Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2) - Chương 89:Chân Tình
Chương trước- Chương 1:Tử Thiên Trở Lại
- Chương 2:Đoàn Viên
- Chương 3:Lần Đầu Gặp Lại
- Chương 4:Không Ai Nợ Ai
- Chương 5:Lún Sâu Vào Nguy Hiểm
- Chương 6:Nụ Cười Trong Lửa
- Chương 7:Trọng Sinh Rồi
- Chương 8:Kiếp Này, Con Chỉ Kết Hôn Với Anh Ấy
- Chương 9:Đệ Nhất Mĩ Nhân
- Chương 10:Tra Nam, Tiện Nữ, Thật Xứng Đôi
- Chương 11:Diễn Kịch Giả Lại Được Xem Kịch Thật
- Chương 12:Vị Hôn Thê Của Anh
- Chương 13:Cây Thông Giáng Sinh
- Chương 14:Dạy Dỗ Thật Tốt
- Chương 15:Hối Lộ Gia Đình Chồng
- Chương 16:Công Chúa Tuyết
- Chương 17:Thâu Tóm Lâm Thị
- Chương 18:Làm Bà Mối
- Chương 19:Đừng Thấy Sang Mà Bắt Quàng Làm Họ
- Chương 20:Lời Cảnh Cáo Đầy Khiêm Nhã
- Chương 21:Công Chúa Tuyết, Anh Về Rồi
- Chương 22:Quà Giáng Sinh Cho Em
- Chương 23:Cuối Cùng Em Cũng Đợi Được Anh
- Chương 24:Bất Ngờ Lại Nối Tiếp Bất Ngờ
- Chương 25:Kết Hôn (1)
- Chương 26:Kết Hôn (2)
- Chương 27:Ghen (1)
- Chương 28:Ghen (2)
- Chương 29:Không Xứng
- Chương 30:Đông Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
- Chương 31:Đóng Gói Anh Lại, Giấu Đi
- Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
- Chương 33:Cầu Được Ước Thấy
- Chương 34:Không Thể So Sánh
- Chương 35:Tôi Nhớ Mặt Em Rồi
- Chương 36:Hôn Lễ (1)
- Chương 37:Hôn Lễ (2)
- Chương 38:Hôn Lễ (3)
- Chương 39:Tai Nạn Trong Hôn Lễ
- Chương 40:Đã Không Sao Rồi
- Chương 41:Không Phải Dạng Vừa
- Chương 42:Xem Tình Thú Miễn Phí
- Chương 43:Không Còn Liên Quan
- Chương 44:Em Chỉ Cần Anh
- Chương 45:Liền Hôn Cho Em Nín Khóc
- Chương 46:Trái Tim Thắng Lí Trí.
- Chương 47:Ai Thắt Nút Dây, Thì Tự Mình Tháo
- Chương 48:Anh Muốn Theo Đuổi Em
- Chương 49:Vợ Ơi..Anh Đau..!!
- Chương 50:Sinh Con Cho Anh
- Chương 51:" Chỗ Nào Anh Cũng Thấy Rồi "
- Chương 52:Thư Kí Lâm An
- Chương 53:Lục Tổng, Tha Cho Tôi
- Chương 54:Chàng Rể Quý
- Chương 55:Tiết Phong
- Chương 56:Chỉ Muốn Ôm Em Ngủ
- Chương 57:Đã Có Một Tiểu Lưu Manh Rồi
- Chương 58:Ốm Nghén
- Chương 59:Là Song Thai !
- Chương 60:Âm Mưu Thâm Hiểm
- Chương 61:Gặp Lại Tiết Phong
- Chương 62:Biệt Ly (1)
- Chương 63:Biệt Ly (2)
- Chương 64:Biệt Ly (3)
- Chương 65:Bắt Cóc Trong Lễ Pháo Hoa
- Chương 66:Thiêu Sống Nó Đi !
