Sau Này Anh Vẫn Yêu Em - Chương 52
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Hồi sinh trở lại
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Này Anh Vẫn Yêu Em
Chương 52
''Cô gọi đến để làm gì?" Giọng nói của Tống Mỹ Linh đột ngột trở nên sắc bén lại.
''Tôi muốn hợp tác với cô!"
Lương Tiểu Vân nói.
''Cô đừng lo, chuyện của hai chúng ta sau này sẽ tính tiếp?"
Hợp tác ư? Đây là trò đùa mới mẻ nào thế này? Cô ta và Lương Tiểu Vân đã trở mặt triệt để rồi, bây giờ lại nói với cô ta là Lương Tiểu Vân muốn hợp tác cùng cô ta ư? Giữa hai người họ có gì hay để hợp tác chứ?
Tống Mỹ Linh cười khi nói: ‘’ Lương Tiểu Vân, cô lại đang mưu tính chuyện gì nữa?’’
''Tôi nghi ngờ Yến Lạc còn chưa chết" Lương Tiểu Vân cũng không thèm nói nhiều với cô ta, đi thẳng vào vấn đề.
''Còn việc mà trước kia cô đã từng nói, tôi cũng đã biết được rồi, nhưng tôi bây giờ không hề có hứng thú gì với cô, cho nên so với cô ta, Yến Lạc mới là sự tồn tại đáng lo hơn."
“Cái gì? Yến Lạc còn chưa chết ư?” Sao cô lại biết được?"
Tống Mỹ Linh nói: “Lúc trước do cô chính mắt chứng kiến cô ta nhảy lầu cô mà!”
“Tôi không hề nói dối cô, tỷ lệ sống sót của Yến Lạc chắc phải đạt đến 90%”
Lương Tiểu Vân nói: “Cô cũng phải nhận biết rõ thứ tự trước sau có được không? Bây giờ điều quan trọng nhất là giải quyết Yến Lạc mới phải!”
“Nhưng tôi không thể tin được là cô ta không chết!” Tống Mỹ Linh nói.
“Sao cô ta có thể không chết được? Đó rõ ràng là lầu sau đó!”
“Nếu tìm người thay thế, thì điều đó hoàn toàn có khả năng đấy.”
Tống Mỹ Linh nói.
''Rất có khả năng có người giúp đỡ cô ta chạy trốn rồi, và thi thể mà chúng ta thấy qua là giả"
Tống Mỹ Linh nhíu chặt mày lại. ‘‘Có muốn hợp tác hay không thì cô cũng cho tôi câu trả lời dứt khoát đi.’’
Lương Tiểu Vân thờ ơ nói: “Tôi đã buông xuôi thù hận rồi, thì cô còn lo sợ gì nữa?”
Tống Mỹ Linh cắn chặt môi, do dự một hồi lâu mới đồng ý:
“Được!” Gác máy Xong, Lương Tiểu Vân nhìn vào đống tài liệu đó, trong lòng trống trải vô cùng. Lần cuối cùng rồi, lần này nhất định phải tận mắt nhìn thấy Yến Lạc chết thì cô ta mới yên tâm được.
Xin lỗi nha, Yến Lạc. Dù cho cô không phải là hung thủ của chuyện đó, nhưng cô lại là hung thủ ᴄướρ mật Tần Lục. Cô ta đã mất hết tất cả rồi. Yến Lạc ngay đến hạnh phúc còn lại trong nửa sau cuộc đời của cô ta cũng không thể phá hủy được.
…
“Hôm nay cảm thấy có đỡ hơn không? Đứa bé có đạp phá em không!” Tần Lục mang theo giỏ trái cây đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Yến Lạc đang nằm xéo trên giường xem tivi, ánh mắt hắn liền dịu hẳn lên.
" Ừ " Yến Lạc chỉ trả lời một tiếng ừ.
“Vậy thì tốt rồi, anh đã mua trái cây mà em thích nè.” Tần Lục cười toe toét nâng giỏ trái cây lên.
''Anh sẽ gọt cho em."
Yến Lạc xoay đầu lại nhìn người đàn ông đang gọt trái chanh dây ấy, đột nhiên nói: ''Anh có hối hận không? Bởi đây là đứa con của Tiêu Vương?"
“Không có gì phải hối hận hết!” Tần Lục nói.
''Anh bây giờ chỉ muốn em sinh đứa bé này ra một cách khỏe mạnh là được, anh sẽ cùng em nuôi nấng nó khôn lớn"
Yến Lạc nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, cô lại có chút hoảng hốt.
Hắn bây giờ mỗi ngày đều qua thăm cô, dù cô có yêu cầu gì thì hắn cũng đều đáp ứng, tính tình của hắn càng giống như đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác, trở nên dịu dàng hơn hẳn, dù cô có yêu cầu vô lí như thế nào thì hắn cũng mỉm cười nhận lời…
Nhiều lúc thậm chí cô cảm thấy dường như bản thân mình đang mơ thấy một giấc mơ đẹp, không bao lâu nữa thì sẽ tỉnh giấc, nhưng thế giới sau khi tỉnh dậy cũng sẽ là bộ dạng như cũ, không một ai tin tưởng cô, cô vẫn luôn cô đơn một mình. ''Đang nghĩ gì thế?"
