Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2) - Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
Chương trước- Chương 1:Tử Thiên Trở Lại
- Chương 2:Đoàn Viên
- Chương 3:Lần Đầu Gặp Lại
- Chương 4:Không Ai Nợ Ai
- Chương 5:Lún Sâu Vào Nguy Hiểm
- Chương 6:Nụ Cười Trong Lửa
- Chương 7:Trọng Sinh Rồi
- Chương 8:Kiếp Này, Con Chỉ Kết Hôn Với Anh Ấy
- Chương 9:Đệ Nhất Mĩ Nhân
- Chương 10:Tra Nam, Tiện Nữ, Thật Xứng Đôi
- Chương 11:Diễn Kịch Giả Lại Được Xem Kịch Thật
- Chương 12:Vị Hôn Thê Của Anh
- Chương 13:Cây Thông Giáng Sinh
- Chương 14:Dạy Dỗ Thật Tốt
- Chương 15:Hối Lộ Gia Đình Chồng
- Chương 16:Công Chúa Tuyết
- Chương 17:Thâu Tóm Lâm Thị
- Chương 18:Làm Bà Mối
- Chương 19:Đừng Thấy Sang Mà Bắt Quàng Làm Họ
- Chương 20:Lời Cảnh Cáo Đầy Khiêm Nhã
- Chương 21:Công Chúa Tuyết, Anh Về Rồi
- Chương 22:Quà Giáng Sinh Cho Em
- Chương 23:Cuối Cùng Em Cũng Đợi Được Anh
- Chương 24:Bất Ngờ Lại Nối Tiếp Bất Ngờ
- Chương 25:Kết Hôn (1)
- Chương 26:Kết Hôn (2)
- Chương 27:Ghen (1)
- Chương 28:Ghen (2)
- Chương 29:Không Xứng
- Chương 30:Đông Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
- Chương 31:Đóng Gói Anh Lại, Giấu Đi
- Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
- Chương 33:Cầu Được Ước Thấy
- Chương 34:Không Thể So Sánh
- Chương 35:Tôi Nhớ Mặt Em Rồi
- Chương 36:Hôn Lễ (1)
- Chương 37:Hôn Lễ (2)
- Chương 38:Hôn Lễ (3)
- Chương 39:Tai Nạn Trong Hôn Lễ
- Chương 40:Đã Không Sao Rồi
- Chương 41:Không Phải Dạng Vừa
- Chương 42:Xem Tình Thú Miễn Phí
- Chương 43:Không Còn Liên Quan
- Chương 44:Em Chỉ Cần Anh
- Chương 45:Liền Hôn Cho Em Nín Khóc
- Chương 46:Trái Tim Thắng Lí Trí.
- Chương 47:Ai Thắt Nút Dây, Thì Tự Mình Tháo
- Chương 48:Anh Muốn Theo Đuổi Em
- Chương 49:Vợ Ơi..Anh Đau..!!
- Chương 50:Sinh Con Cho Anh
- Chương 51:" Chỗ Nào Anh Cũng Thấy Rồi "
- Chương 52:Thư Kí Lâm An
- Chương 53:Lục Tổng, Tha Cho Tôi
- Chương 54:Chàng Rể Quý
- Chương 55:Tiết Phong
- Chương 56:Chỉ Muốn Ôm Em Ngủ
- Chương 57:Đã Có Một Tiểu Lưu Manh Rồi
- Chương 58:Ốm Nghén
- Chương 59:Là Song Thai !
- Chương 60:Âm Mưu Thâm Hiểm
- Chương 61:Gặp Lại Tiết Phong
- Chương 62:Biệt Ly (1)
- Chương 63:Biệt Ly (2)
- Chương 64:Biệt Ly (3)
- Chương 65:Bắt Cóc Trong Lễ Pháo Hoa
- Chương 66:Thiêu Sống Nó Đi !
- Chương 67:Sinh Ly Tử Biệt (1)
- Chương 68:Sinh Ly Tử Biệt (2)
- Chương 69:Sinh Ly Tử Biệt (3)
- Chương 70:Nỗi Đau Quá Lớn
- Chương 71:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (1)
- Chương 72:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (2)
- Chương 73:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (3)
- Chương 74:Mẹ Góa, Con Côi
- Chương 75:Nước Mắt Của Lục Minh Tử Thiên
- Chương 76:Bài Học Đáng Giá.
- Chương 77:Chẳng Là Cái Thá Gì !
- Chương 78:Tôi Muốn Săm Hình Cô Ấy Lên Lưng Tôi !
- Chương 79:Lục Thiên Bảo, Lục Thiên Trình
- Chương 80:Tôi Muốn Thử Lòng Cô Ấy !
- Chương 81:Ông Chủ Mới Của Phong-Hà
- Chương 82:Người Đó Là Anh Có Phải Không?
- Chương 83:Sự Thật Được Tiết Lộ
- Chương 84:Chỉ Vì Em Là Vợ Anh !
