Sau Này Anh Vẫn Yêu Em - Chương 14
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Hồi sinh trở lại
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Này Anh Vẫn Yêu Em
Chương 14
Ngón tay Yến Lạc sờ lên bụng, buồn rầu nói: ''Đứa con của em, đến phút cuối cũng không giữ lại được. Nhưng mà...bây giờ em đã ly hôn với Tần Lục rồi, anh ta và em đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa."
Đôi mắt Tiêu Vương sáng lên, nắm chặt tay của Yến Lạc: ''Vậy bây giờ em muốn đi cùng anh không? Anh sẽ sắp xếp thuyền bè ngay lập tức. Tiểu Lạc, anh sẽ đối xử tốt với em suốt đời.''
Trước kia Yến Lạc vội vã muốn rời khỏi, là vì muốn bảo vệ đứa con, nhưng bây giờ…cô thật sự không còn lí do gì để rời khỏi nữa rồi.
"Em…" Yến Lạc ngước mặt xuống, nhìn vào cái chân trái bị biến chứng của Tiêu Vương một lần, cô quyết tâm.
''Chỉ cần anh không chán ghét em, thì em sẽ đi với anh''
''Đương nhiên anh sẽ không chán ghét em rồi!" Tiêu Vương vô cùng vui sướng trong lòng, dùng sức nắm chặt bàn tay, đè nén sự vui mừng trong lòng.
''Bây giờ anh sẽ đi chuẩn bị!"
Anh vừa nói xong, thì mới chú ý được còn có một người phụ nữ đứng bên cạnh, người đó chính là Tống Mỹ Linh.
"Mỹ Linh, em cũng ở đây ư? Lâu rồi không gặp"
Anh nở một nụ cười dịu dàng và lịch sự.
Tống Mỹ Linh nhoẻn miệng lên, cười tế nhị: "Ừ, anh cứ không trả lời tin nhắn của em, em rất lo lắng, nên mới qua đây xem xem!”
Tiêu Vương gật gật đầu, khách sáo hỏi thăm vài câu, liền để cô đứng lại một bên, sau đó xoay người bàn bạc với Yến Lạc tuyến đường bỏ trốn và nơi đến của họ.
Trong mắt của Tống Mỹ Linh toàn là đối kỵ khi nhìn vào bộ dạng say đắm dịu dàng của Tiêu Vương.
Tiêu Vương là hàng xóm của cô ta, là thanh mai trúc mã của cô ta, nhưng con tiện tì Yến Lạc này, đã ᴄướρ mất Tiêu Vương của cô ta, thậm chí còn bao gồm tất cả sự chú ý của cha cô ta.
Lúc trước, cô từng là công chúa trong nhà, tất cả những người trong nhà, đều lấy cô làm trung tâm của sự chú ý, nhưng tất cả những điều tốt đẹp này, đều bị con tiện nhân Yến Lạc này phá vỡ hết rồi! Từ khi Yến Lạc tới, người nhà của cô ta, bạn bè xung quanh cô ta, đều đã bỏ rơi cô ta, sau đó họ đều tập trung sự chú ý đến Yến Lạc.
Cô ta đã ᴄướρ đi hết tất cả mọi thứ của Tống Mỹ Linh!
Tống Mỹ Linh hận Yến Lạc tận xương tủy, cho nên một năm trước, cô đã sắp đặt ra chuyện đó.
Chuyện Lương Tiểu Vân bị người khác làm nhục, là do chính tay cô ta lập ra, sau đó hãm hại Yến Lạc.
Thủ đoạn của Tần Lục thâm độc, quyền lực của hắn có ở khắp nơi, cô vốn đã tưởng rằng sau chuyện đó, Tần Lục nhất định sẽ ɡɪếт chết con tiện nhân Yến Lạc đó, nhưng thật không ngờ, hắn lại kết hôn với cô ta!
Ngược lại còn khiến cho cô ta cầu toàn tính mạng đến ngày hôm nay, ngoài ra còn liên lụy đến Tiêu Vương ca ca của cô ta, khiến anh ấy biến thành người tàn phế. Tất cả mọi thứ này, đều là bởi vì Yến Lạc!
Chỉ cần Yến Lạc chết đi, Tiêu Vương, còn có sự chú ý từ cha mẹ, toàn bộ đều sẽ thuộc về cô ta.
Bây giờ họ muốn bỏ trốn ư, không dễ vậy đâu! Động tác của Tiêu Vương rất nhanh. Trong đêm ấy, anh đã sắp xếp hết tất cả mọi việc, thu thập hành lý, hai người chuẩn bị xuất phát.
Tống Mỹ Linh giả bộ bắt lấy tay của Yến Lạc, nhẹ nhàng nói: ''Thượng lộ bình an, còn nữa, em phải thường xuyên về thăm chị và cha mẹ nha"
Yến Lạc cảm kích cô chăm sóc cô ấy mấy ngày nay, cô trao một cái ôm ấm áp cho Tống Mỹ Linh, sau khi chào tạm biệt, Tiêu Vương lái xe, chạy thẳng tới bến tàu.