- Chương 67:Sinh Ly Tử Biệt (1)
- Chương 68:Sinh Ly Tử Biệt (2)
- Chương 69:Sinh Ly Tử Biệt (3)
- Chương 70:Nỗi Đau Quá Lớn
- Chương 71:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (1)
- Chương 72:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (2)
- Chương 73:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (3)
- Chương 74:Mẹ Góa, Con Côi
- Chương 75:Nước Mắt Của Lục Minh Tử Thiên
- Chương 76:Bài Học Đáng Giá.
- Chương 77:Chẳng Là Cái Thá Gì !
- Chương 78:Tôi Muốn Săm Hình Cô Ấy Lên Lưng Tôi !
- Chương 79:Lục Thiên Bảo, Lục Thiên Trình
- Chương 80:Tôi Muốn Thử Lòng Cô Ấy !
- Chương 81:Ông Chủ Mới Của Phong-Hà
- Chương 82:Người Đó Là Anh Có Phải Không?
- Chương 83:Sự Thật Được Tiết Lộ
- Chương 84:Chỉ Vì Em Là Vợ Anh !
- Chương 85:Say Rượu, Say Cả Tình
- Chương 86:Vợ Chồng Đoàn Tụ
- Chương 87:Anh Không Hứa, Nhưng Anh Sẽ Dùng Hành Động Để Chứng Minh
- Chương 88:Chúng Ta Là Một Gia Đình
- Chương 89:Chân Tình
- Chương 90:Đánh Cược
- Chương 91:Ân Oán Lại Tiếp Ân Oán
- Chương 92:Trọn Đời Yêu Em
- Chương 93:Quả Báo
- Chương 94:Linh Cảm Xấu
- Chương 95:Trình Trình Bị Bắt Đi Rồi !
- Chương 96:Kết Thúc (1)
- Chương 97:Kết Thúc (2)
- Chương 98:Kết Thúc (3)
- Chương 99:Kết Thúc (4)
- Chương 100:Yêu Thêm Lần Nữa, Lần Nữa, Và Một Lần Nữa
- Chương 101:Thiên - Hân Phiên Ngoại (1)
- Chương 102:Thiên - Hân Phiên Ngoại (2)
- Chương 103:Thiên - Hân Phiên Ngoại (3)
- Chương 104:Thiên - Hân Phiên Ngoại (4)
- Chương 105:Thiên - Hân Phiên Ngoại (5)
- Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
- Chương 107:Thiên - Hân Phiên Ngoại ( 7)
- Chương 108:Thiên - Hân Phiên Ngoại (End)
- Chương 109: Tiết Phong-Triển Hà (1)
- Chương 110:Tiết Phong-Triển Hà (2)
- Chương 111:Tiết Phong-Triển Hà (3)
- Chương 112:Tiết Phong-Triển Hà (4)
- Chương 113:Tiết Phong-Triển Hà (5)
- Chương 114:Tiết Phong-Triển Hà (6)
- Chương 115:Tiết Phong-Triển Hà (7)
- Chương 116:Tiết Phong-Triển Hà (8)
- Chương 117:Tiết Phong-Triển Hà (9)
- Chương 118:Tiết Phong-Triển Hà (10)
- Chương 119:Tiết Phong-Triển Hà (End)
- Chương 120:Kết Thúc Viên Mãn
- Chương 121:Thông Báo Từ Tác Giả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2)
Chương 89:Chân Tình
Sáng hôm sau.
Trong Phòng. Một nhà bốn người nằm ngủ trên chiếc giường màu hồng lớn.
Bên ngoài, tiếng chim ríu rít gọi nhau thức dậy. Gió thổi man mát, lành lạnh làm người ta chỉ muốn vùi trong chăn mà ngủ.
Mạc Hân tỉnh dậy đầu tiên. Cảnh tượng trước mắt làm cô có chút buồn cười.
Hai cậu nhóc Thiên Trình và Thiên Bảo cả hai đều dính chặt vào người cha mình. Thiên Trình còn leo lên cả người Tử Thiên hai tay ôm cổ cha ngủ say ngon lành. Còn Thiên Bảo nằm cạnh Tử Thiên, lấy cánh tay của anh mà làm gối ôm. Cả ba người, một lớn hai nhỏ, ngủ thoải mái.