- Chương 85:Say Rượu, Say Cả Tình
- Chương 86:Vợ Chồng Đoàn Tụ
- Chương 87:Anh Không Hứa, Nhưng Anh Sẽ Dùng Hành Động Để Chứng Minh
- Chương 88:Chúng Ta Là Một Gia Đình
- Chương 89:Chân Tình
- Chương 90:Đánh Cược
- Chương 91:Ân Oán Lại Tiếp Ân Oán
- Chương 92:Trọn Đời Yêu Em
- Chương 93:Quả Báo
- Chương 94:Linh Cảm Xấu
- Chương 95:Trình Trình Bị Bắt Đi Rồi !
- Chương 96:Kết Thúc (1)
- Chương 97:Kết Thúc (2)
- Chương 98:Kết Thúc (3)
- Chương 99:Kết Thúc (4)
- Chương 100:Yêu Thêm Lần Nữa, Lần Nữa, Và Một Lần Nữa
- Chương 101:Thiên - Hân Phiên Ngoại (1)
- Chương 102:Thiên - Hân Phiên Ngoại (2)
- Chương 103:Thiên - Hân Phiên Ngoại (3)
- Chương 104:Thiên - Hân Phiên Ngoại (4)
- Chương 105:Thiên - Hân Phiên Ngoại (5)
- Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
- Chương 107:Thiên - Hân Phiên Ngoại ( 7)
- Chương 108:Thiên - Hân Phiên Ngoại (End)
- Chương 109: Tiết Phong-Triển Hà (1)
- Chương 110:Tiết Phong-Triển Hà (2)
- Chương 111:Tiết Phong-Triển Hà (3)
- Chương 112:Tiết Phong-Triển Hà (4)
- Chương 113:Tiết Phong-Triển Hà (5)
- Chương 114:Tiết Phong-Triển Hà (6)
- Chương 115:Tiết Phong-Triển Hà (7)
- Chương 116:Tiết Phong-Triển Hà (8)
- Chương 117:Tiết Phong-Triển Hà (9)
- Chương 118:Tiết Phong-Triển Hà (10)
- Chương 119:Tiết Phong-Triển Hà (End)
- Chương 120:Kết Thúc Viên Mãn
- Chương 121:Thông Báo Từ Tác Giả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2)
Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
Nửa năm sau.
Một nhà sáu người cùng đi dã ngoại.
Thiên Bảo và Thiên Trình đã hơn 6 tuổi. Ngày càng ưu tú, xuất sắc.
Lục Minh Mạc Hiên, Lục Minh Mạc Hạ được sáu tháng tuổi, căn bản đã ngồi vững, cũng tiện để đi chơi được rồi.
Tử Thiên lái xe đưa vợ và con đến Siêu Thị của Trung Tâm thành phố mua vài thứ lặt vặt.
Xe tới nơi, Mạc Hân đặt hai bé con Mạc Hiên và Mạc Hạ vào xe đẩy, rồi đi vào trước.
Tử Thiên dắt hai con trai theo sau.
Đến cửa xoay, cả gia đình đi vào bên trong. Tử Liên bất giác nhìn nơi này, có chút quen quen.
Haa.....đây không phải cái nơi lần trước anh mua áo ngủ cho vợ anh sao? Thật trùng hợp, thế mà mới nửa năm anh lại đặt chân đến đây.
Mạc Hân đẩy hai cô nhóc vào bên trong khu đồ ăn, nơi có bánh ngọt và sô cô la. Trời vào cuối tháng sáu, khi hậu giao mùa, hạ và thu. Không nóng cũng không lạnh.
Mạc Hân hôm nay mặc bộ đầm xuông xách nách, màu hồng cam, càng làm nổi bật lên làn da trắng mịn của cô.
Sau hai lần sanh, dù chăm bốn đứa con, cô vẫn mặn mà nhan sắc hơn bao giờ hết....
"Việc công ty và những việc khác, đã có chồng lo, em ở nhà trông con là được." Đó là lệnh của anh xã nhà cô đấy.
Thế nên là cô vừa có thời gian chăm con, vừa có thời gian chăm mình, ngày càng đẹp ra cũng phải.
Không còn là cái đẹp của cô gái e thẹn, ngượng ngùng mới lớn của những cô nàng 18, 20. Mà thay vào đó, chính là cái đẹp sắc sảo, tinh tế, và mê người của một người phụ nữ chín chắn, giỏi giang và có đủ mị lực.
"Chồng à, em đưa hai công chúa qua bên kia mua đồ ngọt, anh dẫn Bảo Bảo và Trình Trình qua bên trái câu để mua nhé, lát chúng ta gặp tại đây." Mạc Hân vừa cười tươi vừa nói.
Tử Thiên cùng hai con trai tán thành với ý kiến của Mẹ. Thế một nhà sáu người chia ra mua đồ cho nó nhanh.