Đôi mắt Tiêu Vương sáng lên, nắm chặt tay của Yến Lạc: ''Vậy bây giờ em muốn đi cùng anh không? Anh sẽ sắp xếp thuyền bè ngay lập tức. Tiểu Lạc, anh sẽ đối xử tốt với em suốt đời.''
Trước kia Yến Lạc vội vã muốn rời khỏi, là vì muốn bảo vệ đứa con, nhưng bây giờ…cô thật sự không còn lí do gì để rời khỏi nữa rồi.
"Em…" Yến Lạc ngước mặt xuống, nhìn vào cái chân trái bị biến chứng của Tiêu Vương một lần, cô quyết tâm.
''Chỉ cần anh không chán ghét em, thì em sẽ đi với anh''
''Đương nhiên anh sẽ không chán ghét em rồi!" Tiêu Vương vô cùng vui sướng trong lòng, dùng sức nắm chặt bàn tay, đè nén sự vui mừng trong lòng.
''Bây giờ anh sẽ đi chuẩn bị!"
Anh vừa nói xong, thì mới chú ý được còn có một người phụ nữ đứng bên cạnh, người đó chính là Tống Mỹ Linh.
"Mỹ Linh, em cũng ở đây ư? Lâu rồi không gặp"
Anh nở một nụ cười dịu dàng và lịch sự.
Tống Mỹ Linh nhoẻn miệng lên, cười tế nhị: "Ừ, anh cứ không trả lời tin nhắn của em, em rất lo lắng, nên mới qua đây xem xem!”
Tiêu Vương gật gật đầu, khách sáo hỏi thăm vài câu, liền để cô đứng lại một bên, sau đó xoay người bàn bạc với Yến Lạc tuyến đường bỏ trốn và nơi đến của họ.
Trong mắt của Tống Mỹ Linh toàn là đối kỵ khi nhìn vào bộ dạng say đắm dịu dàng của Tiêu Vương.
Tiêu Vương là hàng xóm của cô ta, là thanh mai trúc mã của cô ta, nhưng con tiện tì Yến Lạc này, đã ᴄướρ mất Tiêu Vương của cô ta, thậm chí còn bao gồm tất cả sự chú ý của cha cô ta.
Lúc trước, cô từng là công chúa trong nhà, tất cả những người trong nhà, đều lấy cô làm trung tâm của sự chú ý, nhưng tất cả những điều tốt đẹp này, đều bị con tiện nhân Yến Lạc này phá vỡ hết rồi! Từ khi Yến Lạc tới, người nhà của cô ta, bạn bè xung quanh cô ta, đều đã bỏ rơi cô ta, sau đó họ đều tập trung sự chú ý đến Yến Lạc.
Cô ta đã ᴄướρ đi hết tất cả mọi thứ của Tống Mỹ Linh!
Tống Mỹ Linh hận Yến Lạc tận xương tủy, cho nên một năm trước, cô đã sắp đặt ra chuyện đó.
Chuyện Lương Tiểu Vân bị người khác làm nhục, là do chính tay cô ta lập ra, sau đó hãm hại Yến Lạc.
Thủ đoạn của Tần Lục thâm độc, quyền lực của hắn có ở khắp nơi, cô vốn đã tưởng rằng sau chuyện đó, Tần Lục nhất định sẽ ɡɪếт chết con tiện nhân Yến Lạc đó, nhưng thật không ngờ, hắn lại kết hôn với cô ta!
Ngược lại còn khiến cho cô ta cầu toàn tính mạng đến ngày hôm nay, ngoài ra còn liên lụy đến Tiêu Vương ca ca của cô ta, khiến anh ấy biến thành người tàn phế. Tất cả mọi thứ này, đều là bởi vì Yến Lạc!
Chỉ cần Yến Lạc chết đi, Tiêu Vương, còn có sự chú ý từ cha mẹ, toàn bộ đều sẽ thuộc về cô ta.
Bây giờ họ muốn bỏ trốn ư, không dễ vậy đâu! Động tác của Tiêu Vương rất nhanh. Trong đêm ấy, anh đã sắp xếp hết tất cả mọi việc, thu thập hành lý, hai người chuẩn bị xuất phát.
Tống Mỹ Linh giả bộ bắt lấy tay của Yến Lạc, nhẹ nhàng nói: ''Thượng lộ bình an, còn nữa, em phải thường xuyên về thăm chị và cha mẹ nha"
Yến Lạc cảm kích cô chăm sóc cô ấy mấy ngày nay, cô trao một cái ôm ấm áp cho Tống Mỹ Linh, sau khi chào tạm biệt, Tiêu Vương lái xe, chạy thẳng tới bến tàu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Hồi sinh trở lại
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- bình luận