Tự nhiên Mạc Hân cảm thấy mình bị hắt hủi. Chỉ qua có một đêm, cô phải nhường chồng cho hai thằng nhóc. Ngược lại còn bị hai thằng con trai hắt hủi. Cả đêm chỉ ôm cha ngủ, chả đoái hoài gì tới mẹ chúng.
"A...Mình sắp sửa rơi vào cái cảnh thất sủng trong hậu cung rồi thì phải?"
Đang suy nghĩ mông lung, chuông điện thoại reo lên. Là Triển Hà.
\[ Thiếu Phu Nhân, lát nữa bên Âu Thị muốn gặp chúng ta, cô có đi không?\]
Mạc Hân suy nghĩ một lát. Cô nói, "Đi, đương nhiên phải đi, hẹn người bên đó cho tôi."
\[Vâng, tôi biết rồi, thiếu Phu nhân.\]
Cuộc gọi kết thúc, Mạc Hân đứng dậy đi về phía cửa sổ, ánh mắt lạnh băng nhìn ra bên ngoài. Tối qua sau khi dỗ hai đứa con trai ngủ, anh đã kể lại mọi chuyện cho cô nghe.
Mọi chuyện đều do người Âu Thị gây ra, kiếp trước, Âu Dương Phàm thiêu chết cô. Kiếp này, lại đến Âu Dương Bửu thiêu chết chồng cô. Cũng may anh phước lớn mạng lớn, thoát chết.
Cả hai cha con ông ta, giờ phút này, cô hận đến thấu xương. "Âu Dương Bửu ông hại chúng tôi phải chia ly đến bốn năm. Con thơ vừa ra đời liền không có cha.."
Bàn tay siết chặt chiếc điện thoại, Mạc Hân gằn lên trong suy nghĩ, " tôi thề sẽ bắt ông phải trả giá cho chuyện này. Tôi sẽ khiến ông phải trải qua nỗi đau mất đi người thân giống như tôi đã trải qua."
Từ đằng sau, hai cánh tay ôm vào eo cô, giọng anh nhẹ nhàng phía sau. " Hân, sao lại dậy sớm như vậy."
Cô quay mặt lại, cọ trán vào cằm của anh, cười ngọt ngào. "Tinh thần phấn chấn, nên dậy sớm."
"Ra là vậy, chứ không phải do anh sao?" Anh ấn một nụ hôn nhẹ lên trán cô. " Vợ yêu, buổi sáng tốt lành."
Mạc Hân khó hiểu nhìn anh. " Sao anh sến thế?"
Anh búng trán cô một cái. " Ngốc ạ, chồng hôn vợ mỗi buổi sáng, là đương nhiên, sến cái gì! "
"Ồ, còn có chuyện này." Cô xùy một tiếng. Rồi tiếp lời, "Thiên à, một lát anh đi cùng em đi gặp Âu Thị nhé!"
"Âu Thị?" Anh ngạc nhiên. " Bên đó, muốn gặp em sao?
Mạc Hân gật đầu, " Ừm, chị Hà mới gọi điện thoại cho em, nói họ muốn gặp em, cũng chưa biết có những ai sẽ tới."
Tử Thiên khẽ cau mày. Lão già Âu Dương Bửu kia, hẳn đã suy tính cái gì nữa rồi. Anh chỉ vừa mời gặp lại vợ con thôi, lão ta lại muốn làm gì.
"Được, anh đi với em." Tử Thiên gật đầu. Trong đầu bắt đầu suy tính về chuyện báo thù lần này.
Con người của anh, có thù tất báo. Âu Dương Bửu, anh định thư thả cho ông ta một thời gian, nhưng xem ra, ông ta không định ngồi yên hưởng phúc rồi, vậy thì cũng tốt thôi. "Muốn tìm chết sớm, anh thành toàn."
.....
Hai vợ chồng vừa từ trên lầu bế hai cậu nhóc đi xuống thì bên dưới, mọi người trong gia đình cư nhiên đều có mặt đông đủ.
Tử Thiên và Mạc Hân kinh ngạc không thôi.