Sau gần 20 phút. Mạc Hân cùng hai con gái mua đồ ngọt xong trước. Liền đến tại chỗ cũ để đợi ba cha con quay lại.
Hai bé con Mạc Hiên và Mạc Hạ ngồi trong xe đẩy mắt tròn xoe như hai hòn bi nhìn mẹ.
Mạc Hân đứng gần lối ra vào, cô cầm điện thoại ra để gọi cho anh.
Một tay cầm điện thoại, một tay giữ xe đẩy của hai con gái, loay hoay một lúc vừa đưa điện thoại lên tai thì, phía sau.
Ba cô nhân viên đi tới, mãi mê nói chuyện, mắt hất lên tận trời, liền đụng vào Mạc Hân, rầm một cái.
Ai...da...một trong ba cô ả kia, người bị ngã ngồi ra sau, thế mà lại là Minh Minh.
Mạc Hân vốn chả quan tâm ai té, cô chỉ đang quan tâm cái điện thoại anh mua cho cô, toang mẹ nó rồi.
Ôi...quà sinh nhật anh xã tặng cho cô.
Nhặt chiếc điện thoại lên, màn hình kiếng nứt làm hai, Mạc Hân xót...
Ba cô ả kia dìu nhau đứng dậy.
Minh Minh là người lên tiếng đầu tiên. " Này bà thím kia, hết chỗ đứng à, đứng giữa đường ngáng lối đi của người khác."
Vì Minh Minh đã làm quản lí, sau nửa năm cày như trâu bò. Thế nên ở đây ai lại không quen thuộc cô ta cho được.
Hai bé con đang ngồi im, trong xe đẩy chợt nghe tiếng quát của Minh Minh, bất giác khóc ré lên vì sợ. Nhất thời ồn ào, làm bao nhiêu người dần chú ý đến họ.
Ùi...lại bắt đầu có kịch để xem rồi.
Mạc Hân hoảng hốt, cất điện thoại vào trong túi xách, rồi lên tiếng dỗ dành hai cô nhóc. Căn bản chả thèm để ý đến Minh Minh.
Cử chỉ này của Mạc Hân khiến cả ba cô ả, đều bức xúc.
"Này cô không nghe sao? Bị điếc hả?" Minh Minh bộ dạng uy nghiêm của cấp trên, quát sau lưng Mạc Hân một lần nữa.
Hai đứa nhỏ chưa kịp nín khóc, lại nghe tiếng quát, khóc càng to.
Mạc Hân lúc này điên tiết thật sự. Bà mẹ nó, đi đứng mắt để hết lên chín tầng mây, liền đụng vào bà, làm bể điện thoại của bà không nói, còn làm con bà khóc, bà hôm nay không xử ba con chó cái này, thì bà không mang cái danh Lục Thiếu phu nhân nữa.
Đôi mắt của Mạc Hân lạnh lẽo quay lại nhìn cả ba cô ả. Không khí xung quanh rõ ràng tụt xuống, trời đang mát mẻ, bỗng lạnh thấu xương.
Ba cô ả sợ hãi bất giác lùi về sau hai bước.
Mạc Hân tiến lên, " Là người nào miệng lớn oang oang, làm con gái tôi sợ đến phát khóc."
Hai cô ả kia run sợ, vô thức đều nhìn vào Minh Minh đang đứng ở giữa.
Mạc Hân nhìn phản ứng kia, liền rõ ràng, con chó cái này nãy còn gọi cô là bà thím mà.
Để xem nào, chà..làm quản lí cơ đấy?
Chậc..chậc..Khuôn mặt thanh tú, dáng người chữ S, vòng nào ra vòng nấy, cũng xinh phết, ấy thế mà cái miệng lại không sạch chút nào nha.
Cả ba người hồi lâu không thấy Mạc Hân hỏi nữa mà cứ nhìn Minh Minh chằm chằm cho rằng, Mạc Hân thấy Minh Minh làm quản lí, chắc là sợ rồi.
Thế nên, trân tĩnh lại, " là cô cản lối chúng tôi, đứng giữa đường." Một cô ả bên cạnh Minh Minh lên tiếng.
"Ồ, đứng giữa đường, ở sảnh lớn này, có một đường thôi sao?" Mạc Hân hỏi ngược lại, lại nhìn khắp mọi người ở đây, hỏi tiếp..
"Mọi người nói xem, chỗ này nhiều đường hay một đường nha?"
Đám người xung quanh, được hỏi, liền khoái chí, " nhiều đường, nhiều đường, là lỗi của bọn họ, cô gái xinh đẹp à, cô và hai con gái không sao đó chứ?" Một người phụ nữ trung niên lên tiếng nói.
"Dạ không sao, bác ạ. Hai đứa bé nhà cháu, chỉ hoảng sợ chút thôi ạ." Mạc Hân một dạng dịu dàng lịch sự đáp.
