Sau Này Anh Vẫn Yêu Em - Chương 81
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Hồi sinh trở lại
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Này Anh Vẫn Yêu Em
Chương 81
Khoé môi Du Hạ lại cong lên, một tia ấm áp tiếp tục dâng lên trong lòng cô, cô đi xung quanh căn phòng, lại phát hiện vỏ ốc biển trên kệ sách, đó cũng là thứ cô đưa cho anh. Anh vẫn giữ lời, vẫn giữ gìn nó.
Du Hạ với tay lấy cái vỏ ốc, bỗng một bàn tay từ phía sau cô đưa tới, lấy cái vỏ ốc xuống cho cô.
Du Hạ quay lại thấy Tiêu Vương, trái tim cô lại đập rất nhanh, khuôn mặt cũng ửng hồng. Tiêu Vương đưa vỏ ốc cho cô, xoa đầu cô rồi nói:
“Em quên mình đang có thai sao, với cao như vậy?”
“Em xin lỗi.” Du Hạ nhẹ giọng nói. Tiêu Vương chỉ cười nhẹ, kéo cô lại, để cô ngồi xuống sofa, anh cũng ngồi xuống, đặt tay lên bụng cô.
Du Hạ hơi sững người, hỏi: “Tiêu Vương.”
“Hửm.” Tiêu Vương nhìn cô.
Du Hạ lại ngập ngừng: “Anh thích con trai hay con gái?”
“Con trai cũng được, con gái cũng được.” Tiêu Vương lập tức nói: “Chiều anh đưa đi bệnh viện, không biết lâu nay em chăm soc bản thân mình thế nào nữa?”
Trong lời nói của anh có chút trách móc, nhưng cũng vì lo lắng cho cô, Du Hạ cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
…
“Cả hai mẹ con đều rất khoẻ mạnh, Tiêu tiên sinh yên tâm.” Bác sĩ chúc mừng vợ chồng Tiêu Vương.
——
6 tháng sau.
Tiêu Vương và vợ chồng Tiêu phu nhân cùng ba mẹ của Du Hạ đứng trước cửa phòng sinh.
Tiêu Vương đứng ngồi không yên, lúc sau, cửa phòng sinh mở ra, bác sĩ bế đứa bé trên tay, chúc mừng:
“Chúc mừng gia đình, là một đứa bé gái.”
Tiêu Vương vội đứng lên, đưa tay bế lấy con gái vào lòng, nụ cười anh tràn đầy yêu thương, ba mẹ của Tiêu Vương và Du Hạ đều vui mừng, thay phiên nhau nhìn đứa cháu gái của mình.
Còn Tiêu Vương đi vào trong, nắm lấy tay Du Hạ, hôn nhẹ lên môi cô: “Em vất vả rồi.”
…
Yến Lạc nhận được tin Du Hạ đã sinh được đứa bé gái rất đáng yêu, cô sờ lên bụng mình, cô đã trễ 1 tuần rồi, trước đây Tần Lục không hề để cô có thai, cô còn nhớ lần đó cô nói muốn có thêm 1 đứa con, Tần Lục liền không muốn cô nhắc lại.
Cô đi bệnh viện kiểm tra, quả nhiên cô thật sự có thai, lần này là vì lúc đó Tần Lục gặp đối tác, uống say nên mất khống chế, Yến Lạc vẫn nhớ, nếu bây giờ cô thông báo cho hắn biết, không biết hắn phản ứng như thế nào?
Yến Lạc vẫn quyết tâm nói cho Tần Lục biết.
“Em nói em có thai?” Tần Lục như không tin. Hắn vẫn nhớ đêm đó hắn không kiềm chế được, nhưng hắn không nghĩ đến Yến Lạc lại mang thai.
“Phải.” Yến Lạc đưa giấy xét nghiệm cho Tần Lục: “Em có thai rồi, anh có vui không?”
Yến Lạc mong chờ câu trả lời của hắn.
“Yến Lạc.” Vẻ mặt của Tần Lục trở nên khổ sở vô cùng: “Em không thể mang thai được, em…nghe lời anh, bỏ nó đi, được không?”
Yến Lạc suýt ngã xuống đất vì nghe câu trả lời của hắn, cô lùi về sau 2 bước. Hắn lại bắt cô phá thai, sao hắn lại nhẫn tâm như vậy, thật ra hắn có thật sự thay đổi hay không?
Tần Lục lo lắng nhìn phản ứng của Yến Lạc: “Yến Lạc.”
“Tần Lục.” Nước mắt của Yến Lạc chợt tràn ra: “Rốt cuộc anh đã thay đổi hay chưa, tại sao bây giờ anh lại bắt tôi phải phá thai, 3 đứa vẫn chưa đủ đúng không, nó là con của anh.”
