƠNG PHI TRỞ VỀ NHÀ (2)
- Chương 54: TRƯƠNG PHU NHÂN TRONG ĐẦU CHỈ BIẾT CÓ YÊU ĐƯƠNG
- Chương 55: TÍNH CÁCH ĐA DẠNG CỦA LOÀI NGƯỜI
- Chương 56: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA
- Chương 57: XỬ LÝ NHỊ THẾ TỔ TRƯƠNG GIA (2)
- Chương 58: THIÊN KIM THẬT BỊ TRÁO ĐỔI THÀNH THIÊN KIM GIẢ
- Chương 59: THIÊN KIM THẬT GIẢ (2)
- Chương 60: THIÊN KIM THẬT BỊ BẮT CÓC ĐƯỢC GIẢI CỨU VỀ
- Chương 61: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ
- Chương 62: TÍN QUỐC CÔNG PHU NH N LÀ ĐỒNG THÊ (2)
- Chương 63: TÍN QUỐC CÔNG PHU NHÂN LÀ ĐỒNG THÊ (3)
- Chương 64: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC.
- Chương 65: TÍN QUỐC CÔNG BỊ GIÁNG CHỨC (2)
- Chương 66: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (1)
- Chương 67: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (2)
- Chương 68: CHU PHU NHÂN VỀ NHÀ MẸ ĐẺ
- Chương 69: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG
- Chương 70: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG (2)
- Chương 71: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (1)
- Chương 72: HỨA HÂN XU NGHIÊN CỨU THÀNH CÔNG (2)
- Chương 73: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC
- Chương 74: HỨA HÂN XU BỊ ĐẦU ĐỘC (2)
- Chương 75: SAO NÀNG TA LẠI DÁM TRÊU CHỌC NGƯỜI MÀ BỆ HẠ COI TRỌNG
- Chương 76: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU
- Chương 77: PHÁI NGƯỜI BẢO VỆ HỨA HÂN XU (2)
- Chương 78: NGƯỜI TỐT NHÀ AI LẠI MUỐN XEM EM BÉ ĐÁNH RẮM CHỨ!
- Chương 79: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ
- Chương 80: PHẬT KHÔNG ĐỘ THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ (2)
- Chương 81: TRƯỞNG CÔNG CHÚA THIÊN VỊ
- Chương 82: TRƯỞNG CÔNG CHÚA TỨC GIẬN MẮNG TRƯỞNG TỬ
- Chương 83: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG
- Chương 84: TRIỆU KIỀM TIẾN CUNG (2)
- Chương 85: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH
- Chương 86: PHÒ MÃ NGOẠI TÌNH (2)
- Chương 87: THIẾN PHÒ MÃ
- Chương 88: THIẾN PHÒ MÃ (2)
- Chương 89: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC
- Chương 90: CHU HOAN TỬU VS TRIỆU NGỌC (2)
- Chương 91: HÁI HẬU AN ỦI TRIỆU KIỀM
- Chương 92: TRIỆU KIỀM HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ TRƯỞNG CÔNG CHÚA
- Chương 93: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
- Chương 94: ĐỔI MỘT MẪU THÂN KHÁC CHO TRIỆU KIỀM
- bình luận