Ông bà nội, ông bà ngoại, cha mẹ vợ, Tử Thanh, Lạc Thần, vợ chồng Thượng Khanh, ngay cả cha mẹ của Lâm An, của Triển Hà cũng có mặt. Thượng Mĩ Ly sáng sớm cũng lôi theo chồng là Nam Cung Tuấn đi cùng để đến Lục gia chúc mừng Tử Thiên.
Tử Thiên đứng chôn chân tại chỗ, bất giác bàn tay chạm lên khuôn mắt mình, " Hân à, mặt của anh, anh không muốn gặp mọi người."
Cô bật cười nhìn anh." Anh sao thế, vết sẹo kia, cũng không nhìn rõ cho lắm. Sẽ không ai dám nói anh xấu."
Cậu nhóc Thiên Trình cũng nhanh miệng, " Cha không xấu, cha của Trình Trình là đẹp trai nhất."
Thiên Bảo nhìn cha, cũng gật đầu phụ họa, "cha của Bảo Bảo là soái ca nhất."
Mạc Hân cười tươi, "thấy không, con trai còn khen anh kìa."
"Anh..." Tử Thiên do dự.
Mạc Hân kéo tay anh đi xuống cầu thang. " Ài...Đi nhanh nào, mọi người ai cũng chờ anh kìa."
"Chậc...Hân à, Hân, đừng kéo anh mà." Anh nhăn mày, cô vợ của anh gan lớn lắm rồi.
Hai người xuống đến nơi. Mọi người mừng rỡ. Ôm lấy Tử Thiên. Thật không ngờ, năm đó mọi người những tưởng anh ra đi mãi mãi, nhưng mà hôm nay, anh vẫn còn sống, bằng xương bằng thịt trước mặt mọi người.
Cuộc đời đúng là không ai ngờ được.
Mọi người cùng nhau ngồi xuống trò chuyện thật vui vẻ.
"Anh Thiên à, may quá, anh trở về đúng lúc quá, em và anh Lạc Thần sắp kết hôn rồi. Có anh về thật tốt." Tử Thanh vừa nói vừa định lao tới ôm anh trai cô.
Còn chưa kịp tới thì bị Tử Thiên đưa tay ngăn lại, " Này, này em định làm gì chứ? Sắp lấy chồng rồi đó bà cô, còn muốn ôm anh sao?"
"Thì sao chứ, anh là anh trai em mà, em ôm anh có gì sai, chị Hân chị nói xem." Tử Thanh dẩu môi lên nói.
Tử Thiên ngã ngồi ra ghế, anh quát lên, " Này, cái tên Lạc Thần khốn kiếp kia, cậu mà còn không ngăn con nhóc này lại thì cậu đừng hòng mà cưới được nó, tôi thề đấy."
Lạc Thần lắc đầu, anh nhanh tay kéo Tử Thanh ôm cô lại. "Thanh à, em đừng nháo. Sắp làm vợ anh rồi đấy, chỉ được ôm anh, không được ôm ai khác."
Cả nhà phì cười vì câu nói của Lạc Thần.
Bị Lạc Thần bất ngờ ôm lại, Tử Thanh xấu hổ không thôi, cô úp mặt vào ngực anh. Thật chả còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người.
Mạc Hân nhìn Lạc Thần và Tử Thanh, cô mỉm cười, thật may vì Lạc Thần sau ba năm hôn mê cũng tỉnh lại. Có lẽ, vì tấm chân tình của Tử Thanh cũng nên.
Chân tình, là một sự thương cảm giữa hai con người với nhau, họ thấu hiểu nhau, chờ đợi dù biết sẽ khó khăn, có khi sẽ thất vọng, nhưng là vẫn chờ, vẫn hy vọng, hy vọng được một lần nữa ở bên nhau.
Giống như anh và cô, cô nghĩ anh mất, nhưng sâu thẳm trong trái tim cô, vẫn hy vọng anh không chết, càng tin rằng anh vẫn tồn tại trên đời. Và chân tình đó của cô đã được đền đáp.
Tử Thiên của cô đã trở về, với cô, với gia đình họ, mãi mãi, ở bên họ cho đến hết đời.