Cô rõ ràng là người tử tế nha, dù gì cũng mẹ bốn con, phải cho ra dáng chứ, (mặc dù cô đang điên lắm).
Ngay lúc này, một giọng nói trầm ấm phía sau, "Vợ ơi, có chuyện gì?"
" mẹ " Hai cậu nhóc chạy ù tới chỗ Mạc Hân, thấy em khóc, liền dỗ, thế mà hay, hai bé con đang khóc được hai anh trai dỗ dành, nín khóc luôn.
Vừa thấy Tử Thiên, thái độ Mạc Hân chuyển biến đến 360°.
"Hức..hức...chồng ơi, họ bắt nạt mẹ con em." Mạc Hân một dạng ủy khuất vừa nói, vừa sợ hãi chỉ tay về ba cô ả kia.
What...????
Mọi người ở đây đang nhìn thấy cái gì? Ôi mẹ ơi, cái bộ dạng hiên ngang khi nãy đâu rồi, đâu rồi?
Chỉ vừa thấy chồng, liền ra dạng yếu ớt.
Minh Minh nhìn Mạc Hân, mắt muốn lồi cả ra ngoài.
Đám người hóng hớt, cạn lời.
Tử Thiên nhìn đến ba cô gái kia, anh khẽ cau mày, nhìn đến Minh Minh, anh có chút ấn tượng, cô ta vậy mà lên quản lí rồi cơ đấy?
Xời..quản lí cái đếch gì, đụng đến vợ anh, anh cho xong luôn.
"Cô bắt nạt vợ tôi.?" Giọng anh lạnh lẽo như muốn đóng băng cả đám người tại chỗ.
Cô ả Minh Minh nhìn anh không chớp mắt, người đàn ông này, không phải người mà cô ta ngày nhớ đêm mong sao? Vậy kia, là vợ anh ta..
"Một vợ bốn con, đúng là như vậy..."
"Tôi..."cô ả, miệng nói không nên lời, mà mắt thì cứ dán chặt lên người anh.
Mạc Hân nhìn bộ dạng kia của Minh Minh, liền biết ngay cái tình ý trong mắt của cô ả.
Trong lòng cô bất giác sôi máu. Nhưng bên ngoài vẫn một dạng cô vợ bé nhỏ, yếu đuối. Lay lay cánh tay của anh, cô làm nũng..
"Chồng à, cô ta còn làm nứt điện thoại của em nữa này.."
Tử Thiên nhìn dáng vẻ nai con của vợ, tâm liền mềm nhũn, trong lòng anh biết rõ cô đang giả bộ. Bình thường, còn lâu cô mới vậy.
"Được rồi, vợ yêu, để anh lo." Anh cưng chiều vỗ lên tay của vợ mình mà an ủi.
Đoạn anh quay sang ba cô kia, " sao rồi, ba người đều bị câm, là ai quát cho vợ tôi sợ, con gái tôu khóc?"
Mọi người bó tay, thầm thương cảm cho Minh Minh.
Có câu Phu sướng Phụ tùy là vậy. Hai vợ chồng nhà này bênh nhau chầm chập.
Minh Minh kia, hôm nay đen rồi.
Tử Thiên lôi điện thoại ra, gọi một cuộc cho Lâm An.
" Thư kí An, cậu mau cho người đến làm việc với Siêu Thị XX đi. Cần thiết, đình chỉ hoạt động. Còn nữa, quản lý mang tên Minh Minh, đã bắt nạt vợ tôi, cho cô ta một vé đến Châu Phi làm quản lí bên đó đi."
"Vâng, thưa thiều gia." cuộc gọi kết thúc. Chưa đầy mười lăm phút, liền có người bên cục đến.
Lâm An quả nhiên mau lẹ.
Lục Tổng chúng tôi theo lệnh thư kí Lâm đến đây. Xin anh cho chỉ thị.
Tử Thiên chỉ phán một câu ngắn gọn. Anh chỉ tay vào mặt Minh Minh, " Cho cô ta đi du lịch châu phi đi."
Còn lại, đình chỉ kinh doanh siêu thị này ba tháng, vì không quản nhân viên cho đúng mực.
Mọi người kinh hãi vì câu nói của anh.
Hóa ra, hóa ra..người ta là Lục Tổng uy danh Hải Thành, nổi tiếng sủng vợ tận trời..
Thế là cái cô Minh Minh kia, xong đời..
Siêu thị này cũng xong luôn...
Tử Thiên làm xong nhiệm vụ trút giận cho vợ, anh liền tươi cười một tay dắt vợ, một tay đẩy xe của hai con gái, hai cậu nhóc nắm tay mẹ, một nhà sáu người rời đi.
Đấy, chỉ có thế thôi, mà một lần nữa, tin đồn Lục. Đại Boss lại một lần nữa được đính chính..