“Không phải.” Tần Lục muốn giải thích: “Yến Lạc, em nghe anh nói…”
Bốp…
Yến Lạc dùng sức tát cho Tần Lục một bạt tay: “Đủ rồi, anh còn muốn nói gì nữa, Tần Lục, tôi nơi cho anh biết, nếu anh còn bắt tôi phá thai, tôi sẽ chết trước mặt anh.”
Du Hạ với tay lấy cái vỏ ốc, bỗng một bàn tay từ phía sau cô đưa tới, lấy cái vỏ ốc xuống cho cô.
Du Hạ quay lại thấy Tiêu Vương, trái tim cô lại đập rất nhanh, khuôn mặt cũng ửng hồng. Tiêu Vương đưa vỏ ốc cho cô, xoa đầu cô rồi nói:
“Em quên mình đang có thai sao, với cao như vậy?”
“Em xin lỗi.” Du Hạ nhẹ giọng nói. Tiêu Vương chỉ cười nhẹ, kéo cô lại, để cô ngồi xuống sofa, anh cũng ngồi xuống, đặt tay lên bụng cô.
Du Hạ hơi sững người, hỏi: “Tiêu Vương.”
“Hửm.” Tiêu Vương nhìn cô.
Du Hạ lại ngập ngừng: “Anh thích con trai hay con gái?”
“Con trai cũng được, con gái cũng được.” Tiêu Vương lập tức nói: “Chiều anh đưa đi bệnh viện, không biết lâu nay em chăm soc bản thân mình thế nào nữa?”
Trong lời nói của anh có chút trách móc, nhưng cũng vì lo lắng cho cô, Du Hạ cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
…
“Cả hai mẹ con đều rất khoẻ mạnh, Tiêu tiên sinh yên tâm.” Bác sĩ chúc mừng vợ chồng Tiêu Vương.
——
6 tháng sau.
Tiêu Vương và vợ chồng Tiêu phu nhân cùng ba mẹ của Du Hạ đứng trước cửa phòng sinh.
Tiêu Vương đứng ngồi không yên, lúc sau, cửa phòng sinh mở ra, bác sĩ bế đứa bé trên tay, chúc mừng:
“Chúc mừng gia đình, là một đứa bé gái.”
Tiêu Vương vội đứng lên, đưa tay bế lấy con gái vào lòng, nụ cười anh tràn đầy yêu thương, ba mẹ của Tiêu Vương và Du Hạ đều vui mừng, thay phiên nhau nhìn đứa cháu gái của mình.
Còn Tiêu Vương đi vào trong, nắm lấy tay Du Hạ, hôn nhẹ lên môi cô: “Em vất vả rồi.”
…
Yến Lạc nhận được tin Du Hạ đã sinh được đứa bé gái rất đáng yêu, cô sờ lên bụng mình, cô đã trễ 1 tuần rồi, trước đây Tần Lục không hề để cô có thai, cô còn nhớ lần đó cô nói muốn có thêm 1 đứa con, Tần Lục liền không muốn cô nhắc lại.
Cô đi bệnh viện kiểm tra, quả nhiên cô thật sự có thai, lần này là vì lúc đó Tần Lục gặp đối tác, uống say nên mất khống chế, Yến Lạc vẫn nhớ, nếu bây giờ cô thông báo cho hắn biết, không biết hắn phản ứng như thế nào?
Yến Lạc vẫn quyết tâm nói cho Tần Lục biết.
“Em nói em có thai?” Tần Lục như không tin. Hắn vẫn nhớ đêm đó hắn không kiềm chế được, nhưng hắn không nghĩ đến Yến Lạc lại mang thai.
“Phải.” Yến Lạc đưa giấy xét nghiệm cho Tần Lục: “Em có thai rồi, anh có vui không?”
Yến Lạc mong chờ câu trả lời của hắn.
“Yến Lạc.” Vẻ mặt của Tần Lục trở nên khổ sở vô cùng: “Em không thể mang thai được, em…nghe lời anh, bỏ nó đi, được không?”
Yến Lạc suýt ngã xuống đất vì nghe câu trả lời của hắn, cô lùi về sau 2 bước. Hắn lại bắt cô phá thai, sao hắn lại nhẫn tâm như vậy, thật ra hắn có thật sự thay đổi hay không?
Tần Lục lo lắng nhìn phản ứng của Yến Lạc: “Yến Lạc.”
“Tần Lục.” Nước mắt của Yến Lạc chợt tràn ra: “Rốt cuộc anh đã thay đổi hay chưa, tại sao bây giờ anh lại bắt tôi phải phá thai, 3 đứa vẫn chưa đủ đúng không, nó là con của anh.”
“Không phải.” Tần Lục muốn giải thích: “Yến Lạc, em nghe anh nói…”
Bốp…
Yến Lạc dùng sức tát cho Tần Lục một bạt tay: “Đủ rồi, anh còn muốn nói gì nữa, Tần Lục, tôi nơi cho anh biết, nếu anh còn bắt tôi phá thai, tôi sẽ chết trước mặt anh.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71: Hồi sinh trở lại
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- bình luận