.....
Trong Phòng. Một nhà bốn người nằm ngủ trên chiếc giường màu hồng lớn.
Bên ngoài, tiếng chim ríu rít gọi nhau thức dậy. Gió thổi man mát, lành lạnh làm người ta chỉ muốn vùi trong chăn mà ngủ.
Mạc Hân tỉnh dậy đầu tiên. Cảnh tượng trước mắt làm cô có chút buồn cười.
Hai cậu nhóc Thiên Trình và Thiên Bảo cả hai đều dính chặt vào người cha mình. Thiên Trình còn leo lên cả người Tử Thiên hai tay ôm cổ cha ngủ say ngon lành. Còn Thiên Bảo nằm cạnh Tử Thiên, lấy cánh tay của anh mà làm gối ôm. Cả ba người, một lớn hai nhỏ, ngủ thoải mái.
Tự nhiên Mạc Hân cảm thấy mình bị hắt hủi. Chỉ qua có một đêm, cô phải nhường chồng cho hai thằng nhóc. Ngược lại còn bị hai thằng con trai hắt hủi. Cả đêm chỉ ôm cha ngủ, chả đoái hoài gì tới mẹ chúng.
"A...Mình sắp sửa rơi vào cái cảnh thất sủng trong hậu cung rồi thì phải?"
Đang suy nghĩ mông lung, chuông điện thoại reo lên. Là Triển Hà.
\[ Thiếu Phu Nhân, lát nữa bên Âu Thị muốn gặp chúng ta, cô có đi không?\]
Mạc Hân suy nghĩ một lát. Cô nói, "Đi, đương nhiên phải đi, hẹn người bên đó cho tôi."
\[Vâng, tôi biết rồi, thiếu Phu nhân.\]
Cuộc gọi kết thúc, Mạc Hân đứng dậy đi về phía cửa sổ, ánh mắt lạnh băng nhìn ra bên ngoài. Tối qua sau khi dỗ hai đứa con trai ngủ, anh đã kể lại mọi chuyện cho cô nghe.
Mọi chuyện đều do người Âu Thị gây ra, kiếp trước, Âu Dương Phàm thiêu chết cô. Kiếp này, lại đến Âu Dương Bửu thiêu chết chồng cô. Cũng may anh phước lớn mạng lớn, thoát chết.
Cả hai cha con ông ta, giờ phút này, cô hận đến thấu xương. "Âu Dương Bửu ông hại chúng tôi phải chia ly đến bốn năm. Con thơ vừa ra đời liền không có cha.."
Bàn tay siết chặt chiếc điện thoại, Mạc Hân gằn lên trong suy nghĩ, " tôi thề sẽ bắt ông phải trả giá cho chuyện này. Tôi sẽ khiến ông phải trải qua nỗi đau mất đi người thân giống như tôi đã trải qua."
Từ đằng sau, hai cánh tay ôm vào eo cô, giọng anh nhẹ nhàng phía sau. " Hân, sao lại dậy sớm như vậy."
Cô quay mặt lại, cọ trán vào cằm của anh, cười ngọt ngào. "Tinh thần phấn chấn, nên dậy sớm."
"Ra là vậy, chứ không phải do anh sao?" Anh ấn một nụ hôn nhẹ lên trán cô. " Vợ yêu, buổi sáng tốt lành."
Mạc Hân khó hiểu nhìn anh. " Sao anh sến thế?"
Anh búng trán cô một cái. " Ngốc ạ, chồng hôn vợ mỗi buổi sáng, là đương nhiên, sến cái gì! "
"Ồ, còn có chuyện này." Cô xùy một tiếng. Rồi tiếp lời, "Thiên à, một lát anh đi cùng em đi gặp Âu Thị nhé!"
"Âu Thị?" Anh ngạc nhiên. " Bên đó, muốn gặp em sao?
Mạc Hân gật đầu, " Ừm, chị Hà mới gọi điện thoại cho em, nói họ muốn gặp em, cũng chưa biết có những ai sẽ tới."