Vợ anh, anh sủng, anh cưng, ai dám nói...
Một nhà sáu người cùng đi dã ngoại.
Thiên Bảo và Thiên Trình đã hơn 6 tuổi. Ngày càng ưu tú, xuất sắc.
Lục Minh Mạc Hiên, Lục Minh Mạc Hạ được sáu tháng tuổi, căn bản đã ngồi vững, cũng tiện để đi chơi được rồi.
Tử Thiên lái xe đưa vợ và con đến Siêu Thị của Trung Tâm thành phố mua vài thứ lặt vặt.
Xe tới nơi, Mạc Hân đặt hai bé con Mạc Hiên và Mạc Hạ vào xe đẩy, rồi đi vào trước.
Tử Thiên dắt hai con trai theo sau.
Đến cửa xoay, cả gia đình đi vào bên trong. Tử Liên bất giác nhìn nơi này, có chút quen quen.
Haa.....đây không phải cái nơi lần trước anh mua áo ngủ cho vợ anh sao? Thật trùng hợp, thế mà mới nửa năm anh lại đặt chân đến đây.
Mạc Hân đẩy hai cô nhóc vào bên trong khu đồ ăn, nơi có bánh ngọt và sô cô la. Trời vào cuối tháng sáu, khi hậu giao mùa, hạ và thu. Không nóng cũng không lạnh.
Mạc Hân hôm nay mặc bộ đầm xuông xách nách, màu hồng cam, càng làm nổi bật lên làn da trắng mịn của cô.
Sau hai lần sanh, dù chăm bốn đứa con, cô vẫn mặn mà nhan sắc hơn bao giờ hết....
"Việc công ty và những việc khác, đã có chồng lo, em ở nhà trông con là được." Đó là lệnh của anh xã nhà cô đấy.
Thế nên là cô vừa có thời gian chăm con, vừa có thời gian chăm mình, ngày càng đẹp ra cũng phải.
Không còn là cái đẹp của cô gái e thẹn, ngượng ngùng mới lớn của những cô nàng 18, 20. Mà thay vào đó, chính là cái đẹp sắc sảo, tinh tế, và mê người của một người phụ nữ chín chắn, giỏi giang và có đủ mị lực.
"Chồng à, em đưa hai công chúa qua bên kia mua đồ ngọt, anh dẫn Bảo Bảo và Trình Trình qua bên trái câu để mua nhé, lát chúng ta gặp tại đây." Mạc Hân vừa cười tươi vừa nói.
Tử Thiên cùng hai con trai tán thành với ý kiến của Mẹ. Thế một nhà sáu người chia ra mua đồ cho nó nhanh.
Sau gần 20 phút. Mạc Hân cùng hai con gái mua đồ ngọt xong trước. Liền đến tại chỗ cũ để đợi ba cha con quay lại.
Hai bé con Mạc Hiên và Mạc Hạ ngồi trong xe đẩy mắt tròn xoe như hai hòn bi nhìn mẹ.
Mạc Hân đứng gần lối ra vào, cô cầm điện thoại ra để gọi cho anh.
Một tay cầm điện thoại, một tay giữ xe đẩy của hai con gái, loay hoay một lúc vừa đưa điện thoại lên tai thì, phía sau.
Ba cô nhân viên đi tới, mãi mê nói chuyện, mắt hất lên tận trời, liền đụng vào Mạc Hân, rầm một cái.
Ai...da...một trong ba cô ả kia, người bị ngã ngồi ra sau, thế mà lại là Minh Minh.
Mạc Hân vốn chả quan tâm ai té, cô chỉ đang quan tâm cái điện thoại anh mua cho cô, toang mẹ nó rồi.
Ôi...quà sinh nhật anh xã tặng cho cô.
Nhặt chiếc điện thoại lên, màn hình kiếng nứt làm hai, Mạc Hân xót...
Ba cô ả kia dìu nhau đứng dậy.
Minh Minh là người lên tiếng đầu tiên. " Này bà thím kia, hết chỗ đứng à, đứng giữa đường ngáng lối đi của người khác."
Vì Minh Minh đã làm quản lí, sau nửa năm cày như trâu bò. Thế nên ở đây ai lại không quen thuộc cô ta cho được.
Hai bé con đang ngồi im, trong xe đẩy chợt nghe tiếng quát của Minh Minh, bất giác khóc ré lên vì sợ. Nhất thời ồn ào, làm bao nhiêu người dần chú ý đến họ.
Ùi...lại bắt đầu có kịch để xem rồi.
Mạc Hân hoảng hốt, cất điện thoại vào trong túi xách, rồi lên tiếng dỗ dành hai cô nhóc. Căn bản chả thèm để ý đến Minh Minh.
Cử chỉ này của Mạc Hân khiến cả ba cô ả, đều bức xúc.
"Này cô không nghe sao? Bị điếc hả?" Minh Minh bộ dạng uy nghiêm của cấp trên, quát sau lưng Mạc Hân một lần nữa.