''Tôi muốn hợp tác với cô!"
Lương Tiểu Vân nói.
''Cô đừng lo, chuyện của hai chúng ta sau này sẽ tính tiếp?"
Hợp tác ư? Đây là trò đùa mới mẻ nào thế này? Cô ta và Lương Tiểu Vân đã trở mặt triệt để rồi, bây giờ lại nói với cô ta là Lương Tiểu Vân muốn hợp tác cùng cô ta ư? Giữa hai người họ có gì hay để hợp tác chứ?
Tống Mỹ Linh cười khi nói: ‘’ Lương Tiểu Vân, cô lại đang mưu tính chuyện gì nữa?’’
''Tôi nghi ngờ Yến Lạc còn chưa chết" Lương Tiểu Vân cũng không thèm nói nhiều với cô ta, đi thẳng vào vấn đề.
''Còn việc mà trước kia cô đã từng nói, tôi cũng đã biết được rồi, nhưng tôi bây giờ không hề có hứng thú gì với cô, cho nên so với cô ta, Yến Lạc mới là sự tồn tại đáng lo hơn."
“Cái gì? Yến Lạc còn chưa chết ư?” Sao cô lại biết được?"
Tống Mỹ Linh nói: “Lúc trước do cô chính mắt chứng kiến cô ta nhảy lầu cô mà!”
“Tôi không hề nói dối cô, tỷ lệ sống sót của Yến Lạc chắc phải đạt đến 90%”
Lương Tiểu Vân nói: “Cô cũng phải nhận biết rõ thứ tự trước sau có được không? Bây giờ điều quan trọng nhất là giải quyết Yến Lạc mới phải!”
“Nhưng tôi không thể tin được là cô ta không chết!” Tống Mỹ Linh nói.
“Sao cô ta có thể không chết được? Đó rõ ràng là lầu sau đó!”
“Nếu tìm người thay thế, thì điều đó hoàn toàn có khả năng đấy.”
Tống Mỹ Linh nói.
''Rất có khả năng có người giúp đỡ cô ta chạy trốn rồi, và thi thể mà chúng ta thấy qua là giả"
Tống Mỹ Linh nhíu chặt mày lại. ‘‘Có muốn hợp tác hay không thì cô cũng cho tôi câu trả lời dứt khoát đi.’’
Lương Tiểu Vân thờ ơ nói: “Tôi đã buông xuôi thù hận rồi, thì cô còn lo sợ gì nữa?”
Tống Mỹ Linh cắn chặt môi, do dự một hồi lâu mới đồng ý:
“Được!” Gác máy Xong, Lương Tiểu Vân nhìn vào đống tài liệu đó, trong lòng trống trải vô cùng. Lần cuối cùng rồi, lần này nhất định phải tận mắt nhìn thấy Yến Lạc chết thì cô ta mới yên tâm được.
Xin lỗi nha, Yến Lạc. Dù cho cô không phải là hung thủ của chuyện đó, nhưng cô lại là hung thủ ᴄướρ mật Tần Lục. Cô ta đã mất hết tất cả rồi. Yến Lạc ngay đến hạnh phúc còn lại trong nửa sau cuộc đời của cô ta cũng không thể phá hủy được.
…
“Hôm nay cảm thấy có đỡ hơn không? Đứa bé có đạp phá em không!” Tần Lục mang theo giỏ trái cây đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Yến Lạc đang nằm xéo trên giường xem tivi, ánh mắt hắn liền dịu hẳn lên.
" Ừ " Yến Lạc chỉ trả lời một tiếng ừ.
“Vậy thì tốt rồi, anh đã mua trái cây mà em thích nè.” Tần Lục cười toe toét nâng giỏ trái cây lên.
''Anh sẽ gọt cho em."
Yến Lạc xoay đầu lại nhìn người đàn ông đang gọt trái chanh dây ấy, đột nhiên nói: ''Anh có hối hận không? Bởi đây là đứa con của Tiêu Vương?"
“Không có gì phải hối hận hết!” Tần Lục nói.
''Anh bây giờ chỉ muốn em sinh đứa bé này ra một cách khỏe mạnh là được, anh sẽ cùng em nuôi nấng nó khôn lớn"
Yến Lạc nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, cô lại có chút hoảng hốt.
Hắn bây giờ mỗi ngày đều qua thăm cô, dù cô có yêu cầu gì thì hắn cũng đều đáp ứng, tính tình của hắn càng giống như đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác, trở nên dịu dàng hơn hẳn, dù cô có yêu cầu vô lí như thế nào thì hắn cũng mỉm cười nhận lời…
Nhiều lúc thậm chí cô cảm thấy dường như bản thân mình đang mơ thấy một giấc mơ đẹp, không bao lâu nữa thì sẽ tỉnh giấc, nhưng thế giới sau khi tỉnh dậy cũng sẽ là bộ dạng như cũ, không một ai tin tưởng cô, cô vẫn luôn cô đơn một mình. ''Đang nghĩ gì thế?"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Hồi sinh trở lại
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- bình luận