Tử Thiên khẽ cau mày. Lão già Âu Dương Bửu kia, hẳn đã suy tính cái gì nữa rồi. Anh chỉ vừa mời gặp lại vợ con thôi, lão ta lại muốn làm gì.
"Được, anh đi với em." Tử Thiên gật đầu. Trong đầu bắt đầu suy tính về chuyện báo thù lần này.
Con người của anh, có thù tất báo. Âu Dương Bửu, anh định thư thả cho ông ta một thời gian, nhưng xem ra, ông ta không định ngồi yên hưởng phúc rồi, vậy thì cũng tốt thôi. "Muốn tìm chết sớm, anh thành toàn."
.....
Hai vợ chồng vừa từ trên lầu bế hai cậu nhóc đi xuống thì bên dưới, mọi người trong gia đình cư nhiên đều có mặt đông đủ.
Tử Thiên và Mạc Hân kinh ngạc không thôi.
Ông bà nội, ông bà ngoại, cha mẹ vợ, Tử Thanh, Lạc Thần, vợ chồng Thượng Khanh, ngay cả cha mẹ của Lâm An, của Triển Hà cũng có mặt. Thượng Mĩ Ly sáng sớm cũng lôi theo chồng là Nam Cung Tuấn đi cùng để đến Lục gia chúc mừng Tử Thiên.
Tử Thiên đứng chôn chân tại chỗ, bất giác bàn tay chạm lên khuôn mắt mình, " Hân à, mặt của anh, anh không muốn gặp mọi người."
Cô bật cười nhìn anh." Anh sao thế, vết sẹo kia, cũng không nhìn rõ cho lắm. Sẽ không ai dám nói anh xấu."
Cậu nhóc Thiên Trình cũng nhanh miệng, " Cha không xấu, cha của Trình Trình là đẹp trai nhất."
Thiên Bảo nhìn cha, cũng gật đầu phụ họa, "cha của Bảo Bảo là soái ca nhất."
Mạc Hân cười tươi, "thấy không, con trai còn khen anh kìa."
"Anh..." Tử Thiên do dự.
Mạc Hân kéo tay anh đi xuống cầu thang. " Ài...Đi nhanh nào, mọi người ai cũng chờ anh kìa."
"Chậc...Hân à, Hân, đừng kéo anh mà." Anh nhăn mày, cô vợ của anh gan lớn lắm rồi.
Hai người xuống đến nơi. Mọi người mừng rỡ. Ôm lấy Tử Thiên. Thật không ngờ, năm đó mọi người những tưởng anh ra đi mãi mãi, nhưng mà hôm nay, anh vẫn còn sống, bằng xương bằng thịt trước mặt mọi người.
Cuộc đời đúng là không ai ngờ được.
Mọi người cùng nhau ngồi xuống trò chuyện thật vui vẻ.
"Anh Thiên à, may quá, anh trở về đúng lúc quá, em và anh Lạc Thần sắp kết hôn rồi. Có anh về thật tốt." Tử Thanh vừa nói vừa định lao tới ôm anh trai cô.
Còn chưa kịp tới thì bị Tử Thiên đưa tay ngăn lại, " Này, này em định làm gì chứ? Sắp lấy chồng rồi đó bà cô, còn muốn ôm anh sao?"
"Thì sao chứ, anh là anh trai em mà, em ôm anh có gì sai, chị Hân chị nói xem." Tử Thanh dẩu môi lên nói.
Tử Thiên ngã ngồi ra ghế, anh quát lên, " Này, cái tên Lạc Thần khốn kiếp kia, cậu mà còn không ngăn con nhóc này lại thì cậu đừng hòng mà cưới được nó, tôi thề đấy."
Lạc Thần lắc đầu, anh nhanh tay kéo Tử Thanh ôm cô lại. "Thanh à, em đừng nháo. Sắp làm vợ anh rồi đấy, chỉ được ôm anh, không được ôm ai khác."
Cả nhà phì cười vì câu nói của Lạc Thần.
Bị Lạc Thần bất ngờ ôm lại, Tử Thanh xấu hổ không thôi, cô úp mặt vào ngực anh. Thật chả còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người.