Hai đứa nhỏ chưa kịp nín khóc, lại nghe tiếng quát, khóc càng to.
Mạc Hân lúc này điên tiết thật sự. Bà mẹ nó, đi đứng mắt để hết lên chín tầng mây, liền đụng vào bà, làm bể điện thoại của bà không nói, còn làm con bà khóc, bà hôm nay không xử ba con chó cái này, thì bà không mang cái danh Lục Thiếu phu nhân nữa.
Đôi mắt của Mạc Hân lạnh lẽo quay lại nhìn cả ba cô ả. Không khí xung quanh rõ ràng tụt xuống, trời đang mát mẻ, bỗng lạnh thấu xương.
Ba cô ả sợ hãi bất giác lùi về sau hai bước.
Mạc Hân tiến lên, " Là người nào miệng lớn oang oang, làm con gái tôi sợ đến phát khóc."
Hai cô ả kia run sợ, vô thức đều nhìn vào Minh Minh đang đứng ở giữa.
Mạc Hân nhìn phản ứng kia, liền rõ ràng, con chó cái này nãy còn gọi cô là bà thím mà.
Để xem nào, chà..làm quản lí cơ đấy?
Chậc..chậc..Khuôn mặt thanh tú, dáng người chữ S, vòng nào ra vòng nấy, cũng xinh phết, ấy thế mà cái miệng lại không sạch chút nào nha.
Cả ba người hồi lâu không thấy Mạc Hân hỏi nữa mà cứ nhìn Minh Minh chằm chằm cho rằng, Mạc Hân thấy Minh Minh làm quản lí, chắc là sợ rồi.
Thế nên, trân tĩnh lại, " là cô cản lối chúng tôi, đứng giữa đường." Một cô ả bên cạnh Minh Minh lên tiếng.
"Ồ, đứng giữa đường, ở sảnh lớn này, có một đường thôi sao?" Mạc Hân hỏi ngược lại, lại nhìn khắp mọi người ở đây, hỏi tiếp..
"Mọi người nói xem, chỗ này nhiều đường hay một đường nha?"
Đám người xung quanh, được hỏi, liền khoái chí, " nhiều đường, nhiều đường, là lỗi của bọn họ, cô gái xinh đẹp à, cô và hai con gái không sao đó chứ?" Một người phụ nữ trung niên lên tiếng nói.
"Dạ không sao, bác ạ. Hai đứa bé nhà cháu, chỉ hoảng sợ chút thôi ạ." Mạc Hân một dạng dịu dàng lịch sự đáp.
Cô rõ ràng là người tử tế nha, dù gì cũng mẹ bốn con, phải cho ra dáng chứ, (mặc dù cô đang điên lắm).
Ngay lúc này, một giọng nói trầm ấm phía sau, "Vợ ơi, có chuyện gì?"
" mẹ " Hai cậu nhóc chạy ù tới chỗ Mạc Hân, thấy em khóc, liền dỗ, thế mà hay, hai bé con đang khóc được hai anh trai dỗ dành, nín khóc luôn.
Vừa thấy Tử Thiên, thái độ Mạc Hân chuyển biến đến 360°.
"Hức..hức...chồng ơi, họ bắt nạt mẹ con em." Mạc Hân một dạng ủy khuất vừa nói, vừa sợ hãi chỉ tay về ba cô ả kia.
What...????
Mọi người ở đây đang nhìn thấy cái gì? Ôi mẹ ơi, cái bộ dạng hiên ngang khi nãy đâu rồi, đâu rồi?
Chỉ vừa thấy chồng, liền ra dạng yếu ớt.
Minh Minh nhìn Mạc Hân, mắt muốn lồi cả ra ngoài.
Đám người hóng hớt, cạn lời.
Tử Thiên nhìn đến ba cô gái kia, anh khẽ cau mày, nhìn đến Minh Minh, anh có chút ấn tượng, cô ta vậy mà lên quản lí rồi cơ đấy?
Xời..quản lí cái đếch gì, đụng đến vợ anh, anh cho xong luôn.
"Cô bắt nạt vợ tôi.?" Giọng anh lạnh lẽo như muốn đóng băng cả đám người tại chỗ.
Cô ả Minh Minh nhìn anh không chớp mắt, người đàn ông này, không phải người mà cô ta ngày nhớ đêm mong sao? Vậy kia, là vợ anh ta..
"Một vợ bốn con, đúng là như vậy..."
"Tôi..."cô ả, miệng nói không nên lời, mà mắt thì cứ dán chặt lên người anh.
Mạc Hân nhìn bộ dạng kia của Minh Minh, liền biết ngay cái tình ý trong mắt của cô ả.
Trong lòng cô bất giác sôi máu. Nhưng bên ngoài vẫn một dạng cô vợ bé nhỏ, yếu đuối. Lay lay cánh tay của anh, cô làm nũng..