Mạc Hân nhìn Lạc Thần và Tử Thanh, cô mỉm cười, thật may vì Lạc Thần sau ba năm hôn mê cũng tỉnh lại. Có lẽ, vì tấm chân tình của Tử Thanh cũng nên.
Chân tình, là một sự thương cảm giữa hai con người với nhau, họ thấu hiểu nhau, chờ đợi dù biết sẽ khó khăn, có khi sẽ thất vọng, nhưng là vẫn chờ, vẫn hy vọng, hy vọng được một lần nữa ở bên nhau.
Giống như anh và cô, cô nghĩ anh mất, nhưng sâu thẳm trong trái tim cô, vẫn hy vọng anh không chết, càng tin rằng anh vẫn tồn tại trên đời. Và chân tình đó của cô đã được đền đáp.
Tử Thiên của cô đã trở về, với cô, với gia đình họ, mãi mãi, ở bên họ cho đến hết đời.
.....
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Tử Thiên Trở Lại
- Chương 2:Đoàn Viên
- Chương 3:Lần Đầu Gặp Lại
- Chương 4:Không Ai Nợ Ai
- Chương 5:Lún Sâu Vào Nguy Hiểm
- Chương 6:Nụ Cười Trong Lửa
- Chương 7:Trọng Sinh Rồi
- Chương 8:Kiếp Này, Con Chỉ Kết Hôn Với Anh Ấy
- Chương 9:Đệ Nhất Mĩ Nhân
- Chương 10:Tra Nam, Tiện Nữ, Thật Xứng Đôi
- Chương 11:Diễn Kịch Giả Lại Được Xem Kịch Thật
- Chương 12:Vị Hôn Thê Của Anh
- Chương 13:Cây Thông Giáng Sinh
- Chương 14:Dạy Dỗ Thật Tốt
- Chương 15:Hối Lộ Gia Đình Chồng
- Chương 16:Công Chúa Tuyết
- Chương 17:Thâu Tóm Lâm Thị
- Chương 18:Làm Bà Mối
- Chương 19:Đừng Thấy Sang Mà Bắt Quàng Làm Họ
- Chương 20:Lời Cảnh Cáo Đầy Khiêm Nhã
- Chương 21:Công Chúa Tuyết, Anh Về Rồi
- Chương 22:Quà Giáng Sinh Cho Em
- Chương 23:Cuối Cùng Em Cũng Đợi Được Anh
- Chương 24:Bất Ngờ Lại Nối Tiếp Bất Ngờ
- Chương 25:Kết Hôn (1)
- Chương 26:Kết Hôn (2)
- Chương 27:Ghen (1)
- Chương 28:Ghen (2)
- Chương 29:Không Xứng
- Chương 30:Đông Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
- Chương 31:Đóng Gói Anh Lại, Giấu Đi
- Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
- Chương 33:Cầu Được Ước Thấy
- Chương 34:Không Thể So Sánh
- Chương 35:Tôi Nhớ Mặt Em Rồi
- Chương 36:Hôn Lễ (1)
- Chương 37:Hôn Lễ (2)
- Chương 38:Hôn Lễ (3)
- Chương 39:Tai Nạn Trong Hôn Lễ
- Chương 40:Đã Không Sao Rồi
- Chương 41:Không Phải Dạng Vừa
- Chương 42:Xem Tình Thú Miễn Phí
- Chương 43:Không Còn Liên Quan
- Chương 44:Em Chỉ Cần Anh
- Chương 45:Liền Hôn Cho Em Nín Khóc
- Chương 46:Trái Tim Thắng Lí Trí.
- Chương 47:Ai Thắt Nút Dây, Thì Tự Mình Tháo
- Chương 48:Anh Muốn Theo Đuổi Em
- Chương 49:Vợ Ơi..Anh Đau..!!