"Chồng à, cô ta còn làm nứt điện thoại của em nữa này.."
Tử Thiên nhìn dáng vẻ nai con của vợ, tâm liền mềm nhũn, trong lòng anh biết rõ cô đang giả bộ. Bình thường, còn lâu cô mới vậy.
"Được rồi, vợ yêu, để anh lo." Anh cưng chiều vỗ lên tay của vợ mình mà an ủi.
Đoạn anh quay sang ba cô kia, " sao rồi, ba người đều bị câm, là ai quát cho vợ tôi sợ, con gái tôu khóc?"
Mọi người bó tay, thầm thương cảm cho Minh Minh.
Có câu Phu sướng Phụ tùy là vậy. Hai vợ chồng nhà này bênh nhau chầm chập.
Minh Minh kia, hôm nay đen rồi.
Tử Thiên lôi điện thoại ra, gọi một cuộc cho Lâm An.
" Thư kí An, cậu mau cho người đến làm việc với Siêu Thị XX đi. Cần thiết, đình chỉ hoạt động. Còn nữa, quản lý mang tên Minh Minh, đã bắt nạt vợ tôi, cho cô ta một vé đến Châu Phi làm quản lí bên đó đi."
"Vâng, thưa thiều gia." cuộc gọi kết thúc. Chưa đầy mười lăm phút, liền có người bên cục đến.
Lâm An quả nhiên mau lẹ.
Lục Tổng chúng tôi theo lệnh thư kí Lâm đến đây. Xin anh cho chỉ thị.
Tử Thiên chỉ phán một câu ngắn gọn. Anh chỉ tay vào mặt Minh Minh, " Cho cô ta đi du lịch châu phi đi."
Còn lại, đình chỉ kinh doanh siêu thị này ba tháng, vì không quản nhân viên cho đúng mực.
Mọi người kinh hãi vì câu nói của anh.
Hóa ra, hóa ra..người ta là Lục Tổng uy danh Hải Thành, nổi tiếng sủng vợ tận trời..
Thế là cái cô Minh Minh kia, xong đời..
Siêu thị này cũng xong luôn...
Tử Thiên làm xong nhiệm vụ trút giận cho vợ, anh liền tươi cười một tay dắt vợ, một tay đẩy xe của hai con gái, hai cậu nhóc nắm tay mẹ, một nhà sáu người rời đi.
Đấy, chỉ có thế thôi, mà một lần nữa, tin đồn Lục. Đại Boss lại một lần nữa được đính chính..
Vợ anh, anh sủng, anh cưng, ai dám nói...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Tử Thiên Trở Lại
- Chương 2:Đoàn Viên
- Chương 3:Lần Đầu Gặp Lại
- Chương 4:Không Ai Nợ Ai
- Chương 5:Lún Sâu Vào Nguy Hiểm
- Chương 6:Nụ Cười Trong Lửa
- Chương 7:Trọng Sinh Rồi
- Chương 8:Kiếp Này, Con Chỉ Kết Hôn Với Anh Ấy
- Chương 9:Đệ Nhất Mĩ Nhân
- Chương 10:Tra Nam, Tiện Nữ, Thật Xứng Đôi
- Chương 11:Diễn Kịch Giả Lại Được Xem Kịch Thật
- Chương 12:Vị Hôn Thê Của Anh
- Chương 13:Cây Thông Giáng Sinh
- Chương 14:Dạy Dỗ Thật Tốt
- Chương 15:Hối Lộ Gia Đình Chồng
- Chương 16:Công Chúa Tuyết
- Chương 17:Thâu Tóm Lâm Thị
- Chương 18:Làm Bà Mối
- Chương 19:Đừng Thấy Sang Mà Bắt Quàng Làm Họ
- Chương 20:Lời Cảnh Cáo Đầy Khiêm Nhã
- Chương 21:Công Chúa Tuyết, Anh Về Rồi
- Chương 22:Quà Giáng Sinh Cho Em
- Chương 23:Cuối Cùng Em Cũng Đợi Được Anh
- Chương 24:Bất Ngờ Lại Nối Tiếp Bất Ngờ
- Chương 25:Kết Hôn (1)
- Chương 26:Kết Hôn (2)
- Chương 27:Ghen (1)
- Chương 28:Ghen (2)
- Chương 29:Không Xứng
- Chương 30:Đông Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
- Chương 31:Đóng Gói Anh Lại, Giấu Đi
- Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
- Chương 33:Cầu Được Ước Thấy
- Chương 34:Không Thể So Sánh
- Chương 35:Tôi Nhớ Mặt Em Rồi
- Chương 36:Hôn Lễ (1)
- Chương 37:Hôn Lễ (2)
- Chương 38:Hôn Lễ (3)
- Chương 39:Tai Nạn Trong Hôn Lễ
- Chương 40:Đã Không Sao Rồi
- Chương 41:Không Phải Dạng Vừa
- Chương 42:Xem Tình Thú Miễn Phí
- Chương 43:Không Còn Liên Quan
- Chương 44:Em Chỉ Cần Anh
- Chương 45:Liền Hôn Cho Em Nín Khóc
- Chương 46:Trái Tim Thắng Lí Trí.
- Chương 47:Ai Thắt Nút Dây, Thì Tự Mình Tháo
- Chương 48:Anh Muốn Theo Đuổi Em
- Chương 49:Vợ Ơi..Anh Đau..!!
- Chương 50:Sinh Con Cho Anh
- Chương 51:" Chỗ Nào Anh Cũng Thấy Rồi "
- Chương 52:Thư Kí Lâm An
- Chương 53:Lục Tổng, Tha Cho Tôi
- Chương 54:Chàng Rể Quý
- Chương 55:Tiết Phong
- Chương 56:Chỉ Muốn Ôm Em Ngủ
- Chương 57:Đã Có Một Tiểu Lưu Manh Rồi
- Chương 58:Ốm Nghén
- Chương 59:Là Song Thai !
- Chương 60:Âm Mưu Thâm Hiểm
- Chương 61:Gặp Lại Tiết Phong
- Chương 62:Biệt Ly (1)
- Chương 63:Biệt Ly (2)
- Chương 64:Biệt Ly (3)
- Chương 65:Bắt Cóc Trong Lễ Pháo Hoa
- Chương 66:Thiêu Sống Nó Đi !
- Chương 67:Sinh Ly Tử Biệt (1)
- Chương 68:Sinh Ly Tử Biệt (2)
- Chương 69:Sinh Ly Tử Biệt (3)
- Chương 70:Nỗi Đau Quá Lớn
- Chương 71:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (1)
- Chương 72:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (2)
- Chương 73:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (3)
- Chương 74:Mẹ Góa, Con Côi
- Chương 75:Nước Mắt Của Lục Minh Tử Thiên
- Chương 76:Bài Học Đáng Giá.
- Chương 77:Chẳng Là Cái Thá Gì !
- Chương 78:Tôi Muốn Săm Hình Cô Ấy Lên Lưng Tôi !
- Chương 79:Lục Thiên Bảo, Lục Thiên Trình
- Chương 80:Tôi Muốn Thử Lòng Cô Ấy !
- Chương 81:Ông Chủ Mới Của Phong-Hà
- Chương 82:Người Đó Là Anh Có Phải Không?
- Chương 83:Sự Thật Được Tiết Lộ
- Chương 84:Chỉ Vì Em Là Vợ Anh !
- Chương 85:Say Rượu, Say Cả Tình
- Chương 86:Vợ Chồng Đoàn Tụ
- Chương 87:Anh Không Hứa, Nhưng Anh Sẽ Dùng Hành Động Để Chứng Minh
- Chương 88:Chúng Ta Là Một Gia Đình
- Chương 89:Chân Tình
- Chương 90:Đánh Cược
- Chương 91:Ân Oán Lại Tiếp Ân Oán
- Chương 92:Trọn Đời Yêu Em
- Chương 93:Quả Báo
- Chương 94:Linh Cảm Xấu
- Chương 95:Trình Trình Bị Bắt Đi Rồi !
- Chương 96:Kết Thúc (1)
- Chương 97:Kết Thúc (2)
- Chương 98:Kết Thúc (3)
- Chương 99:Kết Thúc (4)
- Chương 100:Yêu Thêm Lần Nữa, Lần Nữa, Và Một Lần Nữa
- Chương 101:Thiên - Hân Phiên Ngoại (1)
- Chương 102:Thiên - Hân Phiên Ngoại (2)
- Chương 103:Thiên - Hân Phiên Ngoại (3)
- Chương 104:Thiên - Hân Phiên Ngoại (4)
- Chương 105:Thiên - Hân Phiên Ngoại (5)
- Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
- Chương 107:Thiên - Hân Phiên Ngoại ( 7)
- Chương 108:Thiên - Hân Phiên Ngoại (End)
- Chương 109: Tiết Phong-Triển Hà (1)
- Chương 110:Tiết Phong-Triển Hà (2)
- Chương 111:Tiết Phong-Triển Hà (3)
- Chương 112:Tiết Phong-Triển Hà (4)
- Chương 113:Tiết Phong-Triển Hà (5)
- Chương 114:Tiết Phong-Triển Hà (6)
- Chương 115:Tiết Phong-Triển Hà (7)
- Chương 116:Tiết Phong-Triển Hà (8)
- Chương 117:Tiết Phong-Triển Hà (9)
- Chương 118:Tiết Phong-Triển Hà (10)
- Chương 119:Tiết Phong-Triển Hà (End)
- Chương 120:Kết Thúc Viên Mãn
- Chương 121:Thông Báo Từ Tác Giả
- bình luận