- Chương 50:Sinh Con Cho Anh
- Chương 51:" Chỗ Nào Anh Cũng Thấy Rồi "
- Chương 52:Thư Kí Lâm An
- Chương 53:Lục Tổng, Tha Cho Tôi
- Chương 54:Chàng Rể Quý
- Chương 55:Tiết Phong
- Chương 56:Chỉ Muốn Ôm Em Ngủ
- Chương 57:Đã Có Một Tiểu Lưu Manh Rồi
- Chương 58:Ốm Nghén
- Chương 59:Là Song Thai !
- Chương 60:Âm Mưu Thâm Hiểm
- Chương 61:Gặp Lại Tiết Phong
- Chương 62:Biệt Ly (1)
- Chương 63:Biệt Ly (2)
- Chương 64:Biệt Ly (3)
- Chương 65:Bắt Cóc Trong Lễ Pháo Hoa
- Chương 66:Thiêu Sống Nó Đi !
- Chương 67:Sinh Ly Tử Biệt (1)
- Chương 68:Sinh Ly Tử Biệt (2)
- Chương 69:Sinh Ly Tử Biệt (3)
- Chương 70:Nỗi Đau Quá Lớn
- Chương 71:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (1)
- Chương 72:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (2)
- Chương 73:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (3)
- Chương 74:Mẹ Góa, Con Côi
- Chương 75:Nước Mắt Của Lục Minh Tử Thiên
- Chương 76:Bài Học Đáng Giá.
- Chương 77:Chẳng Là Cái Thá Gì !
- Chương 78:Tôi Muốn Săm Hình Cô Ấy Lên Lưng Tôi !
- Chương 79:Lục Thiên Bảo, Lục Thiên Trình
- Chương 80:Tôi Muốn Thử Lòng Cô Ấy !
- Chương 81:Ông Chủ Mới Của Phong-Hà
- Chương 82:Người Đó Là Anh Có Phải Không?
- Chương 83:Sự Thật Được Tiết Lộ
- Chương 84:Chỉ Vì Em Là Vợ Anh !
- Chương 85:Say Rượu, Say Cả Tình
- Chương 86:Vợ Chồng Đoàn Tụ
- Chương 87:Anh Không Hứa, Nhưng Anh Sẽ Dùng Hành Động Để Chứng Minh
- Chương 88:Chúng Ta Là Một Gia Đình
- Chương 89:Chân Tình
- Chương 90:Đánh Cược
- Chương 91:Ân Oán Lại Tiếp Ân Oán
- Chương 92:Trọn Đời Yêu Em
- Chương 93:Quả Báo
- Chương 94:Linh Cảm Xấu
- Chương 95:Trình Trình Bị Bắt Đi Rồi !
- Chương 96:Kết Thúc (1)
- Chương 97:Kết Thúc (2)
- Chương 98:Kết Thúc (3)
- Chương 99:Kết Thúc (4)
- Chương 100:Yêu Thêm Lần Nữa, Lần Nữa, Và Một Lần Nữa
- Chương 101:Thiên - Hân Phiên Ngoại (1)
- Chương 102:Thiên - Hân Phiên Ngoại (2)
- Chương 103:Thiên - Hân Phiên Ngoại (3)
- Chương 104:Thiên - Hân Phiên Ngoại (4)
- Chương 105:Thiên - Hân Phiên Ngoại (5)
- Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
- Chương 107:Thiên - Hân Phiên Ngoại ( 7)
- Chương 108:Thiên - Hân Phiên Ngoại (End)
- Chương 109: Tiết Phong-Triển Hà (1)
- Chương 110:Tiết Phong-Triển Hà (2)
- Chương 111:Tiết Phong-Triển Hà (3)
- Chương 112:Tiết Phong-Triển Hà (4)
- Chương 113:Tiết Phong-Triển Hà (5)
- Chương 114:Tiết Phong-Triển Hà (6)
- Chương 115:Tiết Phong-Triển Hà (7)
- Chương 116:Tiết Phong-Triển Hà (8)
- Chương 117:Tiết Phong-Triển Hà (9)
- Chương 118:Tiết Phong-Triển Hà (10)
- Chương 119:Tiết Phong-Triển Hà (End)
- Chương 120:Kết Thúc Viên Mãn
- Chương 121:Thông Báo Từ Tác Giả
- bình luận